Edit: Huyền Phương
Beta: Snow
Diệp Sơ Dương tất nhiên cũng đoán được mục đích Đoạn Kiệt đề cử tiết mục này. Cô chớp chớp mắt, hỏi: “Đại khái là khi nào? Nửa tháng sau tôi có chuyện muốn đi một chuyến.”
Đoạn Kiệt: “……”
Di, tại sao nghệ sĩ nhà anh đi đâu mà anh thân là người đại diện lại nửa điểm cũng không biết?
Đoạn Kiệt có chút đau lòng che ngực, sau đó nhìn thoáng qua tư liệu chương trình “hoang dã cầu sinh”, cuối cùng trả lời: “Một tuần sau bắt đầu quay, thời gian tốn tầm một tuần.”
Cho nên hoàn toàn có thể kịp giờ của Diệp Sơ Dương.
Nghe được câu trả lời của Đoạn Kiệt, Diệp Sơ Dương trầm tư một chút, cuối cùng gật đầu đáp ứng.
Diệp Sơ Dương đại khái cũng có thể đoán được Đoạn Kiệt là thật sự vì cô mà dốc hết sức mình cho nên cô tự nhiên cũng không thể làm lơ nỗ lực của anh được.
Sau khi nhận được câu trả lời của Diệp Sơ Dương, Đoạn Kiệt liền hưng phấn chạy tới tổ chế tác của 《 hoang dã cầu sinh 》 để giao tiếp.
Vào ban đêm, Diệp Sơ Dương nhận được tin nhắn hỏi thăm của đại tiểu thư Mạc Tử Nghiên.
Mạc Tử Nghiên: “Huynh đệ, nghe nói cậu muốn đi tham gia chương trình “hoang dã cầu sinh"?
Đột nhiên nghe vậy, Diệp Sơ Dương có chút nghi hoặc.
Chiều nay Diệp Sơ Dương mới xem như chính thức cùng Đoạn Kiệt định xong chuyện này. Như thế nào mới qua một buổi chiều, Mạc Tử Nghiên đã biết?
Hơn nữa nếu nàng không có nhớ lầm thì official weibo “hoang dã cầu sinh” còn chưa có chính thức thông báo đâu?
Diệp Sơ Dương sửng sốt hai phút không có trả lời.
Mạc Tử Nghiên thấy Diệp Sơ Dương yên lặng không trả lời thì cô hình như đã biết được câu trả lời rồi nên cô tiếp tục nói.
Mạc Tử Nghiên: “Tôi trước kia không phải với cậu là tôi muốn phát triển trong nước sao? Ngày hôm qua người đại diện của tôi đến tìm ekip của chương trình “hoang dã cầu sinh”, kết quả lại vừa lúc nghe được cậu cũng tham gia, nên hỏi cậu một chút có phải là sự thật hay không? Nếu cậu tham gia thì tôi cũng đồng ý tham gia.
Nghe đến đây, Diệp Sơ Dương mới hiểu rõ nhếch môi.
Hoá ra là như vậy.
Xem ra người đại diện của Mạc Tử Nghiên vì có thể làm cho Mạc Tử Nghiên đứng vững gót chân trong giới giải trí trong nước, cũng thật là liều mạng.
Nghĩ đến đây, Diệp Sơ Dương liền khẳng định: “Là sự thật ”.
Mạc Tử Nghiên: “Oaaaaaa, may mắn thật, có trời biết lão nương một thân một mình nơi đất khách quê người đi tham gia cái gameshow này có bao nhiêu đáng sợ, chắc giảm thọ mười năm quá! Hơn nữa tôi xem lại mấy chương trình kỳ trước, ta má ơi, đi trên đường một đoàn rắn bò qua gần bên chân là có ý tứ gì???
Diệp Sơ Dương: “……” Có thể có ý tứ gì, đơn giản chính là đoàn rắn này nhìn thấy ngươi lớn lên quá xinh đẹp, nên chạy lên đón tiếp ngươi thôi.
Nghĩ vậy, Diệp Sơ Dương trên mặt ý cười càng thêm thâm thúy.
Cô trả lời, “Được rồi, huynh đệ tôi sẽ bảo vệ tốt chị, không cần lo lắng đâu.”
Mạc Tử Nghiên vô cùng khinh thường lời này của Diệp Sơ Dương: “Chị đây làm chị nên bảo hộ em gái là cậu có phải đúng hơn không?”
Mạc Tử Nghiên vừa nói xong, Diệp Sơ Dương còn chưa có trả lời, thì đã nghe một giọng nam âm trầm vang lên, “Em lúc nào thì có nhiều thêm một cô em gái thế?”