Fans não tàn bây giờ không phân được thị phi sao?
Dẫu rằng chuyện này quả thật không liên quan gì tới Tạ Linh Tê nhưng các fans cũng không thể bất kính với người đã khuất như vậy.
Cô đưa tay lên bóp ấn đường, nhớ lại khi nãy nhìn thấy Tạ Linh Tê, trên người đối phương xuất hiện sự thay đổi khiến cô phải hơi nheo mắt lại.
*
Chuyện của Vu Vũ Hân quá lớn, sẽ nhanh thôi, đoàn làm phim “Mong Em Nhiều Năm Sau Vẫn Rực Rỡ” sẽ bị vô số phóng viên tới vây lại.
Cũng chẳng biết là có phải phóng viên đã canh sẵn hay không mà đúng lúc gặp được các diễn viên chính đều đang ở đoàn làm phim.
Đám người Diệp Sơ Dương vừa không để ý mà đã bị vô số cái micro chĩa vào.
“Sơ Dương, trả lời chúng tôi một câu hỏi được không?” Một phóng viên đang chĩa micro vào trước mặt Diệp Sơ Dương lớn tiếng nói.
Nghe vậy, ánh mắt của cậu thiếu niên liền nhìn sang bên cạnh thì thấy Tạ Linh Tê lúc này đang tím mặt nhìn đám phóng viên trước mắt mình, bảo vệ ở bên cạnh dường như không thể cản nổi bọn họ.
Diệp Sơ Dương im lặng một khắc rồi thu lại ánh mắt, giọng cô lãnh đạm hỏi: “Anh muốn hỏi gì?”
Câu nói của Diệp Sơ Dương vừa dứt, phóng viên đó liền im lặng một lúc rồi lại lập tức trở nên kích động.
Thực ra bọn họ tuy chặn nhiều người lại như vậy nhưng cũng nghĩ đến việc tất cả diễn viên chính đều sẽ im lặng từ chối trả lời, thế nhưng lại hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Sơ Dương lại đồng ý trả lời câu hỏi của bọn họ!
Phóng viên lập tức mắt sáng long lanh hỏi: “Xin hỏi Sơ Dương cậu có biết chuyện liên quan tới Vu Vũ Hân không? Có thể nói cặn kẽ với chúng tôi là rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?”
“Trên weibo chẳng phải đã có người nói rất rõ rồi sao?” Thần sắc Diệp Sơ Dương lạnh lùng nói.
Vừa nghe xong, tất cả phóng viên có mặt tại đó đều đồng loạt im lặng.
Diệp Sơ Dương nói vậy là có ý gì?
Trên weibo đã có người nói rất rõ rồi?
Lẽ nào ám chỉ tới ID “Có yêu khí” được cho là tài khoản weibo của nhân viên đoàn làm phim sao?
Vậy nên những cái mà nhân viên ấy nói đều là thật?
Á đù!
Tin hot đấy!
Phóng viên ban nãy đặt câu hỏi vừa nhận được tin hot liền lập tức thừa thắng xông lên: “Vậy khi đó Sơ Dương cậu có mặt tại hiện trường không? Cậu cảm thấy trong chuyện này ai đúng ai sai?”
“Tôi không ở đó, hôm đó không có vai diễn của tôi, tôi ở khách sạn.” Diệp Sơ Dương lãnh đạm nói rồi nghĩ tới câu hỏi phía sau của phóng viên, cô im lặng một hồi rồi tiếp tục trả lời: “Xã hội này không tốt đẹp như chúng ta nghĩ đâu, có mặt tối, không qua mặt được người khác thì bạn xui xẻo, đấy cũng là kết quả thất bại mà bạn phải gánh chịu.”
“Vì vậy nên cậu cho là do sức chịu đựng tâm lý của Vu Vũ Hân quá yếu nên mới nhảy lầu tự sát, điều này thực chất không liên quan tới Tạ Linh Tê phải không?”
Diệp Sơ Dương: “Cái tai nào của anh nghe thấy tôi nói vậy?”
Phóng viên: “…… Vậy cậu có ý gì?”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương liền cười khẩy một tiếng: “Ý tôi là hành vi lựa chọn tự sát của Vu Vũ Hân tôi không tán thành, nếu đổi lại là tôi, tôi sẽ liều mạng để giành lại vai diễn này, nếu không thì chẳng nể mặt đối phương chút nào. Hơn nữa thì tôi tin vào nhân quả luân hồi, người làm việc ác ắt sẽ gặp báo ứng.”
Nói xong câu này, thần sắc Diệp Sơ Dương lạnh lùng quan sát phóng viên đang đứng trước mắt mình: “Tôi có thể đi được chưa?”
Phóng viên ngây ra chớp chớp mắt, dường như anh ta hoàn toàn không ngờ tới việc Diệp Sơ Dương sẽ nói ra những lời này.
Anh ta gật gật đầu rồi nhường đường.