“Baba, baba đi đâu về vậy?” Hà Tứ Hải vừa về đến cửa nhà, liền nhìn thấy Đào Tử và Huyên Huyên đang nhoài người ra khỏi mép cửa tiệm bảo dưỡng nhìn ngó xung quanh. “Đi dạo một chút, đã rửa mặt chưa đấy.” Hà Tứ Hải một tay ôm trọn cô nhóc bổ nhào về phía hắn rồi bế lên. “Đã rửa rồi ạ, đợi baba trở về ăn cơm thôi.” Đào Tử nói. Sau đó ánh mắt lại chuyển về phía chiếc túi đang treo trên cánh tay còn lại của Hà Tứ Hải. “Đây đều là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.