Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 543 Chúng ta

Chương 543: Chúng ta

Tề Đẳng Nhân đối với chuyện mình cho hai đồ đệ Dương Quan Quan và Hoàng Sung leo cây không có một chút áy này nào, thậm chí còn cảm thấy bản thân rất chính nghĩa và ngay thẳng.

Không đợi Dương Quan Quan càu nhàu xong, hắn tiếp nhận một cuộc điện thoại rồi trực tiếp rời khỏi công ty

Chuyện này làm Dương Quan Quan tức giận vô cùng, rất muốn đi lên đá vào mông hắn mông hai cái, khi thì làm người ta thích đến không chịu được, khi thì làm cô ta tức giận không thôi.

Tề Đẳng Nhân trực tiếp đi tới câu lạc bộ Thượng Đông, sau đó đứng chờ ở trại nuôi ngựa, nhân tiện bảo nhân viên công tác đóng cửa trường đua.

Gần đây việc làm ăn của câu lạc bộ Thượng Đông vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, người đến vốn đã ít rồi, sau khi đóng cửa trường đua, cũng không cần lo lắng có người tới quấy rầy.

Không bao lâu, Ngọc Tiểu Long và một người phụ nữ khác cùng nhau đi vào.

Tề Đẳng Nhân nhìn thấy mà ngạc nhiên, người kia không phải là Trần Ngư sao?

Trần Ngư đi bên cạnh Ngọc Tiểu Long, bị khí tràng khổng lồ của cô bao phủ, thế nhưng lại trông không hề kém cạnh chút nào.

Trên khuôn mặt tinh xảo là một cặp kính không gọng giống y hệt như cặp kính đã bị hỏng trước đó, cô ta bận một bộ tây trang chỉnh tề và giản dị, thể hiện khí chất ngự tỷ một cách hoàn hảo.

Còn Ngọc Tiểu Long lại chỉ mặc một bộ đồ thể dục đơn giản, cực kỳ anh khí, khí chất của cô, thậm chí còn mạnh mẽ hơn so với rất nhiều người đàn ông.

Không biết đã bao nhiêu người phụ nữ đã từng cảm thán, tiếc hận vì Ngọc Tiểu Long là phụ nữ, nếu không nhất định sẽ gả cho cô.

“Trần tiểu thư sao lại xuất hiện ở thành phố Trung Hải đây? Đã vậy còn đi cùng với Ngọc tướng quân nữa chứ!” Tề Đẳng Nhân kinh ngạc hỏi.

Trần Ngư cười cười, nói: “Chỉ khi tôi xuất hiện ở những nơi không ai ngờ đến mới không dễ dàng bị người khác giết chết.”

Tề Đẳng Nhân như nghĩ đến cái gì đó, nói: “Bên trong những lời này ẩn chứa rất nhiều tin tức đấy, tức là, cô suýt chút nữa bị người khác giết chết sao?”

“Ít nhiều cũng là nhờ Ngọc tướng quân.” Trần Ngư gật đầu, nói.

Cho dù gặp phải tình huống nguy hiểm suýt nữa bị giết chết, mà cô ta vẫn còn có thể thong dong bình tĩnh sau cơn thảm họa, loại khí chất này, thật sự là khó có được.

Tề Đẳng Nhân hỏi: “Ngọc tướng quân cô hẹn tôi đến đây là có chuyện gì sao?”

Trần Ngư cười nói: “Tôi muốn cưỡi ngựa, vừa cưỡi ngựa vừa tán gẫu không?”

Tề Đẳng Nhân nghĩ nghĩ, trực tiếp đưa hai người tới chuồng ngựa chọn ngựa.

Ngọc Tiểu Long chọn một con ngựa thuần trắng, còn Trần Ngư lại chọn một con ngựa Ả Rập, Tề Đẳng Nhân chỉ tùy tiện chọn đại một con.

“Thật ra không phải tôi muốn gặp anh, mà là Trần Ngư muốn gặp anh.” Ngọc Tiểu Long ngồi ở trên lưng ngựa, nhàn nhạt nói.

“A?” Tề Đẳng Nhân nhìn thoáng qua Trần Ngư, có chút kinh ngạc.

Trần Ngư gật đầu, gió nhẹ thổi vào mặt, thổi mái tóc của cô ta bay bay, vì thế, dù cô ta chỉ nhẹ nhàng phất tay, cũng là tràn ngập phong tình.

Cũng may gần đây Tề Đẳng Nhân gặp phải yêu tinh Irena Jinva, cho nên hiện tại tương đối có lực kháng cự với mị lực của Trần Ngư.

Trần Ngư nói: “Tôi nghe nói Từ Ngạo Tuyết muốn quặng sắt ở Nam Dương của Trần gia chúng tôi đúng không? Trên thực tế, quặng sắt kia đã bị khai thác gần như là cạn kiệt rồi.”

Tề Đẳng Nhân nói: “Cô ấy nói là nguyện ý xuất ra 4 tỷ để mua lại, tôi cảm thấy không chỉ đơn giản như vậy.”

“Chỉ là muốn có một cơ hội để nhúng tay vào thế cục ở Nam Dương thôi, cái quặng sắt này đương nhiên không quan trọng.” Trần Ngư cười ha hả, lắc đầu.

Tề Đẳng Nhân vỗ yên ngựa, nói: “Cho nên, cái quặng sắt này không thể bán sao!”

Trần Ngư nói: “Không, tôi muốn anh tìm một cơ hội bán cho cô ấy. Dù sao, 4 tỷ, một số tiền lớn như vậy, không kiếm là đồ ngu.”

Tề Đẳng Nhân nghe thấy lập tức nhíu mày, nói: “Cô có biết hiện tại sau lưng Từ Ngạo Tuyết là ai không?”

Trần Ngư nói: “Triệu gia! Còn có một vài thế lực xen kẽ nhìn Trần gia chúng tôi không vừa mắt, tôi làm gì có nhiều thời gian đi tìm chi tiết từng cái như vậy.”

Tề Đẳng Nhân chép miệng, nói: “Vậy là cô tự cho Triệu gia một cơ hội để nhúng tay vào thế cục ở Nam Dương rồi còn gì, khác nào tự dẫn sói vào nhà đâu!”

Trần Ngư tự tin nói: “Cũng không hẳn, có khả năng là đóng cửa đánh chó.”

Tề Đẳng Nhân nói: “Nói cho tôi biết lý do cô muốn làm như vậy đi.”

Trần Ngư như suy nghĩ gì đó mà cúi đầu trầm ngâm một lúc lâu, sau đó mới đẩy mắt kính, nói: “Trần gia ở Nam Dương, đã đi tới một giai đoạn không thể phá vỡ, không thể phát triển, cũng không thể để hỏng được. Đặc biệt là ngay lúc này đây có người muốn ám sát tôi, quả thực nguy hiểm đến cực điểm, thậm chí so với lần trước tôi đến thành phố Trung Hải còn nguy hiểm hơn…… Ít nhiều là nhờ có Ngọc tướng quân ra tay, nếu không cái mạng nhỏ này của tôi, chỉ sợ đã không còn.”

“Hơn nữa, tôi bị ám sát ở ngay trên đất Nam Dương, cái này cũng thực sự quá đáng sợ?”

“Nam Dương, chính là địa bàn của Trần gia chúng tôi.”

Tề Đẳng Nhân nghe đến đó, lập tức nhẹ nhàng nhướng mày.

Trần thị đã đứng đầu thống trị Nam Dương nhiều năm, hiện tại cư nhiên lại xuất hiện nhiều chuyện xảy ra trên địa bàn Nam Dương như vậy, có thể thấy được, phương diện khống chế của Trần gia ở một khía cạnh nào đó đã bị suy yếu đi không ít.

“Nam Dương là một khối thịt mỡ lớn, người nhìn chằm chằm vào nơi này không hề ít, không chỉ đơn giản là Triệu gia, thậm chí còn có thế lực quốc gia.”

“Hiện tại, nước quá trong, con cá trong nước đều bơi qua bơi lại, căn bản phân không rõ ai ăn thịt, ai ăn chay.”

“Nếu không quấy nước đục một chút, bọn người kia sao có thể lộ ra răng nanh?”

“Hơn nữa, nội bộ bên trong Trần gia chúng tôi, cũng đã đến lúc phải chỉnh đốn lại.”

Trần Ngư có chút ai oán mà thở dài nói, có lẽ cô ta cảm thấy rất mệt.

Tề Đẳng Nhân nói với Ngọc Tiểu Long: “Lần này nhiệm vụ của cô, là bảo vệ Trần Ngư sao?”

Ngọc Tiểu Long nói: “Nói cho chính xác là đi vận chuyển một lô nguyên liệu quý, bảo vệ Trần Ngư, chẳng qua chỉ là nhiệm vụ lâm thời mà thôi. Nếu mất đi Trần gia, vậy thì nguyên vật liệu của chúng ta sẽ bị các nước phương Tây thâu tóm.”

Tề Đẳng Nhân khẽ gật đầu, sự tồn tại của Trần gia tại Nam Dương, sẽ giảm bớt một chút áp lực nhất định của Hoa Quốc đối với một số nguyên vật liệu.

Cho nên, Trần gia không chỉ đơn giản là cái đinh trong mắt của chính phủ Nam Dương, mà cũng là một hòn đá chắn đường đối với một số các thế lực quốc gia khác, chỉ hận không thể nhổ ra vứt đi.

“Độ nguy hiểm rất cao!” Tề Đẳng Nhân nói.

“Nếu không làm như vậy thì sẽ rất khó để diệt trừ hậu hoạn. Cho bọn họ một cơ hội nhúng tay vào, sau đó, chúng ta sẽ cố gắng đánh gãy cánh tay của bọn họ!” Trần Ngư nắm chặt tay, hung hăng vung vẫy.

Bộ dáng vung vẫy nắm tay của vị cực phẩm ngự tỷ này, vậy mà lại mang cho người ta một loại cảm giác tương phản đáng yêu.

Tề Đẳng Nhân lại không hiểu phong tình mà nói: “Vậy không phải Trần gia có hơi tự tin quá không? Giống như cha tôi năm đó bị Triệu gia đuổi ra khỏi thủ đô.”

Trần Ngư quay đầu, mỉm cười nói: “Tôi nói là chúng ta, không phải một mình tôi! Chúng ta, hiểu không?”

Tề Đẳng Nhân móc di động ra, giơ camera để chế độ tự sướng rồi hướng về phía Trần Ngư, cười nói: “Chúng ta? Vội vàng muốn công khai chính thức như vậy sao?”

“Anh cảm thấy bản thân rất hài hước sao?” Trần Ngư giật mình, sau đó nghiến răng hỏi, thông qua camera có thể thấy trên mặt cô ta có chút ý lạnh.

Trước đây từng có hai minh tinh nổi tiếng công khai yêu nhau bằng cách đăng ảnh tự sướng, sau đó để caption là “Chúng ta”.

Ngọc Tiểu Long lại nhịn không được mà bật cười, bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Cái tên này tính cách là như vậy đó, cô đừng để ý là được.”

Trần Ngư hỏi: “Nếu chúng ta liên thủ với nhau, vậy anh còn cảm thấy chúng ta không có phần thắng sao?”

Tề Đẳng Nhân nói: “Chà…… Phần thắng rất lớn, dù sao Trần gia cũng là tác chiến trên địa bàn lãnh thổ.”

Trần Ngư lập tức nói: “Như vậy, chuyện này có thể giao cho anh làm được không? Mang cái quặng mỏ này lặng lẽ không lưu dấu vết mà bán cho Từ Ngạo Tuyết, sau đó dẫn dụ Triệu gia nhập cục.”

Tề Đẳng Nhân nhéo cằm suy nghĩ, nói: “Thật ra tôi có một cái ý tưởng này, nhưng thực sự rất phiền toái, mà tôi lại sợ phiền toái……”

“Hơn nữa, làm như vậy, không có lợi ích nào đối với tôi cả!”

“Gần đây việc cần làm của tôi rất nhiều, xử lý xong còn phải đến Thượng Hải đi khảo hạch……”

Trần Ngư bị lý do đường hoàng này của Tề Đẳng Nhân làm cho tức giận.
Chương 544 Kế hoạch

Chương 544: Kế hoạch

Ngọc Tiểu Long cũng bị Tề Đẳng Nhân làm cho phì cười, nói: “Viện trưởng La nói một chút cũng không sai, ngươi thật là một miếng thịt dai nhách, cắt thế nào cũng không đứt.”

Tề Đẳng Nhân ngồi trên ngựa lười biếng duỗi eo, nói: “Tôi chỉ là không muốn đỡ thôi, như thế nào lại thành miếng thịt dai nhách rồi? Cái logic gì vậy! Lời của La thái cực nói, không thể tin.”

“Tóm lại là không làm được đúng không?” Trần Ngư đen mặt hỏi.

“Không phải là không làm được, mà là rất khó để qua mặt Từ Ngạo Tuyết. Nếu tôi cứ dễ dàng bán cái quặng mỏ kia cho cô ấy, cô ấy chắc chắn sẽ đề phòng, đến lúc đó sẽ gây bất lợi cho những hành động kế tiếp.” Tề Đẳng Nhân lắc đầu nói.

Ngọc Tiểu Long nói: “Đúng là như thế thật, cô ấy quá thông minh, muốn lừa gạt qua mặt cô ấy là chuyện rất khó.”

Trần Ngư nói: “Cũng không cần phải lừa, cứ bán cho cô ta đi, chắc chắn cô ta sẽ mua. Đây là dương mưu, quang minh chính đại mà chiến đấu không phải sao!”

Ngọc Tiểu Long và Tề Đẳng Nhân cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, đều đồng loạt lắc đầu.

Cảm thấy làm như vậy vẫn quá tùy tiện, dù sao sau lưng Từ Ngạo Tuyết cũng là Triệu gia.

Cho dù thật sự muốn dẫn Triệu gia nhập cục, cũng không thể dùng phương thức như vậy, cần phải nhẹ nhàng một chút, để lại đường lui cho sau này.

“Vậy anh nói xem phải làm sao bây giờ!” Trần Ngư phồng má, tức giận hỏi: “Tôi tới tìm anh nhờ hỗ trợ, anh lại ngại phiền toái.”

Tề Đẳng Nhân nói: “Là thật sự khá phiền toái, chứ không phải ngại phiền toái.”

Trần Ngư nói: “Phiền toái thì phiền toái, nhưng chuyện nhất định vẫn sẽ làm chứ! Anh giúp tôi, sau này ngày nào tôi cũng sẽ mang quần tất đen!”

Những lời nói này chẳng qua là lời nói ra khi nóng giận mà thôi, buổi tôi ngày đó cô ta tình cờ nghe thấy cuộc trò chuyện không trong sáng của Tề Đẳng Nhân và Lý Vân Uyển.

Vì thế, ngày hôm sau cô ta không cho người phụ nữ nào con đường sống, trực tiếp mặc váy ngắn đi kèm với quần tất đen, dùng một bộ đồ nháy mắt hạ gục ánh nhìn của mọi người tại sân bay.

Ngọc Tiểu Long nghe được lập tức giật mình, đây là cáì logic gì vậy?

Tề Đẳng Nhân khẳng khái trả lời: “Được!”

Ngọc Tiểu Long suýt nữa té xuống ngựa.

Trần Ngư lại hung hăng trợn trắng mắt, thực sự muốn mặc kệ khí chất thục nữ của mình mà giơ ngón tay giữa vào mặt hắn.

“Đến đây đi, chúng ta bàn kế hoạch!” Trần Ngư nói.

“Đầu tiên, cần phải giả bộ như tôi đang rất thiếu tiền, cái này thì phải cần tới tập đoàn Hướng thị phối hợp theo, hơn nữa, tôi còn cần Cổ Tân Tư Cơ yểm trợ.” Tề Đẳng Nhân nói.

“Nói cách khác, phải giả bộ tới mức Từ Ngạo Tuyết chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.”

“Việc thiếu tiền này chỉ là tạm thời mà thôi.”

“Trần gia các người nếu có tài sản ngoài luồng gì đó, có thể lợi dụng cơ hội này để vận hành, làm hiệu quả càng thêm thực tế hơn một chút.”

Tề Đẳng Nhân kéo dây cương dừng ngựa, sau đó chậm rãi thuật lại kế hoạch mà mình nghĩ ra.

Hắn dùng tổng cộng mười phút để kể lại kế hoạch khổng lồ này, có thể nói là chi tiết về mọi mặt, toàn bộ đều liên kết thành một vòng.

Ngọc Tiểu Long và Trần Ngư đều rất ngạc nhiên, âm mưu này đúng là dây thêm phiền toái, bất quá, muốn lừa được Từ Ngạo Tuyết, chắc chắn là không có vấn đề gì.

“Thì ra anh sớm đã có kế hoạch?!” Lúc này Trần Ngư mới phát hiện bản thân đã bị lừa, lại lần nữa giơ nắm tay lên, vẻ mặt bày ra một biểu tình hung dữ.

“Kỳ thật từ lúc Từ Ngạo Tuyết tìm tôi giao dịch, tôi đã suy nghĩ đến chuyện này rồi, gần tôi vừa quen được một yêu tinh, cô ấy có thể giúp đỡ thực hiện kế hoạch này.” Tề Đẳng Nhân nói.

Yêu tinh này, đương nhiên là Irena Jinva.

Tề Đẳng Nhân nói: “Dùng phương thức tinh vi như vậy để mang Triệu gia nhập cục, cũng sẽ giúp Trần gia có thêm thời gian để chuẩn bị, nếu vừa lên sàn đã thẳng thắn như vậy, áp lực về sau sẽ rất lớn.”

Trần Ngư gật gật đầu, không thể không thừa nhận lời Tề Đẳng Nhân nói rất hợp lý.

Dùng dương mưu đương nhiên cũng có thể, Triệu gia cũng tình nguyện công khai bước chân vào Nam Dương, nhưng hai bên đều sẽ chơi quân bài của mình ở ngoài sáng.

Quanh co lòng vòng một chút, ít nhất có thể làm cho mâu thuẫn không cần phải trở nên quá sâu sắc, cũng sẽ giúp cho bố cục của Trần gia có thêm thời gian củng cố đầy đủ hơn.

“Vừa rồi chỉ là trêu chọc cô chút thôi, tôi muốn nhìn xem bộ dáng bị chọc cho tức giận của cô sẽ như thế nào.” Tề Đẳng Nhân cười Trần Ngư, nói.

Khóe miệng Trần Ngư run rẩy, cảm thấy cái tên này thật thiếu đánh, nếu không phải cô ta đánh không lại hắn, thì cô ta nhất định sẽ lôi hắn xuống ngựa đánh cho một trận tơi bời hoa lá.

Tề Đẳng Nhân nói: “Hy vọng cô cũng có thể hiểu rằng, từ khi cô xuất hiện trong mắt tôi, cô vẫn luôn là người khác biệt.”

Nói xong lời này, hắn nhìn về phía Ngọc Tiểu Long, nhún vai, nói: “Kỳ thật tôi càng muốn nhìn bộ dáng tức giận của cô, đáng tiếc, chỉ sợ đến hết cuộc đời này cũng sẽ không có hi vọng.”

Ngọc Tiểu Long chỉ cao ngạo nâng cằm của mình lên, căn bản không để ý gì tới câu nói vô nghĩa của Tề Đẳng Nhân.

“Tôi quyết định, tôi muốn luyện võ!” Trần Ngư bỗng nhiên nói ra một câu không liên quan.

Câu nói này làm Ngọc Tiểu Long liếc mắt nhìn về phía cô ta.

Trần Ngư nói: “Cứ như vậy đi, sau đó tôi và Ngọc tướng quân sẽ cùng nhau dạy dỗ anh một trận tơi bời!”

Tề Đẳng Nhân giật mình nghĩ, tâm lý trả thù mạnh như vậy sao?

Ngọc Tiểu Long lại nở nụ cười, nói: “Tôi cảm thấy cũng không tệ.”

Cưỡi ngựa chạy một vòng xong, Tề Đẳng Nhân bảo người dắt ngựa về chuồng.

“Như vậy, kế hoạch cứ triển khai như vậy đi? Ngày mai, tôi sẽ bắt đầu cho người hành động.” Trần Ngư nói.

“Được, cứ theo như cô nói, ngày mai tôi cũng sẽ bắt đầu ra tay.” Tề Đẳng Nhân thở dài.

Chuyện này, hắn còn phải trở về tìm Hướng Đông Tình thông báo một tiếng, dù sao tập đoàn Hướng thị mới là người chủ chốt, không phải hắn.

Nghĩ đến đây, hắn lập tức cảm thấy có chút đau trứng, gần đây thái độ của Hướng Đông Tình đối với hắn không còn thân thiện như trước.

Cũng không biết có phải bởi vì thương chiến lúc trước gây ra áp lực quá lớn, làm cô ta đến thời kỳ mãn kinh sớm 20 năm không?

“Ngày mai chúng ta gặp nhau ở chỗ bắn cung đi, tôi nghe nói tài bắn cung của Ngọc tướng quân cực kỳ xuất sắc, tôi muốn xem một chút.” Trần Ngư cười nói.

“Được.” Ngọc Tiểu Long trực tiếp đồng ý, “Nhưng thực ra, tài bắn cung của hắn còn lợi hại hơn cả tôi.”

Trần Ngư kinh ngạc mà nhìn Tề Đẳng Nhân một cái, Tề Đẳng Nhân lại nhíu mày nói: “Có thể đổi chỗ khác không?”

Trần Ngư nói: “Sao thế? Chỗ này không an toàn sao?”

Tề Đẳng Nhân nói: “Tôi nghĩ tới một chuyện, bắn cung thì chắc chắn phải mặc đồ thể dục, mà như vậy thì không tiện mang quần tất đen.”

Trần Ngư sửng sốt, sau đó giơ nắm tay lên, nói: “Anh đừng nhúc nhích, tôi nhất định phải đấm bể đầu chó của anh!”

Nói xong lời này, cô ta vọt lên.

Tề Đẳng Nhân đương nhiên sẽ không ngu mà đứng im chịu đánh, lập tức lui về phía sau.

Hai người tuy chỉ mới gặp nhau hai lần, nhưng hai bên đã lập tức xây dựng tình hữu nghị bền lâu, dù sao không phải ai cũng có thể tin tưởng để giao phó sinh tử cho nhau.

Ngọc Tiểu Long nhìn Trần Ngư không một chút hình tượng mà đuổi đánh Tề Đẳng Nhân, trong ánh mắt hiện lên một chút ý cười, đồng dạng, còn có hơi hâm mộ.

Kỳ thật cô cũng rất muốn có một người bạn như vậy, có thể không màng hình tượng thanh cao lạnh lùng của bản thân mà cùng nhau cười đùa, cùng nhau tức giận đuổi đánh nhau.

“Hộc hộc hộc…… Họ Tề, anh đừng chạy, anh có ngon thì lại đây, tôi bảo đảm sẽ không đánh bể đầu chó của anh.” Trần Ngư đỡ đầu gối thở hổn hển, mệt đến không chịu được.

“Ha ha ha, tôi đi trước đây, phải tìm Hướng Đông Tình để nói chuyện đã, chuyện này, còn cần có cô ấy phối hợp với tôi.” Tề Đẳng Nhân nói.

Trần Ngư tức giận nói: “Anh không được đi!”

Tề Đẳng Nhân nói: “Món canh gà này quý giá như vậy, hẳn là để Ngọc tướng quân uống trước đi. Tôi đi đây, không quấy rầy nữa!”

Trần Ngư ngẩn người, sau đó lúc này mới phản ứng lại, cái người này đang nói cái gì mà cánh gà gì vậy

“Cô muốn đánh anh ta không?” Trần Ngư hỏi Ngọc Tiểu Long.

“Muốn, nhưng đánh không lại.” Ngọc Tiểu Long nghe cô ta hỏi thì giật mình, sau đó rất nghiêm túc mà trả lời.

Trần Ngư ngạc nhiên, Ngọc Tiểu Long vậy mà thừa nhận không bằng người?

Ngọc Tiểu Long nói: “Trước kia tôi từng nói tôi là người đứng trên đỉnh núi, còn hắn chỉ đứng ở chân núi mà thôi.”

“Nhưng hiện tại tôi mới biết, tôi sai rồi.”

“Hắn căn bản không ở trên núi.”

Trần Ngư hỏi: “Vậy hắn ở đâu?”

Ngọc Tiểu Long nói: “Bản thân hắn chính là một ngọn núi.”
Chương 545 Cho một con đường sống

Chương 545: Cho một con đường sống

Trần Ngư không nghĩ tới, Ngọc Tiểu Long đưa ra một lời đánh giá cao như vậy cho Tề Đẳng Nhân, điều này làm cô ta hơi kinh ngạc một chút.

“Nói như vậy, cô thật sự không phải là đối thủ của hắn sao?” Trần Ngư cảm thấy không thể tin được, hỏi.

“Là một người trên lưng mang theo thâm thù rời khỏi cố hương, hơn nữa, hắn lại có đủ thiên phú, vì vậy, hắn đương nhiên sẽ vì báo thù mà nỗ lực gấp bội.”

“Hắn nỗ lực như vậy, người thường căn bản theo không kịp.”

“Cho nên, cô cảm thấy thế nào?”

Ngọc Tiểu Long quay đầu nhìn Trần Ngư một cái, nhàn nhạt hỏi.

Trần Ngư nói: “Cô nói rất có đạo lý, thù hận đúng là nhân tố có thể thúc đẩy con người tiến bộ nhất.”

Sau khi Tề Đẳng Nhân rời khỏi câu lạc bộ, lập tức trực tiếp đi tìm Hướng Đông Tình.

“Chú cá vàng nhỏ của anh vừa mới nhập chức được mấy giờ thôi mà anh đã không yên tâm đến mức phải tới đây kiểm tra rồi sao?” Sau khi Hướng Đông Tình nhìn thấy Tề Đẳng Nhân, vẻ mặt lại hiện đầy vẻ châm biếm và trào phúng.

“Tôi tới đây là có chuyện muốn tìm cô thương lượng, cô đừng nói hươu nói vượn!” Tề Đẳng Nhân đen mặt nói.

Hướng Đông Tình cười nhạo một tiếng, khinh thường nói: “Chuyện gì, anh nói thử xem? Tôi đang nghe đây.”

Tề Đẳng Nhân thuật lại tình huống một chút.

Sau khi Hướng Đông Tình nghe xong, trực tiếp gật đầu đồng ý.

“Chuyện phiền toái như vậy, mà cô dứt khoát đồng ý như vậy sao?” Tề Đẳng Nhân ngạc nhiên, hỏi.

“Có thể hố Từ Ngạo Tuyết một phen, tôi vì sao lại không đồng ý chứ? Tôi đã sớm nhìn cô ta không vừa mắt!” Hướng Đông Tình cười lạnh nói.

Phụ nữ đều là những sinh vật thù dai, cô ta đương nhiên đã ghim Từ Ngạo Tuyết.

Tuy rằng đã làm Từ Ngạo Tuyết thất bại thảm hại, nhưng ngày đó lúc ở suối nước nóng Thiên Trì thời điểm, cô ta vẫn không quên được sự khiêu khích của Từ Ngạo Tuyết.

Cho tới bây giờ mỗi khi nhớ tới vẫn còn cảm giác như nuốt phải ruồi bọ, cực kỳ không thoải mái.

Hướng Đông Tình nói: “Những điều này hoàn toàn không phiền toái, bởi vì, đa số tài chính của tập đoàn Hướng thị đều xuất phát từ các nguồn đầu tư của các công ty nước Mỹ, muốn giả bộ nghèo túng một chút chỉ cần Cổ Tân Tư Cơ phối hợp là được.”

Tề Đẳng Nhân nói: “Vậy được rồi, cô đồng ý là tốt rồi, để tôi trực tiếp liên hệ cho Cổ Tân Tư Cơ bắt đầu hành động.”

Hướng Đông Tình hỏi: “Từ Ngạo Tuyết thế nào rồi? Còn đang nằm viện sao?”

Tề Đẳng Nhân gật đầu, nói: “Gần đây tôi không đi thăm cô ấy, chắc là còn đang dưỡng thương, nhưng chắc hẳn cũng sắp xuất viện rồi.”

Hướng Đông Tình cười nói: “Thật muốn đi xem bộ dáng chật vật nằm trên giường bệnh của cô ta!”

Tề Đẳng Nhân cười ha hả, sau khi thương lượng xong chi tiết kế hoạch hành động với Hướng Đông Tình thì nhận được cuộc điện thoại của Cổ Tân Tư Cơ.

Hắn vừa mới giúp Cổ Tân Tư Cơ một cái ân tình lớn, có thể nói cứu vớt các nhà đầu tư của Tuyết Quốc từ trong biển lửa, chỉ bằng điều này cũng đủ để Cổ Tân Tư Cơ không tiếc ra tay giúp đỡ hắn.

“Cái này là chuyện nhỏ, Nhị đương gia cứ yên tâm, bảo đảm sẽ giúp cậu thật tốt.” Cổ Tân Tư Cơ cười to nói.

“Ừ…… Cứ như vậy đi.” Tề Đẳng Nhân trực tiếp cúp điện thoại, sau đó gật đầu với Hướng Đông Tình.

Hướng Đông Tình nói: “Chủ động bán quặng sắt cho Từ Ngạo Tuyết, từ đó cho Triệu gia cơ hội nhúng tay vào tình hình ở Nam Dương, Trần gia tự tin như vậy sao?”

Tề Đẳng Nhân nói: “Với cục diện trước mắt của Trần gia, cũng không thể không làm như vậy.”

Vì thế, dưới kế hoạch của Tề Đẳng Nhân, từng người bắt đầu lặng lẽ hành động.

Tập đoàn quốc tế Phi Tuyết dưới tay Cổ Tân Tư Cơ xuất hiện một vài vấn đề về tài chính, vì thế phải cầu xin sự giúp đỡ từ tập đoàn Hướng thị.

Hướng Đông Tình khẳng khái giúp gom tiền, chẳng qua, cụ thể là giúp đỡ bao nhiêu tiền thì người ngoài không thể biết.

Ngay sau đó, tập đoàn Hướng thị đưa ra một quyết sách sai lầm trầm trọng, tài chính xuất hiện vấn đề, tiếp đó là Tianlai Capital cũng gặp sự cố, công ty dược phẩm Tianlai phải đến các bệnh viện lớn để thu tiền thuốc trước.

Tình cảnh trước mắt, là kết quả do hôm nay Tề Đẳng Nhân mới thương lượng cùng với đám người Trần Ngư, Hướng Đông Tình, nhưng thực tế thời gian phát sinh xảy ra là từ một tuần trước.

Nói cách khác, ở trong mắt những người không hiểu rõ tình hình, thì là một tuần trước, tập đoàn quốc tế Phi Tuyết vay vốn của tập đoàn Hướng thị, mà tập đoàn Hướng thị đưa ra quyết sách sai lầm cũng xảy ra vào một tuần trước.

Chỉ có công ty dược phẩm Tianlai hiện tại xảy ra chuyên thu tiền thuốc trước, là đang trong thời gian tiến hành.

Cho nên, ngày hôm sau lúc Tề Đẳng Nhân gặp lại Trần Ngư ở câu lạc bộ bắn cung làm cô ta kinh ngạc một hồi.

“Lợi hại như vậy, tôi còn tưởng phải tốn mấy ngày mới bày bố xong chứ, không nghĩ tới lại bắt đầu ngay lập tức luôn” Sau khi Trần Ngư nhìn thấy Tề Đẳng Nhân lập tức kinh ngạc thốt lên.

“Nếu tuyến thời gian bắt đầu vào ngày hôm qua, thì có lẻ sẽ làm người ta cảm thấy có hơi trùng hợp một chút, dù sao tung tích của cô cũng không phải là bí mật gì phải bảo mật tuyệt đối, để cho người có tâm nhìn thấy, sẽ suy nghĩ về mối liên hệ giữa hai người, rất có thể khiến người khác cảnh giác.” Tề Đẳng Nhân nói.

“Thông minh, tập đoàn Hướng thị giả bộ thiếu tiền trước khi tôi đến thành phố Trung Hải Thị rồi, vậy nên, cho dù có người biết được tung tích của tôi cũng sẽ không nảy sinh ra nghi ngờ.” Trần Ngư gật đầu, khen ngợi.

Trần Ngư chuyển nhượng hợp đồng quặng mỏ ở Nam Dương của tập đoàn Trần thị vào tay Tề Đẳng Nhân, nói: “Hợp đồng ở đây, anh bất cứ lúc nào cũng có thể đi tìm Từ Ngạo Tuyết bàn chuyện.”

Nói xong lời này, cô ta quay đầu nhìn về phía Ngọc Tiểu Long, nói: “Ngọc tướng quân, chúng tôi hố cô ta như vậy, cô sẽ không cảm thấy không đành lòng chứ.”

“Đây không phải là hố cô ấy, huống chi, hiện tại cô ấy đứng phía đối lập với tôi.” Vẻ mặt Ngọc Tiểu Long không biểu tình mà trả lời, giơ tay bắn một mũi tên, trúng ngay hồng tâm.

Tề Đẳng Nhân nói: “Đây vốn là nhiệm vụ của Triệu gia giao cho cô ta, cô ta hoàn thành nó, nói không chừng còn có thể được Triệu gia khen thưởng, sao có thể gọi là hố cô ta được, mà phải gọi là hỗ trợ!”

Trần Ngư cảm thấy tên nhãi Tề Đẳng Nhân này quá gian tà, chẳng qua, cô ta cảm thấy như thế này cũng khá tốt, ít nhất, cách tên này đối đãi với bạn bè không có gì để chê.

Trần Ngư nói: “Tôi đã giao chuyện này cho anh rồi, còn có yêu cầu gì cần tôi trợ giúp nữa không?”

“Tạm thời không có chuyện gì, trong quá trình này Trần gia càng ít nhúng ta vào càng tốt, miễn cho bị tra ra dấu vết để lại.” Tề Đẳng Nhân nhàn nhạt nói.

Ngọc Tiểu Long nói: “Tôi không có ý kiến gì, nhưng tôi cảm thấy, hai người có phải hơi đánh giá thấp Từ Ngạo Tuyết quá rồi hay không?”

Tề Đẳng Nhân quay đầu, nghiêm túc nhìn cô, nói: “Từ Ngạo Tuyết là do tôi phụ trách, cho dù cô ta có bò lên cao như thế nào, tôi cũng có thể bắt cô ta lại, kéo xuống!”

Ngọc Tiểu Long nghe được lập tức nhíu mày, cũng không nói thêm gì nữa.

Cô biết rõ sự ưu tú của Từ Ngạo Tuyế, cho nên, cô không cho rằng cho Từ Ngạo Tuyết cơ hội như vậy là chuyện tốt.

Nếu không phải Từ Ngạo Tuyết đã từng là bạn bè của cô, cô cũng sẽ không ngần ngại mà nhổ cỏ tận gốc, để mọi chuyện có thêm chút bảo đảm.

“Cô nói lời không giữ lấy lời, hôm nay cô không mặc quần tất đen.” Trước khi đi, Tề Đẳng Nhân nói với Trần Ngư: “Sau này, tôi sẽ không giúp cô nữa, phụ nữ xinh đẹp cũng chỉ biết lừa gạt người khác.”

“Ai nói tôi không mặc?” Trần Ngư ngoài cười nhưng trong không cười nói, sau đó vén ống quần thể thao rộng thùng thình lên, lộ ra cẳng chân.

Tề Đẳng Nhân trực tiếp hộc máu, giơ ngón tay cái lên, nói: “Là cô lợi hại!”

Trần Ngư nói: “Anh không hiểu, tôi đây chính là cho những người phụ nữ khác một con đường sống.”

Tề Đẳng Nhân nhớ tới lần trước Trần Ngư mang váy ngắn kèm quần tất đen đi ra sân bay, trong nháy mắt đã hạ gục được ánh mắt của người qua đường, khóe miệng nhếch lên, những lời này, đúng là nói không hề sai.

Nếu cô ta thật sự ăn mặc như vậy, thì sẽ có lỗi với những người phụ nữ khác.

Có lẽ cũng chỉ có người phụ nữ đi ra từ Trại Nhạn Irena Jinva mới có thể tranh đua, chẳng qua, người sau thì cũng phải huấn luyện ra mới có, chứ không phải trời sinh như Trần Ngư, nên khó tránh khỏi có chút thua kém.

Ngọc Tiểu Long cười nói: “Cô vậy mà cũng thật sự đáp ứng yêu cầu không đâu này của hắn.”

Trần Ngư nói: “Làm người thì phải giữ chữ tín, đặc biệt là đối với bạn bè.”

Ngọc Tiểu Long nói: “Xem ra, Tề Đẳng Nhân đối tốt với Trần gia, cũng không phải là vô duyên vô cớ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK