Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 96 Hắc đào A

Mọi người cũng đều lạnh lùng nhìn Tề Đẳng Nhàn, cảm thấy hắn có tâm chơi xấu.

“Át chủ bài của tôi các người còn chưa kịp nhìn thấy thì nói lời ngu ngốc gì vậy?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt hỏi, đầy mặt không để bụng.

“Tôi đã nói át chủ bài của cậu là một cây 6 điểm, hiện giờ đã nổ bài rồi.” Diệp Kế Hùng lạnh giọng nói, hai mắt phóng như đao.

Từ Ngạo Tuyết cười lạnh nói: “Tề Đẳng Nhàn, anh cũng đừng có mà dám chơi nhưng không dám thua! Rõ ràng đã nổ bài rồi còn ở đây làm bộ làm tịch, anh thấy có ý nghĩa gì sao?”

Vương Hổ cũng gật đầu, hờ hững nói: “Nếu ai muốn quỵt nợ thì tôi là người thứ nhất sẽ không tha cho hắn! Đã đánh cược thì phải chịu thua, đây là quy củ của sòng bài, thiên kinh địa nghĩa!”

Hướng Đông Tinh nhíu nhíu mày không nói gì, Diệp Kế Hùng lại nói cây át chủ bài kia của Tề Đẳng Nhàn là cây 6 điểm, vậy có thể là giả hay không?

Cô ta đã không có cách nào tưởng tượng được Tề Đẳng Nhàn còn có thủ đoạn nào chưa bày ra hay không.

Lấy 20% cổ phần của tập đoàn Hướng thị ra gần như đã là chuyện ván đã đóng thuyền.

“Ngại quá, cây át chủ bài này của tôi lại không phải cây 6 điểm.” Tề Đẳng Nhàn đạm nhiên nói: “Chia bài, hit!”

Người chia bài vô cảm trực tiếp phát ra thêm một cây bài, vừa lật lên đã thấy, lại là một cây 2 điểm.

Hiện tại Tề Đẳng Nhàn có một cây K, một cây 6 điểm, hai cây 2 điểm, nhìn qua cũng đã 20 điểm, hơn nữa tổng số bài là năm cây, không thể thêm bài nữa.

“Trừ phi át chủ bài của cậu là cây A, còn không bất luận là cây nào khác thì đều đã nổ bài!” Diệp Kế Hùng lạnh nhạt nói.

Anh ta chắc chắn rằng cây át chủ bài của Tề Đẳng Nhàn là cây 6 điểm.

Mọi người cũng đều sôi nổi gật đầu, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn chính là thuần tuý muốn quỵt nợ, đang kéo dài thời gian.

Nếu cây át chủ bài của Tề Đẳng Nhàn là cây A thì thời điểm hắn có được cây K cũng đã hoàn thành ‘Black Jack’ rồi, hoàn toàn hơn 21 điểm của Diệp Kế Hùng, có thể trực tiếp kết thúc trận thi đấu này, hoàn toàn không cần phải thêm bài.

Cây A cũng có thể tính là 11 điểm.

Từ Ngạo Tuyết quay đầu cười nói với Hướng Đông Tinh: “Hướng tổng, phiền cô thực hiện lời hứa của mình, rút ra 20% cổ phần của công ty cô tới giao dịch với tập đoàn Từ thị.

Trong mắt của Vương Hổ cũng chợt loé quang mang mỉm cười, chờ khi đánh đổ được tập đoàn Hướng thị rồi thì tập đoàn Hổ Môn cũng có thể chia một miếng bánh to.

Hơn nữa anh ta cũng có thể thuận lý thành chương thu Hướng Đông Tinh thất thế vào trong ngực, trở thành người đầu tiên trong hậu cung của mình, vậy mới đẹp làm sao?

Sắc mặt Hướng Đông Tinh trở nên khó coi hẳn, có chút trách cứ liếc nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, nếu không phải người này nói quá lên thì chính mình nhiều nhất chỉ mất 10% cổ phần thôi, vậy mà giờ lại thành 20% cổ phần!

“Mặt khác, Tề Đẳng Nhàn, anh cũng thua luôn mạng của mình rồi.” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói.

“Anh tự sát đi, tôi không có hứng chơi chết anh, sẽ làm bẩn tay của tôi.” Vương Hổ cũng nói tiếp.

Diệp Kế Hùng đã đứng dậy, nói: “Tôi còn tưởng rằng anh có bản lĩnh như nào, không nghĩ tới chỉ như này? Thật khiến tôi thất vọng! Tôi còn tưởng rằng hôm nay sẽ có cái gì vui chứ.”

“Hướng tổng, lần sau lúc nhờ người thì nhớ rõ phải tra thuốc nhỏ mắt trước, đừng để tên lâu la nào hãm hại lừa cô.”

“Đến lúc đó có tổn thất gì thì không phải là cô tự mình chịu sao?”

Nói xong lời này, Diệp Kế Hùng chuẩn bị chạy lấy người.

Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói: “Tôi còn chưa ngả bài mà, sao ai cũng đều cảm thấy tôi sẽ thua vậy?!”

“Cậu đừng ở đó làm bộ làm tịch nữa, không chịu thua nổi thì cũng đừng chơi!”

“Đúng vậy, lần đầu tiên tôi thấy có người vô lại như vậy, lại làm trò ở trước mặt nhiều người như vậy quỵt nợ, thật là mất mặt!”

“Mẹ nó, nếu tôi mà đánh bài với loại người này thì hai tay tôi có thể chơi chết hắn, quá không biết xấu hổ rồi!”

Diệp Kế Hùng ôm hai tay, cười lạnh nói: “Vậy được rồi, tôi muốn nhìn thử xem anh có con át chủ bài gì!”

Nói xong lời này thì anh ta trực tiếp đi tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn, duỗi tay cầm lấy cây át chủ bài, hung hăng giơ lên rồi đập thật mạnh lên mặt bàn.

“Bang!”

Một tiếng giòn tan vang lên, cây át chủ bài lộ ra!

“A?!!!”

Hiện trường lúc này chỉ nghe thấy toàn tiếng kinh ngạc, một đám người trợn mắt há mồm, một bộ dạng có thể nhét được cả quả trứng gà.

“Không có khả năng, làm sao có thể, rõ ràng tôi đã tình bài trước rồi, cây át chủ bài của anh là 6 điểm, không thể nào là cây A được!” Diệp Kế Hùng khiếp sợ vô cùng nói, liên tục lắc đầu, không thể tin vào một màn trước mắt.

Thần sắc của Tề Đẳng Nhàn lại cực kỳ bình tĩnh.

Diệp Kế Hùng khiếp sợ nói: “Cậu dám gian lận?”

Có ai nhìn thấy sao?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“....” Diệp Kế Hùng lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu, không có khả năng như vậy, ở trước mặt nhiều người như vậy, Tề Đẳng Nhàn không thể nào gian lận được.

Hơn nữa, từ đầu tới cuối đều do người chia bài phát bài.

Người chia bài cũng đúng lúc này lật bộ bài ra, bên trong không hề có hắc đào A, hiển nhiên là cây hắc đào A này không phải do Tề Đẳng Nhàn bí mật mang từ bộ bài khác tới.

Diệp Kế Hùng tiếp tục khiếp sợ.

“Không có khả năng, chuyện này không có khả năng….Nếu cây át chủ bài của anh là cây hắc đào A thì lúc anh có được cây K cũng đã hoàn thành Black Jack rồi, hoàn toàn có thể đánh bại Diệp Kế Hùng! Vì sao anh còn muốn thêm bài? Mạo hiểm bị nổ bài?!” Từ Ngạo Tuyết cũng không thể tin trầm giọng nói.

Mọi người ở hiện trường đều khiếp sợ!

Đúng vậy, một khi lộ ra việc cây át chủ bài của Tề Đẳng Nhàn là cây hắc đào A, lá tiếp theo có được cây 10 điểm, đó chính là ‘Black Jack’, hoàn toàn lớn hơn 21 điểm của Diệp Kế Hùng.

Nhưng lúc ấy hắn không hề ngả bài mà ngược lại tiếp tục thêm bài, chơi thành ‘Ngũ Long 21 điểm’, ở Châu Á bên này mà nói thì còn lớn hơn cả ‘Black Jack’.

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Bởi vì tôi cảm thấy trò chơi nếu cứ kết thúc như vậy thì chẳng còn gì thú vị cả.”

“Hơn nữa tôi cũng muốn nhìn thử một chút xem thần bài tiên sinh rốt cuộc có mấy cân mấy lạng.”

“Kết quả là khiến tôi cực kỳ thất vọng!”

Lời này vừa ra khiến hiện trường trực tiếp sôi trào, một số người trung lập đứng xem nhịn không được vỗ tay hoan hô.

Bài kỹ của Tề Đẳng Nhàn thế mà cao hơn cả thần bài Diệp Kế Hùng!

Sắc mặt của Diệp Kế Hùng cực kỳ khó coi, chính mình vừa rồi còn nói lời trào phúng Tề Đẳng Nhàn rằng trò chơi này không thú vị, nhưng hiện tại lại bị hiện thực vả cho một cái sưng đỏ cả mặt!

“Cậu….Sao át chủ bài của cậu có thể là hắc đào A được, tôi sẽ không nhớ nhầm bài!” Diệp Kế Hùng mạnh mẽ hỏi: “Hơn nữa cậu cũng tranh giành ai rút bài trước với tôi!”

“Con người đôi khi không chỉ nên tin tưởng vào hai mắt của mình, vì cũng có lúc mắt nhìn thấy chưa chắc đã là thật. Tranh lượt đầu với anh chỉ vì để anh xác định bản thân không hề tính sai bài mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói, hồn nhiên không có cảm giác để chuyện này ở trong lòng.

Đầu óc Diệp Kế Hùng phát ngốc, không thể tin tưởng vào hai mắt của mình sao? Vậy thì anh ta có thể tin vào cái gì đây?

Người chia bài là được thuê tới từ sòng bạc ở thành phố Kinh Đảo, thậm chí anh ta cũng biết người nọ, tuyệt đối sẽ không có khả năng giúp Tề Đẳng Nhàn gian lận.

Hơn nữa trên thế giới này cùng lắm cũng chỉ có vài người có thể gian lận ở trước mặt anh ta mà thôi!

Kiều Thu Mộng ngơ ngác nhìn Tề Đẳng Nhàn một thân trang phục giản dị ngồi ở trên bàn bài, trong lúc nhất thời cảm thấy người này có chút xa lạ….

“Hắn có thể thắng được thần bài hẳn là do vận khí tốt mà thôi.” Trong lòng Kiều Thu Mộng thầm nghĩ.

Diệp Kế Hùng thở dài, gật gật đầu với Tề Đẳng Nhàn, nói: “Tôi chịu thua!”

Anh ta quay đầu, hơi ôm quyền nói với Từ Ngạo Tuyết: “Xin lỗi cô Từ tổng, đã phụ lòng phó thác.”

“Không liên quan gì tới anh….” Sắc mặt Từ Ngạo Tuyết khó coi đến mức muốn chết, nhưng vẫn ôn hoà đối với Diệp Kế Hùng.

Diệp Kế Hùng nói với Tề Đẳng Nhàn: “Sơn ngoại hữu sơn, thiên ngoại hữu thiên, xem như hôm nay tôi đã được lĩnh hội! Nhưng tôi cũng sẽ không cam tâm chịu thua như vậy, sẽ trở về mài dũa một phen, hy vọng rằng sau này vẫn còn cơ hội được giao thủ với Tề tiên sinh.”

“Trước khi thắng được Tề tiên sinh thì danh hiệu thần bài này sẽ không còn quan hệ gì với tôi nữa!”

Nói xong lời này, Diệp Kế Hùng ôm quyền khom người chào Tề Đẳng Nhàn, sau đó xoay người rời đi.

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt và tiếng hoan hô rung trời.

Trên mặt Hướng Đông Tinh cũng hiện lên tia cười mỉm….

“Từ tổng, thật ngại quá, lỡ đánh vào mặt cô rồi.” Tề Đẳng Nhàn quay đầu bâng quơ nói với Từ Ngạo Tuyết.
Chương 97 Lời mời

Từ Ngạo Tuyết thiếu sắp bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho tức ngất đi, cảm thấy tên này quả thực quá thiếu đánh, được tiện nghi còn muốn khoe mẽ!

Sắc mặt Vương Hổ cũng rất khó coi, vốn tưởng rằng hôm nay có thể mượn cơ hội này đả kích Hướng Đông Tình một chút, nhưng Tề Đẳng Nhàn lại phá hủy toàn bộ.

“Tề Đẳng Nhàn, đừng tưởng rằng vận khí của anh tốt, thắng Diệp Kế Hùng một lần là có thể kiêu ngạo! Anh phải rõ ràng, người chiếm ưu thế, vẫn luôn là tôi.” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói.

Sắc mặt Hướng Đông Tình bình tĩnh nói, “Tôi hy vọng Từ tổng và Vương tổng có thể tuân thủ hứa hẹn, nguyện đánh cuộc chịu thua.”

Từ Ngạo Tuyết lãnh đạm gật đầu, xoay người rời đi.

Hoàng Kỳ Bân không khỏi âm thầm kinh hãi, bản lĩnh của Tề đại sư này thật đúng là đủ lợi hại nha, lại có thể đánh bài thắng thần bài Diệp Kế Hùng!

“Lúc trước mình thật đúng là có mắt không thấy Thái Sơn, suýt nữa là đã đắc tội một người tài giỏi như vậy.” Hoàng Kỳ Bân không khỏi thầm nghĩ.

Tề Đẳng Nhàn lười biếng đứng dậy, đi ra ngoài sòng bạc, đói bụng, phải tìm chút đồ ăn để lấp đầy bụng.

"Mộng Mộng, thế nào, tôi đã nói với cậu đi, ngài Tề vẫn có chút không tầm thường đó.” Lý Vân Uyển dương dương đắc ý nói với Kiều Thu Mộng.

“Chẳng qua là vận khí tốt mà thôi.” Kiều Thu Mộng lại nói.

Lý Vân Uyển cũng không thèm để ý, cười ha hả lắc đầu, theo Tề Đẳng Nhàn đi ra ngoài.

“Ngài Tề, đại phát thần uy nha! Có thể dạy tôi chơi bài được không, khi tôi đến Đế Đô cũng không cần làm việc.” Lý Vân Uyển cười hì hì nói.

“Dạy cô cô cũng học không được, quên đi.” Tề Đẳng Nhàn cười ha ha, tiện tay cầm đồ ăn tinh xảo bỏ vào miệng.

“Ăn ăn, no chết anh!” Lý Vân Uyển trợn trắng mắt, cầm một miếng bánh ngọt socola nhỏ xinh, trực tiếp nhét vào miệng hắn.

Cả miếng bánh ngọt bị nhét trực tiếp vào miệng Tề Đẳng Nhàn đến nỗi cả hai má hắn phồng lên, Lý Vân Uyển còn lấy ngón tay dính kem bơ bôi lên môi hắn.

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Kiều Thu Mộng không khỏi cảm thấy hơi kỳ lạ, có một loại cảm giác chua xót.

“Sao mình lại có thể ghen vì anh ta chứ?” Kiều Thu Mộng cắn chặt răng, nói.

Đúng lúc này, Hoàng Văn Lãng xuất hiện, mọi người đều nhao nhao đi lên tha thiết chào hỏi ông.

Hoàng Văn Lãng cười ha ha một tiếng, nói: “Cảm tạ các vị cổ vũ, đêm nay, là tôi chuẩn bị cho con gái! Bây giờ, cho mời công chúa của tôi lên sân khấu!”

Nhân viên công tác ở hiện trường cũng rất biết việc, xoay đèn sân khấu hướng đến trước một cánh cửa.

Cửa khoang mở ra, bên trong có một bóng người yểu điệu cao gầy xinh đẹp duyên dáng yêu kiều, dưới chân là giày cao gót thủy tinh, trên người là một bộ lễ phục dạ hội lụa mỏng màu hồng phấn, bộ ngực sữa khép hờ, rất gợi cảm.

“Đây là Hoàng Tình Ca?!”

Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy một màn này, không khỏi hung hăng trừng mắt.

Tóc Hoàng Tình Ca đã cắt ngắn, lúc trước gặp cô ấy, mái tóc rối bời, thậm chí ố vàng, rõ ràng bị suy dinh dưỡng, bây giờ sau khi cắt đứt lại lộ ra cảm giác rất có tinh thần.

Khí chất, dung mạo của cô ấy dường như đều đổi mới, cả người lộ ra khí chất ưu nhã đoan trang, thật làm cho người ta có loại cảm giác cô ấy chính là công chúa, không hổ là tiểu thư khuê các nhà thị trưởng.

“Cô Hoàng, chúc mừng sinh nhật!”

Sau khi Hoàng Tình Ca xuất hiện, các vị khách đã sớm có chuẩn bị, lập tức đưa lễ vật của mình lên.

Giá trị của những món quà này đều không quá đắt đỏ, nhưng thắng ở chỗ thưa thớt mới lạ, dù sao cũng là tặng quà cho con gái thị trưởng, ít nhiều phải chú ý ảnh hưởng.

Lý Vân Uyển và Kiều Thu Mộng cũng đưa lên món quà của mình, xem như là lộ diện nho nhỏ.

“Tề đại sư, lễ vật của anh đâu?” Hoàng Kỳ Bân đi tới bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, cợt nhả hỏi.

“Tôi không chuẩn bị.” Tề Đẳng Nhàn rất thẳng thắn nói.

Hoàng Kỳ Bân nói, “Tôi đùa giỡn với anh thôi, tôi biết rõ Tề đại sư là kiểu người tùy tính tiêu sái.”

Có điều chuyện hắn không tặng quà làm cho một ít người nhìn thấy đều thầm khinh thường chê bai.

“Anh ta ăn mặc như vậy đến tham gia tiệc sinh nhật của người ta còn chưa tính, hơn nữa cả quà tặng hắn cũng không chuẩn bị, thật không biết làm người!”

“Rõ ràng là nghèo kiết xác, không mua được một món quà đàng hoàng!”

“Tôi thấy cũng đúng, thật không biết Hoàng tiểu thư mời tên nghèo như vậy đến dự sinh nhật là có ý gì?”

“Đi với người như vậy, tôi cũng cảm thấy hơi mất mặt.”

Ánh mắt Hoàng Tình Ca đảo qua, ở trong đám người thấy được Tề Đẳng Nhàn ăn mặc bình thường tùy ý nhất, nụ cười trên mặt càng tươi hơn, định đi lên chào hỏi.

Đúng vào lúc này, một thanh niên đẩy một cái bánh ngọt khổng lồ đi ra, kích cỡ của bánh ngọt đại khái lớn bằng bồn tắm, chiều cao thì khoảng ba mét.

“Tình Ca, chúc mừng sinh nhật!” Dáng vẻ người thanh niên thanh niên này phong độ nhẹ nhàng, một thân âu phục hàng hiệu, nói nói cười cười.

“Cám ơn anh.” Sau khi Hoàng Tình Ca nhìn thấy cái bánh ngọt này, cô ấy cũng chỉ thản nhiên đáp lại một câu.

Nhưng mà, tất cả mọi người đều phát ra tiếng kinh hô.

“Oa, Lý thiếu tặng bánh ngọt khổng lồ, thật sự là quá lãng mạn! Nếu ai nguyện ý dụng tâm với tôi như vậy, tôi sẽ gả cho anh ấy ngay tại chỗ!”

“Lý thiếu thật đúng là nhọc lòng vì cô Hoàng, lại cho người chuẩn bị bánh ngọt như vậy, hơn nữa còn tự mình đẩy ra…”

“Thật hâm mộ cô Hoàng, có người theo đuổi như Lý thiếu, nếu như tôi có người theo đuổi ưu tú như vậy thì tốt rồi!”

Sau khi Lý Thiên Lạc nghe được những lời nói đó, trên mặt anh ta không khỏi hiện lên một nụ cười đắc ý, chỉ có điều, thái độ của Hoàng Tình Ca lại khiến trong lòng anh ta hơi thất vọng nho nhỏ.

“Tình Ca, cô có thể khiêu vũ với tôi được không?” Lý Thiên Lạc vươn một tay ra, vô cùng thân sĩ hỏi.

“Lý thiếu, hôm nay cơ thể của tôi không thoải mái lắm, vẫn là khỏi đi.” Hoàng Tình Ca quyết đoán lắc đầu cự tuyệt.

Trong sân, một vài khách nam đã bắt đầu mời một vài khách nữ mà mình đã sớm đánh giá tốt đi khiêu vũ, toàn bộ du thuyền, mở ra âm nhạc uyển chuyển, bầu không khí thoải mái.

Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Kiều Thu Mộng, sau đó đi tới hỏi, “Cô có muốn nhảy một điệu không? Tôi sẽ dạy cô một chút.”

Kiều Thu Mộng nhẹ nhàng nhíu mày, lắc đầu nói, “Không cần, tôi sẽ không nhảy.”

Đương nhiên cô ta biết nhảy, nhưng cô ta không muốn.

Lúc này Lý Vân Uyển đi tới, cười nói, “Vậy cậu cho tớ mượn ngài Tề là được rồi, tớ muốn khiêu vũ với ngài Tề!”

Nhưng đúng lúc này Hoàng Tình Ca lại đi tới, nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, nói, “Tề tiên sinh, lần trước vội vã tạm biệt, còn chưa kịp cảm ơn anh. Hôm nay là sinh nhật của tôi, rất cảm ơn anh vì đã đến, anh có thể nể mặt mà khiêu vũ với tôi được không?”

Khi cô ấy vừa nói lời này xong, sắc mặt Kiều Thu Mộng không khỏi thay đổi.

Lý Vân Uyển thì có chút buồn bực, Hoàng Tình Ca này không thể đến trễ một chút sao?

“A, chuyện này…” Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ một chút, thoáng nhíu mày.

“Tôi nghĩ, Kiều tổng hẳn là sẽ không để ý phải không?” Hoàng Tình Ca tươi cười nở rộ, hướng về phía Kiều Thu Mộng hỏi.

“Tề Đẳng Nhàn, nếu cô Hoàng đã mời anh, vậy anh đi khiêu vũ với cô ấy đi.” Kiều Thu Mộng chậm rãi nói, lúc nói lời này, chỉ cảm thấy ngực có chút buồn bực, khó chịu lợi hại.

Hoàng Tình Ca nhíu mày với Tề Đẳng Nhàn, nói, “Anh nhận được thánh chỉ rồi đấy, bây giờ anh có thể khiêu vũ với tôi sao?!”

Tề Đẳng Nhàn thấy Kiều Thu Mộng giống như là thật sự không thèm để ý chuyện mình khiêu vũ với người phụ nữ, không khỏi nhún nhún vai, nói, “Vậy xin mời.”

Hoàng Tình Ca đặt tay mình lên lòng bàn tay của Tề Đẳng Nhàn.

Lý Vân Uyển rất khó chịu, nhưng dù sao đây cũng là sân nhà của người ta, cô ấy không tiện nói cái gì.

Kiều Thu Mộng là người phụ nữ có tiếng nói nhất, lại lựa chọn trầm mặc.

“Đồ chó này muốn chết!” Lý Thiên Lạc nhìn một màn này, không khỏi lóe ra vẻ mặt âm ngoan.
Chương 98 Chưa từng thấy qua việc đời

Ở giữa sàn nhảy, Tề Đẳng Nhàn và Hoàng Tình Ca khiêu vũ linh động theo âm nhạc.

Lý Thiên Lạc nhìn một màn này, nắm chặt tay, móng tay đều đâm vào trong da thịt, lại hồn nhiên không biết đau đớn.

“Tên này là ai?!” Lý Thiên Lạc quay đầu, hỏi một người.

“Tề Đẳng Nhàn, người của Tề gia ở Đế Đô.”

“Cái gì?!” Lý Thiên Lạc hoảng sợ.

“Có điều đã sớm bị trục xuất khỏi gia tộc rồi, hơn nữa, trước đó cậu ta còn có hôn ước với nữ chiến thần nước ta Ngọc Tiểu Long.”

“Nhưng hôn ước này đã bị Ngọc Tiểu Long đơn phương xé bỏ, bây giờ hình như cậu ta đang ở rể ở Kiều gia, kết hôn với tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị Kiều Thu Mộng.”

“Lý thiếu không cần lo lắng, hiện tại cậu ta không có bối cảnh gì, chẳng qua chỉ là một tên giám ngục nhỏ mà thôi, một cái phế vật mà thôi.”

Lý Thiên Lạc nghe xong lời giải thích mới thở phào nhẹ nhõm, thì ra hắn chẳng qua chỉ là một thiếu gia hào môn bị bỏ rơi mà thôi, mình đúng thật là không cần phải sợ hãi hắn, mình tùy tiện động ngón tay, là có thể nghiền chết hắn.

Lý gia chính là một gia tộc lớn ở Trung Hải, hơn nữa, nhà anh ta nhiều đời tập võ, võ quán gia truyền đã mở khắp tỉnh Đông Hải.

Lý Gia Quyền, còn được ca ngợi là viên ngọc của dân tộc của toàn bộ tỉnh Đông Hải.

Thấy con gái mình bỏ qua Lý Thiên Lạc mà đi mời một người đã có vợ cùng khiêu vũ, Hoàng Văn Lãng không khỏi khẽ lắc đầu, nhưng mà ông cũng không nói gì thêm.

Chuyện những năm gần đây khiến ông suy nghĩ rất nhiều, chỉ cần con gái vui vẻ là tốt rồi.

Nắm tay ngọc mảnh khảnh nắm lấy Hoàng Tình Ca, chậm rãi đung đưa trên sàn nhảy, điều này khiến không ít người ghen tị.

“Cậu ta có tài đức gì mà lại có thể để cô Hoàng mời cậu ta khiêu vũ?”

“Cậu xem cả người cậu ta nghèo kiết xác, cậu ta xứng với cô Hoàng sao? Ở đây chỉ có Lý thiếu mới có tư cách này!”

“Loại phế vật này cũng xứng khiêu vũ với cô Hoàng sao? Phi!”

Mặc dù Tề Đẳng Nhàn thắng Diệp Kế Hùng, nhưng tất cả mọi người vẫn rất khinh thường hắn, thấy hắn có thể khiêu vũ với Hoàng Tình Ca, tất cả mọi người đều vô cùng khinh thường.

Hoàng Tình Ca nhìn Tề Đẳng Nhàn, nghiêm túc nói, “Thật sự rất cám ơn anh, nếu không có anh, tôi đã không có cách nào đi ra từ quá khứ mờ mịt đó. Có lẽ, cả đời cũng kết thúc như vậy!”

“Không cần khách khí, tôi chỉ tiện tay mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn cười cười.

Nếu Bàng Tú Vân nghe được những lời này, bà khẳng định sẽ cười nhạt, cảm thấy hắn đang tự phụ.

Nhưng Hoàng Tình Ca lại không cho rằng như vậy, mỉm cười, nói, “Anh cho tôi cuộc đời mới, tôi nên cảm tạ anh thế nào đây?”

Tề Đẳng Nhàn như có điều suy nghĩ nói, "Sống tốt, yêu cuộc sống! ”

Khúc nhạc kết thúc, Hoàng Tình Ca buông tay Tề Đẳng Nhàn ra, nói: “Cho tôi phương thức liên lạc của anh!”

Tề Đẳng Nhàn đưa điện thoại cho cô ấy, cô ấy trực tiếp thêm số điện thoại của mình vào điện thoại của Tề Đẳng Nhàn.

Kiều Thu Mộng đứng từ xa nhìn thấy một màn này, trong lòng càng cảm thấy phiền não, Tề Đẳng Nhàn được Hoàng Tình Ca mời đi khiêu vũ còn chưa tính, hiện tại, hai người thế mà còn trao đổi phương thức liên lạc?

Lý Vân Uyển nhìn thấy cảnh này cũng là không khỏi khẽ nghiến răng —— Ngài Tề là của bà đây, ai cũng không được cướp!

“Ngài Tề, anh cũng quá không phúc hậu, rõ ràng là tôi mời anh khiêu vũ với tôi trước.” Sau khi Tề Đẳng Nhàn quay về, Lý Vân Uyển lập tức oán giận.

Sau khi nói xong lời này, cũng không đợi Tề Đẳng Nhàn nói cái gì, Lý Vân Uyển trực tiếp kéo hắn tới sàn nhảy.

Lý Thiên Lạc vốn muốn tới cảnh cáo hắn một chút, nhưng trong nháy mắt liền nhìn thấy hắn bị một người phụ nữ khác kéo đi, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó là tức giận.

“Thật không ngờ tên phế vật này còn rất có duyên với phụ nữ!” Lý Thiên Lạc hừ lạnh một tiếng, càng thêm bất mãn.

Kiều Thu Mộng ngẩn người, không nghĩ tới Lý Vân Uyển kéo Tề Đẳng Nhàn tiếp tục khiêu vũ, cô ta không khỏi thầm cắn răng.

“Nếu như đợi lát nữa anh ta mời mình lần nữa, mình sẽ cho anh ta chút mặt mũi, nhảy cùng anh ta một điệu.” Trong lòng Kiều Thu Mộng thầm nghĩ, “Mình không ghen, mình chỉ thuần túy thương hại anh ta mà thôi! Dù sao, trên danh nghĩa cũng là vợ chồng, luôn cự tuyệt anh ta, sẽ khiến anh ta rất mất mặt.”

Cả người Lý Vân Uyển gần như dán lên ngực Tề Đẳng Nhàn, bộ ngực cao vút mềm mại cách một lớp lễ phục dán lên ngực hắn.

“Sau này anh không được khiêu vũ với người phụ nữ khác!” Lý Vân Uyển hung ác nói, hung hăng trừng mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn.

“???” Tề Đẳng Nhàn vẻ mặt nghi hoặc nhìn nàng.

Lý Vân Uyển giận dữ nói, “Anh có nghe không?”

“Cô dựa vào cái gì?!” Tề Đẳng Nhàn hỏi ngược lại.

“Dù sao tôi nói không cho phép chính là không cho phép!” Lý Vân Uyển khó chịu nói, bàn tay nhỏ bé bỗng nhiên thu lại, thò xuống, hung hăng nắm lấy đũng quần của Tề Đẳng Nhàn.

Động tác này rất mờ ám, hai người lại áp sát vào nhau, căn bản không có ai nhìn thấy cảnh này.

Tề Đẳng Nhàn vừa định nổi giận, Lý Vân Uyển liền buông tay ra, sau đó nũng nịu nói, “Nhìn anh ôm người phụ nữ khác, tôi sẽ ghen!”

Hoàng Tình Ca quay đầu nhìn thoáng qua Tề Đẳng Nhàn đang khiêu vũ với Lý Vân Uyển, vẻ mặt không gợn sóng, người đàn ông này ưu tú như vậy, hấp dẫn phụ nữ là chuyện bình thường.

Vẻ mặt cô ấy không thay đổi xuất phát từ sự tự tin về tố chất của bản thân và bối cảnh gia đình mình.

Thằng nhóc Tề Đẳng Nhàn lớn lên trong ngục giam làm sao thấy qua thủ đoạn này của phụ nữ, hắn hít vào một hơi khí lạnh, nhìn vẻ mặt thẹn thùng cùng bất mãn của Lý Vân Uyển, một bụng lửa nóng, hết lần này tới lần khác lại không xuất ra được.

“Được rồi, chỉ trách mình chưa từng thấy qua việc đời!” Tề Đẳng Nhàn trong lòng mắng một câu, đối với cái bóp vừa rồi, hắn nhịn.

Nhưng Tề Đẳng Nhàn cũng không phải tên ăn chay, bàn tay to ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn, đột nhiên mò xuống, sau đó tìm được nơi đàn hồi nhất, hung hăng bóp một cái!

“Ai nha...” Lý Vân Uyển chỉ cảm thấy cả người phảng phất như bị điện giật, cả người không tự chủ được ngã sấp vào trong ngực hắn.

Ôm được ôn hương nhuyễn ngọc vào trong lòng, mũi hắn đều quanh quẩn mùi hương tiêu hồn thực cốt của Chanel số 5 khiến hắn suýt nữa thì nhịn không được, để Lý Vân Uyển đứng vững rồi vội buông cô ấy ra, lui về phía sau một bước.

“Nước hoa này vừa to vừa trắng...” Trong đầu Tề Đẳng Nhàn nhịn không được nghĩ lung tung.

Lý Vân Uyển sắc mặt ửng đỏ, cười nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, nói, “Ngài Tề anh còn rất thẹn thùng nha, có phải anh chưa từng chạm qua phụ nữ chứ?”

Tề Đẳng Nhàn chống nạnh nói: “Nói hươu nói vượn, ông đây là người đi trong bụi vạn hoa nhưng không dính lá vào người.”

“Nhà tù các anh là nam nữ hỗn hợp sao?” Vẻ mặt Lý Vân Uyển khinh bỉ nhìn Tề Đẳng Nhàn, khinh thường hỏi.

Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn lúng túng, ho khan hai tiếng, nói, “Vậy cũng không có... Tôi từng là con cháu nhà giàu, trêu hoa ghẹo nguyệt không phải là chuyện bình thường sao?”

Lý Vân Uyển vẻ mặt không tin, đánh giá hắn một lúc lâu, sau đó cười nói, “Anh còn rất đáng yêu.”

Đúng lúc này, Lý Thiên Lạc đi về phía Tề Đẳng Nhàn.

“Lý thiếu!” Lý Vân Uyển sau khi nhìn thấy Lý Thiên Lạc, sắc mặt không khỏi trở nên nghiêm túc, khách khí chào hỏi.

“Ừ...” Lý Thiên Lạc chỉ dùng mũi đáp một tiếng, không mặn không nhạt, sau đó đứng ở trước mặt Tề Đẳng Nhàn.

Một người mặc âu phục hàng hiệu, ngọc thụ lâm phong, phong độ nhẹ nhàng; một người mặc quần áo giản dị, không phù hợp với không khí ở đây, đặc biệt lạc quẻ.

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, nói, “Anh có việc gì sao?”

Lý Thiên Lạc mở miệng nói, “Sau này cậu cách cô Hoàng xa một chút, đừng để tôi nhìn thấy cô ấy ở cùng cậu, nếu không đừng trách tôi không khách khí!”

“Tay nào của cậu dám đụng vào cô ấy, tôi sẽ chém tay đó.”

“Cho dù liếc mắt một cái cũng không được!”

“Nếu không, tôi sẽ đào tròng mắt của cậu ra!”

“Nghe hiểu chưa?”
Chương 99 EQ thấp

Thái độ của Lý Thiên Lạc chưa nói tới có bao nhiêu kiêu ngạo, nhưng chính loại cảm giác cao cao tại thượng đó, phảng phất như đang nói chuyện với một con kiến hôi vậy.

Không đợi Tề Đẳng Nhàn nói chuyện, Lý Vân Uyển liền nói, “Lý thiếu, nếu cô Hoàng chủ động tiếp xúc với anh ấy, vậy thì anh ấy cũng không có cách nào trốn tránh phải không? “

Lý Thiên Lạc cười lạnh một tiếng, nói, “Cho dù cô Hoàng chủ động tìm cậu ta, tôi cũng muốn phế cậu ta! Đây là lời nói của tôi, cũng là quy tắc của tôi! “

Lý Vân Uyển chỉ cảm thấy Lý Thiên Lạc người này rất bá đạo, thật không nói đạo lý, nhưng cô ấy không thể đắc tội anh ta, chỉ có thể lắc đầu.

“Anh đừng chọc anh ta...”

“Lý Gia Quyền là lưu phái võ thuật lớn nhất tỉnh Đông Hải chúng ta, quyền quán mở khắp toàn bộ tỉnh Đông Hải!

“Người của họ làm việc rất bá đạo, rất dựa vào vũ lực.”

“Nếu anh chọc giận anh ta, sẽ bị người đánh, tôi sẽ đau lòng ...”

Lý Vân Uyển nhẹ nhàng nắm lấy ống tay áo của Tề Đẳng Nhàn, thấp giọng nói, sợ tính tình chó má của hắn đi lên đối mặt trực diện với Lý Thiên Lạc.

Tề Đẳng Nhàn lại khinh thường cười nhạo một tiếng, nói: “Anh muốn đứt tay tôi, móc mắt tôi ra?”

Nói xong lời này, hắn bỗng nhiên cao giọng nói: “Hoàng Tình Ca!”

“Ừ?” Hoàng Tình Ca đang nói chuyện với bạn bè thì nghe thấy Tề Đẳng Nhàn gọi cô ấy, không khỏi quay đầu lại.

“Lại đây một chút.” Tề Đẳng Nhàn cười híp mắt nói.

Sắc mặt Lý Thiên Lạc ngay lập tức thay đổi, tên này sẽ không không nói võ đức như vậy chứ? Mình vừa mới cảnh cáo cậu ta, cậu ta quay đầu liền chuẩn bị cáo trạng với Hoàng Tình Ca? Cậu ta có phải là đàn ông hay không?

Hoàng Tình Ca đi tới, nói với Tề Đẳng Nhàn: “Tề tiên sinh, tìm tôi chuyện gì vậy? “

“Không có gì, chính là cảm thấy hôm nay cô ăn mặc rất đẹp, cho nên muốn nhìn thêm hai lần.” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc quan sát nhan sắc thịnh thế của Hoàng Tình Ca, mỉm cười nói.

Lý Thiên Lạc đứng một bên tức giận đến đen mặt.

Lý Vân Uyển cũng không khỏi hơi bất đắc dĩ, cũng hơi muốn cười, Tề Đẳng Nhàn, chính là loại tính cách dầu muối không ăn này, anh càng nói hắn không làm gì, hắn càng muốn đi làm cái đó, hơn nữa còn muốn làm cho anh xem.

Hoàng Tình Ca nghe Tề Đẳng Nhàn nói vậy, gương mặt cô ấy hơi đỏ lên, nhưng trong lòng khó nén được ý kiêu ngạo, cười nói, “Đó là đương nhiên, hôm nay tôi đã trang điểm rất tỉ mỉ.”

“Oa, tay cô trắng nõn mềm mại như vậy, có thể cho tôi xem một chút được không?” Tề Đẳng Nhàn vươn tay phải ra.

“Ừ?” Hoàng Tình Ca ngẩn người, theo bản năng vươn tay ra, để cho hắn bắt lấy.

Tề Đẳng Nhàn nắm tay Hoàng Tình Ca, mỉm cười nói, “Chắc là cô chăm sóc bàn tay này không ít lần, làn da mới mềm mại như vậy!”

Lý Thiên Lạc bị một màn trước mắt này làm cho tức giận đến cả người đều bắt đầu run rẩy, hận không thể ngay lập tức đè Tề Đẳng Nhàn xuống đất nện một trận!

“Hô——”

Lý Thiên Lạc hít sâu một hơi thật sâu, lúc này mới miễn cưỡng bình tĩnh tâm trạng của mình.

“Được rồi, không có việc gì, tôi chỉ đùa thôi.” Tề Đẳng Nhàn buông tay Hoàng Tình Ca ra, mỉm cười nói.

“Vậy tôi đi qua chào hỏi bạn bè một chút, lát nữa quay lại nói chuyện với anh.” Hoàng Tình Ca nói.

Tề Đẳng Nhàn đợi đến khi Hoàng Tình Ca rời đi, trong nháy mắt, nụ cười trên mặt hắn biến mất, nói với Lý Thiên Lạc, “Lý thiếu bây giờ có thể thử móc tròng mắt của tôi, chặt đứt tay tôi, tôi rất chờ mong nha! “

Lý Vân Uyển chỉ cảm thấy hết hồn hết vía, Tề Đẳng Nhàn đừng có chơi kích thích như vậy được hay không?

Lý Thiên Lạc vừa mới cảnh cáo hắn, hắn quay đầu liền gọi Hoàng Tình Ca tới, đem những thứ Lý Thiên Lạc cảnh cáo đều thử một lần.

Điều này không khác gì tát vào mặt Lý Thiên Lạc, căn bản không để Lý Thiên Lạc vào mắt.

“Tề Đẳng Nhàn đúng không? Rất tốt, tốt! Lần đầu tiên tôi gặp một người vừa ngạo mạn vừa vô lễ như cậu.” Lý Thiên Lạc tức giận nói.

“Ngạo mạn? Vô lễ? Đây là anh nói về bản thân mình phải không?” Tề Đẳng Nhàn mặt không chút thay đổi nhìn Lý Thiên Lạc.

Lý Thiên Lạc hận không thể hiện tại đè Tề Đẳng Nhàn ở trên mặt đất mà ma sát, thế nhưng, đây là bữa tiệc sinh nhật của Hoàng Tình Ca, người đến người đi, anh ta không thể làm như vậy.

Lý Thiên Lạc hít sâu hai hơi, lúc này mới chậm rãi nói, “Được lắm, cậu chờ cho tôi!”

“Đợi đến khi tiệc sinh nhật của hoàng tiểu thư kết thúc, tôi sẽ từ từ tính toán khoản nợ này với cô.”

“Đến lúc đó, hy vọng cậu cũng có thể cứng rắn như bây giờ!”

Tề Đẳng Nhàn không khỏi khẽ bĩu môi, đối với chút uy hiếp này hắn vốn không để trong lòng, chuyện có thể động thủ, tại sao lại phải lải nhải nhiều như vậy?

“Miệng pháo.” Tề Đẳng Nhàn hời hợt nói.

Lý Thiên Lạc đang xoay người rời đi bỗng dừng lại, suýt nữa bị hai chữ này làm cho tức giận té ngã!

Lý Vân Uyển dở khóc dở cười nhìn Tề Đẳng Nhàn, cảm thấy tên này đôi khi tức giận, thật đúng là quá lợi hại ...

“Này, anh có thể không gây chuyện được không! Giữa anh và Hoàng Tình Ca lại không có gì, giải thích thật tốt không phải là được sao?” Lý Vân Uyển có chút không vui hỏi.

“Thái độ của tên này nếu thành khẩn một chút, cung kính một chút, nói không chừng tôi sẽ khách khí với anh ta một chút, nhưng loại thái độ này của anh ta, tôi không thích!” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu.

Ngay cả đại mỹ nữ như Ngọc Tiểu Long và Từ Ngạo Tuyết, Tề Đẳng Nhàn cũng không thích, huống chi là một tên đàn ông không coi ai ra gì?

“Vừa rồi tay của Hoàng Tình Ca, sờ thoải mái chứ?” Lý Vân Uyển bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, túm vạt áo hắn hỏi.

“Được rồi! Sao cô lại bắt tôi?” Tề Đẳng Nhàn khó chịu hỏi.

“Tôi ghen nha!” Lý Vân Uyển giận dữ, hung tợn lay hắn hai cái.

Tề Đẳng Nhàn nói, “Thu Mộng cũng không ghen, cô ghen cái gì?”

Lý Vân Uyển nhất thời không nói nên lời, Kiều Thu Mộng là người vợ chính quy cũng không thấy nói gì, cô ấy thật sự không có lý do nào để ghen.

Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên cảnh giác nói: “Không phải là cô cố ý mập mờ với tôi, sau đó để Thu Mộng hiểu lầm tôi là một tên cặn bã, để cô ấy quang minh chính đại ly hôn sớm với tôi chứ?”

“Anh đi chết đi!” Lý Vân Uyển nhịn không được lấy tay gõ lên ót hắn, xoay người, thở phì phì rời đi.

Tề Đẳng nhàn suy nghĩ một chút, cảm thấy hình như lại có chút không đúng, dù sao, cuộc đối thoại giữa Lý Vân Uyển và Kiều Thu Mộng trên trực thăng, hắn không chút sai lầm mà nghe vào.

“Chẳng lẽ, cô ấy thật có ý với mình?”

Trong lòng Tề Đẳng Nhàn không khỏi phỏng đoán, yên lặng trở lại bên cạnh Kiều Thu Mộng.

Kiều Thu Mộng đang nói chuyện với bạn bè, thấy Tề Đẳng Nhàn trở về, trong lòng không khỏi hừ lạnh một tiếng, nghĩ: “Nếu anh lại mời tôi, khẩn cầu tôi, tôi sẽ miễn cưỡng nhận lời khiêu vũ với anh! “

Đợi nửa ngày cũng không thấy Tề Đẳng Nhàn mở miệng, cô ta không khỏi nhíu nhíu mày, hỏi, “Có phải anh còn muốn mời tôi khiêu vũ không? “

“Quên đi, không phải cô nói cô không biết khiêu vũ sao?” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.

Kiều Thu Mộng tức giận đến trước mắt tối sầm, cỗ khí buồn bực nghẹn trong lồng ngực, suýt nữa làm cô ta nghẹn chết.

Nhìn Tề Đẳng Nhàn khiêu vũ cùng Hoàng Tình Ca, trong lòng Kiều Thu Mộng có một loại cảm giác không nói nên lời.

Nhìn lời nói, cử chỉ ái muội của hắn với Lý Vân Uyển, trong lòng cô ta lại càng khó chịu.

Hiện tại, những lời này của Tề Đẳng Nhàn, càng là suýt làm cô ta trực tiếp tức chết.

EQ thấp thì thôi đi, không phải anh nói là anh không biết khiêu vũ sao?

EQ cao thì không sao? Vậy thì tôi sẽ dạy anh!

Hiển nhiên, Tề Đẳng Nhàn là một tên EQ thấp.

“Anh ta có gì tốt? Đáng để Hoàng Tình Ca chủ động mời nhảy sao? Thậm chí khiến Vân Uyển nhìn anh ta bằng một con mắt khác!” Kiều Thu Mộng âm thầm cắn răng.

Ngay sau đó, một chiếc trực thăng ồn ào đến gần, đáp xuống boong tàu.

Phanh!

Một quan tài khổng lồ bị người trên trực thăng đá xuống, nặng nề nện lên boong tàu, phát ra một tiếng nổ lớn.

Người ở hiện trường nhìn thấy một màn này đều không khỏi trợn mắt há hốc mồm...

Người đến là ai vậy? Lại dám đưa đến một cái quan tài ở yến tiệc do Hoàng gia tổ chức.
Chương 100 Ân oán

Sau khi quan tài rơi xuống đất, có hai người từ trên trực thăng nhảy xuống, một người khoảng ba mươi tuổi, một người khoảng bốn mươi tuổi.

Hoàng Văn Lãng trực tiếp đi tới, lạnh lùng nói: “Hà tiên sinh đây là có ý gì, sinh nhật con gái tôi, anh đến đây làm cái chuyện này?! “

Tề Đẳng Nhàn không khỏi ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy người đàn ông hơn bốn mươi tuổi kia tinh thần sáng láng, rất cường tráng.

Còn người đàn ông ước chừng ba mươi tuổi kia thì có dáng người thon dài, huyệt thái dương hơi phồng lên, có một loại cảm giác uy hiếp.

“Người này hẳn là người của Hà gia ở thành phố Hương Sơn. Tôi nghe nói, Hà gia và Hoàng gia, kết oán đã lâu!”

“Quan hệ giữa Hà gia và Hoàng gia ngay từ đầu rất tốt, có điều nghe nói Hà gia không đi chính đạo, vì thế gia chủ Hoàng gia quyết liệt, trực tiếp đuổi họ đi, không nghĩ tới Hà gia sau khi đến Hương Sơn, ngược lại làm giàu, trở thành nhà giàu một phương!”

“Lúc trước khi gia chủ Hoàng gia Hoàng Văn Đào đuổi Hà gia đi, trực tiếp đưa tới một cái quan tài cho Hà gia, nói họ không đi chính đạo, cần chuẩn bị hậu sự trước...”

“Hà gia, đây là định quay lại trả thù sao?”

Mọi người nghị luận sôi nổi, lai lịch sự việc, cũng dần dần rõ ràng lên.

Tất cả khách mời đều không dám nói chuyện lớn tiếng, họ cũng không nghĩ tới lại có người dám đến gây sự ở yến hội do Hoàng Văn Lãng tổ chức!

Đại ca Hoàng Văn Lãng là Hoàng Văn Đào, vào lúc này đi ra, ông đã hơn sáu mươi tuổi, tóc đã bạc một nửa, nhưng vẫn rất có tinh thần, thoạt nhìn hoàn toàn không giống người ở độ tuổi này.

Hà Định Khôn đứng bên cạnh quan tài, đưa tay chậm rãi vuốt ve quan tài này, cười lạnh nói, “Lúc trước, Hà gia chúng tôi bị Hoàng gia đuổi ra khỏi tỉnh Đông Hải, gia chủ Hoàng tặng cho Hà gia chúng tôi một cái quan tài!”

“Hôm nay, Hà Định Khôn tôi phụng mệnh cha, đến trả quan tài này lại cho Hoàng gia!”

Mọi người nghe nói như vậy, đều hít một hơi khí lạnh, thật không ngờ Hà gia lại to gan lớn mật như vậy, dám đưa tới một cái quan tài ngay trong yến hội sinh nhật của Hoàng Tình Ca!

Sắc mặt Hoàng Tình Ca cũng không khỏi hơi khó coi, đây vốn là một ngày đáng giá cao hứng, nhưng hết lần này tới lần khác lại có người đến phá hư!

“Lúc trước Hà gia không đi chính đạo, bị tôi đuổi tận giết tuyệt, đây là lẽ đương nhiên.” Hoàng Văn Đào thản nhiên nói.

“Đại ca, không cần nói gì thêm với bọn họ, trực tiếp sai người đuổi bọn họ đi là được!” Hoàng Văn Lãng đen mặt nói, dám gây chuyện trong bữa tiệc sinh nhật của con gái ông, ông đều có ý muốn giết người.

Hà Định Khôn cười nhạo một tiếng, “À? Hoàng gia chuẩn bị ỷ thế hiếp người, dùng nhiều hiếp ít sao? Ông cũng có thể thử xem!”

Tề Đẳng Nhàn nhịn không được khẽ lắc đầu, chửi bới nói: “Người trang bức như vậy, ở trong nhà tù của chúng tôi, bình thường sống không quá ba tiếng!”

Khách mời ở hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có hắn mở miệng nói chuyện, lập tức bị người nghe rõ ràng.

Người chung quanh đều nhìn hắn như kẻ ngốc, tên ngốc này nói cái gì vậy? Lại dám nói người Hà gia trang bức? Hơn nữa còn nói anh ta không thể sống trong tù quá ba giờ?

Hà Định Khôn mắt lạnh đảo qua, sau đó lại trực tiếp chuyển ra.

Người đàn ông ba mươi tuổi ở bên cạnh sắc mặt lạnh lùng, Hà Định Khôn nói, “Không cần so đo chi li với con kiến hôi này, hôm nay chúng ta tới đây là vì Hoàng gia.”

“Ừm...” Người đàn ông kia khẽ gật đầu.

Hoàng Văn Đào không để ý chút chuyện nhỏ này, thản nhiên nói, “Hà gia muốn tặng lễ, nhưng Hoàng gia chúng tôi không nhất định nhận.”

Hà Định Khôn cười lạnh nói, “Không nhận cũng phải nhận! Quan tài này, là do Hoàng lão đại của anh đưa cho Hà gia chúng tôi lúc trước, hôm nay, chúng tôi nhất định phải trả lại cho các người!”

Người đàn ông bên cạnh Hà Định Khôn cũng nói: “Hoàng tiên sinh, tại hạ là thiếu đà chủ phân đà Hương Sơn Long Môn Trần Hùng Phi, đặc biệt theo Hà tiên sinh đến tặng lễ, thỉnh vui lòng nhận cho!”

Anh ta vừa nói ra lời này, sắc mặt mọi người có mặt ở hiện trường đều thay đổi.

Hương Sơn là một đô thị quốc tế, không thuộc bất kỳ tỉnh nào, cho nên có phân đà Long Môn tồn tại độc lập.

Trần Hùng Phi này, lại là thiếu đà chủ của Hương Sơn Long Môn, lai lịch thân phận đáng sợ như vậy?!

Sắc mặt Hoàng Văn Đào không khỏi trầm xuống, nói, “Không nghĩ tới là người của Long Môn, nếu anh là thiếu đà chủ của phân đà Hương Sơn Long Môn, vậy mời ra tay đi!”

“Lúc trước Hoàng tiên sinh đưa quan tài này cho Hà gia, hiện tại, Hà gia muốn trả lại quan tài này cho Hoàng tiên sinh. Tôi là người tới tặng lễ vật giúp Hà gia, nếu Hoàng gia cố ý không chịu nhận lễ, vậy mời tìm người đánh bại tôi!”

“Nếu có thể đánh bại tôi, quan tài này, chúng tôi sẽ mang về Hương Sơn.”

“Nếu là không có người nào làm được, vậy chỉ có thể mời Hoàng gia vui vẻ nhận lấy!”

Lúc Trần Hùng Phi nói chuyện, vẻ mặt ngạo mạn, căn bản không để thị trưởng Hoàng Văn Lãng và vị cự phú Hoàng Văn Đào vào mắt.

Hoàng Văn Đào gật đầu, nói: “Đi mời Vu cung phụng lại đây!”

Không bao lâu sau, Hoàng gia đã mời tới cung phụng của bọn họ, vị cung phụng này cũng là cao thủ, đã hơn năm mươi tuổi, vẫn là do lúc trước Hoàng Văn Đào tốn nhân tình mời tới, chuyên môn vì Hoàng gia giải quyết nguy cơ cần dùng vũ lực.

Hoàng Kỳ Bân cười nhàn nhã nói: “Vu cung phụng là cao thủ nhà chúng tôi, Hà gia lần này không có mắt, đến gây sự ở yến hội sinh nhật của em gái tôi, hơn phân nửa không thể toàn thân trở ra. Đến lúc đó, để cho bọn họ ngồi quan tài này, chèo thuyền trở về Hương Sơn đi!”

“Cái này cũng không nhất định.” Tề Đẳng Nhàn đánh giá Trần Hùng Phi một chút, thần sắc nghiêm túc nói.

“Ha ha, Tề đại sư, năm xưa cung phụng nhà chúng tôi chính là cao thủ trong quân đội, rất lợi hại! Anh cứ nhìn xem ông ấy đánh thiếu đà chủ Hà gia mời tới đến độ hoa rơi nước chảy là được!” Hoàng Kỳ Bân cười nói.

Kiều Thu Mộng thấy thiếu gia nhà giàu Hoàng Văn Lãng lại chủ động nói chuyện phiếm với Tề Đẳng Nhàn, không khỏi lắp bắp kinh hãi.

Tề Đẳng Nhàn này nào có tài đức gì, làm sao có thể …

Hoàng Tình Ca mời hắn khiêu vũ, Hoàng Kỳ Bân chủ động tìm hắn đáp lời! Thế đạo đã thay đổi rồi sao?

“Tôi không muốn nói gì thêm với loại thanh niên kiêu ngạo như cậu, nếu cậu cố tình muốn chịu chết, vậy tôi cũng không ngăn cản!” Vu cung phụng đi về phía trước, sắc mặt lạnh lùng nói.

“Vậy để cho tôi lĩnh giáo là được rồi.” Trần Hùng Phi cười nhạo, đi về phía trước một bước, hai người mặt đứng thẳng đối mặt.

Lý Thiên Lạc nhìn một màn này, không khỏi quay đầu nói với một người trung niên bên cạnh, “Vu cung phụng này có lẽ không phải là đối thủ của vị thiếu đà chủ này, đợi lát nữa chú ba có thể thử ra tay, giúp Hoàng gia vượt qua cửa ải khó khăn này, trên mặt Lý gia chúng ta cũng có thể dính ánh sáng! Tôi theo đuổi Hoàng Tình Ca cũng dễ dàng hơn!”

Chú ba Lý khẽ gật đầu, cười nói, “Không thành vấn đề. “

Lý Thiên Lạc quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, vẻ mặt hung ác nham hiểm, trong lòng không ngừng cười lạnh, đợi xuống thuyền, liền trực tiếp để chú ba phế đi tên này!

“Thị trưởng Hoàng, các ông tốt nhất vẫn là nên đổi người khác, cung phụng này có thể không phải là đối thủ của Trần Hùng Phi.” Tề Đẳng Nhàn đã đến bên cạnh Hoàng Văn Lãng, mở miệng nói.

“Tề đại sư, lời này của cậu...” Hoàng Văn Lãng không khỏi nhíu mày, có chút không vui.

Đánh còn chưa đánh, Tề Đẳng Nhàn đã dám phán đoán?

Hoàng Văn Đào ở một bên cũng lạnh lùng nói: “Người trẻ tuổi, sao cậu có thể biết được sự lợi hại của cung phụng chúng tôi? Im lặng cho tôi, ở một bên ngoan ngoãn nhìn đi!”

Không hổ là gia chủ gia tộc lớn giàu có, khẩu khí cùng khí chất nói chuyện này đều không giống người bình thường, khiến Tề Đẳng Nhàn đều sửng sốt.

Đúng lúc này, Vu cung phụng ra tay, thân hình như điện, trong chớp mắt đã đến trước mặt Trần Hùng Phi, giơ tay lên một chưởng, trực tiếp bịt mắt!

“Ba chiêu sẽ thua.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói, nhìn ra vết thương ngầm trên đùi trái của Vu cung phụng.

Hắn tin tưởng, cao thủ như Trần Hùng Phi, tất nhiên cũng sẽ nhìn ra.

“Cậu ta đang nói hươu nói vượn gì vậy? Thân là người Trung Hải, thế mà giúp người ngoài từ Hương Sơn nói chuyện? “

“Cậu tên vô dụng này biết công phu gì mà nói, đừng tưởng rằng vận khí đánh bài tốt thì có thể há mồm nói lung tung!”

“Đúng vậy, Vu cung phụng chính là người Hoàng đại tiên sinh vất vả mời tới, còn để cho cậu ở nơi này nói nhảm?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK