Nhìn ba đứa nhỏ miệng nhai chóp chép, còn tay thì cầm đồ ăn. Hà Tứ Hải cạn lời: “Buổi sáng ăn nhiều như vậy, đến trưa mấy đứa còn ăn nổi không?” “Không ăn nữa, con ăn no rồi.” Lộc U U vẫn nhanh nhảu trả lời Hà Tứ Hải đầu tiên. Nói xong, cô bé chớp chớp đôi mắt to nhìn Hà Tứ Hải rồi nói: “Chú ơi.” “Sao thế?” “Mẹ con đâu ạ?” “Uhm…, chú đã biết bà ấy ở đâu rồi, bà ấy sẽ sớm tới tìm con thôi, con phải ngoan ngoãn đấy.” Hà Tứ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.