Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 406 Hồng Bang

Đối với việc của Hoàng gia, đương nhiên Tề Đẳng Nhàn sẽ tận lực giúp đỡ.

Dù sao, quan hệ giữa hắn và Hoàng Kỳ Bân coi như cũng không tệ, nói như thế nào cũng là bạn bè.

Hơn nữa, Hoàng Văn Lãng là người đứng đầu thành phố Trung Hải, giúp ông một chút, bản thân làm việc ở thành phố Trung Hải cũng dễ dàng hơn.

Hoàng Văn Đào có việc tìm Hoàng Tình Ca để nói, Hoàng Văn Lãng có việc cũng tìm Hoàng Tình Ca, điều này làm cho Tề Đẳng Nhàn cảm thấy có chút buồn cười.

Xem ra, chuyện lần trước, vẫn là để cho hai huynh đệ họ không dám đối mặt với hắn .

Hoàng Tình Ca thấy biểu cảm kỳ lạ của Tề Đẳng Nhàn, vội vàng nói: "Không phải bố tôi bảo tôi đến tìm anh, mà là tôi lo lắng, cho nên tới tìm anh.”

Tề Đẳng Nhàn không khỏi kinh ngạc ồ một tiếng, nói: “Không phải ông bảo cô tới tìm tôi? Vậy thì có chuyện gì vậy?”

“Là thế này, bố tôi lúc mà còn chưa làm thị trưởng, đã từng lập được công lao lớn.”

“Ông ấy phá được một vụ án mua bán tài nguyên trái phép, liên quan đến một nhân vật rất quyền lực.”

“Nhân vật quyền lực này trước khi sự việc xảy ra đã trực tiếp trốn khỏi Hoa Quốc , trốn ra nước ngoài.”

“Hơn nữa, vụ án này cũng bị liệt vào bí mật cao cấp và được niêm phong. Nhưng gần đây, vụ án này lại bị rò rỉ ra bên ngoài...”

Hoàng Tình Ca đem chuyện này kể lại cho Tề Đẳng Nhàn, vẫn là chuyện trước khi Hoàng Văn Lãng trở thành thị trường.

Vụ án được liệt vào cơ mật cao cấp bị lộ ngoài, Tề Đẳng Nhàn cảm thấy cũng chẳng có gì lạ, Hoàng Văn Lãng thân ở địa vị cao, khẳng định là có một vài kẻ thù.

Đối thủ của ông vì đối phó ông, đem chuyện năm đó cố ý tiết lộ ra ngoài, mượn tay người khác tấn công ông, bản thân không mất chút sức lực, quả thực không quá thoải mái.

Hoàng Tình Ca nói: “Nhân vật quyền lực này sau khi biết được tin này , đã phát ra tin đồn rằng sẽ trả thù trả thù.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đơn giản mà, bố cô là thị trưởng thành phố, trực tiếp tìm sự bảo vệ từ Cục An ninh quốc gia hoặc Bộ chiến tranh là được mà.”

Hoàng Tình Ca cười khổ, nói: “Sự việc nếu thật sự đơn giản như vậy thì tốt rồi... Lúc trước vụ án này cũng không ai dám điều tra đến cùng, vì liên quan đến quá nhiều đại nhân (quan chức cấp cao).”

“Đây cũng coi như là một vụ bê bối lớn, cấp trên vì không muốn làm lớn chuyện nên mới niêm phong hồ sơ.”

“Cho nên, bố tôi căn bản không thể tìm sự giúp đỡ từ phương diện này, chỉ có thể nghĩ biện pháp dùng phương thức tương đối bí mật để giải quyết.”

“Bên cục an ninh quốc gia mặc dù phái một vị cao thủ đến bảo vệ bố tôi, nhưng tôi lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”

Tề Đẳng Nhàn nghe xong không khỏi gật gật đầu, hắn sinh ra trong một gia đình quyền quý, tự nhiên là rất rõ có một số chuyện không thể chỉ nhìn bề ngoài, bên trong lại cất giấu nhiều điều xấu xa.

Ví dụ như một số chính sách đặc biệt, thoạt nhìn là đem lại lợi ích cho mọi người, nhưng thực chất chứng chỉ nhằm tạo điều kiện thuận tiện cho một số tầng lớp đặc quyền quang minh chính đại rửa tiền mà thôi.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Cho nên, nhân vật quyền lực này là ai?”

Hoàng Tình Ca mím môi, thấp giọng nói: “Tôi cũng là nghe lén cuộc đối thoại giữa bố tôi và bác cả tôi mới biết được chuyện này, anh đừng nói ra ngoài.”

Tề Đẳng Nhàn nhún vai, ý là cô ấy muốn nói hay không cũng được.

Hoàng Tình Ca nhìn thấy bộ dạng Tề Đẳng Nhàn không khỏi có chút tức giận, cái tên này, khiến người ta thấy ghét thực sự, hận không thể chén hắn một đao!

“Người đó tên là Hồng Thiên Đô, hẳn là anh đã nghe qua rồi.” Hoàng Tình Ca nói.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn nghe được cái tên này không khỏi tức giận nhíu mày, nói: “Nhân vật chính của vụ phản quốc năm đó, ông trùm nổi tiếng của Cục An ninh quốc gia, Hồng Thiên Đô người được ca ngợi là la hán quốc gia ?”

Sau khi nói xong lời này, hắn không khỏi bĩu môi, nói: "Vậy bố cô thật đúng là gặp phải đại nạn... Hồng bang thế lực này, chậc..."

Hồng bang, là một thế lực đã được hình thành cách đây hàng trăm năm trước, vẫn còn tồn tại cho đến nay, có nền móng mạnh mẽ, dù số lượng đệ tử tuy không nhiều như Long Môn, nhưng cũng có thể nói là hàng ngàn người.

Người trong tổ chức này, có những người vô danh lẩn trốn trong xã hội, có người thành công và đứng trên đỉnh cao của quyền lực, có những người sở hữu sức mạnh vũ tranh và coi thường pháp luật, có người gia đình giàu có một phương...

Hồng Thiên Đô chính là đệ tử Hồng Bang, sau khi gia nhập Cục An ninh quốc gia, dựa vào năng lực cá nhân xuất sắc, dựa vào sự hỗ trợ của Hồng Bang, một đường lên như diều gặp gió.

Ngay khi tất cả mọi người cho rằng ông ta sẽ đạt được thành tựu to lớn hơn trong tương lai, thì một tin tức như sấm sét xuất hiện --- Hồng Thiên Đô đã đào tẩu khỏi quốc gia.

Bây giờ, Tề Đẳng Nhàn xem như đã hiểu, hóa ra lúc đó Hồng Thiên Đô trốn ra nước ngoài là vì nguyên nhân này!

Khó trách Hoàng Tình Ca lo lắng sau khi Cục An ninh quốc gia cử cao thủ đến bảo vệ Hoàng Văn Lãng , cảm thấy sẽ xảy ra chuyện, thì ra là có một nhân vật như vậy nhìn như hổ rình mồi.

“ Cho nên, tôi mới tìm đến anh, tôi cũng không còn cách nào khác.” Hoàng Tình Ca buông tay, bất đắc dĩ nói.

“Chuyện này nói thật lòng tôi không muốn tham dự vào, dù sao người liên quan là Hồng Thiên Đô, hơn nữa, không chừng ngay cả Hồng bang cũng đắc tội.” Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ cười nói.

Hắn cũng không phải kẻ ngốc, tình nghĩa của Hoàng Văn Lãng, cũng không đáng giá bằng mạng sống của hắn.

Hoàng Tình Ca lập tức sắc mặt suy sụp, nói: “Vậy mà không có chút tình người sao? Anh nếu có thể giúp tôi, điều kiện gì, tôi đều đồng ý anh.”

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Nói sau đi, tôi sẽ suy nghĩ về việc này.”

Nói là suy nghĩ, nhưng trên thực tế trong nội tâm đã cự tuyệt, không phải vì sợ, mà là cảm thấy làm như vậy không cần thiết, mất nhiều hơn được a!

Hoàng Tình Ca thất vọng có thể nói là bộc lộ trong lời nói, nhưng mà, cô cũng không ép buộc quá nhiều, chỉ nói: “Vậy anh nghiêm túc suy nghĩ một chút đi... Tôi đã mất mẹ rồi, không thể không có cha nữa.”

Cô ấy không dễ gì thoát ra khỏi nỗi đau năm đó, nếu như lại gặp phải đả kích lớn nữa, chỉ sợ thật sự về sau không thể đứng lên được nữa .

“Ừ.” Tề Đẳng Nhàn chỉ lịch sự đáp một tiếng, cũng không có đồng ý.

Hoàng Tình Ca cười bất đắc dĩ nói: “Quên đi, không nói những chuyện này, hôm nay chúng ta vui vẻ chơi một chút. Đi thôi, tôi mời anh bắn cung, nếu anh lợi hại hơn tôi, tôi sẽ mời anh cơm tối!”

Tề Đẳng Nhàn cười ha ha, nói: “Trình độ của tôi kém cỏi, đoán chừng là không có lộc ăn ăn cơm tối cô mời.”

Lời này của hắn thật giống như là đang nói với Dương Quan Quan bản thân không biết đánh cầu lông, đương nhiên, hắn nói như vậy, cũng không phải giống như trước để “Văn minh xem bóng”, mà là vì với Hoàng Tình Ca hơi kéo ra chút khoảng cách, tránh cho đến lúc đó bản thân không tiện từ chối.

Đi tới khu bắn tên, Lỗ Nam đang giương cung dựng tên, bốp một tiếng, dây cung vang lên, bia ngắm cách đó hai mươi bước bị một mũi tên bắn trúng hồng tâm!

“Lỗ Thiếu cũng giỏi quá đi, kỹ thuật này thật sự là không thể chê!”

“Tôi thấy Lỗ Thiếu tham gia thi đấu không chuyên (nghiệp dư), đạt được hai chức quán quân không thành vấn đề.”

“Đúng vậy đúng vậy, Lỗ Thiếu thật đúng là văn võ song toàn, vừa là công tố viên cấp cao trẻ tuổi nhất của thành phố Trung Hải , lại còn có kỹ năng bắn cung xuất sắc như vậy!”

Lỗ Nam hiển nhiên là trung tâm của đám nhân vật này, dù sao trẻ tuổi có bối cảnh còn có thực lực, đáng để nịnh bợ.

Lỗ Nam trên mặt không khỏi hiện ra vẻ đắc ý, vừa vặn nhìn thấy Hoàng Tình Ca cùng Tề Đẳng Nhàn đi tới, liền nói: “Tình Ca, để vị bằng hữu này của cậu cũng tham gia vào trận đấu hôm nay của chúng ta đi.”

Hắn muốn mượn cơ hội này, sỉ nhục đối thủ một chút.

Tề Đẳng Nhàn chỉ lắc đầu, nói: “Thật ngại quá, tôi là một tên nhà quê, môn thể thao quý tộc như bắn cung, tôi không xứng.”

Tất cả mọi người không khỏi ngạc nhiên, trò đùa tự chế giễu bản thân của hắn khiến Hoàng Tình Ca buồn cười, hung dữ nhìn hắn một cái.

“Sao lại nói hết lời thoại chúng tôi chuẩn bị mắng anh rồi?”

Mấy người tùy tùng bên cạnh Lỗ Nam trong lòng nhịn không được nói thầm, những lời trào phúng kia, những lời như thế sao có thể nói ra ở đây.
Chương 407 Tranh cãi lớn

Lỗ Nam sau khi nghe những lời này của Tề Đẳng Nhàn, tự nhiên chỉ là khinh thường cười một cái, biết bản thân rác rưởi thì tốt, vậy thì nhanh chóng cút xa một chút.

Hoàng Tình Ca cầm lấy cung composite, nói với Tề Đẳng Nhàn: “Thật sự không muốn thử sao?”

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, hai tay đút túi quần, hiển nhiên là không có hứng thú.

Cùng Ngọc Tiểu Long so tài, có lẽ có thể làm cho hắn có chút hứng thú, nhưng cùng những người này, thật đúng là ngay cả chút ý nghĩ cũng không có.

Thắng là lợi dụng, thua là giả vờ ép buộc, cùng những con người này, thật tẻ nhạt nhàm chán.

Lỗ Nam đợi sau khi Hoàng Tình Ca bắn xong vài mũi tên, lúc này mới ho khan một tiếng, nói: “Tình Ca, một lát hội trưởng Triệu Hắc Long tới, tôi sẽ giới thiệu cậu với anh ta!”

“Hội trưởng Triệu Hắc Long, là ông chủ của câu lạc bộ Thượng Động, tài lực rất hùng hậu.”

“Với mặt mũi của tôi, dù anh ta không chủ động, anh ta khẳng định nguyện ý bỏ ra chút vốn cho cô!”

Hoàng Tình Ca gần đây cũng là sử dụng mối quan hệ của bản thân giúp Hoàng Văn Đào gọi vốn, dù sao, lúc này đây Hoàng Văn Đào đang chảy máu rất nhiều , không nghĩ biện pháp kiếm chút tài chính, việc làm ăn của bản thân cũng có thể không giữ được.

“Người không liên quan thì rời đi một chút đi, Triệu hội trưởng người này, không thích tiếp xúc với những kẻ không thuận mắt .” Lỗ Nam nhìn thoáng qua Tề Đẳng Nhàn, nhàn nhạt bổ sung một câu, ý tứ là bảo hắn mau cút đi.

Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng cười khẩy một cái nói: “Nhưng mà theo tôi được biết, ông chủ câu lạc bộ Thượng Động đã sớm không phải là Triệu Hắc Long rồi?”

Lỗ Nam cười nhạo một tiếng, nói: “Mày lấy đâu ra tin đồn cỏn con đó? Câu lạc bộ Thượng Động là do hội trưởng Triệu Hắc Long đầu tư xây dựng, sau đó giao cho em trai anh ta Triệu Mộng Long quản lý một thời gian ngắn.”

“Ông chủ câu lạc bộ này, không phải là hội trưởng Triệu Hắc Long, chẳng lẽ lại là mày?”

“Thật buồn cười?”

Tề Đẳng Nhàn khẽ gật đầu, nói: “Ừm, cậu không nhìn lầm, ông chủ câu lạc bộ Thượng Động, bây giờ đúng là tôi.”

Người xung quanh lập tức cười nhạo, ai nấy đều lắc đầu, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn nói chuyện quá thiếu suy nghĩ.

Lỗ Nam nhìn Hoàng Tình Ca cười nói: “Tình Ca, người bạn này của cậu từ đâu tới vậy, nói chuyện rất hài hước.”

Anh ta giữ thể diện cho Hoàng Tình Ca, dùng từ “hài hước” để hình dung, trên thực tế, trong lòng đang chửi hắn “Ngu ngốc”.

Hoàng Tình Ca cũng ngẩn người, nói thẳng: “Câu lạc bộ Thượng Động đã thuộc quyền sở hữu của anh rồi? Sao tôi không biết!”

Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: “Chẳng lẽ câu lạc bộ đổi ông chủ, tôi còn cần phải quảng cáo rộng rãi, để cho cả thành phố đều biết à?”

Thấy Hoàng Tình Ca có vẻ tin lời Tề Đẳng Nhàn nói cho là thật, tất cả mọi người không khỏi ngạc nhiên, thầm nghĩ đầu óc Hoàng Tình Ca có phải phát sốt hay không, loại chuyện hoang đường này cũng có thể tin?

“Được rồi đủ rồi, hội trưởng Triệu sắp đến đây rồi, mày đừng ở chỗ này khoác lác, nếu truyền đến ta anh ta, ai cũng giữ không bảo vệ được mày đâu!” Lỗ Nam lạnh lùng nói với Tề Đẳng Nhàn.

“...” Tề Đẳng Nhàn không nói gì.

Như thế nào tất cả mọi người cảm thấy Triệu Hắc Long là người đáng kính a? Dù sao đối với hắn, anh ta ở trước mặt hắn, dường như cũng không có gì nổi bật!

“Đúng vậy, hội trưởng Triệu ghét nhất những kẻ ăn nói lung tung, anh muốn nói lung tung có được thôi, nhưng cút qua một bên a!”

“Chưa từng thấy người nào có thể giả vờ như vậy, rõ ràng không có bản lĩnh gì, lại còn ăn nói mạnh miệng không phù hợp với thân phận, cũng không sợ người khác chế nhạo sao?”

“Tình Ca sau này vẫn nên tránh xa loại rác rưởi như này, tránh làm hỏng bầu không khí xung quanh.”

Đối mặt với những người bạn đột nhiên gây khó dễ, sắc mặt Hoàng Tình Ca trong nhất thời không khỏi trở nên có chút ngượng ngùng, không nghĩ tới bọn họ sẽ nói lời quá phận như vậy.

Tất cả mọi người nhìn ra được, Lỗ Nam không thích sự xuất hiện đột ngột này của Tề Đẳng Nhàn, vì vậy bọn họ đương nhiên cũng không thích hắn.

Tề Đằng Nhàn nhíu nhíu mày, nói: “Những người này là bạn của cô, tố chất kém như vậy? về sau đừng tới câu lạc bộ của tôi nữa, bọn họ xuất hiện ở chỗ này, quả thực là hạ thấp câu lạc bộ cao cấp này của tôi!”

“Tên ngốc này, còn giả bộ như vậy, thật sự coi mình là ông chủ của Thượng Động sao?”

“Nếu mày là ông chủ của câu lạc bộ Thượng Động, vậy lão tử chính là người đại diện của nhà họ Vương gia đình có vốn đầu tư 500 tỷ !”

Tề Đằng Nhàn là cô ấy gọi tới, bọn họ châm chọc người ta như vậy, có phải là không nể mặt cô ấy không?

Một lát sau, Hoàng Tình Ca lạnh lùng nói: “Không cần đâu, nếu Tề tổng đã nói sẽ giúp tôi, thì nhất định có thể làm được, ý tốt của anh, tôi cảm ơn ý tốt của anh!”

Nhìn thấy Hoàng Tình Ca nổi giận, Lỗ Nam không khỏi sửng sốt, không nghĩ tới cô ấy vậy mà vì một tên khoác lác mà trở mặt với anh ta.

Anh ta lấy di động ra, nói: “Em đã cảm thấy không cần, vậy tôi gọi điện thoại cho hội trưởng Triệu, bảo anh ta không cần tới đây.”

Sau khi nói xong lời này, anh ta lập tức bấm điện thoại, sau đó lịch sự nói cho Triệu Hắc Long rằng bên anh ta tạm thời có biến, bảo anh ta không cần tới nữa.

“Tình Ca, cô đang làm gì vậy? Lỗ Thiếu đã dùng mối quan hệ của mình để mời hội trưởng Triệu đến đây, tất cả đều là vì cô!”

“Đúng vậy, cô có cần phải vì một tên tự phụ kém cỏi mà trở mặt với Lỗ Thiếu không? Quá không xứng đáng rồi!

“Cô không phải nói hợp tác với thương hội Hắc Long đối với cô mà nói rất quan trọng sao? Làm như vậy thật không hợp lý chút nào!”

Tất cả mọi người nhao nhao mở miệng khuyên nhủ, đồng thời, nhìn Tề Đẳng Nhàn cũng càng khó chịu, nếu không có tên não tàn này xuất hiện, sự tình làm sao có thể ra đến nông nỗi này?

Hoàng Tình Ca lạnh lùng nói: “Anh ấy nói không sai, mọi người đúng thật là rất coi thường người khác. Anh ấy nếu là tôi gọi tới, đó chính là bạn của tôi. Mọi người là bạn của tôi, cho dù không coi anh ấy là bạn, cũng nên lịch sự một chút.”

“Nhìn xem thái độ của mọi người ra sao? Một chút thể diện cũng không cho tôi?”

“Hội trưởng Triệu không gặp thì không gặp đi, sau này chúng ta cũng ít gặp mặt một chút, tôi cảm thấy cách làm của mọi người, không phải là hành động mà bạn bè nên làm!”

Lúc cô nói lời này, Tề Đẳng Nhàn đã bắt đầu gọi điện thoại.

“Triệu Cá Chạch, tìm anh có việc, mau tới đây, tôi đang ở bãi tập bắn cung của câu lạc bộ Thượng Động.” Tề Đẳng Nhàn nói chính là giọng điệu của cấp trên nói với cấp dưới .

Mọi người quay đầu lại, nhìn hắn như kẻ điên...
Chương 408 Xu Nịnh

Hiển nhiên, không ai coi Tề Đẳng Nhàn ra gì, đều cho rằng hắn chẳng qua là một con cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga mà thôi, hơn nữa, còn là con cóc ghẻ có thể giả vờ.

Nhưng Hoàng Tình Ca cũng không cho là như vậy, Tề Đẳng Nhàn có năng lực như thế nào, cô ấy là tương đối rõ.

Hôm nay cô ấy và Lỗ Nam ở cùng nhau , hoàn toàn là bởi vì Lỗ Nam có thể cho giới thiệu cô ấy cho Triệu Hắc Long, cho nên trước đây bọn họ có thái độ như thế nào, vẫn có thể nhẫn nhịn.

Nhưng Tề Đẳng Nhàn nếu cũng có thể giải quyết vẫn đề này, vậy cô ấy còn cần phải nhẫn nhịn sự bất mãn trong lòng mình để giữ thể diện sao?

Tất nhiên là không cần!

“Tốt, tao hôm nay ngược lại muốn nhìn xem, mày có thể gọi hội trưởng Triệu đến đây hay không!” Lỗ Nam thấy Tề Đẳng Nhàn buông di động xuống, trực tiếp nở nụ cười, “ Muốn vả mặt tao, mày cảm thấy mày có tư cách sao?”

Tề Đẳng Nhàn cười cười, hắn liệu có cố ý muốn vả vào mặt Lỗ Nam sao?

Hắn cảm thấy đối phương suy nghĩ quá nhiều, bởi vì, người này không đủ tư cách đó, không đáng để hắn làm như vậy.

Lỗ Nam vừa mới nói xong, cũng không khỏi ngẩn ra, bởi vì, anh ta thấy được Triệu Hắc Long, đang đi về hướng bãi tập bắn cung.

Mọi người sau khi nhìn thấy Triệu Hắc Long, cũng nhất thời sửng sốt!

Lỗ Nam nói: “Cái này có cái gì mà ngạc nhiên, nói không chừng là lúc tôi vừa gọi điện thoại cho hội trưởng Triệu, anh ấy nhất định đã đến rồi, lịch sự, lại đây chào hỏi thôi.”

“Ta cảm thấy cũng đúng, nếu không, người này mới vừa làm bộ làm tịch gọi điện thoại, hội trưởng Triệu đã đến rồi?”

“Rõ ràng là trùng hợp, hội trưởng Triệu đã đến rồi đấy à.”

“Mọi người không cần kinh ngạc, hội trưởng Triệu là Lỗ Thiếu mời tới, cùng tên này không có một chút quan hệ gì, cuộc điện thoại của anh ta vừa rồi, tôi thậm chí nghi ngờ là anh ta chưa gọi điện thoại nữa.”

“Ha ha ha, có lý, có lẽ là anh ta đang nói chuyện với không khí đó.”

Mọi người cảm thấy lời Lỗ Nam nói có đạo lý, đều gật đầu phụ họa.

Lỗ Nam nói với Hoàng Tình Ca: “Tình Ca, cậu bây giờ nếu muốn thay đổi chủ ý còn kịp, tôi có thể giúp cậu nói chuyện!”

Hoàng Tình Ca lạnh lùng nói: “Không cần!”

Lỗ Nam cảm thấy mình đang tự làm mất mặt, niềm nở đi lại phía Triệu Hắc Long.

“ Hội trưởng Triệu, thật sự xin lỗi a, thật sự là có việc đột xuất a, vừa rồi cũng gọi điện thoại nói rõ cho anh rồi. Anh vậy mà vẫn đến đây chào hỏi, thật sự là ngại quá...”

“A...công tố viên Lỗ à, tôi có chút việc, lát nữa hãy nói!” Triệu Hắc Long trực tiếp đẩy nhẹ tay phải của Lỗ Nam qua một bên, chạy chậm về phía Tề Đẳng Nhàn.

Biểu tình Lỗ Nam thoáng cái cứng ngắc ở trên mặt, cảm thấy rất mất mặt.

Triệu Hắc Long vừa đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn, chốc lát nét mặt nở nụ cười với vẻ nịnh nọt.

Vẻ mặt của Triệu Hắc Long bây giờ hoàn toàn không giống với nụ cười hàn huyên vừa mới gặp Lỗ Nam, tràn ngập ý tứ hèn mọn cùng lấy lòng.

“ Nhị đương gia, ngài tìm tôi, có việc gì sao? Tôi vừa nhận được điện thoại của ngài, liền vội vàng chạy đến đây, ngài xem, còn chưa đến ba phút!” Triệu Hắc Long cười nịnh nọt nói.

Sau khi nghe được những lời này của Triệu Hắc Long, trong đầu mọi người oanh một tiếng nổ tung, ánh mắt của từng người đều trở nên hỗn loạn, điều này làm sao có thể a?

Triệu Hắc Long là ai? Đây chính là người sáng lập thương hội Hắc Long, là một trong những nhân vật đứng đầu thành phố Trung Hải a!

Anh ta thế mà... Đối với người khác, khúm núm nói chuyện như thế?!

Tề Đẳng Nhàn nói: “Vị này là bạn của tôi, Hoàng Tình Ca, bố cô ấy là thị trưởng Hoàng Văn Lãng, muốn làm quen với anh, tìm anh nói chút chuyện.”

Hoàng Tình Ca đối mặt với Triệu Hắc Long cười cười, nói: “ Hội trưởng Triệu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu a!”

“Ai ya, Hoàng tiểu thư thật sự là quá khách khí rồi, có chuyện gì trực tiếp tìm tôi là được, cần gì phiền đến Nhị đương gia đâu?” Triệu Hắc Long vội vàng cùng Hoàng Tình Ca bắt tay, biểu hiện rất là thân thiện.

Hoàng Tình Ca nói: “Tôi muốn nói chuyện với hội trưởng Triệu về việc hợp tác tài chính...”

“Không thành vấn đề, ngài là bằng hữu của Nhị đương gia, chuyện gì ta đều đồng ý!” Triệu Hắc Long hào khí vung tay lên, khí phách nói.

Hoàng Tình Ca sửng sốt, mình còn chưa nói cụ thể chuyện gì, người ta đã đồng ý rồi... Mặt mũi Của Tề Đẳng Nhàn, thật sự quá lớn đi?

Mọi người bên cạnh cũng nhìn đến ngây dại...

Lỗ Nam cảm thấy sắc mặt mình rất khó coi sắp trụ không nổi, khóe mắt đều đang run rẩy.

Cho dù là anh ta, muốn Triệu Hắc Long đáp ứng một việc, đều cần tốn nhiều mối quan hệ , nhưng Tề Đẳng Nhàn... Ngay cả một câu cũng không nói, Triệu Hắc Long liền vội vàng đáp ứng, giống như sợ bỏ lỡ cái gì, quả thực làm cho người ta khó hiểu.

“Nhị đương gia, câu lạc bộ này giao vào tay ngài, ngài có hài lòng không?”

“Có cảm thấy chỗ nào không tốt hay không, tôi cho người đến cải tạo miễn phí giúp ngài!”

Triệu Hắc Long quay đầu lại, liền nhìn Tề Đẳng Nhàn cười ha ha nói.

Cả câu lạc bộ Thượng Động cộng lại trị giá đến hàng tỷ đồng, lúc anh ta đưa ra cũng có chút đau lòng.

Nhưng mà, bản thân nghĩ đến nhờ câu nói của Tề Đẳng Nhàn, mà tránh khỏi tổn thất hàng tỷ đồng tại liên minh kinh doanh của tập đoàn Từ Thị, tâm trí anh ta cân bằng vô số lần.

Triệu Hắc Long nói những lời này, trực tiếp làm cho người ở đây như bị sét đánh...

Thì ra, hắn nói hắn là ông chủ của câu lạc bộ này, cũng không phải đang nói đùa với bọn họ, mà là Triệu Hắc Long thật sự đã đem câu lạc bộ chuyển nhượng tên của hắn!

“Ừng ực...”

Cũng không biết là ai nuốt một ngụm nước bọt.

Tề Đẳng Nhàn đúng lúc nhìn thấy quản lý tới, liền vẫy vẫy tay với anh ta.

“Tề tổng!” Quản lý nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, cũng cúi đầu khom lưng.

“Những người này, toàn bộ khai trừ tư cách hội viên, về sau không được phép vào câu lạc bộ !” Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói.

“Vâng, vâng, vâng, tôi sẽ đi làm ngay!” quản lý không nói hai lời, lập tức đồng ý.

Sắc mặt đám người Lỗ Nam nhất thời càng trở nên khó coi, còn có chuyện gì xấu hổ hơn việc bị ai đó đuổi ra ngoài sao?!

Triệu Hắc Long lúc này cũng ý thức được, đoàn người Lỗ Nam này, chỉ sợ là đắc tội Tề Đẳng Nhàn, trong lòng hắn không khỏi cười lạnh, đúng là có mắt không tròng, ai có thể chọc ai không thể chọc cũng không rõ?

Triệu Hắc Long cũng không để ý quá nhiều, mà liên tục nịnh nọt Tề Đẳng Nhàn.

“Nhị đương gia, ta nghe nói lần trước ngài ở bãi tập bắn cung thắng Ngọc Tiểu Long!”

“ Nhưng Ngọc Tiểu Long là cao thủ bắn cung a, trên toàn quốc có rất ít người có thể đánh bại cô ta...”

“Tôi chỉ hận lúc ấy không có ở đây chứng kiến một màn này a, nếu không, tôi nhất định phục sát đất ngay tại chỗ!”

Tề Đẳng Nhàn nghe xong, chỉ cười nhạt, nói: “Thắng cô ta có gì đáng ngạc nhiên sao? Tôi còn có thể thắng cô ta một cách dễ dàng hơn.”

Mọi người trực tiếp hóa đá...

Lỗ Nam thật muốn đập nát vụn cây cung composite trong tay anh ta, vừa rồi anh ta còn đang vì những người khen ngợi kỹ thuật bắn cung cao siêu mà đắc ý...

Bây giờ nhìn lại, anh ta chẳng là cái gì.

Lại liên tưởng đến Tề đẳng Nhàn tự giễu bản thân là nhà quê, trên mặt mọi người lại càng thêm khó nhìn, hận không thể tìm một khe hở chui vào!

Ngay cả Ngọc Tiểu Long cũng có thể thắng, bọn họ lấy cái gì để so sánh?

“Mẹ nó Từ Ngạo Tuyết đó không biết trời cao đất rộng, lại dám khiêu chiến với Nhị đương gia ngài, lần này nhất định có thể làm cho cô ta vốn liếng không còn!”

Trong đám người Lỗ Nam, vừa nảy có cô gái kia sợ đến mực ngồi bệt xuống đất.

Thì ra vị trước mắt này, chính là nhân vật nổi tiếng nhất Trung Hải hiện nay, người đã đầu tư năm trăm tỷ cho tập đòn Hướng Thị Tề tổng Tề Đẳng Nhàn...
Chương 409 Nam Dương Trần Thị

Chương 409: Nam Dương Trần Thị

Tề Đẳng Nhàn không có hứng thú nghe Triệu Hắc Long nịnh nọt, trực tiếp vẫy tay ngắt lời anh ta, để cho hắn cùng Hoàng Tình Ca chậm rãi trò chuyện.

Hoàng Tình Ca thở phào nhẹ nhõm, cười với Tề Đẳng Nhàn, nói: “Cám ơn anh!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Việc nhỏ mà thôi, có rảnh mời tôi ăn cơm là được.”

Lỗ Nam sắc mặt tối đen, không nói một lời, xoay người rời đi.

Những tùy tùng của anh ta đương nhiên cũng không tiện lưu lại, trong đó mấy hội viên kia thậm chí đều bị Tề Đẳng Nhàn trực tiếp xóa tên.

Tề Đẳng Nhàn cũng chuẩn bị rời đi, liền nhận được điện thoại Dương Quan Quan gọi tới, nói là Hoàng Văn Đào trực tiếp chuyển vào tài khoản công ty một tỷ rưỡi.

Xem ra, Hoàng Văn Đào thật sự sợ Tề Đẳng Nhàn đổi ý, cho nên rèn sắt khi còn nóng chuyển tiền ngay lập tức, điều này làm cho hắn có chút dở khóc dở cười.

“Tôi biết rồi, số tiền này là cho Hướng tổng, cô chuyển vào tài khoản tập đoàn Hướng TThị, nói với Hướng tổng một tiếng.” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.

“Được.” Dương Quan Quan nói.

Trong lòng cô ta cũng có thắc mắc, tại sao Hoàng Văn Đào lại đầu tư tiền vào tập đoàn Hướng Thị?

Tề Đẳng Nhàn quay đầu nói với Hoàng Tình Ca: “Tiền của Hoàng đại tiên sinh tôi đã nhận được, cô bảo ông ta kế tiếp yên tâm chờ tin tức là được, ít nhiều có thể làm cho ông ta hồi máu.

Hoàng Tình Ca có chút áy náy nói: “Cám ơn.”

Tề Đẳng Nhàn chỉ điểm Triệu Hắc Long một chút, nói: “ nói chuyện tiếp đãi bạn của tôi cho tốt”

“Nhị đương gia ngài cứ yên tâm, không nói Hoàng tiểu thư là bạn của ngài, đó cũng là thiên kim của thị trưởng thành phố a, tôi nhất định sẽ cung kính kính đối đãi!”

Tề Đẳng Nhàn yên tâm rời khỏi câu lạc bộ Thượng Động, sau đó đến công ty.

Vừa tới công ty trong đại sảnh, thì có thư ký phòng hành chính đi lên nói: “Tề tổng, một nhân vật lớn đến công ty, nói muốn gặp anh, hiện tại các quản lý cấp cao đang tiếp cô ấy trong phòng tiếp khách!”

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói: “Đại nhân vật nào vậy?”

“Là Trần gia người của Nam Dương quốc.” Thư ký vội vàng nói.

Tề Đẳng Nhàn lấy lại tinh thần, Nam Dương quốc Trần gia? Hắn có chút ấn tượng.

Lúc trước trong nhà tù U Đô từng giam giữ một người Nam Dương quốc Trần gia tên là Trần Khánh, nói là phạm trọng tội, trên thực tế chỉ là tị nạn chính trị mà thôi.

Khi đó quan hệ giữa Trần gia và chính phủ Nam Dương quốc vô cùng căng thẳng, gây ra một số chuyện tương đối lớn, vì tạm tránh đầu sóng ngọn gió, Trần Khánh đã đến nhà tù U Đô.

Lúc trước, người bắt giữ cậu ta, lại là bố của hắn Tề Bất Ngữ.

Sau khi Trần Khánh vào ngục giam, một số thế lực chưa từ bỏ ý định, tìm mọi cách giết chết cậu ta, nhưng đều bị giải quyết bởi hai cha con Tề Bất Ngữ và Tề Đẳng Nhàn.

Đợi đến khi tình hình ở Nam Dương quốc ổn định bình ổn, Trần Khánh ra tù, trở lại Nam Dương.

“Đó là một người phụ nữ, tên là Trần Ngư, chức vụ là phó chủ tịch tập đoàn quốc tế Nam Dương Trần Thị.” Thư ký lại bổ sung.

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, sau đó trực tiếp đi về phía phòng họp.

Trong phòng họp, lãnh đạo cấp cao của TianLai Capital hầu như đều ở đây, Dương Quan Quan, Lý Vân Uyển, còn có một số bộ trưởng bộ phận quan trọng đều ở đây.

Sau khi thấy Tề Đẳng Nhàn tới, Dương Quan Quan vội vàng giới thiệu với người phụ nữ tên Trần Ngư: “Trần tiểu thư, vị này chính là Tề Đẳng Nhàn người mà cô muốn gặp.”

Nam Dương quốc Trần gia, đây chính là đại danh lừng lẫy, là một trong tài phiệt lớn nhất phía Nam, cho dù là chính phủ Hoa quốc đối đãi bọn họ, đều sẽ nho nhã lễ độ.

Cho nên, TianLai Capital bên này bày ra một trận tiếp đãi lớn như này cho nữ nhân tên Trần Ngư này, cũng không có gì kỳ lạ.

Trần Ngư nghe Tề Đẳng Nhàn tới, lập tức đứng dậy.

Tề Đẳng Nhàn cũng thấy được cô ấy, cho dù là thấy Ngọc Tiểu Long, Hướng Đông Tình xinh đẹp thịnh thế, sau khi nhìn cô ấy, cũng khó tránh khỏi bị kinh ngạc một chút!

Nữ nhân này tên là Trần Ngư, đúng thật sự có tư thế chim sa cá lặn.

Một mái tóc dài màu nâu bồng bềnh, khuôn mặt hơi dài tinh xảo, trên sống mũi đeo một cặp kính không tròng để lộ ra khí chất, đôi môi hồng nhuận thoa son môi màu sắc tươi đẹp.

Thân trên của nàng, là một bộ âu phục nhỏ, bên trong mặc một bộ áo sơ mi tơ tằm màu vàng sậm, nhất cử nhất động đều hiện ra một cỗ khí chất ngự tỷ đứng đầu có thể nói là tuyệt thế.

“Xin chào, Tề tiên sinh!” Trần Ngư mở miệng chính là ngoại ngữ lưu loát, mặc dù diện mạo là người Hoa, nhưng khẩu âm lại nghe không ra đến nửa điểm khuyết điểm.

“Xin chào, Trần tiểu thư.” Tề Đẳng Nhàn tiến lên bắt tay với cô, để biểu hiện lễ phép, hắn chỉ bắt tay nhân nhẹ, đầu ngón tay đối phương mà thôi.

Trần Ngư dùng ngoại ngữ nói: “Trần Khánh là em trai tôi, lần trước cậu ấy gặp chuyện không may, tôi không thể tự mình lộ diện, toàn bộ đều nhờ bố con các anh chăm sóc, thật sự khiến tôi xấu hổ!”

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Trần tiểu thư khách khí rồi, cô biết nói tiếng Hoa không?”

Trần Ngư sửng sốt, sau đó gật gật đầu, nói: “Đương nhiên biết, dù sao cũng là quê hương của Trần gia chúng tôi mà!”

Trần Ngư cố ý dùng ngoại ngữ cùng Tề Đẳng Nhàn nói chuyện với nhau, lại hết lần này tới lần khác làm cho người ta nghe không ra nửa điểm cảm giác làm bộ, chính là rất tự nhiên, hơn nữa cái loại ngữ thái cùng giọng điệu lúc nhấn từng chữ này, đều làm cho người ta có một loại cảm giác trong trẻo nhưng lạnh lùng tự tin.

“Đây mới thật sự là thiên kim trong đại gia tộc, tiểu thư khuê các của Hoa quốc chúng ta so sánh với vị Trần tiểu thư này, quả thực là thua kém hơn.

Lý Vân Uyển và Dương Quan quan tâm đều không khỏi có một ý niệm như vậy trong đầu, lời nói cử chỉ của đối phương, mỗi một động tác, đều tràn ngập tự tin và ưu nhã.

Những thứ này không thể giả vờ được, đó chỉ có thể là những thói quen được nuôi dưỡng và hình thành từ nhỏ.

“Vậy dùng tiếng Hoa trao đổi là được rồi... Ngoại ngữ của tôi không tốt lắm, cũng chỉ thông thạo sáu nước mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn ngượng ngùng cười cười.

Quản lý cấp cao ở đây một trận im lặng, có người khoác lác kiêu ngạo như vậy sao, nếu không phải là ông chủ nhà mình, thật muốn đấm vỡ đầu của hắn nha!

Trần Ngư cũng bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn chọc cười, không lưu lại dấu vết nâng kính mắt của mình, nói: “Vậy Tề tiên sinh lợi hại hơn tôi một chút.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Không dám nhận không dám nhận, cũng chỉ có một ít điểm mà thôi.”

Dương Quan Quan cùng Lý Vân Uyển dở khóc dở cười, chúng ta có thể đừng ở trước mặt đồng bào hải ngoại mất mặt như vậy sao?

“Tề tiên sinh, lần trước bố con các người giúp Trần gia chúng ta đại ân, để cho đệ đệ ta Trần Khánh may mắn tránh khỏi khó khăn, Trần gia chúng ta đối với cái này vô cùng cảm kích.”

“Lần này ta nghe nói công ty của Tề tiên sinh tại thành phố Trung Hải gặp phiền toái lớn, cho nên liền cố ý từ Nam Dương quốc chạy tới, xem xem có giúp được chút gì đó hay gì .”

“Trần Khánh gần đây bề bộn nhiều việc, không có thời gian tự mình tới cảm tạ, cho nên, liền do tôi tới.”

Trần Ngư đối với Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói, tiếng Hoa cũng nói vô cùng lưu loát, từng chữ rõ ràng, hơn nữa vẫn mang theo loại khí chất tràn đầy tự tin này.

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người.

Trần Ngư nói ra: “Chúng tôi tập đoàn Trần Thị chi ra năm tỷ, nguyện ý đầu tư miễn phí cho Tề tiên sinh, không giới hạn thời gian trả lại, hy vọng có thể giúp Tề tiên sinh vượt qua cửa ải khó khăn!”

Các quản lý cấp cao tại hiện trường nhất thời xôn xao.

Không hổ là Nam Dương Trần Thị, chính là có tiền a, vừa ra tay chính là năm tỷ, thật sự quá hào khí!

Tề Đẳng Nhàn lại ngẩn người.

Trần Ngư cau mày nói: “Tề tiên sinh nếu là cảm thấy không đủ, ta có thể nghĩ biện pháp, gom góp lại cũng có thể mang mười tỷ đến.”

Tề Đẳng Nhàn dở khóc dở cười, vội vàng xua tay, nói: “Ai nói cho các người biết tôi gặp phiền toái?Trên thực tế, gặp phiền toái không phải tôi, mà là đối thủ của tôi, các người lầm rồi!”
Chương 410 Trần Ngư

Chương 410: Trần Ngư

Trần Ngư không khỏi bất ngờ ngơ ngẩn!

“Tôi nhận được tin tức nói rằng thế lực ở Đế Đô đang đả kích công ty của anh, anh sắp không trụ nổi nữa, Trần gia chúng tôi lúc này mới cố ý tới đây giúp đỡ.”

Trần Ngư nhéo nhéo đôi chân mày đeo kính của mình, cau mày nói, có chút khó hiểu.

Theo lý mà nói, với năng lực của Trần gia ở Nam Dương, cũng sẽ không do thám được tin tức giả.

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Vậy cô chắc chắn là không nghe tin tôi đã đầu tư năm mươi tỷ vào tập đoàn Hướng Thị để đối phó với thế lực Đế Đô, hiện tại bọn họ cũng sắp không trụ nổi rồi.

Trần Ngư không khỏi có chút xấu hổ, nói: “Vậy có thể tôi đúng thật là nhầm lẫn rồi a, thật là một trò cười mà !”

Tề Đẳng Nhàn xua tay, nói: “Không có, dù sao Trần Gia cũng coi tôi là bạn, nguyện ý tới giúp tôi, tôi vô cùng cảm kích.”

“Mặc dù lần này không cần mọi người trợ giúp, nhưng lần sau không chừng sẽ mở miệng nhờ mọi người giúp đỡ.”

“Về sau nếu Trần gia có chuyện gì, cũng có thể nhờ tôi giúp đỡ, có thể giúp được, không từ chối.”

Trần Ngư trên mặt hiện ra một tia mỉm cười, gật gật đầu, nói: “Tề tiên sinh không trách là tốt rồi, nếu có cái gì cần, anh cứ việc mở miệng, có thể giúp, chúng tôi nhất định không từ chối.”

Trần Khánh đối với toàn bộ Trần gia mà nói là một nhân vật vô cùng quan trọng, sự sống sót của cậu ấy ở nhà tù U Đô, đối với toàn bộ Trần gia mà nói là cực kỳ quan trọng.

Các quản lý cấp cao ở đây nhìn Tề Đẳng Nhàn bằng ánh mắt cũng không khỏi ngày càng trở nên kính phục, cảm thấy Tề tổng thật sự là thâm sâu khó lường, dĩ nhiên với đại tài phiệt Nam Dương Trần gia có quan hệ như vậy, quá tuyệt vời rồi !

“Nếu như Trần tiểu thư có hứng thú, có thể quan một chút công ty của chúng tôi, lát nữa tôi mời cô ăn cơm.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói.

“Cô dù sao cũng là chủ tịch của công ty quốc tế, nếu cảm thấy chúng tôi có gì không tốt, có thể chỉ ra, đối với chúng tôi mà nói cũng là một chuyện tốt.”

“Dương Quan Quan, nhiệm vụ này giao cho cô.”

Dương Quan Quan lập tức gật đầu đồng ý, biết đây là cơ hội tốt để Tề Đẳng Nhàn xây dựng mạng lưới quan hệ.

“Đây là nữ nhân xuất thân từ Nam Dương Trần gia sao, đúng là nhất cử nhất động đều là phong tình, mỗi lời nói cử chỉ đều rất đặc biệt a!”

“Này phong cách của cô ấy như một nữ hoàng với phong cách thống trị, quá làm cho người ta say mê, ah ah ah, thật muốn đổi công tác đi công ty của cô ấy làm thủ hạ của cô ấy ah!”

“Nữ nhân từ gia tộc lớn đúng là khác biệt thật sự, vô cùng quyến rũ, tôi chỉ có thể nói cực kỳ đỉnh cao.”

Khi các quản lý cấp cao của TianLai Capital rời đi, ba năm người đàn ông tụ cùng một chỗ, thấp giọng thảo luận, trong đầu tràn ngập ảo tưởng.

Nhưng bọn họ cũng rất rõ ràng, loại nữ nhân này, đó là nữ thần chân chính, ảo tưởng còn chưa tính, muốn trả giá hành động thực tế, vậy chắc chắn sẽ phải chịu rất nhiều khó khăn và đau đớn.

Lý Vân Uyển cho tới bây giờ đều là người tiên phong trong xu hướng , nhưng hôm nay sau khi nhìn thấy Trần Ngư, cũng không khỏi muốn cảm thán, người ta thật sự đem trang phục công sở biến thành như lễ phục dạ hội.

Đẹp là thực sự đẹp, nhưng chủ yếu là khí chất.

“ Anh Tề, nhìn không ra a, không nghĩ tới anh cùng Nam Dương Trần gia đại tài phiệt như vậy lại có quan hệ với nhau a, thật sự là có chút ngạc nhiên bất ngờ a, quá đỉnh rồi!”

“Đúng vậy, cũng không nhìn xem Tề lão tử là ai ?” Tề Đẳng Nhàn dương dương đắc ý nói, hai chân bắt chéo lên, cái mũi cũng vểnh lên theo.

Lý Vân Uyển lại là cảnh giác nói: “Chẳng qua, em phải nhắc nhở anh một chuyện, không biết ngươi có phát hiện hay không a!”

Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn trong nháy mắt nghiêm nghị, nói: “Anh biết em muốn nói gì.”

Lý Vân Uyển chớp chớp mắt, mỉm cười nói: “Quả nhiên ăn ý!”

“Không sai, em muốn nói chính là...”

Tề Đẳng Nhàn thở dài: “Em muốn nói chân của cô ấy sao có thể dài như vậy đúng không?”

“... "Lý Vân Uyển sững sờ tại chỗ, không thể tưởng tượng nổi nhìn Tề Đẳng Nhàn, sau đó, trên trán chậm rãi hiện ra một sợi gân xanh.

Ngay sau đó, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy bắt đầu chậm rãi nở lên một nụ cười dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tề Đẳng Nhàn, anh thật đúng là giỏi a!”

Tề Đẳng Nhàn cũng cười ha ha, trước khi cô ấy đưa tay ra véo mặt mình, hắn nghiêm mặt nói: “Tin tức Trần gia, không thể nhầm lẫn như vậy, chuyện cô ấy đến Trung Hải, không đơn giản như vậy.”

Lý Vân Uyển ngẩn người, xem ra Tề Đẳng Nhàn đã sớm nghĩ tới, vừa mới nói lời kia chẳng qua là cố ý đùa giỡn với bản thân.

Bất quá, không thể không nói là, Trần Ngư nữ nhân này thật sự quá ưu tú, bất luận nam nhân nào nhắc tới cô ấy, chỉ sợ đều rất dễ dàng khiến cho nữ nhân khác ghen tị.

“Vừa rồi thiếu chút nữa em bóp chết anh.” Lý Vân Uyển hừ một tiếng, buông tay xuống.

“Bóp chết anh em thành góa phụ a?” Tề Đẳng Nhàn ôm hai tay, thản nhiên hỏi.

Lý Vân Uyển không để ý tới hắn, trực tiếp nói: “Như vậy, Trần Ngư đến thành phố Trung Hải đến là vì cái gì? hơn nữa, cô ấy cũng không tiếc bỏ ra năm tỷ giúp đỡ, như thể không sợ chút nào rằng anh sẽ đồng ý ngay lập tức.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Quan hệ giữa anh và Trần gia tốt hơn em tưởng tượng, có lẽ cô ấy thật sự muốn tới giúp anh.”

“Em không tin rằng Trần Ngư đến thành phố Trung Hải tìm một cái cớ nửa vời như vậy và muốn giúp đỡ anh. Em tin chắc có ai đó đã tung tin giả để lừa cô ấy đến đây.”

“ Thế cục của Nam Dương bên kia, so với em tưởng tượng trong phức tạp hơn nhiều, chính phủ Nam Dương không biết có bao nhiêu lần muốn cho toàn bộ Trần gia xong đời đâu.”

Lý Vân Uyển sắc mặt thay đổi, nói: “Vậy cô ấy ngàn vạn lần không thể ở thành phố Trung Hải gặp chuyện không may, ở đây xảy ra chuyện, anh khó tránh liên lụy, thậm chí quốc gia chỉ sợ đều sẽ nhúng tay tham dự!”

“Cô ấy ra khỏi thành phố Trung Hải, tùy tiện thế nào cũng không liên quan đến anh, quốc gia tự chịu trách nhiệm.”

“Em thấy, anh nên sớm bảo cô ấy quay về Nam Dương đi.”

Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc gật đầu, nói: “Anh đương nhiên cũng có thể nghĩ được điểm ấy, hôm nay sau khi ăn cơm xong, anh khuyên cô ấy về sớm một chút vậy.”

Vừa nhìn Trần Ngư liền thuộc loại nữ nhân khôn khéo cơ trí, với đầu óc của cô ấy, không sợ cô ấy không hiểu chút gì.

Đến lúc đó Tề Đẳng Nhàn nói, hơn phân nửa là có thể thuyết phục, cô ấy cũng sẽ không cảm thấy Tề Đẳng Nhàn có chỗ nào vô lễ.

“Anh nói chính phủ Nam Dương muốn cho Trần gia xong đời, là xảy ra chuyện gì ? "Lý Vân Uyển hỏi.

“Em nếu là trung tâm chính phủ, em nguyện ý huyết mạch kinh tế bị một gia tộc nắm trong tay sao?”

Lý Vân Uyển ha một tiếng, nói: “Thì ra địa vị của Trần gia ở Nam Dương cũng tương đương với địa vị của gia tộc đứng đầu Tuyết quốc, tuy rằng quyền thế vô song, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Cho nên nói, có quá nhiều tiền cũng không phải là chuyện tốt.”

Lý Vân Uyển nói: “Em cảm thấy anh nói đúng, cho nên, bắt đầu từ ngày mai anh đem ví tiền cùng thẻ ngân hàng đều giao cho em bảo quản đi!”

Tề Đẳng Nhàn trực tiếp giơ ngón giữa lên, tỏ vẻ khinh bỉ.

Lý Vân Uyển lại mị nhãn như tơ nói: “ Anh đến đây.”

Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn giật giật, yêu tinh này, thật sự là càng ngày càng biết giết người trong lúc vô hình a...

Gần đây hắn đương nhiên không dám xằng bậy trong phòng làm việc, dù sao cũng là thời kỳ đặc biệt, vạn nhất có chuyện gì xảy ra, vậy nếu có sự việc bất ngờ xảy ra rốt cuộc là nên bỏ dở giữa chừng tốt hơn, hay là kiên trì đến cùng thì tốt hơn?

Sau khi Trần Ngư dạo một vòng trong TianLai Capital, liền đến văn phòng Tề Đẳng Nhàn uống trà, hai người nói chuyện phiếm một phen, Tề Đẳng Nhàn cũng hỏi thăm một chút thế cục ở Nam Dương.

Đợi đến lúc không còn nhiều thời gian nữa, hắn liền mời Trần Ngư ra ngoài ăn cơm.

Kết quả, Hướng Đông Tình gọi điện thoại tới, tuyên bố hôm nay phải tăng ca.

Tề Đẳng Nhàn không khỏi chậc chậc khen ngợi, rốt cuộc Hướng tổng mới là nhân vật đại biểu cho nhà tư bản cầm đầu, hắn bất quá chỉ là một tên cặn bã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK