Lúc Đào Tử và Huyên Huyên trở lại sơn trang Bích Hồ, kem đã bị các nàng ăn xong, chỉ còn dư lại kẹo que. Túi xách trống rỗng lúc lắc phía sau mông, bình nước nhỏ đeo nghiêng, đội mũ lưỡi trai màu vàng, nhìn rất đáng yêu. Tôn Nhạc Dao cũng không cầm giúp các nàng, một mặt không nặng, mặt khác trẻ nhỏ đeo túi sách là chuyện hiển nhiên, nên chậm rãi bồi dưỡng thói quen cho các nàng. Chờ tới cửa, Đào Tử trực tiếp về nhà mình, Huyên Huyên lập tức đi theo phía...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.