Mục lục
Đoạt Hôn 101 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Cà Rốt Hồng

“Anh yêu em, anh không cưới được, anh không thương cô ta, anh lại cho cô ta danh phận bà Thịnh, đây coi như là chuyện gì?”

Lúc Thịnh Thế nói tới đây, giống như gặp được vấn đề rất khó giải quyết, trong giọng nói mang theo một chút phiền não buồn bực.

Đúng vậy, đây coi như là chuyện gì?

Anh vẫn cảm thấy từ nhỏ đến lớn, mình đều thống thoái làm chuyện mình muốn làm.

Nhưng có một ngày, vậy mà anh lại gặp phải chuyện buồn cười như thế này.

Vốn lúc ở sân bay, anh đột nhiên nghĩ đến một biện pháp rất hay, biện pháp thay đổi bọn họ bức bách không cho anh cưới Cố Lan San, đó chính là, anh có thể trình diễn một tiết mục tự sát.

Mặc dù, biện pháp này nghe qua, có một chút vô sỉ.

Nhưng anh cảm thấy đây thật sự là một biện pháp rất tốt.

Dù sao người như anh, từ trước đến giờ chuyện có liên quan đến Cố Lan San, đều là không có gì cản được anh, cũng không phải một lần hai rồi, anh giống như phụ nữ, tự sát thử một lần, dọa những người ngoan cố ở nhà họ Thịnh đó một cái, nhưng cơ hội này của anh còn chưa có thực hiện được, ông nội anh liền nằm bệnh viện, một đường sinh tử rồi!

Làm cho bây giờ anh bị dỡ dang, chuyện gì cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Chuyện bây giờ nháo đến tình trạng này, thật sự anh không còn biện pháp nào sao?

Chỉ có thể theo ý ông nội, đi cưới người khác sao?

Anh thật sự có chút không cam lòng.

Nếu anh thật sự để cho người phụ nữ mình yêu sâu đậm, cứ như vậy làm tình nhân của mình, vậy anh không đáng làm đàn ông!

Thịnh Thế ôm Cố Lan San, nhắm mắt lại nghĩ, anh không cưới người khác được, mặc kệ lúc này Cố Lan San chấp nhận số mệnh bao nhiêu, anh cũng không thể chấp nhận, không thể uất ức cô.

Anh phải vắt hết óc nghĩ biện pháp mới.

Bỏ trốn không được, tự sát không được, anh phải nghĩ ra đường tắt khác.

Anh vẫn luôn là người linh hoạt, ý tưởng ly kỳ cổ quái còn nhiều mà, nhưng bây giờ, anh thật sự có chút nghĩ không ra được một đường tắt hoàn hảo.

Đường tắt đó yêu cầu có chút cao, không thể kích thích ông nội anh bệnh bất tỉnh, còn có thể vào thời điểm mấu chốt khiến cho người nhà họ Thịnh đều đồng ý Cố Lan San gả cho anh, nhưng rốt cuộc đường tắt đó ở đâu ra?

Thịnh Thế nghĩ Cố Lan San vì chuyện lần này, bây giờ đã quá mệt mỏi rồi, anh không thể để cho cô lo lắng thêm, anh nhẹ nhàng kéo Cố Lan San ra, nhìn vào mắt của cô, nghiêm túc nói: “Sở Sở, anh bảo đảm với em, anh sẽ không làm loạn nữa, nhưng bây giờ em cho anh một chút thời gian, để anh nghĩ ra một biện pháp tốt, tranh thủ cho chúng ta một chút thời gian, nếu dưới tình huống không có biện pháp nào khác, anh liền đồng ý lời nói vừa rồi của em, có được hay không?”

Lời này của Thịnh Thế rất thành khẩn và dè dặt.

Cố Lan San khẽ gật đầu, nước mắt của cô lại rơi xuống theo cái gật đầu đó.

So với anh cô càng hy vọng có một biện pháp tốt hơn, có thể để cho bọn họ ở cùng nhau.

Vạn bất đắc dĩ, bọn họ mới có thể lựa chọn anh cưới người khác.

Mặc dù cô không biết, họ có thể nghĩ ra một biện pháp tốt để Thịnh Thế không đi cưới người khác hay không, nhưng mà, bây giờ anh nói cho anh một chút thời gian, thì cô sẽ cho.

Coi như là cho cô một tia hi vọng cuối cùng, coi như là cho bọn họ một chút hy vọng cuối cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK