Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 447 Thời thế thay đổi

“Thằng chó này, hôm nay tao nhất định phải chơi chết mày!”

Park Sung Sin bị Tề Đẳng Nhàn khiêu khích như vậy thì không thể nhịn được thêm nữa.

Anh ta biết được tin Từ Ngạo Tuyết không một xu dính túi, hứng thú bừng bừng chạy đến Hoa Quốc tìm cô ta, hy vọng có thể thông qua thủ đoạn này để có được cô, kết quả lại phát hiện ra có người đã nhanh chân đến trước, sao lại như vậy được?

Từ Ngạo Tuyết ở bên cạnh đổ thêm dầu vào lửa: “Được thôi, Park Sung Sin, nếu anh có thể chơi chết anh ta, tôi có thể nghĩ đến việc theo anh đến Hàn Quốc, cho anh cơ hội trở thành người đàn ông của tôi!”

Park Sung Sin nghe được lời này của Từ Ngạo Tuyết, anh ta gật đầu lia lịa, duỗi tay túm lấy tay Tề Đẳng Nhàn, anh ta nói: “Đánh chết tên này cho tôi!”

Chu Quyên bỗng cả kinh: “Cậu Park à, dù sao tên này cũng là kẻ có chút thân phận, giết chết tại đây… Chỉ e là không hay…”

“Sợ cái gì, chúng ta Thượng Tinh chúng ta đến tỉnh Đông Hải đầu tư, bọn họ đều coi chúng ta như trời mà tâng bốc kia mà!”

“Cậu có biết sức ảnh hưởng của Hướng Tinh đối với thị trường quốc tế không? Toàn thế giới có nhiều công ty công nghệ cao như vậy, cũng cũng chỉ có hãng quả táo cắn dở của Mễ Quốc so được với chúng ta thôi!”

“Tên thầu xí nghiệp nhỏ nhoi như mày thì là cái gì chứ?”

Park Sung Sin vốn không định để Tề Đẳng Nhàn vào mắt, anh ta đến từ Hàn Quốc, là người của Thượng Tinh, mắt cao hơn đầu, làm gì để ý tới mất thứ đó?

Park Sung Sin cười dữ tợn: “Tao là khách quý được tỉnh Đông Hải mời đến trong các dịp quan trọng, bây giờ mày quỳ xuống cho tao, tự phế bỏ cánh tay vừa sờ Ngạo Tuyết kia đi, tao còn có thể suy xét đến việc tha cho mày một mạng.”

Tề Đẳng Nhàn nhoẻn miệng cười, duỗi tay lại sờ thêm một cái lên ngực Từ Ngạo Tuyết.

Từ Ngạo Tuyết tức giận, cô ta rất muốn lên gối, nện cho của quý của hắn tơi bời hoa lá, nhưng cũng cảm thấy Park Sung Sin thật là đáng kinh tởm, nên cũng chỉ đành nhịn.

“Mẹ nó, cho nó cho tôi, đánh chết rồi tôi sẽ chịu trách nhiệm!” Park Sung Sin giận dữ thét lên.

Hai tên vệ sĩ lập tức tiến lên!

Hai tên vệ sĩ này đều là võ sư đai đen đã xuất ngũ đến từ Hàn Quốc, đều là cao thủ đứng đầu, vô cùng trâu bò.

Đo bằng trình độ Tae Kwon Do, đều là đai đen lục đẳng.

Tề Đẳng Nhàn vô ý buông tay Từ Ngạo Tuyết, trong nháy mắt khi một tên vệ sĩ tiến lên, hắn giơ tay bắn một phát súng!

“Đoàng!”

Bụng tên vệ sĩ trúng đạn, lập tức lăn ngã trên mặt đất, trình độ của gã còn chưa tới mức cảnh giác được nguy hiểm mà tránh để có thể né được viên đạn này.

Một cái tên vệ sĩ khác sợ tới mức không dám nhúc nhích, khi Tề Đẳng Nhàn chĩa họng súng về phía mình, gã lập tức giơ hai tay lên đỉnh đầu, làm động tác xin hàng.

Park Sung Sin thấy mọi chuyện diễn ra như vậy cũng ngẩn người, sau đó phá lên cười, dữ tợn nói: “Tao thấy mày đúng là muốn tìm đường chết rồi, ngang nhiên dám sử dụng súng ống!”

“Tao biết người Hoa Quốc chúng mày là một đất nước cấm súng vô cùng gay gắt, còn quản chế nghiêm khắc hơn đao kiếm hay mã tấu.”

“Mày dám dùng súng với người của tao, vậy thì lúc này không cần tao nói gì, ông trời cũng chẳng thể cứu mày được nữa!”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười khinh khỉnh, nhìn tên đàn ông che bụng nằm co ro dưới đất, hắn nói: “Không đâu, thời thế thay đổi rồi.”

Tên vệ sĩ kia cảm thấy như ruột gan mình đã nát bươm, co ro như thai nhi trong bụng mẹ, đau đến nỗi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Cùng lúc ấy, trong lòng gã ta cũng rất không phục, như vậy thật đúng là không công bằng mà!!!

Tự mình động thủ, đối phương lại dùng súng, cuối cùng còn ném lại cho mình một câu “Thời thế thay đổi”, đúng là khó nuốt!

Từ Ngạo Tuyết cũng không tránh khỏi hoảng sợ, không ngờ Tề Đẳng Nhàn to gan lớn mật đến mức ấy, ngang nhiên mang theo súng, lại còn có thật sự dám dùng, nã cho vệ sĩ của Park Sung Sin một phát.

Lần này tuy rằng không đánh chết người, nhưng nhất định cũng bị trọng thương, đến lúc đó, mâu thuẫn này dẫn tới mâu thuẫn hai nước, hắn có thể gánh vác hậu quả lớn như vậy chắc?

Chu Quyên cũng tỏ ra vui sướng khi người khác gặp họa, nhanh nhảu cười nói: “Cậu chết chắc rồi, lần này không ai cứu được cậu nữa! Vậy mà dám dùng súng ở Hoa Quốc, còn là với cậu Park nữa!”

“Dong dài cái gì hả, mau quỳ xuống cho ông đấy!” Tề Đẳng Nhàn nhướng mày nhìn về phía Chu Quyên, lạnh giọng nói.

Đối với tên hề nhảy nhót này, hắn đã khó chịu muốn chết từ lâu, còn đứng một bên lải nhải, đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.

Chu Quyên bị họng súng chĩa vào, sắc mặt lập tức thay đổi, cô ta nói: “Cậu dám nổ súng bắn tôi sao?”

Tề Đẳng Nhàn lắc họng súng, hắn hất hàm về phía vệ sĩ trên mặt đất, hỏi rằng: “Cô có muốn hỏi tên này mấy câu không không?”

Chu Quyên lập tức ngậm miệng lại, không dám nói tiếp nữa.

“Bảo cô quỳ xuống, nghe không hiểu tiếng người sao?” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói.

Trông thấy Tề Đẳng Nhàn làm ra tư thế nổ súng, Chu Quyên chịu đựng không nổi nữa, lập tức quỳ rạp ra mặt đất, còn khóc lớn nói: “Cậu Park, cậu nhất định phải giúp tôi hả giận!”

Park Sung Sin gọi điện thoại, anh ta cười lạnh: “Trưởng ngành Chu, co cứ việc yên tâm, tôi đang gửi tin nhắn cho lãnh đạo tỉnh Dương Lệnh Quang, một lát nữa ông ta sẽ qua đây!”

Chu Quyên nghe vậy cũng vênh váo mắng Tề Đẳng Nhàn: “Lãnh đạo tỉnh sắp tới đây rồi, cậu còn dám làm gì cơ chứ?!”

Tề Đẳng Nhàn dẩu môi với Từ Ngạo Tuyết, hắn nói: “Không phải cô muốn tát cho cô ta một trận hay sao? Mau lên đi.”

Từ Ngạo Tuyết ngẩn người, vốn tưởng rằng Tề Đẳng Nhàn sẽ dùng quyền thế để ép buộc Chu Quyên, không ngờ hắn lại dùng cách đơn giản và thô bạo như vậy, dùng súng ép người ta quỳ xuống…

Nhưng dù sao cũng có cùng một kết quả, dù sao Chu Quyên bây giờ cũng không đứng dậy được.

Từ Ngạo Tuyết đương nhiên không phải loại người không biết ôm thù, nói cách khác, nếu không cô ta cũng chẳng hận Tề Đẳng Nhàn đến mức nghiến răng nghiến lợi như vậy.

Vì thế, cô ta cúi người, tiện tay tìm một đôi giày đế bằng trên kiệ, đi đến trước mặt Chu Quyên.

“Từ Ngạo Tuyết, cô cô cô… Cô định làm gì? Nếu như cô dám đụng đến tôi, tôi nói cho cô biết…” Chu Quyên lắp ba lắp bắp muốn cảnh cáo.

Từ Ngạo Tuyết nói quả không sai, phượng hoàng có rụng lông thì vẫn là phượng hoàng.

Cho nên, cô ta không chờ Chu Quyên kịp nói xong, vung giày đế bằng trong tay lên, vả vào mặt Chu Quyên!

Vả trái, vả phải! Rồi lại vả phải, vả trái!

Từ Ngạo Tuyết như đang đánh bóng bàn, ra tay vô cùng tự nhiên, đế giày va vào mặt Chu Quyên, những âm thanh vui tai vang lên, chẳng bao lâu sau, mặt cô ta toàn là máu, đến cả răng cũng rơi ra.

Từ Ngạo Tuyết vẫn tiếp tục dùng giày đánh cô ta, yên lặng đếm trong lòng, đánh được khoảng chừng hai mươi cái, không nhiều cũng không ít, cô ta ngừng lại.

“Tôi nói rồi, muốn trả lại cô hai mươi cái, vậy nên nhất định phải trả lại hai người cái!” Từ Ngạo Tuyết cười lạnh nói.

Chu Quyên bị đánh cho gần bất tỉnh nhân sự, đầu óc mơ hồ, có lẽ não đã gặp chấn động, rốt cuộc, dù sao đế giày kia cũng chẳng mềm mại gì, vết đánh nhất định đau hăn nhiều.

Chu Quyên xụi lơ trên mặt đất, một câu cũng không nói nên lời, trong lòng thậm chí còn cảm thấy hối hận, vì muốn được Park Sung Sin trọng dụng mà cô ta tích cực làm trò hề, hạ nhục Từ Ngạo Tuyết hết lần này đến lần khác?

Từ Ngạo Tuyết đưa chiếc giày đã bị dùng tới mức biến dạng cho nhân viên của hàng, nói rằng: “Gói lại cho tôi, anh ta trả tiền!”

Khi nói chuyện, cô ta chỉ tay về phía Tề Đẳng Nhàn, đương nhiên là muốn để hắn đảm đương vai coi tiền như rác.

Đương nhiên Tề Đẳng Nhàn cũng sẽ không để ý đến mấy vạn này, hắn nhún vai, tỏ vẻ không có vấn đề gì.

“Được được được, đúng là điên mà!” Park Sung Sin nhìn thấy Chu Quyên bị đánh thành ra như vậy, mặt mũi cũng không khá khẩm được bao nhiêu, nghiến răng nghiến lợi liên hồi.

Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng còi cảnh sát ồn ào, xôn xao náo động cả trung tâm thương mại, sau đó, một đội ngũ với quy mô khổng lồ lao thẳng vào trung tâm thương mại, đi thẳng về phía cửa hàng này.

Người đi phía trước đúng là tỉnh trưởng Dương Lệnh Quang cùng thư ký của mình, hai người đều vô cùng vội vàng, đương nhiên có người đang dùng súng công kích Park Sung Sin, bọn họ không thể lơ là được.

Park Sung Sin cười lạnh: “Tao không cần để người của nước mình ra tay, tao có thể bảo người của nước mày dạy dỗ mày tới chết!”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười: “Được tôi, tao rửa mắt chờ xem, hôm nay mày mà không giết tao được, vậy thì tao sẽ chơi chết mày!”

Từ Ngạo Tuyết lại bĩu môi, mấy lời này hắn nói bon mồm nhỉ?

Park Sung Sin dù sao cũng là người nước ngoài, có Thượng Tinh chống lưng, hắn dám ra tay với anh ta ư? Cho dù chuyện này có được giải quyết thì cũng chẳng ai được yên thân, dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến vấn đề quan hệ quốc tế.
Chương 448 Hành chết mày

“Sao lại là cậu hả?”

Khi trông thấy Tề Đẳng Nhàn, Dương Lệnh Quang cũng cảm thấy dở khóc dở cười, cảm thấy muốn chết đi cho xong.

Đây không phải lần đầu tiên Tề Đẳng Nhàn gây hấn với người nước ngoài, ở lần trước chiêu thương kêu gọi đầu tư, hắn cũng làm ra một chuyện không nhỏ, nhưng cũng may chuyện này được giải quyết một cách viên mãn.

Hiện tại, Tề Đẳng Nhàn lại xảy ra xung đột với Park Sung Sin, người của Thượng Tinh, lại còn đụng đến súng ống, tính chất sự việc có thể lớn hơn lần trước gấp mười gấp trăm!

Tề Đẳng Nhàn gật đầu chào: “Tỉnh trưởng Dương, ông khỏe chứ.”

Dương Lệnh Quang tâm nói: “Không khỏe, ông đây chẳng khỏe chút nào! Nếu cậu mẹ nó bớt gây thù chuốc oán đi một chút, ông đây mới khỏe được!”

Trong câu chữ khi nói chuyện, Dương Lệnh Quang vẫn rất coi trọng và biết ơn những gì Tề Đẳng Nhàn mang lại. Dù sao thì chuyện của con ông ta, nếu không phải Tề Đẳng Nhàn khai sáng cho thằng nhóc này, vậy thì con đường làm quan của ông ta cũng đã chẳng bằng phẳng như thế.

Thành phố Trung Hải chính là thành phố trực thuộc tỉnh Đông Hải, tỉnh trưởng như ông ta trông thấy sự việc lớn trong địa phận mà mình quản lí, hơn nữa con ông ta cũng có tham gia, khó tránh khỏi sẽ khiến người nghi ngờ ông ta vốn đã biết chuyện này, chẳng qua là đang dung túng cho con cái mà thôi.

“Tề tổng, sao lại thế này, sao cậu lại phải động đến súng? Cậu không biết ngài Park đây là khách quý của tỉnh Đông Hải chúng ta sao?” Dương Lệnh Quang đen mặt, nói bằng ngữ điệu chất vấn.

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: “Tỉnh trưởng Dương, không phải tôi muốn động đến súng, mà là bọn họ muốn tấn công tôi, nên tôi mới phải dùng súng!”

Park Sung Sin liền cười lạnh: “Tấn công mày? Mày có chứng cứ gì cơ chứ!”

“Được thôi, cho dù chúng tao đánh mày thật, vậy thì mày được nổ súng chắc?”

“Hoa Quốc là một đất nước nghiêm cấm người dân sử dụng súng ống cơ mà!”

Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói: “Vì lý do bọn họ tấn công quan chức cấp cao của Hoa Quốc, như vậy đã đủ để dùng súng hay chưa?”

Tề Đẳng Nhàn vừa nói ra lời này, mọi người đều im bặt, ngay cả Park Sung Sin cũng nhíu mày liên tục.

“Quan chức cấp cao? Đùa cái gì vậy hả!” Park Sung Sin hoàn hồn lại, lập tức tỏ vẻ nghi ngờ.

Dương Lệnh Quang cũng nhíu mày thật chặt, ho khan một tiếng rồi nói: “Tề tổng, hôm nay cậu cần phải cho tôi một câu trả lời thích đáng!”

Tề Đẳng Nhàn vươn tay, tìm kiếm ở trong ngực mình, móc ra một tập giấy chứng nhận quân hàm, hắn nói: “Tôi mặc kệ bọn họ có phải khách quý gì đó hay không, nếu dám chủ động tấn không tôi, vậy thì đó chính là khiêu khích bộ quốc phòng của Hoa Quốc chúng ta! Tôi có quyền, thậm chí còn có nghĩa vụ dùng súng tiến hành tự vệ, phản kích!”

Nói xong lời này hắn lập tức đặt giấy tờ vào trong tay Dương Lệnh Quang.

Đám người xung quanh cũng thò đầu qua nhìn, Dương Lệnh Quang vừa mở ra, bọn họ đều lập tức thay đổi sắc mặt, hít sâu một hơi.

Dương Lệnh Quang cũng ngẩn tò te, ông ta vỗ đầu mình một cái, mẹ nó, chuẩn tướng của vùng chính trị… Địa vị như vậy quả thật là rất lớn, hắn lấy thân phận này từ đâu ra vậy hả?

Từ Ngạo Tuyết nhìn thấy cũng vô cùng kinh ngạc, cô ta quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn, khó mà tin được hắn có thể leo lên được chức vụ như vậy mà không phát hiện ra động thái nào.

“Ngài Park, sao ngài lại dung túng thủ hạ của mình tấn công chuẩn tướng bộ quốc phòng của Hoa Quốc chúng tôi?” Dương Lệnh Quang cũng chỉ biết đen mặt quay sang nhìn Park Sung Sin.

Park Sung Sin nghe xong lời này thì cả kinh, hắn nói: “Cái gì? Đùa cái gì vậy chứ! Tên này… là quan chức cấp cao, tướng lĩnh của khu chính trị ư?”

Dương Lệnh Quang gật đầu nói: “Không sai! Ngài Park, hành động này của ngài quả thật…”

Park Sung Sin cũng là người thông minh, gặp qua không ít việc đời, biết lúc này có thể thừa nhận chuyện gì, không thể thừa nhận chuyện gì.

Hắn động não một lát, sau đó lập tức mở miệng ngắt lời Dương Lệnh Quang nói: “Tỉnh trưởng Dương này, đây đều không phải là mệnh lệnh của tôi, mà là ý định của tên vệ sĩ kia, không liên quan gì đến tôi hết!”

Dương Lệnh Quang cũng cảm thấy đây là kết quả tốt nhất rồi, cho nên cũng không vạch trần Park Sung Sin, cho dù nói cố, người ta cũng sẽ không nhận.

“Nói đi, vì sao cậu lại đánh vị quan chức cấp cao của Hoa Quốc này?!” Park Sung Sin nhìn vệ sĩ của mình, tức giận quát lớn.

“Ngài Park… Chỉ là tôi nhìn cậu ta không vừa mắt mà thôi.” Tên ngã trên mặt đất gắng sức mở miệng đáp lại lời anh ta.

Park Sung Sin nói: “Thật sự chỉ là nhìn người ta thấy không vừa mắt thôi sao? Không có thế lực nào khác sau giật dây sau lưng cậu chứ?”

Vị sĩ nói: “Không có, tuyệt đối không có, chỉ là tôi thấy cậu ta kiêu căng, cho nên mới ra tay!”

Hai người này kẻ xướng người hoạ, hoàn mỹ không tì vết, khiến cho người người ta không thể moi ra bất cứ sơ hở nào.

Park Sung Sin quay đầu cười nói với Dương Lệnh Quang: “Tỉnh trưởng Dương, ông nghe rồi chứ, tất cả những chuyện này đều là ý của riêng cậu ta, không có chút liên can gì với Park Sung Sin tôi cả!”

Dương Lệnh Quang gật đầu nói: “Nếu đã như vậy, vậy thì chuyện này không liên quan đến ngài Park!”

Park Sung Sin thở phào nhẹ nhõm, cũng may Dương Lệnh Quang cũng không muốn truy cứu chuyện này đến cùng, dù sao thì tỉnh Đông Hải cũng vẫn phải ôm được khoản đầu tư của Thượng Tinh bọn họ mà.

“Tề tổng, chuyện này không liên quan gì đến ngài Park, cho nên xin cậu đừng để bụng ngài ấy nữa!” Dương Lệnh Quang quay đầu nói với Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn biết chuyện này cũng là do mình quậy mà thành. Dẫu sao thì nếu làm loạn lên, vậy thì chuyện sẽ ảnh hưởng đến giao thương quốc tế, mọi người đều không muốn nhìn thấy cảnh này.

Cho nên Tề Đẳng Nhàn cũng không tiếp tục hùng hổ doạ nữa, nếu đổi lại là người khác, hắn nhất định sẽ cho thêm một viên kẹo đồng.

“Ngài Park, nếu không còn chuyện gì cần nói, vậy phiền ngài đi theo chúng tôi, vệ sĩ này cần phải phối hợp điều tra với chính phủ nước tôi.” Dương Lệnh Quang nói.

“Được!” Park Sung Sin thoải mái đồng ý.

Anh ta đã chịu thiệt, nhưng cũng có rất nhiều cơ hội trả đũa.

Ấy vậy mà Tề Đẳng Nhàn lại lắc đầu, mở miệng nói: “Người này không thể đi được.”

Park Sung Sin dừng lại, quay đầu nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, anh ta cười lạnh: “Cậu còn muốn làm gì? Chuyện khi nãy đã được làm rõ rồi, đó hoàn toàn là ý định của một mình cậu ta, không liên quan gì đến tôi cả!”

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Vừa nãy có phải tôi đã nói rồi không? Cậu không chơi chết tôi được, vậy thì để tôi chơi chết cậu cho!”

Park Sung Sin sửng sốt.

Dương Lệnh Quang cũng thay đổi sắc mặt, kinh hãi hô lên: “Tề chuẩn tướng, xin đừng làm như vậy!”

Vừa rồi ông ta còn gọi Tề Đẳng Nhàn là “Tề tổng”, bây giờ lại đổi thành “Tề chuẩn tướng”, có thể thấy ông ta đang cố ý nhắc nhở Tề Đẳng Nhàn về thân phận đặc thù của hắn, không được phép làm bậy, nếu không người làm tỉnh trưởng như ông ta cũng chẳng thể giải quyết ổn thỏa, toàn bộ chính phủ Hoa Quốc có khi cũng sẽ phải đau đầu!

Tề Đẳng Nhàn lại dắt khẩu súng trở lại thắt lưng mình, hắn cười nói: “Tỉnh trưởng Dương sốt ruột như vậy làm gì? Tôi cũng không định nổ súng bắt cậu ta mà.”

Park Sung Sin cười khẩy: “Vậy thì được, tôi cũng muốn nhìn thử xem tên họ Tề nhà cậu định chơi chết tôi như thế nào!”

Tề Đẳng Nhàn quay đầu nhìn về phía Từ Ngạo Tuyết, cười nói: “Tôi giúp cô xả giận nhiều như vậy, tối nay nhất định phải nhanh mồm nhanh miệng một chút.”

Park Sung Sin nghe được những lời này của Tề Đẳng Nhàn mà tức muốn nổ phổi.

Park Sung Sin bị chọc tức liên tục, Từ Ngạo Tuyết cũng chẳng khác gì, trong lòng chửi cha mắng mẹ, tên này đúng là hạ lưu, thấp kém, làm trò cho nhiều người xem như vậy, sao hắn dám nói mấy lời này chứ?

Tề Đẳng Nhàn đã lấy điện thoại ra, cười nói với Park Sung Sin: “Cậu chờ đó, hôm nay ông đây nhất định sẽ chơi chết cậu!”

Nói xong lời này, hắn gọi một cuộc điện thoại, vừa mở miệng đã dùng ngôn ngữ của Tuyết Quốc, hắn nói: “Ở đâu thế? Có tiện không? Tới đây một chút.”

Dương Lệnh Quang nghe vậy thì run rẩy, không phải hắn vừa gọi điện cho Bogdanov đấy chứ?

Nhưng Bogdanov cũng đã về nước cách đây không lâu, còn là do ông ta đích thân đưa tới sân bay!

Nếu không phải Bogdanov, vậy thì hắn đang gọi cho ai chứ?
Chương 449 VINOGRADOV

Hoa Quốc có một câu ngạn ngữ: Sư di trường kỹ dĩ chế di (Học cái hay của nước ngoài để đối đầu với người nước ngoài.

Nếu như Park Sung Sin là khách ngoại quốc, vậy thì đương nhiên Tề Đẳng Nhàn cũng muốn dùng người nước ngoài để trừng phạt anh ta.

Bây giờ thân phận của hắn nhạy cảm, không thể quang minh chính đại ra tay với thằng nhãi Park Sung Sin này, nhưng cũng đâu có nghĩa là hắn không được tìm người tới đánh!

Tất nhiên, người đánh Park Sung Sin cũng phải có địa vị phù hợp, nếu không Hoa Quốc cũng sẽ vì lợi ích mà thiên vị một bên, hơn nữa bản thân hắn cũng không tự tin đảm bảo được việc này.

Park Sung Sin vẫn giữ thái độ kiêu căng ngạo mạn, Tề Đẳng Nhàn nói muốn chơi chết anh ta, anh ta cũng rửa mắt mong chờ.

Nếu không dùng đến bạo lực, anh ta không tin Tề Đẳng Nhàn có thể làm gì với một khách mời ngoại quốc cấp cao như mình!

Từ Ngạo Tuyết nhíu mày nhìn Tề Đẳng Nhàn, cô ta nói: “Anh mời ai đến vậy? Hình như cũng không có nhân vật lớn nào ở Tuyết Quốc còn ở lại Trung Hải cả.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đợi chút ngươi chẳng phải sẽ biết hay sao?”

Park Sung Sin thúc giục: “Nhanh lên nhanh lên, tôi vẫn đang chờ cậu gọi người tới đây dạy dỗ tôi đó!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đừng sốt ruột mà!”

Tuy rằng Park Sung Sin không thể sử dụng thân phận của mình để làm gì Tề Đẳng Nhàn, nhưng anh ta đã hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải khiến hắn mất hết thể diện. Hắn đã nói nhiều như vậy, nếu như không thể tìm thấy người đánh được anh ta, vậy thì rất mất mặt!

Không bao lâu sau, một người ngoại quốc mặc tây trang màu đen, khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi với mái tóc hoa râm có mặt ở chỗ này.

Ông ta có vóc người gầy gò nhưng khỏe khoắn, cao hơn một mét tám, khí chất cũng vào dạng bình thường, nhìn qua không có gì đặc biệt.

Nhưng ông ta vừa xuất hiện, Từ Ngạo Tuyết đã trợn tròn hai mắt!

“Vinogradov!” Từ Ngạo Tuyết khiếp sợ nói ra tên của người này.

Vinogradov, cũng được mệnh danh là một tên trùm khét tiếng bên cạnh Cổ Tân Tư Cơ, tài sản không kếch xù như của Cổ Tân Tư Cơ, nhưng thủ đoạn lại âm hiểm ác độc dị thường.

Cho dù là tên trùm lớn nhất như Cổ Tân Tư Cơ, khi tiếp xúc với Vinogradov cũng phải cực kỳ cẩn thận, nếu không chú ý sẽ sập bẫy ngay!

Đám người đứng đầu Tuyết Quốc có một mối quan hệ chằng chịt, bọn họ so bì với nhau, nhưng lại bắt tay với nhau.

Bọn họ thèm muốn tài sản của đối phương, nhưng lại chung tay chống lại chính phủ Tuyết Quốc. Một giây trước bọn họ còn đao qua kiếm lại, nhưng giây tiếp theo đã bắt tay giảng hòa, uống rượu trò chuyện vui vẻ.

Khi trước Từ Ngạo Long dám ngông cuồng như vậy trước mặt Tề Đẳng Nhàn, đó là vì được Vinogradov chống lưng!

Ngay cả Từ Ngạo Tuyết cũng không ngờ Vinogradov đã bí mật bay tới Hoa Quốc, hơn nữa hình như còn có giao hẹn bí mật gì đó với Tề Đẳng Nhàn.

“Ngài Vinogradov?” Dương Lệnh Quang cũng lắp ba lắp bắp một hồi lâu, không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại gọi được một người đáng kính sợ như vậy.

Park Sung Sin cũng cả kinh, lẩm bẩm nói: “Trùm sò khét tiếng của Tuyết Quốc, Vinogradov sao??”

Vinogradov mỉm cười với Tề Đẳng Nhàn, ông ta nói: “Chào cậu nhé, Nhị đương gia! Không biết cậu gọi lão già này tới đây vì chuyện gì?”

Đằng sau Vinogradov vẫn còn mấy vệ sĩ cao to lực lưỡng, đám người này đều được chọn lựa kỹ càng từ lực lượng quân đội Tuyết Quốc, có thể một chọi trăm, ngàn, đội hình này thậm chí còn hoành tráng hơn tổng thống xuất ngoại nữa!

“Ngài Vinogradov, tôi đây cũng đã hết cách rồi, có một tên nhóc xuất thân từ Thượng Tinh của Hàn Quốc làm trò trước mặt tôi, tôi muốn đánh cậu ta một trận, nhưng lại không thể tự ra tay.” Tề Đẳng Nhàn cười ngượng.

Park Sung Sin vọt thẳng tới trước mặt Vinogradov anh ta nói: “Ngài Vinogradov, xin chào, tôi là người của tập đoàn Thượng Tinh, Park Sung Sin!”

“Tôi rất vui khi được gặp ngài ở Hoa Quốc, từ trước đến nay Thượng Tinh chúng tôi vẫn luôn muốn được hợp tác với ngài.”

“Lần này gặp được ngài, muốn nhờ ngài nể mặt uống với tôi hai ly, nói chuyện vài câu!”

Muốn tiến vào thị trường Tuyết Quốc, tất nhiên phải được những người đứng đầu đồng ý.

Trong đám đứng đầu Tuyết Quốc này, người có ảnh hưởng lớn nhất là Vinogradov.

Đừng xem thường người đàn ông này trông có vẻ bình thường, nhưng trên thực tế, ông ta là con cá sấu lớn tung hoành khắp năm châu bốn bể về mảng tài chính. Tại thị trường quốc tế, ông ta thậm chí còn đánh lui được cả Soros khiến người ta nể sợ một thời.

Khi trước tiền tệ của Tuyết Quốc có tỉ lệ 1:3,6 so với đồng USD, nhưng sau này trong nước diễn ra vài đợt lạm phát, bây giờ tiền tệ của Tuyết Quốc đã tụt xuống tỉ lệ 1:160 đối với đồng USD… Qua những lần sóng gió này, túi tiền của nhân dân Tuyết Quốc bị vét sạch. Chỗ tiền này đều chảy vào túi mấy tay đầu sỏ, có thể hiểu Vinogradov đã có vị thế đáng sợ thế nào ở tầng lớp tư bản!

Vinogradov đối xử với mọi người vô cùng thân thiện, nhưng thấy Park Sung Sin tự giới thiệu bản thân, ông ta lại gạt tay anh ta đi, nói rằng: “Cậu là thứ gì, cậu xứng được nói chuyện với tôi sao? Gọi chủ tịch hội đồng quản trị của Thượng Tinh tới đây còn chưa chắc đã có được vinh dự đó đâu!”

Park Sung Sin sửng sốt, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, nhưng lại nói không nói được lời nào.

Đối mặt với một người tai to mặt lớn như Vinogradov, anh ta cũng chẳng là cái thá gì, nếu muốn nói chuyện với ông ta, vậy thì chỉ có bộ phận CEO của Thượng Tinh mới có thân phận phù hợp!

“Trời ạ… Rốt cuộc người này có bao nhiêu mối quan hệ ở Tuyết Quốc vậy chứ hả?” Dương Lệnh Quang nhìn cảnh tượng trước mắt mà líu cả lưỡi.

Nếu sớm biết Tề Đẳng Nhàn trâu bò như vậy thì ông ta còn kêu gọi đầu tư bên ngoài làm gì cơ chứ? Cứ dứt khoát ôm đùi hắn, ngày lễ ngày tết không thiếu quà cáp, kết giao bằng hữu không phải tốt hơn saod?

Thật con mẹ nó đúng là bỏ gần tìm xa mà!

Từ Ngạo Tuyết mím môi, khó trách kế hoạch của Từ gia lại xôi hỏng bỏng không dễ dàng như vậy, thì ra Tề Đẳng Nhàn có mạng lưới quan hệ lớn như vậy ở Tuyết Quốc!

“Nho Lão à, tên này chọc tức tôi, ông xem mà làm nhé!” Tề Đẳng Nhàn chỉ tay về phía Park Sung Sin mà ra lệnh nói.

Vinogradov lập tức híp mắt lại, ánh mắt lạnh như băng, khí chất đột ngột thay đổi, khiến cho mọi người đều cảm thấy căng thẳng!

Không hổ là kẻ nắm giữ quyền sinh sát ở Tuyết Quốc, khí chất này không phải thứ người mình thường có thể đạt được!

Park Sung Sin cũng lạnh hết cả sống lưng, khiếp sợ thét lên: “Ngài Vinogradov, tôi và ngài không oán không thù, hơn nữa tôi cũng là người của Thượng Tinh, ông muốn đụng đến tôi thì phải suy xét cho cẩn thận đó…”

Vinogradov cười khẩy, ông ta nói: “Những hạng mục mà Thượng Tinh triển khai ở Tuyết Quốc gần đây đều là do tôi mở miệng chấp thuận, cậu là cái thá gì mà dám lấy Thượng Tinh ra dọa tôi?”

“Cho dù tôi không định đánh cậu, cũng phải dạy dỗ cậu một phen vì đã nói ra mấy lờn này.”

“Nếu cảm thấy khó chịu thì cáo trạng đi! Để tôi xem xem Thượng Tinh có vì cậu mà trở mặt với tôi không?”

Park Sung Sin vội vàng nói: “Ngài Vinogradov, tôi… Vừa nãy cậu ta xưng hô với ngài một cách vô lễ như vậy, còn tôi trước giờ vẫn cung kính ngài, ngài hà tất phải…”

Vinogradov cười nói: “Nếu dịch họ của tôi sang tiếng Hoa thì đúng là quả nho mà. Nhị đương gia xưng hô với tôi như vậy, tôi cảm thấy rất thân thiết, liên quan chõ gì đến cậu?”

Nói xong lời này, ông ta giáng cho Park Sung Sin một cái bạt tai!

Đám quan chức của tỉnh Đông Hải đứng xung quanh trợn mắt há mồm, nói không nên lời, trong lòng chỉ còn lại hai từ “kinh sợ”.

Dương Lệnh Quang vội vàng nói: “Ngài Vinogradov, dù sao ngài Park cũng là khách quý của tình Đông Hải chúng tôi…”

Vinogradov nói: “Cậu ta thì là khác quý còn tôi thì không à? Bốn mươi phần trăm khí thiên nhiên của tỉnh Đông Hải các người, đều xuất phát từ Tuyết Quốc chúng ta đó!”

Vừa dứt lời, ông ta lại vung tay lên, bảo đám vệ sĩ tiến về phía này, vây quanh Park Sung Sin, nhàn nhạt nói: “Đánh cho tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK