Chương 841: Việc làm ăn của nhóm đầu sỏ
Bề ngoài trận này khiến mọi người nhìn vào đều thấy sợ hãi.
Aleksandrovich đã tính sẵn trong lòng, nói: “Nói đi, cậu muốn chết ở chỗ này hay là thành thành thật thật trở thành thuộc hạ của tôi, làm việc cho tôi đây?”
Tề Đẳng Nhàn cười tủm tỉm rút di động ra gọi tới một dãy số, nói: “Tới, sếp lớn của anh tìm anh!”
Aleksandrovich nghe thấy lời này thì sửng sốt, nhíu mày nói: “Con mẹ nó đừng có làm bộ làm tịch ở trước mặt tôi nữa, dám lải nhải với tôi nữa, tôi trực tiếp giết chết cậu!”
“Aleksandrovich, anh muốn giết chết ai?”
Tề Đẳng Nhàn ấn vào nút loa ngoài, thanh âm khẩn trương của Gusinsky lập tức được truyền tới.
m thanh quen thuộc truyền tới khiến Aleksandrovich lập tức giật mình.
Hai tên bảo tiêu phía sau anh ta cũng thấp giọng nói: “Tiên sinh, nghe có vẻ giống như tiếng của Gusinsky tiên sinh thật đó….”
Aleksandrovich có chút chần chờ và kinh ngạc hỏi: “Sếp?”
Tiếng của Gusinsky truyền tới mang theo một chút tức giận nói: “Aleksandrovich, có phải anh rất muốn chết đúng không, dám uy hiếp cả bạn của tôi?!”
“Hắn là bạn của sếp thật sao?” Aleksandrovich không khỏi run run, đúng là không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại có lai lịch lớn như vậy.
Anh ta chính là thấy bản lĩnh của Tề Đẳng Nhàn không tồi, thu thập Đan Liệt của tập đoàn n Đặc đến dễ bảo nên lúc này mới muốn thu hắn về dưới trướng để làm việc.
Lại sao có thể nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn người ta có quan hệ thân thiết với Gusinsky đến mức như vậy….
Gusinsky bực bội nói: “Lão tử để anh tới Myanmar làm việc, để anh đi kiếm tiền, không phải để anh đi ra vẻ ta đây! Anh đây là khen ngược, dám uy hiếp tới cả trên đầu bạn bè của tôi luôn rồi?”
Aleksandrovich bị Gusinsky mắng cho máu chó đầy đầu, cố tình là một câu cũng không dám phán bác.
“Hiện tại lập tức quỳ xuống trước mặt bạn của tôi cầu xin hắn tha thứ! Nếu hắn không tha lỗi cho anh thì anh tự mình dùng súng tự sát đi, tôi cũng không muốn nhìn thấy anh nữa.” Gusinsky cười lạnh nói.
Tề Đẳng Nhàn giơ di động cười nhạt nhìn Aleksandrovich nói: “Có phải lúc trước tôi từng nhắc nhở anh rồi phải không? Anh lại cứ không tin, tôi nhìn qua rất giống một quả hồng mềm dễ bị nắn bóp lắm sao?”
Aleksandrovich không nói hai lời lập tức quỳ thẳng xuống trước mặt của Tề Đẳng Nhàn, dập đầu liên tục.
“Tề tiên sinh, tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi! Tôi trăm triệu lần không nghĩ tới cậu thật sự là bạn của sếp, xin cậu cho tôi thêm một cơ hội, tôi tuyệt đối sẽ không tiếp tục làm ra mấy việc ngu ngốc này nữa.”
“Cầu xin cậu, tha lỗi cho tôi….”
“Nếu cậu không tha lỗi cho tôi thì người nhà ở Tuyết quốc của tôi chỉ sợ cũng sẽ không sống nổi nữa.”
Aleksandrovich bị dọa cho sắp sợ tới mức vỡ mật, dập đầu như đảo tỏi cầu xin tha thứ.
Đừng nhìn vào đoạn thời gian Gusinsky ở nhà tù U Đô bị Tề Đẳng Nhàn dạy dỗ đến dễ bảo mà lầm, anh ta ở Tuyết quốc chính là cực kỳ tâm ngoan thủ lạt.
Bản thân là đầu sỏ phú khả địch quốc, hơn nữa thời thời khắc khắc đều đang đấu trí đấu dũng với chính phủ Tuyết quốc, một khi có việc gì đó động tới lợi ích của anh ta thì để anh ta xuống tay còn tàn nhẫn hơn bất kỳ ai!
“Aleksandrovich, anh đúng là một người ngu xuẩn, việc làm ăn ở Quang Dương cũng không phải là của một mình tôi! Nếu có gì sơ xuất thì Tokarevskiy cũng sẽ không bỏ qua cho anh đâu.” Gusinsky cười lạnh nói.
Tề Đẳng Nhàn nghe thấy lời này thì kinh ngạc, không nghĩ tới trong tập đoàn Vạn Thịnh còn có cả việc làm ăn của Tokarevskiy nữa cơ đấy?
Tokarevskiy có thể nói là thế lực lớn nhất trong nhóm đầu sỏ ở Tuyết quốc, là người có đầu óc kinh doanh nhất, có thể nói là lão đại của “nhóm Lyzhi”.
Hơn nữa có hai quân khu lương thực đều nằm trong tay của anh ta.
Nói cách khác, tức là có ít nhất chiến sĩ của hai quân khu nghe theo hiệu lệnh của anh ta.
Chỉ là trong tập đoàn Vạn Thịnh có việc làm ăn của Tokarevskiy cũng không có gì quá mức kinh ngạc.
Nhóm đầu sỏ bọn họ thỉnh thoảng hay chọc dao vào nhau nhưng cũng hợp tác với nhau, chỉ cần có cơ hội sẽ cắt thịt từ trên người đối phương xuống, nhưng chỉ cần gặp phải chuyện bị phía chính phủ của Tuyết quốc bắt nạt thì mọi người sẽ lập tức bắt tay nhau liên thủ đối kháng.
Lúc trước ở trước cửa phòng quốc hội của Tuyết quốc thậm chí còn xảy ra một vụ thảm án đổ máu, mà người cầm đầu sự việc này chính là do Tokarevskiy chỉ huy.
Tề Đẳng Nhàn cũng không muốn tiếp tục đứng xem Aleksandrovich diễn kịch tiếp nữa, tuỳ tiện phất tay để cho anh ta đứng dậy rồi nói với Gusinsky ở đầu bên kia của điện thoại: “Được rồi, chuyện này dừng ở đây là được.”
Gusinsky cười nói: “Nhị đương gia ngài quyết định như nào thì là như thế!”
Aleksandrovich nhẹ nhàng thở ra một hơi, đồng thời trong lòng cũng cả kinh, sao cách mà Gusinsky nói chuyện với Tề Đẳng Nhàn lại phải cung cung kính kính như vậy?
Sau khi cúp điện thoại rồi, Tề Đẳng Nhàn tiện tay chỉ vào sofa rồi nói: “Ngồi đi.”
Aleksandrovich nơm nớp lo sợ ngồi xuống, nói là ngồi nhưng thật ra cũng chỉ là mông hơi dựa vào sofa một chút mà thôi.
“Vừa rồi Gusinsky nói ở trong tập đoàn Vạn Thịnh cũng có việc làm ăn của toakrevskiy, là việc làm ăn gì?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.
“Là súng ống đạn dược.” Aleksandrovich không dám giấu giếm, sau khi nuốt xuống một ngụm nước bọt thì trả lời đúng sự thật.
Như vậy cũng không ngoài dự kiến của Tề Đẳng Nhàn lắm, trong tay Tokarevskiy có hai quân khu, lấy ra được một ít đạn dược từ bên trong cũng là chuyện thường ngày.
Phải biết rằng Tuyết quốc là quốc gia công nghiệp nặng, cái khác thì không nhiều lắm nhưng súng ống đạn dược lại cực kỳ nhiều, trang bị của một quốc gia hoàn toàn đủ để khơi dậy một hồi chiến tranh thế giới thứ III.
Myanmar bên này loạn như vậy, quân phiệt cát cứ rồi võ trang hỗn chiến, bán súng ống đạn dược cho bên này quả thực là cách làm ăn rất lãi.
“Được rồi, anh cút được rồi, nếu có chuyện gì nữa thì tôi sẽ tới tìm anh sau.” Tề Đẳng Nhàn cười cười với Aleksandrovich, nhàn nhạt nói.
Aleksandrovich gật gật đầu vung tay một cái, mặt mày xám xịt dẫn theo hai tên bảo tiêu của mình rời đi.
Vốn tưởng là tới mời chào thủ hạ, đâu ai biết được người ta là người có thể khiến ngay cả sếp của mình cũng phải cũng cung kính kính, căn bản là không phải cùng một cấp, việc này thuần tuý là dùng đầu đâm tấm thép mà!
Aleksandrovich vừa rời khỏi đã đen mặt nói với nhóm thủ hạ của mình: “Đi thôi, trở về!”
Hơn một trăm người võ trang AK toàn bộ rời khỏi nơi này.
Trần Ngư nhẹ nhàng thở ra một hơi, từ trên tầng hai đi xuống nói: “Không nghĩ tới mà, tập đoàn Vạn Thịnh này thế mà là do nhóm đầu sỏ bên Tuyết quốc thành lập ra?”
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu nói: “Tuyết quốc bên kia không thiếu nhất chính là súng ống đạn dược, tình huống bên Myanmar lại hỗn loạn như vậy, buôn bán súng ống đạn dược qua bên đó quả thực chính là một việc làm ăn rất có lãi.”
“Nếu tập đoàn Vạn Thịnh đã là sản nghiệp của nhóm đầu sỏ Tuyết quốc thì bên này chúng ta muốn làm việc có thể nhanh hơn rất nhiều. Thế lực của tập đoàn Vạn Thịnh so với bên tập đoàn n Đặc còn lớn hơn một chút.” Trần Ngư nghĩ nghĩ, trên mặt mang theo ý cười nói, cái này đối với cô ta mà nói chính là một tin tức tốt.
Bởi vì có tập đoàn Vạn Thịnh nên có rất nhiều không gian để làm những việc khác!
Tề Đẳng Nhàn giơ tay lên nhìn đồng hồ, nói: “Tôi muốn đi tìm u Mặc, còn cô thì sao?”
Trần Ngư trợn trắng mắt nói: “Tôi đương nhiên là đi chung với anh rồi! Tôi một người một mình ở lại đây không phải sẽ rất nguy hiểm sao?”
Trần Ngư cũng rất biết tự mình hiểu mình, ở một nơi loạn như Quang Dương này, cô ta chỉ là một cô gái không nhấc nổi cánh tay, phải ôm cho chắc đùi Tề Đẳng Nhàn mới được tính là an toàn.
“Di….Nếu tôi muốn đi tìm phụ nữ thì có phải cô cũng muốn đi theo hay không?” Tề Đẳng Nhàn ghét bỏ nói.
“Tôi ở chỗ này rồi mà anh còn có hứng thú với người phụ nữ khác sao?” Trần Ngư lại cười ha hả, duỗi tay vừa nâng mắt kính vừa khẽ liếm môi.
Tề Đẳng Nhàn run lên một cái tê dại, đeo kính mắt thật mẹ nó mê ly….
Chương 842 Phủ định
Chương 842: Phủ định
Tề Đẳng Nhàn dẫn theo Trần Ngư rất nhanh chóng đi tới sòng bạc của tập đoàn n Đặc.
“Cô u Mặc, bên ngoài có hai người tới nói là muốn tìm cô….” u Mặc đang ở sân sau mới mở của sòng bạc đánh golf.
“Ồ? Là ai thế?” Một thân màu đen thêm một đầu tóc cắt ngắn, u Mặc lãnh khốc đầy mặt hỏi.
Dưới chân cô là một tên đàn ông đang nằm, trên đỉnh đầu người đàn ông đó có để một quả golf.
Mỗi lần cô nhấc gây đánh golf lên đều sẽ khiến người đàn ông đang nằm rạp dưới đất kia sợ tới mức cả người run run.
Thủ hạ đúng sự thật báo: “Là hai người Hoa quốc, một nam một nữ, nói là bạn của ngài.”
u Mặc cười lạnh nói: “Bạn? Để cho bọn họ vào đi, tôi nhìn thử trước một cái!”
Nói xong lời này, cô thẳng tay vung gậy, không đánh vào trên quả golf mà đánh trực tiếp xuống bụng của người đàn ông dưới chân.
“A!!!”
Người đàn ông thống khổ kêu to một tiếng, suýt chút nữa chết ngất luôn.
u Mặc lạnh lùng nói: “Đừng nhúc nhích, nếu quả bóng của tôi mà rơi xuống thì gậy tiếp theo sẽ trực tiếp đánh vỡ đầu của anh!”
Người đàn ông tức khắc run rẩy cả người không dám động đậy, thậm chí không dám kêu tiếp nữa.
Không lâu sau, Tề Đẳng Nhàn và Trần Ngư đi tới.
u Mặc thấy hai người đến thì chỉ cảm thấy xa lạ nên lạnh mặt cười nói: “Mấy người có biết giả mạo lung tung là bạn của tôi thì sẽ phải gánh vác một ít hậu quả không?”
Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy người đàn ông nằm dưới chân u Mặc trên đầu đầy máu tươi rũ xuống mặt đất, chật vật không chịu được.
Hắn nhìn kỹ vào hai mắt của người nọ, thế mà cảm thấy có chút quen thuộc, tức khắc vui vẻ.
Đây mẹ nó còn không phải là Trương Thiệu Kiệt cuỗm tiền chạy trốn sang nước Mỹ sao? Sao lại xuất hiện ở chỗ này vậy?
Lúc trước thời điểm hắn mới tới Trung Hải đã bị cái tên Trương Thiệu Kiệt này làm cho ghê tởm không chịu được, sau đó bất động sản Trương thị phá sản, cha con Trương gia cuỗm tiền chạy trốn sang nước Mỹ.
“Tôi chính là bạn của cô đấy, Lục Linh Linh.” Tề Đẳng Nhàn nhìn cô gái giữa hai đầu mày đều là lãnh khốc và tàn bạo thì lắc đầu chậm rãi nói.
u Mặc nghe thấy Tề Đẳng Nhàn gọi được tên thật của mình thì kinh ngạc một chút sau đó nháy mắt bạo nộ nói: “Lục Linh Linh đã chết rồi! Tên của tôi là u Mặc, nếu anh còn tiếp tục gọi loạn bậy bạ tên của tôi thì tôi sẽ khiến anh phải chết ở chỗ này!”
Tề Đẳng Nhàn nhìn cô gái tràn ngập thô bạo này thì lắc lắc đầu, nói: “Cô có phủ nhận quá khứ của chính mình cũng vô dụng thôi, cô chính là Lục Linh Linh.”
Gân xanh trên trán u Mặc giật gật, cười dữ tợn nói: “Tôi thấy anh đúng là rượu mời không thích lại thích uống rượu phạt mà, coi lời nói của tôi như gió thoảng bên tai?”
Nói xong lời này, cô ta hung hăng đánh ra một gậy!
Một gậy này vừa đánh bay luôn quả golf trên đầu của Trương Thiệu Kiệt, cũng vừa lúc cọ xát với gương mặt của Trương Thiệu Kiệt.
Trương Thiệu Kiệt hét thảm một tiếng, che khuôn mặt của mình lại rồi lăn lộn trên mặt đất.
“Trương thiếu cũng có ngày hôm nay a!” Tề Đẳng Nhàn hơi sờ sờ cái mũi của mình, lắc đầu cười nói.
Đương nhiên là hắn sẽ không thương hại loại người như Trương Thiệu Kiệt này, cuỗm tiền chạy trốn không tính là gì cả, chủ yếu là anh ta đê tiện quá mức khiến người ta phải ghê tởm, rơi xuống một bước đường ngày hôm nay hơn phân nửa cũng là do anh ta tự mình gieo gió gặt bão.
Nếu anh ta không tự tìm đường chết thì với số tiền tập đoàn Trương thị cuỗm được đó cũng đủ để cho anh ta trải qua nửa đời còn lại ở nước Mỹ yên ổn.
Trương Thiệu Kiệt ngẩn người, sau đó tựa như bắt được cọng rơm cứu mạng kêu lên: “Anh là ai? Anh biết tôi sao? Cầu xin anh hãy cứu tôi với….Tôi nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp anh!”
u Mặc chau mày giơ gậy đánh golf lên hung hăng đập xuống vài cái, đánh tới mức Trương Thiệu Kiệt không nói thành lời nữa, lăn cũng không lăn nổi, chỉ có thể co thành một đống run bần bật ở trên mặt đất.
“Tôi cho anh nói chuyện chưa?” u Mặc hỏi, lại đập thêm vài gậy.
“Còn mượn thêm được tiền từ bạn bè bên kia của anh được nữa hay không đây? Hửm?”
“Anh thề thốt bảo mượn được năm trăm vạn, kết quả lại chỉ có năm mươi vạn? Lừa tôi vui lắm có đúng hay không?”
“Thận của mình anh còn muốn nó hay không? Nếu không lấy được tiền ra đây thì có hai quả, để tôi cắt bớt đi một quả là được!”
Trương Thiệu Kiệt cuộn tròn trên mặt đất nức nở, nước mắt ào ào chảy xuống, nhìn qua cực kỳ chật vật đáng thương.
Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu nói: “Không nghĩ tới anh lại biến thành dáng vẻ như này, thật là khiến người ta có chút thất vọng mà….Chỉ là ai bảo anh đụng tới Lục Linh Linh làm gì đâu, aiz….”
Hắn nói tới đây cũng không nhịn được thở dài một hơi thật sâu.
Nếu Lục Linh Linh không phải là em gái của Lục Chiến Long thì cô ta có biến thành dáng vẻ như này hay không hắn cũng lười quản.
Cả khuôn mặt u Mặc phá lệ trầm xuống, chậm rãi nói: “Anh có biết hay không hiện giờ tôi ghét nhất chính là người Hoa quốc? Huống hồ gì còn là người dám cả gan giả mạo là bạn bè của tôi nữa! Lục Linh Linh, Lục Linh Linh, Lục Linh Linh là gì của anh hả?!”
Trần Ngư thấp giọng nói với Tề Đẳng Nhàn: “Cô ấy đang do dự, cũng không phải là không có thuốc chữa. Anh gọi ra cái tên cũ của cô ấy khiến cô ấy có chút hoang mang, bởi vì chính cô ấy cũng không quen biết anh!”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Tôi là anh em với Lục Chiến Long.”
u Mặc nghe thấy cái tên này thì trên mặt hiện lên thần sắc oán độc, cười dữ tợn nói: “Anh nói cái gì cơ? Anh là anh em với Lục Chiến Long?!”
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu nói: “Những năm gần đây anh ta vẫn luôn tìm kiếm cô.”
“Ha ha ha, ha ha ha ha! Thật là chuyện cười thiên hạ!”
“Mấy năm nay Lục Chiến Long vẫn luôn tìm tôi? Sợ là anh ta hận tôi sao không chết sớm một chút thì có, miễn cho tôi sống ở trên thế giới này ảnh hưởng tới thanh danh quang minh chính đại của anh ta đúng không?”
u Mặc trực tiếp ngửa mặt lên trời phá lên cười, tựa như hiểu rõ gì đó mà hung hăng đá một cái vào đầu Trương Thiệu Kiệt, trực tiếp đá tới mức khiến anh ta hôn mê bất tỉnh.
Sắc mặt của Tề Đẳng Nhàn vì những lời này khó tránh khỏi có chút âm trầm, hắn chính là bạn bè chiến hữu vào sinh ra tử với Lục Chiến Long, càng hiểu rõ nhân phẩm và cách làm người của anh ta hơn bất kỳ ai!
Nhưng mà em gái của anh ta tại thời khắc này, ở nơi đây phủ nhận anh ta?
u Mặc tiến lên phía trước một bước, lạnh giọng nói: “Anh ta tìm tôi? Tôi mấy năm nay gửi cho anh ta bao nhiêu bức thư, anh ta một bức cũng không nhận được hay sao?”
“Anh ta ở Hoa quốc quyền cao chức trọng, còn tôi phải ở trong một băng nhóm tội phạm tham sống sợ chết!”
“Anh ta không phản hồi cho tôi là sợ người em gái là tôi đây sẽ ảnh hưởng tới tiền đồ của anh ta đúng không? Sẽ bôi đen thanh danh quang mang vạn trượng của anh ta đúng không?”
Tề Đẳng Nhàn cưỡng chế lửa giận tát một cái vào mặt của cô ta, chậm rãi nói: “Tôi nghĩ cô có hiểu lầm gì đó ở đây rồi, chúng ta cần phải bình ổn lại cảm xúc một chút cho tốt đã rồi lại nghiêm túc nói chuyện sau.”
Trần Ngư nhìn Tề Đẳng Nhàn nghĩ thầm: “Xem ra anh ta thật sự coi Lục Chiến Long là bạn bè, cái này mà cũng có thể chịu đựng.”
u Mặc lắc lắc đầu, lạnh lùng nói: “Tôi không muốn nói chuyện với anh, anh mau cút đi, coi như tôi chưa từng gặp anh. Hôm nay tôi buông tha cho anh, nhưng lần sau nếu anh còn dám xuất hiện ở trước mặt tôi, thì tôi nhất định sẽ tự tay giết chết anh!”
Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng nói: “Nếu không phải vì Lục Chiến Long thì lão tử đây mới lười phải quản xem cô còn sống hay đã chết!”
“Ha ha ha, u Mặc tiểu thư đang ôn chuyện cùng với ai thế? Sao cảm xúc lại kích động như vậy?”
Ngay lúc này, một người đàn ông khoảng tầm ba mươi tuổi vừa cười vừa đi tới.
u Mặc nhìn thấy người đàn ông này thì mày nhăn lại, nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, lạnh lùng nói: “Tôi hỏi anh một lần cuối cùng, anh có cút hay không đây?”
Trong mắt Tề Đẳng Nhàn mang theo chút không kiên nhẫn, xem ra muốn để đối phương bình tĩnh lại nghe hắn nói chuyện có vẻ như là một chuyện không có khả năng.
Nếu đã không có cách nào nói chuyện tử tế được thì chỉ có thể dùng bạo lực để giải quyết mà thôi!
Thấy Tề Đẳng Nhàn không nói lời nào, u Mặc đi tới nói với người đàn ông kia: “Cha Si, không phải anh vẫn luôn chê tôi không cho anh cơ hội sao? Tới, anh đánh gãy chân của tên này cho tôi, đêm nay tôi lập tức hẹn hò với anh, như thế nào?!”
Chương 843 Mật Tông yoga
Chương 843: Mật Tông yoga
Cha Si nghe được những lời này của u Mặc thì sửng sốt một chút, rồi lại nở nụ cười.
Anh ta là người của tập đoàn Vạn Thịnh nhưng nhưng anh ta rất thưởng thức cô nàng u Mặc này, vẫn luôn theo đuổi cô ta.
Tuy rằng giữa hai tập đoàn n Đặc và Vạn Thịnh có không ít mâu thuẫn nhưng cao tầng bên tập đoàn Vạn Thịnh vẫn luôn rất ủng hộ Cha Si, dù sao thì u Mặc cũng là một trong ba con hắc mã của tập đoàn n Đặc.
Nếu theo đuổi được u Mặc mà nói thì vừa có thể tạo ra một đả kích lớn với tập đoàn n Đặc, hơn nữa Cha Si cũng có thể thuận lý thành chương tiếp nhận thêm một mảnh địa bàn rất lớn.
u Mặc quay đầu lại nói với Tề Đẳng Nhàn: “Không phải anh muốn nói chuyện với tôi sao? Tôi cũng cho anh một cơ hội.”
“Nếu anh có thể đánh bại người tên Cha Si này, tôi nhất định sẽ tâm bình khí hoà ngồi xuống nói chuyện với anh.”
“Đương nhiên là nếu anh có bị đánh chết thì cũng đừng trách tôi!”
Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy thật buồn cười, chính mình tới là muốn giúp cô ta thoát ly khổ ải mà cô ta còn có thái độ này! Nếu không phải trong lòng luôn niệm nể tình mặt mũi của Lục Chiến Long thì hắn nhất định sẽ thưởng cho cô ta hai cái túi lớn.
Cha Si khoanh hai tay đi tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn nói: “Tên kia, cậu chọc tới u Mặc tiểu thư?”
“Ừm….Khả năng tôi xuống tay sẽ hơi nặng một chút! Nếu không thì cậu tới trước?”
“Ha hả….”
Khi Cha Si nói chuyện, mấy tên thủ hạ anh ta mang tới cũng hiện nét hài hước đầy mặt.
Từ nhỏ Cha Si đã luyện quyền pháp của Thánh Tượng quốc và thuật yoga của Ấn Độ mà lớn, cho dù là đan liệt mạnh nhất của tập đoàn n Đặc khi nhìn thấy anh ta thì cũng phải vòng sang đường vòng để đi!
Quyền pháp của Thánh Tượng quốc rất tổn thương đến cơ thể, lúc trẻ khi mà cơ thể còn khoẻ mạnh có thể dùng một chân đạp ngã được một cây đại thụ to lớn nhưng khi tới trung niên rồi về sau sẽ khí huyết suy bại khiến cả người bị bệnh.
Nhưng thuật yoga của Ấn Độ lại là một bộ môn để hồi phục cực kỳ tốt, vừa có thể tẩm bổ gân cốt, lại vừa có thể điều dưỡng khí huyết.
Hai thứ kết hợp lại với nhau càng tăng thêm sức mạnh.
Trần Ngư nhìn thấy lại thêm một người tự tới tìm đường chết thì lắc lắc đầu, Tề Đẳng Nhàn chính là một người đàn ông mạnh mẽ có thể đánh nhất mà từ trước tới nay cô ta mới gặp qua!
Hoặc là nói hai chữ mạnh mẽ cũng không đủ để hình dung được người này.
“Cũng không biết những truyền thuyết cổ nhân lưu lại từ thời cổ đại tới giờ, tỷ như Trương Tam Phong, Đạt Ma tổ sư nếu như mấy người này sống ở thời hiện đại thì có thể chiến đấu một trận với hắn hay không?” Trong lòng Trần Ngư đột nhiên hiện lên một ý niệm cổ quái như vậy.
Cô có một loại cảm giác chủ quan rất kỳ diệu, đó chính là trình độ quyền pháp của Tề Đẳng Nhàn giữa thế giới bảy tỷ người này đã thuộc vào dạng đệ nhất rồi.
Tề Đẳng Nhàn liếc mắt nhìn Cha Si một cái, nói: “Công phủ của anh luyện cũng khá đấy, nhưng tốt nhất không nên động thủ với tôi, nếu tôi mà lỡ tay đánh chết anh thì có chút không nể mặt mũi bạn bè cho lắm.”
Cha Si nghe thấy lời này thì ha ha cười, trùng hợp bên cạnh lại có một chiếc xe điện bốn chỗ chuyên dùng cho sân golf.
Anh ta xoay người một cái, đột nhiên nhấc chân lên, đùi phải quét ngàng một cái giống như rìu lớn bổ xuống!
“Oanh!”
Chiếc xe điện bốn bánh bị một chân đá bay lên, linh kiện từ trên không trung rơi rụng đầy đất, lăn xa khoảng tầm năm mét rồi mới rơi xuống mặt đất.
“Một chân này của tôi có hai mươi năm công lực, cậu chống đỡ được sao?” Cha Si không hề vô nghĩa nhiều lời, sau khi thu chân về thì chắp tay trước ngực làm một động tác cúi chào trước khi đấu võ của Thánh Tượng quốc.
“Đây là anh luyện yoga Mật Tông có lực lượng mạnh mẽ.” Tề Đẳng Nhàn nhìn ở trong mắt nhưng cũng không dao động gì.
u Mặc mở miệng ngay lúc này nói: “Hiện tại anh cút đi vẫn còn kịp, tôi có thể để anh ta bỏ qua cho anh!”
Trần Ngư cười nói: “Cô ấy sợ anh bị đánh chết, vẫn còn có chút lương tâm đấy!”
Cha Si lại nói: “Hắn không đi được, chỉ dựa vào những lời vừa rồi hắn đã nói thì tôi cũng muốn phế hắn.”
Nói xong lời này, anh ta giơ cao nắm tay thô to của mình nói với Tề Đẳng Nhàn: “Nắm đấm của tôi hơi lớn, cậu chịu đựng một chút.”
“Đăng!”
Vừa dứt lời, thân thể Cha Si cũng đã động, chân lót trên mặt đất một chút rồi vọt tới phụ cận, giơ tay chính là một khuỷu tay hạ xuống mặt!
Một khi bị khuỷu tay này đánh tới, anh ta thông qua thuật yoga Mật Tông tu luyện nhiều năm dẫn động năng lượng trong cơ thể toàn bộ chuyển vào trên khuỷu tay quả thực chính là như bị một chiếc xe tăng đánh tới!
Da mặt Tề Đẳng Nhàn đều bị chiêu mang theo gió này quét tới khiến cho có hơi biến hình.
“Công phu của Cha Si này cũng không yếu lắm! Thậm chí còn sắp đuổi kịp trình độ của cái tên triệu hằng vũ lúc trước bị mình đánh chết kia, quả nhiên thế cục bên Đông Nam Á này hỗn loạn quá mức, mưa bom bão đạn mỗi ngày, động một chút là có thể chết như chơi. Mài dũa ở dưới hoàn cảnh như vậy dễ dàng luyện được công phu, bồi dưỡng được cao thủ!” Trong lòng Tề Đẳng Nhàn rùng mình thầm nghĩ.
Ở trong xã hội cũ, tông sư quyền thuật như măng mọc sau mưa ùn ùn không dứt, đó là bởi vì niên đại xã hội đó náo động nhiều, một khi ra tay chính là không sống thì chết, công phu tự nhiên cũng sẽ tiến bộ nhanh chóng.
Trên thế giới này không có quyền pháp thiên hạ đệ nhất, chỉ có quyền tay thiên hạ đệ nhất mà thôi!
Huống hồ gì nội tình và lịch sử của Ấn Độ cũng đã lâu, hoàn toàn phân cao thấp với Hoa quốc luôn được.
Tề Đẳng Nhàn đối mặt với đấu pháp hung hãn như vậy lại không thèm trốn tránh, hắn dùng khuỷu tay đỡ vai đi lên đón một quyền này!
Dùng quyền đi chạm vào khuỷu tay kai của người ta cũng không phải là một sự lựa chọn sáng suốt cho lắm.
Nhưng ở chỗ của Tề Đẳng Nhàn này lại không hề có cách nói vậy, thể năng, tinh thần, quyền pháp của hắn đã gần tới cảnh giới có thể nhìn thấy được chân của thần rồi!
“Phanh!”
Quyền khuỷu tay va chạm, cơ bắp và lực lượng cốt cách kịch liệt va chạm!
Trong mắt Cha Si hiện lên một tia kinh ngạc, một khuỷu tay của mình thế mà bị một nắm tay của đối phương chặn lại?
Năm ngón tay của Tề Đẳng Nhàn mở ra, hóa thành ưng trảo trong nháy mắt, một quyền hình ưng bắt lập tức thuận thế muốn tiến lên bắt lấy cánh tay của Cha Si.
Cha Si hồi phục tinh thần lại biết chính mình đây là gặp phải cao thủ đứng đầu rồi! Chỉ dựa vào một quyền này và ưng trảo bắt của đối phương mà có thể suy đoán ra được người này là một đại cao thủ thân kinh bách chiến.
Nhưng Cha Si cũng là một nhân vật thân kinh bách chiến, biết một khi cánh tay của mình mà bị bắt được thì nhất định sẽ bị vặn gãy trong vòng một giây, tâm thần vừa động, cơ bắp rung lên một cái giống như lò xo, bang một chút dịch chuyển cánh tay qua hướng khác, chuyển hướng quyền lên thẳng huyệt thái dương của Tề Đẳng Nhàn đánh xuống!
Động tác và phản ứng của anh ta, thêm độ mềm dẻo của cơ thể, một chút cũng không giống như người luyện một loại công phu mạnh mẽ, đây là chỗ ảo diệu của việc đồng thời luyện thuật yoga và luyện quyền pháp!
Một tay khác của Tề Đẳng Nhàn trong nháy mắt từ bụng nâng lên!
Một chiêu bát quái chưởng “nâng thân chưởng” được đánh ra, bàn tay ngăn cách nắm tay của đối phương, ưng trảo ngay sau đó thuận thế moi xuống!
Nhưng một trảo này của hắn lại không thể bắt được cánh tay của Cha Si khiến cho hắn kinh ngạc không thôi!
Bởi vì cánh tay của Cha Si ở ngay lúc này trượt một chút khiến cho cánh tay chếch sai vị trí! Hơn nữa cơ bắp cũng đồng thời phát lực trở nên mạnh mẽ cứng rắn như sắt thép.
“Ồ?” Trong miệng Tề Đẳng Nhàn phát ra tiếng than, còn chưa kịp nghĩ nhiều thì đầu gối bên phải của Cha Si đã đánh thẳng trên bụng hắn.
Quyền pháp của Thánh Tượng quốc nặng nhất là hai nơi khuỷu tay và đầu gối, nếu luyện đến cực hạn thì một quyền đánh ra có thể so được với đạn pháo!
Tề Đẳng Nhàn lập tức buông khuỷu tay của đối phương ra, nắm tay chuyển hướng di chuyển xuống dưới!
Một chiêu “tài đấm” vững chắc đụng trúng đầu gối của đối phương, chấn động gây ra một tiếng pháo nổ vang trời.
“Hắc!”
Trong miệng Cha Si phát ra tiếng gầm nhẹ, hai tay nhấc lên tả hữu giáp công đánh xuống đầu của Tề Đẳng Nhàn!
Tề Đẳng Nhàn căn bản không có cơ hội lùi lại, hai tay phân biệt tiếp chiêu tả hữu, vừa ngăn được khuỷu tay cũng đồng thời đẩy về phía trước!
Cha Si chỉ cảm thấy lần đẩy này có lực lớn đến kinh người, cả người cũng suýt chút nữa mất cân bằng, dưới chân lướt đi một bước trực tiếp lui lại về sau.
Một chưởng này của Tề Đẳng Nhàn đẩy tới chỉ đẩy được tới trên vai, nhưng khi rơi xuống lại cảm giác được gân cốt của đối phương trượt đi khiến cho lực đạo bị đánh tan ít nhất bảy đến tám thành.
u Mặc thấy Tề Đẳng Nhàn có thể đánh có tới có lùi được với Cha Si thì trên mặt hiện lên nét kinh ngạc.
Cha Si có thể coi là một trong ba đại cao thủ ở vùng đất Dương Quang này!
Chỉ đứng sau thủ hạ Dụ Khôn của sòng bạc bên Trần gia kia và quân phiệt Khải Hoàn.
Chương 844 Một cái mạng chó
Chương 844: Một cái mạng chó
Cha Si lùi về sau, nhưng một bước lùi về sau này của anh ta đã khiến anh ta bị mất cơ hội ra tay trước.
Ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn lạnh băng, cơ bắp ở lưng ngay lúc này căng chặt khiến cả người hắn như một con đại bàng phi tới, hạ xuống chính là một quyền!
Cha Si giơ khuỷu tay lên chắn nhưng lại chỉ cảm thấy cả hai tay đều bị chấn tới mức tê dại.
“Một quyền này cũng chỉ có hai mươi năm công lực mà thôi, anh chống đỡ được không?” Thanh âm của Tề Đẳng Nhàn theo gió phiêu phiêu truyền tới, bả vai run lên, cơ bắp lưng theo đó vận động mang theo lần phát lực thứ hai!
Cha Si chỉ cảm thấy cảng chân đều đã tê rần, trong nháy mắt này thế nhưng lực để cất bước di chuyển cũng không có.
Nội tâm anh ta tràn ngập chấn động: “Nghe đồn hình ý quyền của Hoa quốc sau khi luyện tới mức thần biến thì một phách quyền hạ xuống có thể đánh đến mức một người giống như bị đóng đinh tại chỗ không nhúc nhích được….Lúc trước mình chỉ nghĩ đấy là giả thôi, không nghĩ tới thật sự có loại công phu như vậy?!”
“Tôi nhận thua!!!” Cha Si lên tiếng rống lớn.
Tề Đẳng Nhàn nghe thấy lời này thì thả lỏng kình lực, thu hồi tay về.
Cha Si nhẹ nhàng thở ra một hơi, cảm thấy hai chân lại có sức sống, giương mắt lên nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thần thái thoải mái đứng ở trước mặt anh ta, trong mắt lập tức hiện lên nét giảo hoạt, nhấc chân đạp xuống hạ bộ của đối phương!
Cha Si ở loại địa phương Tam Giác Độc này lăn lộn cả đời, loại thủ đoạn ngươi lừa ta gạt nào chưa từng sử dụng qua?
Nhưng anh ta lại xem thường thực lực của Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn thoạt nhìn không hề phòng bị, lỏng lỏng lẻo lẻo nhưng trong nháy mắt đối phương nhấc chân lên thì cả người hắn đã né tránh sang một bên. Đồng thời cũng sử dụng công phu chọc tới nách nâng chân phải lên giẫm xuống cái chân đang chống đỡ của Cha Si!
“Răng rắc!”
Cha Si gặp phải cảnh bị thương nặng giống nghiêm mộc long như đúc!
Đầu gối bị Tề Đẳng Nhàn đạp cho một cái giống như bị gãy ra từng khúc, cả người cũng như đại thụ bị chặt gãy ngã quỵ xuống.
Sau khi Cha Si ngã xuống vẫn luôn nhẫn nhịn đau nhức, cả người lăn ra xa vài mét kéo dài khoảng cách.
“A….” Cha Si thống khổ rống to một tiếng ôm đầu gối nằm liệt trên mặt đất, đau tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
u Mặc ở một bên xem trực tiếp ngây người, Cha Si cứ như vậy sống sờ sờ bị Tề Đẳng Nhàn đá gãy một chân? Đây là trò đùa gì vậy chứ!
Tề Đẳng Nhàn cười tủm tỉm nói: “Không nói võ đức? Đã nhận thua rồi còn muốn lừa gạt, muốn đánh lén hả?”
Trên trán Cha Si đầy mồ hôi lạnh, đau tới mức cả khuôn mặt trắng bệnh lại, cắn răng nói: “Không nghĩ tới cậu lại là một đại cao thủ lợi hại như vậy, là mắt tôi vụng về! Nhưng loại đồ vật như công phu này ở một nơi như Tam Giác Độc không nhất định sẽ hữu dụng như vậy!”
Mấy tên thủ hạ của Cha Si cũng sợ tới mức run rẩy cả người, dù sao thì ở trong mắt của bọn họ, Cha Si tồn tại giống như thần vậy, có dùng súng cũng không đánh thắng được anh ta!
Nhưng hiện giờ bọn họ tận mắt nhìn thấy thần của mình bị đá gãy một chân ngã ở trên mặt đất.
“Tôi lưu lại cái mạng chó này của anh, còn anh phải đọc cho tôi nghe tâm pháp của Mật Tông yoga, như thế nào?” Tề Đẳng Nhàn đi lên phía trước một bước, nhàn nhạt hỏi.
Cha Si bực bội nói: “Cậu đá gãy một chân của tôi còn muốn công phu của tôi? Ha ha ha….Tôi thấy cậu đây là luyện công luyện tới mức đầu óc cũng bị hỏng luôn rồi sao?”
Hai mắt Tề Đẳng Nhàn nhíu lại, thu liễm ý cười nơi khóe miệng.
Cả người Cha Si run lên một cái, nói: “Được, thành giao, tôi nói hết toàn bộ cho cậu!”
Khi nói chuyện, tay của Cha Si giấu ở đằng sau ra hiệu cho thủ hạ một cái thủ thế, ý tứ chính là để cho bọn họ nhanh chóng chạy đi gọi thêm người.
“Bí phương Mật Tông yoga chính là tu hành một năng lượng sống, luồng năng lượng này ở trong giới võ học của Hoa quốc mấy người được gọi là khí huyết…. Thuật yoga này coi trọng hệ thống ba chiều thân, tâm, linh của cơ thể.” Cha Si ngòi ở dưới đất, cũng không dám dài dòng mà trực tiếp nói cho Tề Đẳng Nhàn phương pháp tu hành của Mật Tông yoga.
Tề Đẳng Nhàn nghe rất nghiêm túc, thường thường còn hơi gật đầu một cái.
u Mặc lại ngay lúc này thình lình cắt ngang lời nói: “Anh đánh tàn phế cao thủ số một của tập đoàn Vạn Thịnh rồi mà vẫn còn tâm tình ở chỗ này nghe người ta kể chuyện xưa được hả? Ha hả, thật sự cho rằng chính mình có chín cái mạng thật sao?”
Nhìn qua có vẻ như cô ta đang châm chọc mỉa mai nhưng trên thực tế chính là đang nhắc nhở Tề Đẳng Nhàn mau chóng nhanh chân chạy trốn đi.
“Sợ cái gì?”
“Một mình tôi như năm tia chớp xuất thần nhập hóa, một tay tiếp hoá phát, ai tới cũng đều sẽ bị tôi đánh tới mức phải kêu cha gọi mẹ!”
Tề Đẳng Nhàn ha hả cười, quay đầu nhìn về phía Cha Si nói: “Đừng ngừng, tiếp tục!”
Trần Ngư ở một bên nghe thấy thì buồn cười, cảm thấy hắn đừng nên ở đây luyện võ công cái gì nữa, trực tiếp chuyển nghề đi làm ca sĩ hát thì hơn.
Đương lúc Cha Si nói cho Tề Đẳng Nhàn nghe tâm pháp của Mật Tông được khoảng tám phần thì bỗng có một số lượng lớn người tiến vào, trong tay mỗi người đều cầm theo một khẩu AK.
Trong nháy mắt Cha Si ngậm miệng lại không nói tiếp nữa.
Tề Đẳng Nhàn hơi nhướng hai mắt của mình nói: “Không muốn sống nữa?”
Cha Si cười lạnh nói: “Nhìn thử sau lưng cậu xem có bao nhiêu khẩu súng chỉ vào mình đi đã! Chỉ cần tôi ra lệnh một tiếng là có thể trực tiếp biến cậu thành cái sàng, dù võ công có cao đến đâu đi nữa thì cũng không thể né được nhiều đạn như vậy đi?”
u Mặc cũng hướng ánh mắt thương hại nhìn Tề Đẳng Nhàn, tên này quá ngông cuồng, có thể nói là không biết sống chết.
Võ công cao thì như thế nào? Có thể đánh đúng là có thể đánh, nhưng liệu có thể đánh thắng được nhiều súng như vậy sao?
Đừng nói là ở Quang Dương này, cho dù là toàn bộ khu vực Tam Giác Độc có thể nói là ai có nhiều súng thì người đó là chính là vua!
“Thật ra tôi nghe cũng được kha khá rồi, còn lại dù anh không nói thì tôi cũng có thể đoán được tám chín phần mười.” Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói.
“Cho nên?” Cha Si cười lạnh nói: “Có phải cậu nên quỳ xuống cầu xin tôi không? Để tôi cho cậu thêm một cơ hội đưa cậu và mấy cái cậu đoán được lên đường?”
Tề Đẳng Nhàn đột nhiên ra một quyền như tia chớp bổ thẳng xuống yết hầu của Cha Si!
Cha Si đột nhiên không kịp phòng ngừa, căn bản không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn sẽ ra tay với mình, hơn nữa còn dám ra tay với chính mình!
Toàn bộ phần mềm của yết hầu của anh ta bị đánh nát, hợp với khớp xương cổ cũng dập nát theo, cả cái đầu vô lực rũ xuống dưới.
“Sao mà hắn dám….” Trong đầu Cha Si lập loè lên một ý niệm như vậy, trong nội tâm khỏi nói có biết bao nhiêu hối hận.
u Mặc đứng xem một bên cũng ngây người, cô ta cũng không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn dám ở thời khắc mấu chốt như này ra tay giết chết Cha Si!
“Con mẹ nó tất cả cấm nhúc nhích!”
Thời điểm tất cả tay súng đều đang bất an thì một đạo thanh âm rống giận vang lên.
Aleksandrovich bước nhanh tới, nịnh nọt cười với Tề Đẳng Nhàn: “Tề tiên sinh, sao lại thế này? Người này đui mù ngu xuẩn đắc tội ngài sao?”
Cha Si còn chưa chết hẳn nghe thấy lời này thì hai mắt hoàn toàn nhắm lại, trong lòng ngoại trừ không cam lòng thì cũng chỉ còn lại hối hận.
u Mặc nhìn thấy Aleksandrovich cung kính như vậy với Tề Đẳng Nhàn thì đôi mắt trừng to tới mức tròng mắt cũng suýt chút nữa rơi ra ngoài….
Ai mà không biết tổng giám đốc Aleksandrovich của tập đoàn Vạn Thịnh là nhân vật tàn nhẫn có tiếng chứ? Động một chút là muốn mang người ném xuống cho cá sấu ăn.
“Vốn dĩ là muốn tha cho anh ta một cái mạng chó nhưng do chính anh ta không biết thức thời.” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy, tiện tay vỗ vỗ bả vai của Aleksandrovich, cười tủm tỉm đáp.
“Không có gì, chỉ là một con chó mà thôi, chết thì chết, cùng lắm là lại tốn tiền tuyển một người khác là được!” Aleksandrovich ha ha cười, không thèm quan tâm nói.
Đều là người tập võ, Tề Đẳng Nhàn nghe xong lời này thì trong lòng khó tránh khỏi có hơi thương hại đối với Cha Si, một thân công phu cao như vậy lại bị người xem thành một con chó, thật là bi ai a!
Aleksandrovich ngạc nhiên nói: “Người của tập đoàn n Đặc cũng đắc tội với Tề tiên sinh sao?”
u Mặc nghe thấy lời này thì sắc mặt trầm xuống, nói: “Aleksandrovich tiên sinh, nơi này là địa bàn của tập đoàn n Đặc chúng tôi, anh đừng có mà ăn nói bậy bạ!”
Chương 845 Chu Quang Vinh
Chương 845: Chu Quang Vinh
“Người của tôi chết trên địa bàn của các người, các người còn không cho tôi có quyền nổi giận hay sao?!”
Aleksandrovich nghe thấy lời u Mặc nói thì cười nhạo một tiếng, khinh thường hỏi.
Kể cả cho dù u Mặc có là một trong ba con ngựa đầu đàn của tập đoàn n Đặc đi nữa thì ở trong mắt của anh ta chung quy lại cũng chỉ là một tên tiểu tốt không lên nổi mặt bàn mà thôi.
Sắc mặt của u Mặc trầm xuống, nói: “Người là do hắn ở trước mặt anh đánh chết, anh không mở to mắt ra mà xem còn tới tìm tôi gây phiền toái?!”
Aleksandrovich ngạc nhiên nói: “Nhưng chung quy lại thì anh ta cũng chết ở trên địa bàn của các người, trách nhiệm này mấy người phải gánh!”
Tề Đẳng Nhàn cũng nhàn nhạt nói: “Sở dĩ tôi nổi lên xung đột với anh ta cũng là vì người phụ nữ này ở giữa khơi mào tranh chấp, cho nên dẫn theo cô ta quay về tập đoàn Vạn Thịnh từ từ nói chuyện vấn đề bồi thường đi.”
Chỉ dựa vào quan hệ giữa Tề Đẳng Nhàn và Gusinsky thì Aleksandrovich cũng có thể coi lời hắn nói y như thánh chỉ.
Anh ta lập tức vung tay lên nói: “Bắt lại, dẫn về rồi từ từ nói chuyện cho tốt!”
u Mặc căm tức nhìn Tề Đẳng Nhàn.
Người của tập đoàn Vạn Thịnh bên này đông, hoả lực cũng mạnh, mà trong tay u Mặc hiện giờ không có nhiều người như vậy, nếu thật sự muốn cứng đối cứng thì chỉ có một con đường chết mà thôi.
Nhưng cũng ngay lúc này, một giọng nói truyền tới: “Aleksandrovich tiên sinh đúng là không nói đạo lý một chút nào cả nhỉ, rõ ràng nhìn thấy được người chết ở trong tay ai nhưng lại cố tình muốn kéo thủ hạ của tôi xuống nước sao?”
u Mặc nghe thấy thanh âm đấy thì sắc mặt biến đổi, quay đầu lại cung cung kính kính gọi: “Chu tiên sinh!”
Một người đàn ông trung niên trắng trẻo mập mạp cao khoảng chừng 1m7 đi tới, ông ta mặc một thân tây trang, để đầu trọc, trên mặt không thể hiện ra thần sắc dũng mãnh gì ngược lại khiến cho người ta có cảm giác rằng ông ta là một người rất dễ bắt nạt.
Trần Ngư nói khẽ với Tề Đẳng Nhàn: “Ông ta chính là sếp lớn đứng sau tập đoàn n Đặc, Chu Quang Vinh!”
Trong nháy mắt Chu Quang Vinh đi vào kia Tề Đẳng Nhàn cũng chú ý tới, thậm chí hai mắt của hắn còn hơi nhướng lên.
Người tên Chu Quang Vinh này thế mà có thể khiến hắn cảm giác được người này rất nguy hiểm!
“Người đàn ông mập mạp này biết che giấu bản thân thất đấy, là một đại cao thủ, thậm chí còn phải lợi hại hơn vài phần so với Cha Si kia vừa bị mình đánh chết nhiều!” Trong lòng Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ.
Thường thường những người bề ngoài vẽ rồng vẽ phượng bày ra vẻ mặt hung ác thì trong nội tâm đều là một đám nhát gan sợ sệt.
Còn người tàn nhẫn chân chính phần lớn đều sẽ ngụy trang bản thân mình, ngoài mặt hoà hoà khí khí, thậm chí nhìn qua còn có chút dễ bắt nạt.
Cũng giống như Tề Đẳng Nhàn vẫn luôn cảm thấy xã hội đen chân chính không phải là mấy tên ngốc cả ngày treo dao bên cổ lắc lư khắp phố mà là những người nhìn qua rất nho nhã, thường hay mặc trang phục thời Đường, trong tay còn cầm theo chuỗi Phật châu thường xuyên gảy.
Chu Quang Vinh này rõ ràng chính là chân nhân bất lộ tướng, nếu ai dám xem thường ông ta thì khẳng định sẽ phải ăn một trận mệt to.
Aleksandrovich nhìn thấy Chu Quang Vinh tới thì trong mắt hiện lên nét kiêng kị, nói: “Hoá ra là sếp Chu, ha ha ha….Không nghĩ tới sếp Chu lại nhàn hạ như vậy, thế mà lại xuất hiện ở đây. Không phải tôi nghe nói sếp Chu tới thành phố Hương Sơn của Hoa quốc bàn chuyện làm ăn sao?”
chu quang minh cười nói: “Hình như Aleksandrovich tiên sinh rất để ý tới hành tung của tôi thì phải? Tôi đi đâu mà anh biết rất rõ đấy!”
“Chu tiên sinh, người của tôi chết ở chỗ này của ông, còn có lời nào khác để nói sao?” Aleksandrovich cao giọng hỏi.
“Chưa nói tới biện pháp, nhưng nếu anh muốn tìm phiền toái, vậy thì cứ thử xem!” Chu Quang Vinh mỉm cười nói, chân phải cũng hơi nâng lên dừng ở phía trước, mũi chân căng thẳng.
Lỗ tai Tề Đẳng Nhàn giật giật, khẽ lắc đầu với Aleksandrovich.
Chu Quang Vinh là một nhân vật rất lợi hại, lần này cũng không phải ông ta lẻ loi một mình tới đây, bên ngoài vẫn còn người của ông ta đang mai phục, nếu thật sự phát sinh chuyện sống chết với nhau thì người có thể cười được đến cuối cùng là ai thật khó có thể nói trước được.
Nếu Tề Đẳng Nhàn chỉ có một mình ở đây thì hắn có thể thử sức một chút, nhưng dẫn theo một người kéo chân sau như Trần Ngư, nếu thật sự đánh một trận sống chết với hơn trăm người có trang bị AK, lại còn không có trang bị chống đạn thì thật sự rất nguy hiểm.
Aleksandrovich cười cười nói: “Vậy người của tôi chết vô ích như vậy sao?”
Chu Quang Vinh nhàn nhạt nói: “Cái mạng này của anh ta tôi mua, một ngàn vạn tỷ, nhiều hơn thì không có. Nếu anh vẫn cứ khăng khăng không cho chút mặt mũi này thì cái kia ta có thể thử xem sao!”
Chu Quang Vinh cũng không muốn trực tiếp phát sinh xung đột sống chết với Aleksandrovich, tập đoàn Vạn Thịnh cũng là một tổ chức cường đại, nếu hoàn toàn xé rách da mặt thì đối với việc làm ăn của hai bên đều sẽ bất lợi.
Ông at bỏ ra một ngàn vạn tỷ ra cũng coi như là cho Aleksandrovich một bậc thang để xuống.
Aleksandrovich có thang để xuống, hơn nữa còn thấy Tề Đẳng Nhàn lắc đầu thì nói: “Một khi đã như vậy thì chuyện này cứ kết thúc ở đây thôi.”
Chu Quang Vinh cười cười: “Được, mười phút nữa số tiền này sẽ được chuyển vào tài khoản của quý công ty. Chỉ là một khi quý công ty cầm số tiền này rồi thì không được lôi chuyện này ra nữa!”
Aleksandrovich ngạc nhiên nói: “Ngài yên tâm, tôi là một người biết giữ chữ tín.”
Chu Quang Vinh chắp tay, nhàn nhạt nói: “Vậy tôi không tiễn!”
u Mặc thần sắc phức tạp nhìn Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn nói với Trần Ngư: “Đi thôi, hôm nào lại nói sau.”
Chờ sau khi đoàn người rời khỏi đây rồi, Chu Quang Vinh mới từ bên cạnh u Mặc lấy ra một cây gậy đánh golf mới, đánh một quả golf tới trên đầu của Trương Thiệu Kiệt.
“Phanh!”
Quả cầu golf màu trắng theo đường cong parabol bay ra xa xa rồi chậm rãi lăn xuống lỗ.
Chu Quang Vinh cười cười nói: “Tên ngu xuẩn này còn lôi được tiền ra hay không thế? Dám ở nước Mỹ đắc tội với người của đại tiên sinh, đúng là đồ không biết sống chết.”
u Mặc lắc lắc đầu nói: “Anh ta bảo là có thể mượn được thêm năm trăm vạn nhưng kết quả lại chỉ có năm mươi vạn, hơn phân nửa là đã đào rỗng nhân mạch luôn rồi.”
Chu Quang Vinh nói: “Vậy mau mang anh ta đi làm thức ăn cho lợn đi thôi! Mấy bộ phận nội tạng trong người anh ta bán ra nước ngoài chắc cũng phải kiếm được ít nhất mấy trăm vạn.”
u Mặc lại chần chờ nói: “Dù sao thì người này cũng có xuất thân là phú nhị đại, từng trải qua không ít chuyện đời, tài ăn nói và đầu óc vẫn còn rất linh động, không bằng để anh ta tới làm việc ở bộ phận viễn thông thử xem trình độ của anh ta thế nào?”
Chu Quang Vinh liếc mắt nhìn u Mặc một cái: “Trong lúc làm việc không cần phải quá nương tay nhân từ làm gì! Anh ta đã không còn giá trị lợi dụng khác nữa, đưa đi làm thức ăn cho lợn đi.”
“Vâng!”
u Mặc bị một cái liếc mắt lạnh nhạt này của Chu Quang Vinh làm cho cả người tê dại, vội vàng cúi đầu trầm giọng đáp.
Chu Quang Vinh cười nói: “Tôi nhìn ra được một nam một nữ vừa tới kia có lai lịch không nhỏ, vì sao bọn họ lại tới tìm cô? Là muốn khuyên cô quay về Hoa quốc sao?”
u Mặc lắc đầu nói: “Không phải….Bọn họ….Tới để bảo tôi đến chỗ bọn họ làm việc, muốn đào góc tường của tập đoàn n Đặc chúng ta mà thôi.”
Chu Quang Vinh kỳ quái nói: “Từ khi nào ở Quang Dương lại có hai nhân vật lợi hại như vậy? Có thể khiến cho Aleksandrovich của tập đoàn Vạn Thịnh tôn kính như vậy? Người vừa rồi bị hắn đánh chết chính là thủ hạ số một dưới tay của Aleksandrovich.”
“Tôi cũng không rõ.” u Mặc nói.
Chu Quang Vinh vỗ vỗ bả vai của u Mặc rồi nói: “Ở lại bên cạnh tôi làm việc cho tốt, Hoa quốc bên kia không có gì đáng để cho cô phải lưu luyến cả.”
“Ở Quang Dương này, chỉ cần có tập đoàn n Đặc thì cô có thể muốn gió được gió, muốn mưa được mưa!”
“Ở nơi này, chỉ có cô bắt nạt người khác, mà không ai có thể bắt nạt cô!”
u Mặc cúi đầu, trong ánh mắt đầy phức tạp, ngoài miệng lại cung cung kính kính đáp: “Vâng!”
Cô hận Lục Chiến Long.
Sau khi cô gia nhập vào tập đoàn n Đặc thì không ngừng lặng lẽ truyền tin tức về cho Lục Chiến Long, nhưng mỗi một lần truyền tin đi đều như đá chìm dưới đáy biển.
Cái này khiến cho cô dần rơi vào tuyệt vọng, vì có thể sinh hoạt thật tốt ở cái nơi thành thị dơ bẩn này, cô không thể không ép bản thân phải thật tàn nhẫn….