“Em gặp chuyện gì không vui, Hàn Thành Trì, anh không biết sao?”
“Trong lòng anh xác định bạn gái anh là Cố Ân Ân mà không phải là Cố Lan San sao?”
Hàn Thành Trì căn bản không hiểu đến cùng vì sao Cố Ân Ân lại lôi Cố Lan San vào, anh miễn cưỡng cười khổ, chỉ có thể nhẹ nhàng cười hai tiếng, điềm đạm nhã nhặn hướng về Cố Ân Ân mở miệng: “Ân Ân, rốt cuộc em đang nói hưu nói vượn những gì vậy! Lan San đã kết hôn với Nhị Thập, em cũng không phải không biết.”
Hàn Thành Trì càng nói càng cảm thấy ý nghĩ trong đầu Cố Ân Ân càng kỳ quái, anh không nhịn được giơ tay lên, sờ sờ đầu Cố Ân Ân: “Có phải em không thoải mái, hay là sốt rồi? Sao trong đầu lại có cái ý tưởng kỳ quái này, anh làm sao có thể cùng Lan san có cái gì được………..”
Cô không thể tưởng tượng được, rốt cuộc Hàn Thành Trì sao lại nói những lời thong dong bình tĩnh như thế!
Anh và Cố Lan San có chuyện, tất cả trong lòng mọi người đều biết rõ, anh giả bộ cái gì chứ!
“Hàn Thành Trì, anh cảm thấy như vậy rất thú vị sao?” Giọng điệu của Cố Ân Ân đều là lạnh lùng, cô chưa bao giờ biết rằng một con người dịu dàng hào phóng như mình vậy mà cũng có một mặt bén nhọn và cay nghiệt như vậy.
Cô nghĩ, tình yêu thật sự là một thứ rất kỳ lạ, nó có thể làm một người trở nên tốt đẹp, rồi lại có thể đem người đó trở nên thật xấu xí.
Cô nghĩ, mình vào giờ phút này nhất định rất là xấu xí.
Thậm chí cô còn có thể từ trong lòng mình nhìn đến diện mạo đáng ghét của mình, cô giống như nhân vật nữ diễn những thứ khi bắt gặp chồng mình lạc lối giống trên tivi, hoàn toàn mất đi lý trí, cô không lựa lời nói với Hàn Thành Trì: “Hàn Thành Trì, anh giả bộ đủ chưa, rốt cuộc anh muốn gạt em tới khi nào, anh cho rằng em cái gì cũng không biết có phải hay không? Thật ra thì cái gì em cũng biết, trong lòng của anh có Cố Lan San, hơn nữa cô ấy còn chiếm hơn phân lượng, có phải vượt xa em hay không?”
“Ân Ân, em biết em đang ở đây nói những gì không? Trong lòng anh có người nào trong lòng em so với ai khác phải biết rõ hơn chứ?” Hàn Thành Trì cảm thấy lời này của Cố Ân Ân càng nói càng vô nghĩa, tính tình của anh vẫn duy trì rất tốt như cũ, nhưng giọng điệu lại mang theo mấy phần nghiêm túc và rõ ràng: “Huống chi, Lan San là em của em, hơn nữa cho tới nay, người em thương yêu nhất cũng chính là cô ấy, em mới vừa nói những lời này mà để cô ấy nghe được, cô ấy sẽ đau lòng em có biết hay không?”
“Lời của em nói sẽ làm cô ấy đau lòng?” Cố Ân Ân cảm thấy giống như mình nghe được chuyện cười, cô cười nhạt hai tiếng, mới mở miệng nói: “Vậy cô ấy thì sao? Cô ấy có nghĩ tới những hành động, việc làm của cô ấy không phụ lòng em không? Em thương yêu cô ấy, đúng, cho tới nay, chuyện em làm sai nhất chính là thương yêu cô ấy, em thương yêu cô ấy mà cô ấy có thương yêu em dù chỉ một chút sao?”
“Còn anh, bây giờ lại sợ em nói sẽ làm cô ấy đau lòng, có phải em làm cô ấy đau lòng thì anh cũng sẽ đau lòng theo không!”