Edit: T.Hường
Beta: Snow
Cô ngẩng đầu nhìn ông anh nhà mình, lại nhìn góc xó xỉnh của mình, nội tâm vô cùng phức tạp, “Anh, vì sao anh lại ở chỗ này?”
Trời mới biết cô vì Diệp Sơ Dương đặc biệt tìm một nơi vô cùng bí ẩn ——
Một góc xó xỉnh ở phía sau hoa viên đại trạch.
Kết quả như thế nào vẫn bị Mạc Đình Xuyên tìm thấy rồi?
Mạc Tử Nghiên nội tâm tràn đầy tuyệt vọng, mà Mạc Đình Xuyên chính là vô cùng tùy ý liếc cô một cái, lạnh nhạt nói, “Anh thấy em lén lén lút lút chạy đến nơi này gọi điện thoại, còn tưởng rằng em trốn anh và người đàn ông của em đi tìm một tiểu tam.”
Mạc Tử Nghiên: “……”
Cho nên lúc này bị ông anh nhà mình nghe được cô nói chuyện điện thoại với Diệp Sơ Dương hơn nữa còn sinh ra ảo giác như vậy, chuyện này nên trách cô sao?
Mạc Tử Nghiên thở dài một tiếng ——
Cô quả nhiên vẫn là không thích hợp làm những chuyện vụng trộm này mà.
Mạc Tử Nghiên nhanh chóng đến cầm điện thoại để ở bên tai sau đó nói một câu “có thời gian sẽ liên lạc lại sau” liền lập tức ngắt máy sau đó tắt điện thoại, một loạt hành vi này muốn có bao nhiêu chột dạ liền có bấy nhiêu chột dạ.
Thật không ngờ, ngay ở trong nháy mắt đó, Mạc Đình Xuyên liếc mắt một cái chú ý tới trên màn hình điện thoại của em gái mình hiện lên hai chữ ——
Diệp Tử.
Vì thế, anh nhướng mày hỏi, “Em gọi điện thoại cho tiểu tử Diệp Sơ Dương kia? Từ lúc nào mà quan hệ của hai người lại tốt như vậy?”
Nói đến, Mạc Đình Xuyên cũng không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.
Anh đối với cô em gái mình có thể nói là tương đối hiểu rõ.
Mạc Tử Nghiên sinh ra ở Mạc gia, tuy không đến nỗi nuôi thành tính tình điêu ngoa, nhưng mà cái tính tình này cũng tuyệt đối không thể nói là tốt. Đừng nói là làm bạn với những người khác, chính là có nói bao nhiêu thì đối với Mạc Tử Nghiên mà nói đều là lãng phí thời gian.
Nhưng mà, lúc này cô và Diệp Sơ Dương lại quan hệ tốt như vậy, thật đúng là làm cho người ta cảm thấy rất bất ngờ.
“Quan hệ giữa chúng em vẫn luôn rất tốt mà.” Mạc Tử Nghiên tròng mắt đảo một vòng, ngay sau đó cười hắc hắc một tiếng, “Hơn nữa anh xem tính cách Diệp Tử thật tốt a. Cùng cậu ấy nói giỡn là có thể hợp thành chị em, cậu ấy đều không để bụng.”
Mạc Tử Nghiên thân là em gái của Mạc Đình Xuyên, đối với ông anh nhà mình vẫn là hết sức hiểu rõ.
Mạc Đình Xuyên nghĩ quá nhiều, tính tình cũng đa nghi.
Lúc này Mạc Tử Nghiên nếu như là trong lúc lơ đãng không đem cái gọi là chị em tốt giải thích một phen, cũng không biết đến lúc đó Mạc Đình Xuyên sẽ nghĩ như thế nào.
Mà giờ phút này Mạc Đình Xuyên nghe được câu nói của Mạc Tử Nghiên, lông mày anh nhướng càng cao.
“Tính tình Diệp Sơ Dương tốt?” Người đàn ông lặp lại mấy chữ này với ý tứ sâu xa, ánh mắt nhìn về phía Mạc Tử Nghiên càng thêm thâm thúy.
Ở trong lòng Mạc Đình Xuyên, Diệp Sơ Dương có thể không nhận được mấy chữ này.
Dù sao, Diệp Sơ Dương và anh ta cũng từng ở chung với nhau một đoạn thời gian.
Quả thực cùng Diệp Tu Bạch giống như nhau làm cho người ta cảm thấy chán ghét.
Mạc Đình Xuyên nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là an ủi vỗ vỗ đầu cô em gái mình, ngữ khí mang thêm mấy phần cảm khái, “Nếu tên tiểu tử Diệp Sơ Dương kia đều không để bụng em cùng cậu ta nói giỡn, vậy phỏng chừng cậu ta đối với em xác thật rất tốt. Chẳng qua ngày thường cũng phải cẩn thận với tên kia, tên kia tâm tư nhiều lắm đấy.”
“Ai nha, biết rồi biết rồi.” Mạc Tử Nghiên vội vàng xua tay, ngữ khí có vẻ không để ý chút nào, “Cậu ấy có thể che chở cho em.”