Biệt thự nhà họ Mạc.
“Tôi không cần biết, lần này nếu anh không giúp tôi, chúng ta liền cắt đứt quan hệt”
“Nhưng vấn đề là, bây giờ phòng tuần tra vẫn chưa điều tra ra kết quả, tôi giúp cô thế nào được? Bây giờ tập đoàn Dương Thị đã bị tiếp quản rồi, chuyện này anh của tôi, bọn họ.
nhất định không để yên thế này”
“Sự xuất hiện của tập đoàn Thanh Vân đã phá vỡ hệ thống kinh tế trước giờ ở Minh Xuyên, nhà họ Võ với nhà họ Thủy nhất định cũng không ngồi yên không quản”
Giữa phòng khách, một nam một nữ đang cãi nhau.
Mà người nữ này, lại là chị của Lưu Bích Ngân, Lưu Thủy Tiên.
“Vậy cái chết của em trai và cháu tôi, tính sao đây? Bất kể thế nào, thù này, tôi nhất định phải báo!”
Lưu Thủy Tiên mặt đầy phân nộ, em trai và cháu cô ta lại bị giết ngay tại hiện trường hôn lễ, vậy mà, đến camera giám sát cũng bị tắt.
Cô ta đã tìm người đến phòng tuần tra hỏi thăm, nhưng phòng tuần tra lại nói, đây là chính do em trai cô ta yêu cầu.
“Không tìm ra người, tôi còn có thể làm được gì?”
Mạc Trung Kỳ cũng tức giận.
Đám người phòng tuần tra đó đúng là phế vật, bây giờ đến một chút manh mối cũng tìm không ra.
Đã 3 ngày trôi qua rồi, một chút động tĩnh cũng không có.
“Không phải nói lúc đám cưới có một đứa gây rối sao? Chuyện này, chẳng lẽ lại không liên quan đến tên đó? Cho dù không phải do hắn nhúng tay, cũng nhất định có liên quan đến hắn!”
Lưu Thủy Tiên lại đâu có ngốc.
Cô có thể gả đến nhà họ Mạc, đâu phải nhờ khuôn mặt xinh đẹp này, mà là nhờ trí khôn của cô.
Tại hôn lễ của Lưu Thanh Bằng, tất cả mọi người tham gia hôn lễ đều biết, có một người đàn ông gây chuyện.
Thậm chí, còn định cướp dâu.
Hơn nữa, còn định bắt Lưu Thanh Bằng làm con tin.
Đúng lúc đó cô lại không có ở Minh Xuyên, không thể nhìn thấy.
Nếu không, cô tuyệt đối không chỉ như vậy.
Khách mời đa phần rời đi chưa bao lâu, liền xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu nói không liên quan gì đến người đàn ông kia, cô không tin.
“Tên đó…”
Mạc Trung Kỳ khẽ nhíu mày, dường như đang nghĩ đến điều gì đó Sau đó lấy điện thoại gọi cho Vũ Đức Trung.
“Giám đốc, ngài sao lại có thời gian gọi cho tôi thế Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói có chút lo lắng của Vũ Đức Trung.
Nhà họ Mạc mỗi năm cho bọn họ không ít phúc lợi, bây giờ chuyện như thế này, bọn họ hỏi quá cũng không có gì không thể.
“Anh Trung, tôi muốn hỏi chút chuyện, đã có manh mối nào chưa?”
Mạc Trung Kỳ mặt có chút u ám.
“Chúng tôi đại khái đã xác định được, người gây rối trong đám cưới hôm đó với chuyện này có liên quan, đã xác định được vị trí của tên đó, hiện nay đã phái người đi bắt rồi”
Nghe vậy, sắc mặt Mạc Trung Kỳ trông khá lên đôi chút.
“Vậy được, nếu anh Trung có bất cứ tin gì, xin lập tức báo cho tôi “Nhất định, bắt được người liền báo cho.
mọi người”
Tắt điện thoại, Mạc Trung Kỳ thở phào nhẹ nhõm Ánh mắt có chút bất đắc dĩ nhìn Lưu Thủy.
Tiên: “Bây giờ em yên tâm được chưa?”
Lúc nãy anh ta mở loa ngoài, Lưu Thủy Tiên đã nghe rõ sự tình.
Lưu Thủy Tiên vẻ mặt ôn hòa đi không ít, nhưng sâu dưới ánh mắt lại hiện lên một vết hẳn dữ dội.
“Bất kể thế nào, tên này, nhất định phải chết, còn nữa, hẳn không phải còn có một tội khác sao? Hừ hừf Dứt lời, liền lấy điện thoại ra Bên ngoài biệt thự.
Vũ Hoàng Minh đang chơi đùa với Dâu Tây.
ngoài sân.
Nhìn thấy vẻ mặt tràn ngập niềm vui của Dâu Tây, nội tâm anh cũng nhẹ nhõm được đôi phần.
Cũng may, bản thân đã không bỏ lỡ.
Nếu chậm thêm một tháng nữa, e rằng bản thân sẽ chẳng bao giờ lại gặp được con gái của mình.
“Dâu Tây, chậm chút, cẩn thận ngã té giờ”
Vũ Hoàng Minh nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.
“Con biết rồi ba”
Dâu Tây đang trong vườn hái hoa, đóa này lại đến đóa khác.
Tuy nhiên, lúc này, bên ngoài biệt thự có tiếng phanh xe gấp.
Vũ Hoàng Minh cau mày, ngẩng đầu nhìn ra.
Ngay cửa, là tiếng ba chiếc xe tuần tra.