Nháy mắt sắc mặt Cố Lan San biến thành màu đỏ, nhưng đây là cô đang tức giận, song Diệp Tư vẫn cứ nói tiếp: “Chị Cố, chị xấu hổ gì chứ, chỉ là quen bạn trai thôi mà!”
Giờ phút này Cố Lan San vô cùng nhớ tới bộ dạng giả vờ không biết lúc trước của Diệp Tư, cô vội ngắt ngang lời Diệp Tư sau đó đẩy Diệp Tư đi tới ném cô ấy vào biển chờ xe buýt cách đó không xa.
Cố Lan San trở lại Thịnh Thế đã thay cô mở cửa xe, trước khi lên xe cô len lén liếc mắt nhìn Thịnh Thế, phát hiện vẻ mặt anh lạnh nhạt không sợ hãi, không nhìn ra chút lúng túng nào.
….
Cố Lan San theo Thịnh Thế vào bữa tiệc từ thiện, lúc này cô mới biết tiệc từ thiện cũng không phải là tiệc từ thiện bình thường, thậm chí có rất nhiều quan chức cấp cao của chính phủ, trong đó có một vài người thường nghe thấy trên bản tin truyền hình cũng xuất hiện.
Lúc Thịnh Thế dẫn Cố Lan San tới tiệc từ thiện còn chưa bắt đầu, mặc dù Cố Lan San chưa từng tham gia tiệc rượu nhưng sau khi được nhà họ Cố mua những nghi lễ cơ bản nhất cô vẫn được học qua. Cho nên duyên dáng yêu kiều đứng bên cạnh Thịnh Thế kéo cánh tay anh, xinh đẹp mỉm cười cũng tràn đầy khí chất.
Nơi này hình như một số người danh môn vọng tộc thành phố Bắc Kinh đều tới, nhà họ Thịnh có Thịnh Thế, rất nhiều người không biết Cố Lan San nhưng lại biết Thịnh Thế, gặp Thịnh Thế đều chào hỏi anh sau đó mở miệng nói chuyện, phần lớn sau khi hàn huyên với anh mấy câu thì chạm ly uống rượu, sau đó hỏi tiếp: “Hiện giờ ông cụ Tư lệnh Thịnh khỏe không?” “Thủ trưởng Thịnh khỏe không?”
Dĩ nhiên hào môn vọng tộc xây dựng danh nghĩa trên những tiệc rượu như thế này, sao có thể thiếu bà Cố, Cố Ân Ân và Vương Giai Di?
Cố Ân Ân đi cùng chồng mình là Lục Nhất Phàm tới.
Cố Lan San cùng Thịnh Thế giao thiệp với mấy quan chức cao cấp lớn tuổi xong, quay người lại thì gặp ba người bọn họ.
Kể từ sau khi Cố Lan San và Hàn Thành Trì gây ra việc kia ở nhà họ Cố, Cố Lan San và Cô Ân Ân chưa từng gặp mặt. Bây giờ cứ như vậy vội vàng không kịp chuẩn bị chạm mặt nhau, trên mặt cô vốn vui vẻ nhàn nhạt liền đờ đẫn, trong chốc lát không biết có nên lên tiếng bắt chuyện hay không.
Thật ra thì Thịnh Thế sớm nghĩ tới sẽ gặp bà Cố và mấy cô kia cho nên ngược lại dáng vẻ hết sức tự nhiên, điệu bộ vẫn cao cao tại thượng như trước, cũng không có ý định lên tiếng chào hỏi trước.
Từ trước đến này bà Cố luôn là người khéo léo, đã có khoảng thời gian bà ta rất muốn nịnh bợ nhà họ Thịnh, vô cùng muốn Vương Giai Di và Thịnh Thế kết thành một đôi. Nhưng sau lại bị Cố Lan San xuất hiện giữa chừng phá hủy tất cả các kế hoạch của bà ta, cũng bị Thịnh Thế đoán được suy nghĩ của mình bà Cố mới vạn bất đắc dĩ bỏ qua ý định dựa hơi nhà họ Thịnh. Thậm chí vì Thịnh Thế luôn bảo vệ Cố Lan San, bà Cố cũng theo đó mà ghét luôn nhà Thịnh Thế, nhưng ghét thì ghét bà Cố cũng không có can đảm dám xung đột chính diện với Thịnh Thế, chỉ thỉnh thoảng nhanh miệng thể hiện nhưng không ảnh hưởng tới toàn cục.
Tuy nhiên gặp phải Thịnh Thế người đàn ông hẹp hòi tính toán chi li có thù tất báo, bà Cố thường nhanh mồm nhanh miệng cũng là tự mang đá đập vào chân mình.
Gừng càng già càng cay, lúc tất cả mọi người Cố Lan San, Cố Ân Ân và Vương Giai Di đều đang ngây người, bà Cố lại làm như không có chuyện gì bước lên trước, lên tiếng chào hỏi Thịnh Thế “Nhị Thập, tới rồi à?”