Thư ký Thịnh Thế hướng về phía Thịnh Thế nói một câu: “Ngài Thịnh, chào buổi sáng.” Sau đó đem tài liệu trong tay lật từng trang từng trang, vừa đi theo Thịnh Thế vừa báo cáo.
Thịnh Thế cầm hộp quà trong tay vào phòng làm việc, ngồi vào ghế của mình, đặt hộp quà lên bàn làm việc, thư ký đứng ở trước bàn báo cáo rõ ràng từng câu từng chữ, khóe môi Thịnh Thế mỉm cười nghe.
“Đây là bảng báo cáo phân tích của công trình Thành Đông, ngài Thịnh, ngài xem qua một chút, nếu như không có ý kiến gì thì xin mời ký tên.”
“Đây là bảng báo cáo tháng trước của bộ tài vụ của chúng ta, ngài Thịnh, ngài xem qua một chút, nếu như không có ý kiến gì thì xin mời ký tên.”
“Đây là bản hợp đồng hợp tác công trình của chúng ta, đã soạn theo ý của ngài, ngài xem có cần sửa đổi gì không.”
Mỗi lần thư ký nói xong một bảng báo cáo sẽ ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Thịnh Thế, cô ta phát hiện ông chủ từ lúc mình báo cáo công việc cho tới giờ đều duy trì trạng thái mỉm cười, thư ký vừa tiếp tục báo cáo công việc, trong lòng vừa âm thầm suy nghĩ, ông chủ chắc gặp được chuyện vui gì rồi sao? Sao tâm tình tốt như vậy? Đổi lại là mấy ngày trước, cô báo cáo công việc thì gương mặt anh đều bình tĩnh, nghe nhưng không thèm nhìn cô ta một cái, hơn nữa trong phòng làm việc chỉ có hai người là anh và cô ta, không khí đều ngột ngạt đến khi cô ta từ phòng làm việc đi ra, cô ta đều cảm thấy mình vì khẩn trương quá độ mà chết sớm mười năm.
Thịnh Thế kiên nhẫn đợi thư ký báo cáo xong công việc, mới chỉ chỉ cái bàn, xưa nay chưa từng nói với thư ký một câu: “Để vào đây đi, trước khi hết giờ buổi trưa thì tới lấy.”
Thư ký thụ sủng nhược kinh gật đầu một cái, ông chủ quả thật là gặp được chuyện vui gì rồi, nếu không anh làm sao có thể chủ động nói với cô thời gian anh xử lý xong báo cáo như vậy? Đổi lại là ngày trước, không phải là cô ta đến hỏi nhiều lần anh mới không nhanh không chậm ký tên, có lúc bị cô ta thúc đến nóng nảy, còn có thể quăng tài liệu, gầm thét với cô ta!
“Dạ, ngài Thịnh.” Thư ký vội vàng đồng ý, sau đó trước khi rời khỏi phòng làm việc của Thịnh Thế lại nhìn lại đánh giá Thịnh Thế một chút, lúc này mới xác định mình không có nằm mơ, ông chủ hôm nay tâm tình rất tốt nên tâm tình cô ta cũng sung sướng theo, xoay người rời đi.
Phòng làm việc trong nháy mắt trở nên yên tĩnh lại, Thịnh Thế cầm ít bảng biểu đến trước mặt mình, cầm lên trên bàn để ký tên, anh nhanh chóng xem một bảng báo cáo, xác định không có bất kỳ sai lầm nào mới cầm bút ký lên ký tên.
Xử lý xong hai bảng báo cáo, Thịnh Thế không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn về một bên bàn làm việc để hộp quà tinh sảo, cầm bút giữ cằm mình, nghĩ đến bên trong rốt cuộc là gì, sau đó khóe môi lại hướng lên trên gương lên, tiếp tục xử lý bảng báo cáo, lần trước anh đã trực tiếp xử lý một người, Thịnh Thế đem bảng báo cáo đẩy tới một bên, sau đó ký tên rồi ném lên trên bàn, vươn tay cầm hộp quà kéo đến trước mặt mình, cúi đầu, tỉ mỉ nhìn chằm chằm hộp quà, nhìn xung quanh, nghiên cứu hơn nửa buổi, sau đó còn dí sát mũi ngửi một cái, nhưng vẫn không có nghiên cứu được là cái gì, anh lấy từ trong ngăn kéo ra một con dao dọc giấy, cắt dọc theo hộp quà, nhẹ nhàng mở giấy bọc ra.