Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 520 Thì ra là như vậy

Từ Ngạo Tuyết tức giận trừng mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn, hận không thể xé nát hắn.

Tề Đẳng Nhàn đứng dậy, nói: “Cô đã tỉnh rồi à, vậy ở lại để dưỡng thương đi.”

Nói xong lời này, hắn chuẩn bị rời đi.

Từ Ngạo Tuyết nắm chặt tay vịn lên giường muốn đứng dậy, kết quả lại phát hiện bụng mình vô cùng đau nhức, suýt nữa làm cô ta ngất đi.

“Tôi khuyên cô tốt nhất vẫn nên ở lại thương đi, đừng chạy lung tung, nếu không, cô có chết cũng không ai thèm quan tâm đến cô đâu.”

“Huống chi, người Tiết gia đã thất bại, không chừng họ sẽ nghĩ biện pháp một lần nữa.”

“Cô ở lại bệnh viện sẽ an toàn hơn, nếu như chạy ra ngoài, tôi sẽ mặc kệ cô.”

Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại, châm chọc nói, sau đó hắn đi ra khỏi phòng bệnh, đóng cửa phòng lại.

Từ Ngạo Tuyết tức giận không chút sức lực ở trên giường bệnh, cười tự giễu nói: “Thật không ngờ, người cứu mạng chó của mình, lại là tên khốn kiếp này, thật đúng là oan gia!”

Lần này ngoài ý muốn, làm cho cô ta chỉ có thể tạm thời ở trong bệnh viện để phục hồi vết thương, trước khi vết thương lành, không thể nghĩ tới chuyện xuất viện.

Tề Đẳng Nhàn vừa mới trở lại công ty ngồi xuống, Dương Quan Quan liền đi vào nói cho hắn biết là Lâm Trạch Hoa tới.

Lâm Trạch Hoa lần này tới, đương nhiên là tới cúi đầu nhận sai.

Nếu sự hợp tác giữa Dược phẩm Thiên Lai và Khoa công nghệ sinh học phương Bắc không được thuận lợi, bộ trưởng Tống sẽ không để ông ta đi, có lẽ chức chủ tịch này cô ta sẽ không thể tiếp tục đảm nhận nữa.

“Xin chào, Lâm tổng cư nhiên đích thân tới cửa, không phải nói không muốn hợp tác với chúng tôi sao? Sao còn chạy đến công ty chúng tôi làm gì?” Tề Đẳng Nhàn ngồi trên ghế chủ tịch, nói móc hỏi.

Lâm Trạch Hoa sắc mặt tỏ ra khó chịu, ông ta thật sự không muốn nhìn Tề Đẳng Nhàn khiến cho mình mất mặt, nhưng không đến không được, không giải quyết được chuyện hợp tác, cuộc đời ông ta coi như kết thúc.

Lâm Trạch Hoa nói: “Tề tiên sinh, cậu cũng đừng nói móc tôi, đều là lỗi của tôi, mong cậu cho tôi một cơ hội sửa đổi cũng như cơ hội để tôi sửa đổi bản thân.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi nào dám nói móc Lâm tổng cao quý, công nghệ sinh học phương Bắc của các người giỏi như vậy, ông không để một công ty nhỏ bé như Dược phẩm Thiên Lai để vào mắt, đó không phải chuyện đương nhiên sao?”

Khóe miệng Lâm Trạch Hoa giật giật dữ dội, cũng chỉ có thể nhẫn nại liên tục xin lỗi Tề Đẳng Nhàn.

Cơn giận của Tề Đẳng Nhàn có lẽ đã biến mất, hắn nói: “Tại sao tôi phải nghe lời ông? Lúc trước, ông chính là người cự tuyệt, không nể mặt tôi.”

Lâm Trạch Hoa nói: “Tôi biết Tề tiên sinh và Từ tổng có nhiều vướng mắc với nhau, hơn nữa, Từ tổng còn xảy ra chuyện ngoài ý muốn... Tôi biết một chút tin tức về chuyện này, không biết có thể hợp tác cùng Tề tổng được hay không?”

Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói: “Ông nói cho tôi nghe một chút, tôi có thể cân nhắc chuyện hợp tác.”

Lâm Trạch Hoa nói: “Người muốn giết Từ tổng là người của Tiết gia ở Ma Đô, Tiết gia này là một trong tam đại gia tộc ở Ma Đô.”

“Những thứ này tôi đều biết, nhưng tại sao bọn họ lại phái giết Từ Ngạo Tuyết?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt hỏi.

“Người ta nói rằng Từ tổng muốn đính hôn cùng Dương đại thiếu gia - Dương Tĩnh, Tiết gia cùng Dương gia không bao giờ đối phó với nhau, nếu Từ gia và Dương gia kết thông gia với nhau, điều đó sẽ rất bất lợi cho Tiết gia!”

Tề Đẳng Nhàn nghe xong không khỏi kinh ngạc, nói: “Ồ? Dương Tĩnh là người như thế nào mà có tư cách đính hôn với Từ Ngạo Tuyết?”

Lâm Trạch Hoa nói: “Dương Tĩnh này có chút năng lực, sau khi nhập ngũ đã cống hiến không ít, được một số ông chủ lớn ưu ái, sau đó gia nhập vào chính trị. Hiện tại, cậu ta là một điều tra viên cao cấp của chính trị, còn có quân hàm thượng tá.”

Những người có thể bước vào bộ chính trị quân đội Hoa quốc để làm việc, đều là những người rất có quyền lực.

Dương Tĩnh có thể làm việc ở phòng chính trị, hơn nữa còn được phong quân hàm thượng tá, cũng thật lợi hại.

Dù sao, cũng không phải ai cũng có thể may mắn giống như Tề Đẳng Nhàn, được người có cấp bậc cao cấp nhất của quân đội - Phó Phong Vân nhìn trúng, trực tiếp trao tặng quân hàm chuẩn tướng.

“Ồ, thì ra là thế này!”

“Đơn giản mà nói, Từ Ngạo Tuyết chuẩn bị cùng Dương gia ở Ma Đô kết nối quan hệ thân thiết, sau đó Tiết gia sẽ cảm thấy sẽ cảm thấy rằng điều này sẽ là một nỗi uy hiếp với họ.”

“Vì vậy, đã chuẩn bị người, trực tiếp muốn giết Từ Ngạo Tuyết, mà không cần phải lo lắng vì những mối đe dọa này?”

Tề Đẳng Nhàn tỉnh ngộ lại, trầm ngâm nói.

Lâm Trạch Hoa nói: “Chuyện này nói chung là như vậy.”

Tề Đẳng Nhàn cũng không tiếp tục làm khó Lâm Trạch Hoa nữa, trực tiếp bảo Dương Quan Quan đi chuẩn bị hợp đồng hợp tác, sau đó ký với Lâm Trạch Hoa.

Hắn đã chia sẻ công thức và công nghệ của hai loại thuốc này cho Công nghệ sinh học phương Bắc, trong khi đó Công nghệ sinh học phương Bắc sẽ lại chia sẻ các loại thuốc tiêm mới với Dược phẩm Thiên Lai.

Làm theo các này, đôi bên sẽ cùng có lợi.

Sau khi Dược phẩm Thiên Lai có được dung dịch tiêm mới từ Công nghệ sinh học phương Bắc, nó càng ngày có nhiều lá bài để chơi, không phải lo lắng về việc không có cửa ra.

Không bao lâu sau, những bệnh viện hạng ba kia nhận được tin tức rất có thể đến Dược phẩm Thiên Lai khóc lóc cầu xin, muốn được ký hợp đồng cung cấp.

Đến lúc đó, hắn có thể trả đũa, trực tiếp làm cho việc làm ăn của Dược phẩm Thượng Thiện rơi xuống vực sâu.

“Được, cảm ơn Tề tiên sinh.” Sau khi ký hợp đồng, Lâm Trạch Hoa thở phào nhẹ nhõm.

“Lâm tổng đi thong thả, không tiễn.” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.

Lâm Trạch Hoa cười khổ rời đi, bản thân cảm giác như mình không có chút năng lực, cảm thấy thua thiệt để trở về nhà......

Về sau, sợ khi gặp mặt Tề Đẳng Nhàn, bản thân tự cảm thấy thấp kém hơn hắn.

“Thì ra là có chuyện như vậy, khó trách Tiết gia phái người tới giết Từ Ngạo Tuyết.” Tề Đẳng Nhàn trầm ngâm, cười cười nói.

Cũng không sao, dù sao hắn đến lúc đó cũng phải đến Ma Đô một chuyến, vừa hay có thể tham gia chung vui.

Lý Vân Uyển đi vào trong phòng làm việc, nhìn Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Hiện tại, có thể nói là chúng ta đã giải quyết được chướng ngại đúng không? Không gì có thể ngăn cản bước tiến của Dược phẩm Thiên Lai.”

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói: “Mấy ngày nay em cũng vất vả rồi, nghỉ ngơi cho tốt đi, đừng quá mệt mỏi.”

Lý Vân Uyển nói: “Em muốn được đảm nhận những công việc khó khăn như này nhiều hơn nữa , gần đây em đã bắt đầu cố gắng tìm hiểu tin tức bên nước Mỹ, sau khi có đủ thông tin, em sẽ cố gắng tiếp quản.”

“Em chỉ có thể làm điều đó một cách bí mật khi đảm nhận công việc ở nước Mỹ, em phải tạo ra một con rối, để không ai có thể phát hiện ra bố cục của chúng ta.”

“Vâng.” Lý Vân Uyển thận trọng gật đầu, ngón tay vô ý làm cây bút máy trên mặt bàn rơi xuống đất.

Vì thế, cô ta nhẹ nhàng đưa tay phải ra sau mông, đè váy, chậm rãi quỳ gối ngồi xổm xuống nhặt lên.

Tề Đẳng Nhàn nhìn thẳng mắt vào mắt cô ta, nữ nhân này thật sự là càng ngày càng yêu nghiệt, càng ngày càng lớn mật, khí chất cũng càng ngày càng thành thục quyến rũ, một động tác ngồi xổm xuống, cũng có thể quyến rũ như vậy, đáng chết!

Lý Vân Uyển như nhớ ra cái gì, liền nói: “Bút Parker em tặng anh đâu? Sao không thấy anh dùng.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Không nỡ dùng, dù sao cũng là một món quà quý giá, anh phải cất kỹ, chỉ thỉnh thoảng lấy ra dùng.”

Lúc hắn nói lời này, sắc mặt không chút thay đổi, hắn đã sớm đưa bút Parker cho Kiều Thu Mộng làm quà.

Sau đó, Kiều Thu Mộng tặng bùa may mắn cho hắn, lại bảo hắn đưa cho Dương Quan Quan.

Hành động này rất lẳng lơ, và câu trả lời cho câu hỏi của Lý Vân Uyển lúc này, càng lộ rõ bản chất của một tên tra nam.

“Hôm nay phải trở về sao?” Ngón tay Tề Đẳng Nhàn bất tri bất giác đặt ở phía sau Lý Vân Uyển, dọc theo đường cong mê người kia vuốt ve lên xuống, vuốt qua vuốt lại.

Lý Vân Uyển gần đây rất bận rộn, có đôi khi không về ngủ, điều này làm cho Tề Đẳng Nhàn phải ở một mình trông phòng trống, khiến hắn rất bực bội.
Chương 521 Em gái Tuyết quốc

Lý Vân Uyển lập tức quay đầu lại, mỉm cười, nói :“Xin lỗi anh, lát nữa em phải đến Đế Đô đi công tác, không có thời gian ở bên anh rồi.”  

Tề Đẳng Nhàn trợn tròn hai mắt, nói “Em đừng có mà vì sự nghiệp mà bỏ lỡ những năm tháng thanh xuân tuyệt đẹp này, tận hưởng niềm vui trước mắt mới là chân lý.”

Lý Vân Uyển lại nói: “Trẻ không cố gắng, về già luyến tiếc. Em không muốn bị sự nghiệp càng ngày càng lớn của anh bỏ lại phía sau, nỗ lực mới là đạo lý đúng đắn nhất!”

Tề Đẳng Nhàn bị tư thế ngồi xổm kia của cô ấy trêu chọc, đến mức trong lòng thấp thỏm không yên, tần suất di chuyển ngón tay càng lúc càng nhanh.

“Không thể để ngày mai hẵng đi sao? Đại sự cũng giải quyết xong rồi, em cũng nên dừng lại nghỉ ngơi chút.” Vừa nói, ngón tay vừa chọc một cái, sau đó lập tức bị đẩy ra.

“Em sẽ nghỉ ngơi, nhưng chắc chắn không phải lúc này trong giây phút em đang liều mạng nỗ lực” Lý Vân Uyển nắm tay Tề Đẳng Nhàn, có chút bất đắc dĩ cười nói.

“Tất cả mọi người đều đang nỗ lực, nếu em dừng lại nghỉ ngơi, nói không chừng, không cẩn thận sẽ bị bỏ xa.”

“Vậy nên, phiền anh không làm lỡ sự nghiệp của em!”

Tề Đẳng Nhàn nghe vậy liền đảo mắt, nói “Trông anh giống như oán phụ, còn em giống như một nam nhi ở bên ngoài liều mạng dốc sức vậy, mẹ kiếp!”

Lý Vân Uyển bị những lời này chọc cười, nói: “Được rồi, anh đưa em ra sân bay đi.”

Tề Đẳng Nhàn không còn sự lựa chọn, chỉ có thể lái xe đưa Lý Vân Uyển đến sân bay.

Chuyến công tác này của cô ấy, dự kiến sẽ mất mấy ngày, không còn cách nào, muốn làm ăn lớn chính là như thế này, lúc nào cũng sẽ trong trạng thái bận rộn.

Hắn có thể để Lý Vân Uyển dừng lại nghỉ ngơi, nhưng Lý Vân Uyển không muốn dừng lại, hắn rất tôn trọng quyết định của cô ấy.

“Đợi đến khi em xong việc lần này, sẽ lại ở bên anh.”

“Lúc đó anh muốn em mặc đồ gì, tuỳ ý anh quyết.”

Lý Vân Uyển trước khi vào sân bay, ôm Tề Đẳng Nhàn, bên tai anh ấy mà nói những lời ái muội.

Trong lời nói kia, Tề Đẳng Nhàn cảm giác vành tai mình như bị bao trùm bởi sự ngọt ngào ướt át, làm cho nội tâm hắn càng thêm rạo rực.

“Đáng tiếc Từ Ngạo Tuyết bị thương không nhẹ.” Tề Đẳng Nhàn sau khi đưa Lý Vân Uyển lên máy bay, trong thâm tâm xuất hiện một suy nghĩ cặn bã.

Tề Đẳng Nhàn đang định quay về thì nhận được điện thoại của Mã Hồng Tuấn.

“Tề Tổng, cậu rảnh không, qua đây uống vài ly!” Mã Hồng Tuấn nói, “Năm nay giá nguyên vật liệu tăng, cậu qua đây chúng ta bàn chuyện làm ăn chút.”  

“Không hứng thú, ông tìm cấp dưới của tôi bàn là được.” Tề Đẳng Nhàn thờ ơ nói.

Mã Hồng Tuấn lập tức đáp lại: “Hai chị em lai ở Xứ Tuyết đó rất nhớ cậu, hôm nay tôi dẫn họ ra ngoài, đang ở trong quán bar của Diệp Phong.”  

Tề Đẳng Nhàn ho lên một tiếng, nói: “A….Tôi thực sự không muốn uống rượu, có điều, nếu Mã tổng đã muốn cùng tôi bàn chuyện làm ăn, vậy nói một chút cũng tốt.”

Mã Hồng Tuấn lại một lần nữa nghe được lý do thoái thác này, không khỏi buồn cười, vội vàng nói: "Được được được, Tề tổng cậu đang ở đâu, tôi phái người tới đón cậu!”

Tề Đẳng Nhàn vừa dừng xe lại, liền thấy đám người của Mã Hồng Tuấn đứng ở cửa nghênh đón, hai em gái lai Tuyết Quốc cũng ở đây, một người ngực lớn, một người chân dài, quả thực bổ sung cho nhau một cách hoàn hảo.

“Tề tổng, chúc ngài năm mới vui vẻ!”Hai em gái Tuyết Quốc lập tức đến đỡ cửa xe cho Tề Đẳng Nhàn. 

Chờ hắn vừa đứng vững, liền trực tiếp một trái một phải ôm lấy hai tay hắn.

Mã Hồng Tuấn nói: "Tề tổng tới rồi, cậu đến rồi, mời vào trong! ”

Tề Đằng Nhàn nói: "Vốn tôi không muốn tới, nhưng nghĩ đến làm ăn không dễ, mọi người cũng là bạn bè với nhau, nên tôi liền tới. ”

Trương Nhu ở một bên nhìn Tề Đẳng Nhàn bị hai em gái Tuyết Quốc "đánh hai phía" như vậy, không khỏi cười nhạo một tiếng, nói: "Mặt người dạ thú, nói ra chỉ toàn là những lời giả tạo!”

"Tiểu Nhu em nói cái gì vậy? Chú ý lời nói!” Trương Tĩnh hoảng sợ, đen mặt nói.

"Không sao, không sao, tôi đã quen rồi, Trương Nhu tính tình thẳng thắn, tôi rất thích cô ấy như thế" Tề Đăng Nhàn thản nhiên cười nói.

Trương Nhu sửng sốt, nói: "Ai cần anh thích! Tôi mới không thích!"

Tề Đẳng Nhàn cười cười đi vào quán bar, lười biếng dây dưa với Trương Nhu.

Mã Hồng Tuấn nói ông ta muốn bàn chuyện làm ăn, nhưng thực chất ông ta chỉ muốn tạo quan hệ với ông chủ lớn trong giới như Tề Đẳng Nhàn, còn dùng mỹ nhân kế mua chuộc hắn.

Sau khi uống vài chai, Mã Hồng Tuấn lúc này mới cười nói: "Tề tổng, kỳ thật, tôi muốn nhờ cậu giúp một số chuyện.”

Tề Đẳng Nhàn nói: "Có chuyện gì? Ông nói tôi nghe thử xem. ”

Mã Hồng Tuấn nói: "Chức phó đà chủ tôi đã làm rất lâu rồi…Chậc, tôi cũng muốn đảm nhiệm một số vị trí khác. ”

Tề Đẳng Nhàn nói: "Chuyện này tôi không muốn động vào, ông muốn tranh chức với Từ đà chủ, tôi không muốn xen vào, tôi cũng sợ lại mang thêm phiền toái! ”

Mã Hồng Tuấn lập tức thất vọng vô cùng, thở dài: "Tôi chỉ là tùy tiện nói thôi, Tề tổng không muốn giúp, vậy cũng không sao, sẽ không ảnh hưởng đến tình hữu nghị giữa hai chúng ta thôi thôi, chúng ta uống tiếp đi!"

Đến giờ Tề Đằng Nhàn mới biết tên hai em gái lai đã uống với mình hai ba lần kia là gì

Người cao gầy đứng bên trái là Irena Jinva, còn người có bộ ngực lớn đứng bên phải là Duy Kim Na.

Trong tên đều có chữ "kim", điều này khiến Tề Đẳng Nhàn cảm thấy rất may mắn, chứng minh năm nay hắn hơn phân nửa sẽ lại phát tài.

“Tề tổng, tên của hai em gái này đều có chữ “kim”, hôm nay để họ đi theo cậu, năm nay cậu nhất định sẽ phát tài phát lộc sớm!” Mã Hồng Tuấn điên cuồng cười ám chỉ.

Tề Đẳng Nhàn đương nhiên không ngốc, hắn ra ngoài chơi vốn là gặp dịp thì chơi, nếu thực sự xảy ra chuyện gì đó với hai cô gái ngoại lai này, đó chẳng phải là đang dùng người của Mã Hồng Tuấn sao? Đến lúc đó, bản thân muốn cự tuyệt ông ta, e rằng không dễ.

"Ha ha ha, hôm nay tôi ra ngoài chủ yếu là cùng ông bàn chuyện làm ăn, mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt khác, tạm thời tôi không có hứng thú!" Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.

Mã Hồng Tuấn lập tức trợn tròn hai mắt, lúc hắn nói lời này, tay đặt trên đùi người ta cũng bỏ ra, ngược lại còn có vài phần đáng tin cậy!

Lúc này, trong quán bar xuất hiện một người quen bước vào.

Người đến không ai khác chính là Từ An, giám đốc của chi nhánh Long Môn tại Đông Hải.

Bên cạnh Từ An có một anh chàng trông giống người nước ngoài, hai người bước vào quán bar nói cười rôm rả.

“ Sao ông ta lại đến dây chứ? !” Mã Hồng Tuấn sau khi nhìn thấy Từ An, đầu óc đều mơ hồ, có chút kinh ngạc.

Sau khi Irena Jinva nhìn thấy người nước ngoài bên cạnh Từ An, thân thể khẽ run rẩy, lặng lẽ cúi đầu xuống, giả bộ đưa tay rót rượu.

Thực ra mấy ly rượu trên tay đều đã đầy.

Ngược lại Duy Kim Na không có bất cứ phản ứng gì, cô ta chỉ liếc nhìn thêm hai lần, rồi quay đầu lại.

Tay Irena Jinva vừa mới đụng phải chén rượu, liền bị Tề Đẳng Nhàn nắm lấy, sau đó, cô vừa ngẩng đầu, đã va phải ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn.

"Sao cô lại căng thẳng như vậy? Cô Irena." Tề Đẳng Nhàn cười hỏi.

"Không sao, có lẽ là lâu không gặp cậu, cho nên tôi mới vui mừng quá mức?" Irena Jinva tỏ vẻ vô sự đáp lời, ngón tay thon dài ngược lại đưa tới, nắm lấy bàn tay to lớn của Tề Đẳng Nhàn.

Sau đó, móng tay sắc nhọn của cô ấy cào nhẹ vào lòng bàn tay nhàn nhã của Tề Đẳng Nhàn, mang theo một hàm ý sâu xa.

Tề Đẳng Nhàn cười thầm, Irena Jinva này thực sự là một bậc thầy trong việc câu dẫn đàn ông, bất kỳ động tác nào cũng phô bày được sự quyến rũ của bản thân, so hơn Duy Kim Na cô quả thực còn cao tay hơn một bậc.

Đây là thiên phú hay đã qua huấn luyện đặc biệt đây?

Tề Đẳng Nhàn sau khi so sánh hai người họ một chút, trong lòng có chút tò mò.
Chương 522 Duy Kim Na

Chương 522 Duy Kim Na

Người ngoại quốc và Từ An cùng xuất hiện trong quán bar này rõ ràng đã khiến cảm xúc của Irena Jinva thay đổi dữ dội. Người khác không cảm nhận được nhưng Tề Đẳng Nhàn lại thấy rất rõ.

Sau khi Từ An cùng người ngoại quốc vào quán bar ngồi, họ gọi loại rượu ngon nhất trong quán lên chiêu đãi rồi chuyện trò vui vẻ.

Nếu so với Irena Jinva thì khả năng mê hoặc đàn ông của Duy Kim Na tương đối thấp, cô ta chỉ biết lợi dụng ưu thế trời cho của mình để cọ vào cánh tay của Tề Đẳng Nhàn.

Từng cái nhíu mày và nụ cười của Irena Jinva đều mang phong cách gợi mở rõ ràng nhưng cô ta không học được gì cả, giống như một sinh viên đại học đơn thuần vậy.

“Tề tiên sinh, chúng ta đi thôi…Tôi nghĩ tối nay khá thích hợp để làm nhiều chuyện yêu thích.” Tay phải của Irena Jinva đặt lên đùi Tề Đẳng Nhàn, ngón tay thản nhiên trượt vào trong.

“Đừng vội, tôi vẫn chưa uống đủ với tổng giám đốc Mã mà.” Tề Đẳng Nhàn cười cười đè tay cô xuống.

Để cho một người phụ nữ chuyên quyến rũ đàn ông sờ xoạng mình như vậy, chẳng ai có thể nhịn được cơn giận này.

Duy Kim Na cười nói: “Anh Tề, chẳng lẽ anh nghi ngờ chúng tôi không sạch sẽ hay sao? Tôi và Jinva đều chưa từng bị bất kì người đàn ông nào chạm vào.”

Trong lúc nói chuyện, cô ta suýt chút nữa thì dán môi lên mặt Tề Đẳng Nhàn.

So với Irena Jinva, Tề Đẳng Nhàn có thể cảm nhận rõ hơn ở Duy Kim Na chỉ đơn giản là muốn vê vãn tìm một người làm chỗ dựa.

Nhưng Irena Jinva dường như chỉ muốn rời khỏi quán bar này ngay lập tức để không gặp phải người ngoại quốc vừa nãy.

Từ An xuất hiện ở đây khiến Mã Hồng Tuấn cảm thấy bồn chồn, đứng ngồi không yên, không biết Từ đà chủ này lại tính giở trò gì, liệu có phải hắn ta đã chuẩn bị âm mưu gì đó để chống lại ông ta hay không. Đúng lúc này, Từ An cầm ly rượu bước tới.

“Từ đà chủ, sao hôm nay ngài lại tới đây uống rượu vậy?” Mã Hồng Tuấn đứng dậy nghênh đón cười hỏi.

Từ An không để ý tới ông ta mà quay sang nói với Tề Đẳng Nhàn: “Tổng giám đốc Tề, khách sạn của chúng tôi đã sửa sang lại xong xuôi, ngài có thể kêu người tới đập phá bất cứ lúc nào cũng được.”

Tề Đẳng Nhàn sửng sốt!

Lúc đó, hắn xảy ra mâu thuẫn với Từ An trong khách sạn Antianxia, Từ An nhất quyết tống tiền hắn năm triệu, kết quả khách sạn lập tức bị Tề Đẳng Nhàn gọi đại đội tiên phong của sư đoàn 81 đến đập phá.

Hơn nữa, Tề Đẳng Nhàn cũng nói, nếu khách sạn này muốn mở cửa thì phải thành thật sửa sang lại rồi chờ hắn đến đập phá lần nữa.

Hắn suýt thì quên mất chuyện này, không ngờ Từ An lại ở trước mặt hắn chủ động nhắc tới chuyện đó?

Ông ta bị chập mạch não à?

Tề Đẳng Nhàn nhìn kĩ một lượt từ trên xuống dưới Từ An rồi nói: “Nếu Từ đà chủ đã có lòng thì mấy ngày nữa tôi sẽ thu xếp.”

Mã Hồng Tuấn cũng không rõ Từ An bán loại thuốc gì trong cửa hàng nên trong lòng sinh ra nghi ngờ.

Đợi khi Từ An rời đi thì Mã Hồng Tuấn mới nói: “Tổng giám đốc Tề, cậu cẩn thận kẻo bị lừa, tên Từ An này là một kẻ rất xảo trá!”

Tề Đẳng Nhàn khẽ gật đầu nói: “Ông ta chắc chắn đang kìm chế tìm cách để hạ nhục tôi, tên này, chắc chắn là đang tính kế hãm hại.”

Lúc này, người ngoại quốc ngồi cạnh Từ An quay đầu nhìn thấy Duy Kim Na và Irena Jinva đang ngồi bên cạnh Tề Đẳng Nhàn thì hơi nheo mắt lại.

Mặc dù Irena Jinva đã cúi thấp đầu nhưng vẫn bị hắn nhìn thấy.

"Người ngoại quốc cạnh Từ An kia có vẻ như có xuất thân gì đó khiến Irena Jinva rất sợ hắn ta?" Tề Đẳng Nhàn trầm tư suy nghĩ nhưng sắc mặt vẫn giữ bình tĩnh.

Duy Kim Na cũng giống những người khác chỉ luôn tìm Tề Đẳng Nhàn uống rượu, xuất thân của cô ta có lẽ cũng không rắc rối như Irena Jinva.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy Từ An cố ý diễu võ dương oai dẫn một người ngoại quốc đến đây uống rượu rất mờ ám, thêm vào đó thấy được Irena Jinva lại sợ hắn ta như vậy thì trong lòng hắn có vài suy nghĩ.

“Uống cũng nhiều rồi, đi thôi!” Tề Đẳng Nhàn uống cạn ly rượu cuối rồi đứng dậy.

Duy Kim Na và Irena Jinva cũng vội vàng đứng dậy, Tề Đẳng Nhàn liếc nhìn hai người họ nhưng không nói bất kỳ lời nào cả.

Mã Hồng Tuấn vui vẻ khi đạt được mục đích cười nói: “Có cần tôi kêu người tới tiễn không tổng giám đốc Tề?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Không cần, uống nhiều rồi đi dạo chút cũng tốt.”

Vừa nói hắn vừa khoác tay ôm hai cô gái ra khỏi quán bar.

Trương Nhu nhìn thấy được cảnh này thì tức giận không thôi, xì một tiếng: “Tên biến thái này vẫn là giấu đầu lòi đuôi, hắn ta nhịn lâu như vậy, giả vờ làm người có nhân cách cao thượng, bây giờ cũng không thể giả vờ tiếp nữa rồi!”

Trương Tĩnh dở khóc dở cười nói: “Tiểu Nhu, em đừng nói lung tung nữa được không, em không muốn yên ổn nữa à?”

Trương Nhu khó chịu nói: “Em chỉ đang nói sự thật thôi. Em cũng không sợ bị hắn ta nghe thấy.”

Trương Tĩnh bất lực xoa đầu Trương Nhu, cô bé này có lẽ đã bị Tề Đẳng Nhàn từ chối trao đổi thông tin liên lạc nhiều lần làm cho tức giận đây mà.

“Lạnh quá!” Từ trong quán bar ấm áp đi ra, Duy Kim Na không nhịn được mà run lên cầm cập, vội vàng quấn chặt áo khoác lên mình.

Cô ta và Irena Jinva đều mặc váy ngắn áo ba lỗ trong quán bar, trông rất mát mẻ, như này ra ngoài có thể không lạnh được sao?

Tề Đẳng Nhàn nói: “Không phải các cô lớn lên ở Tuyết Quốc sao, so với Hoa Quốc thì ở đó lạnh hơn nhiều mà lại không thích ứng được à?”

Duy Kim Na nói: “Ở Tuyết Quốc hanh khô, bên Trung Hải thì âm u lạnh lẽo, gió thổi qua như thẩm thấu vào xương tủy, lạnh chết mất!”

Irena Jinva cười nói: “Mau đi thôi, tìm một chỗ nào đó ấm áp chút.”

Tề Đẳng Nhàn vừa đi vừa quay đầu nói chuyện với Irena Jinva: “Jinva, hình như cô có quen người ngoại quốc đi cùng Từ đà chủ lúc nãy đúng không? Hơn nữa còn có vẻ rất sợ hắn ta.”

Duy Kim Na tò mò: “Ai cơ? Là cái người gầy gầy đó sao?”

Irena Jinva không khỏi giật mình rồi cười gượng gạo: “Làm sao có thể chứ, tôi hoàn toàn không quen biết hắn ta!”

Tề Đẳng Nhàn nhún vai, nói: “Không nói thì thôi vậy, dù sao tôi cũng không quan tâm.”

Irena Jinva nói: “Đúng vậy, bây giờ không phải lúc nói những chuyện này, chi bằng nói chuyện nào khác tốt hơn đi!”

Nhóm ba người họ đi không xa thì trên đường xuất hiện hai người đàn ông ngoại quốc trực tiếp chặn đường.

Hô hấp của Irena Jinva như ngưng lại, quả nhiên chuyện mà cô sợ nhất vẫn cứ xảy ra!

“Vừa nãy Chekhov thực sự đã nhìn thấy tôi rồi…” Cơ thể Irena Jinva khẽ run lên, trong lòng đầy sợ hãi.

Tề Đẳng Nhàn dừng lại, cười nói: “Hai người bạn ngoại quốc có cần tôi giúp gì không?”

“Cô ở lại đây, những kẻ khác cút đi!”

Một người ngoại quốc to lớn chỉ vào Irena Jinva lạnh lùng nói.

Duy Kim Na sợ tới mức toàn thân run rẩy, hai người này sát khí thật đáng sợ, khi họ nhìn nhau, cảm giác tay chân như lạnh cóng lại, rùng cả mình.

“Ồ, hóa ra các bạn chỉ muốn Jinva thôi à? Vậy cứ tự nhiên.” Tề Đẳng Nhàn ngáp và thản nhiên nói.

Irena Jinva vội vã nói: “Tổng giám đốc Tề, cứu tôi, xin anh cứu tôi với!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Cái gì cô cũng không muốn nói cho tôi thì tại sao tôi phải cứu cô? Chỉ vì trông cô đẹp hay vì chân cô dài thôi sao?”

Khi nói lời này, hắn đã sẵn sàng lập tức đưa Duy Kim Na rời đi.

Sắc mặt Irena Jinva tái nhợt vì sợ hãi, cô nói: “Tổng giám đốc Tề…Tôi là người được Trại Nhạn đào tạo, xin hãy cứu tôi rồi tôi sẽ nói cho anh biết tất cả mọi chuyện!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK