Mục lục
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Sơ Dương tất nhiên là không biết giờ phút này Túc Nhất đang suy nghĩ cái gì. Nhưng mà nhìn thấy biểu tình của đối phương, hồi tưởng lại lời gia hỏa này vừa nói, Diệp Sơ Dương rốt cuộc vẫn không quá nhẫn tâm.

Cho nên thiếu niên đi ra phía trước màn hình, trực tiếp đuổi người.

Thấy thế, Túc Nhất liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó lập tức rời khỏi phòng bếp.

Phòng phát sóng trực tiếp lại thay đổi người, hơn nữa đổi trở về vai chính, cái này làm cho khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp vô cùng kích động và hưng phấn.

Chỉ một chốc lát sau, trên màn hình liền xuất hiện mấy câu hỏi ——

“Đi giao lưu tình cảm với chú út à?”

“A a a, cho chú út lộ diện đi mà! Vô cùng mong đợi để được thấy chú út!”

“Tôi cũng muốn chú út!”

“Chậc chậc chậc, Diệp Cửu thiếu cậu lơi hại thật đó!”

“Bỗng nhiên tôi tin tưởng chuyện phóng hỏa này tuyệt đối không phải là cậu làm. Dựa vào thân phận của cậu, thật sự là không cần thiết.”

Vô số câu hỏi hiện lên, Diệp Sơ Dương khóe mắt dừng câu cuối cùng, khóe miệng không khỏi ngoéo một cái. Cô đạm thanh cười nói, “Về chuyện của Ngu Nhan Trạch, tôi chỉ có thể không thẹn với lương tâm mà noi cho mọi biết, chính xác là tôi không làm. Còn tin hay không là chuyện của mọi người. Hơn nữa đơi sau khi cảnh sát điều tra xong sẽ cho kết luận chính xác.”

Diệp Sơ Dương vừa nói, vừa bắt đầu suy nghĩ buổi tối hôm nay làm món gì.

Nghĩ kỹ thực đơn xong, Diệp Sơ Dương bắt đầu làm chuẩn bị nguyên liệu, nhưng vẫn không quên đối thoại với khán giả.

“Tôi biết trong phòng này có rất nhiều fans của Ngu Nhan Trạch. Nên hôm nay tôi cũng nói rõ luôn về chuyện anh ta giải thích trước khi rút lui khỏi giới giải trí. Đầu tiên, tôi đối với anh không chút hứng thú nào. Các ngươi phải biết rằng, tùy tiện bắt một người bên cạnh tôi đều đẹp hơn anh ta nhiều.”

Tuy rằng lời này mang theo vài phần khoa trương.

Nhưng mà cẩn thận nghĩ lại, thì hình như là chính xác như lời Diệp Sơ Dương nói.

Ôn Phi Vũ, Mộ Tấn Hoa, Lance hoặc là người đàn ông lúc trước ở nước L gọi là Lục gia gia chủ.

Tùy tiện xách ra người không chỉ đẹp trai hơn Ngu Nhan Trạch, mà gia thế càng cao Ngu Nhan Trạch.

Điều này đủ để chứng minh lời của Diệp Sơ Dương hề nói khoác.

Mọi người nghĩ tới đây, đều bình luận ——

“Tin tưởng cậu, đều tin tưởng cậu.”

Thấy thế, Diệp Sơ Dương nhanh chóng bỏ qua đề tài về Ngu Nhan Trạch, ngược lại nói đến chuyện khác.

Cũng ngay lúc này, bỗng nhiên trên màn hình xuất hiện một bình luận ——

“Đối với chuyện mấy ngày nay Vạn Dương Phàm mướn người công kích cậu trên Weibo. Cậu nghĩ như thế nào về chuyện này?”

Vạn Dương Phàm?

Đột nhiên nghe đến một cái tên lạ, Diệp Sơ Dương thậm chí còn không phản ứng lại. Bất quá, cô cuối cùng vẫn suy xét lại,mới nhớ ra vị nhân huynh này không phải là nghệ sĩ dưới tay Hoàn Cảnh, mới tối hôm qua cô lướt weibo thấy anh ta sao?

Có ý kiến gì với anh ta à?

Ý kiến trong lòng Diệp Sơ Dương đại khái chính là ——

Không có bản lĩnh thì đừng có mà giả bộ.

Trong lòng nghĩ vậy nhưng nếu nói như vậy thì không tốt lắm thì phải.

Vì thế, sau khi trầm tư vài giây Diệp Sơ Dương lên tiếng, “ Nghệ sĩ của Hoàn Cảnh đúng không? Nói đến anh ta, chính xác hơn phải nói đến tài nguyên của Hoàn Cảnh.”

“Chuyện người đại diện cho Carroll này là chuyện ngoài ý muốn. Lúc trước khi quay phim sinh trưởng cuồng dã, Carroll muốn Jonathan làm người đại diện cho nhãn nước hoa mới. Sau đó Jonathan lại giới thiệu tôi với Carroll. Nhưng chính tài năng và sự cảm nhận của chính tôi đã giúp tôi làm người đại diện cho nhãn hiệu nước hoa Juvenile. Còn bộ phim do Giải Trí Tinh Quang quay mà tôi đóng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK