Mục lục
Đoạt Hôn 101 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Thu Lệ

Cho dù bình thường, bà Cố có thể ra dáng giả tạo, nhưng lúc này không cách nào duy trì được dáng vẻ trước sau như một được, sắc mặt bà ta lúc xanh lúc đỏ, đứng đó nhìn chằm chằm Vương Giai Di trên sân khấu, trong ngực bà ta cuồn cuộn một luồng lửa tức giận!

Thật sự là ngàn nghĩ vạn nghĩ, cũng không nghĩ tới có một ngày, con nhóc Vương Giai Di không có đầu óc đó sẽ phá hủy tất cả những tính toán mà bà ta trăm đắng nghìn cay chuẩn bị!

...

...

Cả hội trưởng chẳng qua chỉ hỗn loạn hai ba phút, lập tức bị sự nghiêm túc trước sau như một của bác cả Thịnh Thế khống chế lại.

Bác cả Thịnh Thế vẫn duy trì thái độ đoan trang trước sau như một, đứng trên sân khấu cầm micro, nhàn nhạt nói: “Tối nay là cuộc gặp gỡ mỗi năm một lần của chúng tôi, mọi người không nên đề cập tới những chuyện không vui đó, quan trọng nhất là lấy sự hòa thuận làm chủ.”

Tuy là nói như vậy, mọi người cũng làm theo lời Bác cả Thịnh Thế.

Nhưng những sự thật đó cũng khiến cho mọi người rung động, vẫn là không cách nào xóa bỏ.

Cho nên khi bữa tiệc chính thức bắt đầu, mọi người nâng ly rượu chạm vào nhau, cười nói thản nhiên, nhưng lại đi vòng qua bà Cố như trở bàn tay.

Trong nháy mắt, trên bữa tiệc này, bà Cố giống như người ngoài cuộc bị mọi người ngầm hiểu cùng nhau xem nhẹ.

Vương Giai Di nói xong những lời này, đã cảm thấy trong lòng thoải mái rất nhiều.

Bà Cố đứng ở phía dưới, xuyên thấu qua đám người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô ta, ác độc giống như muốn xé rách Vương Giai Di ra vậy.

Vương Giai Di đứng trên sân khấu không nói tiếng nào, cánh môi hơi có chút căng thẳng, yên lặng nhìn lại Bà Cố.

Hai người đứng cách nhiều người ầm ĩ như vậy, một bình tĩnh, một tức giận, nhìn nhau khoảng chừng một phút, Vương Giai Di mới khe khẽ quay đầu, đưa micro đang cầm trong tay cho nhân viên phục vụ, sau đó nâng cằm đi giày cao gót, thong thả bước xuống khỏi sân khấu.

Cô ta không đi về phía bà Cố, mà là đi thẳng đến đại sảnh của bữa tiệc.

Cô ta nghĩ, cô ta và bác cô ta, thật sự không có gì đáng nói!

Có một số việc làm chính là làm, không cần giải thích, không cần tha thứ, mà cô ta cũng dứt khoát trực tiếp đánh lại, trả thù, giữa bọn họ tình thân và máu mủ đã mạnh mẽ xé rách, bể thành những mảnh nhỏ, không thể tiếp tục liều mạng trở về dáng vẻ trước kia nữa.

Cô ta không phải là cháu gái bà ta yêu mến, bà ta cũng không phải là người bác thân yêu của cô ta!

Tương lai, bọn họ có thể là kẻ địch cũng có thể là người xa lạ.

Cho nên, nhiều lời cũng vô ích, huống chi là muốn nói cái gì đó? Nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là những chuyện đáng buồn cười mà bọn họ từng làm mà thôi!

Vương Giai Di cảm thấy trái tim mình giống như bị dao đâm một nhát, đau đớn vô cùng.

Cô ta đã từng mê luyến Thịnh Thế biết bao, cô ta đuổi theo Thịnh Thế nhiều năm như vậy, bị Thịnh Thế chán ghét, cô ta đều có thể mặt dày mà nói với Thịnh Thế, anh yêu em một chút sẽ chết à!

Sau đó thì sao hả, Thịnh Thế cưới Cố Lan San, cô ta đã tức giận biết bao nhiêu, tức giận không để ý hình tượng mà đánh một trận với Cố Lan San, sau khi cô ta về đến nhà, che khuôn mặt bị Cố Lan San quào trầy, khóc rống hơn nửa đêm!

Khi đó, cô ta cảm thấy mình thật là khổ sở, là khổ sở nhất đời này kiếp này trải qua!

Nhưng mà, thì ra là không phải như vậy.

Cô ta biết bác cô ta lợi dụng cô ta, cô ta rung động, cô ta kinh ngạc, cô ta nhẫn tâm trả thù bác cô ta, nhìn người bác đã từng đối xử tốt với cô ta như vậy, vẻ mặt tức giận như thế, cô ta lại cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu, vô cùng đau đớn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK