Mục lục
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hiện tại nếu đã xác định được chuyện nháo quỷ ở biệt thự của Ngu Nhan Trạch không liên quan gì đến Ngu Nhan Trạch, vậy rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Nghĩ vậy, nên Ôn Phi Vũ trực tiếp lên tiếng hỏi.

Ôn Phi Vũ biết Diệp Sơ Dương là bậc thầy về phong thuỷ, tất nhiên cũng biết bản lĩnh hơn người của đối phương. Nên lúc này mới mở miệng dò hỏi Diệp Sơ Dương.

Hình như ở trong lòng Ôn Phi Vũ, Diệp Sơ Dương cái gì cũng biết , và thứ gì cô cũng sẽ biết được.

Mà lúc này, Diệp Sơ Dương nghe Ôn Phi Vũ hỏi vậy, cô chỉ nhíu mày, sau đó cũng không nói gì thêm.

Im lặng được một lúc, Diệp Sơ Dương lại cúi đầu xem lại màn hình điện thoại một lần nữa .

Cô nhìn mấy lời khai của mấy tên trộm kia.

“Thật sự có quỷ đó! Chúng tôi không có gạt mấy người đâu! Con quỷ đó lớn lên còn đặc biệt xấu!”

“Đúng đúng, thật sự là có quỷ! Chúng tôi không có gạt người. Con quỷ đó còn là một cô gái! Tôi cảm thấy cô ta rất xinh đẹp!”

“Cái gì! Con quỷ đó rõ ràng là đàn ông mà? Tôi cảm thấy đó hẳn là Ngu Nhan Trạch đang bị mất tích đó!”

Diệp Sơ Dương: “……”

Mẹ nó bọn này hẳn là đang trợn mắt nói dối đi?

Nếu không sao lời khai của ba người lại hoàn toàn trái ngược nhau?

Quỷ nam hay quỷ nữ cũng chưa phân biệt được rõ ràng đã bị dọa cho bất tỉnh, sợ cũng sợ hơi quá rồi đó.

Khóe miệng Diệp Sơ Dương vô thức mà giật giật một chút, sau đó chớp mắt nhìn Ôn Phi Vũ ở phía đối diện đang dùng ánh mắt hết sức mong đợi nhìn chằm chằm vào cô, Diệp Sơ Dương im lặng một lúc, cuối cùng cực kì vô tội nói, “Thật ngại quá, tôi cũng không biết.”

Ôn Phi Vũ: “……” Cô làm cho anh đối với sự tin tưởng của cô chính là thất vọng buông xuôi.

Biểu cảm trên mặt của Ôn Phi Vũ nhất thời chuyển sang khinh bỉ.

Thấy thế, Diệp Sơ Dương ngược lại là nở nụ cười trước.

Cô cầm lấy chiếc đũa chỉ chỉ vào Ôn Phi Vũ, nhịn không được mà nhướng mày hỏi, “Ánh mắt khinh bỉ này của anh là có ý gì? Cho rằng tôi cái gì cũng không nhìn thấy có đúng không? Tôi đã kể chuyện này cho anh nghe rồi, tuy rằng tôi và anh có quan hệ tốt thật đó, nhưng tôi cũng là một người nóng tính.”

Nghe vậy, Ôn Phi Vũ lập tức liền nghĩ tới kết cục thảm thiết của Ngu Nhan Trạch còn đang đợi ở phía sau.

Ngay lập tức, anh không chút suy nghĩ, liền cực kì vô tội mở miệng nói, “Không có khinh bỉ cậu đâu. Chỉ là tôi cảm thấy thực kinh ngạc, trên thế giới này thế nhưng còn có những việc mà Diệp đại sư không biết. Thật sự là làm người ta cảm thấy bất ngờ.”

Diệp Sơ Dương: “……” Cô tin anh mới là lạ.

Diệp Sơ Dương không lưu tình chút nào trợn tròn mắt nhìn anh ta, sau đó cười nhạo một tiếng, “Anh muốn biết rốt cuộc là có quỷ hay không,thì đơn giản thôi? Tối hôm nay chúng ta đi xem thử là biết thôi.”

Ôn Phi Vũ: “……”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK