‘Vũ Hoàng Minh ngồi đối diện Sờ Quân Kim, chậm rãi mờ miệng nói: “Kiếm pháp rất bình thường, nhưng mỗi kiếm, tựa hồ đều ngắm chuẩn mục tiêu, tùy tâm mà động, tùy lưỡi đao.
mà đi”
Nghe giải thích của anh, trong mắt Sð Quân Kim lộ ra mấy phần kinh ngạc.
Không ngỡ, năng lực giải thích của tên nhóc này vậy mà so với Long Nhạn còn mạnh hơn.
Xem ra, bàn thân mình quả thật không nhìn lâm người.
Ngày sau thành tựu của anh tuyệt đối không thấp.
“Lần này tìm cậu tới đây, là muốn nói cho.
cậu một chuyện, sự việc có hơi nghiêm trọng”
Nói đến đây, trong mắt Sð Quân Kim lộ ra vẻ ngưng trọng.
Hiền nhiên, đối với chuyện tiếp theo cần nói với Vũ Hoàng Minh, rất khần cấp.
“Có chuyện gì vậy? “
‘Vũ Hoàng Minh nhíu mày, có chút nghỉ hoặc nhìn ông ta.
“Cửa khẩu phía nam, đã bắn phát súng đầu tiên”
“Lôi Châu dường như đã sớm chuẩn bị, hiện tại một trăm nghìn đội hùng hậu đang áp sát biên giới, giống như chuẩn bị sẵn sàng hạ gục ba ‘thành phố biên giới trong một lần!”
“Lực phòng thủ ở biên giới phía nam không nhiều, hiện tại tất cả mọi nhân viên đều đã đến ba thành phố cửa khẩu đóng giữ, cho nên…”
Sờ Quân Kim nhìn Vũ Hoàng Minh, ý tứ trong lời nói rất rõ ràng.
Ông ta muốn đề Vũ Hoàng Minh trỡ về Biên giới phía nam, trước tiên đem kè địch ờ Lôi Châu đánh cho trờ về lại nói.
Vương sao?”
Sắc mặt Vũ Hoàng Minh trầm xuống, những tên hề nhảy nhót ð Lôi Châu thật đúng là không sợ chết.
Cam chịu bị người sử dụng như công cụ, một khi bắt đầu đánh, bọn họ tuyệt đối không chịu được lừa giận của Bắc Sơn.
Chì cần bọn họ dám đoạt được ba thành phố.
cửa khẩu phía nam, Vũ Hoàng Minh tuyệt đối sẽ mang quân đội hùng hậu một đường giết đến thủ đô của đối phương!
“Từ phía bên ngoài xem ra, tạm thời thì chưa có, nhưng tôi đã nhận được tin tức, nhân vật cấp.
bậc Thiên Vương của đối phương, đang đuổi tới biên giới”
Sð Quân Kim chậm rãi nói.
“Vậy sao?”
“Xem ra, đối phương là thật sự dự tính đánh một trận với chúng ta”
“Nhưng mà quân vương, chuyện này ông giao cho Diệp Bách Kiên hoặc là Phong Hiểu Quang đi, ông cũng biết, chuyện của bản thân tôi vẫn còn rất nhiều, trước khi chưa cứu hai người mẹ con bọn họ ra ngoài, tôi thật sự là không yên tâm.
Thật ra, chuyện này hoàn toàn không cần dùng đến bản thân mình.
Phái Diệp Bách Kiên và Phong Hiểu Quang bất cứ ai trong hai người họ, đều có thể đủ trấn thủ cửa khẩu.
Quân vương sở dĩ muốn để mình trỡ về, chính là ông sợ vết thương trên người mình còn chưa khỏi, ngộ nhố cửa khẩu phía bắc bên này.
đánh nhau, đối với tình thế Bắc Sơn cực kì bất lợi.
“Tôi nghĩ cậu biết ý của tôi, chuyện này tôi sẽ để Long Nhạn đi giải quyết, tôi bảo đảm với cậu, sau khi cậu trở về, trong vòng mười ngày, tôi nhất định đưa vợ con của cậu an toàn đến bên cạnh Mới đêm qua, Sð Quân Kim đã âm thẩm điều tra được tin tức của Dâu Tây.
Nhưng đội hình của đối phương có thể nói là mạnh mẽ đến cực điểm.
Vậy sợ là ba người Vũ Hoàng Minh, Phong Hiểu Quang, Diệp Bách Kiên cùng nhau ra tay, cũng không nhất định có thể an toàn đưa Dâu Tây trờ về.
Chuyện này, ông cần phải tự mình ra tay!
“Quân vương, ông có phải là điều tra ra được tin tức gì không?”
Vũ Hoàng Minh đột nhiên ngầng đầu, nhìn hướng Sở Quân Kim.
Anh rất rõ ràng, không phải chuyện nắm chắc tuyệt đối, quân vương sẽ không những lời như vậy.
“Có một chút manh mối, nhưng manh mối cụ thể vẫn đang trong tìm kiếm, thời gian có thể ngắn hoặc dài, cho nên… cậu trước tiên trở về Cửa khầu phía nam, chuyện ở đây giao cho tôi.”
Sð Quân Kim lắc lắc đầu, nhưng không nói Bằng không với tính tình của tên nhóc này, tuyệt đối sẽ mang người giết tới cửa.
Sắc mặt của Vũ Hoàng Minh có chút không tốt, cúi đầu trầm mặc không nói “Tôi biết rồi, ngày mai tôi sẽ trờ về.”
Quân vương nếu đã không nói cho mình, vậy anh cũng không có cách nào.
“Ừm, đến lúc đó cậu muốn mang ai đi cùng, cậu tự mình quyết định.”
Sờ Quân Kim gật đầu, trong lòng thờ phào.
nhẹ nhõm.
Tên nhóc này may mắn không có kích động.
Nhưng, Vũ Hoàng Minh vừa chuẩn bị quay.
người rời đi, Long Nhạn gấp gáp đi tới.
“Quân vương, xảy ra chuyện lớn rồi!”