Nghe những lời này của Diệp Sơ Dương, Đoàn Kiệt nghi hoặc chớp chớp mắt, sau đó với bộ dạng rối rắm ban ngày, nhỏ giọng hỏi, “Cửu Thiếu, cái đó, không phải cậu đang rất muốn đóng vai nữ đấy chứ???”
Diệp Sơ Dương: “..............”
Lời này thì trả lời thế nào được?
Ở phương diện nào đó mà nói, chính xác thì cũng không có gì xấu cả.
Nhưng mà, rốt cuộc đối mặt với những người khác, Diệp Sơ Dương quyết định vẫn là hàm súc một chút. Vì thế cô lắc lắc đầu, “Thực ra cũng không phải là rất muốn đóng, nhưng mà có cơ hội, dù sao thì cũng muốn thử một chút.”
Đoàn Kiệt: “.........ya!”
Nghe câu này giống như ngữ khí không tin vậy, Diệp Sơ Dương cuối cùng chỉ là xem thường một cái, nhưng cũng lại không làm lớn chuyện, mà lại đi nói đến chuyện khác, “Thời gian mấy ngày tiếp theo, phiền anh Đoàn Kiệt đi theo tôi đến chỗ đạo diễn Tả Học Đồng cùng đoàn phim một chút nhé.”
“Tôi biết rồi, đến lúc đó có chuyện gì tôi cũng sẽ cùng Cửu Thiếu nói chuyện. Vậy Cửu Thiếu cậu nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
*
Diệp Sơ Dương cùng Đoàn Kiệt nói chuyện cũng không lâu lắm, sau đó cả hai cùng cúp máy.
Sau khi Diệp Sơ Dương cúp máy được khoảng mười phút, thì Diệp Tu Bạch đã trở lại.
Người đàn ông nhìn thiếu niên đang có chút hưng phấn, không nhịn được liền cao giọng hỏi, “Sao vậy?”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, đôi tay nâng gương mặt đang tươi cười của mình, mỉm cười với anh, “Không có gì, cháu sẽ tham gia một bộ phim truyền hình mới. Cháu sẽ đóng vai người phụ nữ.”
Diệp Tu Bạch: “...........” Chỉ là diễn vai nữ mà đã hưng phấn như vậy, nếu anh mà tin tên nhóc này mà là con gái thì đúng mà có ma mới tin.
Diệp Tu Bạch bất đắc dĩ xoa xoa đầu cô, cúi đầu nhìn cô, “Mặc đồ phụ nữ?”
“Thực ra cũng không có gì to tát lắm, đa số là mặc trang phục diễn, giống như trong lúc diễn xuất thì yêu cầu mặc đồ con gái vậy đó.” Diệp Sơ Dương vừa nói, một phân có vẻ bất đắc dĩ xua xua tay, “Đáng tiếc, nếu lúc trước Lục Cảnh Hành mà nói nếu cháu mặc đồ con gái liền phát sóng trực tiếp ăn phân, thì tốt biết mấy.”
Diệp Tu Bạch: “............”
Tên nhóc nhà mình và cái tên Lục Cảnh Hành kia thật là làm quá, nếu không như thế nào mà ở trước mặt anh lại tùy tiện nói bậy bạ như thế, làm lung lay những công tích vĩ đại của Diệp Sơ Dương. Mỗi ngày đều nghĩ đến việc Lục Cảnh Hành ăn phân.
Diệp Tu Bạch bất lực véo véo ấn đường, nhưng khi nhìn về phía tên nhóc nhà mình, khóe miệng lại tươi cười vô cùng sủng nịnh.
Ngày hôm sau, Diệp Sơ Dương vẫn ở trong căn hộ. Đoàn Kiệt thân là người quản lý, với tốc độ cực nhanh đã cùng đạo diễn Tả Học Đồng xác định, bộ phim < Khi tình cảm đã cạn nhưng còn vấn vương>, nam chính chính là Diệp Sơ Dương.
Nhưng mà, so với Diệp Sơ Dương, vận khí của Mạc Tử Nghiên có vẻ như không được tốt lắm.
Vào hôm nay, Mạc Tử Nghiên đã có mặt ở nơi diễn ra chương trình, còn chưa kịp theo chân nhân viên công tác đi vào trong, kết quả là giây tiếp theo liền bị một đám fans bu đến làm cho hoảng sợ.
Nhân viên công tác đi cùng Mạc Tử Nghiên vội vàng bảo vệ cô, liền chạy nhanh đến đẩy hết đám fans kia ra.
Trong lúc hỗn loạn Mạc Tử Nghiên dường như nghe được một câu
- -----
Đồ kỹ nữ thối, ngươi đi chết đi!
Tiếp theo đó là một cánh tay ở trên bạt tai một trận nóng rát đau đớn.
Khi Diệp Sơ Dương biết được tin này thì cũng đã là buổi tối, cô cau mày cầm một vài thứ liền định đi ra của, nhưng mà cũng đúng lúc này, Diệp Tu Bạch một bên túm chặt tay cô, nhìn thẳng vào mắt thiếu niên, Diệp Tu Bạch từ trên sofa đứng lên, nhẹ nhàng nói, “Tôi đi với cậu.”
Ây.
Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, gật gật đầu.