Đương nhiên là chẳng nhìn thấy gì cả. “Bạn nhỏ này sao mà kỳ quặc thế.” Hai người nghĩ thầm. “Chúng ta đi chơi đi.” Lúc này Hân Hân đã uống nước xong, tung tăng chạy lại. Nàng đã quên mất chuyện đuổi theo Uyển Uyển, đánh vào mông nàng ấy. “Mọi người mau tới giúp đi.” Lúc này Dao Dao ngẩng đầu lên hô hào. Hóa ra cái hố nàng đào càng ngày càng nhỏ, là bởi vì đất cát bên cạnh đang không ngừng chảy xuống, làm việc mất công như vậy khiến nàng hơi sốt ruột. Hân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.