Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 246 Khai mạc yến hội

Hôm sau Tề Đẳng Nhàn thần thanh khí sảng ra khỏi phòng, trái lại là Hoàng Kỳ Bân lại đầy mặt mệt mỏi.

“Không hổ là Tề đại sư mà, tinh thần tốt như vậy….Không mệt chút nào sao?” Hoàng Kỳ Bân không nhịn được hỏi.

“Tôi thì có gì phải mệt mỏi đâu!” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.

Hoàng Kỳ Bân nhìn thấy hai cô gái đều hiện rõ nét mệt mỏi trên mặt thì trong lòng càng thêm chấn kinh, cái tên Tề Đẳng Nhàn này cũng quá trâu bò rồi có được không hả!

Hai cô gái mệt mỏi đầy mặt giống như là một đêm cũng chưa được nghỉ ngơi tốt, ngược lại là tinh thần của Tề Đẳng Nhàn lại tốt đến quá mức thần kỳ!

Trong lòng hai cô gái phun tào: “Thật sự là chưa thấy vị khách nào lạ như vậy, bắt bọn họ ấn chân cho hắn cả một đêm!”

Hoàng Kỳ Bân giữ chặt Tề Đẳng Nhàn, thấp giọng hỏi: “Có phải cậu có bí phương hay biện pháp gì dùng để cường thân kiện thể hay không? Truyền thụ cho tôi một chút đi?”

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người nói: “Ăn no uống đủ, luyện công nhiều một chút là được, làm gì có bí phương gì đâu.”

Thời điểm Hoàng Kỳ Bân đi tính tiền, quả nhiên tốn không ít, phòng của Tề Đẳng Nhàn nhiều thêm phí thời gian.

“Đây là cả đêm không ngừng nghỉ sao, cũng chưa từng dừng lại luôn?” Hoàng Kỳ Bân khiếp sợ nhìn giấy tờ trong tay mình, càng thêm bội phục sát đất với Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn và Hoàng Kỳ Bân ở đầu đường hội quán đường ai nấy đi, chính mình đánh xe trở về sơn trang Vân Đỉnh, nghĩ nghĩ làm sao rồi lại lôi con Aston Martin One-77 từ trong kho đánh ra ngoài.

Hôm nay phải tham gia yến hội do Từ Ngạo Tuyết tổ chức, Phaeton đã mang đi bảo dưỡng rồi, dù sao cũng phải kiếm đâu ra một cái xe xứng đáng khác mới được.

Cuối ngày, cửa lớn khách sạn Thiên Địa đã lộng lẫy như ánh sao.

Có một số đại minh tinh tới cổ động, đồng thời các doanh nhân nổi tiếng cũng sôi nổi lên sân khấu.

Kiều Thu Mộng và Dương Quan Quan đã tới hiện trường từ sớm rồi, hai người hiện đang châu đầu ghé tai thảo luận cái gì đó.

“Cậu nói xem ai mới là tổng giám đốc thần bí đây? Có phải anh ta đã tới rồi hay không nhưng chẳng qua là không ai biết anh ta là ai hết?” Kiều Thu Mộng hưng phấn dò hỏi.

“Thật sự đúng là có khả năng này thật….Chúng ta cũng đừng đoán mò nữa, dù sao hôm nay anh ta nhất định sẽ xuất hiện thật hoành tráng cho xem!” Cảm xúc của Dương Quan Quan có hơi kích động

Kiều Thu Mộng tựa hồ có chút thương nhớ ngày đêm đối với vị tổng giám đốc thần bí có hảo cảm với mình này, mà Dương Quan Quan lại là muốn sớm ngày được nhìn thấy sếp lớn ở sau màn, mong chờ cơ hội phát triển lên cao hơn.

Mã Song Long cũng xuất hiện, dẫn theo hai idol mạng và một đoàn đội phát sóng trực tiếp loại nhỏ, tiến hành livestream độc nhất với bữa tiệc yến hội này.

Hôm nay Ngọc Tiểu Long không mặc quân trang mà mặc một bộ tây trang trắng bộc lộ ra hết ưu điểm của bản thân, cô vừa lên sân khấu đã khiến hiện trường an tĩnh lại.

Loại khí chất độc đáo sinh ra đã có sẵn ở cô cực kỳ xứng với khuôn mặt lãnh khốc của mình, vừa lên sân khấu đã có thể áp chế được mọi người.

Cho dù là những nữ minh tinh lấp lánh rạng rỡ một đường ở trước mặt của Ngọc Tiểu Long cũng đều có vẻ ảm đạm thất sắc.

“Vị này chính là nữ tướng quân trẻ tuổi nhất của Hoa quốc chúng ta, cũng là nữ chiến thần dự bị!”

“Nọc tiểu long người thật có khí chất thật đó, những nữ minh tinh đó đứng chung một chỗ cũng không so được với một mình cô ấy mà!”

“Quá cao lãnh rồi, phụ nữ như vậy cao không thể với tới, thật không biết người đàn ông như nào mới có thể chinh phục được cô ấy.”

Mọi người sôi nổi thảo luận, một đám đều đang nghị luận về người phụ nữ tên Ngọc Tiểu Long này.

Từ Ngạo Tuyết cũng cưỡi trên một con Rolls-Royce tới cửa khách sạn, một thân lễ phục váy màu đỏ thẫm, cộng thêm một số trang sức phụ trợ càng khiến cô ta thêm trang nhã và cao quý, đồng thời còn mang theo chút hương vị thần bí ở trong đó.

“Vị này chính là người cầm lái của tập đoàn Từ thị, tiểu thư Từ Ngạo Tuyết, cô ấy là hòn ngọc quý trên tay Từ gia ở Đế Đô, khống chế tài sản chục tỷ trong tay!”

“Nếu nói Ngọc Tiểu Long chính là bạch long thời thượng cổ thì Từ Ngạo Tuyết không nghi ngờ gì chính là phượng hoàng dần đầu trăm loài chim!”

“Hai người cường cường liên thủ, tập đoàn Hướng thị căn bản không có hy vọng rồi….Thật không thể hiểu nổi sao nhà giàu số một Vương Vạn Kim lại rút vốn đầu tư ở thời khắc mấu chốt này chứ?”

Mọi người sau khi nhìn thấy Từ Ngạo Tuyết thì lại thêm một trận kinh ngạc cảm thán, cô ta đứng cùng một chỗ với Ngọc Tiểu Long mỗi người một vẻ, tuy rằng đều là lãnh ngạo nhưng khí chất lẫn nhau lại không phải hoàn toàn tương đồng.

Vương Hổ cũng lên sân khấu, anh ta xuất hiện tất nhiên cũng đưa tới một trận khen tặng nhưng lại không oanh động bằng Ngọc Tiểu Long và Từ Ngạo Tuyết mang tới.

Ngọc Tiểu Long và Từ Ngạo Tuyết đều là người từ Đế Đô tới, hơn nữa thân phận và địa vị còn cao hơn những người ở Trung Hải này rất nhiều, không phải là người ở chung một tầng lớp.

Cuối cùng Hướng Đông Tinh cũng tới!

Lamborghini I700 dừng lại trước cửa lớn, một đôi đùi đẹp xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Đôi chân này trắng nõn tinh tế, độ cong của cẳng chân có thể nói là hoàn mỹ bị bao vây trong lớp tất chân màu da gần như trong suốt uốn lượn lên trên, tựa như yêu phi câu hồn đoạt phách.

“Là Hướng tổng!”

“Không nghĩ tới Hướng tổng cũng nhận được thư mời của Từ tổng, tới tham dự buổi yến hội này.”

“Chỉ sợ rằng tâm tình của Hướng tổng hôm nay không được tốt cho lắm, dù sao thì gần đây tập đoàn Hướng thị cũng bị áp chế thảm hại như vậy mà.”

“Đúng vậy, buổi yến hội ngày hôm nay của Từ tổng hơn nửa là muốn tuyên bố đợt tổng tiến công cuối cùng, đồng thời cũng muốn kéo thêm càng nhiều doanh nhân tới đầu tư, cô lập tập đoàn Hướng thị.”

“Nghe nói Hướng tổng định để sếp lớn sau màn của Tianlai Capital hiện thân, cũng không biết vị tổng giám đốc thần bí này rốt cuộc là ai, mang tới nhiều hay ít tiền, có thể khiến đám người Từ tổng kinh sợ hay không?”

“Kinh sợ? Nói đùa cái gì vậy chứ! Anh thử nhìn lại đội hình chính của người ta đi, doanh nhân nổi danh ở bản địa gần như là đều về phe của Từ tổng hết rồi, càng có Ngọc tướng quân hỗ trợ đằng sau nữa, sao cô ấy có thể thua được?”

Hướng Đông Tinh xuất hiện lại khiến không khí ở hiện trường càng thêm cao trào tới đỉnh điểm.

Cô ấy hôm nay cũng là một vai chính trong buổi yến hội này!

Mọi người đều biết rõ rằng yến hội ngày hôm nay Từ Ngạo Tuyết tổ chức là để chia cắt tập đoàn Hướng thị như nào.

Hướng Đông Tinh mặc một thân váy lễ phục màu trắng, sau đầu cài một cây bút chì thoạt nhìn có vẻ không hợp nhau nhưng lại không có cách nào ảnh hướng được tới mỹ mạo và khí chất của cô ấy.

“Nhà giàu số một Vương Vạn Kim cũng tới rồi! Nhà giàu số một Vương Vạn Kim sau khi rút vốn khỏi liên minh kinh tế Từ thị rồi lại đầu tư vào tập đoàn Hướng thị, đây chính là tin tức lớn!”

“Không biết rốt cuộc nhà giàu số một Vương Vạn Kim nghĩ như thế nào vậy, sao lại lâm thời thay đổi chủ ý đi xem trọng tập đoàn Hướng thị chứ?”

“Có lẽ là có liên quan tới vị tổng giám đốc thần bí đó đi, dù sao đây cũng là cây át chủ bài duy nhất mà Hướng tổng có thể đánh ra được!”

Vương Vạn Kim mặc một thân tây trang màu trắng bước vào, khí chất của ông ta nho nhã duỗi tay chào hỏi với mọi người lại rước thêm một phen tranh cãi nghị luận.

Vương Hổ cũng đi tới trước mặt Vương Vạn Kim, nói: “Vương tổng, hai người chúng ta dù sao năm trăm năm trước cũng là người một nhà, là người cùng chung một gốc gác thì tôi không thể không nhắc nhở ông một câu, đừng dễ dàng tin vào lời gièm pha của tiểu nhân!”

Vương Vạn Kim cười ha ha vỗ vỗ bả vai của Vương Hổ, nói: “Tôi cảm ơn ý tốt của Vương thiếu gia, nhưng dù sao tôi cũng đã chìm nổi trong biển thương trường nhiều năm như vậy rồi, tự có phán đoán của chính mình.”

Từ Ngạo Tuyết bình tĩnh nói: “Trước khi sự việc được hoàn toàn xác định thì thái độ của tập đoàn Từ thị chúng tôi đối với Vương Vạn Kim tiên sinh vẫn luôn là đón chào ngài.”

“Cảm ơn Từ tổng, Từ tổng khách sáo quá rồi!” Vương Vạn Kim vội vàng chắp tay.

Mã Song Long dẫn theo đoàn đội livestream nhìn thấy trong hiện trường xuất hiện nhiều đại lão như vậy thì tay hơi run một chút.

“Như thế này cũng quá kinh khủng rồi, đây là nhân mạch của đại tiểu thư Từ gia ở Đế Đô sao?” Trong lòng Mã Song Long khiếp sợ, nếu có thể trèo cao lên được với người phụ nữ như vậy thì tương lai nhàn tản như mây trôi cũng không phải nói chơi.

Ngọc Tiểu Long đi tới trước mặt Hướng Đông Tinh, nhàn nhạt hỏi: “Sở Vô Đạo mà cô dựa vào đâu, sao anh ta không tới?”
Chương 247 Sở Vô Đạo xuất hiện

Từ Ngạo Tuyết cũng quay đầu dùng một loại ánh mắt khiêu khích nhìn Hướng Đông Tinh nói: “Không phải là Sở Vô Đạo thấy thế trận quá lớn nên không dám tới đó chứ?”

“Sở Vô Đạo!”

“Tên của tổng giám đốc thần bí đó là Sở Vô Đạo phải không?”

Hai người Dương Quan Quan và Kiều Thu Mộng liếc mắt nhìn nhau một cái, từ trong đoạn đối thoại nọ nắm bắt được không ít thông tin.

Cảm xúc của Kiều Thu Mộng hơi kích động, cuối cùng cũng biết được tên họ thật sự của vị tổng giám đốc thần bí đó rồi!

“Sở Vô Đạo? Anh ta là ai thế, vốn dĩ tôi cũng chẳng quen biết gì anh ta.” Khoé miệng Hướng Đông Tinh hiện lên một mạt ý cười lạnh, nhàn nhạt trả lời.

“Đừng có mà ở đây giả ngu giả ngơ, người có thể chống đỡ cho cô đến hiện tại vẫn chưa đầu hàng còn không phải là anh ta sao? Nhưng cô cảm thấy rằng anh ta có thể cứu được cô không?” Từ Ngạo Tuyết hỏi.

Ngay lúc này, một chiếc Maybach chậm rãi dừng lại ở cửa lớn khách sạn.

Cửa xe mở ra, người đi xuống mặc một thân tây trang màu đen, một người đàn ông có khuôn mặt hơi tái nhợt hơn ba mươi tuổi.

Người đàn ông này đúng là Sở Vô Đạo vừa mới ra tù cách đây không lâu!

Ánh mắt Ngọc Tiểu Long lạnh lùng nhìn qua, trầm giọng nói: “Sở Vô Đạo tới rồi!”

Từ Ngạo Tuyết cũng quay đầu lại nhìn Sở Vô Đạo mới từ trên xe bước xuống.

Sở Vô Đạo mang theo một loại khí chất bệnh tật đầy người, cười cười nói: “Thật ngại quá, kẻ hèn Sở Vô Đạo không mời tự tới, xin lỗi vì đã làm phiền lòng mọi người!”

Mọi người sau khi nhìn thấy Sở Vô Đạo thì lập tức bùng nổ!

“Anh ta chính là tổng giám đốc thần bí Sở Vô Đạo vẫn luôn duy trì mối quan hệ liên minh với Hướng Đông Tinh sao?”

“Tôi đã từng nghe nói qua về Sở Vô Đạo này rồi, trước kia nhập ngũ, sau khi xuất ngũ thì tự mình thành lập lên một tổ chức cường đại một thành viên, yên lặng bảo vệ Hoa quốc chúng ta!”

“Anh ta chính là vua trong thế giới ngầm ở Hoa quốc, dùng lực lượng hắc đạo để bảo vệ quốc gia, chuyên môn làm những việc mà chính phủ không tiện ra mặt!”

“Hoá ra tổng giám đốc thần bí thật sự là anh ta, Sở Vô Đạo! Nhưng cứ cho là anh ta đứng về phe tập đoàn Hướng thị thì thế nào, hiện giờ cũng không thể ngăn được cơn sóng dữ.”

Kiều Thu Mộng thấy Sở Vô Đạo đến thì trong lòng càng thêm rạo rực, cuối cùng cũng gặp được tổng giám đốc thần bí mà cô ta ảo tưởng đã lâu!

Dương Quan Quan cũng ngẩn ngơ theo, sau đó cảm xúc cũng lâng lâng, nếu vị này thật sự chính là vị sếp lớn đằng sau Tianlai Capital, như vậy….

Nếu anh ta nguyện ý giúp kéo mình lên địa vị cao hơn, vậy chính mình trong tương lai trở lại Dương gia với những người có địa vị ngang hàng kia cũng không phải là không có khả năng!

Sở Vô Đạo có danh hiệu “Vĩnh Dạ Quân vương”, hô mưa gọi gió ở thế giới ngầm ở Hoa quốc, ai thấy anh ta cũng phải cho anh ta thêm vài phần mặt mũi.

Huống hồ gì anh ta còn là quân nhân xuất ngũ, ở trong quân đội cũng có chỗ dựa và bối cảnh rất cao.

Hướng Đông Tinh thấy Sở Vô Đạo đến thì cũng hơi hơi ngẩn ra, không nghĩ tới anh ta lại xuất hiện ở chỗ này, nhưng thế thì cũng chẳng sao cả.

“Rất tốt, quả nhiên là anh sẽ xuất hiện!” Ngọc Tiểu Long nhìn Sở Vô Đạo, lạnh lùng nói.

“Cô chính là Ngọc Tiểu Long gần đây đang như sao sáng trên trời của Hoa quốc chúng ta đúng không? Nữ chiến thần toàn năng? Quả nhiên là không tồi!” Sở Vô Đạo cười cười nói.

Ngọc Tiểu Long nhíu nhíu mày, sao Sở Vô Đạo này lại làm như là lần đầu tiên thấy cô ấy vậy, theo lý mà nói thì cô tới “Vân Đỉnh Thiên Cung” gõ cửa không ít lần, hẳn là Sở Vô Đạo đã từng thấy cô rồi mới đúng.

Từ Ngạo Tuyết bình tĩnh đáp: “Sở tiên sinh không mời mà tới cũng không biết là có chuyện gì hay không?”

Sở Vô Đạo ho khan hai tiếng, cười cười: “Lần này tôi tới đây là dự định đầu tư vào tập đoàn Hướng thị.”

Mọi người nghe vậy thì ngẩn ra!

Từ Ngạo Tuyết nhìn về phía Hướng Đông Tinh, ánh mắt lạnh nhạt hờ hững nói: “Sở tiên sinh có thể lấy ra bao nhiêu tiền để đầu tư đây?”

“Không nhiều lắm, mấy năm nay tích góp tổng cộng cũng chỉ có tám tỷ, toàn bộ đầu tư cho tập đoàn Hướng thị, còn mong Hướng tổng không chê ít là được.” Sở Vô Đạo ho khan nói.

Lời này vừa ra đã khiến Từ Ngạo Tuyết yên tâm hẳn, trên mặt cũng lộ ra ý cười khinh miệt.

Ngọc Tiểu Long cũng hơi nhướng lông mi lên, tám tỷ này nếu đặt ở trong tình huống bình thường thì nhất định sẽ là một số tiền khổng lồ, thậm chí đủ để mua đứt một công ty đã niêm yết thị trường!

Nhưng nếu đặt trong trận chiến thương nghiệp chưa từng có từ trước tới nay này thì tám tỷ nhiều lắm cũng chỉ có thể nhấc lên được một ít bọt sóng mà thôi!

Tập đoàn Hướng thị không có trăm tỷ tiền đổ vào thì không thể nào cứu được!

Cái này gần như đã là nhận thức chung giữa các doanh nhân!

Át chủ bài của Hướng Đông Tinh chỉ có chút xíu năng lực này thôi sao?

“Tám tỷ cũng không đủ để cứu tập đoàn Hướng thị đâu, nhiều lắm là duy trì thêm được mấy ngày mà thôi!”

“Đúng vậy, quăng tám tỷ vào đó rất có thể sẽ thành ném đá xuống sông, cuối cùng cũng sẽ bị liên minh kinh tế Từ thị ăn đứt như tằm ăn dâu thôi.”

“Sở Vô Đạo này vẫn chưa thấy rõ thế cục sao, còn muốn bỏ ra tám tỷ đầu tư vào lúc này?”

“Anh ta nói tám tỷ chính là toàn bộ gia sản của anh ta, phỏng chừng cũng là thật sự hữu tâm vô lực rồi đúng không?”

Mọi người thấp giọng thảo luận, tám tỷ này của Sở Vô Đạo làm sao có thể cứu được khốn cảnh trước mắt của tập đoàn Hướng thị đâu.

Từ Ngạo Tuyết quay đầu cười nói với Vương Vạn Kim: “Hiện tại Vương tổng hối hận vẫn còn kịp, chỉ cần xin lỗi tôi một câu là được, tôi chấp nhận để ngài góp vốn một lần nữa!”

Lời này vừa ra khiến mọi người đều dừng ánh mắt ở trên người của Vương Vạn Kim, chờ xem ông ta đáp lại như nào.

“Quả nhiên Từ tổng rất rộng lượng, không tiếc so đo với việc bị nhà giàu số một Vương Vạn Kim phản bội, hiện tại còn nguyện ý cho nhà giàu số một Vương Vạn Kim thêm một cơ hội!”

“Đúng vậy, Từ tổng không hổ là nhân vật lớn tới từ Đế Đô, thủ đoạn so với chúng ta hào phóng hơn rất nhiều, bội phục bội phục!”

“Khả năng là lúc trước Vương Vạn Kim thay đổi quyết định là vì Sở Vô Đạo, nhưng hiện giờ Sở Vô Đạo cũng chỉ có thể lấy ra được tám tỷ, dù sao cũng không đủ được, khẳng định ông ta sẽ hồi tâm chuyển ý….”

Mọi người đều cảm thấy lúc trước Vương Vạn Kim đổi ý là vì Sở Vô Đạo vẫn luôn không xuất hiện, nhưng hiện giờ Sở Vô Đạo xuất hiện rồi lại chỉ có thể lấy ra được tám tỷ tới để đầu tư vào tập đoàn Hướng thị.

Tám tỷ này thì sao có thể đủ, nếu Vương Vạn Kim vẫn khăng khăng cầm ba tỷ của mình đầu tư cho tập đoàn Hướng thị thì cuối cùng vẫn là kết quả ném đá xuống sông mà thôi!

Mọi người đều đang cho rằng đây chính là thời điểm Vương Vạn Kim sẽ cúi đầu với Từ Ngạo Tuyết nhưng ông ta lại chỉ mỉm cười lắc đầu: “Từ tổng, tôi tự có phán đoán của bản thân mình, cô không cần phải nói thêm gì đâu. Lần đầu tư này tôi sẽ không hối hận!”

Mà Vương Đông, con trai của ông ta ở một bên lại vò đầu bứt tai, cũng đã tới nước này rồi mà ba còn tin vào dăm ba cái chuyện ma quỷ kia của tên nhãi Tề Đẳng Nhàn nữa hả?

Hay là ba không biết Tề Đẳng Nhàn chẳng qua cũng chỉ là con rối mà Hướng Đông Tinh và Sở Vô Đạo đẩy ra mà thôi? Sếp lớn thật sự đứng đằng sau của Tianlai Capital vẫn luôn là Sở Vô Đạo!

Hướng Đông Tinh lại cười cười ngay lúc này: “Cảm ơn Sở tiên sinh và Vương tổng vẫn luôn ủng hộ tập đoàn Hướng thị, tôi hứa tôi nhất định sẽ không khiến mọi người thất vọng.”

“Thật không thể hiểu nổi Hướng tổng lấy đâu ra tự tin được như vậy?”

“Có lẽ là đang cố chống đỡ mạnh mẽ thôi, ai mà chẳng thấy được tập đoàn Hướng thị dưới áp lực như vậy đã có chút chống đỡ không nổi rồi cơ chứ!”

“Hướng tổng kiên cường thật, cha mẹ vừa qua đời mà cô ấy đã có thể tiếp nhận luôn cái gậy tiếp sức của tập đoàn Hướng thị rồi, chỉ sợ là hiện giờ cô ấy cũng chỉ đang miễn cưỡng cố nở nụ cười mà thôi.”

Mọi người đều cảm thấy dáng vẻ này của Hướng Đông Tinh chỉ là đang cố chống đỡ mà thôi.

Ngọc Tiểu Long nhìn Sở Vô Đạo đang liên tục ho khan, ánh mắt lạnh xuống nói: “Anh giết chết Vladimir cũng phải trả một cái giá không nhỏ đúng không?”

Sở Vô Đạo ngẩn người nói: “Vua chiến tranh? Anh ta không phải do tôi giết, tình trạng hiện giờ của tôi ai cũng đánh không lại được.”

Ngọc Tiểu Long nghe thấy lời này thì ngẩn ra một lúc, duỗi tay tóm lấy cánh tay Sở Vô Đạo tìm mạch của anh ta, sắc mặt lập tức thay đổi.

Cô dựa vào mạch đập của Sở Vô Đạo mà biết được tình huống hiện giờ của Sở Vô Đạo, phổi bị thương nghiêm trọng, hơn nữa thời gian bị tổn thương còn không ngắn!

Lấy tình trạng như này của Sở Vô Đạo mà đối mặt với cường giả như Vladimir thì chính là tự tay dâng đồ ăn tới miệng hổ.

Nếu vậy thì rốt cuộc ai mới là người giết chết Vladimir?!

Hướng Đông Tinh ở bên cạnh xem ở trong mắt, nghe trong tai, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh, sợ là Ngọc Tiểu Long cô có nghĩ đến nát óc cũng không thể nào tưởng tượng được người đánh chết được Vladimir chính là Tề Đẳng Nhàn mà cô vẫn luôn khinh thường được đúng không?!
Chương 248 Chân tướng thật sự

“Không phải anh.”

Ngọc Tiểu Long nhíu mày lắc lắc đầu, quay đầu nhìn Hướng Đông Tinh hỏi: “Rốt cuộc thì ai mới là người giết Vladimir?!”

Hướng Đông Tinh khinh thường nói: “Ngày đó cô đánh không lại thì trực tiếp chạy, không tuân thủ giao kèo trước, còn suýt chút nữa hại chết tôi, dựa vào cái gì mà tôi phải nói cho cô biết?”

Sắc mặt Ngọc Tiểu Long khó coi, nói đến cái này thì thật sự không có cách nào hỏi tiếp được.

Cô ta vốn tưởng là do Sở Vô Đạo đánh chết Vladimir, nhưng sự thật hôm nay nói cho cô ta biết rằng chuyện không phải như thế.

Nếu vậy, rốt cuộc thì ngày đó là ai sau khi cô ta bỏ chạy giết chết anh ta?

Khả năng là Lôi Cuồng không lớn, anh ta có năng lực bảo vệ được Hướng Đông Tinh bình yên rời khỏi nhưng tuyệt đối không có khả năng đánh chết được Vladimir, kể cả là Vladimir sau khi đã bị tiêu hao thể lực sau khi đánh với mình đi chăng nữa!

“Tôi còn tưởng rằng Hướng tổng có con át chủ bài như nào, hoá ra cũng chỉ là một Sở tiên sinh đổ vào tám tỷ mà thôi!”

“Chẳng lẽ cô không biết rằng tám tỷ này không thể nào cứu được tập đoàn Hướng thị của cô sao?”

“Còn cả Sở tiên sinh đây nữa, rõ ràng anh đã biết rằng số tiền này nhất định sẽ ném đá xuống sông, vì sao còn khăng khăng muốn đầu tư vào nó?”

Đột nhiên Vương Hổ mở miệng nói chuyện, chỉ thằng vào trọng tâm của vấn đề chính.

Sở Vô Đạo lại cười cười: “Tôi cũng không phải là con át chủ bài mà Hướng tổng dựa vào đâu, người tổng dựa vào có thân phận khác cơ. Tôi đây chẳng qua chỉ là mượn gió tới đây tìm kiếm cơ hội phát tài thôi!”

Lời này vừa ra đều khiến mọi người kinh ngạc, sôi nổi hướng ánh mắt về phía Hướng Đông Tinh!

“Hôm nay, tôi xin tuyên bố ở trong yến hội này.” Hướng Đông Tinh diện vô biểu tình nói: “Từ tổng sẽ không để ý chuyện tôi mượn hoa hiến phật chứ?”

“Xin cứ tự nhiên!” Từ Ngạo Tuyết lạnh mặt đáp.

Lục tục sau đó lại tới không ít nhân vật lớn, những nhân vật nổi danh ở thành phố Trung Hải như Hoàng Văn Đào, Hoàng Văn Lãng hay Tôn Hưng Chương cũng đều lần lượt trình diện.

Kiều Thu Mộng gom góp dũng khí đi tới bên cạnh Sở Vô Đạo, nói: “Sở tiên sinh, tôi là Kiều Thu Mộng!”

Sở Vô Đạo ngẩn người, anh ta căn bản chẳng hề quen biết gì với Kiều Thu Mộng cả, nên cười cười đáp lại: “Cô có chuyện gì sap?”

Kiều Thu Mộng bị câu hỏi ngược lại này của Sở Vô Đạo làm cho ngốc ra một chút, sau đó hơi nhấp môi rồi nói: “Ba mẹ tôi bảo tôi tới cảm ơn anh thật tốt.”

Sở Vô Đạo lập tức thắc mắc đầy đầu, hỏi: “Vì sao lại muốn cảm ơn tôi?”

“Lần trước trong bữa tiệc mừng ba mươi năm bọn họ kết hôn anh có tặng cho bọn họ một chiếc xe, nên bọn họ vẫn luôn muốn để tôi cảm ơn anh.” Kiều Thu Mộng vội vàng nói.

Sở Vô Đạo hoàn toàn ngốc lăng ra, ngẩn người nói: “Kỷ niệm ba mươi năm? Tặng xe? Có chuyện này sao?”

Kiều Thu Mộng nghe vậy thì trực tiếp ngạc nhiên, chẳng lẽ chiếc xe kia không phải do Sở Vô Đạo tặng sao?

Dương Quan Quan cũng ngây người, Sở Vô Đạo không phải là sếp lớn đứng sau Tianlai Capital hả?

“Cô nhầm rồi sao, tôi vừa mới ra tù thôi, hơn nữa ngay cả cô là ai tôi cũng không biết thì sao có thể tặng xe cho ba mẹ cô được?” Sở Vô Đạo bất đắc dĩ lắc đầu nói.

“Không phải anh?” Kiều Thu Mộng chỉ cảm thấy như sét đánh ngang tai, có hơi choáng váng.

Dương Quan Quan kinh ngạc nói: “Anh không phải là sếp lớn đằng sau Tianlai Capital sao? Người hợp tác với Hướng tổng?”

Sở Vô Đạo lắc đầu nói: “Nói thật, hôm nay là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Hướng Đông Tinh, hơn nữa cái Tianlai Capital gì kia không có chút xíu quan hệ gì với tôi hết.”

Hướng Đông Tinh lại ngay lúc này tới đây, bình tĩnh nói với Kiều Thu Mộng: “Chiếc xe kia là tôi lấy danh nghĩa của tổng giám đốc thần bí để tặng cho ba mẹ cô.”

“Cái gì?!”

Kiều Thu Mộng vô cùng kinh ngạc nhìn Hướng Đông Tinh, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì cho phải.

Chiếc xe kia vậy mà là do Hướng Đông Tinh tặng?!

Dương Quan Quan khiếp sợ nói: “Nếu vậy, Hướng tổng…..Tổng giám đốc thần bí nếu không phải là Sở tiên sinh thì có thể là ai?”

Hướng Đông Tinh cười cười: “Làm gì có tổng giám đốc thần bí nào, cái này chẳng qua chỉ là nhân vật dùng để lăng xê lúc thành lập nên Tianlai Capital thôi.”

“Chỉ là không ngờ tới nhân vật này dùng tốt hơn dự đoán của tôi rất nhiều, khiến cho thế lực của tập đoàn Từ thị cũng phải kinh sợ.”

“Vì thế tôi cũng thuận nước đẩy thuyền càng thêm lăng xê nhân vật này lên thôi.”

“Sếp của Tianlai Capital từ đầu tới cuối vẫn luôn chỉ có hai người là tôi và Tề Đẳng Nhàn mà thôi.”

Hướng Đông Tinh nói ra những lời này ở trước mặt Kiều Thu Mộng chẳng khác nào như trời long đất lở, trực tiếp khiến sắc mặt của Kiều Thu Mộng trắng bệch lại.

“Chiếc xe kia vốn là chủ ý của một mình tôi nhằm giúp Tề Đẳng Nhàn kéo gần thêm chút quan hệ với các người mà thôi, không nghĩ tới ngược lại biến khéo thành vụng, tôi thật sự xin lỗi.” Hướng Đông Tinh lắc đầu nói.

Kiều Thu Mộng trong nháy mắt cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó trong lòng có một loại đau đớn lo lắng, đau tới mức khiến cô ta muốn nôn ra!

Hoá ra tổng giám đốc thần bí vốn không tồn tại, chẳng qua là do mình một bên đơn phương ảo tưởng mà thôi….

Hoặc là nói, tổng giám đốc thần bí kia chính là Tề Đẳng Nhàn!

Tài nguyên mình có được từ Tianlai Capital tất cả đều do Tề Đẳng Nhàn đưa cho mình, mà không phải là tổng giám đốc thần bí cô ta vẫn luôn ảo tưởng kia đưa!

Dương Quan Quan cũng bị chân tướng này làm cho khiếp sợ tới mức không nói nên lời, không khép môi lại được, hoá ra tổng giám đốc thần bí vốn không tồn tại….

Nhưng cô ta không khiếp sợ tới mức như Kiều Thu Mộng, thậm chí cô ta còn cảm thấy Tianlai Capital có một Tề Đẳng Nhàn trâu bò như vậy rồi, vì sao còn tạo nên một tổng giám đốc thần bí kia làm gì?

“Nói như vậy thì tổng giám đốc thần bí thật ra chính là Tề Đẳng Nhàn!” Kiều Thu Mộng nói.

“Nếu cô muốn nói như vậy thì cũng không sai.” Hướng Đông Tinh gật gật đầu.

Nói xong lời này thì cô ta xoay người tránh đi, biết rằng hiện giờ trong lòng Kiều Thu Mộng rất khó chịu, cũng không muốn quấy rầy người ta thêm nữa.

Sở Vô Đạo ngẩn người hỏi: “Xin hỏi cô Kiều đây có quan hệ gì với Tề Đẳng Nhàn vậy?”

Dương Quan Quan kinh ngạc: “Anh biết hắn sao?”

“Đâu chỉ quen biết, tôi ngồi tù mấy năm đều là cậu ấy chăm sóc tôi đấy.” Sở Vô Đạo cười cười nói.

Hai người Dương Quan Quan và Kiều Thu Mộng cùng ngạc nhiên, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn có thể quen biết được một nhân vật trâu bò như Sở Vô Đạo, hơn nữa quan hệ có vẻ còn không tệ.

Nay lúc này, Tề Đẳng Nhàn lái con Aston Martin xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

“Mẹ kiếp, đó là xe gì vậy? Aston Martin One-77?!”

“Toàn thế giới chỉ sản xuất bảy mươi bảy chiếc, vậy mà thành phố Trung Hải của chúng ta có một chiếc?”

“Nếu tôi nhớ không nhầm thì giá của chiếc xe này ở trong nước hình như là hơn bốn ngàn vạn đúng không?”

“Đúng là hơn bốn ngàn vạn, nhưng mấu chốt chính là người kia phải có mạch tài nguyên kinh lắm mới có thể mua được nó!”

Thời điểm mọi người nhìn thấy chiếc siêu xe thể thao này xuất hiện đều sôi nổi kinh hô ra tiếng.

Cho dù là một số phú hào nhìn thấy một chiếc siêu xe như vậy cũng đều không nhịn được có chút chấn động, dù sao thì chiếc xe này tổng cộng trên toàn cầu cũng chỉ sản xuất có bảy mươi bảy chiếc mà thôi!

Sở Vô Đạo nhìn thấy chiếc Aston Martin này thì sắc mặt biến đổi, cười nói: “Hai vị, tôi đi trước, tôi không muốn chạm trán với cậu ấy đâu, tôi sợ cậu ấy đánh tôi!”

Nói xong lời này, anh ta nhanh như chớp chạy tới xe của mình, trực tiếp nhấn chân ga chạy đi.

Lần này anh ta tới đây chỉ là thuận theo gió tới chỗ Hướng Đông Tinh phát tài mà thôi, không muốn bị Tề Đẳng Nhàn bắt được rồi đập cho một trận đâu.

“Sợ hắn đánh?!”

Hai người Dương Quan Quan và Kiều Thu Mộng đều ngẩn ra, chẳng lẽ Tề Đẳng Nhàn thật sự dùng tay không đánh bại nhân vật lớn như Sở Vô Đạo?

Aston Martin chậm rãi dừng lại ở cửa lớn khách sạn, cửa xe mở ra, Tề Đẳng Nhàn một thân tây trang màu đen tiêu sái như Boss ngầm đi xuống.

Một đầu tóc ngắn màu đen mặc vào một thân tây trang cũng màu đen, giày da trên chân cũng sáng chói loá, tinh thần cả người đều có vẻ cực kỳ phấn chấn.

Mọi người thấy người từ trên Aston Martin xuống thế mà là Tề Đẳng Nhàn thì hung hăng ngẩn ra!

Không phải hắn là con rối sao? Sao có thể mua được một con xe ghê gớm như vậy để chạy thế?!
Chương 249 Cô lập

mã song thấy Tề Đẳng Nhàn bước từ trên Aston Martin xuống thì sợ tới mức camera trong tay run lên hai cái.

Hôm qua lúc ông ta đâm phải đuôi xe hắn còn cho rằng Tề Đẳng Nhàn chẳng qua chỉ là một tên nghèo túng tới nỗi chỉ có thể lái Passat, nào đâu có biết rằng đó là một con Phaeton đâu….

Hôm nay xe Tề Đẳng Nhàn lái còn càng khoa trương hơn, là một chiếc siêu xe đứng đầu bán với giá hơn bốn ngàn vạn ở trong nước!

“Không thể đắc tội với người này được, về sau mình sẽ không bao giờ nhắm vào Dương Quan Quan nữa, bằng không thể nào cũng bị hắn chơi chết….Cái tên này phỏng chừng chính là vị Thần Đế vẫn luôn ủng hộ Dương Quan Quan kia!” Mã Song Long hãi hùng khiếp vía.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn xuống xe thì chuyển ra cửa ghế phó lái, rất có phong độ quân tử duỗi tay đỡ cửa xe.

Lý Vân Uyển mặc một thân váy lễ phục màu đen, đôi chân đẹp với một đôi tất chân từ trong xe bước xuống, cô ta thoải mái đứng thẳng người phẩy phẩy tóc dài xõa tung đang rối, nhu thuận mà lại tự nhiên, vòng tay Cartier kim cương trên cổ tay sáng lấp lánh, cả người đều toát ra vẻ minh diễm động lòng người.

Dương Quan Quan nhìn tới mức ngẩn người, lẩm bẩm nói: “Sao Vân Uyển giống như càng trở nên xinh đẹp hơn vậy….Bởi vì nguyên nhân có bạn trai sao?”

“Aston Martin One-77, lúc trước mình muốn mua chiếc siêu xe này về chạy cũng không mua được.” Từ Ngạo Tuyết thấy Tề Đẳng Nhàn thì ánh mắt trầm xuống, không hiểu vì sao hắn lại có được một chiếc siêu xe như vậy để lái.

Ánh mắt mọi người nhìn Tề Đẳng Nhàn đều rất kinh ngạc, bởi vì chiếc siêu xe ngày hôm nay hắn chạy áp đảo tất cả mọi chiếc xe mà mọi người ở đây sở hữu!

Không có xe của người nào có thể so được với chiếc Aston Martin One-77 bản giới hạn toàn cầu này!

Lúc này Kiều Thu Mộng chỉ có thể cười khổ, lúc trước cô ta nghi ngờ ly hôn với Tề Đẳng Nhàn chỉ vì tưởng rằng hắn mượn chiếc xe này ở chỗ của tổng giám đốc thần bí nơi đó.

Nhưng hiện tại tổng giám đốc thần bí trong mơ tan biến, chiếc xe này chỉ có thể là của Tề Đẳng Nhàn….

Thực tế thì chiếc xe này là của Sở Vô Đạo, nhưng Sở Vô Đạo đã đóng gói cả “Vân Đỉnh Thiên Cung” đưa cho Tề Đẳng Nhàn rồi, đương nhiên trong đó cũng bao gồm luôn cả mấy cái siêu xe trong gara luôn.

Nhìn thấy Lý Vân Uyển từ trên xe của Tề Đẳng Nhàn bước xuống, hơn nữa còn rất thoải mái hào phóng dựa vào cánh tay của Tề Đẳng Nhàn thì trong lòng cô ta nổi nên vô số cảm xúc ngũ vị tạp trần!

“Mình sẽ không hối hận!” Kiều Thu Mộng cắn chặt răng, nắm chặt nắm tay.

Chỉ là, thật sự có thể không hối hận chút nào sao?!

Một số người có quen biết với Tề Đẳng Nhàn sau khi nhìn thấy hắn đều sôi nổi tiến lên chào hỏi.

Thấy người tới cũng không sai biệt lắm nên Từ Ngạo Tuyết phất tay mời mọi người ngồi vào bàn.

Bên trong khách sạn đã sớm sắp xếp ổn thỏa, rượu ngon ở đâu cũng có, không chỗ nào không hiển thị ra khí thế của tập đoàn Từ thị.

Dương Quan Quan đi tới bên cạnh Tề Đẳng Nhàn nói: “Oa, Tề tổng anh nha, vẫn luôn gạt tôi có đúng hay không!”

Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Tôi gạt cô cái gì?”

Dương Quan Quan lập tức nói: “Lúc trước anh lừa tôi bảo là tổng giám đốc thần bí sẽ xuất hiện, kết quả Hướng tổng lại nói tổng giám đốc thần bí này vốn không tồn tại, hoặc là nói đó chính là anh!”

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Vậy cô nghĩ kỹ lại thử xem lúc đó tôi nói với cô những gì?”

“Ách….” Dương Quan Quan nghẹn lời.

Tề Đẳng Nhàn chỉ nói vị tổng giám đốc thần bí đó tuổi xấp xỉ với mọi người, sau đó là bối cảnh ở Đế Đô gì gì đó, tất cả đều phù hợp với xuất thân và bối cảnh của hắn.

Nghiêm khắc mà nói thì cái này thật ra không tính là lừa gạt.

“Cô rất thất vọng hả?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt hỏi.

“Tôi thì có gì mà thất vọng, dù sao ở Tianlai Capital cũng có một người sếp trâu bò như anh rồi, có hay không có cái vị tổng giám đốc thần bí này cũng như nhau cả.” Dương Quan Quan cười cười.

“Ồ!” Tề Đẳng Nhàn gật đầu, có hơi tự đắc.

Dương Quan Quan lại nói: “Ngược lại là Mộng Mộng cực kỳ thất vọng, cậu ấy cho rằng Sở Vô Đạo tiên sinh mới chính là vị tổng giám đốc thần bí kia, kết quả là không phải….”

Tề Đẳng Nhàn không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua Kiều Thu Mộng, chỉ thấy cô ta đang cùng với mấy người bạn quen biết nói chuyện, tựa như cảm ứng được ánh mắt của mình nên quay đầu nhìn qua.

Sau khi phát hiện ra Tề Đẳng Nhàn đang nhìn mình thì lập tức quay đầu sang chỗ khác, thậm chí còn có vẻ hơi kinh hoảng thất thố.

Thật sự là hiện giờ cô ta không có cách nào đối mặt với Tề Đẳng Nhàn được cả, vừa mới biết được những sự thật đó khiến cho cô ta một khi nghĩ đến sẽ lập tức tâm hoảng ý loạn.

Tề Đẳng Nhàn hơi quay đầu lại nói: “Duyên phận giữa tôi và cô ta đã hết rồi, thật đáng tiếc là tổng giám đốc thần bí mà cô ta luôn nghĩ tới vốn không hề tồn tại.”

“Chúc mừng Từ tổng, liên minh kinh tế Từ thị càng thêm cường đại, người tham dự đầu tư vào càng ngày càng nhiều!”

“Từ tổng, cô nhất định phải dẫn theo mấy người quỷ nghèo chúng tôi làm giàu đi lên đấy!”

“Ha ha ha, Từ tổng, chúc các cô hành động mã đáo thành công, dẫn theo chúng tôi một đường phát tài!”

Lúc này, một đám người đều đang xoay quanh Từ Ngạo Tuyết vuốt mông ngựa.

Hướng Đông Tinh có ba tỷ của Vương Vạn Kim đầu tư vào, thêm được tám tỷ của Sở Vô Đạo, tổng cũng mới chỉ có mười một tỷ mà thôi, chỉ dựa vào chút tiền kém cỏi này hoàn toàn không thể nào xoay mình được.

Những người đầu tư vào tập đoàn Từ thị lập tức cảm thấy bản thân họ hiện giờ đã có thể như Lã Vọng buông cần*.

Từ Ngạo Tuyết tổ chức buổi yến hội này chính là muốn xây dựng bầu không khí như này, muốn khiến cho tập đoàn Hướng thị bốn bề đều là địch, muốn để cho tất cả các doanh nhân ở tỉnh Đông Hải này đều phải tới tham gia đầu tư vào liên minh kinh tế Từ thị!

Loại xu thế này như quả cầu tuyết đang lăn vậy, càng lăn thì số vốn sẽ càng ngày càng lớn, nghiền ép tập đoàn Hướng thị cũng trở nên dễ dàng hơn.

Ngọc Tiểu Long trước sau như một vẫn thờ ơ lạnh nhạt, cô không tham dự vào mấy câu chuyện đầu môi đó mà chỉ xuất phát dựa trên quan hệ bạn bè tốt với Từ Ngạo Tuyết giúp cô ta đầu tư chục tỷ từ Ngọc gia, đương nhiên cái này cũng có thể mang lại lợi ích rất lớn cho Ngọc gia.

Bên người Hướng Đông Tinh có vẻ vắng lặng tới nỗi có thể giăng lưới bắt chim được, sẽ không có người nào chọn thời điểm này tới đây nịnh bợ cô ta.

Chỉ có Vương Vạn Kim và cô ta đứng chung một chỗ.

“Nhị đương gia, cậu đừng có gạt tôi đấy, hiện tại trong lòng tôi đang nhảy lên thình thịch đây này!” Vương Vạn Kim nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi tới thì cười khổ nói.

“Tôi lừa ông làm gì? hơn nữa ba tỷ kia đối với ông cũng có nhiều lắm đâu?” Tề Đẳng Nhàn nửa vui đùa nửa nghiêm túc nói.

“Ba tỷ cũng phải kiếm rất nhiều năm mới có được!” Vương Vạn Kim bất đắc dĩ lắc đầu.

Nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn nói cười vui vẻ với Vương Vạn Kim mà mình có muốn trèo cao cũng không với tới được như vậy, trong lòng Kiều Thu Mộng càng cảm thấy hụt hẫng hơn.

Cô ta đang muốn đi WC một chút, kết quả vừa mới quay đầu đã đâm phải Lý Vân Uyển.

“Cậu không sao chứ Mộng Mộng, sao lại thất thần như vậy?” Lý Vân Uyển đỡ Kiều Thu Mộng dậy, quan tâm hỏi.

“Vân Uyển….” Kiều Thu Mộng thấy là Lý Vân Uyển thì thần sắc phức tạp: “hiện giờ cậu đang ở chung một chỗ với hắn sao?”

Lý Vân Uyển ngẩn người, sau đó hơi gật đầu, nửa nói đùa nửa nghiêm túc hỏi: “Đúng vậy, không phải lúc trước cậu nói nếu như mình thích thì có thể trực tiếp tặng anh ấy cho mình sao? Ha ha, mình thật sự rất thích anh ấy đấy!”

Kiều Thu Mộng bị những lời này của Lý Vân Uyển làm cho yết hầu có hơi khó chịu, nhẹ nhàng nắm chặt tay nói: “Đúng vậy….Cậu đã thích hắn như vậy thì cậu phải ở bên hắn thật tốt vào!”

Lúc này, yến hội của Từ Ngạo Tuyết đã tiến vào giai đoạn cao trào.

Vài doanh nhân lúc trước thương lượng tốt với cô ta đứng dậy lớn tiếng nói phải đầu tư cho liên minh kinh tế Từ thị, hơn nữa ra tay hào phóng, mỗi người đều là góp vốn mấy trăm triệu!

Rất nhiều doanh nhân đứng ở phe trung lập thấy một màn như vậy cũng hơi có chút dao động, một đám sôi nổi tìm hiểu về liên minh kinh tế Từ thị, nói bóng nói gió hỏi xem bọn họ có còn thiếu người đầu tư nữa hay không.

“Ha ha ha, mọi người đều đến vì Từ Ngạo Tuyết tôi đây, đó chính là vinh hạnh của tôi, mọi người nguyện ý đầu Từ thị ai tôi cũng đều sẽ không từ chối!”

Từ Ngạo Tuyết cười phá lên, dũng cảm nói vậy đưa tới một trận vỗ tay hoan hô của mọi người.

Tập đoàn Hướng thị ở trong đông đảo các xí nghiệp cứ như vậy mà bị cô lập!
Chương 250 Lá bài tẩy

Chỉ là nhìn thấy nhiều doanh nhân đứng về phe của liên minh kinh tế Từ thị như vậy nhưng sắc mặt của Hướng Đông Tinh vẫn mảy may không có nửa điểm biến hoá.

Cô ta vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, loại bình tĩnh này ở trong mắt của mọi người đều cho rằng cô ta đang cố ra vẻ trấn định.

Dù sao thì con người cũng là động vật quần cư, một khi bị cô lập thì cảm giác phía sau đó sẽ không còn an toàn nữa.

Từ Ngạo Tuyết tuyên bố lần cuối, hôm nay, ở trong yến hội này, liên minh kinh tế Từ thị thu về một trăm hai mươi Triều Tiên vốn!

Hiện trường lập tức vang lên một trận vỗ tay hoan hô nhiệt liệt, có nhiều vốn và nguồn trợ lực cường đại như vậy, tập đoàn Từ thị có thể sánh ngang với vùng đất bất bại!

Hoàng Văn Đào cũng hơi vỗ tay một chút, trong lòng lại tính toán thử một chút số vốn tổng mà liên minh kinh tế Từ thị hiện có, sợ không chỉ có hơn năm trăm triệu mà thôi.

Giàu có nhiều tiền như vậy thì sao Từ Ngạo Tuyết có thể thua được?

Ông ta liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, cười lắc lắc đầu, lúc trước Tề Đẳng Nhàn nói chuyện giật gân như vậy phỏng chừng là muốn giảm bớt áp lực lên tập đoàn Hướng thị.

“Tề đại sư, việc lần trước tôi không đồng ý với cậu, cậu cũng đừng trách tôi nữa. Tôi chỉ là một thương nhân, mà thương nhân thì chỉ để ý tới lợi ích!” Hoàng Văn Đào chủ động bưng ly rượu tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn giải thích.

“Hoàng đại tiên sinh khách sáo rồi, lựa chọn như thế nào là quyền của ông, tôi sẽ không trách móc ông gì cả.” Tề Đẳng Nhàn chạm ly với Hoàng Văn Đào, mỉm cười nói.

Hoàng Văn Đào gật gật đầu: “Tề đại sư không ngại thì tốt rồi, mọi người sau này vẫn là bạn tốt, có chuyện gì có thể hỗ trợ lẫn nhau!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Hoàng đại tiên sinh thật sự không muốn suy xét kỹ lại một lần nữa sao, xác định muốn đầu tư vào liên minh kinh tế Từ thị?”

Hoàng Văn Đào nói: “Doanh nhân Đông Hải phần lớn đều tham dự vào liên minh kinh tế Từ thị, tôi tất nhiên sẽ không ngoại lệ….”

Tề Đẳng Nhàn cười cười, lời khuyên hay khó bảo được quỷ đáng chết, chỉ mong sao Hoàng Văn Đào không đầu tư nhiều tiền lắm, nếu không đến lúc đó toàn bộ mất trắng thì hắn cũng sẽ bận lòng.

“Hoàng đại tiên sinh, Tề tổng tới nói với ông chuyện này là nể mặt mũi bạn bè với ông.” Hướng Đông Tinh ở một bên không nóng không lạnh nói một câu.

“Tự nhiên tôi cũng sẽ đối đãi với Tề tổng như bạn bè, nhưng mối quan hệ này hiện giờ chỉ sợ cũng chỉ có thể dùng một câu ngạn ngữ của nước Mỹ gì mà – – Kinh doanh chính là kinh doanh.” Hoàng Văn Đào cười nói.

Hướng Đông Tinh cười cười, trong nụ cười thế mà có một tia trào phúng khiến cho Hoàng Văn Đào cảm thấy có chút khó chịu.

Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ lại ngay lúc này đi tới, nghiễm nhiên đã mang theo một cỗ tư thái của người thắng cuộc, dùng cảm giác từ trên cao nhìn xuống dưới liếc Hướng Đông Tinh.

“Chẳng có lẽ Hướng tổng đây cảm thấy rằng đầu tư vào tập đoàn Hướng thị mới là lựa chọn chính xác sao?” Từ Ngạo Tuyết mỉm cười hỏi.

“Đầu tư là lựa chọn của cá nhân, tôi cũng không tiện đánh giá. Nhưng thời gian sẽ cho ra kết quả.” Thái độ của Hướng Đông Tinh vẫn không nóng không lạnh như cũ.

Từ Ngạo Tuyết hơi hơi mỉm cười, vung cánh tay lên xẹt qua đông đảo doanh nhân ở hiện trường, nói: “Hướng tổng, nhiều người đầu tư vào liên minh kinh tế Từ thị của chúng tôi như vậy, cô nói thử cho tôi nghe xem tôi thua như thế nào được đây?!”

Vương Hổ cũng đúng lúc thở dài một tiếng, nói: “Hướng tổng, nếu như lúc trước cô đồng ý lời theo đuổi của tôi thì hiện giờ sao lại có nhiều chuyện như này đâu?”

Chuyện Vương Hổ theo đuổi Hướng Đông Tinh nên cô ta tất nhiên biết rất rõ rằng Vương Hổ chính là vì khối tài sản kếch xù mang tên tập đoàn Hướng thị nên mới đến, vì thế sẽ không thể nào đồng ý, thậm chí còn hung hăng nhục mạc Vương Hổ một phen.

Sau đó Vương Hổ bị chọc giận, bắt đầu mượn lực lượng của Long Môn chèn ép tập đoàn Hướng thị.

Nhưng tập đoàn Hướng thị dù sao cũng là xí nghiệp đứng đầu tỉnh Đông Hải này, tài sản ròng trong tay lên tới chục tỷ, sao có thể dễ dàng cúi đầu cho được?

Hai người này ra tay khiến cho Từ Ngạo Tuyết nhìn thấy có cơ hội thương nghiệp nên nảy ra ý niệm nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Trận chiến tranh thương nghiệp lớn này xét cho cùng cũng là do “Tình” tự mình rước họa vào thân!

“Sao Hướng tổng có thể nhìn trúng loại người nguy hiểm như này được? Quay về nhảy vào lò luyện lại một lần có thể còn có hy vọng.” Tề Đẳng Nhàn ngáp một cái, đứng ở bên cạnh Hướng Đông Tinh, duỗi tay ôm bả vai của cô ta.

Khiến người khác kinh ngạc chính là thế mà Hướng Đông Tinh lại không có bất kỳ phản ứng gì cả, thản nhiên tiếp nhận bàn tay to của hắn để trên bả vai.

Vương Hổ nghe thấy lời này, lại nhìn thấy động tác của Tề Đẳng Nhàn thì càng thêm nổi trận lôi đình!

Hướng Đông Tinh chính là nữ thần mà anh ta cầu còn không được, thế mà hiện giờ nữ thần lại bị một tên nhãi nhép bản thân mình khinh thường khinh nhờn!

“Hướng tổng, mấy việc trải chiếu gấp chăn tôi đều đã làm xong rồi, nếu cô cúi đầu sớm một chút nhận lời thua cuộc thì nói không chừng còn có thể giữ lại được một ít địa vị và tài sản của mình.”

“Nhưng nếu cô vẫn chấp mê bất ngộ cứng đầu, đến lúc đó phá sản cũng đừng trách tôi không nhắc nhở cô.”

“Ồ….Thế mà tôi lại quên mất là không phải vừa rồi cô mới nói là cô vẫn còn con át chủ bài sao?”

“Tôi muốn nhìn thử một chút xem ngoại trừ tám tỷ kia của Sở Vô Đạo thì cô còn có con át chủ bài nào!”

Từ Ngạo Tuyết ngạo mạn đầy mặt, bễ nghễ nhìn xuống Hướng Đông Tinh, cho rằng chính mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay.

Mọi người cũng phóng ánh mắt tới trên người Hướng Đông Tinh, muốn nhìn thử một chút xem lúc này cô ta muốn đáp trả lại Từ Ngạo Tuyết thế nào!

Nếu không đánh trả lại được chiêu nào hữu lực thì địa vị của tập đoàn Hướng thị sẽ chỉ ngày càng xấu xổ thêm, đến lúc đó nói không chừng mấy xí nghiệp có hợp tác với tập đoàn Hướng thị sẽ là người đầu tiên bội ước chạy trốn.

Hướng Đông Tinh bình tĩnh nói: “Mấy người tốn không ít tiền đi thu mua cổ phiếu của tập đoàn Hướng thị rồi đi? Cũng dùng tiền chèn ép con đường của tập đoàn Hướng thị đúng không? Nếu tôi đoán không sai thì số tiền đó hẳn phải trên dưới hai trăm triệu đúng không?”

Khóe miệng Từ Ngạo Tuyết hơi giật, nói: “Không sai, nhưng hiện giờ trong tay tôi vẫn còn có mấy chục tỷ, đến nỗi cụ thể là nhiều hay ít thì cô cứ đoán thử xem!”

Mọi người nghe thấy lời này đều hít vào một hơi, không nghĩ tới cục diện tranh đấu giữa hai thế lực lớn đã tới tình trạng này rồi!

Hơn nữa, tự tin của Từ Ngạo Tuyết so với trong tưởng tượng của bọn họ còn muốn tự tin hơn!

“Từ Ngạo Tuyết, cô kéo Ngọc tướng quân cùng với nhiều doanh nhân, thậm chí là một ít thế lực ở Đế Đô xuống nước như vậy, nếu cô thua thì chỉ có một cục diện tan xương nát thịt, chỉ sợ là ngay cả Từ gia cũng không thể bảo vệ được cho cô!” Hướng Đông Tinh híp hai mắt của mình lại, cười lạnh nói.

“Thua như thế nào?” Từ Ngạo Tuyết hỏi.

Vương Hổ ở một bên cũng ha ha cười, nói: “Hướng tổng, có đôi khi cúi đầu rất khó, nhưng cúi đầu cũng là lựa chọn duy nhất.”

Hướng Đông Tinh lại cười phá lên, nói: “Thua như thế nào? Được, hôm nay tôi nói cho cô biết thua như thế nào!”

Nói xong lời này cô ta nhìn quanh quất bốn phía, tựa như nữ hoàng đang tuần tra quần thần, trần ngập khí phách lẫn cao ngạo!

“Cuối cùng cũng muốn để lộ lá bài tẩy này.”

Lý Vân Uyển thấy một màn này cũng không nhịn được dùng hai mắt đánh giá Tề Đẳng Nhàn, khóe miệng mang theo một tia ý cười.

Sau hôm nay, cái tên Tề Đẳng Nhàn này sẽ khiến những doanh nhân này đó ở đây nhớ thật kỹ hắn, sẽ không có ai dám bỏ qua hắn nữa!

“Nguyện nghe kỹ càng!”

Từ Ngạo Tuyết cười lạnh nói.

Ngọc Tiểu Long cũng dời ánh mắt về phía này, cô ta cũng rất muốn biết con át chủ bài cuối cùng của Hướng Đông Tinh này rốt cuộc là cái gì.

Hướng Đông Tinh duỗi tay vỗ vào vai Tề Đẳng Nhàn một cái, cười lạnh với đám người Từ Ngạo Tuyết, nói: “Át chủ bài lớn nhất của tôi chính là hắn, Tề Đẳng Nhàn!”

Lời này vừa ra lập tức khiến hiện trường oanh động!

Đầu óc Kiều Thu Mộng cũng ngốc lăng, sao Hướng Đông Tinh có thể nói ra được lời nói như vậy chứ?!

Chẳng sợ Tề Đẳng Nhàn có năng lực cường đại như nào đi nữa thì cũng sẽ không có biện pháp nào có thể xoay chuyển được cục diện ác liệt hiện giờ, hắn có thủ đoạn gì có thể khiến cho tập đoàn Hướng thị hồi xuân đây?

Hiện tại có thể phá vỡ cục diện này chỉ có thể là nguồn vốn vô tận, áp đảo gấp đôi được tài chính bên phía liên minh kinh tế Từ thị!

Hoàng Văn Đào nghe thấy lời này cũng khẽ nhíu mày, Tề Đẳng Nhàn cũng đã từng nói qua với ông ta những lời như vậy.

Có Tề Đẳng Nhàn hắn ở đây, như vậy thì tập đoàn Hướng thị nhất định sẽ không thua.

Ông ta chỉ cảm thấy rằng đây chỉ là lời nói cuồng vọng của Tề Đẳng Nhàn mà thôi, nhưng hiện giờ ngay cả Hướng Đông Tinh cũng đã nói như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK