“Được rồi, đừng chơi nữa, qua đây ăn sáng hết đi.” Hà Tứ Hải gọi ba đứa trẻ đang nhún nhảy trên sofa. “Dạ vâng.” Ba đứa trẻ lập tức chạy tới, trèo lên ghế ngồi ngắn. “Ba ba, sáng nay ăn gì thế?” Đào Tử tò mò hỏi. “Ăn mì, hôm nay ba ba của con làm mì trứng cho chúng ta đấy.” Lưu Vãn Chiếu bưng hết mấy bát mì trong bếp ra cho mấy đứa trẻ. Đào Tử nghe vậy thì rất vui, nàng thích nhất là ăn mì trứng. “Nào, mỗi người một phần.” Lữu Vãn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.