Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 726 Trịnh đại thiếu

Chương 726: Trịnh đại thiếu

Các người mẫu trong studio không khỏi hoang mang lo sợ, nếu như Chu Tử Lâm mời đại thiếu của Trịnh gia tới liệu có ảnh hưởng đến những người vô tội như họ không?

Hơn nữa, bọn họ cũng có chút lo lắng Tề Đẳng Nhàn sẽ bị tiêu diệu....

Giang Khuynh Nguyệt bất lực thở dài, sự việc đã phát triển đến mức này rồi, không thể cứu vãn gì được nữa.

"Trịnh gia là một trong tam đại gia tộc ở Thượng Hải, tốt nhất anh nên tạm lánh một thời gian, tìm một nhân vật lớn nào đó thay anh nói chuyện... Nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng." Gianh Khuynh Nguyệt thấp giọng nhắc nhở.

"Tam đại gia tộc gì chứ, chẳng có chút khí phách nào, cũng chỉ là phế vật mà thôi." Tề Đẳng Nhàn lắc đầu.

Triệu Man Nhi đã thao túng Trịnh gia nhiều năm như vậy, hai ba con Trịnh Sam Minh và Trịnh Hữu Bân lại không dám chống lại, thậm chí hắn còn chỉ động tìm đến cửa ngỏ ý muốn giúp đỡ nhưng Trịnh Sam Mình từ chối.

Đường đường là một trong tam đại gia tộc lớn mạnh lại sợ một người phụ nữ, điều này khiến hắn có chút coi thường.

Chu Tử Lâm che gương mặt thanh tú của mình lại, hung dữ nói: "Bây giờ anh cứ việc nói mấy lời cợt nhả đi, đợi lát nữa Trịnh thiếu tới đây, tôi xem anh còn có thể nói ra những lời như này được nữa không!"

Tề Đẳng Nhàn không thèm để ý, nói với Giang Khuynh Nguyệt: "Nếu cô không thích ăn đồ bố thí, vậy thì tôi giới thiệu chút tài nguyên cho cô."

"Cô cảm thấy Tài Phiệt Thượng Tinh thế nào? Mặc dù không thể khiến cô hay là người mẫu của cô đảm nhiệm người phát ngôn tuyên truyền những nhãn hiệu lớn được, nhưng mấy nhãn hiệu nhỏ hơn một chút thì có thể."

"Hơn nữa, Tài Phiệt Thượng Tinh rất giàu có, cũng rất có tiếng tăm, có thể giúp cô kiếm tiềm, đồng thời còn có được danh tiếng...."

Hiệu ứng thương hiệu là phần kỳ lạ nhất của thương nghiệp hiện đại, có người có thể thành danh chỉ sau một đêm, nhưng cũng có người sẽ vì vậy mà rơi xuống ngàn trượng, không thể trở mình.

Nhưng, với một thương hiệu quốc tế như Thượng Tinh, khả năng gặp thất bại là tương đối nhỏ,trừ khi Triều Tiên bị san bằng chỉ sau một đêm.

"Anh vẫn còn liên lạc với Tài Phiệt Thượng Tinh sao?" Giang Khuynh Nguyệt mở to hai mắt, kinh ngạc hỏi.

Cô ta không khỏi quan sát kĩ Tề Đẳng Nhàn, người này rốt cuộc là từ đâu tới, dường như không thèm để những người số má ở Thượng Hải vào mắt?

Ba cô ta đường đường là phó đà chủ của Long Môn, hắn nói loại bỏ là loại bỏ, Lúc này Trịnh gia, một trong tam đại gia tộc ở Thượng Hải hoàn toàn không lọt vào mắt hắt.

Tề Đẳng Nhàn nói: "Phu nhân Tôn Dĩnh Thục của Tài Phiệt Thượng Tinh là bạn của tôi, giúp cô thu xếp vài hợp đồng nhỏ không có vấn đề gì."

Chu Tử Lâm không nhịn được, cười khẩy nói: "Thật sự có thể bốc phét như vậy được sao, sao anh không nói tổng thống nước Mỹ là em trai anh đi?"

Khi đang nói chuyện, Chu Tử Lâm nhìn thấy Trịnh Hữu Bân đã tới, liền vội vàng chạy tới.

Cô ta nước mắt lã chã, khóc lóc kể lể: "Trịnh Thiếu, có người đánh em!"

"Đây là studio mà em đã ký hợp đồng trước khi ra mắt, e có ý tốt đến chỗ này giúp đỡ bọn họ, bọn họ lại không hề cảm kích, còn mắng em là kẻ phản bội!"

"Hơn nữa, con tiện nhân Giang Khuynh Nguyệt này còn tìm một tên đàn ông tới đánh em.... Anh xem mặt em này, bị đánh sưng cả lên rồi."

"Hu hu hu....., Trịnh thiếu, anh phải giúp em trút giận đấy!"

Trịnh Hữu Bân nghe thấy vậy sắc mặt liền trở nên u ám.

Giang Khuynh Nguyệt không ngờ rằng họ lại đến nhanh như vậy, lại nghe được Chu Tử Lâm cố ý đâm bị thóc, chọc bị gạo, không khỏi sốt ruột, vội vàng tiến lên, nói: "Trịnh thiếu, anh đừng nghe lời cô ta xằng bậy! Rõ ràng là cô ta tới đây đòi tiền, hơn nữa là cô ta động tay đánh người trước, chúng tôi chỉ là...."

Trịnh Hữu Bân xua tay, nói: "Tiểu thư Giang Khuynh Nguyệt, tôi biết cô là ai, cô không cần phải nói gì thêm."

Giang Khuynh Nguyệt sửng sốt.

Trịnh Hữu Bân nói: "Nhưng mà, người phụ nữ của tôi các cô cũng có thể ức hiếp được sao? Cô cảm thấy, ba cô là Giang Sơn Hải là có thể muốn làm gì cũng được, thậm chí không đặt Trịnh Hữu Bân tôi đây vào mắt?"

Giang Khuynh Nguyệt cười khổ nói: "Không phải như vậy, anh nghe tôi giải thích."

"Giải thích gì đó tôi không muốn nghe, tôi chỉ biết là người phụ nữ của tôi ở chỗ này bị ức hiếp! Cho nên, hôm nay cho dù có như nào, cô cũng phải cho tôi một lời giải thích." Trịnh Hữu Bằng vô lý nói.

Lúc này trợ lý của Giang Khuynh Nguyệt muốn chết, quả nhiên, sau khi sự việc trở nên nghiêm trọng, mọi người đều không có kết quả tốt gì!

Lúc này Tề Đẳng Nhàn mới bước ra, đặt tay lên vai Giang Khuynh Nguyệt, cười nói: "Trịnh gia có tính là gì? Hai cha con đều thân là nam nhi lại cúi người khom lưng trước đàn bà, nhìn sắc mặt của người ta mà sống, tôi dựa vào đâu để xem trọng cậu kia chứ?"

Xung quanh trở nên im lặng.

Ngay cả Giang Khuynh Nguyệt còn cảm thấy, lời này của Tề Đẳng Nhàn hơi quá, hôm nay Trịnh gia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh rồi.

"Đồ khốn, anh dám nói như vậy với Trịnh thiếu, hôm nay nhất định sẽ phải cắt lưỡi của anh mang đi cho chó ăn!" Chu Tử Lâm làm ầm ĩ lên.

Có Trịnh Hữu Bân ở đây chống lưng cho cô ta, cô ta đương nhiên không còn sợ gì nữa, chuẩn bị xông lên tát Tề Đẳng Nhàn!

Cô ta muốn xem xem, Tề Đẳng Nhàn có dám đứng trước mặt Trịnh Hữu Bân đánh mình không!

Mới đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn, còn chưa kịp giơ tay lên, Chu Tử Lâm đã cảm thấy có một lực rất lớn đập vào sau lưng, cô ta đứng không vững rồi bổ nhào về phía trước.

Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng bước sang một bên, sau đó, cả người Chu Tử Lâm phịch một tiếng ngã xuống đất, bộ dáng như một con chó đang ăn phân.

"Aaaaaaa, ai lại dám to gan như vậy, dám đứng trước mặt Trịnh thiếu đá tôi!" Chu Tử Lâm thở hổn hển đứng dậy hét lớn.

"Im miệng!" Trịnh Hữu Bân bước lên trước tát mạnh một cái vào mặt cô ta.

Chu Tử lâm sững sờ, không dám tin nhìn Trịnh Hữu Bân.

Một cước ban nãy cũng là do Trịnh Hữu Bân đá.

Nhìn thấy Chu Tử Lâm muốn xông lên định tát Tề Đẳng Nhàn, khiến cho linh hồn Trịnh Hữu Bân suýt chút nữa là xuất ra khỏi cơ thể.

"Ai cho cô lá gan, lại dám ra tay với Tề tiên sinh?!" Trịnh Hữu Bân quát.

Tề Đẳng Nhàn là ai?

Đó là một người có thể khiến Triệu Man Nhi mời đến hai lần, hơn nữa còn có một thân phận là đà chủ của Long Môn ở Thượng Hải!

Tất cả mọi người trong Trịnh gia đều sợ Triệu Man Nhi muốn chết, nhưng Tề Đẳng Nhàn lại hết lần này đến lần khác khiến Triệu Man Nhi chán nản, thậm chí còn niêm phong lại trường đấu chó, đây là người mà Trịnh Hữu Bân có thể động vào sao?

Chu Tử Lâm ngẩn ra, ngơ ngác nói: "Trịnh....Trịnh thiếu....em...."

Trịnh Hữu Bân lạnh lùng nói: "Em gì mà em, cô thật ngu dốt, sao lại không mở to mắt ra mà nhìn chứ?"

Chứng kiến thái độ quay ngoắt 180 độ của Trịnh Hữu Bân, mọi người không khỏi kinh ngạc, đồng loạt nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn.

"Tề tiên sinh, tôi ngàn vạn lần xin lỗi anh, thứ ngu xuẩn này xúc phạm đến anh, tôi thành thật xin lỗi anh!" Trịnh Hữu Bân vội vàng nói.

"Trịnh đại thiếu gia không cần khách sáo như vậy." Tề Đẳng Nhàn chỉ lạnh nhạt nói, "Có thời gian rảnh rỗi chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi."

Trịnh Hữu Bân vội vàng gật đầu, cười nói: "Vâng, được được, nhất định, nhất định!"

Giang Khuynh Nguyệt lúc này mới cười nói: "Trịnh thiếu, Chu tiểu thư ở studio chúng tôi còn ký kết một số hợp đồng, cảm phiền anh nhắc cô ta tuân thủ và thực hiện hiệp ước!"

Trịnh Hữu Bân ngay lập tức đồng ý, sau đó quay sang nói với Chu Tử lâm: "Xin lỗi Giang tiểu thư và Tề tiên sinh ngay lập tức, sau đó thực hiện hiệp ước cho thành thật, đã nghe rõ chưa?"

Chu Tử Lâm muốn chết ngay lập tức, nức nở nói: "Nghe rõ rồi ạ."

"Không cần nữa, cần gì kẻ vong ân này thực hiện hiệp ước nữa? Giang Khuynh Nguyệt, cô liên hệ với bên A, hỏi bọn họ có muốn đổi một ngôi sao lớn hơn làm người mẫu không." Tề Đẳng Nhàn hờ hững nói.
Chương 727 Thể hiện mối quan hệ

Chương 727: Thể hiện mối quan hệ

Chu Tử Lâm nghe thấy lời của Tề Đẳng Nhàn mặc dù không dám nói lời nào, nhưng đang thầm mắng chửi trong lòng.

Còn mời ngôi sao lớn tới? Liệu một người nổi tiếng có chấp nhận lời mời của một studio nhỏ này của cô ta không? Có thể mời người tuyến 18 đã là không tồi rồi!

Giang Khuynh Nguyệt nhíu mày, sau đó nói: "Đương nhiên là có thể, nhưng mà, còn phải xem người anh mời đến là ai."

Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: "Sở Bằng không tồi chứ? Cô ta bây giờ đang rất hot đấy."

Giang Khuynh Nguyệt nói: "Sở Băng đương nhiên là có thể! Anh có thể mời được cô ta đến là điều tốt nhất."

Tề Đẳng Nhàn có lẽ cố ý khoe mẽ trước mặt Trịnh Hữu Bân, cho nên, không nói hai lời đã nhấc điện thoại lên gọi cho Long Tông Toàn.

"A ha, chào Tề tổng....tìm tôi có việc gì vậy?" Sau khi Long Tông Toàn nhận điện thoại của Tề Đẳng Nhàn đành cười nịnh nọt, chỉ sợ người của mình lại chọc tới vị Diêm Vương này.

Ông ta đã bị Tề Đẳng Nhàn chỉnh đốn triệt để, không dám nói năng linh tinh.

Tề Đẳng Nhàn nói: "Long tổng, tôi nhớ rằng cái cô tên Sở Băng gì đó là con gái nuôi của ông đúng không?"

Long Tông Toàn nói: "Phải phải phải, Tề tổng, nếu cậu có hứng thú với con gái tôi, vậy tối nay tôi bảo con bé đến tìm cậu?"

Tề Đẳng Nhàn lại khó chịu nói: "Tôi là người thích đi giày rách sao?"

Long Tông Toàn vội nói: "Đương nhiên không phải... Hay là để tôi tìm một người mới ra mắt? Đảm bảo sạch sẽ."

Tề Đẳng Nhàn mắng: "Không ngờ tôi tìm ông hỏi chút việc, ông lại cho rằng tôi muốn tìm phụ nữ để chơi đùa."

Long Tông Toàn không dám nói gì nữa, chỉ có thể gượng cười hai tiếng.

"Tôi muốn tìm Sở Băng giúp một chuyện, giúp bạn tôi chụp vài bức ảnh, làm một chút tuyên truyền nhỏ, ông hỏi cô ấy xem có đồng ý hay không." Tề Đẳng Nhàn lãnh đạm nói.

"Không vấn đề gì! Con bé chắc chắn sẽ đồng ý, tôi thay con bé liên lạc lại với cậu, cậu thấy thế nào?" Long Tông Toàn không nói hai lời đã đồng ý thay Sở Băng.

Ông ta là ba nuôi của Sở Băng, đừng nói là Tề Đẳng Nhàn nhờ Sở Băng chụp ảnh tuyên truyền, cho dù là có chụp ảnh hay quay phim cấp ba đi chăng nữa, ông ta cũng không dám hó hé nửa lời.

Tề Đẳng Nhàn nói: "Được, cứ như vậy đi. Ông bảo cô ấy mau liên lạc với tôi, bây giờ tôi vẫn còn ở Thượng Hải."

Sau khi Trịnh Hữu Bân thấy Tề Đẳng Nhàn cúp máy, liền cười hỏi: "Tề tổng có phải là vừa gọi cho Long tổng của tập đoàn Long thị không?"

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Sở dĩ hắn nói những lời như vậy, không chỉ để Chu Tử Lâm thực hiện điều khoản, mà còn là mượn cơ hội này, thể hiện mối quan hệ của bản thân ra trước mặt Trịnh Hữu Bân. Đây cũng gọi là cho tên này chút tự tin, để anh ta mau chóng đứng sang phía bên này, bán đứng Triệu Man Nhi.

Trịnh Sam Minh sợ Triệu Man Nhi như sợ hổ, Trịnh Hữu Bân tốt hơn ông ta một chút, mặc dù có chút sợ sệt, nhưng anh ta muốn trả thù nhiều hơn.

Cuộc điện thoại vừa nãy, Trịnh Hữu Bân nghe rất rõ ràng.

Long Tông Toàn là loại người nào?

Chính là một ông chủ lớn có bối cảnh ở đế đô!

Một ông chủ lớn như vậy lại khúm na khúm núm trước mặt Tề Đẳng Nhàn, thậm chí còn rất nịnh nọt, sẵn sàng đem tặng con gái nuôi của mình, có thể thấy được, ông ta rất kính sợ Tề Đẳng Nhàn!

"Nếu như có tiểu thư Sở Băng đến thực hiện hợp đồng cho studio, thì không còn liên quan gì đến chuyện của Chu Tử Lâm nữa rồi." Trịnh Hữu Bân nói, sau đó lạnh lùng liếc Chu Tử lâm một cái, "Bây giờ cô đã biết người mà mình đắc tội là ai chưa?"

Chu Tử Lâm rụt cổ lại, thật không thể tưởng tượng được Tề Đẳng Nhàn chỉ gọi một cuộc điện thoại đã có thể mời một minh tinh cực nổi tiếng như Sở Băng đến một studio nhỏ như này chụp ảnh.

Giang Khuynh Nguyệt rất hả dạ, cảm thấy người bạn trai này của mình khá lợi hại, hơn nữa còn giúp cô ta một chuyện lớn.

"Có muốn xem xét việc chuyển anh ta làm chính thức không?"

"Bỏ đi, tên này nói chuyện khiến người ta tức chết, tôi sợ ngày nào đó anh ta tức đến mức không thèm tới nữa."

Giang Khuynh Nguyệt nghĩ thầm trong lòng, sau đó lập tức phủ nhận suy nghĩ của mình, EQ thấp như này cũng đáng để yêu đương sao?

Sau khi Chu Tử Lâm cúi đầu xin lỗi Giang Khuynh Nguyệt và Tề Đẳng Nhàn, mặt mũi xám xịt rời đi, cô ta thề rằng cả đời này sẽ không bao giờ đến chỗ này nữa....

Trịnh Hữu Bân cười, nói: "Tề tổng có rảnh không? Cùng uống cốc trà, nói vài lời bàn công việc nhé?"

Tề Đẳng nhàn cảm thấy trận đấu sắp tới, thái độ hất hàm sai khiến ban nãy của hắn khi gọi điện cho Long Tông Toàn bây giờ đã có hiệu quả, ít nhất là góp một phần tự tin cho Trịnh Hữu Bân trong việc lật đổ Triệu Man Nhi.

Nếu không có cuộc điện thoại vừa rồi, có lẽ Trịnh Hữu Bân sẽ không sẵn lòng chủ động nói chuyện với hắn.

"Nếu như Trịnh thiếu không ngại, thì cứ ở trong studio của tôi uống trà đi, chỗ tôi đúng lúc có trà thượng phẩm hảo hạng có thể tiếp đãi!" Giang Khuynh Nguyệt cười nói.

"Giang Khuynh Nguyệt là bạn gái tôi, Trịnh thiếu không cần phải khách khí." Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

Trịnh Hữu Bân không khỏi ngẩn người, không ngờ hai người này lại có quan hệ như vậy, điều này khiến anh ta không khỏi cảm thấy Tề Đẳng Nhàn vô cùng lợi hại, có thể âm thầm ôm lấy đệ nhất mỹ nữ của Thượng Hải vào trong tay.

Lúc này, sau khi những người mẫu và trợ lý trong studio nghe thấy Tề Đẳng Nhàn nói như vậy đều không khỏi cảm thấy buồn cười.

Năng lực như vậy, sao có thể không xứng làm bạn trai của Giang Khuynh Nguyệt!

Khi đi ngang qua kệ đặt mô hình Ferrari, Trịnh Hữu Bân dừng lại một chút, cười hỏi: "Ô? Không ngờ Giang tiểu thư cũng là fan hâm mộ của Ferrari, không biết cô đã mua dòng nào?"

Giang Khuynh Nguyệt sửng sốt, nói: "Ferrari?"

"Mô hình này, chỉ khi mua một chiếc Ferrari mới được tặng đó!" Trịnh Hữu Bân chỉ vào mô hình được đặt ở vị trí dễ thấy nhất trên kệ, cười nói.

Những người ban nãy còn cười Tề Đẳng Nhàn EQ thấp tặng cho Giang Khuynh Nguyệt một chiếc mô hình ô tô đột nhiên hiểu ra, ai nấy đều ngơ ngác nhìn nhau, thật sự là mô hình được tặng sau khi mua một chiếc Ferrari phiên bản giới hạn....

Xem ra, người đàn ông đứng trước mắt này không những có bối cảnh mà còn rất có tiền nữa!

Thế là, mấy cô người mẫu có mặt ở đó ai nấy đều cố ý lả lơi đưa tình, còn thường xuyên nháy mắt với Tề Đẳng Nhàn, hy vọng có thể thu hút sự chú ý của hắn.

Giang Khuynh Nguyệt rời khỏi phòng tiếp khách, sau đó pha trà đem vào.

"Cảm Ơn Giang tiểu thư." Trịnh Hữu Bân khách khí nói với Giang Khuynh Nguyệt.

"Hai người cứ thong thả trò chuyện, sau đó để tôi mời hai người ăn cơm." Giang Khuynh Nguyệt cười khẽ rồi xoay người đi ra ngoài.

Tề Đẳng Nhàn khẽ gật đầu, Giang Khuynh Nguyệt không hổ là tiểu thư nhà quyền quý, đối nhân xử thế đều rất tốt, khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.

Trịnh Hữu Bân ngồi xuống, liền vội : "Có phải Tề tiên sinh đã gặp người Triệu Man Nhi mời đến rồi không?"

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, sau đó mới nhớ tới Triệu Hồng Tụ, khẽ gật đầu, nói: "Sao cậu biết được?"

"Hôm đó, khi Triệu Man Nhi trở về đã rất tức giận, còn nói rằng anh chết chắc rồi, tôi biết chắc rằng Triệu Man Nhi đã đi mời Triệu Hồng Tụ." Trịnh Hữu Bân nói.

Triệu Hồng Tụ là một người phụ nữ được mệnh danh là "Thiên Phạt", Tề Đẳng Nhàn bị thương sau khi đánh một trận với Hồng Thiên Đô, nhìn thấy cô ta liền bỏ chạy.

Tuy nhiên, cuối cùng hắn vẫn không chạy, để Triệu Hồng Tụ đuổi kịp.

Nếu không có Tôn Dĩnh Thục xuất hiện kịp thời, đã xóa món nợ mà người tình của Triệu Hồng Tụ nợ cô ta thì Tề Đẳng Nhàn bây giờ chắc chắn đã không còn có mặt ở đây nữa rồi.

Không phải vô cớ mà người phụ nữ này có thể khiến cho vô số người cảm thấy sợ hãi.
Chương 728 Hà phu nhân tới thăm

Chương 728: Hà phu nhân tới thăm

Sau khi Tề Đẳng Nhàn nói chuyện với Trịnh Hữu Bân được một lúc, Trịnh Hữu Bân mới rời khỏi studio của Giang Khuynh Nguyệt.

Lúc này, người trong bộ phận tuyên truyền của tập đoàn Gukoo cũng tới, đang thảo luận chi tiết hợp đồng với Giang Khuynh Nguyệt trong studio.

Sau khi thấy Tề Đẳng Nhàn bước ra, bọn họ đều vội đứng dậy, cúi gập người chào: "Tề tổng!"

Giang Khuynh Nguyệt sửng sốt, hỏi: "Anh ta là người của tập đoàn Gukoo các anh sao?"

"Anh ấy là sếp tổng của chúng tôi đó!" Trưởng bộ phận tuyên truyền vội đáp.

Giang Khuynh Nguyệt nói: "Đỉnh thật!"

Lúc này, những người mẫu của studio đều lần lượt chạy tới, ai nấy đều đưa mã QR của mình cho Tề Đẳng Nhàn.

"Tề tổng, quét wechat được không, anh muốn quay, muốn chụp cái gì đều có thể gọi cho tôi! Cho dù là cách quay, chụp của giáo viên Trần đều không có vấn đề gì hết."

"Tề tổng, Tề tổng, anh ngoài vẻ đẹp trai anh tuấn ra, thì cũng không còn gì để nói nữa cả! Thêm wechat để tiện liên lạc đi!"

Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ đành đưa mã QR của mình ra cho những cô người mẫu này quét, sau khi mọi người đã quét hết bọn họ mới bỏ qua cho hắn.

Giang Khuynh Nguyệt không khỏi liếc mắt nhìn một cái, mấy người đàn bà lẳng lơ, bình thường đối phó với mấy người đàn ông theo đuổi họ không phải cao ngạo, lạnh lùng thì cũng là bắt chẹt, gây khó dễ. Mà giờ ai nấy đều ùa lên xin phương thức liên lạc của Tề Đẳng Nhàn, có còn biết xấu hổ nữa hay không?

Rất nhanh đã bàn bạc hợp đồng xong xuôi, tập đoàn Gukoo để Giang Khuynh Nguyệt đảm nhận đại sứ tuyên truyền lần này, và còn chi trả thù lao rất hậu hĩnh.

Với thu nhập này, Giang Khuynh Nguyệt coi như là đã an tâm hơn phần nào, ít nhất bây giờ không có việc gì nguy cấp cả!

"Anh nói gì với Trịnh Hữu Bân vậy?" Giang Khuynh Nguyệt bàn xong chuyện hợp đồng, đi tới rồi nhân tiện hỏi.

"Nói về nước cờ của nhà họ Trịnh, tình hình của công ty giải trí Tinh Quang." Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói.

Giang Khuynh Nguyệt hỏi: "Chuẩn bị hợp tác với bọn họ sao?"

Tề Đẳng Nhàn cười nói: "Nói đùa gì thế... Muốn hợp tác với công ty giải trí Tinh Quang sao, trừ khi tôi không còn muốn sống nữa!"

Giang Khuynh Nguyệt nhỏ giọng hỏi: "Ồ? Tinh Quang đó có gì mờ ám sao?"

Tề Đẳng Nhàn đáp: "Sau khi Triệu Man Nhi lên nắm quyền, Tinh Quang đó đã hoàn toàn biến chất, những người mẫu, minh tinh mà chỗ đó bồi dưỡng ra hầu hết đều dùng để giao dịch quyền sắc*."

(*: là giao dịch quyền lợi và sắc đẹp.)

Giang Khuynh Nguyệt không nói nên lời, không ngờ một công ty giải trí to như vậy lại lén lút làm ra điều này, thật khiến người ta kinh ngạc!

"Đừng có ra ngoài nói lung tung đó, cô là chúa nói nhiều mà." Tề Đẳng Nhàn nói.

"Anh mới nói nhiều!" Giang Khuynh Nguyệt liếc mắt một cái, "Đi tôi, Tề tổng, tôi mời anh ăn cơm. Hôm nay anh đã giúp tôi sắp xếp một đơn hàng to như vậy, tôi phải cảm ơn anh thật chu đáo!"

"Tôi lấy hai mươi tỷ từ chỗ ba cô, cô chắc chắn là không muốn lấy một phần sao?" Tề Đẳng Nhàn cười cười, hỏi.

Giang Khuynh Nguyệt lắc đầu, kiên quyết nói: "Tôi sẽ không lấy số tiền này, đợi đến khi nào gặp phải rắc rối nó sẽ tự tìm đến tôi."

Tề Đẳng Nhàn đang định đáp ứng thì chuông điện thoại vang lên, là Dương Quan Quan gọi tới, nói là có một người phụ nữ tìm đến phòng bệnh, chỉ đích danh Tề Đẳng Nhàn, nói muốn gặp hắn.

"Là ai?" Tề Đẳng Nhàn hỏi.

"Bà ta tự xưng là vợ của Hà Lỗi." Dương Quan Quan nói.

"Được, tôi tới ngay, cô nói với bà ta chờ tôi một lát." Tề Đẳng Nhàn sửng sốt một lát vội nói.

Sau khi cúp điện thoại, Tề Đẳng Nhàn mới nói với Giang Khuynh Nguyệt: "Bây giờ tôi phải đi gặp một người, bữa cơm này cứ để đấy, mời tôi ăn sau cũng được! Tôi đi trước đây!"

Nói xong Tề Đẳng Nhàn quay đầu vội vàng rời đi.

Hà phu nhân là người phụ nữ ngoại tình với Hồng Thiên Đô, mà thân phận của Hồng Thiên Đô vô cùng nhạy cảm, không chừng sẽ để lại một chút đồ gì đó cho Hà phu nhân, bây giờ Hà phu nhân tới tìm hắn, chắc hẳn là có gì đó mờ ám...

Giang Khuynh Nguyệt thấy Tề Đẳng Nhàn nói đi liền đi, cô ta không khỏi sửng sốt, sau đó giậm chân, tức giận nói: "Anh ta là loại người gì vậy chứ, thật là cặn bã!"

Mấy cô người mẫu nhìn thấy cảnh này đều khúc khích cười lén, cảm thấy bản thân mình dường như đã có cơ hội đào chân tường của ông chủ.

Thế là, ai nấy đều chọn ra những bức ảnh mà ngày thường mình cất kỹ nhất, đăng lên trên vòng bạn bè, còn kèm thêm caption đầy ẩn ý.

Còn có những cô người mẫu còn mạnh dạn hơn, gửi trực tiếp ảnh của mình cho Tề Đẳng Nhàn, còn kèm thêm cả địa chỉ nhà...

Tề Đẳng nhàn ngồi trong xe taxi, điện thoại cứ thông báo ting ting không ngừng, hắn đành cầm lên xem, hay thật, vài cô mỹ nữ đều gửi ảnh đẹp tới, còn thêm cả mấy video khoe đôi chân mặc quần tất đi giày cao gót...

"Vãi, thật sự coi tôi là mấy tên cuồng dâm, chỉ thích ngủ với người khác sao, lại gửi cho tôi mấy thứ này!" Tề Đẳng Nhàn xem hết từng cái từng cái một.

Sau đó, hắn đều bỏ hết những tin nhắn đó...cho vào mục spam.

Không lâu sau, Tề Đẳng Nhàn đã đến bệnh viện, lúc này Lý Vân Uyển đã tới chỗ mẹ cô ấy, gửi tin nhắn tới cho hắn nói rằng đang bận một vài chuyện, mấy ngày này sẽ không thể đi cùng hắn được.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy chuyện này rất tốt, lưng hông cũng không còn được như trước, cô ấy mà còn rảnh rỗi thêm hai ngày nữa thì bản thân hắn cũng chẳng còn sức lực nữa.

Đến phòng bệnh quả nhiên là gặp Hà phu nhân đang ở đó.

Hà phu nhân ngồi ngay ngắn trên sofa, yên lặng đợi Tề Đẳng Nhàn tới.

"Hà phu nhân, chào bà." Tề Đẳng Nhàn cười cười, bước lên phía trước chào hỏi.

"Tôi không khỏe*." Hà phu nhân lạnh lùng nói.

(*: Tề Đẳng Nhàn nói là 你好, Hà phu nhân đáp lại rằng 我不好)

Điều này khiến nụ cười của Tề Đẳng Nhàn bỗng chốc cứng đờ. Quả thật bà ta không khỏe, dù sao thì cũng dính dáng tới chuyện của Hồng Thiên Đô, rất là phiền phức....

Hơn nữa, Hà Lỗi có lẽ đã biết chuyện bà ta cấu kết với Hồng Thiên Đô rồi, gia đình này chắc chắn cũng sẽ tan nát.

Nếu như không phải Tề Đẳng Nhàn cố ý giết chết Hồng Thiên Đô thì bà ta cũng không đến nỗi phải rơi vào hoàn cảnh như vậy.

Thậm chí, còn có khả năng bà ta sẽ phải ngồi tù, sù sao Hồng Thiên Đô đã phạm phải tội ác tày trời, bà ta sẽ bị cấu thành tội danh chứa chấp tội phạm bỏ trốn.

Dương Quan Quan nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì rất kinh ngạc, nhưng cũng cảm thấy rất vui vẻ, tên này luôn khiến người khác tức chết, hiếm khi thấy hắn khó xử như vậy!

Dù sao thì đối với việc tối hôm qua Tề Đẳng Nhàn không có ở bệnh viện cùng cô ta, cộng thêm việc hôm nay nhìn thấy Lý Vân Uyển lấy khăn lụa che đi vết hôn mờ mờ vì vậy mà Dương Quan Quan vẫn luôn cảm thấy canh cánh trong lòng.

Tề Đẳng Nhàn nói: "Nếu bà đã không khỏe thì còn đến đây tìm tôi có chuyện gì?"

Sắc mặt Hà phu nhân rất khó coi, nói: "Bởi vì cậu mà bây giờ tôi đang phải đối mặt với việc bị khởi tố, thậm chí còn có thể bị ngồi tù!"

Tề Đẳng Nhàn nói:" Đây là do và tự bà dính líu tới Hồng Thiên Đô, lại còn không đi báo cáo với chính quyền, chuyện này thì có liên quan gì tới tôi? Hơn nữa, chắc chắn lão Hà sẽ bị cách chức vì bị bà liên lụy!"

Sắc mặt Hà phu nhân trở nên căng thẳng nói: "Cậu giúp tôi giải quyết chuyện này, tôi sẽ đưa cho cậu một món đồ!"

"Cái gì?"

Tề Đẳng Nhàn nheo mắt hỏi.

Hà phu nhân nhàn nhạt nói: "Hồng Thiên Đô đưa cho tôi một thứ, tôi vẫn chưa mở ra xem, nhưng mà, tôi nghĩ rằng món đồ này chắc chắn sẽ vô cùng hữu dụng."

Tề Đẳng Nhàn nghe xong trầm ngâm nói: "Nếu như món đồ này có đủ giá trị, vậy thì tôi sẽ giúp bà. Bà cũng biết, Hồng Thiên Đô là do tôi đánh chết, người của cục hải quan kiểm tra hàng hóa ngẫu nhiên là do Ngọc Tiểu Long sắp xếp, cô ấy theo dõi toàn bộ các cuộc điều tra sau này. Tôi nói với cô ấy một tiếng đã có thể rửa sạch hết các tội danh của bà, khiến bà đang từ tội danh chứa chấp tội phạm bỏ trốn trở thành bị tội phạm bỏ trốn uy hiếp."
Chương 729 Sổ kế toán

Chương 729:Sổ kế toán

Hồng Thiên Đồ dù sao thì cũng là chết trong tay Tề Đẳng Nhàn. Hơn nữa, Ngọc Tiểu Long cũng đã hoàn thành việc kiểm tra hàng hóa ngẫu nhiên.

Công lao này đương nhiên là không thể để người khác cướp mất, người ngoài cũng không có tư cách nhúng tay vào.

"Hồng Thiên Đô đã từng đánh giá cậu là một người rất thú vị, tôi cũng tin rằng cậu sẽ không lừa tôi." Hà phu nhân nhìn Tề Đẳng Nhàn, chậm rãi nói.

"Ồ? Ông ta đánh giá tôi như vậy sao?" Tề Đẳng Nhàn bật cười, lắc lắc đầu.

Số lần gặp mặt của hắn và Hồng Thiên Đô chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nhưng dường như lại biết nhau rất rõ.

Hà phu nhân nói: "Ông ấy cũng từng nói, nếu như ông ấy chết đi, món đồ này có thể giao cho cậu hoặc là Ngọc Tiểu Long."

Tề Đẳng Nhàn ngạc nhiên.

Khi nói chuyện, Hà phu nhân đã lấy một chiếc USB nhỏ từ trong túi ra, đặt lên bàn trà.

"Bên trong có những thứ gì tôi cũng không biết, bởi vì một người bình thường nếu biết quá nhiều bí mật sẽ chết rất thảm." Hà phu nhân nhàn nhạt nói.

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, câu này rất có lý, đối với bọn họ mà nói Hà phu nhân đúng thật là một con người bình thường.

Mà trong thế giới đầy những nhân vật trí dũng kiệt xuất của Hồng Thiên Đô không dành cho người bình thường.

Chỉ cần thiếu một chút bản lĩnh, lúc nào cũng có thể bị tan xương nát thịt.

Sau khi Hà phu nhân đưa USB cho Tề Đẳng Nhàn liền đứng dậy rồi nói: "Đồ này tôi đã đưa cho cậu rồi, hy vọng cậu có thể tuân thủ lời hứa!"

Tề Đẳng Nhàn nói: "Tôi sẽ liên lạc với Ngọc Tiểu Long, bà thấy thế nào?"

Hà phu nhân gật đầu.

Tề Đẳng Nhàn đứng trước mặt bà ta gọi điện cho Ngọc Tiểu Long: "Những điều tra về Hồng Thiên Đô có liên quan tới Hà phu nhân đều bỏ hết đi, cô chỉ việc thông báo ra bên ngoài rằng, bà ta bị Hồng Thiên Đô uy hiếp nên mới phải giúp ông ta ẩn trốn."

Ngọc Tiểu Long ngạc nhiên, nói: "Có chuyện gì xảy ra sao?"

Tề Đẳng Nhàn nói: "Sau khi cô sắp xếp xong xuôi thì lập tức đến bệnh viện tìm tôi, nhớ mang theo cả laptop đi cùng."

Ngọc Tiểu Long liền biết rằng Tề Đẳng Nhàn chắc chắn đã phát hiện ra điều gì mới, ngay lập tức đi sắp xếp mọi việc.

Hà phu nhân nghe hết cuộc nói chuyện, hài lòng gật đầu, nói: "Tôi đi trước đây."

Dương Quan Quan bước xuống giường bệnh, nói với Tề Đẳng Nhàn: "Trong này có gì vậy?"

"Tôi còn chưa mở ra xem làm sao biết được bên trong có gì... Nhưng mà, chắc chắn là có liên quan tới bí mật nào đó của Hồng Thiên Đô." Tề Đẳng Nhàn cười cười, đáp.

Hợp tác làm ăn với loại người như Hồng Thiên Vũ chẳng khác nào việc bảo hổ tự lột da mình, ông ta trí dũng kiệt xuất như vậy không thể nào bị không chế được. Vả lại, võ thuật của ông ta lại kinh khủng như thế!

Ông ta ở Hoa Quốc quá nguy hiểm, cho dù làm việc cho người khác, cũng phải đối mặt với việc bị diệt khẩu, cho nên, ông ta vẫn sẽ chừa đường chút đường lui cho chính mình.

Dương Quan Quan nói: "Một đời trí dũng anh hùng cứ vậy mà bỏ mạng, thật đáng tiếc! Sau này võ thuật của tôi luyện thành tài rồi phải đi đến đâu mới tìm được đối thủ như vậy đây?"

Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn giật giật, hỏi: "Cô không khoác lác thì sẽ chết sao?"

Dương Quan Quan nói: "Tôi khoác lác gì chứ! Anh có hiểu về võ thuật không vậy?"

"Tôi không hiểu, võ thuật của tôi đều là do cô dạy cả." Tề Đẳng Nhàn liếc mắt đáp lại cô ta.

Dương Quan Quan nói: "Đợi lát nữa tôi sẽ xuất viện, sức khỏe của tôi đã đỡ nhiều rồi, không thể trì hoãn thêm được nữa, ở đây không tiện để luyện tập."

Võ thuật của Dương Quan Quan đang trong giai đoạn phát triển, không chỉ dựa vào tư thế cưỡi ngựa*, luyện kỹ năng trong võ thuật là đã có thể tiến bộ, mà phải nhờ vào một số dụng cụ đặc biệt, ví dụ như dây thun**, quả tạ, hạt sắt,...

(*: là horse stance, một bài tập dạng như squat nhưng không đứng lên ngồi xuống mà chỉ giữ một tư thế trong thời gian dài)

(**: là dây thun trong tập gym)

Tề Đẳng Nhàn nói: "Để tôi đi làm thủ tục giúp cô, đợi lát nữa Ngọc Tiểu Long tới rồi chúng ta cùng đi."

Rất nhanh Tề Đẳng Nhàn đã làm xong thủ tục, không bao lâu sao Ngọc Tiểu Long đã đến phòng bệnh, còn mang theo một chút hoa quả.

"Cô ấy xuất viện rồi, cô còn mua thêm hoa quả làm gì nữa!" Tề Đẳng Nhàn lấy một quả táo từ trong giỏ lên cắt một miếng, nhàn nhạt nói.

"Liên quan gì tới anh chứ?" Ngọc Tiểu Long và Dương Quan Quan không hẹn mà cùng quay đầu lại, đồng thanh nói.

Hai người nói xong đều không khỏi sửng sốt, rồi cười phá lên.

Tề Đẳng Nhàn lấy USB ra, nói với Ngọc Tiểu Long: "Nào, USB này là Hà phu nhân đưa cho tôi, nói là đồ của Hồng Thiên Đô, hơn nữa, Hồng Thiên Đô còn nói, nếu như ông ta chết, Hà phu nhân phải đưa thứ này cho tôi."

Ngọc Tiểu Long lấy máy tính từ trong túi ra đặt lên mặt bàn rồi mở màn hình lên.

Tề Đẳng Nhàn nhìn máy tính được đặt trên bàn, ối chà...sao lại có nhiều game thế kia!

"Chà, cô là lão ass của Soulslike này sao?" Dương Quan Quan thấy một đống game trong máy của Ngọc Tiểu Long, không nhịn được liền hỏi.

Soulslike nổi tiếng với độ khó cao, những người chơi cực kì giỏi thường được gọi là "lão ass".

"Hidetaka Miyazaki* mãi mãi là thần**." Ngọc Tiểu Long nói, sau đó cắm USB vào.

(*: là người thiết kế game Soulslike)

(**: ý muốn nói Hidetaka Miyazaki là người rất giỏi, ưu tú)

Tề Đẳng Nhàn không biết nói gì...

Dương Quan Quan nghiện game thì cũng thôi đi, vậy mà Ngọc Tiểu Long cũng nghiện game, hắn cảm thấy điều này rất không bình thường, so với phong cách thường ngày của cô ấy lại khác nhau hoàn toàn!

Ngọc Tiểu Long thấy sắc mặt của Tề Đẳng Nhàn rất kì lạ, lạnh lùng nói: "Năm nay tôi đã 26 tuổi rồi."

Tề Đẳng Nhàn nói: "Tôi biết, tôi cũng không có cảm thấy cô già đi."

Bởi vì phong cách làm việc của Ngọc Tiểu Long quá thành thục, lão luyện, hơn nữa tính cách của cô ấy có chút lạnh lùng. Cho nên rất khó để tưởng tượng rằng cô ấy sẽ thích chơi game giống như người bình thường.

Tề Đẳng Nhàn còn cho rằng, trò chơi để cô tiêu khiển sẽ là những môn thể thao cao cấp như bắn tên, golf,...

"Khi nào có thời gian thì cùng nhau làm vài ván đi!" Dương Quan Quan nói chen vào.

"Phắn sang một bên đi, còn đang bàn chính sự đây này!" Tề Đẳng Nhàn đẩy đầu Dương Quan Quan ra, khó chịu nói.

Ngọc Tiểu Long mỉm cười, mở tài liệu trong USB ra, sau đó mới cùng Tề Đẳng Nhàn đọc kĩ càng.

Bên trong USB có một văn bản và một video, cô ấy mở văn bản lên trước, bên trong văn bản là một chuỗi chằng chịt các chữ số.

Tề Đẳng Nhàn cau mày nói: "Đây là mật mã bí ẩn gì vậy? Hay là tải xuống qua magnet link* xem sao..."

(*: sử dụng magnet link không cần phải tải file torrent để download nội dung)

Ngọc Tiểu Long sửng sốt, nói: "Magnet link là gì vậy?"

Dương Quan Quan đang ở một bên trợn tròn mắt nhìn, vừa nhìn đã biết cái này dùng không ít nền tảng dịch vụ tiếp thị thương mại của Kuaishou*.

(*: một app chia sẻ video ở Trung Quốc)

"Đây đều là tài khoản ngân hàng!" Dương Quan Quan lên tiếng nhắc nhở.

Dù sao cô ta cũng là trợ lý cao cấp, thường xuyên phải làm những công việc chuyển tiền hoặc nhân tiền, vậy nên đương nhiên sẽ rất quen thuộc thuộc với những số tài khoản ngân hàng này.

Tề Đẳng Nhàn vội kéo cô ta ngồi xuống, nói: "Nhìn kỹ xem, mấy cái này có nghĩa là gì?"

"Đây là tài khoản, phía sau là hạn mức giao dịch..." Dương Quan Quan chỉ vào màn hình, "Hai người ngồi xích ra một chút."

Cô ta chiếm luôn cả cái laptop, rồi lại gõ gõ cái gì đó.

Thông qua sự điều chỉnh của Dương Quan Quan, không bao lâu sau, nội dung của văn bản đã trở nên rõ ràng, dễ hiểu hơn nhiều.

Dương Quan Quan cau mày nói: "Hình như là những tài khoản ngân hàng dùng để rửa tiền... Hạn mức giao dịch của những tài khoản này đều rất lớn."

Cô ta không ngừng cuộn con chuột xuống, bên dưới đã bắt đầu xuất hiện tên người.

Ngọc Tiểu Long vội vàng ngăn lại.

Nhìn thấy tên trong văn bản, sắc mặt của cô ấy trở nên tái nhợt, Ngọc Tiểu Long lẩm bẩm nói: "Những người này đều có liên quan sao?"

Tề Đẳng Nhàn thấy vậy rất sửng sốt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Chẳng trách ai cũng nói rằng được thăng quan, phát tài... Ha ha."
Chương 730 Bàn luận về Hồng Thiên Đô

Chương 730: Bàn luận về Hồng Thiên Đô

Dương Quan Quan cũng chỉ trố mắt đứng nhìn, không nói nên lời.

Nếu sổ kế toán này mà bị truyền lên trên thành phố thì không biết sẽ xảy ra cơn sóng thần khủng khiếp đến mức nào...

May mà Hà phu nhân tự mình biết mình, không có xem những gì bên trong USB, nếu không, bà ta biết được những thứ này sớm muộn gì cũng sẽ bị diệt khẩu.

Ngọc Tiểu Long trầm giọng nói: "Không thể truyền bất kỳ một cái tên nào trong số này ra ngoài! Chốc nữa tôi sẽ bàn bạc với Phó lão, xem xem giải quyết chuyện này như thế nào."

Đương nhiên Tề Đẳng Nhàn cũng biết rằng phải ổn định mọi thứ, nhưng mà, hắn lại cảm thấy có chút coi nhẹ Ngọc Tiểu Long.

Hắn cảm thấy, nếu đã phạm phải sai lầm, nhổ củ cải phải lôi theo cả bùn*, vạch mặt hết tất cả những tên đó mới là điều nên làm!

(*: ý chỉ những tên phạm tội bị bắt từ đó bắt được những tên tội phạm khác)

Có lẽ, làm như vậy sẽ dẫn đến một cuộc xáo trộn rất lớn, nhưng nếu không làm như vậy vẫn luôn là nước ấm luộc ếch, tuy đã luộc chín con ếch nhưng trong quá trình đó sẽ có bao nhiêu người vì điều đó mà phải chịu tổn thất, thiệt hại?

"Tôi biết anh đang nghĩ đến điều gì, nhưng dù sao thì anh vẫn không phải người thuộc chế độ này, cho nên anh không hiểu được hậu quả của việc làm như vậy đâu." Ánh mắt của Ngọc Tiểu Long nhìn Tề Đẳng Nhàn trở nên nghiêm túc.

"Nếu như anh không thích chế độ hiện nay, vậy anh có thể dấn thân vào, đi thay đổi nó!"

Tề Đẳng Nhàn cười khẩy: "Tôi cảm thấy tủ lạnh trong nhà không còn tốt nữa, vậy tôi có nên đi học cách làm thế nào để tạo ra một cái tủ lạnh mới không?"

"Tôi có quyền được bày tỏ quan điểm của mình, anh không thể vì ý kiến của tôi và anh khác nhau mà cho rằng đó là sai lầm, thậm chí còn muốn dùng quyền lực của bản thân để bịt miệng tôi."

Ngọc Tiểu Long nói tiếp: "Dù gì thì chúng ta đều đang cố gắng, anh cũng đã gia nhập vào phe của chúng tôi. Cho nên, tôi hy vọng rằng anh vẫn sẽ lấy đại cục làm trọng."

Tề Đẳng Nhàn uể oải nói: "Tùy các cô, quyền hành đều nằm trong tay của các cô mà, cho dù tôi định làm như vậy cũng không có ai bằng lòng ủng hộ tôi!"

Tề Đẳng Nhàn biết rất rõ, sổ kế toán này có nhiều tên như vậy, nhiều nhất cũng chỉ có một phần ba trong số đó bị thủ tiêu là để ổn định, hai phần ba còn lại sẽ không bị hề hấn gì, cùng lắm là khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi, làm việc khiêm tốn đi một chút mà thôi.

Làm lung lay nhiều người như vậy cũng tương đương với việc làm lung lay nền tảng của phe cánh Triệu gia, đến lúc đó, không chừng sẽ xảy ra chuyện khủng khiếp mà ai cũng không muốn đối mặt.

"Xem video này nói về cái gì đi." Tề Đẳng Nhàn đã thấy sổ kế toán này nhàm chán vô vị rồi, liền quay sang nói với Ngọc Tiểu Long.

"Được." Ngọc Tiểu Long mở video lên.

Sau đó, trong video xuất hiện bóng dáng của Hồng Thiên Đô, ông ta đang đứng ngay chính giữa của một bãi đất trống, nói: "Cả đời này của tôi đã nghiên cứu võ thuật nhiều năm như vậy, không muốn rằng sau khi chết những thứ này cứ như vậy mà bị chôn vùi. Cho nên, tôi mới quay video này, hy vọng có thể giúp cho người xem hiểu hơn về võ thuật. Tiếp theo đây, tôi sẽ biểu diễn và giải thích bí mật của Bằng Hình quyền, cũng như cách tôi vận dụng và tập luyện nó."

Đến đây Tề Đẳng Nhàn không nhịn được nói: "Phong thái bất phàm!"

Trong video, Hồng Thiên Đô đã giải thích chi tiết các kĩ xảo dùng lực và kỹ thuật tập luyện cơ lưng của mình, điều này đã giúp Tề Đẳng Nhàn lĩnh ngộ được rất nhiều.

Gần đây hắn đang nghiên cứu sao Hồng Thiên Đô có thể luyện cơ lưng đến trình độ đó, ngày thường hễ có thời gian rảnh hắn lại đi đu xà để hiểu hơn.

Lần này có thể nghe Hồng Thiên Đô đích thân giải thích, hắn cũng được lợi rất nhiều.

Hai người Ngọc Tiểu long và Dương Quan Quan cũng ngồi lắng nghe chăm chú, sau khi nghe xong, cả hai người đều tấm tắc khen ngợi.

"Hồng Thiên Đô đúng là một kỳ tài, đáng tiếc đã chọn nhầm đường." Ngọc Tiểu Long nói.

"Tôi lại không cho rằng ông ta đi nhầm đường, mà là hoàn cảnh đã bóp méo ông ta. Nếu như ông ta không làm những chuyện như vậy, e rằng không thể leo đến độ cao đó." Tề Đẳng Nhàn nhìn Ngọc Tiểu Long, "Bây giờ, người có năng lực không thể đi lên, người không có năng lực lại ngồi không ăn bám."

"Đừng lấy mình ra làm ví dụ, nếu như bối cảnh của anh không phải Ngọc gia, thì anh có thể lấy được hai khối Long tinh khi còn trẻ tuổi sao?"

"Đương nhiên, tôi cũng không phải đang đổ vỏ cho Hồng Thiên Đô."

"Thân là một người luyện võ mạnh mẽ lại chìm đắm vào ham muốn quyền lực, ngay từ đầu đã không đúng."

"Khinh vương hầu, Mạn tướng tương đều dùng võ mà vi phạm lệnh cấm, đó mới là phong thái của một người luyện võ nên có."

Dương Quan Quan nghĩ, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn đang thực sự làm những việc như hắn đã nói, cho dù là đối mặt với thị trưởng hay là tỉnh thủ, thậm chí Phó Phong Vân, hắn đều có thể cư xử bằng thái độ hòa nhã, tuyệt đối không cau mày, cau mặt mà luôn khom lưng, cúi chào.

Về bản chất, hắn cảm thấy quyền lực không đáng để tôn thờ và kính sợ, đó chỉ là một công cụ dùng để phục vụ con người mà thôi.

Nếu như công cụ này không được xác định một cách chính xác, vậy thì quyền riêng tư sẽ bị chà đạp không thương tiếc.

Ngọc Tiểu Long khiến cho Tề Đẳng Nhàn không còn lời nào để đáp lại.

"Quyền pháp này của Hồng Thiên Đô cô có thể luyện, dạo gần đây tôi cũng đang nghiên cứu phương pháp luyện cơ lưng của ông ta, không ngờ rằng, ông ta lại để lại video này." Tề Đẳng Nhàn ngoảnh đầu lại nói với Dương Quan Quan.

"Được!" Dương Quan Quan vui vẻ gật đầu.

Bây giờ cô ta đang luyện Hình Ý quyền, sau đó Tề Đẳng Nhàn có dạy cô ta Thái Cực, nhưng Thái Cực quyền này rất khó luyện, nên Dương Quan Quan đã đổi sang luyện các quyền pháp khác, cảm thấy như vậy cũng không tồi.

Quyền pháp của Hoa Quốc vô cùng uyên thâm, không có mấy ai dám nói mình đã tinh thông, cho dù là đã luyện Hình Ý quyền đạt đến cảnh giới "thần biến" như Tề Bất Ngữ vẫn còn phải thường xuyên đi xem chọi gà, chọi trâu, quan sát xem con hổ tên Đại Hoàng mà mình nuôi thả săn bắt như thế nào, nghiên cứu võ thuật từ những loài động vật này.

Ngọc Tiểu Long nói với Tề Đẳng Nhàn: "Tôi sẽ cầm USB đi, hai người đã xem qua rồi nhưng cũng đừng có nói gì ra bên ngoài."

Tề Đẳng Nhàn nói: "Tôi biết rồi, các cô tự mình làm việc di."

Hắn đột nhiên cười một tiếng, nói: "Chẳng trách Hồng Thiên Đô nói mình nhất định phải chết, cho dù là bị chúng ta bắt sống thì ông ta cũng không sống được. Nhiều người dính dáng đến ông ta như vậy, nếu ông ta bị bắt nói không chừng lại có một sai sót khi bắn tên lửa thì sao đây."

Ngọc Tiểu Long nói: "Chuyện này anh đã lập được công lớn! Tôi đi trước đây, có chuyện gì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào."

Chân trước mới định bước ra ngoài thì chân sau chuông điện thoại của cô ấy đã vang lên, Ngọc Tiểu Long dừng bước bắt máy, một lúc sau, cô ấy kinh ngạc lớn tiếng hỏi: "Cái gì?"

Sau khi Ngọc Tiểu Long cúp điện thoại, Tề Đẳng Nhàn mới hỏi: "Chuyện gì khiến cô sốt sắng như vậy?"

Ngọc Tiểu Long sắc mặt âm trầm nói: "Tập đoàn Trần thị có dính líu đến buôn lậu, buôn bán ma túy, rửa tiền,... mấy hoạt động phi pháp, mấy kẻ này thật sự là vô pháp vô thiên, mũ nào cũng dám đội!"

Tề Đẳng Nhàn cười một tiếng, lại cau mày nói: "Chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến ô tô Dilu chứ?"

Ngọc Tiểu Long nói: "Không nói chắc được, phải nhìn vào ván cờ bên trên đã... Dù sao Trần thị cũng đứng đầu trong việc đầu tư vào ô tô Dilu, có nguy cơ bị ảnh hưởng hay không phải xem sự phân bố của tập đoàn Trần thị ở Thượng Hải có chịu được áp lực hay không."

Tề Đẳng Nhàn cười nói: "Cảm giác càng ngày càng nguy hiểm! Ôi, bên ngoài nguy hiểm quá, thật muốn về U Đô."

Trong khi nói chuyện, hắn không khỏi lo lắng cho Trần Ngư ở Nam Dương.

Xem ra bây giờ những người đó đã động thủ rồi, nếu không tập đoàn Trần thị sẽ không đột nhiên bị chụp cho cái mũ to như vậy.

"Cũng may phần lớn tiền của tập đoàn Hướng thị đều chuyển ra nước ngoài, nếu như ô tô Dilu bị liên lụy, tập đoàn Hướng thị cũng bị dính vào, vậy thì rắc rối lớn rồi." Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ trong lòng.

Hắn hiểu rất rõ khi cuộc chiến tranh đoạt chủ quyền của Nam Dương Quốc ngày càng sâu sắc, những người có dính dáng tới Trần thị đều sẽ phải chịu đả kích nặng nề.

Cho nê, hắn và Hướng Đông Tình đã sớm thảo luận xong xuôi một kế hoạch rất tuyệt vời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK