“Người nào vậy?” Cố Ân Ân có đôi chút không để ý, trong đầu cô ta giờ chỉ nghĩ đến đứa bé hiện tại trong bụng của mình, là con của Hàn Thành Trì.
Cố Ân Ân đi tới máy đun nước trước mặt, lấy cho mình một ly nước lọc, từ từ uống một hơi, sau đó đi tới trên ghế sa lon, chậm rãi ngồi xuống.
Đối với vẻ bình tĩnh của Cố Ân Ân, bà Cố lại có vẻ nóng nảy bất an, thậm chí còn mang theo chút sợ hãi: “Ân Ân, rốt cuộc con có nghe người ta nói cẩn thận hay không vậy? Ba con mới vừa gọi điện thoại tới, nói cho mẹ biết, rốt cuộc là ai ở sau lưng thu mua cổ phiếu của nhà họ Cố, đến hiện tại đã thu mua được 30% rồi!”
Cố Ân Ân trừng mắt, không lên tiếng.
Bà Cố không ngồi trên sa lon, cả người gấp gáp lo lắng đi tới đi lui trong phòng, cắn răng, nói: “Ân Ân, người kia là Hàn Thành Trì, là Hàn Thành Trì!”
Lúc Cố Ân Ân nghe đến cái tên này, cốc nước cô ta bưng trên tay, khẽ run lên, hai hàng lông màu cân đối khẽ nhíu lại.
Hàn Thành Trì sao?
Người vẫn muốn làm nhà họ Cố phá sản, là anh sao?
“Ân Ân, Hàn Thành Trì là tới trả thù nhà họ Cố chúng ta! Khẳng đinh là hắn ta mang thù, hắn tới báo thù!” Giọng nói của bà Cố hơi run rẩy, rất khó để làm người ta tin tưởng, đã từng là một bà Cố khí định thần nhàn, thế nhưng cũng có một ngày, lại có một bộ dạng sợ hãi như vậy.
(Khí định thần nhàn: Bình tĩnh)
“Ân Ân, hắn nhất định sẽ đem nhà họ Cố đùa giỡn tới chết, hắn chắc chắn sẽ xuống tay không lưu tình! Ân Ân, hắn yêu con, hắn đã từng yêu con như vậy, bây giờ con ra mặt cầu xin hắn đi, để cho hắn buông tha nhà họ Cố, có được hay không? Ân Ân………”
Bà Cố thật sự sợ, bà ta cảm thấy được tất cả đau khổ cay đắng của cả đời mình đã bắt đầu, đều phải trơ mắt nhìn mọi thứ bị huỷ diệt!
Bị Vương Giai Di vạch trần như vậy, khiến cho bà ta không thể tìm kiếm được bất kỳ người nào có thể giúp được nhà họ Cố.
Giàu sang khuynh thành của bà ta, khu nhà cao cấp xe sang trọng của bà ta, sự ung dung cao quý của bà ta, sắp trở thành phù vân rồi!
Bà ta bây giờ, đã cùng đường, sức cùng lực kiệt rồi!
Khi bà ta biết, người ở sau lưng vẫn gióng trống khua chiêng thu mua cổ phiếu nhà họ Cố là Hàn Thành Trì, trong nháy mắt bà ta đã hiểu rõ, lần này mình chết chắc.
Bà ta không muốn chết, không muốn nghèo khó, người duy nhất bà ta nghĩ đến chính là con gái mình, Cố Ân Ân………..
Bà ta biết Hàn Thành Trì vô cùng yêu Cố Ân Ân con gái mình, mặc dù ban đầu Cố Ân Ân từ bỏ hắn, nhưng, càng yêu bao nhiêu càng hận bấy nhiêu……………
Việc bọn họ bây giờ có thể làm, chính là khiến Cố Ân Ân đi tìm Hàn Thành Trì, để hắn buông tha nhà họ Cố của bà.
“Ân Ân, con đi tìm Hàn Thành Trì đi, hắn chắc chắn sẽ không làm con bị thương, mặc kệ là hắn ra điều kiện gì, con đều đi tìm hắn đi………….
“Ân Ân, bây giờ Thành Trì đã không phải là Thành Trì nghèo túng nữa rồi, huống chí, không phải con vẫn không thể quên được hắn sao?
Lời bà Cố nói, sau khi nói đến đây, cũng thoáng ăn nói khép nép hơn.