Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1021 Mikhail

Tề Đẳng Nhàn cho rằng mình có quan hệ tốt với Gusinski và Vinogradov thì cũng nên hoà nhã với Tokalevsky

"Ngưỡng mộ đã lâu, ngài Tokalevsky!" Tề Đẳng Nhàn đưa tay ra bắt với Tokalevsky, giọng điệu thản nhiên.

"Ha ha ha ha, tôi mới là người ngưỡng mộ đã lâu! Tề tiên sinh bây giờ chính là Tổng giám mục khu vực phía Nam, tôi nịnh còn không kịp.” Tokalevsky nói.

Sau đó ông ta dẫn hai người vào bên trong trang viên, giới thiệu chủ sở hữu của trang viên, Cap Potter.

Cap Potter là một ông già gần bảy mươi tuổi, mặc một bộ đồ màu đen, mái tóc bạc được chải gọn thành búi, trông rất có tinh thần.

Tokalevsky nói: "Cap là cha đỡ đầu nổi tiếng của giớ mafia Ý, là người đứng đầu gia đình Potter.”

Tề Đẳng Nhàn khẽ gật đầu với Cap: "Xin chào ngài.”

Cap cúi đầu lại một cách lịch sự: "Chào Tổng giám mục!”

Sau khi ngồi xuống bàn, những người hầu nhanh chóng mang lên một chai rượu vang, tất cả được sắp xếp theo từng năm một.

Những thứ này đều là rượu vang đỏ quý giá của trang viên Potter, uống một bình là hết, tuyệt đối không có được chai thứ hai giống như vậy.

Những bảo vật như thế này thường được các nhà máy rượu trưng bày như thể là di sản, cho dù muốn mua thì cũng gần như không có cách nào mua được..

“Hôm nay biết được Tề tiên sinh muốn tới nên Cap đã đem bảo vật ra chiêu đãi đấy!” Tokarevsky cười nói.

"Đều là nhờ vào mặt mũi của ông đấy chứ? Tôi tò mò không biết tại sao ông Tokalevsky đây lại xuất hiện ở Ý?” Tề Đẳng Nhàn cười hỏi.

"Chúng tôi đã thảo luận về một số hợp tác với chính phủ Ý và đang có kế hoạch xây dựng một sân bay lớn ở đây, đòi hỏi vốn đầu tư khoảng bốn tỷ đô la." Tokarevsky nói.

Những tên đầu sỏ Tuyết Quốc này hầu như đều cực kỳ giàu có, dù sao chỉ cần lạm phát mấy đợt là đủ khiến ví tiền của người dân trong nước trống rỗng rồi.

Tình hình tài chính hiện tại của chính phủ Tuyết Quốc kể ra còn không bằng được 50% tài chính của vài nhà tài phiệt cộng lại.

Lý Vân Uyển nhìn thấy những loại rượu vang đỏ này cũng có chút phấn khích, hiện tại cô ta cũng là một người có khẩu vị, rất kén chọn rượu vang đỏ.

"Mọi người cứ nói chuyện, để bảo bối của trang viên Potter cho tôi." Lý Vân Uyển bưng ly rượu lên, bảo người hầu rót cho mình một ly rồi từ từ nếm.

Trong một số trường hợp tiến thoái lưỡng nan Lý Vân Uyển khiến cho Tề Đẳng Nhàn cảm thấy rất thoải mái, ở chung một chỗ với cô ta cần suy nghĩ quá nhiều hay phiền muộn.

Tề Đẳng Nhàn bưng rượu vang đỏ lên ngửi ngửi, không định uống.

"Sao vậy, không hợp khẩu vị à?" Tokarevsky hỏi.

"Không phải, hôm nay là chủ nhật của Thánh giáo, tôi không thể uống rượu." Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, thản nhiên nói.

Lý Vân Uyển suýt nữa phun ra số rượu vừa uống, lời này cũng đứng đắn quá ha! Sáng nay là ai bảo cô ta vểnh lên thêm một chút vậy?

Cap thờ ơ nói: "Không sao, số rượu này cậu có thể mang về.”

Tề Đẳng Nhàn có chút tò mò vì sao Tokalevsky lại thể hiện thiện ý như vậy với mình, hắn hiểu rất rõ những tên đầu sỏ Tuyết Quốc này ai nấy đều là nhân tài của nhân tài, làm sao có thể làm việc gì vô nghĩa được.

Nhất định là Tokalevsky có chuyện muốn hắn giúp đỡ hay gì đó.

Nhưng mà ông ta không mở miệng nói, Tề Đẳng Nhàn cũng sẽ không chủ động hỏi làm gì.

Hơn nữa, hắn còn cảm giác được trong góc khuất của trang viên, dường như đang toả ra một loại sát khí khó có thể phát hiện.

Cuối cùng vẫn là Tokalevsky không thể chịu được, ông ta đi vào vấn đề chính: "Tôi nghe nói, Irena Jinva Suslev đã từng làm việc dưới trướng của cậu?"

Tề Đẳng Nhàn nghe nói như vậy thì khẽ nhíu mày, hắn nghĩ tới đủ loại chuyện nhưng duy chỉ không nghĩ tới chuyện Tokalevsky sẽ hỏi tới Irena Jinva!

Sau khi nghe được tên của Irena Jinva, Lý Vân Uyển cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Tokalevsky.

Cô không nhịn được nói xen vào: "Không phải là Irena Jinva Romanov sao? Trở thành Suslev từ lúc nào vậy?”

Tokalevsky mỉm cười đáp: "Cô ấy có một số thân thế mà phu nhân không bao giờ biết."

Tề Đẳng Nhàn nói: "Đúng là Irena Jinva đã từng làm việc với tôi.”

“Không biết Tề tiên sinh có thể giao cô ấu cho tôi không? Hiện tại thế cục Của Tuyết Quốc vô cùng phức tạp, tôi rất cần nhân tài như cô ấy.” Tokalevsky mỉm cười, chà nhẹ bàn tay mình.

Trong mắt Tề Đẳng Nhàn hiện lên ý không vui, quả nhiên là do hành động của chính phủ Tuyết Quốc quá manh động, khiến cho Tokalevsky sinh nghi, cũng muốn có được Irena Jinva!

Ông nội của Irena Jinva quá trâu bò, chính phủ Tuyết Quốc muốn cô ta hỗ trợ giương biểu ngữ chống lại những kẻ đầu sỏ và kiếm lợi từ nó... có lẽ Tokarevsky cũng như vậy, sau đó bắt đầu chơi trò chơi với chính phủ Tuyết Quốc.

Tuy rằng cô ta thông minh hơn người nhưng một khi bị cuốn vào loại tranh giành này, chỉ sợ cũng hết cách thoát thân.

Nhìn thấy sắc mặt lạnh lùng của Tề Đẳng Nhàn, Tokalevsky nhanh chóng nói tiếp: "Đương nhiên, Tokalevsky tôi cũng không phải là người chỉ biết chuộc lợi từ người khác! Chỉ cần Tề tiên sinh ngài giao Irena Jinva cho tôi, nhà máy rượu của trang viên Potter này sẽ thuộc về ngài!”

Tuy rằng danh tiếng của nhà máy rượu Porter không bằng các nhà máy rượu vang hàng đầu như Bordeaux, Hồng Nhan Dung, hay La Tu nổi tiếng thế giới, nhưng đây cũng là xưởng lớn, nếu bán đấu giá cũng thu được hai đến ba tỷ mét đô la là ít.

"Chỉ nhà máy rượu Potter thôi cũng đã đủ để cho cậu trả nợ cho hai lão già Gucinsky và Venogradov rồi!" Tokalevski cười ha hả nói.

Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn không mấy dễ nhìn, hắn biết hai tên Gucinsky và Vinogradov nhất định đã lấy tin tức này ra để giao dịch với Tokalevsky, nếu không làm sao ông ta biết hắn mượn tiền hai người đó?

Với những kẻ đầu sỏ đang nhảy múa trên lưỡi dao này, trong từ điển của họ không có hai từ đáng tin cậy.

Tuy nhiên tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của Tề Đẳng Nhàn, mối quan hệ của hắn với Gusinski và Venogradov mặc dù không tệ nhưng cũng không keo sơn đến mức cùng hội cùng thuyền.

Lý Vân Uyển nghe được Tokalevsky muốn dùng trang viên Potter để đổi lấy Irena Jinva, sắc mặt trở nên nghiêm túc hẳn.

Điều đầu tiên cô ta suy nghĩ chính là, giao dịch này có nên làm không, dù sao lợi ích cũng lớn…

Nhưng trong lòng cô ta lại cảm thấy làm như vậy với một người phụ nữ thì quá không công bằng.

Vì thế cô ta nhìn vào Tề Đẳng Nhàn, người thực sự đưa ra quyết định cuối cùng.

Chỉ mong hắn không nói câu vô nghĩa như “Thêm tiền” là mừng rồi.

"Sao Tề tiên sinh không nói lời nào? Có phải là đang coi thường trang viên Potter của chúng tôi? Mặc dù trang viên Potter của chúng tôi không nổi tiếng bằng trang viên ở Pháp nhưng nó vẫn rất đáng giá!" Lão già Cap vốn không nói gì bỗng mở miệng.

"Không tin cậu hỏi thử phu nhân của cậu đi, hương vị của rượu vang đỏ này rất ngon.”
Chương 1022 Điểm giới hạn của con người

Rượu vang đỏ có hương vị ngon chứng minh dễ bán.

Dễ bán thì có thể chứng minh cho giá trị của trang viên rất cao.

Lý Vân Uyển biết Cap đang mượn cơ hội tìm đề tài nên không tiếp lời, kiểu đối khẩu giữa các đại lão cao cấp này rất có tính nghệ thuật.

Tề Đẳng Nhàn lại lắc đầu: "Với tôi sinh mệnh là vô giá, giao dịch như vậy, tôi không muốn làm.”

Tokalevsky sửng sốt: "Có phải Tề tiên sinh đang thấy quá ít tiền không? Ha ha, trang viên Potter này cũng không nhỏ, nếu như cậu không muốn vận hành thì có thể bán lại.”

Cap cũng mỉm cười nói: "Tokalevsky tiên sinh nói đúng, trang viên Potter cũng rất đáng giá, đừng xem thường nó.”

Tề Đẳng Nhàn thờ ơ: "Nếu tôi giao dịch với các người, vậy tôi có khác gì những kẻ mà tôi căm ghét?”

“Thôi được rồi, tôi sẽ tìm Gusinski và Venogradov để nói chuyện, bọn họ sẽ miễn khoản nợ kia cho cậu!"

“Vẫn như cũ, Cap tiên sinh vẫn đưa trang viên Potter cho cậu!”

“Thành ý như vậy đã đủ hay chưa?!"

Vẻ mặt Tokalevsky trở nên lạnh lùng, sau đó ông ta nghiêm túc nói.

Bỗng nhiên ông ta thay đổi thái độ lạnh lùng như vậy cũng chính là đang nói cho Tề Đẳng Nhàn biết số tiền thật sự đã không nhỏ, đã đến giới hạn của ông ta.

Lý Vân Uyển nghe được thì vô cùng khiếp sợ, chỉ là một Irena Jinva mà thôi, có đáng để cho Tokalevsky trả giá nhiều như vậy không? Trang viên Potter cùng với khoản nợ của Tề Đẳng Nhàn…

Ngay cả tâm trí của cô ta cũng bắt đầu điên cùng dao động.

Một ý nghĩ quái quỷ nảy ra trong đầu cô ta: "Có thể được!"

Mặc dù cô ta biết rằng một khi Irena Jinva rơi vào tay Tokalevsky, nhất định sẽ không có kết quả gì tốt.

Nhưng Tề Đẳng Nhàn lại khẽ lắc đầu: "Tôi nghĩ ông hiểu lầm ý của tôi, ý của ta là giao dịch này, dù ông có ra giá thế nào tôi cũng không làm!”

Ngay sau khi hắn nói xong lời này, cả Tokalevsky lẫn Cap đều ngây ngẩn cả người.

Một lát sau, Tokalevsky nhìn chằm chằm vào Tề Đẳng Nhàn, sau đó từ từ nở nụ cười, tiếng cười lúc đầu còn khá nhỏ, nhưng dần dần trở nên lớn hơn.

Cap ở một bên cũng giống như ông ta, cười to theo, giống như vừa nghe được chuyện gì rất buồn cười.

Nhưng Tề Đẳng Nhàn không cười, vẻ mặt rất lạnh lùng.

“Ha ha ha ha, Tề tiên sinh, cậu đang đùa giỡn cái gì vậy?”

“Cậu là một kẻ phản quốc, trước đó còn là kẻ khủng bố coi mạng người như rơm rạ!”

"Bây giờ tôi dùng mấy tỉ đô chỉ để đổi lấy một người trong tay cậu, vậy mà cậu lại không đồng ý?"

"Ha ha ha. Đây thực sự là trò đùa buồn cười nhất của năm nay, cậu đang giả vờ cao thượng cho ai xem?"

“Nếu cậu thực sự cao thượng như vậy, tại sao lại hợp tác bới Gusinsky và Vinogradov? Nếu cậu thật sự thanh cao như vậy, vì sao lại phải mượn tay quân phiệt Nãi Tín để bình định Quang Dương!”

Tokalevsky đưa tay chỉ vào mũi Tề Đẳng Nhàn, cười lớn nói: "Không phải cậu thật sự cho rằng mình trở thành Tổng giám mục khu vực phía Nam là nhân cách trở nên cao thượng chứ? Người như cậu không thể lên thiên đàng được đâu, Thánh Chủ sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu, cậu chỉ đáng theo chúng ta xuống địa ngục!”

Tokalevski rõ ràng không tin Tề Đẳng Nhàn là người có nguyên tắc, ông ta cho rằng loại hành động từ chối này của hắn là vô cùng ngây thơ và buồn cười.

Lý tưởng có đáng tiền không? Nguyên tắc có đáng tiền không?

Trong mắt những tên đầu sỏ Tuyết Quốc như bọn họ, chỉ có lợi ích mới là trên hết!

Ở trước lợi nhuận tuyệt đối, cho dù là người thân cũng có thể bán.

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: "Đương nhiên tôi không phải là người cao thượng gì, có nói tôi giết người như rơm rạ cũng không sai. Nhưng tôi là người có nguyên tắc! Sở dĩ con người là con người vì họ có giới hạn đạo đức. Đối với tôi Irena Jinva có thể không có giá trị gì nhiều, bán cô ấy với mức giá tốt giống như là điều mà ai cũng sẵn sàng làm."

“Nhưng mà tôi không làm được."

“Cho dù ông có bỏ ra bao nhiêu tiền tôi cũng không làm được!”

Sau khi nói xong lời này, sắc mặt hắn trở nên lạnh lùng hơn: "Nếu hôm nay ông đến tìm tôi chỉ để nói chuyện này thì e rằng chúng ta không thể tiếp tục được nữa!”

Sắc mặt Tokalevsky trở nên lạnh lùng, ông ta thấp giọng nói: "Cậu có biết trên thế giới này chưa có ai dám từ chối tôi hay không? Cho dù là tổng thống Tuyết Quốc nghe ý kiến của tôi cũng phải cẩn trọng suy nghĩ!”

“Có phải cậu thật sự nghĩ rằng mình làm Tổng giám mục khu vực phía Nam là đã giỏi rồi?”

“Đừng tưởng rằng tôi không biết số tiền kia cậu dùng để làm gì!”

Tề Đẳng Nhàn cười một tiếng: "Ông là cái gì mà tôi không thể từ chối? Nếu bây giờ tôi lấy mạng của ông, chuyện đó còn quan trọng sao."

Lúc này Cap lắc đầu: "Tề tiên sinh đừng quá tự cao, chẳng lẽ cậu thực sự cho rằng mình được Thánh chủ bảo vệ đến bất khả xâm phạm sao?”

Sau khi nói xong lời này, ông ta khẽ búng ngón tay.

Ngay lập tức trên người Tề Đẳng Nhàn xuất hiện hơn mười chấm đỏ chằng chịt, thậm chí ngay cả trên người Lý Vân Uyển ở bên cạnh hắn cũng đều phủ đầy chấm đỏ.

Rõ ràng, hai người đã bị các tay súng ẩn nấp nhắm vào.

Chỉ cần Cap ra lệnh một tiếng, ai nấy đều thành cái sàng ngay.

Một năm qua Lý Vân Uyển mặc dù cũng đã trải qua không ít hiểm ác, gặp qua rất nhiều sóng to gió lớn, nhưng trong nháy mắt bị nhiều súng như vậy tập trung vào người thì vẫn nhịn không được mà tê dại, tay chân run rẩy.

Tề Đẳng Nhàn vươn tay ra, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô ta, dịu dàng nói: "Em sợ cái gì?”

Lý Vân Uyển mím môi: "Chỉ cần có anh ở đây, em sẽ không sợ. Cùng lắm thì chết chung..."

Tokalevsky lạnh mặt nói: "Bây giờ cậu thay đổi ý định còn kịp, giao Irena Jinva cho tôi, sau đó trang viên này sẽ thuộc về cậu! Còn nếu cậu không thức thời, tôi sẽ giết cậu và tự mình đi tìm cô ấy.”

Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: "Ông có biết cầm nhiều súng như vậy chĩa vào một vị giáo chủ của Thánh giáo, hơn nữa còn là Tổng giám mục khu vực phía Nam, hậu quả sẽ như thế nào không? Đây là hành động dị giáo, nếu như ở hàng trăm năm trước sẽ bị trói lên thập giá rồi thiêu sống."

“Cậu quá tự cao rồi, danh tiếng của Tổng giám mục khu vực phía Nam kia chẳng qua cũng chỉ là bỏ tiền ra mua." Cap lắc đầu.

Tokalev cũng cười hai tiếng, lười trả lời những lời này.

Ông ta đứng dậy, từ trên cao và nhìn vào hắn: "Tôi không biết làm thế nào mà hai kẻ ngốc Gusinski và Venogradov lại kết giao với người như cậu, thực sự ngu đến sợ!”

“Bây giờ cậu chọn lựa đi, mạng của cậu hay mạng của người khác.”

"Tôi sẽ cho cậu ba giây để suy nghĩ, nếu không..."

"Sẽ... Bùm!”

Lúc nói lời ra này, hắn vươn một tay ra như đang cầm súng, tay khẽ run, sau đó đặt ở trước miệng mà thổi.

Tề Đẳng Nhàn thản nhiên: "Sở dĩ bọn họ kết giao với tôi là bởi vì tôi không khốn nạn như các người.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK