"Tiểu Lộc, bọn tớ vẫn không nên lên thì hơn, đầu năm mới, tớ là tới nói lời tạm biệt với cậu." Khương Quốc Bân cười nói, vẻ mặt có vẻ có chút âm u. Khương Thiên Phóng ở bên cạnh mím mím miệng, sờ sờ túi áo, hắn lại muốn hút thuốc rồi. "Nói lời ngốc nghếch gì đó, tớ có em họ ở đây, còn sợ con quỷ nho nhỏ là cậu hay sao? Đi lên nhanh một chút đi." Trương Lộc vừa nói, vừa đi xuống hai bậc thang. Đúng lúc này, Trương Hải Quân cũng xuất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.