Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 186 Cá sấu cắt đuôi

Người đàn ông cao gầy thấy Tề Đẳng Nhàn dừng lại, đầy mặt khinh thường hỏi: “Sao thế, dẫm phải cái chân đau của cậu rồi à?”

“Nếu bản thân mình không có bản lĩnh ấy, vậy thì hãy thành thành thật thật mà cút đi.”

“Tôi rất hoan nghênh cậu đến phục thù, sẵn sàng tiếp đón!”

Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng gật đầu một cái, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Tôi chắc chắn, anh chính là đang tìm chết.”

Người đàn ông cao gầy đầy mặt khinh thường, nói: “Có phải tôi đang tìm chết hay không, cậu cứ thử xem chẳng phải sẽ biết rồi?”

Chân phải Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng nhấc lên phía trước, sau đó hạ xuống đất trong nháy mắt, chân trái cũng tiến lên nửa bước theo, cùng lúc đó, một quyền đánh thẳng vào bụng người đàn ông cao gầy!

“Thật nhanh!”

Trong lòng người đàn ông cao gầy chỉ có một suy nghĩ như vậy, vội vàng hóp ngực co bụng, liên tục lùi về sau.

Nắm tay gần như đã sát gần bụng hắn, điều này làm cho hắn không khỏi nhớ lại mà phát sợ.

“Tiểu tử, hôm nay tôi phải dạy dỗ cậu thật tốt!” Người đàn ông cao gầy giận dữ nói.

“Phải không?” Tề Đẳng Nhàn thu hồi nắm tay, lạnh nhạt mà nhìn hắn.

Người đàn ông cao gầy vừa định ra tay, Tề Đẳng Nhàn lại bước lên một bước, một chân lùi nửa bước, lại là một quyền nữa!

Người đàn ông cao gầy giận dữ, nhưng nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn hết lần này đến lần khác vừa nhanh vừa vững, hắn chỉ có thể lùi lại về sau.

“Cậu tìm chết!” Thân thể người đàn ông cao gầy run lên, tựa như tư thế Bạch hạc lượng sí, lúc này đây, hắn chuẩn bị ra tay trước.

Trong nháy mắt, hắn tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn, đầu gối hơi cong một chút, khuỷu tay hơi co, bảo vệ thân thể, cùng lúc đó, hai nắm tay như mưa rền gió dữ đấm về phía trước!

“Vịnh Xuân Bạch Hạc Phái?”

Tề Đẳng Nhàn căn bản không dao động, đứng nguyên tại chỗ, gặp chiêu nào phá chiêu đó, nắm tay như mưa rền gió dữ của đối phương bị hắn chặn lại từng cái từng cái không lệch chút nào.

Người đàn ông cao gầy thấy thế, không khỏi hừ lạnh một tiếng, trong mắt chợt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, đột nhiên thay đổi chiêu, cánh tay vun lên, năm ngón tay như đao đâm thẳng về phía cổ Tề Đẳng Nhàn!

“Cũng chỉ có như vậy.”

Sắc mặt của Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng, tay phải xé gió mà đến, bộp một tiếng đánh vào cổ tay đối phương, nắm đấm rời ra.

Người đàn ông cao gầy không khỏi gầm lên, nắm đấm càng ngày càng nhanh, hơn nữa mỗi quyền đều nổ ra Thốn Kình, uy lực vô cùng bá đạo!

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Mỗi một lần Tề Đẳng Nhàn va chạm với nắm đấm của hắn đều sẽ phát ra tiếng vang nặng nề.

Phó Phong Vân ngồi trên sô pha nhìn một màn này, trong mắt không khỏi hiện ra một tia chấn động, Vịnh Xuân Thốn Kình của người đàn ông cao gầy đã luyện đến đỉnh cao, người bình thường đối quyền cùng hắn như vậy, chỉ sợ gân cốt cả người đều sẽ bị chấn đến nhũn ra, kế tiếp sẽ không phát lực được.

Nhưng mỗi lần Tề Đẳng Nhàn đỡ đòn đều không chịu bất kì ảnh hưởng nào, tựa như nắm tay của đối phương chẳng qua chỉ bằng đứa trẻ con ba tuổi.

Người đàn ông cao gầy bỗng nhiên bắt được một sơ hở, vào thời điểm Tề Đẳng Nhàn đỡ một quyền của hắn, lồng ngực trống không!

“Hô!”

Người đàn ông cao gầy nhanh chóng quyết định, bắt lấy chỗ sơ hở này, thở ra một hơi dài, cùng lúc đó, quyền và khí hợp lại, một quyền thẳng tắp mạnh mẽ đánh vào!

Nhưng đúng ngay lúc này, trong mắt Tề Đẳng Nhàn chợt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, hai cánh tay khép lại, hai bàn tay to mở ra!

Hắn này hai tay đồng thời giam lại, tựa như một con cá sấu miệng há rộng cắn xuống, sống sờ sờ bắt lấy cánh tay của người đàn ông cao gầy.

“Không tốt!”

Phó Phong Vân ngay lúc này sắc mặt biến đổi, vội vàng tiến lên, thân thể tựa như một con trâu, đnahs thẳng về phía Tề Đẳng Nhàn.

Hắn đương nhiên nhận ra được một chiêu này của Tề Đẳng Nhàn là “Cá sấu cắt đuôi” trong Hình Ý Quyền, là một sát chiêu vô cùng hung ác, một khi trúng chiêu, toàn bộ cánh tay cũng đều phải bị xé xuống.

Hình Ý Quyền bắt chước các loại động vật sáng chế ra mười hai hình, linh cảm của sát chiêu này chính là đến từ hình ảnh khi cá sấu bắt giữ con mồi.

Sau khi cá sấu cắn được con mồi, sẽ điên cuồng quay cuồng thân thể của mình, vặn gãy xương cốt và cơ bắp của con mồi.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn bắt được cánh tay của người đàn ông cao gầy, chiêu tiếp theo tất nhiên là vặn người xé rách, trực tiếp xé xuống toàn bộ cánh tay của người đàn ông cao gầy!

“Răng rắc!”

Phó Phong Vân vẫn tới muộn một bước, Tề Đẳng Nhàn sống sờ sờ vặn gãy cánh tay người đàn ông cao gầy.

Hắn vốn có thể tiếp tục dùng sức xé xuống toàn bộ cánh tay của người đàn ông cao gầy, nhưng nếu như thế tất nhiên sẽ bị Phó Phong Vân đụng vào.

Vì thế, sau khi vặn gãy cánh tay đối phương Tề Đẳng Nhàn quyết đoán buông tay, hóa thành hình rắn, một chiêu “Bạch xà phục thảo”, cả người rụt xuống.

Ngay sau đó, hắn ra chiêu “Xà bát thảo”, thân thể như rắn bò qua lại giữa những bụi cỏ, soạt một cái lách mình tránh ra.

“Tề tiên sinh, khi dừng nên dừng!” Sau khi Phó Phong Vân bức lui Tề Đẳng Nhàn, trầm giọng quát.

Tề Đẳng Nhàn nghe thấy ông ấy nói như vậy, cũng không tiếp tục động thủ, tùy ý mà lắc lắc tay áo, nói: “Phó lão, tên thủ hạ này của ông bản lĩnh chẳng ra gì, tính tình thì lại không nhỏ!”

Người đàn ông cao gầy che cánh tay phải của bản thân lại, vẻ mặt vốn đang thống khổ, nhưng sau khi nghe được những lời của Tề Đẳng Nhàn, sắc mặt lập tức xen lẫn phẫn nộ.

“Nếu Tề tiên sinh không muốn giúp ta chuyện gấp lần này, không muốn góp sức vì quốc gia, tôi đây cũng không miễn cưỡng.” Phó Phong Vân chắp tay nói với Tề Đẳng Nhàn, thần thái trở lên lạnh nhạt.

“Tốt.” Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng mà đồng ý nói.

Người đàn ông cao gầy cắn chặt răng, chung quy lại vẫn không nói thêm một câu nào nữa, rốt cuộc, hắn đã thua, không có tư cách nói gì.

Tề Đẳng Nhàn liền nâng bước đi ra ngoài cửa.

Phó Phong Vân thở dài, nói với người đàn ông cao gầy: “Người mà Sở Vô Đạo đề cử, quả nhiên không phải hạng phàm phu tục tử, cậu lỗ mãng rồi.”

Người đàn ông cao gầy chua xót nói: “Thật xin lỗi, Phó lão, tôi khiến cho ông phải mất mặt rồi.”

Phó Phong Vân bình tĩnh nói: “Không mất mặt, thắng bại là chuyện thường của nhà binh. Chẳng qua, về sau cậu cũng đừng nên quá kiêu ngạo, đừng khinh thường anh hùng trong thiên hạ!”

Người đàn ông cao gầy nói: “Lời Phó lão dạy dỗ, tôi ghi nhớ trong tim.”

Tuy Tề Đẳng Nhàn đã đi xa vài mét nhưng với thính lực của hắn, vẫn nghe được rành mạch cuộc trò chuyện của hai người kia.

Phó Phong Vân nói: “Nếu vị Nhị đương gia này không muốn ra tay, chúng ta đây cũng cũng chỉ có thể ủy thác Trung tướng Ngọc Tiểu Long, nhờ cô ta tới giúp đỡ, vẫn có hy vọng bắt được Chiến tranh chi vương.”

“Sau trận chiến giữa Trung tướng Ngọc Tiểu Long và Khủng bố chi vương, không biết vết thương của cô ta đã khỏi hẳn chưa… Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, chúng ta cũng khó để lại tìm được một cao thủ.” Người đàn ông cao gầy thấp giọng nói, giọng điệu mang theo một chút chua xót.

Tề Đẳng Nhàn nghe đến đó, bước chân không khỏi dừng lại.

Phó Phong Vân tiếp tục nói: “An nguy của quốc gia lớn hơn tất cả mọi thứ, huống hồ, Ngọc Tiểu Long cũng đã sớm biết tin tức này, còn từng liên lạc với tôi, nói muốn đi hoàn thành việc này.”

Tề Đẳng Nhàn quay bước về lại.

Người đàn ông cao gầy đang định nói chuyện tiếp, liền nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi đến, không khỏi nhíu mày, trầm giọng nói: “Họ Tề, cậu đừng có mà khinh người quá đáng!”

Tề Đẳng Nhàn không phản ứng lại với hắn, mà nói với Phó Phong Vân: “Ông muốn ủy thác Ngọc Tiểu Long tới làm chuyện này?”

Phó Phong Vân nhìn hắn, không nói gì.

“Haiz, rốt cuộc thì tôi cùng ở nhà của Sở Vô Đạo, thiếu một ân tình của anh ta. Chuyện này vẫn là để tôi làm mới tốt!” Tề Đẳng Nhàn nói.

“Vậy thì Ngọc Tiểu Long sẽ là cộng sự của cậu.” Phó Phong Vân nghĩ nghĩ, nói.

Trong lòng ông ấy có hơi kinh ngạc, không biết vì sao mà Tề Đẳng Nhàn lại đột nhiên hồi tâm chuyển ý, nhưng mà nguyên nhân của chuyện này, hơn phân nửa có liên quan với Ngọc Tiểu Long.

Tề Đẳng Nhàn lại lắc đầu, nói: “Tôi không cần cộng sự, tự tôi làm chuyện này là được. Có tung tích của cái gì mà Chiến tranh chi vương, các ông trực tiếp nói cho tôi!”

Hắn đã nghe thấy được Phó Phong Vân và người đàn ông cao gầy trò chuyện, Ngọc Tiểu Long cũng không xử lý được chuyện này.

Cho nên, hắn muốn giải quyết chuyện này.

Xong việc cũng làm cho Ngọc Tiểu Long hiểu được, ai ở trên núi, ai ở chân núi.

“Ngông cuồng!”

Sau khi người đàn ông cao gầy nghe được những lời này của Tề Đẳng Nhàn, lại không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Chương 187 Chặn đường

Tề Đẳng Nhàn khinh thường mà nhìn người đàn ông cao gầy, lạnh nhạt nói: “Thời điểm anh nói ra hai chữ này, tốt nhất nên lượng ước thực lực của bản thân trước.”

“Lúc nãy nếu không có Phó lão, hiện tại anh đã biến thành hiệp khách một tay rồi.”

“Buồn cười!”

Người đàn ông cao gầy bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, nhưng tài không bằng người, không tìm ra lời nào để phản bác.

Phó Phong Vân sắc mặt thâm trầm, nói: “Tề tiên sinh vẫn nên nghiêm túc suy xét cho thỏa đáng, Vladimir cũng không phải người chỉ có hư danh.”

“Bản lĩnh của cậu vừa rồi tôi cũng gặp được, nhưng so với Chiến tranh chi vương, cuối cùng kết quả như thế nào, còn khó mà nói rõ được.”

“Rốt cuộc, ngay cả Sở Vô Đạo cũng đã chính miệng nói qua, hiện tại một mình cậu ấy đấu với Chiến tranh chi vương, chỉ có đường chết.”

Tề Đẳng Nhàn bĩu môi, nói: “Bản lĩnh của Sở Vô Đạo qua quýt bình thường, không được tính là cái gì.”

Lời này nói ra làm Phó Phong Vân và người đàn ông cao gầy đều cạn lời một trận, đây đúng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một người tự đại như vậy.

“Tề tiên sinh, cậu chắc chắn muốn một mình hoàn thành chuyện này sao?!” Phó Phong Vân trầm giọng nói.

“Nếu ông muốn đầu của Vladimir kia, như vậy thì một mình tôi là được. Sắp xếp thêm những người khác, tôi đây sẽ không làm nữa!” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói.

Phó Phong Vân cũng hết nói nổi với cái tính cách này của Tề Đẳng Nhàn, lắc lắc đầu, nói: “Được, nếu cậu đã khăng khăng như thế, tôi đây liền không can thiệp thêm nữa, chỉ nói thêm hành tung của Vladimir với cậu.”

“Nhưng mà, nếu cuối cùng cậu có xảy ra chuyện gì thì cũng đừng trách tôi không cảnh báo cậu.”

“Tôi còn cảm thấy, nhiều hơn hai người giúp đỡ, càng dễ dàng hoàn thành việc này!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Bảo tôi hợp tác cùng người phụ nữ Ngọc Tiểu Long kia? Trừ phi tôi chết! Cô ta hỏi ông tìm ai, ông cũng không được nói cho cô ta là tôi, tôi nhìn thấy cô ta liền cảm thấy phiền.”

Phó Phong Vân gật gật đầu, nói: “Vậy được, tôi liền ở chỗ này chúc Tề tiên sinh mã đáo thành công!”

Tề Đẳng Nhàn cũng không dông dài, xoay người liền cáo từ rời đi.

“Người này…” Người đàn ông cao gầy nhìn bóng lưng Tề Đẳng Nhàn, không khỏi lắc lắc đầu, không biết nên đánh giá như thế nào.

Nói hắn là một kẻ ngông cuồng tự đại ngu xuẩn, nhưng người ta đúng là có bản lĩnh thực sự……

Tề Đẳng Nhàn vừa mới rời khỏi nơi này không đến mười phút, Ngọc Tiểu Long liền đến thăm hỏi, hai người đúng lúc lệch nhau một cách hoàn hảo.

“Phó lão, vết thương của tôi đã gần như khỏi hẳn, chuyện đối phó với Chiến tranh chi vương Vladimir, liền giao cho tôi làm đi!”

“Tôi vừa mới bắt được Khủng bố chi vương nổi danh ngang với hắn ta, vừa lúc rèn sắt khi còn nóng!”

Ngọc Tiểu Long vừa tiến vào liền đi thẳng đến chủ đề, muốn Phó Phong Vân giao nhiệm vụ đối phó với Vladimir giao cho cô ta.

Phó Phong Vân lại nói: “Tôi đã có người được chọn, Ngọc Tướng quân, vết thương của cô cũng không thể lành nhanh như vậy, vẫn nên nghỉ ngơi mấy ngày nữa rồi hẵng nói đến chuyện này.”

Ngọc Tiểu Long không khỏi ngẩn người, kinh ngạc nói: “Còn có người được chọn? Hiện giờ thời kỳ bất thường, ngoại trừ tôi ra, còn có ai có thể đối phó với Chiến tranh chi vương được?”

Phó Phong Vân liền nói: “Ngọc Tướng quân, việc này thuộc về cơ mật, tất nhiên tôi không thể nói cho cô được.”

“Những mà cô cũng không cần nhọc lòng vì thế sự nữa, an tâm dưỡng thương đi.”

“Nhiệm vụ này, tôi đã giao phó cho người khác.”

Ngọc Tiểu Long không khỏi hung hăng nhướng đôi mày kiếm lên, mang theo một chút bất mãn, trầm giọng nói: “Phó lão, chuyện này, can hệ trọng đại!”

“Nếu người của chúng ta không thể khiến cho Vladimir gặp thất bại ở trong lãnh thổ Hoa Quốc, vậy sẽ chỉ khiến cho quốc gia của chúng ta bị tổn thất thật lớn!”

“Hơn nữa, bây giờ tôi cũng thật sự không thể tưởng được, ngoài tôi ra, còn có ai có thể đối phó Chiến tranh chi vương hung tàn kia!”

“Cho dù là tôi cũng không hoàn toàn chắc chắn có thể trực tiếp bắt lấy hắn.”

“Phó lão dễ dàng như vậy đã hạ quyết định, lại còn loại tôi ra ngoài, có phải đang coi đây là trò trẻ con hay không?!”

Sắc mặt người đàn ông cao gầy trầm xuống, quát: “Tiểu long, không được vô lễ với Phó lão!”

Ngọc Tiểu Long bị hắn quát lớn một tiếng, không khỏi nhíu mày, nhưng khí thế cũng không hùng hổ doạ người như lúc nãy nữa.

Phó Phong Vân cười vẫy vẫy tay, nói: “Ngọc Tướng quân tuổi còn trẻ đã có hai sao trên vai, tương lai thăng lên ba sao, trở thành chiến thần thực sự trấn áp một phương cũng chỉ là vấn đề thời gian. Người trẻ tuổi ấy mà, khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo!”

Ngọc Tiểu Long nói: “Phó lão, tôi xin lỗi vì lời nói việc làm lúc nãy.”

Phó Phong Vân rất rộng lượng, cũng không để ý Ngọc Tiểu Long vừa nãy hùng hổ doạ người, sau khi gật gật đầu mới nói: “Cô cứ an tâm nghỉ ngơi đi, về sau có rất nhiều nhiệm vụ cần cô tới hoàn thành.”

Ngọc Tiểu Long tất nhiên nghe ra được ý Phó Phong Vân vẫn không muốn cho cô ta nhúng tay vào chuyện này, trong lòng không khỏi có hơi phẫn nộ.

“Được, Phó lão không muốn phái tôi đi làm nhiệm vụ này, tôi đây liền tự mình đi làm là được!”

“Đến lúc đó, nếu Vladimir chết trong tay của tôi, tôi ngược lại muốn nhìn một chút, Phó lão lấy cái lý do gì để giải thích qua loa với tôi!”

Sau khi nói xong lời này, Ngọc Tiểu Long xoay người sang chỗ khác, bước nhanh rời đi.

Người đàn ông cao gầy sắc mặt khó coi, bất đắc dĩ cười khổ nói: “Phó lão, xin lỗi, đứa nhỏ Tiểu Long này bị người trong nhà chiều hư rồi.”

“Kim lân há phải vật trong ao, gặp được phong vân liền hóa rồng.”

“Ngọc gia chi long có chút kiêu ngạo, đó là điều khó tránh khỏi.”

“Cô ấy đồng ý đi đối phó Vladimir cũng tốt, xem như cho việc này nhiều hơn một lớp bảo hiểm.”

“Rốt cuộc, nhiệm vụ này cũng không phải tôi phái cô ấy đi, cậu nói có phải hay không?”

Nói tới đây, trên mặt Phó Phong Vân lộ ra nụ cười như lão cáo già, người đàn ông cao gầy bên cạnh không khỏi hung hăng sửng sốt.

Người đàn ông cao gầy lúc này mới hiểu được, thì ra tất cả những chuyện này đều trong tính toán của Phó Phong Vân.

Tính uy hiếp của Vladimir thật sự là quá lớn, Phó Phong Vân cảm thấy chỉ bằng một mình Tề Đẳng Nhàn chỉ sợ vẫn không thể giải quyết, cho nên mới bày ra thái độ như vậy mà đối đãi với Ngọc Tiểu Long, hung hăng kích thích cô ta một chút.

Sau khi Ngọc Tiểu Long ra khỏi cửa lớn, trực tiếp lên lên xe Jeep.

“Tiểu thư, thế nào rồi?” Long Á Nam không khỏi quan tâm hỏi.

“Vậy mà lại có người nhanh chân đến trước, nhận nhiệm vụ này! Ý của Phó lão là không muốn cho ta nhúng tay vào việc này!” Ngọc Tiểu Long sắc mặt khó coi mà nói.

Long Á Nam không khỏi sửng sốt, nói: “Tiểu thư…… Đây chính là cơ hội rất tốt cho cô để thăng chức Tam tinh Thượng tướng trong trong tương lai, không thể bỏ lỡ được!”

Nếu đánh bị Vladimir, điều này sẽ không thể nghi ngờ là một trang nổi bật trong cuộc đời Ngọc Tiểu Long.

Hiện tại cô ta chỉ cần tích lũy công lao, sau đó mài giũa mấy năm, lúc nào cũng đều có khả năng trở thành Tam tinh Thượng tướng trẻ tuổi nhất toàn bộ Hoa Quốc!

Ngọc Tiểu Long nói: “Sở Vô Đạo từng là cấp dưới cũ của Phó lão, tôi hoài nghi người này, hơn phân nửa là Sở Vô Đạo…”

“Nhưng mà, hắn muốn chặn đường công lao của tôi, sao có thể dễ dàng như vậy?!”

“Nhiệm vụ này, tôi định sẽ tự mình ra tay, nhìn xem là hắn nhanh hơn, hay là tôi nhanh hơn, rốt cuộc hươu chết về tay ai!”

“Á Nam, cô giúp tôi để ý xem, lợi dụng các loại con đường tìm hiểu tin tức của Vladimir.”

Long Á Nam tinh thần chấn động, nói “Vâng!”

Ngọc Tiểu Long híp híp hai mắt, không nghĩ tới nhiều năm trôi qua, vậy mà Sở Vô Đạo lại lần nữa bị Phó Phong Vân mời xuống núi.

Càng làm cho cô ta không ngờ chính là, ngay từ đầu cô ta định mượn sức Sở Vô Đạo làm việc cho bản thân, nhưng tới cuối cùng, hai người vậy mà lại thành quan hệ cạnh tranh.

“Thật là thú vị!”

Ngọc Tiểu Long khóe miệng nhếch lên một nụ cười cao ngạo lạnh lùng, trong mắt chỉ có quyết tâm.

Nhưng mà, điều cô ta không biết chính là, Sở Vô Đạo chẳng qua chỉ là đối thủ cô ta tự tưởng tượng thôi, người thực sự chặn đường cô ta, là Tề Đẳng Nhàn mà cô ta chưa bao giờ để mắt tới.
Chương 188 Mục đích

Tề Đẳng Nhàn ngồi xe của Dương Lệnh Quang đến, thời điểm ra ngoài mới há hốc mồm, biết thế đã gọi người đến đón.

Đi được một đoạn, phát hiện căn bản là không bắt được xe, định đi trở về, lại ngại quay lại đường cũ phiền phức.

Bỗng nhiên, một chiếc xe chậm rãi dừng lại ở ven đường, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra gương mặt tái nhợt của Sở Vô Đạo.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy gương mặt này, nhe răng cười, chuẩn bị tiến lên.

Sở Vô Đạo lại lộ vẻ trống rỗng nhấn chân ga đến kêu lên ầm ầm, tăng vận tốc động cơ quay, hiển nhiên là chuẩn bị đi bất kỳ lúc nào.

“Nhị đương gia, cậu đừng tới đây, tôi sợ cậu.” Sở Vô Đạo cười hắc hắc, nói.

“Tiểu tử nhà anh, đem bán tôi, hiện tại biết sợ rồi?” Tề Đẳng Nhàn híp mắt, nhe răng trợn mắt mà cười, mười phần sát khí.

Sở Vô Đạo vội vàng nói: “Tôi thật sự đã hoàn toàn rời khỏi giang hồ, hơn nữa Phó lão quyền cao chức trọng, để ông ấy thiếu cậu một ân tình, trong tương lai cậu về đế đô cũng tương đối thuận tiện.”

Tề Đẳng Nhàn không cho ý kiến, tuy rằng Sở Vô Đạo nói xuôi tai, nhưng điều này cũng không cản trở hắn kéo người xuống xe đánh cho một trận.

Sở Vô Đạo nhìn thấy dáng vẻ ngo ngoe rục rịch kia của Tề Đẳng Nhàn, tay đã vươn ra đặt trên hộp số, chỉ cần có chỗ hơi không thích hợp, lập tức phóng đi chạy lấy người.

“Anh xuống xe đi, tôi bảo đảm sẽ không đánh anh.” Tề Đẳng Nhàn cười vẫy vẫy tay, nói.

Sở Vô Đạo quyết đoán mà lắc lắc đầu, bụng dạ Tề Đẳng Nhàn có bao nhiêu đen tối anh ta biết rất rõ ràng, nếu anh ta xuống xe, hơn phân nửa là không chạy thoát được một trận đòn hiểm.

Sở Vô Đạo nói: “Nhị đương gia, rốt cuộc thì Phó Lão cũng từng là cấp trên cũ của tôi, tôi không thể không bán cho ông ấy phần ân tình này. Thấy cậu ở chỗ này, tôi cũng an tâm rồi, mọi chuyện hơn phân nửa là đã đàm phán thành công.”

Tề Đẳng Nhàn híp mắt, cười nói: “Đúng vậy, đàm phán thành công rồi.”

Khi nói chuyện, hắn đi tới sát bên cạnh xe.

“Nhị đương gia, tôi đi trước, chúng ta có duyên gặp lại!” Sắc mặt Sở Vô Đạo biến đổi, vội vàng chỉnh hộp số.

Chân anh ta lúc nãy vẫn luôn đạp chân ga, cho nên vận tốc quay của động cơ rất nhanh, một lần này, xe lập tức rầm một tiếng liền trực tiếp xông ra ngoài, tốc độ nhanh đến không bình thường!

Tề Đẳng Nhàn cho dù có muốn đuổi theo, cũng chỉ có thể nhìn đám bụi bay mà than thở, bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Tạm thời buông tha cho tiểu tử nhà anh, lại có lần sau, thế nào tôi cũng phải đánh gãy chân!”

Có thể nhìn ra Sở Vô Đạo khôi phục bình thường, đi ra khỏi nhà tù U Đô, Tề Đẳng Nhàn vẫn rất .

Chẳng qua, bị anh ta bán cho Phó Phong Vân, chuyện này làm cho Tề Đẳng Nhàn rất khó chịu.

Nhưng Sở Vô Đạo quá cảnh giác, trước sau đều không xuống xe, Tề Đẳng Nhàn có tức giận cũng không phát tiết được.

Thời điểm Tề Đẳng Nhàn trở về đến công ty, vừa lúc gặp được Kiều Thu Mộng lái xe lại đây.

Kiều Thu Mộng tới nơi này để xử lý công vụ, rốt cuộc Thiên Lại Tư Bản cũng cho Tập đoàn Kiều thị một ít cơ hội hợp tác.

Kiều Thu Mộng đầy cõi lòng toàn là mong chờ mà đi vào nơi này, sau khi nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, gật gật đầu, nói “Tôi tới nơi này đưa ít tài liệu, ký hợp đồng.”

Dương Quan Quan đúng lúc đi ra từ trong công ty, vẫy tay với Kiều Thu Mộng, nói: “Mộng Mộng, bên này!”

Sau khi Kiều Thu Mộng và Dương Quan Quan xử lý xong một ít thủ tục rườm rà, cầm một số tài liệu đi vào phòng làm việc của Tề Đẳng Nhàn ký tên.

“Cốc cốc cốc——”

Nhìn Tề Đẳng Nhàn tiện tay viết lên tên của mình, cái này làm cho Kiều Thu Mộng cảm thấy có chút không chân thật.

Nhưng mà, cô ta suy nghĩ một chút, chẳng qua Tề Đẳng Nhàn chỉ là con rối mà Hướng Đông Tinh và lão tổng thần bí đẩy ra trước đài, cũng không có gì đáng để kinh ngạc.

“Hôm nay lão tổng thần bí không ở công ty à?” Kiều Thu Mộng làm bộ không chút để ý hỏi.

“Từ trước đến nay ngài ấy không xuất hiện ở công ty.” Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười cười, “Vừa nãy tôi gặp ngài ấy ở trên đường đến đây, thế nào, cô muốn gặp ngài ấy?”

Trái tim Kiều Thu Mộng đập mãnh liệt, nói “Thật ra tôi muốn gặp trực tiếp để cảm ơn ngài ấy một cách nghiêm túc, cảm ơn ngài ấy đã đồng ý cho Tập đoàn Kiều thị cơ hội này.”

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy có hơi khó chịu, nhưng cũng không nói thêm gì.

“Anh có phương thức liên hệ của ngài ấy không? Tôi muốn mời ngài ấy ăn bữa cơm.” Kiều Thu Mộng nói.

“Không có!” Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói.

Kiều Thu Mộng ý thức được bản thân nói sai, nói như thế nào thì Tề Đẳng Nhàn cũng là người chồng trên danh nghĩa của cô ta, trực tiếp nói với Tề Đẳng Nhàn muốn phương thức liên hệ của người đàn ông khác đúng là không ổn.

Chờ sau khi Kiều Thu Mộng đi rồi,Lý Vân Uyển lúc này mới đến văn phòng Tề Đẳng Nhàn, trêu đùa nói: “Làm sao vậy, dáng vẻ như tâm trạng không tốt thế?”

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: “Cô lại gần đây cho tôi sờ một chút, tâm trạng của tôi đúng là rất không tốt!”

“Mấy ngày qua Mộng Mộng một mặt công việc bận rộn, mặt khác, chỉ sợ vẫn là gặp trực tiếp một lần vị lão tổng thần bí kia đúng không?”Lý Vân Uyển không để ý tới yêu cầu vô lý của hắn, hỏi.

“Đúng vậy.” Tề Đẳng Nhàn không khỏi có hơi buồn bực.

Hướng Đông Tinh dùng chút mánh khóe, trong ngày kỷ niệm ba mươi năm kết hôn của Kiều Quốc Đào và Bàng Tú Vân, lấy danh nghĩa lão tổng thần bí tặng một chiếc Porsche.

Chuyện này làm cho ba người nhà họ Kiều nhớ kỹ trong lòng một nhân vật là lão tổng thần bí, hiện tại, thậm chí ngay cả Kiều Quốc Đào cũng có chút dao động.

Cô ta làm như vậy là vì tăng cảm giác tồn tại cho lão tổng thần bí, nhưng mà đồng thời cũng làm cho Tề Đẳng Nhàn càng trở nên bị động trong lòng Kiều Thu Mộng.

Ý định ban đầu cũng rất tốt, rốt cuộc, lão tổng thần bí nói không tồn tại thật ra cũng tồn tại.

Lão tổng thần bí chính là Tề Đẳng Nhàn, đám người Từ Ngạo Tuyết vẫn luôn nhầm là Sở Vô Đạo.

Lý Vân Uyển xoa xoa đầu Tề Đẳng Nhàn, nói “Cậu ấy không cần anh, tôi còn cần anh mà! Đừng lo lắng mình sẽ cô độc.”

Tâm trạng Tề Đẳng Nhàn lập tức tốt lên không ít, nói: “Tập đoàn Mộc Tử nhà cô gần nhất thể hiện không tồi, bao cha của cô tiếp tục duy trì, rất nhanh liền có thể kiếm được một khoản lớn.”

Lý Vân Uyển không vui nói: “Không phải tôi vì mấy chỗ tốt đó mới làm vậy, về sau đừng nói đến tiền vào những thời điểm như này.”

Trong lòng Tề Đẳng Nhàn càng cảm thấy thoải mái, cái đồ yêu tinh Lý Vân Uyển này, đúng là rất biết cách nói chuyện như thế nào mới có thể khiến đàn ông vui vẻ.

“Gần đây công tác phá bỏ di dời ở thung lũng giết người gặp điểm vấn đề, cư dân ở địa phương này ban đầu đã đồng ý phối hợp phá bỏ di dời, tiền đền bù cũng đã chuẩn bị tốt.”

“Nhưng mà, thời điểm chuẩn bị khởi công, bọn họ lại bắt đầu thay đổi, trong nhất thời lại quay về tranh chấp.”

“Miếng đất này, có hơn một nửa là khoán cho Tập đoàn Kiều thị……”

Sau khi Lý Vân Uyển điều tiết tâm trạng của Tề Đẳng Nhàn, bắt đầu nói với hắn vấn đề trong công việc, lấy ra bản đồ quy hoạch, chỉ chỉ vào bên trên đó.

Tề Đẳng Nhàn lập tức nhíu mày, hỏi: “Sao lại thế này?”

“Hẳn là có thế lực bên ngoài tham gia vào, tiến hành kích động bọn họ, lúc này mới dẫn tới bọn họ thay đổi.”Lý Vân Uyển lấy bút chì gõ gõ vào bản đồ quy hoạch, khó chịu mà nói.

“Vậy trước mắt cứ mắt nhắm mắt mở đi, dù sao lớn như vậy cơ mà, có rất nhiều địa phương có thể khai phá. Động tác bên tỉnh cũng chậm rì rì, chúng ta gấp cái gì?” Tề Đẳng Nhàn trái lại rất bình tĩnh.

Lý Vân Uyển cười nói: “Nhưng mà cũng có tin tức tốt, đó chính là Dương Quan Quan lập công, cô ta làm xong một vụ làm ăn, ít nhất có thể giúp cho chúng ta kiếm được ba bốn chục triệu.”

Tề Đẳng Nhàn sửng sốt, thật sự không nghĩ tới năng lực của Dương Quan Quan vậy mà lại mạnh đến thế, mới nhận chức ở công ty không bao lâu đã có thể lập được công lao.

“Mặt khác, còn có một việc… Vừa nãy anh không ở đây, Hướng tổng phái bí thư nhỏ của cô ta đến nói.”Lý Vân Uyển vẻ mặt nghiêm túc mà nói.

“Cái gì?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Tập đoàn Từ thị và Tập đoàn Hổ Môn liên hợp lại tổ chức một hồi yến hội, mời cường hào khắp bốn phương, hình như là chuẩn bị hung hăng phô trương chèn ép Tập đoàn Hướng thị!”Lý Vân Uyển nói.

Tề Đẳng Nhàn nghe xong, thần sắc không khỏi trầm trầm, sau đó nhẹ nhàng nói: “Cái này không vấn đề gì, đến lúc đó chúng ta cũng đi xem, bọn họ chuẩn bị làm cái gì!”
Chương 189 Gây chuyện

Tình trạng của Tập đoàn Hướng thị bây giờ không thể nói tốt, cũng không thể nói xấu.

Sói đói vây quanh, nhưng mấy con sói đói đó lại bị lão tổng thần bí mà Hướng Đông Tinh bịa đặt ra làm cho kinh sợ, trước tiên còn chưa ra tay.

Nhưng sau khi Ngọc Tiểu Long cầm số tiền hàng chục tỷ trở về từ đế đô, bọn họ rốt cuộc bắt đầu ngo ngoe rục rịch, kìm nén không được nữa rồi.

Vương Hổ và Từ Ngạo Tuyết có được lượng tài chính lớn, nhưng mà để cho an toàn, bọn họ còn chuẩn bị lôi kéo các xí nghiệp lớn và các tỷ phú ở tỉnh Đông Hải cùng tham gia vào.

Đây là muốn xây dựng ra một loại Thái Sơn áp đỉnh, không thể chống lại.

Đến lúc đó, bọn họ còn chưa ra tay, chỉ sợ bên trong Tập đoàn Hướng thị cũng đã bắt đầu rối loạn.

“Hiện tại tôi rất hoài nghi người tên Vladimir này có thể có quan hệ với những thế lực muốn đối phó với Tập đoàn Hướng thị hay không… Hướng Đông Tinh vừa chết, Tập đoàn Hướng thị chắc chắn tan rã!”

Trong lòng Tề Đẳng Nhàn hiện lên một suy nghĩ như vậy, Vương Hổ đã có thể từng nghĩ tới trực tiếp ném Hướng Đông Tinh cho nhân đạo chủ nghĩa hủy diệt.

Tề Đẳng Nhàn nói với Lý Vân Uyển: “Cô có người bạn nào muốn tham dự vào chuyện này thì tận lực khuyên một chút, nếu khuyên không được vậy thì kệ bọn họ tìm chết thôi.”

Hắn chỉ còn chờ cho những người này ra tay với Tập đoàn Hướng thị, bọn họ sẽ biết có bao nhiêu lợi hại.

Hai người mới vừa trò chuyện không bao lâu, Tề Đẳng Nhàn liền nhận được điện thoại Dương Quan Quan gọi tới.

“Tề Đẳng Nhàn, đã xảy ra chuyện!” Dương Quan Quan vừa mở miệng liền rất nôn nóng mà nói.

“Làm sao vậy? Cô đừng vội, từ từ nói.” Tề Đẳng Nhàn sửng sốt, sau đó nói.

Lúc nãy Dương Quan Quan đi theo Kiều Thu Mộng cùng rời đi từ trong công ty, cô ta nói xảy ra chuyện, vậy hơn phân nửa là chuyện về Kiều Thu Mộng!

Dương Quan Quan tâm trạng nóng như lửa đốt nói: “Tôi và Mộng Mộng đến miếng đất chỗ thung lũng giết người, Mộng Mộng và người của Tập đoàn Kiều thị đi khuyên bảo những hộ dân cư chuyển nhà đi……”

“Sau đó, bọn họ liền náo loạn, ngay sau đó, những cư dân kia bắt đầu động thủ đánh người.”

“Tôi may mắn trốn thoát, nhưng nhóm Mộng Mộng lại bị nhốt trong một toà nhà.”

“Hiện tại bọn người kia vây quanh tòa nhà kia, vẫn đang phá cửa.”

“Tôi thấy cảm xúc của bọn họ rất kích động, nếu để cho bọn họ vọt vào được, hậu quả không dám tưởng tượng!”

Tề Đẳng Nhàn không khỏi nhíu nhíu mày, vừa rồi Lý Vân Uyển còn nói với hắn chuyện này, không nghĩ tới chỉ chớp mắt liền có chuyện, lại còn có ầm ĩ đến lớn như vậy.

“Báo cảnh sát chưa?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Cảnh sát đã tới nhưng vô dụng, đường đi đã bị cư dân ở đó đào, xe cảnh sát không tiến vào được, người đến đây liền trực tiếp bị ngăn ở bên ngoài.” Dương Quan Quan nói, “Anh mau nghĩ cách gì đi, không thì cứ trực tiếp gọi người của bộ phận bảo vệ của Tập đoàn Hướng thị đến đây!”

Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói “Tôi lập tức đến đó, cô chờ tôi.”

Sau khi nói xong lời này, hắn nói với Lý Vân Uyển: “Cô ở lại để ổn định công ty đi, miếng đất kia xảy ra chuyện, Thu Mộng có nguy hiểm, tôi phải đi qua đó nhìn xem thế nào.”

Lý Vân Uyển lại nói: “Tôi và anh cùng đi đi, anh đi một mình tôi không yên tâm.”

Tề Đẳng Nhàn cũng không từ chối, dẫn theo Lý Vân Uyển đi ra khỏi công ty, lên xe liền lái thẳng đến miếng đất thung lũng giết người.

Xe vừa đến, liền thấy Dương Quan Quan ở ngay đầu đường, còn có một ít cảnh sát.

Dương Quan Quan đang khẩn trương mà nói cái gì đó với mấy người cảnh sát, nhưng nhóm cảnh sát cũng đều là đầy mặt bất đắc dĩ.

Cư dân nơi này quá hung hãn, mấy người cảnh sát bọn họ muốn đi vào đều trực tiếp bị dùng gậy đánh đuổi ra hết, lại không dám dùng súng, rốt cuộc vẫn chưa gây ra thương vong.

“Sao lại thế này?” Tề Đẳng Nhàn đi lên trước, hỏi.

“Anh đi cùng tôi.” Dương Quan Quan bất đắc dĩ cười khổ, dẫn Tề Đẳng Nhàn vào trong, sau đó đi tới rồi một nơi cao hơn chút.

Nơi này có thể nghe được từng đợt ồn ào bên trong, một đám người đang chửi ầm lên, lời nói tục tĩu khó nghe, âm thanh phá cửa rầm rầm không ngừng.

“Tập đoàn Kiều thị, công ty lừa đảo, mau trả lại tiền mồ hôi nước mắt của chúng tôi!”

“Tập đoàn Kiều thị đáng chết, lập tức trả tiền, nếu không nói, hôm nay liền đánh chết tất cả các người ở chỗ này!”

“Gạt chúng ta ký hợp đồng phá bỏ di dời, nhưng chỉ cho chút tiền hư vậy, các ngươi có xấu hổ hay không?”

Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Bọn họ sao lại đột nhiên gây sự?”

Lý Vân Uyển liền nói: “Hợp đồng phá bỏ di dời lúc sáng đã bàn xong, cũng bồi thường theo đúng giá cả trên thị trường, đã rất đầy đủ rồi! Ngay từ đầu bọn họ cũng đồng ý phá bỏ di dời, sau lại không biết như thế nào liền trở mặt, muốn tăng giá, hơn nữa còn muốn giá cả bằng với bên tân thế kỷ…”

Tề Đẳng Nhàn hắc tuyến đầy đầu, đất bên tân thế kỷ rất gần trung tâm thành phố, thung lũng giết người này lại là nơi tỉnh khai phá trọng điểm, giá cả có thể giống với bên kia sao? Đám người này, hoàn toàn chính là đang vô cớ gây rối mà!

“Chính là như Vân Uyển vừa nói, vừa rồi Mộng Mộng nói lý với bọn họ, kết quả bọn họ trực tiếp động thủ.” Dương Quan Quan tâm trạng sợ hãi mà nói.

Vừa rồi cũng may cô ta chạy trốn rất nhanh, nếu không, chỉ sợ cũng bị nhốt trong tòa nhà đổ nát kia.

Tề Đẳng Nhàn nghe xong, gật gật đầu, nói: “Có đường đi vào không?”

“Có, các anh đi theo tôi.” Dương Quan Quan nói.

Dương Quan Quan rất cẩn thận mà dẫn đường đi phía trước, sự chú ý của mấy người dân trông coi con đường này đều tập trung vào mấy người cảnh sát, thật sự không có chú ý tới bọn họ lén lút tiến vào.

Tề Đẳng Nhàn đi vào nhìn rõ ràng, tòa nhà kia đã bị mấy chục người vây quanh.

Hơn nữa, hắn còn nhìn thấy xung quanh nhìn như có phóng viên đang lén lút.

Nếu xảy ra chuyện gì bạo lực, đám phóng viên này chắc chắn sẽ ghi hình lại, sau đó viết một bài báo nhằm vào Thiên Lại Tư Bản và Tập đoàn Kiều thị, làm cho bọn họ lâm vào hoàn cảnh động giữa.

“Bạo lực hơn phân nửa là không được, nơi này có vài phóng viên, nếu như bị bọn họ chụp được cái gì, chúng ta sẽ rất bị động.” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói.

“Vậy làm sao bây giờ?” Dương Quan Quan và Lý Vân Uyển đều đang sốt ruột, vạn nhất cửa lớn bị công phá, Kiều Thu Mộng có thể sẽ bị những người này đả thương.

Tề Đẳng Nhàn trầm ngâm một lát, thấy được một tòa nhà năm tầng tự xây, bên trong tòa nhà đó đã dọn đi hơn phân nửa.

Dương Quan Quan nói: “Hay là chúng ta phải đồng ý với yêu cầu vô lý của bọn họ? Dù cho chỉ là tạm thời lá mặt lá trái, nhưng về sau cũng sẽ mang tai mang tiếng, đến lúc đó mọi chuyện càng thêm khó làm!”

Lý Vân Uyển nói: “Tuyệt đối không thể thỏa hiệp, cho dù là tạm thời cũng không được! Nếu chúng ta nhượng bộ, vậy thì người ở địa phương khác cũng sẽ gây sự, phiền toái rất lớn.”

“Hơn nữa, ảnh hưởng quá lớn thì cũng không tốt… Lãnh đạo tỉnh thấy được sẽ cảm thấy chúng ta hành động bất lực.”

“Đến lúc đó, mang chính sách vốn dĩ dành cho chúng ta cho người khác, thậm chí thay đổi ý định không chừng!”

Lý Vân Uyển cũng đầy đầu mồ hôi lạnh, đây chính là thời khắc mấu chốt, cũng không biết là ai âm độc như vậy, vậy mà lại nghĩ ra cái biện pháp như vậy.

Hơn nữa, Kiều Thu Mộng cũng quá nóng vội, nhanh như vậy đã tới tiếp xúc với đám cư dân này.

Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển bàn bạc ra kết quả là xử lý lạnh, sao mà nghĩ ra Kiều Thu Mộng bỗng nhiên liền rơi vào tình huống này.

“Mang thẻ ngân hàng không?”

Tề Đẳng Nhàn sờ sờ túi của mình, phát hiện không mang theo ví tiền, hỏi.

Lý Vân Uyển lắc lắc đầu, nói “Túi của tôi đặt ở trong công ty, không mang theo, để làm gì?”

Dương Quan Quan nói: “Thật ra tôi có thẻ ngân hàng, anh định dùng nó làm gì?”
Chương 190 Đồ lưu manh

“Thẻ ngân hàng còn có thể làm gì, đương nhiên là rút tiền chứ gì!”

Tề Đẳng Nhàn đầy mặt kinh ngạc mà nhìn Dương Quan Quan, kỳ quái nói: “Với cái chỉ số thông minh này của cô, hẳn là không tư cách đi du học nước ngoài mới đúng?”

Dương Quan Quan suýt nữa bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho tức hộc máu, trước mắt từng đợt biến thành màu đen, chân cũng mềm đi, suýt nữa té ngã trên mặt đất.

Lý Vân Uyển lại che miệng nhỏ ở một bên cười trộm, Tề Đẳng Nhàn này có đôi khi chính là như vậy, ngẫu nhiên nói ra hai câu hỏi lại EQ thấp, có thể khiến người ta sống sờ sờ mà tức chết!

“Trong thẻ của cô có bao nhiêu tiền?” Tề Đẳng Nhàn nhìn Dương Quan Quan, hỏi.

“Mấy triệu thì vẫn phải có.” Dương Quan Quan đen mặt nói.

Cô ta vừa học tập kiến thức ở nước Mỹ, vừa phát sóng trực tiếp chơi game ở trong nước, bởi vì lớn lên xinh đẹp, cũng có không ít đại lão tặng quà cho.

Tuy rằng chưa đến mức cực hot, nhưng một tháng kiếm được mấy trăm nghìn cũng nhẹ nhàng.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đưa cho tôi thẻ ngân hàng của cô, trước mắt tôi rút hai ba trăm nghìn ra dùng đã.”

Dương Quan Quan khóe miệng giật giật, phẫn nộ nói: “Chút tiền ấy có ích lợi gì? Nơi này có đến mấy chục người!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Mấu chốt là phải xem dùng như thế nào!”

Dương Quan Quan căm giận bất bình nhét thẻ ngân hàng vào trong tay Tề Đẳng Nhàn, nói “Mật mã là sinh nhật tôi!”

“Tôi cmn biết được cô sinh ngày nào? Cô cũng đâu phải vợ tôi!” Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc mà nói, “Cô nói thẳng con số ra đi, chị cả à!”

Dương Quan Quan khóe miệng khẽ giật, tức giận đến muốn giày cao gót, lấy gót giày trực tiếp đập vỡ đầu chó của đối phương.

Lý Vân Uyển cười cười, nói “Tôi biết, tôi nói cho anh…”

Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ thở dài, nói với Dương Quan Quan: “Về sau làm phiền cô thông minh nhanh nhạy một chút, tôi không muốn cao tầng của công ty nói tôi không có mắt, cô dựa vào quan hệ mới được làm thư ký giám đốc! Hiểu chưa?”

Ngực Dương Quan Quan kịch liệt phập phồng, một hít một thở, thậm chí làm cho người ta phải lo lắng cúc áo sơ mi của cô ta có thể trực tiếp bị bay mất không.

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu rời đi.

Dương Quan Quan quay đầu nói với Lý Vân Uyển: “Cậu không bị anh ta làm cho tức chết?!”

“Thường xuyên bị anh ấy làm cho tức giận đến chết đi sống lại, nhưng sau này lại thành thói quen.”Lý Vân Uyển cười ha hả mà nói, kéo Dương Quan Quan trốn sang một bên, miễn cho bị những cư dân kia chú ý đến.

“Hừ…… Thật không biết anh ta định làm cái gì! Tớ muốn nhìn xem, anh ta dùng hai ba trăm nghìn như thế nào để giải vây cho Mộng Mộng!” Dương Quan Quan nghiến răng nghiến lợi mà nói.

“Nếu anh ta dám lãng phí tiền của tớ, tớ không tha cho anh ta đâu!”

“Cái đồ chó……”

Lý Vân Uyển nhịn không được buồn cười, nói: “Yên tâm đi, anh ấy nói có biện pháp thì chắc chắn đã có cách rồi!”

Dương Quan Quan trợn to mắt nhìn Lý Vân Uyển.

“Rốt cuộc thì người ta cũng là ông chủ của chúng ta, về sau cậu nói chuyện vẫn nên chú ý một chút đi.” Lý Vân Uyển nói.

“Anh ta cũng không phải lão tổng thần bí, tớ sợ anh ta chắc?” Dương Quan Quan khinh thường mà nói.

Khi nói lời này, càng nhớ tới hôm nay ngực cô ta bị Tề Đẳng Nhàn hung hăng chấm mút một phen, tức khắc càng thêm giận dữ hơn.

Lớn đến bây giờ, ngoại trừ bản thân và mấy cô bạn thân thiết ra, còn chưa có bất thằng đàn ông nào dám chiếm tiện nghi này đâu!

Lý Vân Uyển cười như không cười mà lắc lắc đầu, cũng không nói ra, có lẽ, chờ đến khi Tập đoàn Hướng thị và đám người Từ Ngạo Tuyết, Vương Hổ chính thức khai chiến, những người này mới có thể nhân có Tề Đẳng Nhàn mà mở rộng tầm mắt!

Tề Đẳng Nhàn chạy đến ngân hàng rút ra ba trăm nghìn, số dư trong tài khoản còn nhiều, vậy sẽ thuộc về khách hàng, giám đốc ngân hàng tự mình tiếp đãi, rất nhanh liền rút được tiền.

Sau khi xách theo hai túi tiền lớn trở về, Tề Đẳng Nhàn kêu hai người Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan cùng hắn đi lên tòa nhà năm tầng tự xây kia.

“Anh định làm gì?” Dương Quan Quan nhíu mày hỏi, lòng tràn đầy thắc mắc.

“Tôi chuẩn bị tiêu tiền!” Tề Đẳng Nhàn cười tủm tỉm nói.

Lý Vân Uyển cũng không rõ Tề Đẳng Nhàn rốt cuộc có cái ý tưởng gì, chỉ có thể kiềm chế tò mò đi theo lên tòa nhà.

“Nhanh lên!”

Tề Đẳng Nhàn ở phía sau thúc giục, lúc tới nơi, của lớn của tòa nhà đó đã bị đập đến vỡ ra một lỗ, vẫn là quần chúng tâm trạng kích động như cũ, muộn chút nữa thì Kiều Thu Mộng phỏng chừng sẽ gặp phải tai ương.

Lý Vân Uyển đi tuốt đằng trước, chỉ đành cộp cộp cộp chạy chậm lên trên, may mà hôm nay đi giày đế bằng.

Dương Quan Quan lại đi giày cao gót, sau khi chạy được vài bước, đứng thẳng không xong, kinh hô một tiếng, cả người liền ngã ra phía sau.

Tề Đẳng Nhàn thấy thế, chỉ có thể duỗi tay đẩy, không biết xui xẻo thế nào, trực tiếp đẩy đến vào mông người ta.

Cái đẩy này cũng giúp Dương Quan Quan khôi phục cân bằng, giữ chặt tay vịn đứng vững.

“Đồ lưu manh, tay của anh sờ vào chỗ nào đấy?!” Dương Quan Quan hôm nay bị Tề Đẳng Nhàn ăn đậu hũ, trong lòng tràn đầy khó chịu với hắn, lập tức quay đầu lại hung hăng trừng mắt trách mắng.

Lý Vân Uyển quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ nhìn thấy tay Tề Đẳng Nhàn ngượng ngùng mà rời khỏi mông Dương Quan Quan, cũng không khỏi trừng mắt nhìn.

Tề Đẳng Nhàn cười lạnh nói: “Nếu không phải vừa nãy tôi đỡ cô một chút, hiện tại cô đã té xuống rồi!”

Dương Quan Quan cả giận nói: “Anh không thể đỡ bằng chỗ khác à?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tình huống khẩn cấp, ai chú ý được nhiều như vậy. Lần sau tôi liền làm bộ nhìn không thấy là được chứ gì, cho cô ngã chết, ngã tàn phế!”

Dương Quan Quan hung hăng cắn răng nói: “Đừng cho là tôi không biết anh cố ý!”

Tề Đẳng Nhàn nhún vai, nói: “Tùy cô thích nghĩ như thế nào thì nghĩ!”

“Buổi sáng hôm nay lúc anh lấy gạt tàn thuốc, dám nói không phải…” Dương Quan Quan tức giận chất vấn.

“Được rồi, hai người đừng cãi nhau nữa, những người đó sắp mở được cửa rồi!” Lý Vân Uyển không kiên nhẫn mà nói một câu, ngăn cản hai người khắc khẩu.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy có hơi bực bội, cái cô thư ký Dương Quan Quan này vậy mà lại dám không đặt ông chủ lớn là hắn vào mắt, một bộ dạng hung hung dữ dữ, nhưng mà, thái độ của cô ta thay đổi cũng thật sự là do bản thân hắn không cẩn thận sờ soạng ngực người ta.

Cho nên, một bụng lửa giận này của hắn không thể phóng ra, chỉ có thể nghẹn.

Được tiện nghi còn khoe mẽ, đây không phải phong cách của Tề Đẳng Nhàn.

Dương Quan Quan hừ một tiếng, lạnh lùng mà nhìn thẳng vào hai mắt Tề Đẳng Nhàn, giẫm lên giày cao gót cộp cộp cộp đuổi kịp bước chân Lý Vân Uyển, vừa đi, vừa dùng tay trái che chở mông của mình.

Tề Đẳng Nhàn thấy một màn dở khóc dở cười như vậy, cũng may hôm nay Dương Quan Quan không mặc váy, nếu không chỉ sợ hắn còn phải có thêm cái tội danh nhìn lén.

Rất nhanh, ba người đã lên tới tầng áp mái của ngôi nhà.

Đứng dưới mái nhà này có thể quan sát quang cảnh phía dưới.

“Ở đây còn không có lấy một người, anh dùng ba trăm nghìn này thế nào?” Dương Quan Quan ôm hai tay, cười lạnh nói.

“Anh Tề, rốt cuộc anh có biện pháp nào vậy? Mau nói ra đi!” Đầu Lý Vân Uyển hơi nhướng qua tường vây nhìn thoáng qua bên dưới, có chút sốt ruột hỏi.

Tề Đẳng Nhàn đem hai bao tiền trực tiếp ném xuống dưới chân tường, sau đó xé xuống mảnh giấy cố định, cầm một xấp, nói: “Dùng như thế nào ư? Tôi có nhiều tiền, cầm đi ném không được sao?”

Dương Quan Quan sửng sốt, liền nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn cầm một đống tiền, ước chừng có khoảng hai, ba nghìn, xoạt xoạt một cái, từ trên tầng áp mái ném ra ngoài toàn bộ!

“Móa!”

Dương Quan Quan nhịn không được mà chửi thề, đây chính là tiều rút ra từ thẻ ngân hàng của cô ta, cô ta đang đau lòng đây.

Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói: “Các cô cũng tới hỗ trợ đi, một lần ném mấy trăm hơn một nghìn đều có thể, đừng ném quá ít, cũng đừng ném quá nhiều, đã hiểu chưa?”

Lý Vân Uyển ngẩn người, nói: “Chỉ như vậy?!”

Dương Quan Quan cũng là giận dữ hét: “Họ Tề, vậy mà anh lại dám lãng phí tiền mồ hôi nước mắt của tôi, tôi không tha cho anh!”

“Nói nhiều lời như vậy làm gì!”

Tề Đẳng Nhàn không kiên nhẫn mà lại ném ra một xấp tiền, nhìn thấy Dương Quan Quan nổi trận lôi đình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK