Mặc dù Tề Đẳng Nhàn rất lạc quan nhưng bây giờ hắn cũng đang phát sầu.
Dù sao thì nếu như không sản xuất được thuốc đặc hiệu thì sẽ rất khó có thể xoay chuyển được cục diện hiện tại.
Tự mình thành lập nhà máy sản xuất thuốc là chuyện không thực tế, cho dù có được bật đèn xanh đến mấy thì cũng không thể theo kịp tiến độ, hơn nữa còn phải đi tìm nhân tài, chuyện này không biết sẽ lại phải tốn bao nhiêu thời gian nữa.
Lý Vân Uyển không khỏi cười trên nỗi đau của người khác, cô ấy nói: “Cho anh điên này, ai bảo cược với Park Sung Sin một trăm triệu làm gì, bây giờ biết sầu rồi chứ gì?!”
Tề Đẳng Nhàn giơ tay ra chỉ vào mũi mình và nói: “Em chưa từng thấy tôi đại thắng cái tên thần bài thành phố Kinh Đảo là Diệp Kế Hùng ở trên du thuyền của Hoàng gia à? Em có biết người khác gọi tôi là gì không?”
“Người như tôi ấy mà, thường sẽ được gọi là——quái vật đánh cược.”
“Ban nãy nếu như không phải em tắt mất máy tính của tôi thì bây giờ tôi đã có tám triệu xèng rồi!”
Lý Vân Uyển kinh ngạc, sau đó liên tục cười khổ và nói: “Đúng rồi đúng rồi, quái vật đánh cược tốt bụng Tề Đẳng Nhàn, anh đã thành công tặng một trăm triệu cho người bạn quốc tế Park Sung Sin đến từ đất nước Triều Tiên rồi!”
Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn khẽ giật, đây là giết người giết từ tâm à?
Đúng vào lúc này, Dương Quan Quan đẩy cửa đi vào và nói: “Tề tổng, ở bên ngoài có một người tự xưng là Dược phẩm Lý thị, anh có muốn gặp mặt một chút không?”
Sau khi nghe thấy lời này, Tề Đẳng Nhàn nhất thời ngẩn người, hắn nói: “Dược phẩm Lý thị? Công ty của Lý Gia Quyền, ồ... Bọn họ đến làm gì nhỉ?”
Lý Vân Uyển cau mày nói: “Chắc không phải là đến cười nhạo và chế giễu anh đâu nhỉ?”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu và nói: “Có lẽ bọn họ không có cái gan đó đâu, lần trước Lý Trường Hồng đã bị một đấm của tôi đánh cho dẹp lép rồi, ông ta biết về sự lợi hại của tôi.”
Lần trước khi ở Sư đoàn 81, Lý Trường Hồng và Tề Đẳng Nhàn đã xảy ra xung đột, Tề Đẳng Nhàn đã cho ông ta một đấm siêu nhân.
Kể từ đó về sau, người của Lý Gia Quyền không còn đến gây chuyện với Tề Đẳng Nhàn nữa, đoán chừng là Lý Trường Hồng biết về sự lợi hại của hắn rồi nên đã quay về răn dạy lại các đệ tử của mình.
Dược phẩm Lý thị cũng là một công ty dược phẩm rất mạnh, chỉ là Tề Đẳng Nhàn đã phá hủy làng du lịch Đông Sơn và tống thiếu đương gia của bọn họ là Lý Thiên Lạc vào trong tù nên mối thù này giữa bọn họ là không hề nhỏ.
Vậy nên bọn họ chưa từng nghĩ đến việc sẽ tiếp xúc với Dược phẩm Lý thị để khỏi phải chuốc lấy phiền phức.
“Nếu như đã tìm đến tận cửa rồi thì cho bọn họ vào đi, tôi muốn nghe thử xem bọn họ có thể nói những gì!” Tề Đẳng Nhàn nói.
Dương Quan Quan lập tức xoay người đi mời người phụ trách của Dược phẩm Lý thị là Lý Duệ vào trong, đây là một người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi, dáng người tầm trung, để tóc ngắn, làm cho người ta có cảm giác rất tháo vát!
Rõ ràng cái vị tên Lý Duệ này cũng có xuất thân là con nhà võ nên trên người cũng có võ công, vả lại còn không hề yếu.
Dương Quan Quan giới thiệu: “Tề tổng, đây là chủ tịch của Dược phẩm Lý thị, anh Lý Duệ.”
“Hai người này lần lượt là Tề tổng và Lý tổng của chúng tôi.”
“Tôi đi rót trà cho mọi người, mọi người từ từ nói chuyện nhé.”
Lý Duệ mỉm cười bước tới, vươn tay ra và nói: “Tề tổng, xin chào, nghe danh đã lâu!”
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, nhìn bộ dạng hòa khí phát tài của anh ta, hắn cảm thấy rất bối rối, có điều, đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại, vậy nên hắn cũng giơ tay ra bắt tay với anh ta và nói: “Xin chào.”
Lý Vân Uyển cười nói: “Không biết Dược phẩm Lý thị tìm đến chúng tôi là có chuyện gì vậy?”
Lý Duệ thở dài và nói: “Tôi biết Lý gia chúng tôi và Tề tổng có chút mâu thuẫn, thậm chí Lý Thiên Lạc cũng là do Tề tổng tống vào tù. Thế nhưng nước Mỹ có câu ngạn ngữ như thế này, làm ăn chính là làm ăn!”
Tề Đẳng Nhàn cau mày nói: “Nói thế thì ông chủ Lý Duệ đây đến là để bàn chuyện làm ăn với tôi à?”
Lý Duệ không chút do dự mà gật đầu, thái độ thẳng thắn này khiến cho Lý Vân Uyển và Tề Đẳng Nhàn vô cùng kinh ngạc.
Ngay cả Dương Quan Quan cũng có hơi bất ngờ, Tề Đẳng Nhàn rõ ràng là có mâu thuẫn với Lý gia, Dược phẩm Lý thị còn chủ động đến tận nơi bàn chuyện hợp tác làm ăn, liệu có âm mưu gì hay không?
“Tôi nghe nói trong tay Tề tổng có phương pháp điều chế của ba loại thuốc đặc hiệu, Dược phẩm Lý thị chúng tôi rất bằng lòng được hợp tác cùng quý công ty, chúng tôi muốn nhận thầu việc sản xuất ba loại thuốc đặc hiệu này.” Lý Duệ đi thẳng vào vấn đề, anh ta là người tập võ, đương nhiên cũng không thích chơi trò vòng vo tam quốc.
“Tin tức của ông chủ Lý Duệ thật đúng là nhanh nhẹn, nhanh như vậy mà đã biết chuyện này rồi!” Tề Đẳng Nhàn sờ sờ cằm dưới của mình và nở nụ cười với vẻ trầm ngâm suy nghĩ.
Ánh mắt Lý Vân Uyển khẽ động, cô ấy cảm thấy có chút không thể tin được, dù sao thì mới nãy Tề Đẳng Nhàn còn đang rầu rĩ vì không có đối tác hỗ trợ sản xuất thuốc mà bây giờ đã có người đến tận nơi để đề nghị hợp tác, chuyện này thật là không khoa học!
Vậy nên, phản ứng đầu tiên của cô ấy cũng giống với Dương Quan Quan, đó là cảm thấy có âm mưu gì đó.
Lý Duệ cười nói: “Tề tổng, tôi biết mọi người đang suy nghĩ điều gì, chắc hẳn mọi người đang lo rằng tôi sẽ chơi xấu.”
Tề Đẳng Nhàn chỉ cười ha ha và không nói gì.
Lý Duệ nói: “Ban nãy tôi đã nói rồi, làm ăn chính là làm ăn. Tôi là người phụ trách của Dược phẩm Lý thị, trách nhiệm duy nhất của tôi chính là khiến cho Dược phẩm Lý thị lớn mạnh hơn nữa, những chuyện khác chẳng liên quan gì đến tôi cả!”
“Những ân oán gia tộc kia, tôi sẽ không can dự vào.”
“Dược phẩm Lý thị bởi vì chuyện của Lý Thiên Lạc mà đã liên tục lao dốc, chuyện này làm cho tôi phiền não đã lâu, hôm nay khó khăn lắm mới có được cơ hội này, tôi không muốn từ bỏ nó.”
“Tôi đang vô cùng chân thành, vẫn mong Tề tổng sẽ cho tôi một cơ hội!”
Lời nói của Lý Duệ rất chân thành, hơn nữa khi nói ra những lời này, anh ta vẫn luôn nhìn vào mắt Tề Đẳng Nhàn và thể hiện ra một thái độ vô cùng thành khẩn.
Tề Đẳng Nhàn cũng bị lời nói của anh ta làm cho có chút lay động, hắn nói: “Nhưng e rằng người đứng đầu của Lý Gia Quyền các anh là Lý Trường Hồng sẽ không muốn nhìn thấy cảnh tượng này đâu nhỉ?”
“Lý Trường Hồng là bác cả của tôi, tuy rằng lời nói của ông ấy rất có trọng lượng nhưng suy cho cùng thì tôi mới là chủ tịch của Dược phẩm Lý thị, hướng đi của công ty này là do tôi quyết định!” Lý Duệ nói với vẻ rất nghiêm túc.
Lý Vân Uyển gật đầu với Tề Đẳng Nhàn và nói: “Em cảm thấy lời nói của chủ tịch Lý rất có trọng lượng, chúng ta có thể thử xem sao.”
Tề Đẳng Nhàn xoa xoa ngón tay của mình và nhàn nhạt nói: “Nếu như ông chủ Lý Duệ đã thành khẩn như vậy, lời nói cũng dễ nghe như vậy, vậy thì tôi sẽ nghe theo lười đề nghị của Lý tổng, để chúng ta hợp tác thử xem sao.”
Lý Duệ nghe thấy Tề Đẳng Nhàn đồng ý thì vô cùng vui mừng và nói: “Được được được, cảm ơn Tề tổng! Vậy bao giờ chúng ta bắt đầu đây?”
Tề Đẳng Nhàn ngẫm nghĩ một lúc và nói: “Tốt nhất là bắt đầu ngay lập tức, bắt đầu ngay bây giờ.”
Sau khi nói xong lời này, hắn vẫy tay với Dương Quan Quan và bảo cô ấy đi chuẩn bị hợp đồng.
Chuyện thuốc đặc hiệu đã đang vô cùng cấp bách rồi, nhanh chóng điều chế ra thuốc, sau đó đưa nó vào trong thị trường, đây mới là điều quan trọng nhất.
Lý Duệ cũng rất bất ngờ bởi sự gấp gáp của Tề Đẳng Nhàn, sau khi anh ta phát hiện ra điểm này thì khi bàn điều kiện cũng đã linh động hơn rất nhiều.
Sau một phen cò kè mặc cả qua lại, cuối cùng bọn họ cũng bàn bạc xong về chi tiết, Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Ông chủ Lý Duệ thật đúng là một thương nhân nhạy bén mà, để anh quản lí Dược phẩm Lý thị chắc chắn là một điều đúng đắn.”
Lý Duệ cười nói: “Tề tổng quá khen, vẫn xin Tề tổng đừng để bụng chuyện tranh luận ban nãy.”
“Người kinh doanh bàn chuyện kinh doanh, chúng tôi sẽ không có gì bất mãn đâu.” Lúc này, Lý Vân Uyển nhàn nhạt nói.
Tề Đẳng Nhàn và Lý Duệ kí xong hợp đồng, mỗi người giữ lấy một bản.
Lý Duệ hài lòng nói: “Bây giờ tôi sẽ mang cái này về cho người nghiên cứu...”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Không cần đâu, phương pháp điều chế đã hoàn thiện, kĩ thuật cũng đã hoàn thiện, thậm chí trang thiết bị cũng đã chuyển đến Trung Hải rồi, các anh cứ thế cầm về là có thể bắt đầu đi vào sản xuất rồi!”
Sau khi nghe xong, Lý Duệ vô cùng ngạc nhiên, sau đó cảm thấy hình như mình đã đòi hơi ít tiền rồi.
Xem ra Dược phẩm Thiên Lai thực sự đang rất gấp gáp...
Chương 495 Đôi bên cùng có lợi.
Lý Duệ có chút ảo não rời khỏi Dược phẩm Thiên Lai, mình đã bỏ lỡ một cơ hội tốt rồi, cơ mà cũng không đáng phải quá tiếc nuối, dù sao thì chuyện làm ăn cũng đã bàn bạc xong, về sau vẫn có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Đám người Tề Đẳng Nhàn đương nhiên là cũng rất vui vẻ, lúc buồn ngủ mà có người kê gối vào tận cổ cho nằm, còn có chuyện nào sảng khoái hơn chuyện này hay sao?
“A ha, bây giờ chuyện khó giải quyết nhất cũng đã giải quyết xong rồi, hơn nữa còn là chủ động đến tận cửa!” Tề Đẳng Nhàn nhún vai với Lý Vân Uyển.
“Bây giờ em đã biết tại sao tôi lại được gọi là quái vật đánh cược chưa?”
“Tất cả đều đã nằm trong dự liệu của tôi rồi!”
Khóe miệng Lý Vân Uyển bỗng co giật, cô ấy nói: “Đầu anh chắc chắn là có vấn đề gì rồi, thế mà còn khoe khoang với em nữa!”
Dương Quan Quan cảm thấy rất buồn cười, sức khoe khoang của Tề Đẳng Nhàn, cô ấy đã được chứng kiến từ lâu rồi, chiếu cho tí ánh nắng thôi là có thể xán lạn ngay được.
Lý Vân Uyển nói: “Thế bước tiếp theo thì sao, nếu như phía cục trưởng Mã ra tay ngăn chặn thuốc của chúng ta thì chúng ta nên làm thế nào đây?”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Ông ta chẳng là cái thá thì cả, tôi đã có kế hoạch rồi!”
Lý Vân Uyển cũng không thèm hỏi hắn nữa, tránh cho hắn tiếp tục khoe khoang.
Đương nhiên Tề Đẳng Nhàn biết rất rõ bước tiếp theo mình nên đánh ra quân bài gì rồi, dù sao thì trong tay hắn còn có con át chủ bài lợi hại nhất là Trần thị Bạch dược cơ mà!
“Cùng là người của Lý gia mà cái tên Lý Duệ này mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với những tên luyện võ luyện hỏng cả đầu óc kia, anh ta biết rất rõ chuyện gì nên đặt lên hàng đầu.” Tề Đẳng Nhàn nói.
“Cái người tên Lý Duệ này quả thực là không tồi, rất có mắt nhìn, cũng rất biết nắm bắt cơ hội.” Lý Vân Uyển gật đầu phụ họa.
Tề Đẳng Nhàn không biết rằng sau khi Lý Duệ đi ra khỏi Dược phẩm Thiên Lai thì đã ngay lập tức gọi đi một cuộc điện thoại.
“Kiều tổng, cảm ơn cô nhiều lắm, nếu không phải cô tiết lộ tin tức cho tôi thì tôi thực sự không biết bây giờ trong tay Dược phẩm Thiên Lai đang nắm giữ phương pháp điều chế của ba loại thuốc đặc hiệu đâu!” Sau khi đầu dây bên kia bắt máy, giọng nói của Lý Duệ vô cùng chân thành và cảm kích.
“Lý tổng khách sáo rồi, chút chuyện nhỏ thôi ấy mà. Anh hợp tác cùng với Dược phẩm Thiên Lai là chuyện đôi bên cùng có lợi.” Một giọng nữ truyền đến từ đầu dây bên kia của điện thoại, nếu như Tề Đẳng Nhàn đang ở đây thì nhất định hắn sẽ nghe ra được đó là giọng của Kiều Thu Mộng.
Lý Duệ cười ha ha và nói: “Đương nhiên là chuyện đôi bên cùng có lợi rồi, dạo gần đây Dược phẩm Lý thị của chúng tôi đang trong thời kỳ lao dốc, dựa vào ba loại thuốc đặc hiệu này thì chẳng mấy chốc sẽ có thể vượt qua cả đỉnh cao của trước đó thôi!”
Kiều Thu Mộng nói: “Vậy thì hi vọng Lý tổng sẽ có thể làm tốt chuyện này và duy trì mối quan hệ hợp tác thân mật mới Dược phẩm Thiên Lai.”
Lý Duệ cười nói: “Cảm ơn Kiều tổng, sau này tôi sẽ mời Kiều tổng ăn cơm!”
Kiều Thu Mộng nói: “Được.”
Nếu như Tề Đẳng Nhàn biết được chuyện tin tức mình có thuốc đặc hiệu bị Kiều Thu Mộng mò ra vô cùng rõ ràng như thế thì e rằng hắn sẽ vô cùng bất ngờ.
Bởi vì những tin tức này của hắn ngoại trừ mấy người thân cận ở bên cạnh thì đều không tiết lộ ra bên ngoài.
Cũng chính hôm nay Lý Vân Uyển mới đến tận nơi để đàm phán hợp tác với Dược phẩm Tôn thị và hoàn toàn công bố chuyện này ra ngoài.
“Chiều hôm nay tôi sẽ đến Sư đoàn 81 để sắp xếp việc huấn luyện, cô có đến đó một lúc không, tôi có chút chuyện cần phải bàn bạc với cô.” Tề Đẳng Nhàn gọi vào số điện thoại của Ngọc Tiểu Long và đi thẳng vào vấn đề.
“Được.” Ngọc Tiểu Long vui vẻ đồng ý, vả lại dạo gần đây cô ấy vẫn luôn tập luyện chiêu “Bạo kim đan” mà Tề Đẳng Nhàn dạy cho và đang chuẩn bị để cho hắn xem thử xem.
Buổi chiều, Tề Đẳng Nhàn thay sang quân trang, đến nơi đóng quân của Sư đoàn 81 và sắp xếp việc huấn luyện cho Đại đội tiên phong.
Không bao lâu sau, Ngọc Tiểu Long cũng xuất hiện ở đó.
Tề Đẳng Nhàn bảo cô ấy theo mình đi đến văn phòng để nói chuyện, hôm nay hắn tìm Ngọc Tiểu Long đương nhiên chính là vì thứ thuốc đặc hiệu đang ở trong tay hắn.
Cục trưởng Mã bên kia muốn ngăn chặn thuốc của hắn, vậy thì hắn sẽ không thể làm gì được cái tên lưu manh đó, thế nhưng hắn có thể tìm Ngọc Tiểu Long và đi qua con đường của Bắc Kinh, hắn không tin sau khi thứ thuốc đó đã thông qua sự xét duyệt ở Bắc Kinh rồi mà cái tên kia vẫn còn có gan để giở trò!
Ngọc Tiểu Long cau mày và nói: “Chuyện phiền phức như thế, tôi không muốn giúp!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Chỗ tôi có một loại thuốc, chính là Trần thị Bạch dược, cô thực sự không muốn loại thuốc này được thông qua xét duyệt à?”
Ngọc Tiểu Long nghe xong thì không khỏi ngẩn người, cô ấy kinh ngạc nói: “Trần thị Bạch dược? Đó là đồ do Nam Dương Trần thị làm ra mà, thế mà bọn họ lại bằng lòng bán phương pháp điều chế đó cho anh à!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Trên thực tế thì bây giờ Nam Dương Trần thị đã không còn dùng đến cái này nữa rồi, thậm chí bọn họ còn muốn bán phương pháp điều chế này ra với quy mô lớn nhưng vì nể tình quan hệ nên đã quyết định bán cho tôi trước mà thôi. Đoán chừng khoảng hai năm nữa thì phương pháp điều chế của Trần thị Bạch dược sẽ ngập tràn khắp nơi thôi!”
Ngọc Tiểu Long lại ngẩn người một lúc nữa, sau đó cô ấy đưa tay gõ nhẹ vào cằm mình và nói: “Nếu như là Trần thị bạch dược thì quả thực là có thể, thế nhưng Bộ chiến tranh phải có quyền mua trước và có ưu đãi lớn đối với loại thuốc này.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi cũng nghĩ như thế, một khi thứ thuốc này được sản xuất ra thì chắc chắn sẽ phải quảng bá trong Bộ chiến tranh đầu tiên, bởi vì Bộ chiến tranh là nơi cần nó nhất.”
Hoa quốc có nhiều chiến sĩ như vậy, chỉ tính riêng việc huấn luyện mỗi ngày thôi là đã có không biết bao nhiêu người bị thương do va chạm rồi.
Trần thị Bạch dược có hiệu quả chữa trị kì diệu đối với những vết thương do va chạm, thứ mà Tề Đẳng Nhàn nghĩ đến đầu tiên chính là để Trần thị Bạch dược đi qua con đường của Bộ chiến tranh.
“Cô giúp tôi dùng quan hệ để phê duyệt thuốc, sau khi sản xuất xong, tôi sẽ ưu tiên cung cấp cho Bộ chiến tranh với giá rẻ.”
“Như thế thì cô có thể lợi dụng thứ thuốc này để đánh bóng tên tuổi, mọi người đều biết đây là thứ thuốc giá rẻ do Ngọc Tiểu Long cô đây dựa vào năng lực để có được, hơn nữa còn là Trần thị Bạch dược!”
“Còn tôi cũng có thể thông qua Trần thị Bạch dược để mở ra thị trường to lớn hơn và kiếm về nhiều tiền hơn nữa.”
“Lần hợp tác này của chúng ta có thể nói là đôi bên cùng có lợi.”
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp nói rõ các lợi ích của chuyện này với Ngọc Tiểu Long, cô ấy quá thông minh, chơi trò thật thật giả giả với cô ấy là hoàn toàn vô dụng, còn không bằng ngoan ngoãn lấy lợi ích ra để chia sẻ với cô ấy thì hơn.
Sau khi nghe xong những lời này của Tề Đẳng Nhàn, Ngọc Tiểu Long bỗng rơi vào trầm tư, một lúc sau, cô ấy nói: “Không thành vấn đề, tôi có thể dùng quan hệ để giúp anh phê duyệt thuốc, thế nhưng anh phải nhớ kĩ những điều kiện mà anh đã đưa ra!”
Cục trưởng Mã thề sống thề chết rằng sẽ ép chết ba loại thuốc đặc hiệu của Tề Đẳng Nhàn, kết quả Tề Đẳng Nhàn đã ngay lập tức đi tìm Ngọc Tiểu Long để đi qua con đường quan hệ ở Bắc Kinh.
Đoán chừng đến lúc đó sẽ lại là một cái tát thật đau giáng lên trên mặt của ông ta.
Tề Đẳng Nhàn thấy Ngọc Tiểu Long đồng ý thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, mấy chuyện như tặng quà hoàn toàn không có tác dụng gì với cô gái này cả, nói không chừng người ta còn có thể trở mặt.
Những lập luận này của hắn thực ra đã được hắn lặp đi lặp lại hàng chục lần ở trong lòng, hắn đã cố gắng phát huy tối đa kỹ năng ăn nói của mình để có thể thuyết phục được cô ấy.
“Chỗ thuốc này của anh tốt nhất là đừng có xảy ra vấn đề gì!” Cuối cùng, Ngọc Tiểu Long cảnh cáo hắn một câu, ánh mắt vô cùng nghiêm nghị.
Cô ấy đã hiểu quá rõ về sức mạnh của tư bản rồi, nếu Tề Đẳng Nhàn vì để kiếm được lợi ích lớn hơn mà làm ra những chuyện như ăn bớt nguyên vật liệu...
Tề Đẳng Nhàn cười cười và nói: “Nếu như tôi là người như thế thì tôi đã không đứng cùng phe với cô rồi, vậy nên sự lo lắng về phương diện này của cô là dư thừa rồi.”
Sau khi bàn bạc với Ngọc Tiểu Long xong, Tề Đẳng Nhàn đi đến bên cạnh và gọi điện thoại cho Dương Lệnh Quang.
“Tỉnh thủ Dương à, phía bên tôi đã sắp xếp thỏa đáng rồi.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.
“Được, tôi biết rồi...” Dương Lệnh Quang nói.
“Khoảng thời gian này ông hãy khiêm tốn một chút đi. Đến lúc đó tôi sẽ giúp ông xử lí cái tên họ Mã kia, ông hãy từ từ tính sổ với những kẻ đã làm trái ý ông đi!” Tề Đẳng Nhàn cười nói.
“Đương nhiên là tôi hiểu đạo lý giết gà dọa khỉ rồi. Tề tổng, chuyện lần này phải cảm ơn cậu rồi.” Dương Lệnh Quang nói.
Trong tỉnh Đông Hải, người chống đối ông ta nhất chính là cục trưởng Mã, nếu không thì Dược phẩm Thiên Lai cũng sẽ không thể nào bị động như thế rồi.
Theo như Dương Lệnh Quang thấy thì trận chiến cấp cao này cũng sắp phải bước vào giai đoạn cuối cùng rồi.
Chương 496 Cuộc đời bình thường.
Kể ra thì Tề Đẳng Nhàn còn phải cảm ơn viên đạn đã bắn xuyên qua hắn và Ngọc Tiểu Long kia nữa.
Nếu như không có viên đạn đó thì e rằng mối quan hệ của hai người cũng không thể nào hòa hợp được như bây giờ đâu.
Hai người vốn đã là người cùng phe, bây giờ lại bởi vì có chung lợi ích mà khiến cho quan hệ càng thêm chặt chẽ.
“Quên không nói một tiếng cảm ơn với cô, việc các chi nhánh lớn của chiến khu Chu Tước nhập hàng của công ty chúng tôi đều là nhờ phúc của cô có đúng không?” Sau khi gọi điện thoại xong, Tề Đẳng Nhàn quay lại và nói với Ngọc Tiểu Long.
“Anh cho tôi quả đào, tôi trả anh quả mận, không có gì phải cảm ơn cả, chiêu Bạo kim đan đó của anh rất hữu dụng.” Ngọc Tiểu Long nói với vẻ nghiêm túc, cô ấy không hề cảm thấy mình đã chịu thiệt.
Trong lúc nói chuyện, cô ấy đã đứng dậy và vận động khí huyết, nhịp tim bỗng đập dữ dội, ầm một tiếng đánh một chưởng lên trời.
Chỉ thấy cốc nước trên mặt bàn liên tục liêu xiêu, đến cả cái bàn cũng rung lên vài cái.
Tề Đẳng Nhàn gật đầu với vẻ trầm ngâm và nói: “Cách thức vận hành khí huyết của cô vẫn có chỗ không đúng, chiêu này vì sao gọi là Bạo kim đan? Đó là bởi vì nó phải dùng đến đan khí.”
Sau khi nói xong lời này, hắn hạ thấp thắt lưng thành tư thế đứng tấn, khí lực ngưng tụ trong đan điền và giữ lại ở đó.
“Một viên kim đan nuốt vào bụng, mạng ta do ta không do trời!”
“Đây là câu nói cửa miệng của những người tu đạo và cũng chính là tinh túy cùng quyền ý của chiêu này.”
Tề Đẳng Nhàn giảng giải cho Ngọc Tiểu Long về chiếc tuyệt chiêu tự nghĩ ra này của mình.
Ngọc Tiểu Long trầm ngâm nhìn vào chỗ đan điền đang căng phồng lên của Tề Đẳng Nhàn, sau đó đan điền của hắn ngay lập tức xẹp xuống, khí huyết chảy ngược lên trên, cuối cùng tụ lại ở lòng bàn tay, sau cùng hắn một chưởng bóp nó nổ tung!
Hắn không đánh một chưởng này ra ngoài mà trực tiếp bóp nổ nó ở trong lòng bàn tay, thế nhưng luồng khí nổ ra từ trong các khe ngón tay thì lại vô cùng đáng sợ.
Lúc trước đệ tử của Văn Dũng Phu là Tần Đường Ngọc ám sát hắn, hắn cũng đã dùng cách này để bóp nổ không khí, khiến cho những luồng khí kia làm nổ tung nút áo sơ mi của Tần Đường Ngọc.
“Thì ra là thế!” Ngọc Tiểu Long gật gật đầu, cô ấy quyết định sau khi quay về sẽ chăm chỉ nghiên cứu chiêu này.
“Dạo gần đây tôi sẽ phải làm rất nhiều nhiệm vụ, đoán chừng sẽ không liên lạc được đâu, nếu như anh có chuyện gì thì tốt nhất là nên nói hết một lượt từ trước.”
“Đến lúc đó, anh có muốn tìm tôi cũng không tìm được đâu.”
Tề Đẳng Nhàn nghe vậy thì khẽ ngẩn người, ngẫm nghĩ một lúc và nói: “Trình độ cờ vây của cô thế nào rồi?”
Ngọc Tiểu Long nói: “Trong lúc luyện võ tôi cũng vẫn học đánh cờ, thiên phú cũng tốt lắm, tiến lên chuyên nghiệp cũng không có vấn đề gì.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Được rồi được rồi, buổi tối cô đăng kí một tài khoản Cờ vây Dã Hồ đi, chúng ta chơi vài ván cờ online, sau đó cô dùng tài khoản của tôi để giúp tôi hẹn một người.”
Ngọc Tiểu Long rất ngạc nhiên và không hiểu Tề Đẳng Nhàn có ý gì.
Sau khi gặp Triệu Hồng Nê, Tề Đẳng Nhàn đã cầm lại những quân cờ mà bản thân mình bỏ quên đã lâu, thỉnh thoảng lại đánh cờ với người khác trên Cờ vây Dã Hồ, có điều, vì đã không chơi quá lâu rồi nên cảm giác rất lạ lẫm và bị người khác hành cho tơi tả.
Hơn nữa, hắn phát hiện độ nổi tiếng của Triệu Hồng Nê ở trên Cờ vây Dã Hồ không hề thấp, mỗi một lần đánh cờ đều sẽ có lượng lớn người vây xem.
Gần đây kĩ năng đánh cờ của hắn đã dần quay trở lại theo một vài ván cờ mà hắn chơi lúc rảnh rỗi, nhưng nếu muốn chơi cờ với một kỳ thủ chuyên nghiệp như Triệu Hồng Nê thì e rằng sẽ chẳng thấm vào đâu.
“Anh đánh cờ không lại người khác nên bảo tôi dùng tài khoản của tôi để đánh với người ta à?” Ngọc Tiểu Long tràn đầy dấu hỏi, sau đó dần trở nên khinh thường.
“Giúp tôi một chút đi mà... Tôi cũng hết cách rồi, dù sao thì người ta cũng là kỳ thủ chuyên nghiệp.” Tề Đẳng Nhàn nói.
“Kỳ thủ chuyên nghiệp?” Ngọc Tiểu Long cau mày và cảm thấy có chút hứng thú.
“Triệu Hồng Nê của Triệu gia.” Tề Đẳng Nhàn nói.
Ngọc Tiểu Long im lặng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Được, tám giờ tối, tôi đăng kí tài khoản mới rồi chờ anh, đánh vài ván cho nóng người rồi lấy tài khoản của anh để đi tìm cô ta.”
Tề Đẳng Nhàn thấy Ngọc Tiểu Long đồng ý thì không khỏi thở phào một hơi, ngay từ đầu hắn đã định tìm cha mình là Tề Bất Ngữ giúp đỡ, thế nhưng nghĩ đến việc có lẽ Tề Bất Ngữ cũng khó có thể thắng chắc được Triệu Hồng Nê nên cuối cùng hắn đã hỏi Ngọc Tiểu Long.
Ngọc Tiểu Long đã từng là thiếu nữ thiên tài có tiếng, hắn tất nhiên sẽ nghĩ đến phương pháp để cho thiếu nữ thiên tài đối phó với thiếu nữ thiên tài rồi.
Khi rời khỏi Sư đoàn 81, tâm trạng của Tề Đẳng Nhàn rất thoải mái, dù sao thì những việc quan trọng đều đã làm xong hết rồi, nhân tiện còn lừa được Ngọc Tiểu Long giúp đánh cờ với Triệu Hồng Nê nữa.
Hôm nay chuyện cục trưởng Mã muốn đối đầu với Dược phẩm Thiên Lai đã bị người có dã tâm lan truyền ra ngoài rồi.
Tất cả mọi người đều không lạc quan lắm về Dược phẩm Thiên Lai, vốn dĩ đã bị Dược phẩm Thượng Thiện đến từ Tài Phiệt Thượng Tinh chèn ép đến không chịu nổi, lúc này lại đắc tội với một ông lớn trong tỉnh như cục trưởng Mã, còn muốn lăn lộn trên thị trường à? Không có cửa đâu!
Sau khi biết được tin tức này, Park Sung Sin đã ngay lập tức mở sâm banh để chúc mừng, thậm chí còn tuyên bố đã chuẩn bị tinh thần để nhận về một trăm triệu tiền cược.
Nhưng hai doanh nghiệp lớn là tập đoàn Hướng thị và Tianlai Capital lại không hề hoảng loạn và vẫn tiến hành công việc một cách đâu vào đấy.
Có lẽ là vì đã trải qua sóng to gió lớn khi đấu tranh với tập đoàn Từ thị nên cảm thấy những thứ trước mắt này cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, chỉ là một chút thất bại và không tính là gì cả.
Buổi tối Tề Đẳng Nhàn dẫn Dương Quan Quan và Hoàng Sung đi luyện tập thêm một lúc nữa rồi mới không chút hoang mang mà về đến nhà.
Hắn về đến thư phòng, mở máy tính lên, đăng nhập vào tài khoản của mình, sau đó dùng điện thoại di động để liên lạc với Ngọc Tiểu Long một chút và kết bạn với cô ấy ở trong Cờ vây Dã Hồ.
Tên tài khoản của Ngọc Tiểu Long rất thú vị: Ta phất tay áo mang mây đi.
“Không ngờ rằng một cô gái tính đàn ông như cô mà trong lòng lại cất giấu tinh thần văn nghệ trầm lắng như thế đấy!” Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ trong lòng và trực tiếp gửi lời mời thi đấu cho cô ấy.
Kĩ năng đánh cờ của hắn thực ra cũng không hề kém nhưng nếu muốn va chạm với kỳ thủ chuyên nghiệp thì vẫn có chút không thấm vào đâu.
Ngọc Tiểu Long nói cô ấy có trình độ chuyên nghiệp, câu nói này không hề khoác lác chút nào.
Tề Đẳng Nhàn có thể nhìn ra được lối đánh của cô ấy, nhưng cứ mỗi khi đến thời điểm quan trọng thì nó sẽ lại thay đổi, đây rõ ràng là sự linh hoạt và thông suốt được kết hợp từ ngàn vạn những lối đánh khác nhau.
Sau khi đánh ra khoảng sáu mươi quân cờ, Tề Đẳng Nhàn nghiến răng nghiến lợi, sờ sờ cằm và lẩm bẩm nói: “Trâu bò thế...”
Sau đó, hắn đầu hàng nhận thua và gửi đi lời mời thi đấu thứ hai.
Ngọc Tiểu Long vui vẻ chấp nhận, ở ván này, cô ấy đã đổi sang một phong cách khác, từ thay đổi thất thường của ban nãy biến thành đại khai đại hợp, chính là kiểu xông lên liên tục, điên cuồng cắn xé, cách đánh cờ hung hãn giống hệt như kiểu cứng rắn xông lên của Hình Ý Quyền.
Tất nhiên người thua ván cờ này cũng là Tề Đẳng Nhàn, thế nhưng hắn không thua thảm hại như ván thứ nhất nữa, trong ván cờ này, hắn đã tìm lại được một chút cảm giác.
“Lợi hại lắm, lợi hại lắm, bây giờ tôi sẽ gửi tài khoản của tôi cho cô, lát nữa sau khi Triệu Hồng Nê online, cô hãy lập tức gửi lời mời thi đấu cho cô ta.” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi gõ chữ trên bàn phím.
“Gửi đi.” Ngọc Tiểu Long trả lời ngắn gọn và đúng trọng tâm.
Tề Đẳng Nhàn gửi tài khoản của mình cho cô ấy, tên tài khoản của hắn rất đơn giản: Cuộc đời bình thường.
Nhưng phàm là người quen biết hắn, e rằng chỉ vừa nhìn thấy tài khoản này, quá nửa là sẽ có thể nghĩ đến hắn.
Ngọc Tiểu Long đăng nhập tài khoản, nhìn trang giới thiệu cá nhân trống rỗng của Tề Đẳng Nhàn thì bỗng cười ha ha và thẳng tay đánh chữ: “Cờ như tên người, bình thường mà thôi.”
Tề Đẳng Nhàn thấy Ngọc Tiểu Long tùy ý bóp méo thông tin tài khoản của mình thì suýt chút nữa đã tức đến hộc máu.
Kĩ năng đánh cờ của mình tuy rằng không bằng được cô ta nhưng cũng đâu cần phải sỉ nhục mình như thế đâu nhỉ?
Quyết tâm báo thù của phụ nữ đúng thật là đáng sợ...
Sau đó hắn nhìn thấy Ngọc Tiểu Long đã vào phòng đấu với Triệu Hồng Nê, người có tên tài khoản là “Tôi ngắm bình minh và ngắm biển”.
Phía dưới ID của Triệu Hồng Nê có một chữ “V”, di chuyển chuột đến đó thì sẽ nhảy ra một cửa sổ nhỏ: Chứng nhận chính thức của Dã Hồ, Triệu Hồng Nê, chuyên nghiệp cấp ba.