"Tiểu Mông, cảm ơn nha." Nhìn Ngưu Mông cường tráng như núi trước mắt, Hà Tứ Hải phát hiện sau khi gọi quen miệng cái tên Tiểu Mông thì thật giống như cũng không còn cảm thấy quá khó chịu nữa. "Tiếp dẫn đại nhân ngài đừng khách sáo với tôi, đây là chuyện tôi phải làm." Ngưu Mông nghe vậy thì cung kính đáp lại. Sau đó lại điều khiển chiếc xe bò kia chạy như bay. "Chúng ta cũng đi thôi." Hà Tứ Hải khom lưng ôm lấy Huyên Huyên lên thuyền. Lộc Văn Dao ở phía sau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.