Cùng là người có tính tình thâm độc, những ông chủ này bây giờ trở mình làm kim chủ trước mặt cô ta, mặc dù bọn họ đều là đàn ông nhìn như cao to lực lưỡng, nhưng trái tim thì không hề rộng rãi, cho nên nghĩ đủ mọi cách gây khó dễ cho cô ta.
Khi đó, có một lần cô ta cảm giác có thể mình sẽ không chịu đựng nổi, nhưng vì mưu sinh nên vẫn cố kiên trì đè xuống.
Trên bàn cơm lúc ấy duy chỉ có một người có vẻ hào hoa phong nhã, toàn thân áo sơ mi quần tây đơn giản ưu nhã phóng khoáng ngồi chỗ đó, bộ dạng xa xôi điềm tĩnh mang theo dáng vẻ xử sự công việc mây vần mưa cuốn không thay đổi.
Khi Tô Kiều Kiều đút cho một ông chủ uống rượu liền cố ý nhõng nhẽo một chút, sau đó tiện miệng hỏi một câu: “Vị ông chủ kia là ai vậy?”
“Đó là tổng giám đốc công ty Hàn Thức, Hàn Thành Trì.”
Tổng giám đốc công ty Hàn Thức, Hàn Thành Trì sao? Người đó là con trai của bộ trưởng Hàn từng tham ô số tiền công quỹ kếch xù?
Không phải gia đình sa sút ư? Sao mà chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi thâm nhập vào trong giới thương nghiệp, trở thành một tinh anh mới rồi hả?
Dáng dấp Hàn Thành Trì ‘mi thanh mục tú,’ Tô Kiều Kiều không kiềm chế được để ý thêm mấy lần. Khi Hàn Thành Trì hút thuốc không tìm thấy bật lửa, Tô Kiều Kiều liền đặc biệt khéo léo lấy bật lửa ra đưa tới gần.
Hàn Thành Trì mồi thuốc hít một hơi, cũng không thèm nhìn Tô Kiều Kiều một cái, giống như tự đắm chìm trong thế giới của mình, hút thuốc.
Tô Kiều Kiều cảm thấy Hàn Thành Trì rất có sức quyến rũ, kiểu quyến rũ không diễn tả được, sau đó cô ta suy nghĩ lúc lâu nghĩ ra được một từ để hình dung, chính là Thiên sứ rơi xuống địa ngục u tối.
Cô ta cảm thấy cực kỳ phù hợp với Hàn Thành Trì.
Kể từ sau khi mất Cố Ân Ân Hàn Thành Trì không thể dính vào rượu, hơi dính chút cũng say mèm.
Cho nên đêm đó Hàn Thành Trì uống không ít, tan bữa tiệc anh ta từ bên trong bước ra bước chân có chút không ổn định.
Anh ta đi tới trước xe mình liền cong người nôn thốc.
Tô Kiều Kiều vẫn luôn theo sát sau lưng anh ta, thấy cơ hội tốt trời cho như vậy tất nhiên cô ta không bỏ qua, liền tiến lên vỗ sau lưng Hàn Thành Trì, sau đó nhận lấy chìa khóa trong tay Hàn Thành Trì đang choáng váng, lái xe đưa Hàn Thành Trì tới một khách sạn.
Cô nam quả nữ, hai người đều là người trưởng thành, về mặt kỹ thuật ở phương diện kia Tô Kiều Kiều lại không tệ, cho nên Hàn Thành Trì vốn say rượu đầu óc không minh mẫn, bị dục vọng làm tỉnh lại.
Anh ta mở mắt thấy Tô Kiều Kiều mặc một chiếc váy sợi tơ lụa mỏng có dây đai nằm súp trên người mình hôn cơ ngực mình, vẻ mặt anh ta đầu tiên là âm u, sau đó anh ta liền lật người đặt Tô Kiều Kiều xuống dưới, tiếp nữa động thân một cái hoan ái cùng Tô Kiều Kiều.
Ngày hôm sau lúc anh ta tỉnh dậy, chuyện tối qua dây dưa cả đêm anh ta nhớ rất rõ, thật ra thì anh ta biết, nói anh ta say rượu lên giường với Tô Kiều Kiều chi bằng nói đúng ra, thật sự thì anh ta nhất thời xúc động, là người đàn ông trưởng thành không kiềm chế được dục vọng muốn lên giường với người phụ nữ quyến rũ mình.
Nếu thật sự uống say sao có thể làm việc được?
Anh ta cũng không tìm cớ cho mình, chỉ cho Tô Kiều Kiều ít tiền rồi bảo cô ta đi.