Mục lục
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Tiện Thần

Bây giờ đã bị mắng là lưu manh, vậy về sau phải làm sao? Ai đó đang nghĩ chuyện “về sau” ôm chiếc gối vừa mới nện trên người anh, làm bộ đáng thương nói thầm một câu “đồ lưu manh”.

...

Diệp Tu Bạch bước nhanh chân hơn. Ở chỗ này tưởng tượng gì đó còn không bằng chạy nhanh đi tắm nước lạnh bình tĩnh một chút.

*

Đêm nay, Diệp Sơ Dương cùng Diệp Tu Bạch ngủ đều rất ngon. Chỉ là chờ đến sáng hôm sau, mặc kệ là Diệp Tu Bạch hay Diệp Sơ Dương, đều nhận được một cuộc điện thoại.

Diệp Tu Bạch là Mộ Tấn Hoa gọi tới, người kia tiếng nói trầm thấp, mang theo vài phần nóng nảy không thường thấy, “Tam Gia, đã xảy ra chuyện.”

Cùng lúc đó, Diệp Sơ Dương cũng nhận điện thoại được đến từ Đoạn Kiệt.

Đoạn Kiệt cả người tựa hồ có vẻ vô cùng khiếp sợ cùng hoang mang, chờ sau khi Diệp Sơ Dương nghe máy, lập tức mở miệng nói, “Cửu, Cửu Thiếu! Cậu, cậu cùng Tam Gia là một đôi?!”

Diệp Sơ Dương: “……”

Diệp Sơ Dương chưa từng thấy Đoạn Kiệt nói lắp bao giờ. Thời điểm còn đang nghe mấy chữ phía trước, Diệp Sơ Dương còn đang suy nghĩ tên này rốt cuộc là làm sao vậy. Nhưng hiện tại nghe xong câu hoàn chỉnh, Diệp Sơ Dương nháy mắt hiểu rõ.

Cô trầm mặc chớp mắt, giọng nói cùng bộ dáng đều bình tĩnh dị thường, “Làm sao vậy?”

Đoạn Kiệt nghe được Cửu Thiếu nhà mình vô cùng bình tĩnh nói ra câu ‘Làm sao vậy?’ thực sự là cả người muốn nổ tung rồi! Còn ‘Làm sao vậy’?!

Mẹ nó chứ hắn cũng muốn biết rốt cục là làm sao vậy! Hắn không phải chỉ là ngủ một giấc thôi sao?! Vì sao toàn thế giới đều thay đổi luôn rồi hả!

Mẹ nó!

Lúc trước khi hắn xử lý mấy hot search của Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch cùng với bên quản lý xã hội của Cảnh Hoàn còn bổ não nghĩ thầm có khi Diệp Sơ Dương cùng Diệp Tu Bạch hai người thật sự là một đôi.

Hay lắm! Giờ thì đầu óc y như bị búa phang! Mẹ nó chứ thật sự là một đôi!!

Tuy rằng Diệp Cửu thiếu lớn lên rất đẹp, Diệp tam gia lớn lên cũng không hề kém cạnh. Không thể phủ nhận hai người đứng chung một chỗ quả thực là vô cùng xứng đôi, quả thực là đẹp đẽ như tranh vẽ, nhưng...quan hệ chú cháu thì làm thế nào hả!?

Mấy người nghiêm túc sao?!

Trong lòng Đoạn Kiệt đang có một con Tuzki liều mạng đưa móng vuốt cào tường.

Hắn chạy tại chỗ hai cái, nỗ lực bình tĩnh trở lại, sau đó cố gắng dùng tiếng nói nhẹ nhàng dò hỏi, “Buổi sáng 6 giờ hôm nay có người thả ra video Cửu Thiếu cậu và Tam Gia ở cùng nhau, cậu……cậu còn hôn anh ta.”

Diệp Sơ Dương: “……” Khụ, có chút xấu hổ.

Thời điểm Diệp Sơ Dương đang trầm mặc, cửa phòng bị người bên ngoài mở ra.

Diệp Tu Bạch hiển nhiên là vội vàng chạy tới, người nọ sợi tóc hơi hơi có chút hỗn độn, anh nhíu mày nhìn về phía Diệp Sơ Dương, thấy thiếu niên trên mặt không có biểu tình gì đặc biệt, chỉ là đơn thuần kinh ngạc.

Có thể là kinh ngạc vì nội dung cuộc điện thoại, cũng có thể kinh ngạc vì anh đã đến. Diệp Tu Bạch thấy Diệp Sơ Dương không có việc gì, lập tức liền bình tĩnh.

Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt nhìn anh, “Chú út.”

Diệp Tu Bạch lên tiếng, ngồi xuống bên người thiếu niên, ý bảo Diệp Sơ Dương tiếp tục nghe điện thoại.

Thấy thế, Diệp Sơ Dương đáp một tiếng, điều chỉnh tư thế một chút rồi trực tiếp dựa vào vai người kia tiếp tục nói chuyện với người đại diện, “Anh tiếp tục nói đi.”

Đoạn Kiệt: “……”

Tiếp tục nói? Tiếp tục nói gì?! Nếu vừa rồi hắn không nghĩ sai thì lúc nãy chắc là giọng nói của Diệp tam gia? Cho nên hiện tại Diệp tam gia đang ở cạnh Cửu Thiếu.

Đoạn Kiệt cảm thấy, nếu hắn phát hỏa lung tung bị Tam gia nghe được, chắc chắn sẽ bị ném cho bọn phóng viên ngấu nghiến!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK