"Ồ, vừa nãy tôi hình như nghe thấy tiếng của trẻ nhỏ." Đúng lúc này, một giọng nữ xa lạ vang lên. Ba người Đào Tử nghe vậy thì run lẩy bẩy, nhất định là sói xám lớn. Nhưng vào lúc này, một giọng nữ quen thuộc vang lên: "Có lẽ là con gái của tôi." Sau đó truyền đến tiếng bước chân của hai người. "Uyển Uyển, con có phải là đã về rồi hay không?" Đúng lúc này, Chu Ngọc Quyên hô lên. "Hi hi... Là mẹ nha." Uyển Uyển vội vàng bò ra từ dưới ghế. "Đừng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.