Từ trái qua phải lần lượt là Diệp Tu Bạch, Lance và Lục Cảnh Hoành.
Diệp Sơ Dương: "..."
Đây là tới xem cô làm việc hay là tới gây rối đây?
Cô cạn lời, khóe miệng co giật, sau đó khoác vội áo khoác lên người bước về phía mấy người bọn họ.
"Chú út, ngài Lance và cả Lục nhị gia nữa, mọi người..."
Diệp Sơ Dương vừa nói vừa nhướng mày, ý muốn biểu đạt rất rõ rệt.
Lance nghe xong liền mỉm cười: "Tôi nghe nói Diệp Tam gia cũng ở nước L nên liền mời Diệp Tam gia tới."
"Ồ." Diệp Sơ Dương gật đầu, quay sang nhìn Lục Cảnh Hoành: "Vì thế người ta không mời anh, sao anh cũng tới vậy?"
Lục Cảnh Hoành: "..." Ăn nói hẳn hoi nào, sao không vừa ý một cái là lại đả kích anh vậy?
Lục Cảnh Hoành rầu rĩ bĩu môi, sau đó vòng qua bên cạnh Diệp Tu Bạch, giơ tay vỗ vai đối phương: "Huynh đệ, quản thằng nhóc nhà cậu đi."
Nghe vậy, Diệp Tu Bạch chỉ lạnh lùng liếc nhìn anh không nói gì.
Nhưng dựa vào kinh nghiệm nhiều năm là bạn bè với gã Diệp Tu Bạch này, Lục Cảnh Hoành đại khái có thể hiểu được ý nghĩa của ánh mắt đối phương.
Thằng nhóc nhà anh cũng không nói sai.
Lục Cảnh Hoành: "..."
Được rồi, coi như anh thua.
Thấy Lục Cảnh Hoành không đấu lại được với chú út nhà mình, Diệp Sơ Dương không nhịn được liền phì cười.
"Vì thế hai người thực sự chỉ là tới thăm cháu sao?"
Nghe vậy cả ba người chỉ nhìn nhau không nói gì.
Một giờ sau, Diệp Sơ Dương và ba boss ngồi quây quần bên bàn ăn.
Cũng tới tận lúc này Diệp Sơ Dương mới biết được dự định của Lance.
Thì ra anh ta mới chú út nhà cô tới là vì muốn lợi dụng Cảnh Hoàn mở cửa thị trường nước Z.
"Theo tôi được biết, với địa vị hiện nay của Carol, chắc không cần hợp tác với Cảnh Hoàn?" Diệp Sơ Dương buông đũa xuống, có sao nói vậy.
Nghe Diệp Sơ Dương nói vậy, Lance bất giác buồn cười.
"Diệp Cửu thiếu quá xem trọng Carol rồi. Mặc dù tập đoàn Carol chúng tôi đã có mấy trăm năm lịch sử nhưng cũng không dễ dàng mở cửa thị trường mới. Nói thực lòng, bây giờ Cảnh Hoàn là công ty giải trí truyền thông lớn nhất nước Z, nếu như Carol hợp tác với Cảnh Hoàn chắc sẽ mang lại rất nhiều bất ngờ cho cả hai bên chúng ta."
Lời Lance nói đúng là rất chân thực.
Nói rõ ràng dã tâm của mình.
Đúng như anh ta nói, muốn khai thác một thị trường mới là một việc không hề đơn giản, vì thời đại phát triển, ở nước Z cũng xuất hiện rất nhiều thương hiệu tuy không mấy nổi tiếng nhưng chất lượng không tới nỗi nào.
Có lẽ sẽ có rất nhiều người lựa chọn những thương hiệu này.
Vì thế lời Lance nói không phải không có lý.
Diệp Sơ Dương nghe xong chỉ gật đầu.
Quả nhiên những việc công ty thế này vẫn phải để mấy vị chuyên nghiệp trước mắt xử lý.
Lance nói xong liền quay đầu nhìn Diệp Tu bạch: "Không biết Diệp Tam gia thấy sao?"
"Tôi không có ý kiến gì cả, sẽ có người phụ trách của Cảnh Hoàn tới thương thảo." Diệp Tu Bạch nói.
Diệp Tu Bạch là người cầm quyền của Diệp Thị, mặc dù Cảnh Hoàn là tập đoàn dưới quyền Diệp Thị nhưng việc của Cảnh Hoàn vẫn là do Mộ Tấn Hoa xử lý, Diệp Tu Bạch không quản những việc này.
Vì thế, lời anh nói hoàn toàn không có vấn đề gì cả.
Lance cũng biết điểm này nên cũng mỉm cười gật đầu.
"Mong Diệp Tam gia và Diệp Cửu thiếu yên tâm, cho dù tương lai Carol thực sự tiến vào thị trường nước Z thì người Carol ưu tiên vẫn là Diệp Cửu thiếu."
Vừa dứt lời, Diệp Sơ Dương dường như hiểu được chú út nhà mình tại sao lại đồng ý vụ giao dịch này rồi.