Mục lục
Đoạt Hôn 101 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Lovenoo1510

Cô trân quý phần tình cảm của mình và Cố Ân Ân, nên cô mới nỗ lực cất dấu chuyện mình thực sự thích Hàn Thành Trì.

Cô đã mất đi mẹ ruột, mất đi Nhị Thập……. Hiện tại cô cũng mất nột chị mình sao?

Thật ra hình thức ngả bài giữa người và người luôn là như vậy, hoặc là trực tiếp bỏ lại một cái tát rồi đùng đùng mắng một trận, hoặc là tự mình bình tĩnh ngồi ở đó trực tiếp hỏi.

Đối với người phụ nữ như Cố Ân Ân mà nói, nhất định cô sẽ ngồi ở đó, bình tĩnh mở miệng hỏi trực tiếp.

Thật ra thì lúc bình tĩnh ngồi ở đó, tỉnh táo hỏi rõ vấn đề sẽ làm lực sát thương lớn hơn là trực tiếp quang cho đối phương hai cái bạt tai.

Cố Ân Ân hỏi chính là: “Nói Đi, Thành Trì, San San, hài người đến với nhau từ khi nào?”

Hàn Thành Trì nhìn Cố Ân Ân, sắc mặt có chút khó coi: “Ân Ân, anh đã nói bao nhiêu lần rồi, anh và Lan San căn bản là không có gì! Tất cả đều là do em cho là như vậy.”

Cố Lan San không biết vì sao Cố Ân Ân lại hỏi vấn đề như vậy, cô cảm thấy rất khó tin, cô và Hàn Thành Trì làm sao có thể ở chung một chỗ chứ?

“Chị……. Người anh Thành Trì thích là chị.”

“Thật sao?” Cố Ân Ân nhìn Cố Lan San rồi hỏi ngược lại một câu, sau đó nói: “Nếu như vậy, tôi cũng không hề cố kị nữa!”

“Các người luôn miệng nói các người không có gì, vậy thì tốt, tôi hỏi lại các người, lúc ở Hải Nam, Vương Giai Di muốn nói ra người San San thích, Thành Trì, tại sao lúc mấu chốt ấy anh lại ngắt lời của Vương Giai Di nói?”

Hàn Thành Trì cau mày, suy nghĩ một chút mới nhớ ra thật sự là có chuyện như thế, “Ân Ân, em nghĩ bậy gì vậy, lúc ấy cả phòng đầy người, Giai Di nói San San như vậy, anh chỉ không muốn làm không khí quá khó khăn mà thôi.”

“Được, dù là như vậy, vậy em hỏi anh, sau khi chúng ta từ du thuyền chở về biệt thự, em và Nhị Thập ở trên lầu tắm, hai người làm sao lại có thể ăn ý tụ lại ở lầu dưới chơi mạt chượt như vậy?”

Hàn Thành Trì cảm thấy Cố Ân Ân đang thực sự cố tình gây sự, “Anh xuống tìm chén uống nước……., vừa vặn thấy nên tiện tay đánh giúp Lan San thôi.”

“À.” Cố Ân Ân không tin liên tiếp gật đầu một cái, lại tiếp tục hỏi: “Vậy hôm nay thì sao? Anh và Lan San cùng nhau trở lại nhà họ Hàn cũng là vừa vặn sao?”

“Thành Trì, anh có thể không cần gạt em hay không? Thật ra thì cái gì em cũng biết! Anh thích Cố Lan San, Cố Lan San cũng thích anh, các người yêu nhau sau lưng em có đúng hay không? Nếu không tại sao ngày hôm qua lúc ở quán trà, Tô Kiều Kiều nói cô ta là bạn gái của Thịnh Thế, anh sao lại kích động? Tức giận như vậy? Vì sao anh lại thay San San uất ức, thay San San đau lòng chứ?”

Hàn Thành Trì cảm thấy Cố Ân Ân chỉ nói vớ vẩn, càng nói càng không vào đề, cuối cùng anh dứt khoát trực tiếp ngậm miêng.

Cố Ân Ân nhìn nét mặt Hàn Thành Trì, cô cười cười, đứng lên nói: “Được, các người đã không thừa nhận, tôi cũng có chứng cứ, bây giờ tôi sẽ đi lấy chứng cớ ngay cho hai người!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK