Đáng sợ quát Trương Hải Long nhìn vào đôi mắt của Đông Hưng Hải, có một sự kinh hoàng.
“Nhóc con, mấy năm rồi không gặp, thực lực tăng lên rồi nhủ”
Đông Hưng Hài nhìn theo ảnh mắt của Vũ Hoàng Minh, cũng lộ ra một chút kinh ngạc.
Khi Vũ Hoàng Minh còn học đại học, anh chưa có sức mạnh như hiện tại.
Anh lúc đó, muốn đánh mình lùi nửa bước cũng là một vấn để.
Bây giờ anh thực sự có thể đánh bại mình.
một bước, sức mạnh của anh đã được cải thiện rất nhiều.
“Anh Hải, vừa rồi em không nỗ lực hết sức.”
“Thực lực của em khác trước rồi.”
“Cú đấm tiếp theo, em sẽ dùng toàn lực!”
Vũ Hoàng Minh cưỡi toe toét, bước ra một bước, trực tiếp đánh tới bằng một cú đấm.
Lần này, anh đã dùng hết sức lực.
Mạch máu trên cánh tay của anh nổi lên, áp lực không biết trong bao lâu liển bùng nổ sức mạnh vào lúc này, Ảnh mắt Đông Hưng Hải ngưng tụ, “Tốt lắm Chân phải tiến lên trước nửa bước, tay trái khuy về phía trước.
Đột nhiên, thắt lưng của anh ấy cử động, nắm đấm phải của anh ấy đột nhiên nhảy ra như một cái lò xot Khi nhìn thấy cảnh này, đồng từ của Trương Hải Long ở bên cạnh co rút lại.
Eo ngựa hợp nhất”!
*Eo ngựa hợp nhất: nghĩa là sức mạnh của thất lưng và sức mạnh của đôi chân tạo thành một lực liên kết khi phát lực, để có thể tẩn công đối thủ một cách trọn vẹn hơn.
Sức mạnh của toàn bộ cơ thể đều tập trung vào nắm đấm phải.
Nếu cú đấm này đánh trúng anh ấy, anh ấy căm thấy như mình bị đình chỉ.
Có lẽ sẽ mất mạng.
“BụpI”
Âm thanh nặng nề vang lên bên tai Trương.
Hải Long.
Ngay cả không khí cũng bị chấn động bởi nắm đấm này.
Hậu quả vô hình tản ra xung quanh.
Cú đấm này, cà Vũ Hoàng Minh và Đông.
Hưng Hải đều không nhúc nhích, lặng lẽ đứng tại chỗ.
Cứ như thể này, kéo dài hai giây.
Hải giây sau, Vũ Hoàng Minh và Đông Hưng.
Hài cùng nhau mìm cưỡi.
“Ha ha ha h Cả hai nắm tay lại, đứng thẳng, “Được rổi, mẩy năm nay không gặp, em nhóc này đều sắp vượt qua anh rồi!”
Ánh mắt Đông Hưng Hải tràn đầy nhẹ nhõm, vươn tay vỗ vỗ vai anh hai cải.
“Anh Hải, đừng nói giỡn nữa, em vẫn còn kém một chút.”
Vũ Hoàng Minh mìm cưỡi.
“Thực tế theo lý mà nói, là Đông Hưng Hải đã thua Bời vì chân trái của anh ấy, lùi vẻ phía sau ba inch.
Nhưng…
Đó là vì chân anh ẩy vẫn chưa lành.
Nếu được chữa lành, Vũ Hoàng Minh không thể đánh bại Đông Hưng Hải.
Trướng Hải Long ở bên cạnh toát mồ hôi lạnh, cậu Minh và người anh này của cậu Minh có còn là người không?
Anh ta nhìn xuống phiến đá xanh dưới chân họ.
Hãi người là trung tâm, trong bán kính một mét có ít nhất bảy hoặc tám phiến đá xanh đã bị vỡ “Anh Hải, anh thật sự không về với em sao?”
Vũ Hoàng Minh nhìn anh ấy với về khó hiểu, không hiểu tại sao anh Hải lại không muốn quay lại Vân Xuyên với anh, ‘m, anh thật sự không muốn quay về, nhưng nếu có thời gian, anh sẽ quay lại thăm bác Điện”
Đông Hưng Hải gật đầu, anh ấy có việc quan trọng phải làm.
Lần này, anh sợ rằng không thể quay lại được.
Quên đi, em Thương và em Nhị Ngưu cũng sắp quay lại rồi “Vậy thì đứa em này kết hôn, anh không định dự đám cưới của em sao?”
Vũ Hoàng Minh đột nhiên cưỡi khúc khích, nhìn Đông Hưng Hải.
Đông Hưng Hải hiển nhiên không ngỡ Vũ Hoàng Minh lại nói ra một câu như vậy, anh ấy sững sỡ ngay tại chỗ.
“Thật lâu sau, anh mới hỏi ngược l “Em sắp kết hôn rồi Vũ Hoàng Minh bật cười.
“Cháu gái nhỏ của anh đã đi học mẫu giáo rồi. Chúng em hiện tại đang tính tổ chức hôn lễ.”