"Cho nên anh trở thành một nhiếp ảnh gia du lịch?" Hà Tứ Hải hỏi. "Đúng, cho dù Thanh Thanh không còn, nhưng tôi hy vọng có thể hoàn thành tâm nguyện của cô ấy, gặp nhiều người hơn, ngắm nhìn non sông tươi đẹp, sau đó dùng máy ảnh chụp lại, đốt cho cô ấy xem, cũng coi như an ủi về mặt tinh thần." Phan Khải cười gượng nói. "Anh Hà, anh xem có thể giúp được anh ấy không? Nói thật, chuyện này cũng không thể trách Phan Khải." La Hoan ở bên cạnh nói. "Sao không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.