Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 441 Ép khô

Chương 441: Ép khô

Tề Đẳng Nhân bảo các quản lý cấp cao của câu lạc bộ Thượng Đông bắn bia với mình, sau đó sai khiến Từ Ngạo Tuyết đứng ở một bên bưng trà rót nước.

Vì Tề Đẳng Nhân thật sự rất có thể sẽ làm ra chuyện không biết xấu hổ, vậy nên Từ Ngạo Tuyết cũng chỉ có thể nén giận mà tạm thời làm thư ký sinh hoạt cho hắn, bưng trà rót nước chịu thương chịu khó, đôi khi còn phải hỗ trợ nạp đạn.

Cả đời này của cô ta, chưa từng phải trải qua chuyện gì nhục nhã như vậy?

“Tôi không thể thường xuyên tới câu lạc bộ được, vậy nên các anh phải làm công việc của mình, chăm sóc khách hàng thật tốt.” Tề Đẳng Nhân vừa uống cà phê mà Từ Ngạo Tuyết đưa qua, vừa nhẹ nhàng nói.

Mọi người đều ngoan ngoãn nghe hắn dạy dỗ, sôi nổi gật đầu khom lưng.

Tề Đẳng Nhân nói: “Năm nay tiền thưởng ăn tết của mọi người đều sẽ được tăng lên gấp đôi, các anh bỏ công bỏ sức ra làm việc, tôi cũng không phải người bủn xỉn.”

Trên mặt mọi người lập tức lộ ra nụ cười vui sướng, thậm chí còn có chút cảm kích Từ Ngạo Tuyết, nếu không phải cô ta tới thành phố Trung Hải gây chuyện, giúp Tề Đẳng Nhân kiếm được nhiều lợi ích như vậy, có lẽ hắn cũng sẽ không hào phóng như thế.

Nếu Từ Ngạo Tuyết mà biết được mấy ý nghĩ này của bọn họ, có lẽ sẽ tức hộc máu mất.

Ngay lúc Tề Đẳng Nhân đang dạy dỗ bọn họ, thì có một người đàn ông đi tới, người này, là anh trai của Từ Ngạo Tuyết Từ Ngạo Long.

“Anh hai, anh sao lại tới đây?!” sau khi Từ Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, sắc mặt cô ta càng trở nên khó coi hơn.

Tình cảnh hiện tại của cô ta vốn đã rất nhục nhã xấu hổ rồi, bây giờ lại còn bị người quen nhìn thấy, cô ta cảm thấy xấu hổ vô cùng, huống chi, người này còn là người thân của cô ta, là anh trai của cô ta!

Từ Ngạo Long đã cố ý từ thủ đô đến đây, từ sớm đã nhìn thấy toàn bộ quá trình Từ Ngạo Tuyết phục vụ bưng trà rót nước cho Tề Đẳng Nhân, giờ phút này, khắp mặt anh ta đã đen hoàn toàn.

Từ Ngạo Long lạnh lùng nói: “Tao tới đây, là để ngăn mày thôi làm xấu mặt Từ gia đi!”

Sau khi nói hết lời này, anh ta giơ tay tát một cái thật mạnh lên khuôn mặt của Từ Ngạo Tuyết.

Đầu Từ Ngạo Tuyết bị anh ta tát lệch sang một bên, cô ta vốn là người tâm cao khí ngạo, nhưng vào lúc này, lại không nói nên bất kỳ lời nào.

Chính xác như lời Từ Ngạo Long nói, cô ta hiện tại, đúng thật là làm mất mặt Từ gia.

“Vậy anh nói cho tôi biết, tôi phải làm như thế nào, như thế nào mới không làm mất mặt Từ gia?!” Từ Ngạo Tuyết nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Lúc này cô ta cảm thấy tâm có chút lạnh, gặp phải sự thất bại to lớn như vậy, không một ai ấm áp hỏi thăm an ủi cô ta thì thôi, vậy mà người thân của cô ta còn trỉ trích và đay nghiến cô ta.

Từ Ngạo Long nhìn Từ Ngạo Tuyết, trầm giọng nói: “Nếu tao là mày, thì tao chết quách đi cho xong!”

Từ Ngạo Tuyết khiếp sợ, không nghĩ tới Từ Ngạo Long lại nói ra một điều tàn nhẫn như vậy!

Anh trai cô ta vậy mà lại bảo cô ta…… Đi chết đi?!

“Mày chết đi, cũng sẽ giải trừ bớt đi nhiều nợ nần, Từ gia chúng ta cũng có thể giảm bớt đi không ít áp lực. Dù sao, cũng sẽ không có ai mà đòi nợ khi nhà người ta đang có tang lễ cả.” Từ Ngạo Long âm trầm nói.

Từ Ngạo Tuyết nói: “Lúc tôi về thủ đô không phải đã nói hết rồi sao? Có nợ nần gì, cứ tính lên người tôi, chỉ cần cho tôi thời gian, tôi sẽ trả hết!”

Từ Ngạo Long nói: “Thời gian? Thứ quý giá như thời gian, dù mày có bỏ tiền ra mua cũng không được, chúng ta không có nhiều thời gian như vậy!”

Nói xong lời này, anh ta móc ra từ trong túi một viên thuốc.

“Uống nó đi, là xong hết mọi chuyện!” Từ Ngạo Long lạnh lùng nói.

Tề Đẳng Nhân vào ngay lúc này nở nụ cười, nói: “Anh là anh trai của Từ Ngạo Tuyết, Từ Ngạo Long đúng không?”

Từ Ngạo Long quay đầu nhìn về phía hắn, nói: “Cậu chính là Tề Đẳng Nhân, con chó nhà có tang năm đó bị đuổi ra khỏi thủ đô phải không!”

Tề Đẳng Nhân nhún vai, nói: “Không biết so sánh Từ gia với tôi ở hiện tại, ai giống con chó nhà có tang hơn nhỉ?”

Từ Ngạo Tuyết đã cầm lấy viên thuốc từ trong tay Từ Ngạo Long, vẻ mặt u ám tràn ngập phức tạp.

“Nếu Từ gia đã sắp phá sản, lại còn ép cô ấy uống viên thuốc này, cứ như vậy đi, đến lúc đó tôi ra tay với Từ gia cũng không cần phải mặt mũi cô ấy nữa.”

“Dù sao, một ngày làm vợ chồng, trăm ngày ân nghĩa.”

“Chúng tôi đã ở với nhau được vài ngày rồi, ít nhiều cũng tích được mấy trăm ngày ân nghĩa.”

Tề Đẳng Nhân cười cười, cắm tay vào túi quần, dáng vẻ thờ ơ lạnh nhạt.

Từ Ngạo Long trực tiếp cười ha hả, nói: “Tề Đẳng Nhân, cậu thật sự cho rằng Từ gia không có người giúp đỡ sao?”

“Không lẽ cậu cảm thấy, các mối quan hệ của Từ gia chúng tôi, chỉ có như vậy thôi sao?”

“Chẳng lẽ chỉ cần cậu muốn tập đoàn Từ thị phá sản, là nó có thể lập tức phá sản sao?”

Từ Ngạo Tuyết khiếp sợ mà quay đầu nhìn về phía Từ Ngạo Long, nói: “Anh nói lời này, là có ý gì?”

Từ Ngạo Long nhìn cô ta, nhàn nhạt nói: “Mày chẳng qua chỉ là một con tốt mà thôi, bảo mày tới thành phố Trung Hải, là vì muốn tranh thủ cho Từ gia chút thời gian.”

“Hiện tại, thời gian đã đủ rồi, Từ gia cũng đã chuẩn bị xong.”

“Bây giờ hắn muốn làm tập đoàn Từ thị phá sản, căn bản đã là chuyện không thể nào!”

Sau khi Từ Ngạo Tuyết nghe xong câu nói đó, tim đã đau đến mức muốn nứt ra, không nghĩ tới, bản thân cô ta đã chịu đựng biết bao nhiêu nhục nhã, thế nhưng không phải là vì để thỏa hiệp với Tề Đẳng Nhân, mà chẳng qua là để tranh thủ chút thời gian cho người nhà thôi!

Hiện tại, thời gian đã đến lúc chín muồi, vì để ép khô hết mọi giá trị lợi dụng của cô ta, mà bọn họ còn bắt cô ta tự mình chết đi……

Vậy bản thân cô ta chịu nhục nhã mấy ngày qua là vì cái gì chứ? Bản thân cô ta chấp nhận khom lưng uốn gối gọi điện cho những người có thân phận lớn kia là vì cái gì?

“Gia tộc đã sinh ra và giáo dục mày không dễ dàng gì, hiện tại là lúc để mày báo hiếu cho gia tộc, uống nó đi, là xong xuôi tất cả mọi việc, mọi người trong gia tộc đều sẽ ghi nhớ sự cống hiến của mày.” Từ Ngạo Long lãnh đạm mà nói, ép buộc Từ Ngạo Tuyết uống viên thuốc đoạt mạng người này.

Tề Đẳng Nhân lại lắc đầu, mỉm cười nói: “Xem ra, Từ gia là thật sự cảm thấy các người đã chuẩn bị tốt rồi, có thể bắt đầu ván bài này với tôi được rồi đúng chứ?”

Từ Ngạo Long hờ hững nói: “Tề Đẳng Nhân, cậu hiện tại cứ ở đó mà kiêu ngạo đi, chúng ta có rất nhiều cơ hội để chơi từ từ, lúc đó hãy nhìn xem rốt cuộc ai mới là người chết trước!”

Từ Ngạo Tuyết lại vào ngay lúc này cười nhạo một tiếng, ném viên thuốc trong tay, nói: “Các người bảo tôi làm thế nào, là tôi phải làm thế đó sao?”

Từ Ngạo Long trừng mắt, tức giận nói: “Mày dám không nghe lời?”

Từ Ngạo Tuyết khinh thường nói: “Hai tên sát thủ tới giết tôi cũng là các người thuê đúng không?”

Thời điểm nói tới đây, trong lòng cô ta nhịn không được mà bốc lên lửa giận, hai tên sát thủ kia vậy mà lại là do người trong nhà thuê tới, hơn nữa, cô ta còn bởi vì được Tề Đẳng Nhân cứu một mạng mà phải chấp nhận chịu nhục.

“Bất luận như thế nào, hôm nay mày nhất định phải chết!” Từ Ngạo Long lạnh giọng nói.

“Từ Ngạo Tuyết hiện tại là người của tôi, cô ấy có chết hay không, thì cũng phải do tôi quyết định.” Tề Đẳng Nhân vẫy tay, duỗi tay đặt lên vai Từ Ngạo Tuyết.

Từ Ngạo Tuyết giống như bị điện giật mà ném tay hắn ra, tức giận nói: “Anh con mẹ nó đừng có chạm vào tôi!”

Tề Đẳng Nhân lại duỗi tay ôm cô ta lại, mặc cho cô ta có giãy giụa như thế nào, mỉm cười nói: “Hay là anh muốn nhìn tập đoàn Từ thị phá sản? Muốn tất cả công sức của anh đều đổ sông đổ biển hết sao?”

Từ Ngạo Long lập tức cười khinh thường, nói: “Những gì mà cậu nói chẳng qua chỉ là nói suông, câu ở hiện tại hoàn toàn có năng lực làm cho tập đoàn Từ thị phá sản.”

Tề Đẳng Nhân hơi lắc đầu, nói: “Từ gia?”

“À……”

Hắn lại cười một tiếng, thể hiện sự khinh thường tột đỉnh đối với Từ gia.

Sau đó, hắn vươn một ngón tay ra, nói: “Các người cho rằng, tôi cái gì cũng không biết sao?”

“Ngay khi Từ Ngạo Tuyết tới thành phố Trung Hải tìm tôi trong khoảng thời gian này, sau đó các ngươi cố ý phái người đến Tuyết Quốc tìm Vinogradov.”

“Vinogradov hứa hẹn sẽ tạo áp lực cho Cổ Tân Tư Cơ, bắt anh ta thu hồi 500 triệu đô la Mỹ tiền đầu tư của tôi để chi viện cho các người vượt qua khoảng thời gian khó khăn này đúng không?”

Lời Tề Đẳng Nhân nói, làm Từ Ngạo Long nhíu mày một cái.
Chương 442 Ngu xuẩn

Từ Ngạo Long chưa từng nghĩ tới chuyện Tề Đẳng Nhân sẽ biết được hướng đi của Từ gia, còn biết một cách rành mạch như vậy.

Bọn họ tự cho rằng bản thân họ đã làm rất cẩn thận, không nghĩ tới, vẫn để Tề Đẳng Nhân biết được, anh ta rất tò mò, rốt cuộc bằng cách nào mà Tề Đẳng Nhân lại biết được.

Hay là, bên trong Từ gia có nội gián?

Hẳn là không thể nào, Tề Đẳng Nhân đã rời khỏi thủ đô nhiều năm, không có một chút cảm giác tồn tại nào, sẽ không có thế lực nào ở thủ đô giúp đỡ hắn.

Từ Ngạo Tuyết cũng lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới Từ gia tẩm ngẩm tầm ngầm lại có động thái lớn như vậy, bọn họ vậy mà lại có thể tìm được sự giúp đỡ của Vinogradov ở Tuyết Quốc!

“Cho dù cậu biết thì làm sao? Tập đoàn Từ thị của chúng tôi, hiện tại đã được bảo đảm, cậu tưởng cậu muốn làm gì thì làm sao!” Từ Ngạo Long cười lạnh nói.

“Phải không? Các người thật sự cảm thấy như vậy rất an toàn sao?” Tề Đẳng Nhân lấy điện thoại của mình ra, hơi mỉm cười.

Từ Ngạo Long lãnh đạm nói: “Ếch ngồi đáy giếng vẫn mãi là ếch ngồi đáy giếng, cậu rời khỏi thủ đô quá nhiều năm rồi, đã sớm biến thành một tên quê mùa, ngay cả lời vô nghĩa như vậy mà cũng nói được.”

Từ Ngạo Tuyết đứng ở một bên trực tiếp im lặng, nếu Từ gia thật sự đã có chuẩn bị như vậy, vậy cô ta đúng thật là dư thừa.

Hiện tại cô ta chết đi, là lựa chọn có lợi nhất cho Từ gia.

Tề Đẳng Nhân nhìn Từ Ngạo Long, vẻ mặt cười nhạo nói: “Nếu tôi đã có thể biết được chuyện này, như vậy, anh cảm thấy, tôi sẽ không có chuẩn bị cho sau đó sao?”

Từ Ngạo Long lạnh mặt không nói gì, nhưng trong lòng lại bắt đầu cảm thấy bất an.

Tề Đẳng Nhân nói: “Mối quan hệ giữa các nhà đầu tư của Tuyết Quốc, tuy nói là mối quan hệ đối địch, nhưng thực chất đều là một, mối quan hệ của bọn họ rất phức tạp. Đối với người không hiểu rõ mấy chuyện này như anh, có lẽ sẽ có chút khó hiểu?”

Sau khi nói xong, hắn lấy điện thoại di động ra gọi đi một cuộc.

“Giảm giá cổ phiếu tập đoàn Từ thị xuống 5 điểm!” Tề Đẳng Nhân lạnh lùng nói.

Từ Ngạo Long khinh thường nói: “Cậu bảo giảm 5 điểm là giảm 5 điểm sao? Nói vậy thì tôi cũng nói được, hôm nay cổ phiếu của tập đoàn Từ thị sẽ tăng vọt một đường đi lên!”

Tề Đẳng Nhân lười biếng nói: “Tập đoàn Từ thị nếu còn muốn được bảo toàn, thì còn phải dựa vào Từ Ngạo Tuyết, để cô ấy ngoan ngoãn nghe lời tôi trong thời gian này, nếu không, tôi cho cả nhà các người đi uống gió Tây Bắc!”

Từ Ngạo Long đang muốn đáp lại một cách khinh bỉ, bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại từ nhà.

“Ngạo Long, không xong rồi, cổ phiếu tập đoàn Từ thị nhà chúng ta bỗng nhiên tụt 5 điểm! Hiện tại các nhà đầu tư nhỏ lẻ đang vội vàng bán tháo đi, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ sẽ giảm sàn!”

Sau khi Từ Ngạo Long nghe thế, đồng tử đột nhiên trợn to, nhìn về phía Tề Đẳng Nhân một cách không thể tin được.

Sao có thể, hắn nói giảm 5 điểm, là thật sự giảm 5 điểm!

Chiêu thả con tép, bắt con tôm này của Tề Đẳng Nhân thoạt nhìn chỉ là khiến cổ phiếu giảm xuống 5 điểm, nhưng gần đây tình huống của tập đoàn Từ thị vẫn luôn không ổn, trong lòng mọi người đều tràn ngập bất an, sau khi những người đầu tư nhỏ lẻ nhìn thấy cổ phiếu không còn nổi bật sẽ từ bỏ, lúc đó phỏng chừng sẽ trực tiếp giảm sàn.

Từ Ngạo Long luống cuống gọi đi một cuộc điện thoại, dùng tiếng nước ngoài nói: “Vinogradov tiên sinh, hôm nay cổ phiếu của tập đoàn Từ thị chúng tôi đã giảm xuống 5 điểm, đã có chuyện gì xảy ra? Không phải anh nói sẽ giúp chúng tôi, sẽ bảo vệ tập đoàn chúng tôi sao?”

Vinogradov lười biếng nói: “Từ tiên sinh, người Hoa Quốc các người có câu một câu nói, gọi là kế hoạch không theo kịp biến hóa. Tôi ở chỗ này, xảy ra chút biến hóa, cho nên chỉ có thể bất lực không giúp được gì!”

Từ Ngạo Long kinh hoảng nói: “Vinogradov tiên sinh, anh cũng không thể không giữ chữ tín!”

Vinogradov nói: “Xin lỗi, tôi không giúp các cậu được, các cậu tự mình nghĩ cách đi!”

Sau khi nói xong lời này, Vinogradov trực tiếp cúp điện thoại!

Giữ chữ tín? Những nhà đầu tư làm ăn như họ mà biết giữ chữ tín, thì đã sớm chết ở ngóc ngách nào rồi.

Cúp điện thoại xong, Vinogradov khịt mũi coi thường, chỉ bằng chút lợi ích mà Từ gia đưa ra mà muốn anh ta trở mặt với thế lực của tập đoàn Cổ Tân Tư Cơ, đúng là chả khác nào chuyện nghìn lẻ một đêm!

“Ngu xuẩn!”

Nhìn thấy bộ dạng luống cuống tay chân của Từ Ngạo Long, Từ Ngạo Tuyết hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói ra hai chữ.

Sắc mặt Từ Ngạo Long nhất thời tái xanh sau đó chuyển sang đỏ bừng, khi nảy lúc anh ta tràn ngập tự tin đi tới đây, không nghĩ tới, chỉ trong chớp mắt đã bị Tề Đẳng Nhân vả mặt, đánh đến đầu anh ta vang lên tiếng ong ong.

“Sao có thể?” Sắc mặt Từ Ngạo Long tái nhợt lẩm bẩm nói, không thể tin được mọi chuyện đang diễn ra.

Tề Đẳng Nhân lười biếng nói: “Tôi xem cái thái độ này của Từ gia, hiển nhiên có vẻ là không muốn bảo vệ tập đoàn Từ thị nữa, vậy thì dứt khoát làm nó phá sản ngay tại đây luôn đi!”

Thân thể Từ Ngạo Long lập tức giật mình một cái, giận dữ nói: “Cậu dám!”

Tề Đẳng Nhân nhún vai, nói: “Tôi không dám, tôi mỗi ngày làm cho tập đoàn Từ thị giảm xuống 5 điểm thôi, để xem các người có thể chống đỡ được mấy ngày.”

Từ Ngạo Long hoàn toàn sợ hãi.

“Có chuyện gì từ từ nói, không cần thiết phải làm căng như vậy!” Sắc mặt Từ Ngạo Long trong nháy mắt thay đổi đến cứng đờ, khóe miệng cười lên, cả người nhìn qua trông rất khôi hài.

“Đúng là trò hề.” Trong lòng Từ Ngạo Tuyết hừ lạnh một tiếng.

Quả nhiên, sức mạnh của Tề Đẳng Nhân đã vượt ngoài dự kiến của Từ gia, những gì bọn họ chuẩn bị đằng sau lưng căn bản hoàn toàn vô dụng.

Hiện tại, Tề Đẳng Nhân muốn làm cho tập đoàn Từ thị phá sản, cũng chỉ bằng một câu nói mà thôi.

Tề Đẳng Nhân nói: “À? Mới vừa rồi không phải anh còn rất doạ người sao? Không phải nói tôi không làm được sao? Như thế nào hiện tại biến thành dáng vẻ như này?”

Từ Ngạo Long nói: “Vừa rồi là tôi có mắt không thấy Thái Sơn, không biết tốt xấu, xin Tề tổng rộng lượng bỏ qua, đừng chấp nhặt tôi làm gì!”

Trong lòng anh ta miễn bàn có bao nhiêu nghẹn khuất, vốn tưởng rằng có thể thoát khỏi sự kìm kẹp của Tề Đẳng Nhân, nào có nghĩ được rằng, người ta vẫn có khả năng làm tập đoàn Từ thị như cũ.

“Nói thật, nếu như không phải Từ Ngạo Tuyết hầu hạ tôi khá tốt, thì tập đoàn Từ thị các người, tôi đã sớm không để cho nó tồn tại.” Tề Đẳng Nhân nhàn nhạt nói.

Sau khi Từ Ngạo Tuyết nghe được những lời này, cô ta tức giận đến mặt đỏ tai hồng, lời nói như vậy, đối với cô ta mà nói, không thể nghi ngờ là một sự nhục nhã to lớn nhường nào!

Trong lòng cô ta có chút hận Từ gia muốn khiến cô ta trở thành vật hi sinh, nhưng lý trí nói cho cô ta biết, tập đoàn Từ thị không thể đổ.

Nếu như tập đoàn Từ thị sụp đổ, một loạt phản ứng dây chuyền sẽ nối gót theo tới, cô ta căn bản không thể ứng phó nổi, đến lúc đó Triệu gia cũng không nhất định sẽ tiếp tục giúp đỡ cô ta.

“Đúng đúng đúng, cảm ơn Tề tổng đã giơ cao đánh khẽ! Ngạo Tuyết, em cứ ở lại bên cạnh Tề tổng, ngoan ngoãn nghe lời Tề tổng.” Từ Ngạo Long quay đầu nói với Từ Ngạo Tuyết, một khẩu khí giao trọng trách cho người.

Từ Ngạo Tuyết ôm tay cười lạnh, nhìn Từ Ngạo Long như nhìn một vai diễn hề, vừa rồi còn muốn ép chết cô ta, hiện tại thế cục thay đổi, quay đầu liền trở thành một tên nô tài khom lưng uốn gối, đúng là buồn cười!

Từ Ngạo Long nói: “Nếu không còn chuyện gì nữa, vậy thì tôi đi trước.”

Nói xong lời này, anh ta chuẩn bị chạy lấy người.

Tề Đẳng Nhân lại nói: “Từ từ, tôi có nói là để cho anh đi sao?”

Từ Ngạo Long chỉ có thể đứng lại tại chỗ, dù sao, hiện tại anh ta không thể đắc tội Tề Đẳng Nhân.

“Đến đây ra vẻ xong giờ liền muốn chạy, trên thế giới này nào có chuyện tốt như vậy?” Tề Đẳng Nhân từ trên cao nhìn xuống Từ Ngạo Long, vẻ mặt tràn đầy kiêu ngạo và lạnh nhạt.

Từ Ngạo Long chua xót nói: “Cậu muốn tôi làm gì?”

Tề Đẳng Nhân nói: “Quỳ xuống, xin lỗi em gái anh cho tôi.”

“Người ta trăm cay ngàn đắng chạy đến thành phố Trung Hải cầu xin tôi, Từ gia các người lại ở sau lưng cô ấy một dao, quả thực làm tôi khinh thường!”
Chương 443 Mong cô không hồ đồ

Từ Ngạo Long không ngờ Tề Đẳng Nhàn dám đưa ra một yêu cầu vô lễ và quá đáng như vậy, giận tím cả mặt.

“Tề tổng, yêu cầu này của cậu thật là quá đáng mà!” Từ Ngạo Long cắn răng.

“Quá dáng?”

“Các người ép buộc Từ Ngạo Tuyết đi tìm cái chết, như vậy thì không quá đáng sao?”

“Cô ta đã toàn tâm toàn ý suy xét cho Từ gia, các người vừa quay đầu đã bán đứng cô ta, còn định đoạn mạng của cô ta, như vậy thì rất hợp tình hợp lẽ à?”

Tề Đẳng Nhàn cười lạnh.

Tuy rằng hắn không phải thánh mẫu có đạo đức, nhưng cách làm của Từ gia vẫn khiến hắn cảm thấy ghê tởm, vì lẽ này, hắn nhất quyết đòi lại công đạo cho Từ Ngạo Tuyết.

Từ Ngạo Tuyết nghe xong lời này của Tề Đẳng Nhàn, vành mắt cũng bắt đầu phiếm hồng. Đúng như lời Tề Đẳng Nhàn nói, cô ta cúc cung tận tụy với Từ gia, vậy mà Từ gia lại bán cô ta đi, còn muốn ép cô ta vào chỗ chết.

Kết quả như vậy, cô ta không thể chấp nhận nổi.

Từ Ngọa Long bị lời này của Tề Đẳng Nhàn làm chi đuối lý, ông ta nói: “Có thể thương lượng lại một chút hay không?”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười: “Ngượng quá đi, không cần phải thương lượng. Nếu ông không đồng ý, vậy thì ngày mai giá trị cổ phiếu của tập đoàn Từ thị sẽ hạ thêm 5 điểm nữa đó!”

Tập đoàn Từ thị đã đi đến bờ vực giữa sống và chết, cái nồi to như vậy, cho dù là kẻ nào cũng không thể gánh nổi, Từ Ngạo Tuyết không dám gánh, đương nhiên Từ Ngọa Long cũng vậy.

Huống chi trước khi ông ta tới Trung Hải, tình hình của tập đoàn Từ thị đã tương đối ổn định, vậy mà lại xảy ra tai vạ như vậy, lập tức lại chuyển biến bất ngờ.

“Phịch!”

Nghiến răng nghiến lợi một hồi, cuối cùng Từ Ngọa Long vẫn quỳ xuống.

“Ngạo Tuyết, đều là ta sai, ta không nên làm chuyện như vậy!” Từ Ngọa Long cắn răng nói.

Từ Ngạo Tuyết nhàn nhạt nhìn ông ta, đương nhiên là không muốn tiếp nhận lời xin lỗi của ông ta, sao cô ta có thể tha thứ cho chuyện như vậy cơ chứ?

Đâm cho ông một đao, sau đó nói xin lỗi ông, vậy thì ông có tha cho tôi không?

Tề Đẳng Nhàn mất kiên nhẫn mà phất tay bảo: “Cút đi!”

“Đám người Từ gia các người rõ là ngu xuẩn, trong khoảng thời gian này an phận một chút cho tôi.”

“Còn dám tới khiêu khích tôi, vậy thì tôi sẽ lập tức khiến các người phá sản, Từ Ngạo Tuyết có xin xỏ cũng vô dụng!”

Từ Ngọa Long không nói hai lời, bò dậy đi mất, lần này ông ta đến thành phố Trung Hải, cuối cùng lại mất hết thể diện.

Không có còn cách nào, không lớn mạnh bằng người ta, tai vạ tập đoàn Từ thị đóng cửa, không ai dám gánh vác, cũng gánh vác nổi.

Cho dù là Tề Đẳng Nhàn, hắn cũng không muốn khiến tập đoàn Từ thị đóng cửa. Nếu như tập đoàn này đóng cửa, vậy thì món nợ này sẽ được tính lên đầu hắn, sẽ xuất hiện rất chuyền phiền phức.

“Xem ra gia giáo của Từ gia các người cũng chẳng ra gì nhỉ? Vậy mà lại có người tới ép cô vào chỗ chết, chút giá trị cuối cùng mà cũng phải ép cho ra bã thì thôi!” Tề Đẳng Nhàn cười như không cười mà nhìn Từ Ngạo Tuyết, hắn nói.

“Gia giáo của Tề gia các người cũng tốt quá đi thôi, chẳng phải cha của anh cũng bị đuổi khỏi Đế Đô hay sao chứ?” Từ Ngạo Tuyết lạnh nhạt đáp lại một câu.

Tề Đẳng Nhàn nhíu chặt mày, duỗi tay nắm cằm Từ Ngạo Tuyết, hắn cười lạnh bảo rằng: “Tốt nhất là cô nên hiểu rõ một chuyện, bây giờ cô có thân phận gì? Địa phận gì? Sao lại dám nói chuyện với tôi?”

Từ Ngạo Tuyết nhún vai đáp: “Hả? Tôi sai rồi, xin anh tha thứ tôi.”

Tề Đẳng Nhàn híp, cười nói: “Tôi lại cứu cô thêm một mạng, thu một chút lợi tức thì không quá đáng chứ?”

Từ Ngạo Tuyết trợn tròn hai mắt, bỗng nhiên lui ra sau một bước, khiếp đảm quát: “Anh định làm gì, đừng làm xằng làm bậy, nơi này còn có người đó!”

“Ý cô là tôi có thể làm xằng làm bậy ở chỗ vắng người à?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

Từ Ngạo Tuyết giận dữ vô cùng, cắn răng nói: “Tề Đẳng Nhàn, anh đừng có khinh người, quá đáng như vậy!”

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Tôi cứ muốn khinh người, quá đáng, tôi làm như vậy đấy, cô thì làm gì được nào? Đừng có quên, chuyện tồn vong của Từ thị vẫn còn đang nằm trong tay tôi đó

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy khi nói những lời này, bản thân hắn chẳng khác nào một nhân vật phản diện.

Mà Từ Ngạo Tuyết thì đúng là nữ chính ngốc nghếch lương thiện trong phim, bị tên ác bá như hắn bắt thóp, khiến cho người ta xót xa.

“Chỉ đùa với cô chút thôi mà, xem sắc mặt của cô kìa, khó coi quá đi!” Tề Đẳng Nhàn cười, duỗi tay vuốt cằm cô ta.

Cả đời này của Từ Ngạo Tuyết, cũng chỉ có Tề Đẳng Nhàn dám dùng cách ngả ngớn này để khinh bạc cô ta.

Cô ta hít vào một hơi thật sâu, cố nén lửa giận.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tới đây, chơi một ván, nếu cô thắng, tôi sẽ không quấy rầy cô trong ba ngày!”

Nói xong lời này, hắn nhấc mô hình súng trường lên.

Từ Ngạo Tuyết không nói gì, lập tức lấy cây súng trường khác ra, không nói hai lời, bắt thẳng về phía đòi Tề Đẳng Nhàn!

“Đoàng!”

Một tiếng súng nổ vang, chân trái của Tề Đẳng Nhàn biến mất.

Tập trung nhìn kỹ, thì ra đã gập ra đằng sau.

Từ Ngạo Tuyết không chút do dự, chĩa thẳng súng vào ngực hắn!

Tề Đẳng Nhàn khẽ lách người né tránh.

“Súng thật cũng không bắn trúng được tôi, cô dùng mô hình súng trường, vậy càng không được.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Từ Ngạo Tuyết tức không chịu được, lại tiếp tục bóp cò, tất cả những viên đạn khí bắn ra đều hụt hết.

Tề Đẳng Nhàn vừa trốn tránh vừa tới gần, tới khi phát súng cuối cùng vang lên, tay hắn giơ ra, nắm họng súng nhấc bổng lên trên, khiến cho phát súng cuối cùng thất bại.

“Đoàng!”

Sau đó, mông Từ Ngạo Tuyết phải chịu một cái vỗ mạnh.

Cái vỗ mông này cũng không phải là tán tỉnh, mà là dạy dỗ, Từ Ngạo Tuyết hét thảm, đau đến nỗi té ra trên mặt đất, có cảm giác như mông mình sắp nứt ra đến nơi.

Từ Ngạo Tuyết cắn răng, nâng súng lên, lại bắt thêm một phát!

Tề Đẳng Nhàn né tránh, lại thêm một cú đánh!

Từ Ngạo Tuyết lại nổ súng!

Sau đó, cô ta lại bị đánh!

Sau ba lần liên tiếp, Từ Ngạo Tuyết cuối cùng cũng không chịu nổi sự tra tấn này nữa, chỉ đành quỳ rạp xuống đất, ném mô hình súng trường đi, khóc không thành tiếng.

“Lúc này đã khuyên cô rồi, sao cô không chịu nghe chứ? Đã làm sai, thì nhất định phải chịu trừng phạt.” Tề Đẳng Nhàn cầm lấy súng trường, quay đầu nhắm ngay vào bia ngắm, bắt đầu bóp cò.

Từ Ngạo Tuyết loay hoay mãi mới bò dậy được từ mặt đất, cô ta lau nước mắt của mình, nói rằng: “Bắt nạt một đứa con gái yếu đuối như tôi, anh còn gì là anh hùng hảo hán nữa!”

“Thứ nhất, cô không phải đứa con gái yếu đuối.”

“Thứ hai, tôi cũng không phải anh hùng hảo hán.”

“Thứ ba, tôi không hề bắt nạt cô, mà là đang dạy dỗ, vì cô đã chĩa súng về phía tôi.”

Tề Đẳng Nhàn cười cợt, ném mô hình súng trường trong tay, hắn nhìn dáng vẻ của Từ Ngạo Tuyết, chỉ biết lắc đầu liên tục.

Từ Ngạo Tuyết nhíu mày: “Anh lắc đầu như vậy có ý gì?!”

Tề Đẳng Nhàn tỏ vẻ không vui: “Dáng vẻ lúc này của cô rất khó nhìn, nếu cứ như vậy đi theo bên cạnh tôi, vậy thì tôi sẽ rất mất mặt!”

Từ Ngạo Tuyết biết bản thân đã trải qua một khoảng thời gian không tốt chút nào, buổi tối ngủ không ngon, ban ngày mất hồn mất vía, đến mỹ phẩm dưỡng da cũng chẳng thèm dùng, chất lượng của làn da cũng với khí chất cũng đã vơi đi ít nhiều.

“Một lát nữa chúng ta đi dạo phố nhé, giải quyết vấn đề của cô cho tốt.”

Từ Ngạo Tuyết vừa định từ chối, lại nghe thấy Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi sợ nếu như nhìn cô, cảm thấy không thoải mái, sẽ lại hạ giá trị cổ phiếu của Từ thị xuống năm điểm.”

Nghe xong lời này, Từ Ngạo Tuyết cũng nhụt chí, chỉ biết cúi đầu đáp: “Tùy anh!”

“Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, rồng lên nước cạn bị tôm đá!”

“Sẽ có một ngày, tôi phải cướp hết tất cả mọi thứ về!”

Từ Ngạo Tuyết cúi đầu, ánh mắt lạnh như băng.

Tề Đẳng Nhàn bỗng nâng cằm cô ta, cô ta không kịp trở tay mà bị ép ngẩng đầu, sợ tới mức run bần bật.

“Chậc chậc chậc, ánh mắt sắc bén quá đi thôi, tôi cũng mong sau này cô sẽ không bao giờ hồ đồ.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK