Mục lục
Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: T.Hường

Beta: Snow



“Xin chào, tôi là Edson.” Edson cười hướng về Diệp Sơ Dương vươn tay, giống như hoàn toàn không có chú ý tới vẻ mặt kỳ quái của Diệp Sơ Dương.

Diệp Sơ Dương nhíu lông mày nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt, nhìn đến nửa ngày, nhìn đến khi Edson không tự chủ được duỗi tay sờ sờ mặt của mình, nhỏ giọng hỏi, “Xin hỏi trên mặt tôi có thứ gì sao?”

Vẫn luôn chờ tới lúc này, Diệp Sơ Dương mới cong khóe miệng một chút, sau khi bắt tay nói, “Không có. Chỉ là cảm thấy rất bất ngờ, tay đua quán quân đứng đầu thế giới vậy mà trẻ tuổi như thế.”

Nghe vậy, trên mặt của Edson đầu tiên là cười một trận, ngay sau đó thêm vài phần thâm thúy, anh ta cười nói, “Quá khen cậu cũng trẻ tuổi mà.”

Diệp Sơ Dương: “……” Này ngược lại là thật.

Sau khi hai người hàn huyên một lúc, đã chuẩn bị tốt cho bản thân.

Diệp Sơ Dương đứng ở bên cạnh McLaren Túc Thất, nhìn Túc Thất không ngừng kiểm tra một số linh kiện, ánh mắt lại không tự giác dừng ở phía đối diện Xương Lợi đang cùng Edson nói cái gì đó, vẻ mặt trở nên có chút kỳ quái.

Một bên Túc Nhất thấy Diệp Sơ Dương có bộ dáng kỳ quái, không khỏi có chút lo lắng hỏi, “Cửu Thiếu, có phải có vấn đề gì không?”

Túc Nhất là thật sự có chút lo lắng sợ lòng tin của Diệp Sơ Dương bị sụp đổ ở đường đua.

Như vậy thì thật sự rất xấu hổ.

Không nghĩ tới, hết thảy những thứ này đều là Túc Nhất suy nghĩ quá nhiều.

Sau khi Diệp Sơ Dương nghe thấy anh ta nói xong, trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn là quyết định ăn ngay nói thật.

“Người bên kia của Cra, không phải Edson.”

Diệp Sơ Dương vừa nói xong, hiện trường Túc Nhất cùng Túc Thất nhất thời sửng sốt một chút, ngay sau đó mở to hai mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Diệp Sơ Dương.

Trong số những người bọn họ không có ai biết rõ về Edson.

Hơn nữa Edson ở trong phạm vi hiểu biết của bọn họ kỳ thật là một sự tồn tại rất thần bí. Nếu không thì Xương Lợi cũng sẽ không thể nào không biết Kẻ điên bị Trâu đực đánh chết cùng Edson là quan hệ như vậy.

Đương nhiên, nếu như đám người Túc Thất có thể sớm biết người đến là Edson, bọn họ khẳng định sẽ đem người nhà điều tra cho rõ ràng.

Nhưng mà hôm nay làm sao mới biết được bọn họ muốn mời người tới là ai.

Đúng là, ai cũng không có nghĩ quá nhiều.

Cũng không ai nghĩ đến Edson trước mặt này có phải là Edson không?

Đây là tình huống gì?

Túc Nhất nhìn bóng người suy nhược cách đó không xa kia, nhíu nhíu mày, “Cửu Thiếu, cậu có phải nhận nhậm người không?”

Dù sao, Cra cuối cùng là Cra, chẳng lẽ tìm tay đua xe cũng tìm sai sao?

Loại chuyện này độ khả thi quả thực quá nhỏ được không?

“Tuy rằng nhìn tên kia xác thật rất không đáng tin cậy. Nhưng mà, chuyện giả mạo Edson, cũng không có dũng khí đó đâu?”

Đến lúc đó nếu là thật sự bị điều tra ra, đắc tội chính là người hai bên.

Không chỉ đắc tội với Edson, lại còn đắc tội với Cra.

Diệp Sơ Dương nghe được câu nói của Túc Nhất, khóe miệng nhếch lên một đường con hờ hững, cô nói dễ hiểu, “Nhưng nếu người này xuất hiện là bản thân Edson cho phép thì sao?”

Bản thân Edson cho phép?

Đây là có ý gì?

Túc Nhất cảm thấy có chút không tìm được manh mối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK