Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 161 Oan gia ngõ hẹp

“Đi xe chậm một chút, để tôi dặm lại lớp trang điểm.”

Dương Quan Quan ngồi ở phía sau, lấy hộp trang điểm ra, bắt đầu dặm lại

Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: “Không cần làm chính thức đến như vậy, khẳng định cô sẽ được trúng tuyển!”

Dương Quan Quan nhíu nhíu mày, lạnh giọng nói: “Anh thì biết cái gì? Lần này Tư Bản Thiên Lại ra điều kiện thật sự quá hậu đãi, các nơi trên cả nước đều có nhân tài ưu tú tới đây nhận lời mời.”

“Tuy rằng tôi tự nhận là tư chất không kém, hơn nữa năng lực cũng ở top đầu, nhưng muốn trổ hết tài năng giữa một rừng nhân tài như vậy, cũng cần may mắn!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi nói cô sẽ được trúng tuyển, vậy thì sẽ được trúng tuyển.”

“Anh nói thì tính là cái gì chứ? Tư Bản Thiên Lại là nhà anh mở à?” Dương Quan Quan có chút cạn lời mà buông hộp trang điểm ra.

“Đúng vậy, tôi chính là chủ của Tư Bản Thiên Lại. Nếu cô là bạn tốt của Thu Mộng, tôi đây làm việc thiên vị một chút, chọn cô trúng tuyển không được sao?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

Dương Quan Quan suýt nữa cười ra tiếng, hỏi “Chủ tịch Thiên Lại mở Passat à?!”

Ngày hôm qua khi lần đầu gặp mặt ở sân bay, ấn tượng của cô ta với Tề Đẳng Nhàn đã không tốt lắm, chỉ cảm thấy người đàn ông này không làm tròn bổn phận, đã kết hôn cùng Kiều Thu Mộng, lại vẫn không quản được một đôi mắt sắc.

Ở trên bàn cơm, Kiều Thu Mộng lại bôi nhọ phẩm tính Tề Đẳng Nhàn với cô ta một phen, chuyện này làm cho cô ta cũng càng thêm chướng mắt Tề Đẳng Nhàn.

“Quả nhiên, đúng như lời Mộng Mộng, anh chàng này thích khoác lác, miệng toàn nói phét. Liền hắn là Thiên Lại lão bản loại này lời nói, đều có thể nói được!” Dương Quan Quan lắc lắc đầu.

Nếu Tề Đẳng Nhàn thật sự là chủ của Tư Bản Thiên Lại, vậy còn tự mình tới nhận lời mời của thư ký làm tài xế cho ông chủ, tính là chuyện thế nào?

Thần sắc Tề Đẳng Nhàn vẫn bình tĩnh, nói: “Cao tầng ở Thiên Lại còn tương đối phục tôi, tôi nói nhận lời mời cô, bọn họ tuyệt đối sẽ không nói hai lời.”

Dương Quan Quan vẫy vẫy tay, nói “Được rồi được rồi, biết năng lực của anh rồi, anh nhanh chóng đừng nói nữa đi.”

“Tôi cảm thấy, anh dứt khoát nói thẳng người thần bí đứng sau Tư Bản Thiên Lại chính là bản thân anh thì tốt hơn.”

“Ha hả……”

Tề Đẳng Nhàn im lặng.

Sau khi Dương Quan Quan dặm lại lớp trang điểm xong, dọn dẹp hộp trang điểm, sau đó mới nói: “Anh có nghĩ tới tương lai của chính mình và Mộng Mộng hay không?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Nghĩ tới rồi, nhưng mà, giữa hai người chúng tôi dường như có ngăn cách rất lớn.”

“Không, anh nói sai rồi, không phải ngăn cách!” Dương Quan Quan quyết đoán phủ quyết cách nói này.

“Hả?” Tề Đẳng Nhàn khó hiểu.

“Đó là cách biệt một trời, một là bầu trời, một là vực.”

“Nói một câu không dễ nghe, đó chính là thiên nga và con cóc.”

“Anh cảm thấy, một cảnh ngục nho nhỏ, cậu chủ nhà hào môn nghèo túng, sao có thể xứng đôi với giám đốc chưởng quản tập đoàn nhà họ Kiều chứ?”

Dương Quan Quan nói rất không khách khí, cảm thấy loại người như Tề Đẳng Nhàn này căn bản không xứng với Kiều Thu Mộng, cho nên, chuẩn bị đổ thêm một can dầu vào chuyện này, để hai người sớm tách ra một chút, miễn cho Kiều Thu Mộng phải chịu tra tấn.

Tề Đẳng Nhàn không nói chuyện, Dương Quan Quan nói: “Nói đơn giản một chút chính là, hai người không phải người cùng một thế giới.”

Tề Đẳng Nhàn híp mắt bật cười, nói: “Tôi ghét nhất, chính là những lời cuối cùng cô nói.”

Những lời này, Ngọc Tiểu Long từng nói, Kiều Thu Mộng từng nói, Từ Ngạo Tuyết từng nói, Lý Vân Uyển nói hay chưa nói hắn không nhớ rõ, hiện tại, lại đến phiên Dương Quan Quan nói giúp.

Tề Đẳng Nhàn rất tò mò, các cô gái này cảm giác về sự ưu việt từ nơi nào, hay là do đều trên sao hỏa? Cho nên mới nói không phải cùng một thế giới.

“Anh không chán ghét tư bản, anh muốn xứng đôi với Kiều Thu Mộng, vậy cần phải có được năng lực và tư bản giống chủ tịch thần bí mới được!” Dương Quan Quan lạnh nhạt nói.

“Ha hả……” Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười, ông đây chính là chủ tịch thần bí, còn cần nỗ lực sao, nằm yên là được.

Dương Quan Quan lắc đầu, chỉ cảm thấy chàng trai này không có chí lớn, ít tiền tức an, so sánh với mấy cô gái có dã tâm có khát vọng hơn nữa còn đồng ý nỗ lực như các cô đúng là khác nhau như trời với đất.

Dương Quan Quan nói: “Nếu như anh đi đến thành thị tuyến ba tuyến bốn còn được, cưới một cô vợ diện mạo thanh tú, sinh một đứa con, bình an cả đời.”

“Nhưng ở thành phố Trung Hải này, tâm thái ít tiền tức an này của anh không thể thực hiện được.”

“Có lẽ anh miễn cưỡng có thể trải qua cuộc sống dễ chịu, nhưng tuyệt đối không thể gia nhập giới thượng lưu!”

Tề Đẳng Nhàn liền nói: “Vì sao tôi phải gia nhập cái gọi là giới thượng lưu? Tôi tự mình sống an nhàn không phải tốt rồi sao?”

“Tôi thích ăn cơm Tây hay là ăn nướng BBQ, hay là còn có người có thể quản tôi? Có thể bởi vậy mà khinh thường tôi?”

Dương Quan Quan bị anh chàng này dỗi đến có chút hết chỗ nói, chính như theo như lời Kiều Thu Mộng, miệng hắn toàn nói phét, hơn nữa mồm mép rất nhanh nhẹn, có đôi khi có thể làm người ta tức chết.

Điểm này, Lý Vân Uyển cũng đồng cảm sâu sắc, nhưng mà, tối hôm qua từ đầu tới đuôi cô ta cũng chưa bôi nhọ Tề Đẳng Nhàn cái gì.

“Tôi và anh quả thực không thể nói chuyện đi, mọi người không phải dùng một cấp bậc.” Dương Quan Quan lắc đầu nói.

Đồng thời, lòng Dương Quan Quan nhịn không được thắc mắc, Hướng Đông Tình làm sao lại cho một người như vậy đến tập đoàn nhà họ Hướng đảm nhiệm chức vị bộ trưởng quan trọng?

Mỡ heo che mắt?

Nhưng mà, chuyện này cũng không đáng miệt mài theo đuổi, trong cái thời đại khắp nơi đều là cơ hội này, kẻ ngốc cũng có thể dẫm lên cứt chó thăng chức rất nhanh mà.

Rất nhanh, Tề Đẳng Nhàn lái xe tới cổng lớn công ty Tư Bản Thiên Lại.

“Vất vả anh ở chỗ này chờ tôi trong chốc lát.” Dương Quan Quan nói với Tề Đẳng Nhàn.

Tuy rằng cô ta rất không thích nhìn tên Tề Đẳng Nhàn này, nhưng tố chất của bản thân vẫn đúng chỗ, nói chuyện cũng có vẻ vô cùng khách khí.

Nói xong lời này, Dương Quan Quan xoay người đi vào công ty.

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, xuống xe, lắc đầu nói: “Tôi ở chỗ này chờ cô, vậy ai đi phỏng vấn?”

Sau khi hắn tiến vào công ty, lại là không có phát hiện thân ảnh Dương Quan Quan, chỉ có thể về đến văn phòng chủ tịch của mình trước.

Văn phòng được Lý Vân Uyển tự mình bố trí một phen, hắn thoạt nhìn cũng cảm thấy vô cùng thuận mắt, cảm thấy người phụ nữ có thể ảnh hưởng mình rút đao thật đúng là chỗ nào cũng ưu tú, chuyện gì cũng có thể làm.

“Hô ——”

Dương Quan Quan hít sâu một hơi, tiến vào giữa phòng họp Tư Bản Thiên Lại.

Nơi này, đã có rất nhiều nhân tài ưu tú đang chờ đợi trước, có mỹ nữ cũng có soái ca, phần lớn đều có hồ sơ phi phàm.

“A, đây không phải là Dương Quan Quan sao?” Liền ở ngay lúc này, một giọng nữ âm dương quái khí truyền đến.

“Hả? Là cô… Kiều Thanh Vũ!” Dương Quan Quan quay đầu đi, tức khắc hung hăng nhíu mày.

Dương Quan Quan không nghĩ tới, Kiều Thanh Vũ vậy mà cũng sẽ ở chỗ này, Kiều Thanh Vũ và Kiều Thu Mộng tuy rằng là có quan hệ thân thích, nhưng lúc trước cũng có ân oán với Dương Quan Quan.

Dương Quan Quan không quen nhìn Kiều Thanh Vũ hùng hổ doạ người với Kiều Thu Mộng, cho nên cùng xé rách mặt với cô ta.

Lần này trở về từ nước ngoài, thật ra không có nghĩ tới hai người còn sẽ gặp mặt, hơn nữa còn là ở đại hội nhận lời mời thư ký của Tư Bản Thiên Lại!

Kiều Thanh Vũ nói: “A, ngực lại to ra rồi! Cũng không biết, có phải đầu óc cũng trở nên càng không dùng tốt hay không…”

Trên mặt Dương Quan Quan lộ ra nụ cười dịu dàng, nói: “Ngực to cũng là tư bản, còn đẹp hơn sân bay của cô nhiều.”

Một ít đàn ông xung quanh không khỏi hướng ánh mắt lại đây, càng nhiều, đều dừng ở trên người Dương Quan Quan.

Có người, liếc mắt nhìn Kiều Thanh Vũ một cái liền trực tiếp khinh thường mà bỏ qua, cô ta có chỗ nào đẹp bằng Dương Quan Quan đâu?

Kiều Thanh Vũ bị những lời này làm tức giận đến sắc mặt trắng nhợt, lạnh lùng thốt: “Tới nhận lời mời làm thư ký của Tư Bản Thiên Lại à?”

“Đúng vậy.” Dương Quan Quan lạnh nhạt nói nói.

“Vậy thật ngượng ngùng, chức vị thư ký, tôi đã điều động nội bộ…… Cô, thích thì làm chân sai vặt đi!” Kiều Thanh Vũ bỗng nhiên hạ giọng, cười như không cười mà nói, trong giọng điệu mang theo đắc ý nói không hết.
Chương 162 Điều động nội bộ

Sau khi Dương Quan Quan nghe được những lời này của Kiều Thanh Vũ, không khỏi vô cùng sửng sốt.

“Cô có ý gì?!” Dương Quan Quan nói.

“Chính là ý trên mặt chữ đó, thư ký tôi đã điều động nội bộ, ngươi không cơ hội.” Kiều Thanh Vũ nhìn Dương Quan Quan, mặt đầy đắc ý.

“Chuyện này không có khả năng! Thông báo tuyển dụng lần này là giám đốc Hướng tuyên bố với bên ngoài, cô tuyệt đối không cơ hội này!” Dương Quan Quan lạnh giọng nói.

Kiều Thanh Vũ lại nhún vai, nói: “Ai bảo tôi xinh đẹp, tìm được một người bạn trai có bản lĩnh chứ? Hiện tại chính là Tư Bản Thiên Lại tổng giám đốc nga!”

Khi nói chuyện, Kiều Thanh Vũ vứt mị nhãn cho một người đàn ông, người đàn ông kia cũng cười cười.

Dương Quan Quan chú ý đến thẻ bài để trên bàn đối phương, phía trên viết đúng là tổng giám đốc của Tư Bản Thiên Lại, tên họ là Hướng Chính Phi.

Nếu họ Hướng, vậy hiển nhiên chính là thân thích của Hướng Đông Tình.

Dương Quan Quan thấy một màn như vậy, sắc mặt không khỏi trở nên rất không đẹp, thư ký là tên gọi tắt của bí thư hội đồng quản trị, Hướng Chính Phi thân là tổng giám đốc, tuyệt đối có tư cách được chọn người.

Hiện tại Tư Bản Thiên Lại còn chưa tổ kiến ra hội đồng quản trị, thư ký này hẳn là chỉ phụ trách với chủ tịch.

Mà chủ tịch chân chính, không thể nghi ngờ là vị chủ tịch thần bí thần long không thấy đầu cũng không thấy đuôi kia, người đó khẳng định sẽ không bởi vì việc này mà ra mặt……

“Tư Bản Thiên Lại tuy rằng là của vị chủ tịch thần bí kia, nhưng chung quy vẫn là do tập đoàn nhà họ Hứa tổ kiến thành lập lên chủ tịch thần bí sẽ không tham dự hành chính và quyết sách trong công ty.” Kiều Thanh Vũ đắc ý cười nói.

Tâm tình Dương Quan Quan tức khắc trở nên có chút uể oải, nếu thật sự điều động nội bộ mà nói, vậy mình chạy một quãng đường thật dài từ nước ngoài về để làm cái gì?

Sở dĩ cô ta lựa chọn Tư Bản Thiên Lại, chính là do nhìn trúng tiềm lực phát triển của Tư Bản Thiên Lại, cùng với bối cảnh to lớn sau lưng chủ tịch thần bí.

Có những thứ này, cô ta mới có tư bản chống lại nhà họ Dương ma đô!

“Tuyệt vọng không? Ha hả, nhưng hiện thực chính là như vậy, cô không có cơ hội.” Kiều Thanh Vũ cười lạnh nói.

Lúc này, người của Tư Bản Thiên Lại lên tiếng, nói các vị ứng viên đều ngồi xuống, sau đó bắt đầu bài thi.

Thi viết chỉ có hai đề, tổng cộng 30 phút.

Mười phút sau, chọn ra mười người được tiến vào vòng phỏng vấn.

Dương Quan Quan và Kiều Thanh Vũ đều đứng trong mười người này.

Dương Quan Quan cảm thấy, mình tới cũng tới rồi, cũng muốn đua một chút, nói không chừng có cơ hội chuyển mình thì sao?

Tề Đẳng Nhàn xuất hiện ở cuối giai đoạn phỏng vấn, hắn cười với Dương Quan Quan, nói: “Ngượng ngùng, đã tới chậm một bước, mới vừa gọi điện thoại với người ở trong văn phòng.”

“Họ Tề, sao anh lại tới đây?” Kiều Thanh Vũ trầm giọng hỏi.

“Tôi là đại biểu pháp nhân của Tư Bản Thiên Lại, cũng là chủ tịch, vì sao tôi không thể tới?” Tề Đẳng Nhàn hỏi ngược lại.

Sau khi Kiều Thanh Vũ nghe được lời này, trực tiếp cười nhạo, nói: “Chỉ bằng anh? Chủ tịch Tư Bản Thiên Lại? Vui đùa cái gì vậy!”

“Nếu anh là chủ tịch Tư Bản Thiên Lại, vậy tôi đây chính là sếp lớn chân chính của Tư Bản Thiên Lại, chủ tịch thần bí!”

“Nói mấy lời nói, thật đúng là đầu óc còn chẳng có!”

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: “Nói chuyện với ba ba như thế nào vậy?”

Kiều Thanh Vũ sửng sốt, sau đó giận tím mặt, cô ta lại kêu Tề Đẳng Nhàn là ba ba, chuyện này, là vết nhơ cả đời.

“Họ Tề, cái tên phế vật nhà anh, anh còn dám dông dài với tôi thêm nửa câu, sau khi tôi lên làm thư ký sẽ trực tiếp làm Tư Bản Thiên Lại ngưng hẳn hợp tác cùng Kiều Thu Mộng, anh tin hay không?” Kiều Thanh Vũ cả giận nói.

Cô ta đã lên kế hoạch xong hết thảy, chờ làm thư ký của Tư Bản Thiên Lại, đứng vững gót chân ở công ty, lập tức liền nhằm vào Kiều Thu Mộng, sau đó nâng đỡ người của mình thượng vị ở tập đoàn nhà họ Kiều.

Tề Đẳng Nhàn giống như nghe được một câu chuyện cười cực kỳ vui, hỏi “Cái gì? Cô làm thư ký? Vui đùa cái gì vậy!”

Kiều Thanh Vũ ngạo nghễ nói “Như thế nào, không nghĩ tới chứ gì? Tôi lập tức sẽ trở thành thư ký của Tư Bản Thiên Lại, đây là điều động nội bộ biết chưa!”

Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: “Theo tôi được biết, người điều động nội bộ, như thế nào là tiểu thư Dương Quan Quan đâu?”

“Ha ha ha, tên ngốc! Anh ở chỗ này nói mê sảng cái gì đấy?”

“Anh thì tính là thứ gì, có tư cách biết người được chọn Tư Bản Thiên Lại điều động nội bộ?”

“Cút nhanh sang một bên đi, tôi không có tâm tình dông dài với thứ phế vật như anh.”

Kiều Thanh Vũ kiêu ngạo đầu mặt, cảm thấy thư ký đã là chí tại tất đắc của mình, căn bản không muốn lại vô nghĩa tiếp với Tề Đẳng Nhàn.

Dương Quan Quan đen mặt nói với Tề Đẳng Nhàn: “Cô ta nói không sai, cô ta có quan hệ với tổng giám đốc Hướng Chính Phi của Tư Bản Thiên Lại, chuyện này, chỉ sợ đã thật sự điều động nội bộ!”

“Hiện tại, trừ phi vị chủ tịch thần bí kia ra mặt, nếu không nói, chuyện này sẽ không có cơ hội nào nữa…”

“Không nghĩ tới, tôi vậy mà trước khi ra trận đã chết.”

Nói xong lời cuối cùng, trên mặt Dương Quan Quan đều treo lên nụ cười khổ.

Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: “Cô không cần nghĩ bi quan như vậy, dựa theo ý nghĩ của mình đi làm là tốt rồi, tôi có thể khẳng định, thư ký tất nhiên là ngươi.”

Dương Quan Quan không có chút cảm giác nào với kiểu an ủi này của hắn, ngược lại cảm thấy hắn có chút diễn lợi hại, lúc này mà còn muốn giả mạo ông chủ của Tư Bản Thiên Lại hả?

Vậy dứt khoát, trực tiếp giả mạo chủ tịch thần bí thì hơn!

“Dương Quan Quan, nếu cô quỳ cho tôi, liếm sạch giày của tôi, có lẽ tôi sẽ nhường tư cách đảm nhiệm thư ký này cho cô đó?” Lúc này Kiều Thanh nhân cơ hội mỉa mai nói.

“Cô mau câm miệng đi, cô không làm được chức thư ký này, tôi nói.” Tề Đẳng Nhàn quay đầu đi, lạnh nhạt nói một câu.

Kiều Thanh Vũ cười nhạo nói: “Tôi làm không được? Dương Quan Quan có thể lên làm? Nếu Dương Quan Quan có thể lên làm, tôi sẽ quỳ xuống liếm giày cô ta!”

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói “Được, cô lập fg cũng giống đánh rắm mà thôi, lần trước ở tiệc mừng thọ của ông cụ, cũng không thấy cô quỳ xuống kêu tôi là ba ba.”

Kiều Thanh Vũ bị những lời này làm tức giận đến không được, nếu không phải ở đây quá nhiều người, cô ta khẳng định sẽ trực tiếp xông lên xé rách da mặt của Tề Đẳng Nhàn!

“Thứ tạp chủng Tề Đẳng Nhàn này, lát nữa tôi lên làm thư ký, chuyện thứ nhất chính là sai bảo vệ trực tiếp ném văng anh từ nơi này ra! Hơn nữa, tôi còn muốn quay video gửi cho Kiều Thu Mộng xem, làm mặt mũi cô ta quét rác!” Kiều Thanh Vũ nghiến răng nghiến lợi chửi rủa và uy hiếp Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn nhún vai, nói: “Được thôi, nếu cô có thể sai bảo vệ ném tôi văng ra, về sau tôi sẽ kêu cô là ba ba được chưa.”

Dương Quan Quan vỗ vỗ bả vai Tề Đẳng Nhàn một chút, nói: “Được rồi, đừng nói với cô ta nữa, lỡ nát nữa quậy ra chuyện, trên mặt mọi người đều không đẹp.”

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, đồng tình với cách nói của Dương Quan Quan.

“Kế tiếp, tiến vào phân đoạn phỏng vấn cuối cùng.”

“Phân đoạn phỏng vấn cuối cùng, chủ tịch của Tư Bản Thiên Lại chúng tôi cũng sẽ ra mặt quan sát, mời mười vị tuyển thủ tiến vào phân đoạn phỏng vấn cuối cùng nghiêm túc!”

Một vị người phỏng vấn đứng dậy nói chuyện ở ngay lúc này.

Kiều Thanh Vũ khinh thường mà cười nói với Tề Đẳng Nhàn: “Phế vật, nghe thấy chưa? Chủ tịch cũng sẽ ra mặt! Vừa rồi không phải anh giả mạo chủ tịch nhà người ta sao? Có lá gan, đi ngồi vào vị trí kia một chút đi!”

Khi nói chuyện, cô ta duỗi tay chỉ hướng về phía cái ghế chính giữa nhất.

Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười cười, thậm chí tươi cười rất xán lạn, nói với Kiều Thanh Vũ: “Được rồi, con gái ngoan nữ, ba ba thỏa mãn tâm nguyện của con!”

Nói xong lời này, hắn liền trực tiếp đi đến phía ghế chủ tịch.

Dương Quan Quan không khỏi sửng sốt, lẩm bẩm nói: “Đầu óc anh chàng này có tật xấu sao? Dám làm như vậy sao? Muốn chết không phải……”
Chương 163 Con rối

Tề Đẳng Nhàn trực tiếp đi tới ghế chủ tịch, đĩnh đạc ngồi xuống.

Kiều Thanh Vũ không khỏi sửng sốt, sau đó cười lạnh nói: “Tìm chết!”

Dương Quan Quan cũng nhẹ nhàng vỗ vỗ cái trán mình, anh chàng này, chẳng những miệng có thể thổi, lá gan cũng rất lớn, là một tên điếc không sợ súng điển hình này!

Nhưng mà, ngay sau đó, người chung quanh lại đều đứng lên, nói với Tề Đẳng Nhàn: “Chào chủ tịch Tề!”

“Đều đừng khách khí, ngồi xuống đi.” Tề Đẳng Nhàn tùy ý vẫy vẫy tay, nhàn nhạt phân phó.

Một màn này trực tiếp làm Kiều Thanh Vũ trợn tròn mắt.

Dương Quan Quan cũng mở to mắt đẹp của mình, đầy mặt không thể tưởng tượng, Tề Đẳng Nhàn vậy mà thật đúng là chính là chủ tịch Tư Bản Thiên Lại?!

“Bắt đầu phỏng vấn đi.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Phỏng vấn cũng chỉ là thực hành lưu trình mà thôi, sau một vòng mười người đều phỏng vấn riêng, Hướng Chính Phi hắng giọng, chuẩn bị nói chuyện.

Tề Đẳng Nhàn lại nói: “Tôi thấy vị mỹ nữ Dương Quan Quan này không tồi, các vị cảm thấy như nào?”

Các vị người phỏng vấn đầu tiên là hai mặt nhìn nhau một chút, sau đó mới chần chờ gật đầu.

Năng lực Dương Quan Quan tuyệt đối là không thể nghi ngờ, hơn nữa còn là du học sinh về, trên CV là không có bất luận vấn đề gì.

Chẳng qua, trước đó, Hướng Chính Phi chào hỏi qua với bọn họ, bảo bọn họ nói chuyện cho Kiều Thanh Vũ ở phân đoạn cuối cùng.

Sắc mặt Hướng Chính Phi không khỏi tối sầm, trầm giọng nói: “Chủ tịch Tề, thông báo tuyển dụng thư ký là tôi tới phụ trách, anh hẳn là nên tôn trọng ý kiến của tôi một chút?”

Tề Đẳng Nhàn nói “Ừm, vậy ý kiến của anh là?”

“Dương Quan Quan tiểu thư vừa rồi nói chuyện có chút không mượt mà, hiển nhiên tố chất còn có khiếm khuyết, Kiều Thanh Vũ tiểu thư lại biểu hiện rất tốt, cho nên tôi cảm thấy hẳn là nên tuyển dụng Kiều Thanh Vũ!” Hướng Chính Phi nói.

Tề Đẳng Nhàn không khỏi cảm thấy buồn cười, Dương Quan Quan nói giúp lời nói còn phải mượt mà như nào?

Tề Đẳng Nhàn nói: “A, ý kiến của anh không tồi, cho nên tôi chuẩn bị phân công Dương Quan Quan tiểu thư làm thư ký.”

Lời kia của Tề Đẳng Nhàn vừa thốt ra, trực tiếp làm sắc mặt Hướng Chính Phi trở nên khó coi, cả giận nói: “Chủ tịch Tề, anh có ý tứ gì? Vừa rồi không phải nói tôn trọng ý kiến của tôi sao?”

“Tôi tôn trọng, cũng cho anh nói mà, nhưng mà tiếp thu hay không, chính là một chuyện hoàn toàn khác.” Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng bâng quơ giải thích.

Tề Đẳng Nhàn nói chuyện, thật sự có thể làm người sống sờ sờ tức chết, dù sao sau khi Hướng Chính Phi nghe thấy lời này, đã có một ngụm ác khí nảy lên ngực.

Sắc mặt Kiều Thanh Vũ hung ác nham hiểm, không nghĩ tới chuyện điều động nội bộ tự nhiên bị ngăn trở, hơn nữa, lực cản vậy mà đến từ Tề Đẳng Nhàn mình khinh thường nhất!

Dương Quan Quan cũng có chút cảm khái, vốn dĩ cho rằng mình không còn cơ hội gì, nhưng Tề Đẳng Nhàn xuất hiện, dường như làm sự tình có điều chuyển biến.

“Chủ tịch Tề, lần thông báo tuyển dụng này sẽ là tôi phụ trách, cũng là chỉ thị của giám đốc Hứa! Cho nên, người chọn người cuối cùng, còn hẳn là tôi!” Hướng Chính Phi lạnh giọng nói.

Gã ta căn bản không để Tề Đẳng Nhàn vào mắt, làm thân thích Hướng Đông Tình, hơn nữa lại hiểu Tề Đẳng Nhàn chẳng qua là con rối nâng đỡ ở bên ngoài, gã ta không sợ một chút nào.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Anh là tổng giám đốc, tôi là chủ tịch, tôi lớn hay là anh lớn?”

Hướng Chính Phi trực tiếp bị những lời này làm tức đến sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, khó coi tới cực điểm.

“Tề Đẳng Nhàn, anh đây là quan báo tư thù!” Kiều Thanh Vũ cũng nhịn không được, rống giận.

Tề Đẳng Nhàn nhịn không được mà bật cười, nói: “Tôi quan báo tư thù thì thế nào? Tôi là pháp nhân của công ty, tôi là chủ tịch, hết thảy đều phải nghe tôi!”

“Ta chính là cảm thấy Dương Quan Quan giỏi hơn cô, cho dù cô ta không giỏi bằng cô, tôi cũng chọn cô ta, bởi vì ngực cô ta lớn hơn cô đó!”

“Thế nào, có tức hay không?”

Kiều Thanh Vũ sao có thể không tức, hận không thể đi lên bóp chết Tề Đẳng Nhàn.

Lời này làm sắc mặt Dương Quan Quan đều không khỏi đỏ hồng, có người nói như vậy sao? Tố chất quá kém!

Hướng Chính Phi trực tiếp vỗ bàn đứng lên, tức giận quát: “Chủ tịch Tề, anh nói chuyện chú ý đúng mực một chút!”

Tề Đẳng Nhàn hờ hững nói: “Như thế nào, tổng giám đốc dạy chủ tịch làm việc à?”

“Chủ tịch?!”

Hướng Chính Phi trực tiếp cười to.

“Chủ tịch như anh, chẳng qua là một con rối mà thôi, ông chủ chân chính của Tư Bản Thiên Lại, là chủ tịch thần bí!”

“Mày cảm thấy mày làm được cái chức chủ tịch con rối này đã rất giỏi rồi phải không?”

“Tư Bản Thiên Lại, vẫn cần nhờ vào tay tập đoàn nhà họ Hứa bọn tao tổ kiến.”

“Mày cho rằng mày là thứ gì?”

“Nói câu không dễ nghe một chút, mày chỉ là một con chó mà tập đoàn nhà họ Hứa bọn tao nuôi mà thôi!”

Hướng Chính Phi căn bản là khinh thường nhìn Tề Đẳng Nhàn, giờ phút này hoàn toàn xé rách da mặt, cũng không có gì phải rối rắm, trực tiếp mắng.

“Công ty vận hành đều là do bọn tao làm, chủ tịch như mày chẳng qua là một tấm gỗ có cái danh mà thôi, thật đúng là xem trọng chính mình như vậy à

“Tao nói cho mày biết, mày mà lại đối nghịch với tao nữa, tao sẽ trực tiếp gọi một cuộc điện thoại cho Hướng Đông Tình, làm mày hoàn toàn bị đuổi ra khỏi nhà mày tin hay không?”

Hướng Chính Phi bễ nghễ nhìn Tề Đẳng Nhàn, lời nói ra nói cũng càng ngày càng cuồng.

Kiều Thanh Vũ nghe thấy Hướng Chính Phi nói những lời này cũng không khỏi vỗ tay, lớn tiếng nói: “Nói rất đúng!”

“Tề Đẳng Nhàn chẳng qua là một con chó tập đoàn nhà họ Hứa nuôi mà thôi, được lôi ra đảm đương làm một chủ tịch con rối, liền cho rằng mình có thể lên trời cao?”

“Hướng Chính Phi chính là người nhà họ Hướng, thân thích của Hướng Đông Tình, một con chó như anh, có tư cách gì mà sủa như điên với chủ nhân anh?!”

“Chức thư ký này, tao định rồi, phế vật chủ tịch như mày, nói không tính!”

Giờ phút này Dương Quan Quan cũng không khỏi có chút lo lắng, cô ta cũng hiểu biết về Tư Bản Thiên Lại, biết người chân chính đứng sau cái công ty này là chủ tịch thần bí.

Cái công ty này có lẽ chỉ là thứ được cấu tạo nên từ một hiệp nghị bí mật giữa chủ tịch thần bí và Hướng Đông Tình mà thôi.

Nói trắng ra là, dưới dưới tình huống chủ tịch thần bí không ra mặt, người chân chính khống chế Tư Bản Thiên Lại còn phải là Hướng Đông Tình!

Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười, hắn từ khi Tư Bản Thiên Lại thành lập tới nay, dường như cũng chưa từng ra lệnh, toàn bộ để người phía dưới xử lý.

Không nghĩ tới, một tổng giám đốc Hướng Đông Tình điều tới đây, vậy mà giỏi như vậy, một chút cũng không để hắn vào mắt.

Xem ra, tên tuổi chủ tịch thần bí này lăng xê quá lợi hại, mọi người đều không để người đang làm chủ tịch như hắn vào mắt, chỉ cho rằng hắn là một con rối Hoàng đế.

“Tôi là chó tập đoàn nhà họ Hứa? Anh bảo Hướng Đông Tình tới đây, xem cô ta có dám nói như vậy hay không?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

“A, một con chó như mày còn dám cuồng ngạo đúng không? Lúc trước cho mày chút mặt mũi, kêu mày một tiếng chủ tịch Tề mày liền phiêu?”

“Ở trước mặt Hướng Chính Phi tao, mày diễn con mẹ mày ấy, mày căn bản đ** có tư cách này!”

“Tao cho mày hai lựa chọn ——”

“Một là hiện tại ngoan ngoãn ngồi xuống, làm như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, cho Kiều Thanh Vũ thuận lợi thông qua.”

“Hai là mày tiếp tục nhảy cho tao, sau đó tao gọi điện thoại cho Hướng Đông Tình, nhìn xem cô ta thu thập mày như thế nào!”

Thần sắc Hướng Chính Phi lãnh lệ, chỉ vào cái mũi Tề Đẳng Nhàn liền mắng to.

Kiều Thanh Vũ cũng cảm thấy Hướng Chính Phi mắng thật đã ghiền, không biết tên này có cái vận cứt chó gì mà được làm bộ phó bộ trưởng an toàn tập đoàn nhà họ Hứa, hiện tại làm một chủ tịch con rối của Tư Bản Thiên Lại, đã dám cản trở mình?

“Anh biết dùng tay chỉa vào tôi sẽ có hậu quả gì không?” Tề Đẳng Nhàn nâng mí mắt lên, nhàn nhạt hỏi.

“Chỉ mày thì làm sao, ông đây chọc mù mắt mày còn được!” Hướng Chính Phi khinh thường đầy mặt, ngón tay duỗi duỗi về phía trước.

“Như thế nào? Muốn đánh tôi à?”

“Ông đây là người nhà họ Hướng, mày đánh ông đây một cái thử xem!”

“Thật coi mình là nhân vật lớn đấy à!”

“Còn chủ tịch? Ha ha ha, một con rối mà thôi, thật mẹ nó là trò cười lớn nhất thế giới!”
Chương 164 Giải Quyết

Nhân viên phỏng vấn ở bên cạnh ngay cả thở mạnh cũng không dám thở ra, một người là chủ tịch, một người là giám đốc, hai người đối diện trực tiếp trước mặt.

Ngay khi bọn họ cảm thấy được Tề Đẳng Nhàn nhắm gần Hướng Chính Phi đánh tát, Tề Đẳng Nhàn đã ra tay.

Hắn đưa tay nắm lấy một ngón tay của Hướng Chính Phi bẻ, từng tiếng răng rắc như đứt từng khúc, tiếp đó, hắn đè gáy Hướng Chính Phi xuống, tàn nhẫn dí mặt xuống bàn.

“Phịch!”

Đầu Hướng Chính Phi va chạm với mặt bàn, xương mũi như trực tiếp bị gãy ra, gương mặt đầy máu, miệng phát ra tiếng kêu rên.

“A…mày mày… mày có can đảm dám đánh tao, lại có thể dám đánh tao?” Hướng Chính Phi không thể tin nổi mà gào thét nói.

“Tao không biết mày lấy từ đâu sự tự tin này, cho rằng tao dựa vào cái gì mà không dám đánh mày?” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên hỏi han, còn cầm tóc của Hướng Chính Phi.

Hắn nhấc đầu Hướng Chính Phi lên, sau đó để mặt đối mặt với bàn, lại dữ tợn một chút.

Ngay sau đó, bề ngoài hắn cười nhưng trong không cười hỏi han: “Mày một thằng tổng giám đốc, không hiểu phải tôn trọng cấp trên hả, còn đến trước mặt tao đe dọa, ai cho mày can đảm hả?”

Mặt Hướng Chính Phi đập liên tục hai lần vào mặt bàn, may là không trực tiếp bất tỉnh đi.

Kiều Thanh Vũ thấy một màn như vậy, trực tiếp bị dọa đến ngây người, Tề Đẳng Nhàn cũng quá bạo lực, lại có thể thật sự dám đánh Hướng Chính Phi!

Dương Quan Quan ở một bên cũng vô cùng khiếp sợ, không nghĩ rằng sự việc lại có thể phát triển đến tình trạng như này.

“Kiểu Thu Mộng nói không sai, người này rất thích gây chuyện…” Dương Quan Quan có hơi đau đầu.

Nếu Tề Đẳng Nhàn bởi vì đánh Hướng Chính Phi mà rước lấy Đại Lão bản thần bí Tư Bản Thiên Lai không vừa lòng, hậu quả sẽ cực kì nghiêm trọng.

Tề Đẳng Nhàn buông lỏng đầu Hướng Chính Phi ra, ngồi xuống dưới ghế của mình, thản nhiên nói “Tôi nói phải bổ nhiệm Dương Quan Quan làm giám đốc kín, các vị cổ đông có ý kiến không?”

“Không có, không có…”

Những vị cổ đông đó đều là những công ty cao cấp, dường như đến hơi sớm, cũng chính mắt thấy Tề Đẳng Nhàn trừng trị Triệu Cường như thế nào.

Bây giờ, nhìn Hướng Chính Phi bị Tề Đẳng Nhàn đánh cho giống như con chó, làm sao còn dám nói nửa câu dong dải?

Hơn nữa, bọn họ cũng hiểu được tố chất Dương Quan Quan hơn người một chút, đã từn đi du học, huống hồ, ngực so với Kiều Thanh Vũ lớn hơn rất nhiều, cảnh đẹp ý vui rất thích hợp.

“Họ Tề, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày…” Hướng Chính Phi gượng gạo đứng thẳng dậy, trên mặt là máu, dữ tợn nói.

Tề Đẳng Nhàn liếc mắt nhìn gã ta một cái, nói: “Nếu đã muốn vậy hạ quyết định, tan họp đi, Dương Quan Quan đến văn phòng của tôi, chính thức tiếp nhận công việc giám đốc bí đi!”

Hướng Chính Phi đập bàn, giận dữ hét: “Ai cũng không được đi!”

“Họ Tề kia, mày chờ tao, tao gọi điện cho Hướng Đông Tinh!”

“Mày chó dữ dán cả gan cắn lại chủ nhân, xem cô ta trừng phạt con chó như mày như nào!”

Kiều Thanh Vũ cũng vội vàn nói: “Đúng vậy, gọi điện thoại cho Hướng tổng! Chẳng qua là Tề Đẳng Nhàn giúp Hướng tổng dạy dỗ một con chó mà thôi, cắn lại chủ nhân, chắc chắn phải bị trừng trị.”

Hiện giờ cô ta cũng bị dọa sợ không nhẹ, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại bạo lực như vậy, đánh Hướng Chính Phi một trận ngay tại chỗ.

Hướng Chính Phi bấm số điện thoại Hướng Đông Tình trước mặt mọi người, mở loa ngoài.

“Tìm tôi có chuyện gì?” m thanh lạnh nhạt của Hướng Đông Tình phát ra từ loa điện thoại truyền ra đến, trước sau như một lạnh như băng.

“Đông Tình, chủ tịch bù nhìn ở Tư Bản Thiên Lại, tôi chủ trì thông báo tuyển dụng lại đánh tôi!”

“Em cho tôi toàn quyền phụ trách thông báo tuyển dụng công tác giám đốc Bí, tôi đã muốn tuyển người tốt, nhưng người này giữa chừng đấu tranh, bãi bỏ phương án của tôi, cố chấp tuyển một người khác.”

“Tôi không đồng ý, hắn ở trước mặt mọi người đánh tôi một trận!”

“Em nói, chuyện này nên xử lí thế nào?”

Hướng Chính Phi không khỏi nghiến răng nghiến lợi hỏi, trong lòng đã muốn căm hận đầy máu.

Hướng Đông Tình nói: “Cậu bị đánh?’

Hướng Chính Phi nói: “Mũi tôi thậm chí còn gãy!”

Hướng Đông Tình nói: “Ồ, vậy cậu còn không đánh lại đi! Cũng không phải trẻ con, đánh không lại còn muốn mách cha mẹ? Huống hồ, tôi cũng không phải người nhà cậu.”

Hướng Đông Tình nói ra những lời này trực tiếp khiến cho Hướng Chính Phi suýt nữa hộc máu.

“Tôi đánh không nổi hắn!” Hướng Chính Phi đuối lý nói.

“Đánh không lại vậy không có cách nào à, người ta là chủ tịch, cậu là tổng giám đốc. Cậu không nghe lời, bị người nhà đánh, còn đánh không lại người ta, vậy còn có cái gì không dám? Hướng Đông Tinh hỏi.

“Không phải…Cô không phải nên làm chủ cho tôi sao? Hắn có thể có ngày hôm nay, tất cả đều là do cô ban ơn, bây giờ hắn trái lại đánh tôi người trong Hướng gia, lấy oán trả ơ, không xử lí một chút sao?” Đầu óc Hướng Chính Phi cũng không đủ dung, khiếp sợ hỏi.

Hướng Đông Tinh nhàn nhạt nói: “Được, tôi xử lí một chút. Cậu lập tức từ chức tổng giám đốc Tiếng trời tư bản đi, quay về làm việc ở trụ sở chính, chức vị này tôi sẽ tìm người khác thế chỗ.”

Đầu Hướng Chính Phi cảm giác như bùng nổ, Hướng Đông Tình rốt cuộc có ý gì, bỗng dưng sắp xếp loại hành vi xấu xa này, lại có thể theo đuổi tự do?

Bản thân bỗng nhiên bị đánh, lại không có gì?!

Hơn nữa, kết quả cuối cùng lại là bản thân bị mất chức? Gọi về công tác ở trụ sở chính?!

Làm việc ở trụ sở chính, đâu phải là giám đốc của một công ty mới, vua một cõi về sau sao sống được?

Lời nói Hướng Đông Tinh, tất cả mọi người từ đầu đến cuối đều nghe lọt vào lỗ tai.

Vẻ mặt Tề Đẳng Nhàn hờ hững ngồi xuống, xem Hướng Đông Tinh có thể xử trí hắn như thế nào?

Hiện giờ, hoàn cảnh tập đoàn Hướng thị vô cùng khó khăn từ từ càng lún sâu, đến lúc đó còn phải dựa vào hắn phá cục.

Nghe nói Ngọc Tiểu Long trở về đế đô, đã tập hợp lượng vốn lớn từ xí nghiệp của Ngọc Gia, để chuẩn bị tất cả đầu tư vốn vào cuộc chiến này để thâu tóm tập đoàn Hướng Thị.

Áp lực lớn như vậy, một mình Hướng Đông Tinh không gánh được, còn phải dựa vào Tề Đẳng Nhàn.

Gương mặt Dương Quan Quan mông lung, làm soa Hướng Đông Tinh lại thiên vị Tề Đẳng Nhàn như vậy? Người thân trong nhà bị đánh, còn chẳng quan tâm, thậm chí còn trực tiếp chuyển người đi nơi khác.

“Đi rồi.” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy, vẫy vẫy tay với Dương Quan Quan, ung dung nói.

Dương Quan Quan lấy lại tinh thần, sau đó thoáng cúi đầu với các vị cổ đông, đuổi kịp bước chân Tề Đẳng Nhàn.

Hướng Chính Phi ngồi yên tại chỗ hồi lâu, mãi cho đến khi mọi người đã đi hết, lúc này hắn mới hồi phục lại tinh thần.

Kiều Thanh Vũ cũng là có hơi hồn bay phách lạc, nắm chắc giám đốc đổng bí, bỗng nhiên lại thất bại? Mà, Hướng Chính Phi còn bị Tề Đẳng Nhàn đánh thành dáng vẻ như tên rác rưởi?

Cô ta nhớ lại bản thân trước đây ở trước mặt Dương Quan Quan và Tề Đẳng Nhàn thái độ đầy kiêu ngạo trong lời nói, gương mặt không khỏi đỏ bửng!

Thật sự là rất mất mặt!

Trong lời nói vừa mới có bao nhiêu kiêu căng, giờ đây khuôn mặt thì có đau bấy nhiêu!

“Từ giở trở đi cô là ủy viên quản trị của Tư Bản Thiên Lại, nhưng mà, hội đồng quản trị còn chưa thành lập, cho nên, cô tạm thời phụ trách cùng với tôi!”

“Cô dành thời gian tìm hiểu một chút về công ty để đưa vào hoạt động phương, mục tiêu và cách thức triển khai hoạt động, sau đó thử bắt đầu tiến hành làm việc.”

Lúc sau Tề Đẳng Nhàn đưa Dương Quan Quan đến văn phòng của mình, đưa nhiệm vụ mà mình đã sắp xếp cho cô .

Tâm tình Dương Quan Quan còn phải nói cực kì phức tạp, trước đó còn khinh thường người con trai này, trong nháy mát, lại trở thành người lãnh đạo trực tiếp của chính mình!

Dương Quan Quan có hơi do dự hỏi: “Tề…Tề tổng, tôi không cần phải phụ trách ông tổng thần bí đúng không?”

“Ông tổng thần bí không quan tâm đến hoạt động của công ty đâu, chỉ để ý lấy tiền và tiền.” Tề Đẳng Nhàn nghĩ nghĩ, sau dó trả lời như vậy.

Hướng Đông Tinh hết sức tạo ra một nhân vật như vậy khiến kẻ địch khiếp sợ, dĩ nhiên hắn sẽ không chủ động vạch trần.
Chương 165 Thu xếp

Sau khi nghe Tề Đẳng Nhàn giải thích, trong lòng Dương Quan Quan không tránh khỏi có chút thất vọng.

Vốn dĩ cô ta từ nơi ngàn dặm xa xôi chạy về Trung Quốc ứng tuyển vào vị trí thư ký hội đồng quản trị của Thiên Lại cũng là do tổng giám đốc thần bí này thu hút, cô ta cảm thấy có thể dựa vào nền tảng này để tiến lên trình độ cao hơn.

Đáng tiếc, vị tổng giám đốc thần bí này thấy đầu không thấy đuôi, giống như chỉ đầu tư rồi thu lại tiền, không hề quan tâm đến chuyện làm ăn.

Tề Đẳng Nhàn nói với Dương Quan Quan: "Để cô gọi tôi là Tề tổng cũng không thuận miệng lắm thì phải, tuỳ cô gọi kiểu gì cũng được!”

Dương Quan Quan cũng không khách sáo, gật đầu nói: "Được, vậy hiện tại công việc của tôi là gì?"

“Cô có thể xem những tài liệu này, xử lý được cái nào thì xử lý, tôi chuồn đi trước." Tề Đẳng Nhàn lười biếng đứng dậy, mỉm cười nói.

"Hả?" Dương Quan Quan ngẩn người.

"Tôi không muốn nhúng tay vào bất cứ chuyện gì hết nên mới thuê cô về làm thư ký hội đồng quản trị đấy." Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.

Hắn không quen làm những hoạt động kinh doanh này, cũng xem không hiểu mà cũng lười đi học thêm. Cho đến giờ vẫn luôn là một tên tổng giám đốc nhàn rỗi.

Dương Quan Quan gật đầu, cô ta nghĩ lại, chẳng qua Tề Đẳng Nhàn cũng chỉ là con rối bị Hướng Đông Tinh và vị tổng giám đốc thần bí đặt trước sân khấu mà thôi, người thực sự chịu trách nhiệm vẫn là do Hướng Đông Tinh đã sắp xếp sẵn trong công ty.

Danh tiếng chủ tịch của hắn nghe có vẻ dọa người nhưng thực tế lại chẳng làm gì cả, nếu không thì vị tổng giám đốc Hướng Chính Phi đã không nhảy ra đối đầu với hắn làm gì.

"Cũng phải, anh ta vốn là một quản giáo, làm sao tự nhiên có thể quản lý được công ty lớn như vậy chứ?" Dương Quan Quan lắc đầu cười tự giễu, sau đó bắt đầu xem văn kiện.

"Mình sẽ làm việc chăm chỉ để tạo ra thật nhiều lợi nhuận cho Thiên Lại!"

"Chờ tới khi kiếm được nhiều tiền hơn, tự nhiên tổng giám đốc thầm bí sẽ biết được tên của mình."

"Đến lúc đó sẽ có được cơ hội gặp mặt thôi."

Sau khi Dương Quan Quan cuộn chặt tay quyết tâm đảm nhiệm vị trí thư ký hội đồng quản trị của Thiên Lại, cô ta bắt đầu nghiêm túc lên kế hoạch cho tương lai.

Dương Quan Quan coi vốn liếng là nền tảng quan trọng nhất của cuộc đời, mà người có thể khiến cô ta thăng tiến cao hơn chỉ có thể là vị tổng giám đốc thần bí này mà thôi.

Tề Đẳng Nhàn vừa mới rời khỏi công ty liền bị Hướng Đông Tinh gọi đến tập đoàn Hướng thị, chưa gì đã thấy Hướng Đông Tình đen mặt hỏi: "Anh đánh Tổng giám đốc mà tôi cất công sắp xếp thành như vậy rồi, bây giờ tôi biết bảo ai đi đảm nhận nữa đây?”

Tề Đẳng Nhàn nói: "Để cho Lý Vân Uyển làm cũng được, cô ấy rất có hứng thú với Tư bản Thiên Lại đấy.

Hướng Đông Tinh không khỏi sửng sốt, nhíu mày hỏi: "Anh xác định?"

“Ừm.” Tề Đẳng Nhàn tùy ý gật đầu.

Tuy rằng Lý Vân Uyển đang làm việc trong tập đoàn Mộc Tử, nhưng hiện tại quyền lực vẫn nằm trong tay bố cô ta – Lý Long Dịch.

Cho nên bây giờ cô ta chạy ra ngoài làm cũng không phải là không thể.

Nếu như là người khác làm như vậy, sắp xếp như vậy, chắc chắn Hướng Đông Tinh sẽ không đồng ý, thậm chí còn nổi trận lôi đình.

Nhưng ở chung với Tề Đẳng Nhàn đã lâu, cũng coi như Hướng Đông Tinh đã nắm rõ được tính nết của hắn, cô ta biết thừa tên này thật sự không thèm tranh quyền đoạt lợi.

"Người là anh tiến cử, tự mình thu xếp đi." Hướng Đông Tinh nói.

Tề Đẳng Nhàn gật đầu chấp thuận, quay đầu lại gọi điện thoại cho Lý Vân Uyển, bảo cô ta đến Tư bản Thiên Lại báo tên là được.

Mang tiền lương hàng năm cùng phần trăm lợi nhuận đã thu xếp xong xuôi, việc còn lại hắn cũng không muốn tham gia nữa, Tề Đẳng Nhàn phủi mông bước đi.

“Khoan đã, còn có một chuyện nữa!” Hướng Đông Tinh trầm giọng.

“Sao cơ?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

Hướng Đông Tinh ngồi trên ghế ông chủ, ngón tay thon dài đặt trên mặt bàn gõ nhẹ, nói: "Ngọc Tiểu Long từ Đế Đô huy động được chục tỷ tiền vốn, lúc nào cũng có thể tham gia vào trận chiến này.”

"Có lẽ là vì kiêng kỵ vị tổng giám đốc thần bí mà chúng ta thổi phồng lên nên Từ Ngạo Tuyết đã nới lỏng điều kiện, sẵn sàng giải quyết phân tranh thông qua phương thức nắm giữ cổ phần chéo."

"Anh thấy tôi có nên đồng ý không?”

Tề Đẳng Nhàn cười nhạo: "Tổng giám đốc thần bí chẳng qua chỉ là bọt biển do cô thổi lên, bất kì lúc nào cũng có khả năng vỡ.”

“Từ Ngạo Tuyết đã mang tổng giám đốc thần bí mà cô thổi phồng trở thành Sở Vô Đạo, mà Ngọc Tiểu Long lại biết tên Sở Vô Đạo này."

"Hiện tại Sở Vô Đạo đã ra tù, lúc nào Ngọc Tiểu Long cũng có thể tìm được anh ta."

"Đến lúc đó chỉ cần hỏi anh ta một chút là rõ chân tướng mọi chuyện."

"Khi đó Từ Ngạo Tuyết lại nắm giữ cổ phần tập đoàn Hướng thị, còn có Ngọc Tiểu Long hỗ trợ, cộng thêm thế lực ở Đế Đô làm chỗ dựa vững chắc, cô chịu được sao?"

Trong lòng Hướng Đông Tinh cũng có chút do dự, nhưng suy nghĩ của cô ta so với Tề Đẳng Nhàn đúng là không khác nhau là mấy, cảm thấy lối đi này có chút không được, kiểu gì đến cuối cùng cũng phải chộp vũ khí rồi anh chết tôi sống.

Cuối cùng Hướng Đông Tinh gật đầu, nói: "Anh nói cũng đúng, nhưng thế lực của đối phương nhiều vô kể, dù sao anh cũng phải có gì cho tôi tin tưởng chứ.”

Tề Đẳng Nhàn nói: "Tập đoàn Hướng thị là doanh nghiệp lớn như vậy, cũng không đến mức không chịu nổi, nếu đánh một trận thì vẫn được."

“Phải để cho tiền của bọn họ lún sâu hơn chút nữa thì mới dễ ra tay, nếu không, bọn họ mà rút trước thì chúng ta một xu cũng không lấy được.”

“Tôi cam đoan chắc chắn đến lúc đó cô sẽ kiếm được một khoản khổng lồ, trận này cô muốn đánh thế này thì đánh thế ấy!”

Hướng Đông Tinh nghe Tề Đẳng Nhàn thề non hẹn biển, ngôn từ chuẩn xác, liền nói: "Cũng được, dù sao tôi cũng không có gì để mất. Hơn nữa nếu đã lựa chọn tin tưởng anh thì sẽ tin đến cùng!”

“Hướng tổng quả là một người thông minh!” Tề Đẳng Nhàn giơ ngón tay cái lên khen ngợi.

Hướng Đông Tinh là một nữ cường nhân đối với bản thân cũng rất có lòng tin, cho dù tập đoàn Hướng thị có bị đánh bại đi chăng nữa thì cô ta vẫn còn vốn liếng, có thể dựa vào đó tái xuất giang hồ.

Hướng Đông Tinh lại đưa tay gạt bút chì cắm trên tóc, lạnh lùng nói: "Nhưng nếu như để tôi phát hiện anh lừa tôi, thì cho dù làm quỷ tôi cũng phải đi theo anh!"

“Vậy tôi treo một cái Chung quỳ ở đầu giường là được rồi." Tề Đẳng Nhàn nhún vai, vẻ mặt không sao cả.

Hướng Đông Tinh bị những lời này làm cho tức đến gần chết: "Xong rồi, không còn việc gì nữa tôi mời anh đi cho!”

Tề Đẳng Nhàn cũng không trở về nhà nằm ngay mà ở trong tập đoàn Hướng thị đợi đến giờ ăn trưa, cơm nước xong xuôi mới rời đi.

Trong lúc này hắn có suy nghĩ một số chuyện, nhanh như vậy mà Ngọc Tiểu Long đã huy động được cả chục tỷ tiền vốn rồi. Đoán chừng là đang muốn động tay động chân, hoặc cũng có thể trong quá trình trao đổi bị Tề Đẳng Nhàn chọc giận nên mới định khiến cho hắn nhận ra cái gì mới là chênh lệch, cái gì mới là khoảng cách!

"Ngỗng đầu to, tôi cho anh sắp xếp tiền bạc đã chuẩn bị xong chưa?" Tề Đẳng Nhàn gọi điện thoại trở về nhà tù U Đô, tìm được Cổ Tân Tư Cơ, mở miệng hỏi.

"Ha ha ha, Nhị đương gia, gần đây tôi sai người điều tra một chút, cảm thấy phương án của anh rất khả thi, rất có cơ hội kiếm tiền. Ừ, tôi có hỏi thêm một số người bạn, đã góp được năm mươi tỷ vàng vào tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ của tôi, tất cả đã sẵn sàng!” Cổ Tân Tư Cơ cười sảng khoái.

Tài sản của Cổ Tân Tư Cơ lên đến hàng trăm tỷ đô la, ví tiền của người dân ở Tuyết Quốc đều bị tên đầu sỏ này bào sạch.

Một mình anh ta có lẽ không kiếm được số tiền khổng lồ đó, nhưng anh em của anh ta... Cũng đều là đầu sỏ móc sạch ví tiền của người dân Tuyết Quốc!

Góp được năm mươi tỷ vàng, tuy nói có vẻ khó nhưng cũng không phải là chuyện không thể thực hiện.

Tề Chờ Nhàn yên lòng, nói: "Còn có một chuyện cần nhờ anh thu xếp một chút. Hãy tìm cho tôi thêm vài chuyên gia về kinh tế vĩ mô và vi mô, tôi chuẩn bị bắt đầu rồi..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK