Chương 781: Bắt đầu cuộc họp
Tề Đẳng Nhàn nghe Dương Quan Quan kể lại, trong lòng có chút chần chừ.
Mặc dù trong lòng hắn đang vô cùng hoảng loạn, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ thản nhiên như không có gì nói: “Vậy chúng ta đến công ty thôi, tôi xem thử nhà tư bản Hướng Đông Tình này lại muốn sắp xếp nhiệm vụ gì.”
Dương Quan Quan nói xong liền quay về phòng thay quần áo, sau khi đi ra cô ấy đã diện lên người một bộ trang phục rất tinh tế.
Ngày thường cô ấy đều mặc đồ thể thao, khi đến công ty cũng chỉ mặc âu phục, phối màu trắng đen vô cùng đơn giản.
Nhưng hôm nay Dương Quan Quan lại ăn diện hơn hẳn ngày thường, chắc hẳn cô ấy cũng muốn cạnh tranh nhan sắc một chút, mặc dù diện mạo ngày hôm nay của cô ấy không đến mức khiến hoa ghen liễu hờn nhưng nhìn chung cũng không hề lép vế so với bất kỳ ai.
Tề Đẳng Nhàn rất ít khi đến công ty, hôm nay hắn lại đến làm cho các quản lý cấp cao trong công ty rất ngạc nhiên.
“Tề tổng, Lý tổng đang chờ ở phòng họp, ngài ấy nói rằng sau khi ngài đến sẽ bắt đầu cuộc họp ngay lập tức.” Phó Minh Tinh vừa nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì vội vàng tiến tới thông báo cho hắn.
“Được, mau bắt đầu cuộc họp đi.” Tề Đẳng Nhàn gật đầu đồng ý.
Một nhóm quản lý cấp cao cùng nhau đi đến phòng họp, Lý Vân Uyển đã ngồi chờ sẵn trong đó.
Tề Đẳng Nhàn ngồi xuống vị trí của mình, ngáp một cái, vắt chéo chân chuẩn bị nghe Lý Vân Uyển “cao đàm khoát luận”.
Thấy mọi người đã có mặt đầy đủ, Lý Vân Uyển gật đầu, nói: “Nếu mọi người đã có mặt đầy đủ rồi thì chúng ta bắt đầu cuộc họp thôi. Tôi cũng có nhiệm vụ để giao cho mọi người đây.”
Lý Vân Uyển lấy máy tính xách tay do tập đoàn Guoke tự sáng chế ra, sau một loạt thao tác thì bắt đầu kết nối với máy chiếu, nói: “Gần đây, chính phủ đang tiến hành đấu thầu xây dựng đường ống khí tự nhiên xuyên quốc gia, đây chính là dự án mà tập đoàn Guoke muốn tham gia!”
Vừa dứt lời, cả phòng họp lập tức bùng nổ.
“Không phải chứ, công ty ta là công ty kỹ thuật công nghệ, phần lớn dự án công ty tham gia đều liên quan đến việc phát triển phần mềm và phần cứng, ngay cả máy tính xách tay mới ra mắt năm nay cũng là sản phẩm đầu tiên hoàn thiện được.”
“Cái này hoàn toàn không liên quan đến chuyên ngành của công ty ta, việc xây dựng đường ống khí tự nhiên xuyên quốc gia làm sao Guoke có thể làm được chứ?”
“Hừ… Có phải Hướng tổng vẫn chưa nắm rõ công ty ta đang làm về cái gì đúng không?”
Các quản lý cấp cao nghe thấy lời Lý Vân Uyển nói xong đều sững sờ, người này người kia bắt đầu thầm thì rỉ tai nhau thảo luận.
Tề Đẳng Nhàn nghe xong cũng phải nhíu mày, mặc dù không tham dự vào chuyện quản lý trong công ty nhưng hắn cũng biết công ty Guoke chủ yếu làm về những gì. Nói một công ty kỹ thuật công nghệ tham gia đấu thầu xây dựng đường ống khí tự nhiên có phải hơi quá rồi không?
Lý Vân Uyển bình thản nói: “Tất nhiên Hướng tổng có kế hoạch riêng của cô ấy, Guoke chúng ta chỉ cần lấy được hạng mục này thôi, nhân tài và trang thiết bị liên quan đến dự án Hướng tổng đều sẽ lo hết.”
“Vậy thì công ty ta lấy cái gì để cạnh tranh đây? Chẳng lẽ đem cái đầu đi cạnh tranh chắc, nói về hạng mục này, công ty ta hoàn toàn không có ưu thế gì so với các doanh nghiệp khác.” Phó Minh Tinh cười khổ, thắc mắc hỏi.
Đây không phải là âm dương quái khí gì mà thực sự không có chút sức chiến đấu nào.
Lý Vân Uyển đáp lại: “Vậy phải nhờ vào Tề tổng thần thông quảng đại của mấy người rồi!”
Tất cả mọi người ngay lập tức chuyển sự chú ý lên người Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn lập tức bày ra vẻ mặt “liên quan đếch gì tới tôi”.
“Nhìn tôi làm cái gì vậy? Chẳng lẽ muốn để tôi đi vận chuyển đường ống?” Tề Đẳng Nhàn trợn tròn hai mắt nói.
“Đầu nguồn của đường ống dẫn khí này ở Tuyết quốc! Nói như vậy anh đã hiểu được chưa?” Lý Vân Uyển nghe thấy lời của Tề Đẳng Nhàn bật cười, mở bản đồ thế giới ra, phóng to vị trí của Tuyết quốc.
Sau khi phóng to bản đồ, Lý Vân Uyển dùng ngón tay đánh dấu trọng điểm, nói: “Đầu nguồn của đường ống dẫn khí là ở đây, ở cao nguyên phía tây.”
Tề Đẳng Nhàn nhìn cảnh tượng này mà khóe miệng giật giật, Hướng Đông Tình đúng thật là tư bản chó má mà!
Đây không phải là chuẩn bị bòn rút các mối quan hệ của hắn sao?
Dù là tập đoàn Hướng thị hay là tập đoàn Guoke đều không có kinh nghiệm tham gia vào loại hình xây dựng này. Thế nhưng Hướng Đông Tình vẫn cứ muốn can thiệp vào chuyện này, rõ ràng là muốn để hắn dùng đến người tình đầu sỏ ở Tuyết quốc.
Nói thẳng ra là nếu Tề Đẳng Nhàn không dùng quan hệ thì một cọng lông của công trình này Hướng Đông Tình cũng không chạm được.
“Đây chính là lãnh thổ của Lão Bồ Đào…” Tề Đẳng Nhàn nhìn lướt qua bản đồ, sau đó bất lực cười khổ.
Những quản lý cấp cao của Guoke vẫn chưa hiểu chuyện gì mà nhìn Tề Đẳng Nhàn, không biết hắn có thủ đoạn gì mà có thể giải quyết được chuyện này.
Tề Đẳng Nhàn thở dài: “Được được được, tôi biết rồi, dùng danh nghĩa Guoke để tham gia đấu thầu dự án này đúng không?”
Lý Vân Uyển gật gật đầu, nói tiếp: “Đúng vậy. Công trình lần này có thể đạt lợi nhuận lên đến hàng trăm tỉ, hơn nữa tập đoàn liên minh tài chính phía Đông Mỹ cũng tham gia, đây chính là cơ hội rất tốt để mở rộng mối quan hệ.”
Nghe đến tên tập đoàn liên minh tài chính phía Đông, những người có mặt trong phòng đều có chút sững sờ.
Nhắc đến Mỹ quốc, mọi người đều chỉ biết chút ít về những “ con quái vật” khổng lồ như Morgan và Rockefeller… Còn đối với người bình thường thì tập đoàn liên minh tài chính phía Đông hoàn toàn là một tập đoàn vô danh, còn chưa nghe thấy bao giờ.
Thế nhưng, chính tập đoàn liên minh tài chính phía Đông này lại liên thủ với tập đoàn tài chính Boston nâng đỡ một vị tổng thống thành công nhận chức!
Vị tổng thống này sau khi nhận chức lại có chút chống đối… Cuối cùng người này bị một tay súng bắn tỉa bắn chết khi đang ngồi trong một chiếc xe mui trần.
Sau đó tên sát thủ này vẫn không bị bắt, thế nhưng danh tính của người ra lệnh ở phía sau anh ta, không cần nói thì mọi người cũng ít nhiều đoán được là ai.
Tề Đẳng Nhàn biết được một chút tin tức nội bộ. Trong lúc nói chuyện phiếm, Killing God, thủ lĩnh của giới sát thủ đã tiết lộ cho hắn rằng tên sát thủ kia là do tập đoàn liên minh tài chính phía Đông kia thuê làm việc, thậm chí Killing God còn biết rõ tên sát thủ kia là ai.
“Tập đoàn tài chính của Mỹ quốc tại sao cũng tham gia vào việc này vậy?” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, nếu như hắn nhớ không nhầm thì công ty mà hắn và Hướng Đông Tình thành lập khi chuyển tài sản sang Mỹ quốc, tập đoàn tài chính đầu tiên bọn họ phải tiếp xúc chính là tập đoàn liên minh tài chính phía Đông.
“Tập đoàn liên minh tài chính phía Đông Mỹ đã đàm phán một số hợp đồng với nước ta, cung ứng sản phẩm và các kỹ thuật công nghệ tiên tiến, vậy nên bây giờ người phía trên muốn để cho tập đoàn liên minh tài chính phía Đông tham gia vào giai đoạn đầu của công trình.” Lý Vân Uyển giải thích.
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, chuyện này cũng không có gì là lạ cả, mặc dù hai nước không hòa thuận với nhau lắm, lúc nào cũng cãi nhau, thế nhưng vẫn có một số giao dịch không làm không được.
Tề Đẳng Nhàn đáp lời: “Vậy nên cần phải tham gia vào dự án công trình này, còn phải gặp mặt tập đoàn liên minh tài chính phía Đông?”
Lý Vân Uyển nói: “Trên lý thuyết thì là như vậy, tập đoàn liên minh tài chính phía Đông chiếm phần nhiều, chúng ta chiếm phần ít.”
“Chậc, tiền của chúng ta lại là do đám người Mỹ quốc này kiếm, đúng là có hơi khó khịu.” Tề Đẳng Nhàn mím môi, nói.
“Cũng được mà, nước ta có thể lấy được kỹ thuật công nghệ tiên tiến, cũng không tính là tổn thất gì. Hơn nữa, xây xong đường ống dẫn khí xuyên quốc gia, dân ta cũng có lợi.” Lý Vân Uyển đáp lại.
Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Được rồi… Vậy bắt tay vào làm thôi. Phó tổng, vất vả cho cậu, nghiên cứu kĩ một chút, những chuyện khác không cần phải lo.”
“À, đúng rồi… Hướng tổng chuẩn bị để Guoke hợp tác với ai vậy?”
Lý Vân Uyển trả lời: “Là công ty xây dựng mà Thượng Tinh đã đầu tư ở nước ta, không cần lo khó liên hệ được, người trong công ty đều là người Hoa quốc, Thượng Tinh chỉ đưa ra một số kĩ thuật và tài liệu.”
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy Lý Vân Uyển ngày càng khôn khéo được việc, phong thái cứ như nữ cường đứng đầu vậy.
“Cốc cốc cốc—”
Thư ký của Phó Minh Tinh gõ cửa phòng họp.
Nhìn thấy trong phòng hội tụ toàn những cao tầng của công ty, thư ký rụt cổ e dè, sau đó nói: “Tề tổng, Phó tổng… Phu nhân Tôn Dĩnh Thục của tài phiệt Thượng Tinh đã đến công ty chúng ta thăm hỏi rồi!”
Chương 782 Trận chiến nội bộ
Chương 782: Trận chiến nội bộ
Tề Đẳng Nhàn tuyên bố tan họp, sau đó bảo thư ký gọi Tôn Dĩnh Thục đến phòng làm việc gặp mặt.
“ Xin chào Tôn phu nhân!”
Lý Vân Uyển thấy Tôn Dĩnh Thục thì lập tức tiến đến bắt tay chào hỏi.
Tôn Dĩnh Thục khách sáo chào những người có mặt trong phòng họp, nhưng Tề Đẳng Nhàn lại bị cô ta coi thường.
Chuyện này khiến Tề Đẳng Nhàn tức giận nhếch miệng, xem ra góa phụ Tôn này vẫn còn giận hắn, lần trước cô ta giận hắn, đã lâu như vậy mà vẫn chưa nguôi giận sao?
Khi Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan nhìn thấy Tôn Dĩnh Thục không chào Tề Đẳng Nhàn, cả hai không hẹn nhìn nhau cười trên nỗi đau của người khác... Có trời mới biết tại sao Tề Đẳng Nhàn lại không được lòng người như vậy!
“ Xin chào Tôn phu nhân!” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy, vươn tay về phía Tôn Dĩnh Thục, cười híp mắt nói.
“À... Xin chào!” Tôn Dĩnh Thục thản nhiên đáp một tiếng, đi ngang qua hắn, ngồi xuống ghế sô pha.
Tề Đẳng Nhàn tức giận trợn trắng mắt, góa phụ Tôn này, thật đúng là không nể mặt ai!
Tôn Dĩnh Thục ngồi xuống, mỉm cười, nói: “Mọi người đều biết mục đích tôi đến đây, công ty Red Star Construction do tôi đầu tư và nắm giữ cổ phần đang có ý định hợp tác với quý công ty.”
Tập Đoàn Guoke cũng không phải công ty ngành xây dựng, Hướng Đông Tình muốn thò một chân kiếm tiền, đương nhiên phải kéo theo đồng bọn có kinh nghiệm và kỹ thuật vào.
Đối tác này, cô ta đã chọn trước... Không, có thể Tôn Dĩnh Thục đã chủ động tìm tới trước.
Dù sao, hiện tại Tập đoàn Hướng Thị đã quá bận rộn với việc xây dựng cảng nước sâu ở tỉnh Đông Hải và phát triển vùng đất trong thế kỷ mới, làm sao có thể rảnh rỗi để nhúng tay vào một việc như thế?
“Vấn đề này, Hướng tổng đã nhắc trước với tôi, thực lực quý công ty rất mạnh, trình độ kỹ thuật cũng cao nhất…” Lý Vân Uyển thản nhiên nói.
Tôn Dĩnh Thục biết rất rõ, nếu để Red Star Construction trực tiếp tham gia cạnh tranh, phần lớn rất phí thời gian rồi xong cũng dễ bị đá ra ngoài.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn có quan hệ ở Tuyết Quốc, thông qua việc hợp tác với công ty hắn cạnh tranh, không còn nghi ngờ gì nữa đây là một lựa chọn tuyệt vời!
Tôn Dĩnh Thục mỉm cười nói: “Công ty của chúng tôi rất mạnh, về phần lợi nhuận, có phải nên ưu tiên cân nhắc cho chúng ta chút không?”
Lý Vân Uyển lại lắc đầu nói: “Tôn phu nhân, bà biết đấy, đây là việc buôn bán ở Hoa quốc! Nếu ở quốc gia chúng ta, thì đương nhiên chúng ta sẽ kiếm được nhiều hơn chút.”
Tôn Dĩnh Thục nói: “Không phải tôi không nộp thuế tiền kiếm được ở Hoa quốc, hơn nữa, tôi góp nhân lực, công nghệ và vật liệu, không phải là tôi nên nhận nhiều hơn chút sao?”
Dương Quan Quan cười nói: “Tôn phu nhân, nếu thực lực quý công ty mạnh như vậy, tại sao không tự mình cạnh tranh? Nhất định phải thương lượng hợp tác với tập đoàn Guoke chúng tôi! Hơn nữa, tập đoàn Gouke của chúng tôi còn cũng chưa nhận được vé tham gia.”
Những lời này, coi như đã nói trúng tim đen.
Tôn Dĩnh Thục muốn lợi dụng Red Star Construction để đàm phán các điều kiện, nhưng chuyện này sao có thể dễ dàng như vậy?
“Tôi muốn năm phần, không quá đáng chứ?” Tôn Dĩnh Thục hỏi.
“Cô nghĩ quá rồi!” Tề Đẳng Nhàn nhếch miệng cười, lắc đầu nói.
Tôn Dĩnh Thục nghe hắn nói vậy thì cảm thấy không vui, đen mặt nói: “Vậy ý của anh là gì?”
Tề Đẳng Nhàn giơ một ngón tay, nói: “Mười phần trăm, không thể nhiều hơn! Trong thời gian thi công, tiền lương của công nhân và vật liệu xây dựng bên cô đều do tập đoàn Guoke chúng tôi chi trả. Công nghệ sao, mua lại một lần, đến lúc đó thì hỏi chuyên gia ước định, nên nhiều nên ít là bao nhiêu.”
Tôn Dĩnh Thục nghe thấy điều này, cô ta tức giận nói: “Ồ? Sao Red Star Construction lại trở thành một đội thi công rồi!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Nếu cô chê ít, thì có thể...”
Vào lúc này, một thư ký lại gõ cửa thông báo tin tức.
“Tề tổng, bên ngoài có một người tự xưng là trùm tài phiệt Thượng Tinh, tên là Lý Tuấn Duyên, nói muốn bàn bạc hợp tác với tập đoàn chúng ta!” Thư ký dè dặt nói.
Trong nháy mắt sắc mặt Tôn Dĩnh Thục xanh mét, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại trạng thái bình thường.
Thị lực của Tề Đẳng Nhàn rất tốt, cho dù chỉ liếc mắt một cái, cũng có thể thấy được sự thay đổi tinh tế này của Tôn Dĩnh Thục, ngay lập tức nói: “Cho cậu ta vào!”
Không lâu sau một người đàn ông Triều Tiên mặc âu phục trắng bước vào văn phòng thấy Tôn Dĩnh Thục cũng có mặt ở đây, cậu ta mỉm cười, cũng không ngạc nhiên gì.
“Ồ… Tôn phu nhân cũng ở đây sao!” Lý Tuấn Duyên giả bộ không biết cười nói.
“Lý tổng cũng tới à, đúng là trùng hợp nha!” Tôn Dĩnh Thục nghịch móng tay, thờ ơ đáp lại.
Lý Tuấn Duyên quay đầu lại nhìn Tề Đẳng Nhàn nói: "Chắc hẳn đây là Tề tổng của Tập đoàn Guoke phải không? Tôi là Lý Tuấn Duyên, người thừa kế của nhà họ Lý, trùm tài chính Thượng Tinh, tôi đến đây để bàn chút chuyện với Tề tổng.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Ồ? Có chuyện gì sao?”
Lý Tuấn Duyên nói: “Chắc Tôn phu nhân là đến quý công ty để nói chuyện hợp tác của Red Star Construction với tập đoàn Guoke, sau đó đi tham gia vào hạng mục dự án xây dựng đường ống dẫn khí tự nhiên xuyên quốc gia phải không?”
Tề Đẳng Nhàn không chút do dự gật đầu, mặc dù hắn không giỏi kinh doanh, nhưng vẫn có chút đầu óc.
“Nếu anh không muốn hợp tác với Tôn phu nhân, anh có thể hợp tác với tôi, tôi sẽ cho Tập đoàn Guoke một cơ hội tham gia vào hạng mục này!” Lý Tuấn Duyên cười nói.
“Ừm?” Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, lời nói này tràn đầy sự tự tin!
Lý Tuấn Duyên nói: “Tôi đã từng hợp tác với Tập đoàn Dương thị mấy lần, họ chắc chắn sẽ có tấm vé tham gia, hơn nữa mối quan hệ của tôi với Tập đoàn tài chính liên minh phía Đông cũng khá tốt. Nếu anh đá bay Tôn phu nhân đi, tôi có thể thưởng cho anh một ngụm canh, anh thấy thế nào?”
Nghe được bốn chữ “Tập đoàn Dương thị”, sắc mặt Dương Quan Quan trầm xuống.
“ Sao Lý tổng có thể khẳng định tập đoàn Dương thị có thể lấy được vé vào hạng mục này?” Dương Quan Quan hỏi.
“Đó là đương nhiên, Dương Ý của Tập đoàn Dương Thị có mối quan hệ rất tốt với Tạ Nhĩ Bỉ của Tập đoàn tài chính liên minh phía Đông. Hơn nữa, Tập đoàn tài chính liên minh phía Đông cũng cần sự giúp đỡ của một công ty trong nước Hoa Quốc, Tập đoàn Dương thị chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất.” Lý Tuấn Duyên liếc mắt nhìn cô ta một cái, ánh mắt kia như thể đang nhìn một đứa quê mùa không biết gì.
Tôn Dĩnh Thục lạnh lùng nói: “Lý Tuấn Duyên, cậu quá đáng rồi đấy!”
Nhưng Lý Tuấn Duyên không thèm nhìn cô ta một chút, chỉ bình tĩnh nói với Tề Đẳng Nhàn: “Điều kiện của tôi thế nào? Tôi cho anh uống một ngụm canh ít nhất cũng kiếm được mấy trăm tỷ, còn hơn đi theo Tôn phu nhân nỗ lực lãng phí.”
Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Anh nói cũng rất có lý, có tiền sao không kiếm chứ?”
Những lời của Tề Đẳng Nhàn đã khiến Tôn Dĩnh Thục sắp tức nổ phổi, quả nhiên, cái tên này chính là kẻ vô ơn! Ngay cả chó cũng không bằng! Người ta cho chó ăn một miếng, ít nhất nó sẽ xông tới vẫy đuôi!
“Đúng không, đi theo tôi lăn lộn, bảo đảm anh kiếm được tiền, có thịt ăn!” Lý Tuấn Duyên cười đắc ý, nói.
Sau khi nói xong lời này, Lý Tuấn Duyên nói với Tôn Dĩnh Thục: “Tôn phu nhân, đừng nghĩ nữa, trở về thành thật từ chức đi, trùm tài chính Thượng Tinh, không thích hợp với người đàn bà của gia đình như bà.”
“Lần này nếu bà thua, chắc hẳn bà sẽ không giữ được vị trí của mình.”
“Cũng lợi cho những người vô ơn của nhà họ Thôi, còn không tốt bằng theo tôi, ít nhất tôi cũng sẽ thương hại bà.”
Tôn Dĩnh Thục nghiêm mặt không nói gì, ánh mắt cô ta nhìn Tề Đẳng Nhàn, như thể giết người!
Lý Tuấn Duyên quay đầu lại nói với Tề Đẳng Nhàn: “Tề tổng, nếu anh muốn vào bàn uống canh với tôi, vậy phải nhanh lên! Gần đây tôi thiếu một người giúp việc anh có thể đến đảm nhiệm. Nếu anh làm tốt, tôi có thể chia cho anh nhiều phầm trăm hơn.”
Chương 783 Giải quyết tận gốc
Chương 783: Giải quyết tận gốc
“Anh có bị ngu không?”
Tề Đẳng Nhàn cười tít mắt rồi đứng dậy, nhìn Lý Tuấn Duyên, dịu dàng hỏi .
Lý Tuấn Duyên ngây một hồi, sau đó hai bên lông mày hung hăng nhíu lại, lạnh giọng nói: “Anh nói cái gì? Nói lại lần nữa xem!”
“Đmm!”
Tề Đẳng Nhàn dùng một chân trực tiếp dẫm lên bụng của Lý Tuấn Duyên, khiến cho cả người cậu ta ngã xuống đất.
Tôn Dĩnh Thục ngây người!
“Đùa với anh một tí, vậy mà anh đã coi như thật rồi? Tôn Dĩnh Thục và tôi là bạn tốt với nhau, anh muốn làm bẽ mặt cô ấy à?” Tề Đẳng Nhàn cười lạnh nói.
Lý Tuấn Duyên tức giận nói: “Anh dám đánh tôi, có tin tôi khiến cho anh nửa đời còn lại ở trong tù hay không!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Được, anh cứ thử xem, xem xem tôi có dành nửa đời còn lại ở trong tù hay không! Nếu anh không đưa tôi vào được trong đó, tôi sẽ chớp cơ hội giết cả nhà anh đấy.”
Nói đến đây, hắn nhếch mép cười, hàm răng trắng sáng, trong con ngươi cũng tràn ngập sát khí, quả thực khủng bố đến đỉnh điểm!
Bị cao thủ “Phá vỡ hư không, gặp thần không loạn” nhìn trừng trừng như vậy, người nhát gan một chút, chỉ sợ lá gan cũng bị dọa vỡ.
Lúc trước Trương Phi hét lên một tiếng, kinh lui quân Tào, Tào tướng sợ đến mức gan vỡ ra mà ngã ngựa.
Lý Tuấn Duyên như tiểu ra quần ngay tại chỗ.
“Cái cây gậy nhỏ tí này, thực sự không biết được cảm giác ưu tú là gì, lại ngày ngày khoe khoang trước mặt tôi.” Tề Đẳng Nhàn thu ánh mắt, khinh thường cười lạnh một tiếng.
Tôn Dĩnh Thục trên mặt vậy mà hiện ra một ý cười khó phát hiện ra, nghe được Tề Đẳng Nhàn nói hắn với cô ta là bạn tốt, làm cho cô ta cảm giác khá thoải mái.
Có điều, nụ cười ác ý này của Tề Đẳng Nhàn, thực sự khiến cho trái tim cô ta cảm thấy nơm nớp lo sợ, vừa rồi cũng có chút sợ hãi.
“Được được được, anh có chí khí đấy! Có điều, anh cứ vậy mà cự tuyệt tôi, vậy thì đừng mong được chia một bát nước trong cái dự án này”. Lý Tuấn Duyên nghiến răng nghiến lợi nói, tức không chịu nổi.
“Chà chà, anh thực sự có bản lĩnh đấy, cũng coi như anh lợi hại. Nhưng tôi nói cho anh biết, chuyện này không phải là thứ mà anh có thể quyết định được.” Tề Đẳng Nhàn bình thản nói.
Lý Tuấn Duyên đã từ dưới đất bò dậy, hạ giọng nói: “Cứ chờ mà xem!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “A…đúng rồi, hạng mục này, anh đừng nghĩ tới nữa, anh không có tư cách, còn có cái tập đoàn Dương Thị gì đấy, cũng không có tư cách, đừng tốn công phí sức nữa.”
Lý Tuấn Duyên chỉ nghĩ Tề Đẳng Nhàn nói suông, cho nên cậu ta đều không để tai đến, quay người và mở cửa văn phòng rời đi.
“Đóng cửa nhẹ chút.” Tề Đẳng Nhàn sắc mặt không chút biểu tình nói.
Lý Tuấn Duyên vốn dĩ ban đầu muốn đóng sầm cửa lại, nhưng khi nghe thấy điều này, khuôn mặt cậu ta run lên, cuối cùng vẫn là nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Sau khi đi ra khỏi văn phòng, Lý Tuấn Duyên chỉ cảm thấy giận dữ ngút trời, hắn còn chưa từng chịu nhục nhã như thế này đâu đấy?
“Ông đây cho hắn một ngụm nước uống, đó là đề cao hắn, nếu hắn không có chút cảm kích gì, vậy ngay cả xương thối rữa cũng đừng mong ăn được! Cho rằng ôm chặt đùi Tôn Dĩnh Thục là không có việc gì ư? Cô ta cũng không thể giúp gì được!” Lý Tuấn Duyên trong lòng hùng hùng hổ hổ rời khỏi tổng bộ tập đoàn Gukoo.
Lý Tuấn Duyên biết không ít nội tình, sở dĩ đến nơi này, hoàn toàn là do chán ghét Tôn Dĩnh Thục, thuận tiện ngăn chặn những thứ ngoài ý muốn, để mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Cuộc đấu tranh nội bộ của Tài Phiệt Thượng Tinh đã được truyền ra bên ngoài, chẳng hạn như dự án xây dựng đường ống dẫn khí đốt tự nhiên xuyên quốc gia lần này là giữa Tôn Dĩnh Thục và Lý Tuấn Duyên.
Nếu không, Tôn Dĩnh Thục nói thế nào cũng sẽ không đặt chủ ý lên đầu của ác ma Tề Đẳng Nhàn.
Bởi vì cô ta biết rằng, Tề Đẳng Nhàn có mối quan hệ sâu rộng với Tuyết Quốc, những mối quan hệ này đều không thể xem nhẹ, hầu hết một trong số bọn họ đều có thể ảnh hưởng đến dự án này.
Sau khi đuổi tên khốn Lý Tuấn Duyên đáng ghét đi, Tề Đẳng Nhàn mỉm cười với Tôn Dĩnh Thục: “Có vẻ như tình hình của cô với Tài Phiệt Thượng Tinh gần đây không được tốt lắm!”
Tôn Dĩnh Thục lạnh nhạt nói: “Cần anh quan tâm sao!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Tiếp tục bàn về chuyện hợp tác đi, cô nắm giữ được 10%, không hơn, chỉ cần dựa theo các điều kiện tôi vừa nói.”
“Vì cô là bạn của tôi, tôi cho cô 20%, đủ để cô đối phó với Tài Phiệt Thượng Tinh! Muốn nhiều hơn thì quên đi.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói.
Tôn Dĩnh Thục im lặng một lúc, một hồi lâu sau, cô ta gật đầu nói: “Được rồi, 20% thì 20%! Chúng ta hãy làm bản hợp đồng đi, ký luôn bây giờ.”
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, sao lại cảm giác mình bị cẩu tư bản lừa vậy.
Dự án này tuy mới là giai đoạn đầu nhưng hàm lượng vàng lên tới hàng chục tỷ, 10% chắc chắn không phải là số tiền nhỏ!
“Đồ ngốc!” Lý Vân Uyển bất giác trợn mắt không nói lên lời.
Tề Đẳng Nhàn cười nhàn nhã, nói: “Được rồi, làm hợp đồng, vậy thì là 20%!”
Dương Quan Quan không nói nhiều, làm tròn nhiệm vụ thư ký của mình, bắt đầu soạn hợp đồng.
Trên mặt của Tôn Dĩnh Thục cuối cùng có cảm giác một chút nhẹ nhõm với nụ cười tươi rói.
“Tập đoàn Dương thị muốn đi tàu tốc hành của Liên minh phía Đông để kiếm tiền, thư ký Dương, cô nghĩ chúng ta nên làm gì?” Tề Đẳng Nhàn quay sang nhìn Dương Quan Quan đang đánh máy, hỏi .
“Đá bọn họ ra ngoài, sau đó giải quyết tận gốc việc phân chia tài sản, như vậy hẳn là sẽ giảm bớt rất nhiều giá cổ phiếu của tập đoàn bọn họ.” Dương Quan Quan ngẩng đầu lên, cười lạnh nói.
Lý Vân Uyển chỉ cảm thấy biểu cảm này của Dương Quan Quan hết sức âm trầm, da đầu tê dại, người phụ nữ một lòng muốn báo thù này, thật đúng là có chút đáng sợ a!
Lý Vân Uyển nói: “Gần đây giá cổ phiếu của tập đoàn Dương thị luôn tăng lên, chắc hẳn chính là bởi vì Dương Ý về nước, hơn nữa còn nhanh như gió chuẩn bị tham gia xây dựng đường ống dẫn khí xuyên quốc gia.”
Tề Đẳng Nhàn gật đầu, đây đích thật là một cơ hội tốt để hạ thấp giá cổ phiếu của tập đoàn Dương thị.
Hơn nữa, Dương Quan Quan thừa dịp giá cổ phiếu của tập đoàn Dương thị hiện tại đang cao để tiến hành rút tiền dưới đáy, có thể ăn nhiều tiền hơn, giá cổ phiếu giảm rồi lại rút, tiền sẽ ít đi.
“Chuyện phân chia tài sản này tôi hiểu rất rõ, tôi sẽ làm cố vấn cho cô.” Tôn Dĩnh Thục cười nói.
Tôn Dĩnh Thục lớn lên từ những cuộc tranh đấu, Thôi gia to lớn đến mấy cũng bị chà đạp dưới chân cô.
“Nếu như họ đưa cổ phiếu thì sao?” Dương Quan Quan hỏi.
"Không thể cung cấp cho chúng ta cổ phần của tập đoàn Dương thị được. Họ sẽ cho cô rất nhiều tiền mặt và một số công ty con không quan trọng nhưng được định giá không rẻ.” Tôn Dĩnh Thục nói.
“Tại sao lại cho tôi nhiều tiền mặt như vậy? Dòng tiền không phải rất quan trọng đối với một công ty sao!” Dương Quan Quan bối rối nói.
Tôn Dĩnh Thục lắc đầu nói: “Hiện tại bọn họ đang tham gia xây dựng đường ống dẫn khí đốt tự nhiên xuyên quốc gia, có thể thu được rất nhiều tiền! Vì sự ổn định nội bộ của doanh nghiệp gia đình, bọn họ nhất định sẽ không chia cổ phần cho cô.”
Vì vậy, thứ nhất là tiền mặt, thứ hai là các công ty con không quan trọng, cũng như một số bất động sản thuộc sở hữu của Dương gia.
Sau khi nghe những lời của Tôn Dĩnh Thục, mọi người dần hiểu ra.
Dương Quan Quan đã soạn thảo xong bản hợp đồng, sau khi Tề Đẳng Nhàn và Tôn Dĩnh Thục ký vào đó, mỗi người giữ một bản.
“Cuối cùng thì anh cũng còn sót lại chút lương tâm.” Sau khi Tôn Dĩnh Thục nhận được hợp đồng, tảng đá lớn trong lòng cô ta cũng rơi xuống, cô ta thản nhiên nói với Tề Đẳng Nhàn.
“Tôi không giống cô, chuyên làm chuyện vong ân bội nghĩa!” Tề Đẳng Nhàn cười lạnh nói: “Tai của thư ký Dương, hiện tại còn chưa hoàn toàn hồi phục đâu.”
Tôn Dĩnh Thục nghe xong tức giận, tiện nói: “Tôi đi trước đây, đến lúc đó liên lạc!”
Tề Đẳng Nhàn lười biếng nói: “Không tiễn!”
Tôn Dĩnh Thục đi tới cửa bỗng nhiên quay đầu lại, thản nhiên cười, hỏi: “Tề tổng, đùi tôi có thơm hay không?”
Tề Đẳng Nhàn trong nháy mắt cảm thấy sau đầu bị bốn con dao y hệt nhau găm vào, lạnh toát...
Chương 784 Quyến rũ nhất là khi đeo kính
Chương 784: Quyến rũ nhất là khi đeo kính
Trong lòng Tề Đẳng Nhàn âm thầm chửi mắng Tôn Dĩnh Thục, hôm đó không phải cô ta là người đã cưỡng ép kéo người khác lên giường để trốn tránh sao?
Hơn nữa, trên giường lúc đó có nhiều chỗ lộn xộn như vậy, lỡ hôn chút ở chân thì có sao?
Lý Vân Uyển cười tít mắt, hỏi: "Ơ, bà Tôn nói câu này là có ý gì vậy?"
Dương Quan Quan cũng nói: "Hình như có người hôn phải chân của cô ta?"
Trong lòng Tề Đẳng Nhàn hoảng sợ, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh như thường, thản nhiên nói: "Ha ha, Tôn Dĩnh Thục đang muốn lấy oán báo ơn thôi, giậu đổ bìm leo cũng không phải lần một lần hai, cứ mặc cô ta muốn nói thế nào thì nói, chúng ta hà cớ gì phải quan tâm?”
Nhìn thấy bộ dạng điềm nhiên như không của hắn, hai người còn lại sững sờ.
Khi Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan ở gần nhau, trong lòng họ đều hiểu rõ, hiếm khi nào nhắc tới Tề Đẳng Nhàn.
Nhưng nếu Tôn Dĩnh Thục dám gây ra chuyện tày trời như vậy, nòng súng của hai người họ đều sẽ không kiêng nể gì mà chĩa vào cô ta!
Tuy nhiên, nhìn dáng vẻ như không có gì xảy ra của Tề Đẳng Nhàn khiến hai người nghi ngờ, chẳng lẽ đây thật sự là thủ đoạn hòng gây ra sự chia rẽ của Tôn Dĩnh Thục sao?
"Những nhà đầu tư này đều thích gài mìn dưới chân ông đây, nóng lòng muốn ông đây bị nổ chết đấy mà! Tất cả đều là con tê tê phải không?" Trong lòng Tề Đẳng Nhàn sớm đã cực kỳ tức giận, nói không chừng lần sau gặp lại góa phụ Tôn, chưa cần thiết phải mở lời chào, hành động đầu tiên phải là đánh cho cô ta tỉnh ra mới được!
Tề Đẳng Nhàn nhìn Lý Vân Uyển, hỏi: "Tình hình bây giờ của mẹ em thế nào rồi? Giờ Giang Sơn Hải rất hống hách, bà ấy có thể chịu đựng được không?"
Lý Vân Uyển nghe vậy thì trả lời: "Bây giờ mẹ em vẫn chỉ bám đuôi hắn ta thôi, khi nào trở mặt, chẳng phải còn để xem thử ý của tổng giám đốc Tề thế nào sao?”
Tề Đẳng Nhàn khẽ gật đầu, nói: “Hãy để Giang Sơn Hải nhảy trước, khi gần nhảy xong, sẽ xử lý anh ta sau. Dù sao thì, vẫn còn vài ngày trước khi hội nghị Long Môn ở Thành phố Thượng Hải diễn ra mà.”
Sau khi bàn bạc xong mọi chuyện, Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan đi làm việc của họ, trong khi Tề Đẳng Nhàn dành thời gian rảnh rỗi để bắt cá trong văn phòng, đúng là nhiều người đùn đẩy cho nhau rồi cũng sẽ có ngày hỏng việc.
Khi rảnh rỗi và buồn chán, hắn sẽ lướt những mục yêu thích trong điện thoại của mình, mở những video và hình ảnh "bụi bặm" trong đó ra xem.
“Đing đong!”
Khi đang xem một đoạn video ngắn về người mẫu dưới trướng của Giang Khuynh Nguyệt mặc trang phục xuyên thấu, một tin nhắn được gửi đến.
"Một số khoản vốn quan trọng của tập đoàn Trần Thị đã bắt đầu rút khỏi thị trường Hoa Quốc, trong khi đó, ô tô Dilu không còn hoạt động nhiều." Tin nhắn được Trần Ngư gửi đến, đi thẳng vào vấn đề cần được chú ý.
Lần trước Trần Liệt gặp phải sự cố ngoài ý muốn, tập đoàn Trần Thị đã bị chụp một chiếc nồi khổng lồ, cả tập đoàn Nam Dương Trần Thị bị đẩy vào tình thế bị động, cho dù có muốn giải oan cũng không phải là dễ.
Cuối cùng, vẫn là Ngọc Tiểu Long, Tề Đẳng Nhàn và những người khác cùng nhau bảo vệ Trần Liệt và đưa anh ta trở lại Nam Dương an toàn.
Sau đó, những kẻ muốn đối phó với Nam Dương Trần Thị tất nhiên sẽ không thể ngồi yên, lập tức tung ra một loạt những đòn kết hợp.
Tề Đẳng Nhàn cau mày, suy ngẫm: "Ý cô là, ô tô Dilu có thể bị nhắm đến và từ đó gây ảnh hưởng lên tập đoàn Hướng Thị sao?"
Trần Ngư trả lời: "Chính xác là vậy, triển vọng của ô tô Dilu ở Hoa Quốc theo tôi thấy hiện giờ thì không được khả quan lắm. Thế nên, ngài cần yêu cầu tổng giám đốc Hướng chuẩn bị thật mọi thứ sẵn sàng!”
Tề Đẳng Nhàn nghĩ ngợi một hồi rồi nói: "Yên tâm đi, hầu hết tiền vốn của tập đoàn Hướng Thị đã được chuyển đến nước Mỹ. Hơn nữa, tôi cũng đang dần chuyển nhượng tài sản của mình, chuyển tất cả tài sản đứng tên tôi sang tên của Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan..."
Tất nhiên, Tề Đẳng Nhàn hiểu rất rõ về hoàn cảnh của mình, nếu không, có lẽ hắn sẽ không thể sử dụng thẻ ngân hàng của Cổ Tân Ti nữa.
Đó là bởi vì hắn biết, một khi người nhà họ Triệu muốn gây rối thì chắc chắn họ sẽ hành động nhanh chóng khiến cho đối thủ không kịp trở tay, tất nhiên việc đóng băng toàn bộ tài sản của hắn đối với họ không phải là vấn đề gì lớn lao cả.
Bao gồm cả tập đoàn Thiên Lãi, Hướng Đông Tình và hắn đều đang phải hoạt động bí mật và một khi trời đất sụp đổ, ít nhất họ cũng không phải lo lắng về việc sẽ bị ảnh hưởng như thế nào.
"Thật xin lỗi quá, là tôi làm liên lụy đến mọi người, để mọi người phải chịu khổ rồi." Trần Ngư lộ ra vẻ mặt đầy bất lực.
“Không sao, chúng ta là bạn bè, nếu như thật sự cảm thấy áy náy, thì hãy gửi mấy tấm ảnh Trương Thiệu Kiệt qua cho tôi.” Tề Đẳng Nhàn ôn tồn nói.
Trần Ngư ngay lập tức gửi hai bức ảnh qua.
Không có trang điểm, không cần núp bóng filter máy ảnh, Trần Ngư có thể xem là người phụ nữ mang vẻ đẹp quốc sắc thiên hương.
Bức ảnh selfie này còn cố ý tạo dáng, để Tề Đẳng Nhàn không thể rời mắt khỏi cô ấy...
Một trong số đó có bức ảnh selfie cô ấy một tay cầm kính, tay kia đặt lên và cắn nhẹ vào môi, người ta hay đồn đoán cô ấy là chuyển kiếp của Tô Đát Kỷ, số ít người lại không tin vào điều đó.
“Khá thật, quả nhiên người đeo kính vẫn là đẹp nhất!” Tề Đẳng Nhàn ngay tức khắc lưu vào trong thư mục yêu thích “bụi bặm”, sau đó trả lời.
"Tôi gửi mọi người phương thức!" Trần Ngư vẻ mặt tươi cười đáp.
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp lên trang web google tìm giải đáp, hắn nói: “Tôi đưa mọi người phương thức là có ý gì?” WDNMD, tôi sẽ hành bạn, ngôn ngữ Hoa Quốc luôn uyên thâm như vậy.
Tề Đẳng Nhàn không quên hỏi Trần Ngư về tình hình của người yêu cũ Từ Ngạo Tuyết.
Nói đến Từ Ngạo Tuyết, Trần Ngư vì muốn để cho hắn an tâm, bèn nói rằng Từ Ngạo Tuyết ở Nam Dương như cá gặp nước, thường ra vào dinh thự nhà những quan lại quyền quý, tổ chức nhiều bữa tiệc cấp cao và những người được mời thường là những người mang quyền cao chức trọng.
Thậm chí hắn còn đem con trai của một quan chức quân sư thừa kế gia sản gia đình ra chơi đùa và quay anh ta mòng mòng, nghe lời như một con chó, nếu hắn bảo là đi về phía đông thì anh ta chắc chắn sẽ không bao giờ dám đi về phía tây.
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy có gì đó không ổn nên liền hỏi: "Tôi không bị phát hiện đấy chứ?"
Trần Ngư đáp lại: "Tôi không biết, nếu ngài bị phát hiện thật thì tôi sẽ mua một vạn phát súng về bắn để ăn mừng!"
Tề Đẳng Nhàn trừng mắt tức giận, đồng thời, hắn cũng nắm bắt được những thông tin về sự thay đổi của Từ Ngạo Tuyết.
Trước đây, cô ta chắc chắn sẽ xem nhẹ mọi thứ rồi bất chấp dùng nhan sắc làm vũ khí quyến rũ người khác, nhưng sau khi bị một Tề Đẳng Nhàn giẫm xuống bùn, cô ta đã thay đổi hoàn toàn phong cách khi làm việc.
Nói chung, để đạt được mục đích của mình, cô ta không có giới hạn nào cả, có những việc trước đây xem nhẹ, vả lại còn không biết xấu hổ thì bây giờ cô ta đã thay đổi hoàn toàn, khi làm việc rất chăm chỉ và nhanh nhẹn.
Từ sự việc của Dương Tĩnh đã có thể thấy được thái độ thay đổi của Từ Ngạo Tuyết, để trả thù Dương Tĩnh, cô ta không ngại mà phá bỏ toàn bộ danh tiếng của mình.
Sau khi trò chuyện với Trần Ngư xong, Tề Đẳng Nhàn thản nhiên gọi cho Hướng Đông Tình.
Đã nhiều ngày không gặp dường như có chút lạ lẫm, hơn nữa, Hướng Đông Tình với hắn chỉ toàn nói chuyện công việc, khi nói đến việc riêng tư y như rằng sẽ tự động chuyển sang cái khác.
Sức khỏe của A Phúc không có chuyển biến tốt, đó có lẽ là lý do lớn nhất khiến tâm trạng của Hướng Đông Tình trở nên phiền muộn...
Tề Đẳng Nhàn cũng không biết rằng nếu mất đi A Phúc - người thân duy nhất, thế giới của Hướng Đông Tình rốt cuộc sẽ biến thành màu sắc gì nữa.
Trong công ty bây giờ, đúng lúc Tề Đẳng Nhàn đang vô cùng chán nản thì nhận được điện thoại của Ngọc Tiểu Long, nói rằng muốn bàn bạc với hắn về chuyện sổ sách.
Tề Đẳng Nhàn có chút khó chịu sau khi nghe vậy, Hồng Thiên Đô là do hắn đánh chết, bà Hà vì thế đã đưa sổ sách cho hắn, nhưng nói thật là hắn không có bất kỳ sự tham gia nào vào cái việc đấy cả.
Bây giờ hẳn là những người bên phía Ngọc Tiểu Long đang trao đổi bảng kết quả, sau đó chắc chắn họ sẽ thông báo cho hắn.
Nhưng nếu Ngọc Tiểu Long đã tự mình gọi tới, vậy thì hắn hiển nhiên phải đi một chuyến rồi.
Không lâu sau, Tề Đẳng Nhàn đã đến đạo quán Thiên Hành Kiện do Ngọc Tiểu Long chỉ định để gặp cô.
Chương 785 Siêu Saiyan đệ tam
Chương 785: Siêu Saiyan đệ tam
Khoảnh khắc Tề Đẳng Nhàn bước vào võ đường, Ngọc Tiểu Long nhìn hắn đánh giá từ trên xuống dưới, sau đó cặp mày của cô nhướng lên.
Nếu chỉ nhìn qua như vậy, thoạt nhìn Tề Đẳng Nhàn trông không khác một người thường, khí lực trên người hắn rất ít, không có bất cứ khí lực nào của người luyện võ, lại còn mang đến cho người ta cảm giác hệt như một chàng thư sinh chân yếu tay mềm.
Hơn nữa, Ngọc Tiểu Long còn có giác quan thứ sáu nhạy bén, cô cảm thấy khí chất trước và sau khi Tề Đẳng Nhàn tiến vào võ đường có phần không giống nhau.
Sau khi nghiêm túc đánh giá Tề Đẳng Nhàn một hồi lâu, Ngọc Tiểu Long vẫn không nói gì.
“Sao vậy, được diện kiến gương mặt đẹp trai của tôi làm cô không nói nên lời à?” Tề Đẳng Nhàn xoa xoa cằm, giọng điệu có chút đắc ý.
“Anh đạt đến Kiến Thần rồi?” Lúc này Ngọc Tiểu Long mới mở miệng nói, đôi mắt cô tràn đầy kinh ngạc.
Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói: “Ngày đó tôi giết một người họ Diệp tên Tri Huyền ở thành phố Kinh Đảo, còn phải chịu đòn từ bốn cao thủ, sau khi trở về ngồi thiền định đả thông tư tưởng, cuối cùng đã đột phá bình cảnh.”
Sau khi Ngọc Tiểu Long nghe được những lời này, sắc mặt của cô trở nên phức tạp.
Cảnh giới quyền pháp như vậy, người khác sao có thể không ngưỡng mộ? Hơn nữa, Tề Đẳng Nhàn thong thả đi trước cô như thế khiến cô có chút không cam lòng.
Võ giả ai cũng có quyết tâm muốn giành thắng lợi, dù Ngọc Tiểu Long biết công lực của bản thân không bằng Tề Đẳng Nhàn, nhưng cô vẫn muốn chạm tới cảnh giới này trước hắn một bước.
“Cảnh giới này có gì khác?” Ngọc Tiểu Long không nhịn được hỏi.
“Khống chế toàn bộ cơ thể.” Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói, “Chỉ khi đạt tới cảnh giới này mới có thể kiểm soát hoàn toàn cơ thể của mình!"
Ngọc Tiểu Long nói: “Vậy anh đấu tay đôi với tôi đi, tôi muốn thử xem công lực của anh như thế nào!”
Vừa nói xong, cô đứng thẳng dậy, thân hình thon thả cao gầy vươn ra với hai chân để trần và điều chỉnh tư thế Thái Cực Quyền.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Võ công không phải tu tiên, cảnh giới quyền pháp không đại diện cho vạn vật, nó chỉ giúp tăng trưởng thể chất. Nếu không chăm chỉ luyện võ, vẫn có thể bị áp đảo!”
Tề Đẳng Nhàn từ từ đứng dậy, hai tay một trước một sau, đặt ở trước người, hai ngón chân cái móc vào trong và bám xuống mặt đất hệt như chân gà.
Ngọc Tiểu Long hít một hơi thật sâu, đột nhiên cô thở ra, trong nháy mắt, cơ thể phóng như bay về phía trước!
Cô luân phiên di chuyển bằng hai chân, nhanh đến mức những gì nhìn thấy chỉ còn là dư ảnh.
Chớp mắt một cái đã đi được ba mét.
Khi đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn, Ngọc Tiểu Long bật nhảy lên một bước, cô dồn trọng tâm cơ thể về phía trước và tung ra nắm đấm!
Với một chiêu này, cô không hề thủ thế, chỉ bùng nổ công lực!
“Lợi hại!” Tề Đẳng Nhàn nhìn một chiêu này của Ngọc Tiểu Long, trong mắt như hiện lên ánh sao, hắn cảm nhận được quyền pháp của cô lại có tiến bộ.
Một chiêu vừa nãy, thoạt nhìn thì rất đơn giản, nhưng trên thực tế nội lực của Ngọc Tiểu Long là từ dọc sống lưng dồn vào, nói dễ hiểu hơn thì cô đã vận động toàn bộ xương sống của mình!
Tề Đẳng Nhàn không định dùng cứng chọi cứng với Ngọc Tiểu Long, mà dùng thủ đoạn nhu hòa, khẽ co cổ tay lại rồi nhẹ nhàng mượn lực.
Ngọc Tiểu Long cũng không nói nhiều, cô vung cánh tay còn lại ra, trong nháy mắt đã đụng vào tay Tề Đẳng Nhàn trên không trung.
Hai người bắt lấy cổ tay của đối phương, cơ thể run lên như bị điện giật, nhìn sơ qua không khác gì mấy người lớn tuổi khiêu vũ ở quảng trường.
Nhưng ngay giờ phút này, khí huyết trong cơ thể hai người kích động, giống như sóng lớn vỗ bờ, sông lớn cuồn cuộn!
Từng luồng Ám Kình, Hóa Kính, Đan Kính dâng lên cuồn cuộn và va chạm với nhau.
Đây là một cuộc đọ sức về “cảm nhận sức mạnh”!
Hai người cùng chạm vào sức mạnh của đối phương, sau khi chạm đến điểm cốt lõi là đã có thể tóm lấy họ và ném ra ngoài.
Kiểu đấu tay đôi này dù có dùng toàn lực cũng không dễ làm đối phương bị thương.
Khuôn mặt xinh đẹp của Ngọc Tiểu Long trở nên căng cứng, đôi môi cô hơi mím lại, từ đầu đến chân đều toát ra vẻ cực kỳ nghiêm túc, mang lại cảm giác như uy quyền của nữ hoàng.
Ngọc Tiểu Long đã cảm nhận rõ nội lực khủng bố phi thường của Tề Đẳng Nhàn, mỗi lần hắn bộc phát cô đều phải dùng toàn bộ sức lực để chống đỡ, chỉ cần hơi lơ là một chút chắc chắn sẽ bị hắn hất bay!
“Đây là cơ thể đã đột phá hư không Kiến Thần của sao? Quả nhiên là rất khủng bố!” Ngọc Tiểu Long thầm lo sợ trong lòng, nhưng cũng càng có suy nghĩ muốn phân cao thấp, cô khẽ gầm một tiếng, hạ bả vai xuống, hai tay run rẩy giữ chặt cổ tay Tề Đẳng Nhàn, muốn ném hắn đi.
Tề Đẳng Nhàn vốn định thẳng tay ném Ngọc Tiểu Long đi, nhưng đột nhiên hắn cảm nhận được ánh mắt chứa đầy ác ý, cảm giác giật mình truyền đi khắp người ngay lập tức.
Sau đó Tề Đẳng Nhàn bị Ngọc Tiểu Long ném ra ngoài, cơ thể bay vài vòng giữa không trung rồi rơi xuống mặt đất.
Tay phải hắn chống trên mặt đất, cả người lộn ngược ra sau rồi vững vàng đứng dậy.
Ngọc Tiểu Long kinh ngạc. Sao cô có thể ném Tề Đẳng Nhàn ra ngoài?
Nhưng lại thấy Tề Đẳng Nhàn đang nắm chặt tay, liên tục nói những lời khen ngợi: “Quả nhiên Ngọc Tướng quân rất giỏi, danh bất hư truyền, khả năng cảm nhận sức mạnh này tôi không bằng cô, không hổ là người vẫn luôn luyện Thái Cực quyền!”
Ngọc Tiểu Long ngạc nhiên, sau đó cô xoay người, dời ánh mắt thì thấy một dáng người cao gầy đang đi đến từ cửa.
Người đi tới mặc một bộ đồ thể dục rộng thùng thình, cao khoảng 1m7, tóc dài xõa tự nhiên trên vai, khuôn mặt xinh đẹp.
“Nghiêm Mộc Long?” Ngọc Tiểu Long nhíu mày, lạnh lùng nói, hiển nhiên là cô không nghĩ cô sẽ xuất hiện ở U Đô.
Vừa mới nãy Tề Đẳng Nhàn cảm nhận được ánh mắt ác ý đến từ Nghiêm Mộc Long, khiến cơ thể hắn căng thẳng, cùng lúc đó, hắn cố ý che giấu sự lúng túng của mình, để Ngọc Tiểu Long ném hắn văng ra ngoài.
Tề Đẳng Nhàn cũng nhìn về phía Nghiêm Mộc Long và đánh giá đối phương từ trên xuống dưới, tuy cô gái này mặc bộ đồ thể dục rộng thùng thình, nhưng từ động tác cơ thể và thân hình, hẳn là có dáng người cân đối, hơn nữa, e là hàm lượng cơ bắp không kém gì đàn ông.
Đặc biệt là đôi tay đang buông thõng bên đùi kia, không hiểu sao lại trông thanh tú một cách bất thường, nhìn sơ qua có vẻ không giống tay của người luyện võ.
Ví dụ như tay của Dương Quan Quan, trước khi luyện võ thì mềm mại êm ái, nhưng mới luyện khoảng một hai tháng đã trở nên thô cứng, lòng bàn tay đầy vết chai.
Ngay cả Tề Đẳng Nhàn cũng không nhịn được buông lời cợt nhả rằng sẽ không dạy loại võ công cần dùng tay cho cô ấy…
“Nghiêm Mộc Long, một trong Ngũ Long Hoa Quốc của chúng ta? Không nghĩ đến người đó lại là một cô gái.” Trong lòng Tề Đẳng Nhàn có chút kinh ngạc.
Nghiêm Mộc Long cười cười rồi nói: “Xem ra tôi đến không đúng lúc lắm, không nghĩ là hai người đang đấu tay đôi.”
Ngọc Tiểu Long lạnh nhạt nói: “Nghiêm Mộc Long, cô không hiểu quy củ sao? Không có sự cho phép của người khác, lại lén nhìn họ luyện võ, tỷ thí chính là muốn kết thù chuốc oán!”
Nghiêm Mộc Long nói: “Ngại quá đi, tôi không cố ý mà, chi bằng tôi mời hai vị ăn một bữa?”
Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: “Không cần ăn, bản chất đạo quán Thiên Hành Kiện là chiến bộ dành cho người sử dụng.”
Nghiêm Mộc Long hơi gật đầu, đáp: “Vẫn là Tề Chuẩn tướng biết nói lý!”
Sắc mặt Ngọc Tiểu Long thờ ơ, hai mắt quét qua Nghiêm Mộc Long một lúc sau đó không nói chuyện nữa.
Nghiêm Mộc Long lại nói với Tề Đẳng Nhàn: “Tôi vừa đến đã nhìn thấy Tề Chuẩn tướng bị Ngọc Tướng quân ném văng đi, xem ra công phu của Tề Chuẩn tướng không mạnh giống như lời đồn đại?”
“Một mình anh đánh chết Hồng Thiên Đô thật à?”
“Sao tôi không tin được một chút nào vậy?”
Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Cô muốn biết? Muốn tôi nói cho cô nghe không?”
Nghiêm Mộc Long đáp: “Muốn chứ!”
“Bởi vì Hồng Thiên Đô nói trong Ngũ Long Hoa Quốc có người tên Nghiêm Mộc Long ngu hết phần thiên hạ, tôi nghe xong đã bừng bừng tức giận, không nhịn nổi, biến thành Siêu Saiyan đệ tam đập cho ông ta một trận.” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói.