Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 316 Anh là ai

"Cao Phàm, tại sao anh lại đến đây?"

Sau khi nhìn thấy người đàn ông ôm bó hoa hồng, Dương Quan Quan không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Cao Phàm ôm bó hoa hồng nói: "Anh biết hôm nay là sinh nhật của em, thế nên đặc biệt đến đây để tặng hoa cho em, đồng thời mời em đến nhà hàng u để chúc mừng sinh nhật!"

Dương Quan Quan mở to đôi mắt, không biết bản thân có nên từ chối không.

Mấy năm nay sinh nhật của cô ta vẫn luôn có một mình, tuổi dần lớn, cô ta cũng rất muốn có người cùng đón sinh nhật với chính mình.

Những người không hiểu Dương Quan Quan luôn cảm thấy cô ta rất kỳ lạ, tính cách không hòa đồng, khó có thể thân thiết, nhưng thật ra cô ta chỉ đang tự bảo vệ mình mà thôi.

Bên trong vẫn chỉ là một cô gái yếu đuối, còn là một người rất nhút nhát. Tề Đẳng Nhàn đã biết rõ điều này từ lâu.

"Thư ký Dương, cô phải xem thứ tự đến trước và đến sau!"

Hắn không thể để Dương Quan Quan đi ăn với thằng ranh Cao Phàm này được, cho dù Dương Quan Quan thật sự muốn đi với anh ta, thì hắn cũng sẽ mặt dày bám theo để làm bóng đèn.

Cao Phàm khinh thường nhìn Tề Đẳng Nhàn rồi nói: "Anh là ai?"

Tề Đẳng Nhàn không thèm quan tâm đến anh ta, hắn nói với Dương Quan Quan: "Đi thôi, hôm nay tôi sẽ thể hiện tài năng cho cô xem, miễn cho cô luôn mắng tôi là tên sếp khốn nạn, không biết quan tâm tới cô."

Cao Phàm thấy Tề Đẳng Nhàn không thèm đếm xỉa tới chính mình, trong lòng không khỏi bực bội, ôm bó hoa đi lên phía trước một bước, nhẹ nhàng lắc hai chiếc khóa ký hiệu R trong tay.

"Quan Quan, anh vất vả lắm mới đợi được ngày hôm nay, em coi như là cho anh một chút sĩ diện, cửa xe anh cũng đã mở sẵn rồi!" Cao Phàm mỉm cười nói.

Sau khi nói xong lời này, anh ta nhẹ nhàng bấm chiếc chìa khoá trong tay.

Lập tức đèn xe của chiếc Rolls - Royce Phantom đậu ven đường lóe sáng, khiến mọi người không khỏi bu lại xem.

"Trời ạ, là Rolls - Royce Phantom đấy, anh đẹp trai này thật là giàu, tuổi trẻ nhiều tiền!"

"Ôi, nếu tôi được một anh đẹp trai như vậy theo đuổi, lái chiếc Rolls - Royce Phantom đến đón tôi đi ăn sinh nhật, còn tặng tôi một bó hoa hồng, thì tôi sẽ gả cho anh ấy ngay!"

"Còn phải suy nghĩ nữa à? Khẳng định sẽ đi cùng anh đẹp trai lái Rolls - Royce Phantom, đi ăn sinh nhật cùng mịt thằng nhà nghèo thì có gì vui đâu chứ!"

Mấy nữ sinh xung quanh đi ngang qua, ánh mắt khi nhìn Cao Phàm cũng bay ra ngôi sao, hận không thể thay thế Dương Quan Quan.

Sau khi Cao Phàm nghe thấy mấy lời này, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý.

Chiếc xe này là do anh ta mượn từ một người bạn, quả nhiên là có tác dụng vào ngày hôm nay, cực kỳ nổi bật!

Có chiếc Rolls - Royce này trong tay, hôm nay anh ta không tin bản thân không thể thu phục được Dương Quan Quan.

Dương Quan Quan bị sự nhiệt tình của Cao Phàm làm ngại ngùng, cảm thấy nếu bản thân từ chối người ta để đi với Tề Đẳng Nhàn thì không được lễ phép mấy.

Nhưng Tề Đẳng Nhàn đến để đón sinh nhật của cô ta, quả thật làm cô ta rất cảm thấy rất xúc động.

Mấy năm qua cô ta luôn đón sinh nhật một mình, năm nay là lần đầu tiên có cảm giác xúc động khi có người đón sinh nhật của chính mình.

Đương nhiên lần đầu tiên này mang rất nhiều ý nghĩa.

Cô ta muốn đồng ý đi với Tề Đẳng Nhàn, nhưng nghĩ đến chuyện bây giờ Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển đang ở bên nhau, lập tức cảm thấy làm như vậy sẽ không được tốt, hai bên nên giữ khoảng cách.

Thậm chí khi nghĩ như vậy, cô ta cảm thấy có chút bực bội.

"Tôi cũng đã khởi động xe sẵn rồi, nhanh lên nào, lên xe với tôi. Hôm nay sẽ thể hiện tài năng cho cô xem, nấu ăn rất tốn thời gian, đừng lãng phí thời gian của tôi làm tôi đói bụng!" Tề Đẳng Nhàn nói với vẻ không kiên nhẫn.

Cao Phàm quay đầu nhìn thoáng qua ven đường, có một chiếc xe Aston Martin đậu giữa bầy gà, bên cạnh còn có một chiếc BMW x1.

Trên mặt Cao Phàm lộ ra vẻ ý cười vô cùng khinh thường, hiển nhiên là đối phương không thể nào mua nổi một chiếc siêu xe vô cùng nổi tiếng, chạy loại xe BMW x1 rác rưởi này mà cũng có tư cách cướp phụ nữ với chính mình nữa à?

Mọi người xung quanh không khỏi khinh thường, anh đẹp trai này lái chiếc Rolls - Royce Phantom đấy, cậu lái một chiếc xe BMW x1 chỉ có bảy trăm mấy triệu mà cũng giả vờ giàu có à?

Dương Quan Quan mím môi nói: " Tề tổng, tôi không dám làm phiền anh, tôi ra ngoài ăn với Cao Phàm là được rồi!"

Cô ta cảm thấy bản thân vẫn nên giữ khoảng cách với Tề Đẳng Nhàn, nếu lần đầu tiên tổ chức sinh nhật sau hơn hai mươi mấy năm cùng Tề Đẳng Nhàn, thì khẳng định quan hệ giữa hai người sẽ thay đổi!

Cho dù Tề Đẳng Nhàn không cảm thấy như vậy, nhưng cô ta vẫn cảm thấy không thích hợp.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn nghe thấy lời này thì không khỏi ngạc nhiên, không ngờ Dương Quan Quan nhút nhát này lại dám từ chối chính mình, dâm từ chối ông chủ của cô ta! Hay là cô ta không biết thiết thủ của nhà tư bản rất tuyệt tình ư? Cô ta còn muốn tiếp tục lăn lộn trong giới tư bản nữa không!

Cao Phàm nghe thấy Dương Quan Quan đã đồng ý lời mời của chính mình, không kiềm được mà đắc ý, một thằng nghèo nàn lái chiếc BMW x1 mà cũng dám cạnh tranh với một người đẹp trai giàu có lái Rolls - Royce Phantom như mình?

"Quả nhiên là sẽ như vậy mà, não của người đẹp này vẫn chưa bị úng nước, nên mới không đi cùng thằng vừa nghèo vừa ngu này."

"Đó là đương nhiên, đồ ăn tự tay cậu ta nấu thì sao có thể so sánh với mấy món ăn đắt tiền ở nhà hàng u? Ngồi trên chiếc BMW x1 sao có thể sung sướng bằng ngồi trên chiếc Rolls - Royce?"

"Không sai không sai, phải nghe theo lý trí, đừng vì cái thứ gọi là tình cảm làm ảnh hưởng mà đưa ra lựa chọn sai lầm, nên lựa chọn phương án tối ưu nhất."

Mọi người cũng nghe thấy câu trả lời của Dương Quan Quan, mọi người ồn ào gật đầu đồng ý, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn lái một chiếc BMW x1, cùng lắm cũng chỉ là một nhà giàu nho nhỏ thôi, làm sao có thể so sánh với người lái chiếc Rolls - Royce Phantom?

"Ôi trời, thế mà cô lại dám từ chối tôi? Cô có biết mấy năm qua chưa có ai dám từ chối tôi không!" Tề Đẳng Nhàn khó chịu nói.

"Ơ..." Dương Quan Quan bị khí thế của hắn làm sợ hãi.

Cao Phàm tức giận nói: "Anh là cái thá gì mà dám nói như vậy? Nay là sinh nhật của Quan Quan nên cô ấy muốn đi theo ai, muốn ở cùng ai là việc của cô ấy, nào đến lượt anh can thiệp?"

"Đúng vậy, người ta xinh đẹp như vậy thì phải chọn người càng ưu tú, có đúng không?"

"Không biết tự lấy nước tiểu soi lại mặt của chính mình, có gì mà lại cạnh tranh với anh đẹp trai lái chiếc Rolls - Royce!"

"Nói không sai, nếu cậu có thể lái chiếc Aston Martin bên cạnh chiếc BMW, thì người đẹp mới chọn đi ăn với cậu thôi!"

Mọi người ồn ào lên tiếng ủng hộ Cao Phàm, cảm thấy Dương Quan Quan chọn không sai chút nào, đi theo Cao Phàm đến nhà hàng u xa hoa vẫn tốt hơn về nhà nấu cơm với Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn nhịn không được mà khịt mũi khinh thường, hắn nói: "Tôi cảm thấy rất thắc mắc, xe của tôi không bằng Rolls - Royce à?"

"Một chiếc Rolls Royce của người ta bằng mấy chục chiếc xe cùi bắp của cậu, mà cậu còn mạnh miệng nữa à?"

"Ha ha ga, thật là thú vị, không chơi bài tình cảm được, nên bắt đầu trổ tài ăn nói đấy à?"

"Anh đẹp trai à, đừng quan tâm thằng ngu này, nhanh đưa người đẹp đến nhà hàng u ăn tối đi!"

Dương Quan Quan không ngờ tới, bởi vì chính mình mà nơi này lại xảy ra cuộc cãi nhau kịch liệt, trong lúc nhất thời cô ta cảm thấy có hơi khó xử.

Cô ta nói với Tề Đẳng Nhàn: "Tề tổng, tôi đã biết ý tốt của anh rồi, nên hẹn lần khác nhé!"

Tề Đẳng Nhàn khó chịu nói: "Có phải cô vẫn chưa biết thiết thủ của nhà tư bản tuyệt tình đến cỡ nào, nên dám từ chối tôi đúng không !"

Cao Phàm tức giận, lập tức anh ta bước lên chắn trước mặt Dương Quan Quan, anh ta nói: "Cút!"

"Cút!" Tề Đẳng Nhàn cũng đáp lại anh ta, sau đó thuận tay nắm lấy bả vai của anh ta, trực tiếp kéo người rời khỏi chỗ này.

Sau đó, hắn bước lên một bước, duỗi tay ôm lấy eo Dương Quan Quan, hắn dùng chút sức lực là đã ôm được cô ta.

"Này! Anh làm gì vậy!" Dương Quan Quan sợ hãi hét toáng lên, một tay cầm bánh kem, một tay vội vàng kéo góc váy của chính mình.

Tề Đẳng Nhàn cười nhe răng trợn mắt nói: "Tôi đang bảo vệ cô đấy!"
Chương 317 Phong cách của Hải Vương

Một màn này làm cho tất cả mọi người ở hiện trường kinh ngạc!

Hung tợn như thế sao? Bị từ chối thì đoạt luôn à?!

Cao Phàm tức giận không thể kìm được, lớn tiếng nói:" Buông cô ấy ra, nếu không tôi trực tiếp báo cảnh sát!”

Tề Đẳng Nhàn căn bản không thèm để ý, mở cửa chiếc xe Aston Martin one77 bên cạnh, hất Dương Quan Quan vào bên trong, còn thuận tiện đẩy thật mạnh trên mông cô một cái.

Giọng nói của Cao Phàm lúc này bỗng nhiên dừng lại, không còn lí do nào khác chỉ vì Tề Đẳng Nhàn sử dụng lại là chiếc xe Aston Martin one 77 này.

Những người qua đường tại thời điểm này đều không nói được gì.

Hóa ra, không phải là chiếc BMW x1, mà là chiếc Aston Martin one 77 với mức giá cực phóng đại!

"Ô...Nguyên lai đây mới thực sự là đại gia chân chính, chẳng trách dám cướp người ngay trên đường!"

"Nếu là tôi thì tôi sẽ nguyện ý đi Aston Martin one 77, không đi Rolls-Royce!”

"Tôi thấy người đẹp đó là một cao thủ cấp bậc Hải Vương, cố tình lấy ra Aston Martin one 77 và coi Rolls-Royce chỉ là xe dự phòng."

"Tội nghiệp, Rolls Royce đã lưu lạc thành xe dự phòng, đúng là thế giới của người có tiền thật khó hiểu!"

Lúc này tất cả mọi người đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía Cao Phàm, khiến Cao Phàm hận không thể trực tiếp tìm một khe đất hở chui vào.

Tất cả mọi người đều cảm thấy Dương Quan Quan và Tề Đẳng Nhàn mới là dành cho nhau, Cao Phàm xuất hiện ở đây chẳng qua chỉ là một cái vỏ dự phòng được Dương Quan Quan lấy ra để khích tướng mà thôi.

Mọi người nghĩ như vậy cũng là bình thường, suy cho cùng một người phụ nữ phải có mưu mô và xảo quyệt như nào mới có thể khiến hai người đàn ông lái xe hơi sang trọng như vậy phải tranh giành nhau.

Cao Phàm cảm thấy chua xót trong miệng, chiếc Rolls-Royce mà anh lái trong nháy mắt đã hết giá trị, làm sao có thể so sánh được với chiếc Aston Martin one 77 của người ta?

"Tề Đẳng Nhàn, anh là đồ biến thái, anh làm gì vậy?!" Dương Quan Quan sau khi lên xe, không khỏi thẹn quá hóa giận mắng to. Trước mặt nhiều người như vậy bị anh ném lên xe làm cô xấu hổ muốn chết

Tề Đẳng Nhàn cười nhẹ, nói:" Không phải tôi đã nói với cô rồi sao, tôi đang bảo vệ cô theo như lời tôi đã hứa."

Dương Quan Quan tức giận nói:" Anh bảo vệ cái gì, tôi chẳng qua là đi ăn bữa cơm cùng người khác mà thôi!"

Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói:" Anh ta không có ý tốt, tôi đang suy nghĩ cho an toàn của cô, miễn cho cô lại ghét bỏ tôi không bảo vệ được cô."

Dương Quan Quan tức giận đến trước mắt tối sầm, lí do này đúng thật là cưỡng từ đoạt lí! Cô cười lạnh, nói:" Sao anh lại biết người ta không có ý tốt?"

Tề đẳng Nhàn nói:" Tâm tư của nam nhân! Tôi đối với cô không có ý tốt, anh ta sẽ có ý tốt chắc?"

"Uh..."

Dương Quan Quan nghẹn họng, mặt đỏ tới mang tai, anh nói thẳng tới mức vậy luôn. Thật là quá đáng mà!

Nhưng nội tâm cô chẳng hiểu sao lại cảm thấy vui vẻ? Chẳng nhẽ thật sự là do được lão biến thái này nhớ thương sao?

"Hơn nữa, tôi cố ý đến tổ chức sinh nhật cho cô, cô làm thư ký, tốt xấu gì cũng cho ông chủ chút mặt mũi chứ?"

"Cô nhìn xem, để tổ chức sinh nhật cho cô tôi còn lái cả Aston Martin one 77 tới".

"Nếu để cô đi cùng một người phá sản, thì người ta không cười chết tôi à?"

Tề Đẳng Nhàn mặt không đổi sắc nói dối, khiến Dương Quan Quan đều sửng sốt một chút.

Cô thật không ngờ, Tề Đẳng Nhàn lại nhớ rõ sinh nhật của mình, lại còn để ý đến như vậy, cố ý lái siêu xe tới đón.

Cô biết rất rõ bình thường Tề Đẳng Nhàn không lái chiếc xe này, đi đâu cũng dùng chiếc Phaeton kia, hôm nay lái xe này tới đây hiển nhiên là có mục đích khác.

"Được rồi, là tôi không lĩnh hội được lòng tốt của anh, tôi sai rồi!" Dương Quan Quan tự giác đeo dây an toàn lên.

"Đương nhiên!" Tề Đẳng Nhàn cười ha hả nói, trong lòng không khỏi có chút đắc ý.

Kỹ năng của hắn ngày càng tiến bộ không còn xấu hổ như lần bị Lý Vân Uyển quấy rối năm xưa.

Dương Quan Quan nói:" Nếu anh cố ý đến tổ chức sinh nhật cho tôi, vậy có quà sinh nhật chứ? Nói thật, đây là sinh nhật đầu tiên của tôi với mọi người trong hơn hai mươi năm qua."

Lúc cô ở Dương gia đương nhiên cũng đón sinh nhật, nhưng mà ngày đó cũng quá thảm, những người của Dương gia sẽ làm ra một số chuyện vào ngày sinh nhật của cô để cố ý làm cho cô ghê tởm... Sau khi rời khỏi Dương gia, cô cũng không đón sinh nhật thêm một lần nào nữa.

Tề Đẳng Nhàn không khỏi sửng sốt một chút.

Dương Quan Quan cười lạnh nói:" Xem ra lời nói dối của anh vẫn còn sơ hở!"

Tề Đẳng Nhàn tức giận nói:" Cô lại dám nghi ngờ thành ý của ông chủ à? Mẹ kiếp, làm phản rồi đúng không!"

Trong lúc nói chuyện, Tề Đẳng Nhàn một tay cầm vô lăng, một tay lấy ra bùa may mắn Kiều Thu Mộng đưa cho hắn hôm qua.

"Cho cô, bùa may mắn này rất quý, số lượng siêu giới hạn, có tiền không chắc đã mua được đâu!" Tề Đẳng Nhàn nói, đồng thời khen ngợi sự cơ trí của mình.

Dương Quan Quan lần này thật sự khiếp sợ, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn cư nhiên thật sự chuẩn bị quà cho mình, lại còn sang trọng và dụng tâm như vậy!

Đột nhiên, cô cảm thấy xấu hổ vì đã nghi ngờ sự chân thành của anh.

Phải nói, thao tác này của Tề Đẳng Nhàn rất khoa trương.

Lý Vân Uyển tặng cây bút Parker cho hắn, hắn đưa cho Kiều Thu Mộng làm quà.

Kiều Thu Mộng đưa hắn bùa may mắn, hôm nay lại tới tay Dương Quan Quan

Tay này mượn hoa hiến phật, bị hắn chơi đùa ra tới.

"Cảm ơn anh, tôi rất thích món quà này" Dương Quan Quan không chút do dự cầm lấy, nắm chặt bùa trong tay, cảm giác thật ấm áp.

"Thích là tốt, lần sau không cho phép nghi ngờ ông chủ của cô" Tề Đẳng Nhàn không biết xấu hổ nói.

Trong ánh mắt Dương Quan Quan có thêm vài phần ôn nhu, lặng lẽ nghịch chiếc bùa may mắn tinh xảo này, cô rất thích nó.

Rất nhanh, Tề Đẳng Nhàn liền trực tiếp lái xe xuống dưới lầu căn hộ của Dương Quan Quan rồi tùy tiện mua mấy món ăn trong siêu thị.

Dương Quan Quan trong tay cầm chiếc bánh ngọt nhỏ đi theo bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, nhìn bộ dáng mua đồ ăn của anh, tinh thần nhất thời không khỏi có chút hoảng hốt.

"Mình đang nghĩ gì vậy? Người này chính là một lão biến thái, ăn trong chén nhìn trong nồi, mình ngàn vạn lần không thể bị thủ đoạn này của anh mê hoặc!" Dương Quan Quan đưa tay vỗ vỗ hai má để trấn tĩnh lại.

Sau khi trở lại căn hộ, Tề Đẳng Nhàn chủ động sắp một bàn cơm với màu sắc và hương vị đầy đủ, khiến cho Dương Quan Quan nuốt nước miếng liên tục.

Ăn cơm xong liền bày ra chiếc bánh ngọt nhỏ, sau khi tắt đèn thắp nến, Dương Quan Quan mới phát hiện, tất cả đều xa lạ nhưng lại khiến bản thân cảm động đến như vậy.

Tề Đẳng Nhàn nhìn chiếc bánh nhỏ trên mặt bàn, ánh nến đung đưa, ánh mắt trở nên ngày càng thâm trầm, dường như cũng xúc động tới ký ức sâu thẳm của hắn.

Từ năm rời đi đế đô hắn cũng chưa từng có một lần sinh nhật.

Hắn bây giờ có chút nhớ nhung tới mẹ và người cha không bao giờ nói lời nào của mình.
Chương 318 Đau khổ và thù hận

"Cảm ơn anh đã cùng tôi đón một sinh nhật vui vẻ như vậy!"

Dương Quan Quan thổi tắt ngọn nến, sau khi bật đèn lên liền cảm ơn Tề Đẳng Nhàn. Tề Đẳng Nhàn lấy lại tinh thần, không khỏi cười, nói:" Không có gì, tôi cũng rất vui vẻ."

Dương Quan Quan nhịn không được hỏi:" Anh có chuyện gì sao? Nói tôi nghe một chút đi."

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói:" Cũng không có chuyện gì, chỉ là một đoạn tình yêu không môn đăng hộ đối dẫn đến một chuỗi ân oán mà mà thôi."

Dương Quan Quan kinh ngạc, nói:" Chuyện này có quan hệ với anh lúc trước khi bị Tề gia đuổi ra khỏi đế đô à?"

Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn thâm thúy, cảm thấy chuyện này nói với Dương Quan Quan cũng không sao, dù sao hoàn cảnh hai người đều có chút giống nhau, chẳng qua hắn chưa bao giờ oán hận mà thôi.

"Mẹ tôi đến từ một gia tộc có thế lực cường đại, thế lực này cường đại đến mức không ai có thể tưởng tượng được."

"Ba tôi là con cả của Tề gia tại đế đô..."

"Tuy nhiên, cha tôi đã bị bệnh từ khi còn nhỏ vì cổ họng bị đau nên ông không thể nói chuyện."

"Trùng hợp ngẫu nhiên vào lúc đó, có một lão đạo sĩ đi ngang qua cổng Tề gia, vì thế bèn bói cho cha tôi một quẻ."

"Từ ngày đó cha tôi đổi tên thành Tề Bất Ngữ."

Tề Đẳng Nhàn vừa ăn bánh ngọt, vừa thản nhiên nói, đem bối cảnh và quá khứ không ai biết của mình đều nói cho cô biết.

Dương Quan Quan nghe được có chút kinh ngạc, nói:" Cho nên thế lực lớn này không cho phép một người câm trở thành con rể của họ?"

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói:" Bọn họ cảm thấy nếu chọn một người bị câm làm con rể đúng là một loại sỉ nhục."

Dương Quan Quan ngạc nhiên, thậm chí có chút cảm giác không thể tin được, nhíu mày nói:" Cha anh là con cả của Tề gia, Tề gia lại ở đế đô, nhìn toàn bộ Hoa quốc mà xem có mấy đại gia tộc có thể sóng vai cùng Tề gia?"

Thay vì giải thích những vấn đề này, Tề Đẳng Nhàn tiếp tục nói:" Ba mẹ tôi đến với nhau vì nhân duyên trùng hợp, sau đó hai người yêu nhau rồi sinh ra tôi."

"Tuy nhiên, vấn đề này lại không được thế lực đó chấp nhận."

"Vì vậy, bọn họ đã cho người đi bắt mẹ tôi trở về, và thậm chí muốn giết tôi."

"Cũng may Tề gia cuối cùng cũng ra mặt, đồng thời cũng có đại nhân vật của Hoa quốc đứng ra nói chuyện, lúc này bọn họ mới tha mạng cho tôi."

Nói đến đây, hắn không khỏi nhún nhún vai, những chuyện này đều là khi hắn còn nhỏ được biết từ cha mình

"Cho đến mấy năm sau, tôi đã bị bắt cóc, và những người làm chuyện này đương nhiên là do gia tộc đó xúi giục mà đến."

"Nghe nói rằng rất nhiều người đã đồng ý, cảm thấy rằng dùng mạng chó của tôi để đổi lấy sự bình yên trong tương lai là một điều rất đáng giá."

"Nhưng cha tôi không cho phép, dù sao tôi cũng là con ruột của ông ấy..."

Dương Quan Quan chỉ cảm thấy câu chuyện này rất thú vị, có chút chờ mong hỏi: " Sau đó thì sao?"

Tề Đẳng Nhàn cười, nói:" Sau đó, cha tôi bắt đầu giết người, những ai chặn đường ông hầu như đều bị ông giết hết."

"Ông một đường từ Tề gia giết ra, đem những người âm thầm ngáng chân, cản trở đều giết sạch."

"Cuối cùng, ông đuổi theo một thiếu gia của một gia tộc lớn, âm thầm đến cửa quốc hội, đập đầu hắn ta vào ngực trước mặt vô số đại nhân vật."

"Em có biết hình ảnh đó như nào không? Đó là một cú đấm từ đỉnh não của hắn ta, và sau đó đập vào toàn bộ cột sống bị nghiền nát, đầu không chống đỡ nổi và đã co lại trong lồng ngực."

Dương Quan Quan nhất thời rợn tóc gáy, không dám tưởng tượng tới hình ảnh đó, quả thực quá mức kinh khủng!

"Cuối cùng tôi được cha tôi cứu ra, những người muốn gây chuyện cũng bị cha tôi làm cho sợ hãi. Nhưng mà, cha tôi cũng bị tai biến sau vụ này."

"Vì vậy, cả hai cha con chúng tôi đã bị đuổi khỏi Tề gia, rời khỏi đế đô."

Giọng điệu Tề Đẳng Nhàn rất bình tĩnh, dường như đối với những chuyện khó khăn trước kia không thèm để ý.

Dương Quan Quan lại cảm giác được, trong lồng ngực của anh giống như có một ngọn lửa, phẫn nộ và cừu hận, ngọn lửa này không đốt cháy kẻ địch thì cũng sẽ đốt ngược lại chính anh thành tro tàn!

"Hai cha con chúng tôi bị đưa đến nhà tù U Đô, cha tôi làm cai ngục ở đó."

"Nhà tù U Đô có tổng cộng mười tám cai ngục, và chỉ trong năm năm ngắn ngủi họ đã bị các tù nhân tàn sát rất nhiều."

"Bọn họ đày cha tôi tới nơi này hơn phân nửa ý tưởng là muốn mượn đao giết người."

"Nhưng cha tôi là ai? Cha tôi đã giết được rất nhiều người khiến các ông lớn ở đế đô sợ hãi!"

"Không lâu sau, ông ấy liền trở thành đại đương gia lừng lẫy, sau đó, tôi cũng dần dần trở thành nhị đương gia khiến mấy thằng nhóc kia phải sợ hãi."

Tề Đẳng Nhàn cười nhẹ một tiếng, trong lòng có chút đắc ý.

Hắn thật sự cảm thấy mình còn trẻ như vậy nhưng có thể chèn ép đám lão già kia không ngẩng đầu lên được là một chuyện rất lợi hại, dù sao hắn cũng rất tự hào về thân phận quản giáo của mình.

Dương Quan Quan vui vẻ nói:" Những tên kia chỉ sợ đến chết cũng không thể tưởng tượng được, ngục giam này không thể giết chết cha con hai người, ngược lại trở thành bối cảnh cường đại để anh và cha anh có thể dựa vào!"

Tề Đẳng Nhàn nói:" Có lẽ vậy... Tuy nhiên, sớm muộn gì tôi cũng sẽ trở lại đế đô, và tôi cũng sẽ đón mẹ tôi trở về!"

"Đến lúc đó, nếu ai dám ngăn cản tôi, tôi sẽ cho họ biết, tôi giết người sẽ càng điên hơn cha tôi!"

"Này! "

Dương Quan Quan có chút buồn nôn, sau đó nói:" Hiện tại cũng không phải là thời điểm đánh giết, bình tĩnh thôi tôi tin anh có thể làm được mà"

Tề Đẳng Nhàn thở dài, nói:" Tôi chỉ muốn đón mẹ tôi ra rồi đưa theo nữ nhân mình thích, cả gia đình đoàn tụ và sống tốt những ngày chưa từng có trước đây."

Dương Quan Quan hâm mộ nói, "Vân Uyển nghe được lời này của anh phỏng chừng sẽ rất vui vẻ đấy!"

Tề Đẳng Nhàn khinh thường liếc nhìn cô một cái, nói: "Tôi đang nói là mang theo nữ nhân tôi thích, đây là một phạm trù lớn, không phải chỉ riêng một người!"

Dương Quan Quan sửng sốt một chút liền tức giận đứng lên, mắng:" Anh là đồ tra nam!"

"Vì vậy, cô không cần phải ép buộc bản thân mình như vậy, tôi so với cô tưởng tượng còn thậm tệ hơn nhiều!" Tề Đẳng Nhàn cuối cùng nói.

Dương Quan Quan trầm mặc bĩu môi, bối cảnh của hai người quả thật có chút tương tự, hơn nữa, những gì Tề Đẳng Nhàn trải qua so với mình còn nguy hiểm hơn rất nhiều.

"Nói với cô những điều này là hy vọng cô sẽ sống tự do hơn một chút, học hỏi thêm về tâm lý ông chủ của cô."

"Cô thấy đấy, đó là lý do tại sao tôi là ông chủ, và cô chỉ là người làm công ăn lương của tôi."

Tề Đẳng Nhàn cười đắc ý, bổ sung một câu như vậy, dường như làm cho hắn cảm thấy đặc biệt sảng khoái.

Dương Quan Quan tức giận không thể kìm được, tên khốn này có thể đừng nói nữa được không?.

"Anh cũng chẳng qua là làm thuê ở Đông Tình mà thôi, bớt điên đi!" Dương Quan Quan tức giận đáp lại.

"Vậy tôi ít nhất vẫn là ông chủ của cô, qua đây kêu một tiếng ông chủ tôi nghe một chút." Tề Đẳng Nhàn câu ngón tay rồi cười nói

Dương Quan Quan híp mắt lại, sau đó khẽ cười nói:" Ông chủ lớn nhất, ông chủ thuỷ chung, ông chủ có tố chất làm chú rể!" Cuối cùng, cô nghiến răng nghiến lợi nói:" Cảm tạ vị thần đế đại lão là anh đã chiếu ra những thứ kia trong lúc tôi phát sóng trực tiếp!"

Đầu óc của Tề Đẳng Nhàn bối rối, cô đều biết hết ư?
Chương 319 Giữ một khoảng cách

"Ông chủ à, chỉ cần những thứ kia mà anh gửi thì tôi thật sự khó có thể nảy sinh sự kính nể và ngưỡng mộ đối với anh."

"Còn có hồ ly tinh khiêu vũ và khiêu dâm mềm mại trong bộ sưu tập của anh, chậc chậc chậc, hoa cả mắt!"

Dương Quan Quan trực tiếp chọc vào thóp của Tề Đẳng Nhàn, vẻ mặt trêu chọc, giọng điệu mang theo một chút khinh bỉ.

Tề Đẳng Nhàn bị nói vô cùng xấu hổ, hắn ở trong phòng livestream của Dương Quan Quan chính là trạng thái phóng thích bản thân, cho rằng Dương Quan Quan không biết đó là hắn, cho nên đã nói rất nhiều lời tục tĩu.

Hơn nữa, hắn còn thường xuyên trêu chọc Dương Quan Quan ngực to, các loại dâm ô tiện tay là chạm tới, mang theo tiết tấu của màn hình phát sóng trực tiếp.

"Thì ra cô đã sớm biết rồi sao?" Tề Đẳng Nhàn ho khan một tiếng, mặt già thế nhưng đều có chút đỏ lên.

"Anh không phát hiện những hồ ly tinh anh đăng ký đều biến mất sao? Là tôi vì sức khỏe thể xác và tinh thần của anh mà giúp anh xóa đi đấy!" Dương Quan Quan cười lạnh một tiếng, nói.

Tề Đẳng Nhàn không khỏi ngẩn người, lúc trước hắn còn tưởng rằng những mỹ nữ dẫn chương trình mà mình đăng ký đều bị nền tảng phong tỏa, không nghĩ tới lại là Dương Quan Quan xóa bỏ!

Dù sao cũng bị người ta vạch trần, hơn nữa bản thân Dương Quan Quan chính là người dẫn chương trình phát sóng trực tiếp hoạt náo viên, đối với những nữ MC mà anh đăng ký kia rất rõ ràng, điều này làm cho anh ít nhiều có chút ngượng ngùng.

"Khụ khụ khụ, xóa tốt, xóa tốt! Những người dẫn chương trình nữ kia thật ra đều là nền tảng đẩy tới, lúc ấy tôi tiện tay gọi tất cả đăng ký nhưng mà không thấy nhiều lắm." Tề Đẳng Nhàn giải thích.

"Dẫn chương trình livestream sử dụng hệ thống dữ liệu lớn nên sẽ thông qua sở thích của người dùng để tiến hành đưa đẩy." Dương Quan Quan nói với một khuôn mặt trêu chọc.

Tề Đẳng Nhàn có loại xúc động giơ đấm vỡ đầu bí thư quèn kia, đen mặt nói: "Cô vạch trần tôi nhiều như vậy còn muốn quà tặng hay không? Cô phải biết rằng hai lần nguy cơ phát sinh trong lúc livestream của cô đều là vị ông chủ này, đường đường là thần đế đại lão giúp cô giải quyết!"

Dương Quan Quan không khỏi cười, điều này thật sự, Tề Đẳng Nhàn trong livestream của cô là tiền bạc mấy triệu đập vào, trong lòng cô vẫn vô cùng cảm động.

Tuy nhiên, cảm động là cảm động, nhưng cũng không ngăn cản cô tức giận mắng Tề Đẳng Nhàn là lão biến thái.

"Này, cô nói xem, những người hâm mộ của tôi biết cô đang hẹn hò ăn tối với một ông trùm trong bảng xếp hạng, có thể tức giận đến mức kéo cô trực tiếp ra ngoài không?" Tề Đẳng Nhàn cười nói.

"Mặc dù tôi có rất nhiều fan hâm mộ nhan sắc, nhưng sau tất cả thì tôi đi theo con đường trò chơi phát sóng trực tiếp, không phải là khiêu dâm tình sắc. Tôi cảm thấy cái này cũng không có ảnh hưởng gì!" Dương Quan Quan lạnh nhạt nói, bộ dáng rất tự tin.

"Còn giá trị nhan sắc? Tôi cảm thấy cô nghĩ nhiều rồi!" Tề Đẳng Nhàn lắc đầu.

"Không phải sao?" Dương Quan Quan có chút khó chịu, mình tuy rằng không thể xưng là quốc sắc thiên hương, nhưng nhan sắc tốt xấu gì cũng là cấp bậc chín mươi đi!

Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua trước ngực cô, nói, "Tôi cảm thấy tất cả không sai biệt lắm đều là người hâm mộ của cô, nếu cô có thể livestream chơi cầu lông, ước tính số lượng người hâm mộ sẽ tăng gấp đôi!"

Dương Quan Quan không khỏi sửng sốt, sắc mặt trong nháy mắt nghẹn đến đỏ bừng.

"Chơi cầu lông?!" Dương Quan Quan lại nhớ tới ngày đó ở câu lạc bộ Thượng Động, Tề Đẳng Nhàn mời cô cùng chơi cầu lông.

Bây giờ hãy suy nghĩ một chút,cảm thấy tất cả có một cái gì đó không đúng, lão biến thái này nhất định có âm mưu gì đó không thể nói ra.

Tề Đẳng Nhàn giơ tay lên nhìn đồng hồ, cảm thấy đã đến lúc đi rồi, liền đứng dậy, nói: "Chúc cô sinh nhật vui vẻ thêm lần nữa, thời gian không còn sớm, nếu cô không mở miệng cầu xin tôi ở lại là tôi sẽ đi đấy!"

Dương Quan Quan đỏ mặt nói:" Sao, ai yêu cầu lão biến thái như anh ở lại? Mau cút đi, anh là đồ xấu xa không có lòng tốt gì!"

Tề Đẳng Nhàn liền nói:" Mỗi một fan nam trong livestream chả có ai có lòng tốt cả, điều này là rất bình thường! Nếu không tin, cô có thể hỏi lại bên trong phòng phát sóng trực tiếp một chút?"

Dương Quan Quan cảm thấy anh chẳng nói ra được câu nào tử tế, thúc giục anh nhanh chóng cút đi, chờ anh xỏ giày xong liền tiễn anh xuống dưới lầu.

"Ông chủ Tề!" Dương Quan Quan bỗng nhiên nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn gọi một tiếng.

"Cái gì?" Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại nhìn Dương Quan Quan nói:" Định để cho tôi ngủ lại sao?"

Dương Quan Quan lắc đầu, nói:" Tôi cảm thấy giữa chúng ta nên duy trì khoảng cách như vậy đi, vừa vặn không xa cũng không gần."

"Làm bạn với anh, tôi cảm thấy rất vui."

"Cho nên anh tạm thời không cần nghĩ tới vấn đề khác."

Tề Đẳng Nhàn nghe xong liền nhíu mày, nói:" Có ý gì, tôi không hiểu!"

Dương Quan Quan nói:" Ý tôi là trừ quan hệ bạn bè và lệ thuộc ra, tôi không mong giữa chúng ta xuất hiện những thứ khác."

Tề Đẳng Nhàn cười một cái rồi bỗng nhiên quay đầu lại, Dương Quan Quan theo bản năng lùi về sau hai bước, sau lưng rầm một tiếng lưng liền dựa sát vào vách tường.

Tề Đẳng Nhàn một tay trực tiếp vươn lên trên vách tường bên đầu cô, bộ dáng này không thể gọi là tổng tài bá đạo, nhưng tuyệt đối cũng là nhà tư bản bá đạo!

"Tôi hiểu ý cô, là giữa ông chủ và thư ký đúng không? Hay giữa nữ MC và người đứng đầu bảng cũng nên có chút chuyện xưa?" Tề Đẳng Nhàn nhàn nhã cười như không cười hỏi.

Dương Quan Quan trong nháy mắt nghẹn đến đỏ bừng, cắn răng nói:" Tôi không phải ý này, anh không cần xuyên tạc lung tung! Ý tôi là, chúng ta nên giữ khoảng cách!"

Tề Đẳng Nhàn đưa tay kéo lấy thắt lưng cô, làm cho cả người cô dựa vào trong ngực hắn.

Sau đó, hắn cười nói:" Cô nói là khoảng cách như này sao."

"Giống như khoảng cách dưới sạp báo khi trời mưa to hôm đó?"

"Vậy tôi rất vui khi được giữ nó với cô!"

Dương Quan Quan cảm thấy không chỉ chân đang nhũn ra, trái tim cũng vào thời khắc này cũng nhũn ra, hô hấp ở chóp mũi đều tràn ngập hơi thở của người đàn ông hùng tráng này khiến cho đầu óc cô choáng váng.

"Hay là khoảng cách trước đại hội thu hút đầu tư hôm đó?" Tề Đẳng Nhàn một tay ôm eo cô thư ký nhỏ, một tay theo bả vai ôm tới phía sau lưng cô.

Dương Quan Quan choáng váng hết cả người, nào biết Tề Đẳng Nhàn lại không theo quy củ ra bài như vậy, quả thực chính là quá ngang ngược, một quân bài nhỏ hắn cũng đánh ra hiệu quả lớn tới như vậy.

Tề Đẳng Nhàn cũng biết đạo lý một vừa hai phải, sau khi buông Dương Quan Quan ra liền mỉm cười, nói:" Lời của thư ký Dương tôi đều nhớ kỹ, sau này tôi sẽ giữ khoảng cách thích hợp!"

Sau khi nói xong lời này, Tề Đẳng Nhàn phất tay, không đợi Dương Quan Quan lấy lại tinh thần lại liền trực tiếp rời đi.

Mãi cho đến khi tiếng gầm của Aston Martin one77 vang lên trong tai, Dương Quan Quan mới hoàn hồn, mặt đỏ giống như bị bôi chu sa, da mặt cũng nóng đến không chịu nổi.

"Lão biến thái này, vừa rồi tay có phải nhân cơ hội sờ tới mông mình không?" Dương Quan Quan nghiến răng nghiến lợi dậm chân, trong lòng dâng lên một loại cảm giác bất đắc dĩ.

Cô có một loại cảm giác bị ăn sạch sẽ, không thể thoát khỏi móng vuốt của hắn trong mọi trường hợp.

Đáng sợ hơn, cô phát hiện ra rằng cô có thể tìm thấy một cảm giác an toàn chưa từng có trong một cái ôm không có ý tốt của hắn!

"A a a a, mình tuyệt đối không thể thích một tên tra nam như vậy!" Dương Quan Quan điên cuồng vuốt tóc, tức giận chạy lên lầu.

Tề Đẳng Nhàn lái siêu xe không chút vội vàng đi về nhà, trong lòng nghĩ chiếc Aston Martin này liền trực tiếp tặng Lý Vân Uyển làm quà sinh nhật là được rồi, dù sao tổng cộng cũng chỉ chạy hơn hai ngàn km, cũng giống như xe mới chuyển tay cũng có thể bán được hai ba mươi triệu.

Tương tự như vậy, đây cũng coi như là một chút phục vụ cho các trường Tu La có thể bùng nổ bất cứ lúc nào sau này.

Dù sao, hắn chuyển tay để tặng quà của Lý Vân Uyển cho Kiều Thu Mộng, nếu không gửi cho cô ấy một ít đồ quý giá, sau này chỉ sợ sẽ cực kỳ mất cân bằng tâm lý và lửa giận đó cũng không dễ dàng lắng xuống. Gửi chiếc xe này chờ đợi cho đến khi cô ấy nhìn lại thấy món quà của riêng mình là đắt nhất sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Chương 320 Thủ đoạn bất thường

Ngày hôm sau Tề Đẳng Nhàn vừa đến công ty, liền nhận được một tin tức không tốt.

Hướng Đông Tình vẻ mặt u ám ngồi ở trong phòng làm việc của hắn chờ đợi, Lý Vân Uyển thì cầm một xấp tài liệu giảng giải với Đông Tình về vấn đề gì đó.

Hai người thấy Tề Đẳng Nhàn đến, cũng không hẹn mà cùng đứng dậy.

"Tề tổng, anh cứ làm việc như vậy cũng không tốt, anh là tổng giám đốc, là tấm gương của toàn công ty!" Hướng Đông Tình nổi giận trách mắng, giữa hai hàng lông mày tràn ngập phiền não cùng sắc bén.

"Hướng tổng, có tức giận gì cũng đừng hướng về phía tôi! Nếu không, lần sau ai còn dám đến nhà anh ăn cơm?" Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ nhún vai, nói.

Lý Vân Uyển nhẹ nhàng nhíu cặp mày liễu thon dài, nghĩ thầm:" Tốt a, đi ăn cơm với nhà Đông Tình cư nhiên không nói cho mình biết."

Đợi đến khi Tề Đẳng Nhàn không chút do dự ngồi xuống, Hướng Đông Tình lúc này mới đem một xấp tài liệu ném tới trước mặt hắn.

Tề Đẳng Nhàn tiến lại gần nhìn, giỏi thật, cư nhiên toàn bộ đều là từ chức, hơn nữa còn là từ chức quản lý cấp cao trong tập đoàn Hướng thị!

"Từ Ngạo Tuyết dùng thủ đoạn này chính là muốn bức chúng ta vào chỗ chết!" Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy những tư liệu trên, không cần Hướng Đông Tình nói thêm liền hiểu là chuyện gì xảy ra.

"Cô ta thật quá đáng có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào! Không muốn đổi việc, cô ta thậm chí còn gây ra mối đe dọa liên quan tới cái chết." Hướng Đông Tình đen mặt nói.

Rõ ràng, sự thất bại của dự án cảng nước sâu ở Vịnh Đông Hải đã làm cho Từ Ngạo Tuyết cảm thấy áp lực, vì vậy, bắt đầu sử dụng một số thủ đoạn bất thường.

Lý Vân Uyển ở một bên xoa xoa đầu, nói:" Sáng nay tôi giúp Hướng tổng chọn người từ công ty chúng tôi, tìm ra người hợp lí điều đến tập đoàn Hướng thị chống đỡ một chút."

Tề Đẳng Nhàn đưa tay chà xát cằm, nói:" Xem ra cô ta cảm thấy nguy hiểm, cho nên mới dùng những thủ đoạn này. Nhưng mà chuyện này cũng không sao, chúng ta đáp lại một chút là được rồi!"

"Từ Ngạo Tuyết hẳn là rất rõ ràng, những mánh khóe quỷ quái không thể lên đài này nhiều lắm chỉ có thể làm người khác ghê tởm."

"Nếu sử dụng thủ đoạn thông thường thì cô ta sao có thể đạt được lợi ích như mong muốn."

Hướng Đông Tình nhíu mày nói:" Chúng ta nên đáp lại như thế nào? Tôi không có mối quan hệ gì trong lĩnh vực này."

Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười, nói:" Anh đừng giả vờ, trực tiếp hỏi tôi dự định sắp xếp như thế nào là tốt rồi, còn nói mình không có quan hệ gì, thật buồn cười mà!"

Hướng Đông Tình hừ lạnh một tiếng, cũng không cảm thấy xấu hổ khi bị nhìn thấy tâm tư.

"Tình hình bây giờ thế nào rồi?" Tề Đẳng Nhàn hỏi.

Hướng Đông Tình đặt máy tính bảng trong tay lên bàn làm việc, trên đó có một phân tích dữ liệu.

"Bây giờ liên minh kinh doanh Từ thị đã đầu tư gần hai mươi tỷ vào và mỗi ngày đang không ngừng tăng vốn. Tập đoàn Hướng Thị hiện tại đang chịu áp lực rất lớn, chuỗi công nghiệp mọi mặt dường như có nguy cơ bị đứt tài chính bất cứ lúc nào." Hướng Đông Tình nói đến đây, khóe miệng không khỏi cong lên.

Trải qua sự tỉ mỉ của cô, Từ Ngạo Tuyết đã vào vòng trung tâm, lúc này hối hận chỉ sợ cũng có chút muộn, chỉ có thể kiên trì tiếp tục đầu tư tiền đánh xuống. Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu nói:" Lúc thu lưới đừng đi công tác sai, vệ sĩ an bài cho anh nhất định phải mang theo bên người, tránh xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn."

Lý Vân Uyển nghe hai người nói chuyện, trong lòng không khỏi cảm thán giống như rơi vào trong mơ vậy, không nghĩ tới một ngày mình cũng có thể tham gia vào cuộc chiến thương mại mở rộng như vậy.

"Được rồi, Hướng tổng anh về đi, có cần người trực tiếp đưa đi từ Thiên Lai tư bản là được." Tề Đẳng Nhàn sau khi biết rõ sự tình, trong lòng liền hiểu rõ.

Hướng Đông Tình dụi dụi mắt, đứng dậy.

Tề Đẳng Nhàn nói:" Nhớ chú ý thân thể!"

Hướng Đông Tình chỉ nhàn nhạt cười, sau đó rời khỏi Thiên Lai tư bản rồi trở lại tập đoàn Hướng thị chỉnh đốn lại đi.

Lý Vân Uyển đợi đến khi Hướng Đông Tình rời đi, đưa tay véo lấy da mặt Tề Đẳng Nhàn, nói:" Anh vụng trộm chạy tới nhà Đông Tình ăn cơm không nói cho tôi biết đúng không?"

"Ăn một bữa ăn bình thường mà thôi, có gì đáng ngạc nhiên, cô lại không để cho tôi động vào." Tề Đẳng Nhàn cười cợt nói.

Trong khi nói chuyện, hắn đã lấy điện thoại di động của mình ra và bấm vào một dãy số.

"Qua văn phòng của tôi mang theo máy tính xách tay, sau đó đưa Thiên Lang tới ." Tề Đẳng Nhàn nói một cách bình tĩnh.

"Vâng, nhị đương gia!" Quản giáo trả lời điện thoại vội vàng đáp ứng.

Lý Vân Uyển không khỏi hỏi:" Đây là gọi điện thoại về ngục giam sao?"

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, Thiên Lang cũng không đơn thuần là võ lực cao siêu, hắn có thể đánh cắp cả bom nguyên tử, vậy nên không có kỹ thuật nào hắn không làm được.

Rất nhanh, Thiên Lang liền tiếp nhận điện thoại của Tề Đẳng Nhàn, hơn nữa hắn còn lấy được chiếc máy tính mà rất lâu rồi chưa được chạm tới.

"Thiên lang, cậu giúp tôi tra ra một cái địa chỉ..." Tề Đẳng Nhàn muốn biết cấp dưới Từ Ngạo Tuyết làm việc ở nơi nào, chuẩn bị dùng cái này để đáp trả.

Thiên Lang nhanh chóng tìm thấy địa chỉ, ngay trong một nhà máy điện tử ở thành phố Trung Hải.

Tề Đẳng Nhàn hỏi:" Có thể trực tiếp bôi đen máy tính của bọn họ không?"

Thiên Lang cười khổ, nói:" Nhị đương gia, tôi có thể giúp anh tra được địa chỉ đã là giỏi rồi, anh để cho tôi bôi đen vi tính của người ta, sao có thể chứ?"

"Những máy tính như vậy thường được thiết kế đặc biệt để thao tác, về cơ bản có một hệ thống chống xâm nhập mạnh mẽ và tường lửa phức tạp."

"Anh muốn cho tôi bôi đen máy tính của họ, thì trước tiên phải cho tôi truy cập vào mạng của bọn họ đã."

"Nếu không, anh chuyển mạng lưới của bọn họ từ thành phố Trung Hải tới đây cho tôi?"

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày một cái, sau đó có chút khó chịu, nói:" Cậu đang giễu cợt tôi đọc ít sách đúng không?"

Thiên Lang gượng cười hai tiếng.

"Tối nay giảm bớt đùi gà, thời gian hóng gió cũng giảm một tiếng." Tề Đẳng Nhàn tức giận nói.

Thiên lang sửng sốt, có chút bốc lửa, đây không phải là ép người quá đáng sao? Tuy nhiên, đối mặt với sự bắt nạt lâu dài của nhị đương gia, hắn là một nhân vật bá chủ thế giới ngầm lừng lẫy, cũng chỉ có thể nén giận.

"Nhị đương gia, bớt đùi gà có chút quá đáng..." Thiên Lang có chút ủy khuất nói.

Tề Đẳng Nhàn không nói hai lời liền cúp điện thoại, sau đó viết địa chỉ vào giấy.

"Thế nào rồi? Có thể trực tiếp bôi đen máy tính của họ không?" Lý Vân Uyển hưng phấn hỏi, cảm thấy giống như đang xem phim kích thích vậy.

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, sau đó gọi vào số Từ Ngạo Tuyết.

"Từ tổng, làm việc không thể không phúc hậu như vậy đi, dùng loại thủ đoạn này không ngại mất mặt sao?" Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười ha hả hỏi.

"Người khôn lựa chọn dừng lại, tôi sao lại không phúc hậu chứ?" Thanh âm khinh thường của Từ Ngạo Tuyết truyền đến.

Lý Vân Uyển đứng ở một bên có chút khó chịu, Tề Đẳng Nhàn người này cư nhiên không nói chuyện với mình?

Cô có chút tức giận, xoay người muốn đi, kết quả vừa bước một bước, Tề Đẳng Nhàn liền đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô.

Một tiếng động vang lên, cả người cô trực tiếp rúc vào trong ngực Tề Đẳng Nhàn.

Lý Vân Uyển nhịn không được quay đầu lại lườm hắn một cái nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười ngọt ngào, cô dang tay ôm lấy cổ hắn.

Lý Vân Uyển từng dạy Tề Đẳng Nhàn" im lặng là tốt nhất tại thời điểm này", bây giờ thấy Tề Đẳng Nhàn vận dụng đã thuần thục rồi.

"Nếu Từ tổng cô không nể mặt như vậy, vậy cũng đừng trách tôi không khách khí!" Tề Đẳng Nhàn cười một tiếng, cảnh cáo nói.

Từ Ngạo Tuyết cười lạnh, nói:" Tề Đẳng Nhàn, tôi chờ xem anh có thủ đoạn gì! Để tôi xem anh có thể khiến tôi ngạc nhiên hay không!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK