Vũ Hoàng Minh dựa theo cách nói của Vũ Cuồng mà từ từ hòa tinh thần của mình vào chữ ở trên tấm da cừu kia.
Ngay từ đầu, anh cảm giác không có thay đổi gì, thế nhưng sau đó lại cảm giác được có chút không giống.
"Đây là.."
Những chữ kia giống như là từng hình người nho nhỏ, bọn họ bắt đầu nhảy múa trong đầu của anh.
Vả lại cũng không phải là loại bình thường, nhìn bọn họ giống như là đang bày ra chiêu thức của kỹ năng bí mật ra cho Vũ Hoàng Minh.
Tiềm thức nói cho anh biết, anh phải đi theo những hình người nho nhỏ này luyện tập động tác này.
Những hình người nho nhỏ này ở trong đầu anh như đang chiếu phim, hết động tác này rồi tới động tác khác, không có bất kỳ lặp lại gì.
Mà trong lúc Vũ Hoàng Minh đang tu luyện, đám người Liễu Quân cũng đã đi tới sân huấn luyện. Khi bọn họ nhìn thấy Vũ Cuồng, ánh mắt ba người lộ ra thêm chút ngạc nhiên.
Vũ Cuồng cũng tò mò đánh giá ba người trước mắt, ông ấy cảm giác ba người trước mắt này không hề tầm thường, thậm chí thực lực ngang hàng với ông ấy.
Vả lại đối phương còn có chút che giấu thủ đoạn, có thể uy hiếp được tính mạng của ông ấy.
"Ba vị là...".
Vũ Cuồng đã hiểu, nếu đối phương có thể tới đây dễ như trở bàn tay thì chắc hẳn cũng cần phải là cấp bậc rất cao ở tổng bộ chiến khu, vả lại còn quen biết với Vũ Hoàng Minh.
"Xin chào, tôi là quân vương đương nhiệm của Bắc Sơn - Liễu Quân."
Ánh mắt Liễu Quân cũng đang quan sát Vũ Cuồng, ông ta thấy người đàn ông này cũng rất mạnh.
Chỉ từ khí thế trên người mà nói, đã đạt đến cấp ám kình.
"Hóa ra là quân vương, tôi là vệ sĩ của cậu chủ Hoàng Minh - Vũ Cuồng" Vũ Cuồng có chút khom người cười nhạt một tiếng.
Thật ra trong mắt ông ấy cái gọi là quân vương chỉ là một hư danh thôi, các dòng họ ở ẩn đối với quân vương Bắc Sơn vốn cũng không để vào mắt.
Bọn họ sẽ không bị ảnh hưởng gì, nếu như cái gọi là quân vương Bắc Sơn ảnh hưởng đến kế hoạch của dòng họ ở ẩn thì sẽ không chút do dự bị diệt trừ.
Đây tới từ sự bá đạo của dòng họ ở ẩn.
Đương nhiên rồi, nhà họ Vũ cũng giống vậy.
Nhưng nếu Vũ Hoàng Minh và những người này có quen biết, nhà họ Vũ chắc chắn sẽ không vì một chuyện nhỏ mà xử lý bọn họ.
"Ông Cuồng quá khách sáo. Nhà họ Vũ trong bốn dòng họ lớn của kỳ môn độn giáp, quả nhiên không tầm thường. Tùy tiện một vệ sĩ cũng có thể đạt cấp ám kình kỳ cuối, thật sự là kiến thức của tôi quá ít" Liễu Quân mỉm cười, nhưng trong lòng có chút nghiêm nghị.
Bọn họ còn đánh giá thấp thực lực của dòng họ ở ẩn, trong mắt bọn họ, bình thường dòng họ ở ẩn có thể có ba đến năm cao thủ cấp ám kình đã không tệ.
Dù sao cao thủ cấp ám kình cũng không phải luyện thành dễ dàng như vậy. Mỗi người đều cần mấy chục năm tích lũy.
Đương nhiên rồi, ngoại trừ tên quái vật Vũ Hoàng Minh này.
Lúc trước thằng ranh con này vừa mới vào nhà giam Lam Hải đã có thể dùng cấp nội bình bất phân thắng bại với bọn họ. Thậm chí còn hơn thế một chút, thể là bọn họ đã biết thằng ranh con này là một thiên tài.
Đương nhiên rồi, bọn họ sử dụng lực lượng, cũng chỉ là nội hình mà thôi.
Nếu như không sử dụng nội kình, Vũ Hoàng Minh sớm đã không chịu nổi.
Lúc đó anh sẽ không chịu nổi dù chỉ là một chưởng.
"Quân vương quá khách sáo, cậu chủ Hoàng Minh đang tu luyện, hi vọng ba vị không nên quấy rầy"
Vũ Cuồng khẽ cười một tiếng, sau đó nhìn Vũ Hoàng Minh đang tu luyện ở bên trong sân huấn luyện.
Ba người Liễu Quân nhẹ gật đầu cũng không nhiều lời nữa. Ánh mắt của mấy người cùng lúc rơi vào trên người Vũ Hoàng Minh.
Ở trong tầm mắt của mọi người, toàn thân Vũ Hoàng Minh đều lộ ra một hơi thở khiến người ta cảm thấy tim đập nhanh.
Liễu Quân nhíu mày: "Là kỹ năng bí mật à?"
Ngược lại là Vũ Cuồng có chút ngạc nhiên nhìn ông ta một cái, ông ấy không nghĩ đến quân vương Bắc Sơn này cũng từng nghe nói đến kỹ năng bí mật.
Lúc này Vũ Hoàng Minh đã rơi vào đặc trạng thái thù nào đó bên trong, hai mắt của anh nhắm chặt, giẫm lên một bộ pháp kỳ lạ nào đó để điều động khí huyết toàn thân.