Vốn là truyền thông Khải Trạch sợ dân chúng cho rằng Mạc Tử Nghiên bị thương có quan hệ với Lý Thiến Thiến, cho nên đặc biệt cử nhân lực đè ép chuyện này xuống.
Khải Trạch muốn mọi người cảm thấy, Mạc Tử Nghiên bị thương là do một người bị bệnh tâm thần gây ra, Lý Thiến Thiến chỉ là người vô tội.
Kết quả không nghĩ tới, cũng bởi vì kì một của "Hoang dã cầu sinh" được phát sóng, cái tên Lý Thiến Thiến lại lần nữa ở trên hot search, hơn nữa vẫn là cái tiêu đề "Thật thật giả giả chuyện xúi giục fans hâm mộ tạt axit." mà hot lên.
Có trời mới biết lúc người phụ trách Khải Trạch xem cái hot search kia tức giận đến đầu nổ tung.
Vốn dĩ bọn họ kí hợp đồng với Lý Thiến Thiến là do coi trọng đối phương còn thái độ với Diệp gia Diệp thái tử Diệp Sơ Dương lại là trái ngược. Nhưng không nghĩ tới, người mới này lại có thể làm ra sự việc này.
Thật sự là làm tinh thần của người ta phát mệt.
Ngày hôm đó, ở trong văn phòng tổng giám đốc của Khải Trạch, người phụ trách Quách Hướng Huy với đôi mắt lạnh lùng nhìn cô gái đứng trước mặt mình, ánh mắt âm trầm, cau mày trực tiếp vào chủ đề không cho Lý Thiến Thiến một chút ý tứ cùng mặt mũi.
"Lý Thiến Thiến, cô hỏi thật với tôi, Mạc Tử Nghiên bị thương có liên quan tới cô không?"
Từ lúc bước vào, Lý Thiến Thiến liền đoán được nguyên nhân Quách Hướng Huy tìm mình, đơn giản là muốn biết việc của Mạc Tử Nghiên có liên quan tới mình hay không.
Cô nhếch miệng, trên gương mặt tinh xảo liền hiện ra một nụ cười trào phúng.
"Tôi không ngốc."
Tuy Lý Thiến Thiến thật sự rất ghét Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên nhưng chỉ số thông minh của cô không có cho cô đem chán ghét ném lên đối phương.
Lúc này, Lý Thiến Thiến lại nói:
"Nếu tôi là người tạt axit lên mặt của Mạc Tử Nghiên, thì nhất định sẽ không để tên kia thừa nhận hắn là fans của tôi, thế không phải là chưa đánh đã khai sao?!!"
Đột nhiên nghe thấy một câu như thế, Quách Hướng Huy đang tức giận cũng ngây ngẩn cả người.
Bởi vì lời nói của Lý Thiến Thiến chính xác cũng có chút đạo lý.
Quách Hướng Huy trầm tư một lúc, cuối cùng nói:" Lời của cô cũng có ý tứ, là có người hãm hại cô? Cô có đoán là ai không?"
"Mạc Tử Nghiên có thể vừa ăn cướp vừa la làng." Sau khi nghe Quách Hướng Huy nói những lời này, Lý Thiến Thiến căn bản là không suy nghĩ, mở miệng ra đã nói một câu như vậy.
Rất đúng.
Cẩn thận suy nghĩ lại, cũng không phải là không có khả năng này.
Nhưng mà...
Quách Hướng Huy đi đến trước mặt Lý Thiến Thiến, mắt nhìn đối phương, từng chữ tững nói:
"Lý Thiến Thiến, tôi biết cô có quan hệ không tốt với Mạc Tử Nghiên. Nhưng nói thật, nếu cô ta mà muốn đối phó cô, không cần thiết tới mấy chiêu trò này."
Tuy rằng Lý Thiến Thiến nói mình không sai, nhưng lời hắn nói cũng là thật.
Với thân phận của Mạc Tử Nghiên, nếu thật sự muốn hại Lý Thiến Thiến thì lại là một chuyện khác. Cần gì tiếp xúc tới loại axit nguy hiểm này. Đến lúc đó, không cẩn thận mà gương mặt của cô bị thương, vậy thì không phải lỗ to sao?!!
Nghĩ tới đây, Quách Hướng Huy mới có thể không kiêng dè mà nói ra mấy lời này.
Tất nhiên Lý Thiến Thiến cũng biết lời của Quách Hướng Huy có đạo lý, cô rất khinh thường nhếch khóe môi, thuận miệng liền nói một câu:
"Nếu không phải là Mạc Tử Nghiên thì có thể là ai? Chẳng lẽ là Diệp Sơ Dương sao?"
Lời này của Lý Thiến Thiến có vài phần trào phúng, không nghĩ tới Quách Hướng Huy một bên đang nghe lời này lại giật mình.
Lập tức, trên gương mặt của người đàn ông nở một nụ cười đầy thâm sâu.