Mục lục
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Snow

Nghe vậy,Lục Cảnh Hành cảm thấy Diệp Tu Bạch nói cũng có lý,hắn gật đầu.

Nhưng ngay sau đó, hắn lại quay đầu về phía Diệp Sơ Dương nhướng mày, dùng ngữ khí nịnh nọt nói, “Tôi phát hiện Diệp Cửu thiếu cậu quả thực là ngôi sao may mắn tôi. Vốn dĩ thủ hạ của tôi còn không có phát hiện được bản vẽ trên đài kia rốt cuộc là thật là giả, thật may mắn có là có cậu.”

Bằng không, đám người bọn họ toàn bộ đều bị mắc lừa.

Bị lừa tiền là việc nhỏ, bị mất mặt cùng với bản vẽ thiết kế chân chính kia mói là chuyện lớn.

Nghe vậy, Diệp Sơ Dương đưa tay đặt lên vai đối phương giống như là anh em tốt, nheo đôi mắt đào hoa cười nói, “Cho nên làm phiền Lục nhị gia về sau đối tôi khách khí một chút.”

“Cậu nói lời này, tôi đối với cậu không khách khí khi nào? Đường đường là Diệp gia Cửu Thiếu, lão bà Diệp Tu Bạch, tôi quả thực hận không thể đem cậu đặt trong lòng bàn tay được không?” Lục Cảnh Hành nói xong, liếc xéo nàng một cái.

Trong mắt toàn là ý cười.

Nghe vậy Diệp Sơ Dương không khỏi cong môi cười.

Cuối cùng,bản vẽ trong hội đấu giá kia cũng được bán ra ngoài với cái giá hai trăm triệu.

Diệp Sơ Dương nhìn vị em trai ngực bự đấu giá được bản vẽ kia, duỗi tay sờ sờ cằm, quay đầu lại nhìn Lục Cảnh Hành, ý tứ trong mắt muốn đối phương giải thích. Thấy thế, Lục Cảnh Hành liền mở miệng giải thích, “Đó là một thương nhân buôn súng đạn của nước T, không nghĩ tới có nhiều tiền như vậy.”

Vô nghĩa, người có thể lấy ra hai trăm triệu, tiền có thể không nhiều sao?

Chẳng qua hai trăm triệu này được định trước là ném đá trôi sông rồi.

Diệp Sơ Dương nhướng mày, cuối cùng cũng không hỏi gì, xoay người đứng bên canh Diệp Tu Bạch. Diệp Tu Bạch theo thói quen cầm tay trắng nõn của Diệp Sơ Dương, vẻ mặt lãnh đạm đi xuống dưới lầu hai.

Hiện tại chính là thời gian mọi người ra về, tuy nói Diệp Tu Bạch cùng Lục Cảnh Hành hai người đi ra sau cùng, nhưng trong đại sảnh còn rất nhiều người tụ tập.

Chờ chế giễu.

Không sai, chính là chờ chế giễu.

Kỳ thật trong đại sảnh rất nhiều người trong lòng đều biết rõ, tất cả mọi người có mặt nơi này đều là vì bản vẽ kia.. Cho nên có thể nói, người cuối cùng đấu giá được bản vẽ kia thì cũng có chút mặt mũi.

Sau cùng bản vẽ thiết kế vũ khí kia được bán đấu giá nguyên bản Lục Cảnh Hành cũng tham gia đấu giá. Nhưng tất cả mọi người không nghĩ tới Lục Cảnh Hành chỉ là hứng thú một chút rồi sau đó không thấy bóng người đâu.

Đây là có ý tứ gì?

Chắp tay nhường lại?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK