“Đến cũng rất nhanh đấy!”
‘Vũ Hoàng Minh cười lạnh một tiếng.
“Tôi còn tường bọn họ không có ý định chiếm lấy thành phố Mạc Bắc nữa!”
Giọng điệu của Diệp Bách Kiên rét lạnh, cắm kiếm trong tay.
Một luồng khí lạnh toát ra từ người anh ta.
“Máy bay ném bom sẽ đến trong bao lâu nữa”
‘Vũ Hoàng Minh châm một điếu thuốc và hít một hơi dài.
Hôm qua anh đã yêu cầu Diệp Bách Kiên điều động máy bay ném bom ð Huế đến đây.
Bây giờ chắc bọn họ đang trên đường đến.
Một đêm bay đến đây, chắc cũng sắp đến “Chắc hẳn là còn một giờ nữa, nhưng mà nhìn tình hình bây giờ xem ra đối phương dự định muốn đoạt lấy thành phố Mạc Bắc.”
Diệp Bách Kiên liếm liếm bờ môi hơi khô.
chát.
“Một giỡ sao?”
“Vẫn đủ.”
Nhiều người như vậy cũng có thể chống đỡ.
một thời gian ngắn, hoàn toàn đủ thời gian.
Điều kiện quyết định là đối phương không sử.
dụng vũ khí hạng nặng.
“Cậu Minh, Chiến Long quân đã tập kết xong Giọng nói của Lưu Chí và Tiêu Chiến truyền đến.
Quay đầu nhìn lại đã thấy tất cả binh lính đều đã tập kết đầy đủ.
Xe tăng cũng đã tập hợp ở vị trí năm trăm mét ngoài thành phố, đem toàn bộ thành phố vây chặt như nêm cối.
“Bẩm báo Lam Vương, Thanh Thiên quân đã tập hợp xong xuôi”
Cấp dưới của Diệp Bách Kiên cũng báo cáo.
“Ong Ong Ong!”
Bỗng nhiên, có một chiếc máy bay không người lai đang bay tới phía bọn họ.
Trong phút đó thì rất nhiều vũ khí đã cùng nhau giơ lên.
Loại máy bay không người lái này được sử dụng làm máy bay trò chuyện trong cuộc chiến của hai bên.
Máy bay không người lái hạ xuống, một cái màn hình chậm rãi từ dưới đáy dọc theo người ra ngoài.
Một cái mô hình người đàn ông xuất hiện ở phía trên.
Khóe miệng của Vũ Hoành Minh cong lên, nhìn người đàn ông trong video.
“Quạ Đen!”
“Đã lâu không gặp.”
Anh chậm rãi phun ra một khói thuốc sương mù, nhìn Qua Đen.
Đây chính là đối thủ cũ của anh, Quạ Đen.
Đã có ít nhất bốn nguyên soái chín sao dưới tay anh đã chết trong tay anh ta. .
“Ont”
“Vũ Hoàng Minh, không nghĩ đến anh vẫn còn sống, có vẻ như những người kia đều đã chết”
Trong video. khuôn mặt của Quạ Đen có chút thay đồi.
Anh ta đã không nhận được bất kỳ tin tức nào về đống đồ nát.
Người của hai tổ chức lớn Thần Tích và Ám Dạ, thập đại thiên vương cũng đã tập hợp, ngay cả giáo chủ của Ám Dạ cũng đã đến đây.
Cộng với việc Sỡ Quân Kim và Vũ Hoàng Minh đều ð đây, bọn họ muốn nhân cơ hội này.
mà phát động tấn công Bắc Sơn.
Nhưng mà đã qua thời gian một tuần lễ cũng không có bất kì tin tức gì truền đến.
Nhưng mà nghìn lần không nghĩ Hoàng Minh đã trờ về.
Mà còn, an vị trấn thủ thành phố Mạc Bắc.
Nghe thất vậy, Vũ Hoàng Minh khẽ híp mắt lại “Anh đoán không sai, bọn họ đều đã chết, trừ tôi ra thì người mà tổ chức các anh phái đến, một tên cũng không đề lại”
“Thập đại Thiên Vương, tất cà đều đã chết!”
“Tiếng xì xào!”
Ngay khi anh vừa nói xong thì Liễu Quân cũng mấy người khác đồng loạt nhìn về phía Vũ Hoàng Minh.
Cho tới tận bây giờ bọn họ cũng chưa nghe thấy Vũ Hoàng Minh nói qua chuyện này.
Thập đại thiên vương, tất cả đều đã chết.
Bọn họ đều cảm thấy chuyện này không có khả năng xảy ra.
“Rất tốt, rất tốt, Vũ Hoàng Minh, tôi sẽ báo.
cáo chuyện này với bên trên, anh cứ trờ bị đuồi giết đi”
Quạ Đen cũng không biết anh nói thật hay giả, nhưng khi anh ta nhìn biểu cảm trên mặt của đối phương không giống giả.
Nếu như không phải như vậy thì tổ chức đã sớm đem tin tức truyền về.
“Là sao?”
“Vậy thì nhóm các anh có thể đến thử, tôi khuyên các anh một chút một hai người đều không thể đánh bại tôi, ít nhất thì cũng phải ba người trỡ lên.”
“Tốt nhất là nên điều động nhân vật như.
Mục Dã”
‘Vũ Hoàng Minh chỉ cảm giác được thực lực của anh đã tiến triển không ít so với trước kia.
Anh cũng không biết nguyên nhân vì sao, nếu như bây giờ anh đối đầu với Diệp Bách Kiên và mấy người khác, anh ta có lòng tin sẽ giữ vững được ba mươi hiệp.
“Hừ! Kiêu ngạo, hôm nay tôi chắc chắn phải có được Thành phố Mạc Bắc.”