"Mẹ… Hoa đều nở rồi nha…" Lưu Vãn Chiếu đứng ở trong vườn hoa nghe thấy tiếng của Đào Tử thì ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy Đào Tử đang đứng cạnh cửa sổ, lộ ra cái đầu nhỏ nhìn xung quanh, tư thế có chút buồn cười. Thế là vẫy vẫy tay với nàng: "Dậy rồi thì mặc quần áo rồi xuống đây đi, ngày hôm nay phải đi nhà trẻ nha." "Được." "Cần mẹ giúp đỡ không?" "Không cần, con có thể làm được." Đào Tử nói xong, liền rụt đầu nhỏ trở lại. Lưu Vãn Chiếu cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.