Thấy thế, mấy vị khách quý không khỏi nhướng mày.
Đều nói Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên quan hệ cực tốt, kỳ thật trong giới này đều khinh thường mà nói, rốt cuộc trong cái giới này coi trọng nhất cũng chính là lợi ích.
Nhưng hiện tại thấy được, phát hiện quan hệ hai người này tốt thật sự.
Hơn nữa tổng cảm giác giống như thật sự quá thân thiết.
Hà Hâm là người đến cuối cùng, khi nhìn thấy Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên, tức khắc cười tủm tỉm phất tay.
Tiếp tục nhìn đến sáu vị khách mời này cuối cùng toàn bộ đã đến đông đủ, thập phần vừa lòng gật gật đầu, sau đó cầm loa nói, “Nếu hiện tại tất cả mọi người đã đến đông đủ, chúng ta đi vào trước đi. Đến lúc đó huấn luyện viên cũng liền sẽ đến.”
Nghe vậy, mọi người vội vàng tiến vào, sau đó đi theo phía sau đạo diễn cùng nhau đi vào.
Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên hai người đi sau cùng, đi trước mặt các cô là hai nữ khách mời, cũng chính là Vương Quân Nhạc và Ngân Tử Phỉ.
Ngân Tư Phỉ tính tình có điểm giống Mạc Tử Nghiên, là tùy tiện, nói chuyện giọng cũng không nhỏ, nên lúc này đây hai người Diệp Sơ Dương cũng có thể nghe được giờ phút này hai người phía trước đang nói cái gì.
“Nhạc Nhạc. Tôi nghe nói mấy huấn luyện viên rất đẹp trai.”
Nghe vậy, Vương Quân Nhạc chỉ là cười cười, sau đó liền nói “Đẹp trai cũng không thể đem ăn cơm à. Hơn nữa bảo vệ quốc gia, đẹp trai thì có ích gì chứ, vẫn là muốn xem tố chất quân sự.”
“Nói vậy cũng đúng. Nhưng mà tôi còn chờ mong một chút, nhìn xem mấy huấn luyện viên kia có phải hay không thật sự đẹp trai như vậy. Nhưng khẳng định vẫn không đẹp trai bằng Diệp công tử.”
Cái diện mạo này của Diệp Sơ Dương, bạn có nhìn hết một vòng trong giới giải trí, có thể nói là cũng không có ai bằng cô.
Càng không cần phải nói đến hiện tại.
Bên này Vương Quân Nhạc và Ngân Tư Phỉ hai người nói chuyện, phía sau Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên còn lại liếc nhìn nhau một cái, nghĩ thầm nhìn qua hai vị khách mời nữ này có vẻ như bộ dạng không có gì.
Sớm nghe nói tuy rằng năng lực cá nhân của Ngân Tư Phỉ thật sự là không tốt, nhưng tính tình của cô cũng thực sự tốt.
Hiện tại xem ra, thật sự là một chuyện như vậy.
Tiếp tục người dẫn đầu đưa đám người Diệp Sơ Dương đến một bãi đất trống.
Trước mắt trên bãi đất trống này đã có bốn người lính mặc đồng phục chiến binh một màu, chú ý tới những minh tinh cùng nhau tham gia buổi huấn luyện, một đám người đôi mắt liền không chớp một chút.
Ánh mắt bọn họ thẳng tắp dừng ở phía trước, biểu tình túc mục.
Thấy một màn như vậy, đại khái nhiều người sẽ đều không tự chủ đứng thẳng sống lưng.
Đám người Hà Hâm là được.
Mấy người liếc nhau một cái, sau đó liền xếp thành một tiểu đội, an tĩnh đứng thẳng sống lưng.
Thấy thế, người trong tổ tiết mục sôi nổi cảm thấy kinh ngạc.
Xem ra lần này mấy khách mời đều là xem hiểu ánh mắt người.
Một đám người đứng tại chỗ đại khái khoảng mười lăm phút, nhưng người được gọi là huấn luyện viên vẫn luôn chưa xuất hiện, cái này làm mọi người bắt đầu xao động bất an.
Vốn dĩ lúc này thời tiết nóng nực, chỉ là như vậy đứng an tĩnh dưới nắng mặt trời, mồ hôi vẫn chảy ròng ròng.
Ngân Tư Phỉ nhỏ giọng lẩm bẩm một câu “Tôi trang điểm đầy phấn, huấn luyện viên có phải đang đi toilet, còn bị táo bón không? Vì sao còn chưa tới nữa?”
Giọng nói vừa dứt, mấy người còn lại tức khắc khóe miệng cười cười.
Diệp Sơ Dương cũng tham dự một chân, cô duỗi tay vỗ vỗ lên một bên Mạc Tử Nghiên, sau đó nhỏ giọng nói “Thật sự, nam nhân của chị vì cái gì mà còn chưa chịu xuất hiện?”